[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 33: Sự Lãng Mạn Của Con Rắn 3
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
nàng không thể ăn hết thịt thỏ lợn rừng này, thậm chí còn không ăn hết một chiếc đùi thỏ. Phần còn lại đều bị con rắn nuốt chửng.
Sơ Niệm quan sát thấy con rắn không cần phải ăn ba bữa một ngày như con người, ngoại trừ công việc cho nàng ăn hàng ngày ra, có đôi hi hai ngày con rắn mới nuốt chửng một con mồi cỡ lớn.
Cho nên nàng có thể kết luận lần này con rắn dừng lại là vì trời đã muộn, còn đặc biệt đi săn mồi để cho nàng ăn.
Ở một phương diện nào đó, con rắn vẫn luôn nuôi nàng rất tốt.
Bên cạnh mảnh đất bằng phẳng có một con suối nhỏ, Sơ Niệm đi rửa tay rồi lại bắt đầu lên đường cùng con rắn.
Cuối cùng hai người dừng lại trước một hẻm núi trước khi trời tối.
Nơi này giống như một khe núi sâu do một vết nứt trên mặt đất tạo thành, nhìn thử thì không thấy đáy, Sơ Niệm chỉ nhìn thoáng qua một cái rồi quay mặt đi. Không phải vì nàng sợ độ cao, nàng sợ những điều chưa biết hơn.
Không ngờ con rắn lại muốn đưa nàng xuống dưới đó.
Có vẻ như đây là điểm cuối cùng của ngày hôm nay.
Khi đi xuống hẻm núi, Sơ Niệm lại nhìn thấy đôi cánh của con rắn. Đôi cánh thường được giấu dưới lớp vảy, khi nó mở cánh, lớp vảy đằng sau mở ra trước, một đôi cánh lớn bật ra, còn xinh đẹp hơn cả chú bướm sải cánh, mạnh mẽ hơn cả một con đại bàng đang bay vút lên, tốc độ cũng vừa ổn định lại vừa nhanh chóng.
Dưới đáy hẻm núi vậy mà lại có ánh sáng, xung quanh mờ mịt, mơ hồ có thể nhìn thấy một số động vật nhỏ đang chạy trốn tứ phía vì bị sợ hãi khi nghe thấy tiếng lao xuống của hai người.
Bước vào đây giống như bước vào một thế giới cổ tích thơ mộng.
Hình như con rắn rất quen thuộc với nơi này, sau khi rơi xuống đất, nó thu cánh lại, dẫn Sơ Niệm tiếng thẳng về một hướng.
Sơ Niệm phát hiện trong hẻm núi có rất nhiều đom đóm, nhưng ánh sáng của đom đóm kém xa ánh sáng trong hẻm núi, dường như không phải là nơi phát ra nguồn sáng.
Ở lối vào của một hang động trong hẻm núi, con rắn lại thả cô xuống.
Ánh sáng ở cửa hang mạnh mẽ hơn bất cứ nơi nào khác trong hẻm núi, con rắn ra hiệu bảo Sơ Niệm đi vào. Nàng lưỡng lự rồi lần theo ánh sáng vào trong hang.
nàng không còn lựa chọn nào khác, hiện tại nàng đang nằm ở trong tay con rắn, cho dù con rắn muốn nàng vào hang rồng hang hổ, nàng cũng không thể chạy thoát.
Khi mới vào hang, Sơ Niệm còn nghĩ cái hang động này không khác gì hang động nàng đang ở, có lẽ là do hẻm núi ẩm ướt, trên vách hang có một ít cỏ dại mọc thấp, thậm chí có một số còn nở hoa.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm quan sát thấy con rắn không cần phải ăn ba bữa một ngày như con người, ngoại trừ công việc cho nàng ăn hàng ngày ra, có đôi hi hai ngày con rắn mới nuốt chửng một con mồi cỡ lớn.
Cho nên nàng có thể kết luận lần này con rắn dừng lại là vì trời đã muộn, còn đặc biệt đi săn mồi để cho nàng ăn.
Ở một phương diện nào đó, con rắn vẫn luôn nuôi nàng rất tốt.
Bên cạnh mảnh đất bằng phẳng có một con suối nhỏ, Sơ Niệm đi rửa tay rồi lại bắt đầu lên đường cùng con rắn.
Cuối cùng hai người dừng lại trước một hẻm núi trước khi trời tối.
Nơi này giống như một khe núi sâu do một vết nứt trên mặt đất tạo thành, nhìn thử thì không thấy đáy, Sơ Niệm chỉ nhìn thoáng qua một cái rồi quay mặt đi. Không phải vì nàng sợ độ cao, nàng sợ những điều chưa biết hơn.
Không ngờ con rắn lại muốn đưa nàng xuống dưới đó.
Có vẻ như đây là điểm cuối cùng của ngày hôm nay.
Khi đi xuống hẻm núi, Sơ Niệm lại nhìn thấy đôi cánh của con rắn. Đôi cánh thường được giấu dưới lớp vảy, khi nó mở cánh, lớp vảy đằng sau mở ra trước, một đôi cánh lớn bật ra, còn xinh đẹp hơn cả chú bướm sải cánh, mạnh mẽ hơn cả một con đại bàng đang bay vút lên, tốc độ cũng vừa ổn định lại vừa nhanh chóng.
Dưới đáy hẻm núi vậy mà lại có ánh sáng, xung quanh mờ mịt, mơ hồ có thể nhìn thấy một số động vật nhỏ đang chạy trốn tứ phía vì bị sợ hãi khi nghe thấy tiếng lao xuống của hai người.
Bước vào đây giống như bước vào một thế giới cổ tích thơ mộng.
Hình như con rắn rất quen thuộc với nơi này, sau khi rơi xuống đất, nó thu cánh lại, dẫn Sơ Niệm tiếng thẳng về một hướng.
Sơ Niệm phát hiện trong hẻm núi có rất nhiều đom đóm, nhưng ánh sáng của đom đóm kém xa ánh sáng trong hẻm núi, dường như không phải là nơi phát ra nguồn sáng.
Ở lối vào của một hang động trong hẻm núi, con rắn lại thả cô xuống.
Ánh sáng ở cửa hang mạnh mẽ hơn bất cứ nơi nào khác trong hẻm núi, con rắn ra hiệu bảo Sơ Niệm đi vào. Nàng lưỡng lự rồi lần theo ánh sáng vào trong hang.
nàng không còn lựa chọn nào khác, hiện tại nàng đang nằm ở trong tay con rắn, cho dù con rắn muốn nàng vào hang rồng hang hổ, nàng cũng không thể chạy thoát.
Khi mới vào hang, Sơ Niệm còn nghĩ cái hang động này không khác gì hang động nàng đang ở, có lẽ là do hẻm núi ẩm ướt, trên vách hang có một ít cỏ dại mọc thấp, thậm chí có một số còn nở hoa.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.