Lần Này Là Tớ Nguyện Ý Ở Bên Cậu
Chương 15
Ngôn Âm
19/05/2024
Sau bữa cơm hôm đó, Hải Quân như âm hồn, cậu ta mỗi ngày đều gõ cửa phòng bọn họ.
Đàm Thư Mặc rốt cuộc cáu rồi, hắn ta đủ loại lý do, nếu không phải là mượn gia vị nấu cơm thì giả vờ hỏi thăm phòng bọn họ có bị hỏng thiết bị gì không.
Hôm nay Văn Tĩnh Hy đang nấu cơm, bên ngoài mưa bão chưa dứt, bọn họ cơ bản đều sinh hoạt trong phòng trọ nhỏ.
Cửa phòng bị gõ vang, Đàm Thư Mặc tay đang cầm cây chổi quét nhà liền đoán được, chắn chắn là cái tên kia.
Cô mở cửa, Hải Quân bên ngoài mặc áo sơ mi trắng, cười tươi lộ ra hàm răng phát sáng “chào chị Thư Mặc”
“Có chuyện?” - Cô hỏi.
“À cái bếp nhà em hư rồi, em...em không nấu ăn được, nhờ chị với chị Tĩnh Hy cho ăn ké một bữa cơm được không? Ở đây em có khô bò nhà làm cùng một đĩa xoài, coi như cơm tối nay em góp tí đồ ăn” - Hắn nói xong ánh mắt chờ mong.
Đàm Thư Mặc vốn muốn từ chối, cô đột nhiên nghĩ đến gì đó liền mở cửa to “mời vào”
Hành động của cô làm cho Văn Tĩnh Hy giật mình. Nàng vẫn đang đứng nấu cơm liền nhìn qua, người này hôm nay sau lại cho cả tình địch vào nhà?
Hải Quân được phép vào trong liền vui vẻ “chị Tĩnh Hy, chào nha”
Văn Tĩnh Hy không nhìn hắn, nàng tiếp tục nêm nếm hồi thịt kho.
Hải Quân bị ngó lơ có chút mất mát, hắn ta đứng ở giữa nhà không biết làm gì.
Đàm Thư Mặc kéo cái bàn dùng ăn cơm ra, bảo cậu ta “ngồi đây đi, cơm rất nhanh đều có”
Cậu ta như bắt được cứu tinh, ngồi xuống đặt đĩa khô bò cùng xoài lên bàn.
Đàm Thư Mặc đến chổ Văn Tĩnh Hy, ôm nàng từ phía sau. Văn Tĩnh Hy quay sang hỏi “hửm”
Đàm Thư Mặc hôn lên má nàng sau đó nói “để tớ nêm cho”
Văn Tĩnh Hy cũng không hiểu lắm, mặc kệ người kia. Hai người ân ái trước mặt Hải Quân, hắn lại bị ngó lơ lần hai. Ngồi yên lặng không biết làm sao cho phải.
Đến khi bàn ăn được dọn ra hắn liền méo mặt, toàn bộ thức ăn đều có tiêu và ớt. Hắn không ăn được cay!!!!
Đàm Thư Mặc biết khẩu vị vào tối hôm trước ở nhà dì Ba Tư ăn chung. Hắn từng bảo hắn dị ứng với ớt, chỉ cần có ớt liền ăn không được.
Còn tiêu thì nếu cho nhiều quá, hắn bị cay sẽ đau bụng cả tối. Nhìn mâm cơm đều là đồ ăn khiến hắn hơi hoảng.
“Nào, ăn đi” - Đàm Thư Mặc gắp thịt nạt bỏ vào bát hắn, còn có gắp kèm theo hai miếng ớt vào.
Dưới ánh nhìn chầm chầm, Hải Quân muốn nói lại thôi.
“Cậu chê đồ Tĩnh Hy nấu sao?” - Đàm Thư Mặc hỏi.
Hải Quân lắc đầu “không, không có, em ăn ngay”
Hắn bỏ miếng thịt vào mồm cố gắng nuốt xuống, không ngờ lại bị sặt, ho liên tục.
“Chị Thư Mặc có nước không?”
Hắn nhìn cô, với ánh mắt đau khổ.
Đàm Thư Mặc thản nhiên “nhà tôi ăn có nguyên tắc cấm uống nước, cậu khó chịu thì húp miếng canh đi. Cô nói xong múc bát canh đến cho cậu ta, một bát canh chỉ toàn là tiêu, hắn vì đang khó chịu không để ý cầm bát canh uống vào.
“Xoảng” - Bát canh rơi xuống nền nhà vỡ nát, Hải Quân ho như muốn lấy mạng, hắn đỏ mặt vừa ho vừa cố gắng nói lời xin lỗi.
Đàm Thư Mặc thấy hắn như vậy liền giả vờ lớn tiếng “này, cậu ăn cơm hay phá nhà tôi?”
“Em, em...., khụ khụ “ - Hải Quân cố gắng chỉ nói được hai từ.
Đàm Thư Mặc tỏ vẻ bực bội “một bữa cơm liền bị cậu làm cho ăn mất ngon, trả khô bò với xoài cho cậu, đi về dùm tôi, tôi không bắt cậu đền đồ trong nhà là may mắn lắm rồi, về dùm”
Hải Quân vừa ho vừa lắc đầu, Đàm Thư Mặc đứng dậy xách cổ áo hắn tống ra cửa.
Hải Quân đứng bên ngoài, vẫn còn ho không ngừng. Một lúc sau cánh cửa mở ra, Đàm Thư Mặc đem hai đĩa thức ăn vừa rồi của cậu ta trả lại “lần sau cậu đến nhà tôi phá đám, tôi gọi cảnh sát đến bắt cậu, coi chừng tôi”
Nói xong liền Rầm một tiếng. Hải Quân nhìn cánh cửa kia liền sợ hãi bỏ về phòng, hắn vừa rồi bị Đàm Thư Mặc chơi một vố rất đau ah.
Đợi khi mang được tên kia đi rồi, Văn Tĩnb Hy mới nhìn cô “chơi vui sao?”
“Vui, hắn dám lại đây một lần nữa xem, tớ liền không tha cho hắn” - Đàm Thư Mặc ngồi xuống ăn cơm.
Văn Tĩnh Hy mỉm cười “cậu ta còn trẻ nên vậy thôi, cậu để ý con nít làm gì”
“Con nít sao? Con nít quỷ thì có”
Văn Tĩnh Hy ăn cơm xong nhìn cô “trước đây sau tớ không biết cậu cũng như vậy nha, ghen tuông ghê thật“. truyen bac chien
Đàm Thư Mặc giả vờ không hiểu cứ vậy mà ăn cơm, hai người không nói chuyện nữa vui vẽ thưởng thức bữa cơm nồng nặc mùi vị cayyyyy từ Đàm Thư Mặc.
Vị cay đang đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Cơm nước xong Văn Tĩnh Hy muốn đi tắm một lát, hôm nay cô ngồi kiểm tra lại doanh thu tiệm bánh trong thành phố do em họ gửi qua mail, kiểm tra một lần liền tốn mấy giờ liền.
Có chút mệt mỏi, Đàm Thư Mặc ngoan ngoãn không ý kiến đợi người con gái kia tắm xong mới phía sau ôm lấy “đêm nay nha”
“Không được, tớ chưa có coi xong mail” - Văn Tĩnh Hy né tránh.
Đàm Thư Mặc vẫn chôn mặt tại cổ nàng “nhưng tớ muốn cậu quá”
Văn Tĩnh Hy hết cách, đành an ủi “hôm qua mới làm đấy”
“Hôm qua là quá khứ rồi” - Đàm Thư Mặc nũng nịu.
“Tớ cho cậu, nhưng mà chỉ một lần, cậu còn...a...Thư Mặc từ từ, bình tĩnh”
Abcxyz.............
Đàm Thư Mặc rốt cuộc cáu rồi, hắn ta đủ loại lý do, nếu không phải là mượn gia vị nấu cơm thì giả vờ hỏi thăm phòng bọn họ có bị hỏng thiết bị gì không.
Hôm nay Văn Tĩnh Hy đang nấu cơm, bên ngoài mưa bão chưa dứt, bọn họ cơ bản đều sinh hoạt trong phòng trọ nhỏ.
Cửa phòng bị gõ vang, Đàm Thư Mặc tay đang cầm cây chổi quét nhà liền đoán được, chắn chắn là cái tên kia.
Cô mở cửa, Hải Quân bên ngoài mặc áo sơ mi trắng, cười tươi lộ ra hàm răng phát sáng “chào chị Thư Mặc”
“Có chuyện?” - Cô hỏi.
“À cái bếp nhà em hư rồi, em...em không nấu ăn được, nhờ chị với chị Tĩnh Hy cho ăn ké một bữa cơm được không? Ở đây em có khô bò nhà làm cùng một đĩa xoài, coi như cơm tối nay em góp tí đồ ăn” - Hắn nói xong ánh mắt chờ mong.
Đàm Thư Mặc vốn muốn từ chối, cô đột nhiên nghĩ đến gì đó liền mở cửa to “mời vào”
Hành động của cô làm cho Văn Tĩnh Hy giật mình. Nàng vẫn đang đứng nấu cơm liền nhìn qua, người này hôm nay sau lại cho cả tình địch vào nhà?
Hải Quân được phép vào trong liền vui vẻ “chị Tĩnh Hy, chào nha”
Văn Tĩnh Hy không nhìn hắn, nàng tiếp tục nêm nếm hồi thịt kho.
Hải Quân bị ngó lơ có chút mất mát, hắn ta đứng ở giữa nhà không biết làm gì.
Đàm Thư Mặc kéo cái bàn dùng ăn cơm ra, bảo cậu ta “ngồi đây đi, cơm rất nhanh đều có”
Cậu ta như bắt được cứu tinh, ngồi xuống đặt đĩa khô bò cùng xoài lên bàn.
Đàm Thư Mặc đến chổ Văn Tĩnh Hy, ôm nàng từ phía sau. Văn Tĩnh Hy quay sang hỏi “hửm”
Đàm Thư Mặc hôn lên má nàng sau đó nói “để tớ nêm cho”
Văn Tĩnh Hy cũng không hiểu lắm, mặc kệ người kia. Hai người ân ái trước mặt Hải Quân, hắn lại bị ngó lơ lần hai. Ngồi yên lặng không biết làm sao cho phải.
Đến khi bàn ăn được dọn ra hắn liền méo mặt, toàn bộ thức ăn đều có tiêu và ớt. Hắn không ăn được cay!!!!
Đàm Thư Mặc biết khẩu vị vào tối hôm trước ở nhà dì Ba Tư ăn chung. Hắn từng bảo hắn dị ứng với ớt, chỉ cần có ớt liền ăn không được.
Còn tiêu thì nếu cho nhiều quá, hắn bị cay sẽ đau bụng cả tối. Nhìn mâm cơm đều là đồ ăn khiến hắn hơi hoảng.
“Nào, ăn đi” - Đàm Thư Mặc gắp thịt nạt bỏ vào bát hắn, còn có gắp kèm theo hai miếng ớt vào.
Dưới ánh nhìn chầm chầm, Hải Quân muốn nói lại thôi.
“Cậu chê đồ Tĩnh Hy nấu sao?” - Đàm Thư Mặc hỏi.
Hải Quân lắc đầu “không, không có, em ăn ngay”
Hắn bỏ miếng thịt vào mồm cố gắng nuốt xuống, không ngờ lại bị sặt, ho liên tục.
“Chị Thư Mặc có nước không?”
Hắn nhìn cô, với ánh mắt đau khổ.
Đàm Thư Mặc thản nhiên “nhà tôi ăn có nguyên tắc cấm uống nước, cậu khó chịu thì húp miếng canh đi. Cô nói xong múc bát canh đến cho cậu ta, một bát canh chỉ toàn là tiêu, hắn vì đang khó chịu không để ý cầm bát canh uống vào.
“Xoảng” - Bát canh rơi xuống nền nhà vỡ nát, Hải Quân ho như muốn lấy mạng, hắn đỏ mặt vừa ho vừa cố gắng nói lời xin lỗi.
Đàm Thư Mặc thấy hắn như vậy liền giả vờ lớn tiếng “này, cậu ăn cơm hay phá nhà tôi?”
“Em, em...., khụ khụ “ - Hải Quân cố gắng chỉ nói được hai từ.
Đàm Thư Mặc tỏ vẻ bực bội “một bữa cơm liền bị cậu làm cho ăn mất ngon, trả khô bò với xoài cho cậu, đi về dùm tôi, tôi không bắt cậu đền đồ trong nhà là may mắn lắm rồi, về dùm”
Hải Quân vừa ho vừa lắc đầu, Đàm Thư Mặc đứng dậy xách cổ áo hắn tống ra cửa.
Hải Quân đứng bên ngoài, vẫn còn ho không ngừng. Một lúc sau cánh cửa mở ra, Đàm Thư Mặc đem hai đĩa thức ăn vừa rồi của cậu ta trả lại “lần sau cậu đến nhà tôi phá đám, tôi gọi cảnh sát đến bắt cậu, coi chừng tôi”
Nói xong liền Rầm một tiếng. Hải Quân nhìn cánh cửa kia liền sợ hãi bỏ về phòng, hắn vừa rồi bị Đàm Thư Mặc chơi một vố rất đau ah.
Đợi khi mang được tên kia đi rồi, Văn Tĩnb Hy mới nhìn cô “chơi vui sao?”
“Vui, hắn dám lại đây một lần nữa xem, tớ liền không tha cho hắn” - Đàm Thư Mặc ngồi xuống ăn cơm.
Văn Tĩnh Hy mỉm cười “cậu ta còn trẻ nên vậy thôi, cậu để ý con nít làm gì”
“Con nít sao? Con nít quỷ thì có”
Văn Tĩnh Hy ăn cơm xong nhìn cô “trước đây sau tớ không biết cậu cũng như vậy nha, ghen tuông ghê thật“. truyen bac chien
Đàm Thư Mặc giả vờ không hiểu cứ vậy mà ăn cơm, hai người không nói chuyện nữa vui vẽ thưởng thức bữa cơm nồng nặc mùi vị cayyyyy từ Đàm Thư Mặc.
Vị cay đang đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Cơm nước xong Văn Tĩnh Hy muốn đi tắm một lát, hôm nay cô ngồi kiểm tra lại doanh thu tiệm bánh trong thành phố do em họ gửi qua mail, kiểm tra một lần liền tốn mấy giờ liền.
Có chút mệt mỏi, Đàm Thư Mặc ngoan ngoãn không ý kiến đợi người con gái kia tắm xong mới phía sau ôm lấy “đêm nay nha”
“Không được, tớ chưa có coi xong mail” - Văn Tĩnh Hy né tránh.
Đàm Thư Mặc vẫn chôn mặt tại cổ nàng “nhưng tớ muốn cậu quá”
Văn Tĩnh Hy hết cách, đành an ủi “hôm qua mới làm đấy”
“Hôm qua là quá khứ rồi” - Đàm Thư Mặc nũng nịu.
“Tớ cho cậu, nhưng mà chỉ một lần, cậu còn...a...Thư Mặc từ từ, bình tĩnh”
Abcxyz.............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.