Chương 4: Thú nhân
Mộc Chan
11/03/2018
" Grao" Edgard sau
khi lần theo mùi của giống cái, đến khu vực gần bộ lạc thì lại mất dấu,
thay vào đó lại có nồng nặc mùi của giống đực khác.
Ở đây gần bộ lạc, nếu giống cái đã có thể tìm đến tận đây thì không có nguy hiểm, có thể Mạnh đã mang cậu ta về. Nghĩ đến đây, Edgard đột nhiên cảm thấy không thoải mái, giống cái dễ nhìn như vậy, rất dễ bị cướp mất.
Lại gầm lên một tiếng, Edgard nhanh chóng chạy về bộ lạc.
" Mạnh, gần đây ngươi có phải mang về một giống cái?" Edgard vừa biến thân thành người xong, gấp rút đến nhà Mạnh tìm hắn.
" Mũi ngươi càng lúc càng thính đấy, xa như vậy cũng ngửi được." Mạnh hừ lên một tiếng
" Hiện tại cậu ấy đang ở đâu?"
" Giống cái đang ở chỗ của Lạp Á, lúc ta tìm thấy hình như đang bị thương. Ta thì đang tuần tra bên ngoài bộ lạc, không thể tuỳ tiện biến thân, cách tốt nhất là ngậm lấy rồi mang về cho Lạp Á chữa trị. Không ngờ cậu ta lại hung hãn như vậy, Lạp Á nói vì chúng mà một thời gian ngắn ta không thể đi săn." Mạnh vẫn còn không vui, không nghĩ rằng một giống cái lại có sức lực lớn đến vậy.
Edgard nghe xong, không phản ứng gì, quyết định đi đến chỗ Lạp Á hỏi thăm tình hình giống cái.
" Ngươi nói là ngươi muốn thu giống cái kia?" Lạp Á kinh ngạc nhìn Edgard. Edgard trước giờ đều không thể hiện hứng thú với giống cái, Set cùng cậu đã tốn nhiều sức lực trong việc lựa chọn giống cái cho hắn, cuối cùng Edgard lại hứng thú với giống cái Mạnh vừa nhặt về.
" Ừ, ta muốn thu cậu ấy."
" Nhưng ngươi cần đến nõi chuyện với tộc trưởng đấy. Set đang lo lắng về nguồn gốc của giống cái. Nếu như giống cái có chủ..."
" Trên người giống cái không có mùi của giống đực nào chạm qua. Bộ lạc của giống cái bị tấn công, lúc ta tìm thấy, giống cái bị thương rất nặng."
Lúc này Lạp Á mới hiểu rõ. Ban đầu, cậu còn thắc mắc thân thể giống cái có quá nhiều vết thương mà ngay cả một giống đực thường xuyên đi săn hay chiến đấu cũng không nhiều như vậy, thì ra giống cái phải chiến đấu. Có lẽ bộ lạc của giống cái không có giống đực hay họ đều bỏ đi, chuyện đó là chuyện bình thường ở các bộ lạc yếu hơn.
( Mộc chan: quơ -_- toàn là tự biên tự diễn thôi, nhưng hình như cũng đúng....)
" Được, vậy để ta đến nói với Set, dù sao giống cái này cũng cần nơi ở mới, nếu lang thang ngoài kia thêm vài ngày, cậu ta cũng không sống nổi."
Sau khi Lạp Á rời đi, Edgard cũng đi đến gian phòng bên cạnh, nơi giống cái nằm.
T là dạng người máy thông minh không cần thiết tồn tại một hình thể nhất định, sỡ dĩ nó được chế tạo dưới dạng đồng hồ chính là vì như vậy có thể nguỵ trang và liên kết với các mạch thần kinh trên cổ tay đến não bộ, cho phép giao tiếp ẩn giữa cả hai trong những trường hợp nguy hiểm, có thể nói T chính là một người máy kí sinh, từ lúc chế tạo đã được làm để chỉ có thêt liêm kết với một kí chủ nhất định, sóng nào của kí chủ cũng chính là sinh mệnh của nó, tuỳ vào bộ não của kí chủ mà thay đổi.
Líc này, T đang kết nối với dây thần kinh mắt ở não, cho phép Khải Minh nhìn thấy giao diện ngôn ngữ của người bản địa, đồng thời cũng kích thích giác quan học hỏi của con người.
" Bởi vì chưa tiếp xúc nhiều nên bảng ngôn ngữ này chỉ là bảng ngôn ngữ cơ bản, tôi không chắc có loại ngôn ngữ nào khác hay không?"
Lúc đó, cánh cửa gỗ mở ra, một nam nhân cao lớn bước vào.
Khải Minh kinh ngạc nhìn người nam nhân kia, hơi thở bỗng ngưng trệ. Gương mặt kia...là Réne?
" Réne? Sao anh lại ở đây? Lẽ nào cũng giống tôi, bị dịch chuyển khỏi Địa cầu?"
'Réne' nhíu mày: " Réne là ai? Là giống đực của ngươi?"
Hắn không phải Réne. Nam nhân trước mắt Khải Minh cao lớn hơn Réne nhiều, ngoại trừ gương mặt giống hệt, những thứ còn lại đều rất khác. Đôi mắt hổ phách cùng những hoa văn trên cổ kia khiến Khải Minh ngẩn người, chúng giống hệt như hoa văn của con thú kia.
" Giống cái, nghe kỹ, tên ta là Edgard." Edgard từ từ tiến lại gần, hắn có cảm giác rất lạ khi giống cái gọi cái tên kia.
" Xin chào, tôi gọi là Khải Minh." Khải Minh thần sắc ngưng trệ, cậu đang hoang mang. Không đúng, không thể là Réne.
Đột nhiên Edgard cảm thấy không ổn. Tên của giống cái, có gì đó khiến bên trong của hắn như bị bóp chặt. Rốt cuộc, cảm giác này là gì?
" Khải Minh, từ giờ ngươi an toàn rồi. Ở lại bộ lạc, ta bảo hộ ngươi." Edgard ôm chầm lấy Khải Minh, đột nhiên cảm giác trống rỗng và bất lực lần đầu tiên xuất hiện ở hắn.
Đột nhiên, mặt đất dưới chân họ rung chuyển. Phía bên ngoài cũng bắt đầu náo động.
" Mau tập trung các thú nhân giống đực, di chuyển giống cái đến nơi trú ẩn."
Sau đó là hàng loạt tiếng gầm vang lên, mặt đất càng rung chuyển dữ dội. Chiếc giường đá Khải Minh đang ngồi cũng bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt.
" Bị tấn công!" Khải Minh đứng bật dậy, cậu có dự cảm không tốt.
" Chỉ huy, bên ngoài có rất nhiều sinh vật lạ không xác định được." T cảnh báo.
" Bây giờ tôi sẽ ra ngoài, chú ý quan sát."
Nói xong, Khải Minh nhanh chóng chạy ra ngoài. Cảnh tượng trước mắt càng khiến cậu kinh ngạc và hoảng sợ. Trong các trận chiến trước kia, Khải Minh buộc phảo chiến đấu với nhiều chiến binh dũng mãnh và những cỗ máy chiến tranh, nhưng trước mặt Khải Minh bây giờ lại là cuộc chiến giữa những con thú to lớn. Một bên là loài cự long cao gần 3m và một bên là đám thú ăn thịt.
" Bọn cự long, chúng đã tìm thấy vị trí bộ lạc." Edgard trầm mặc. "Chúng đang tìm vị trí của đám con non."
Con non? Họ gọi những đứa trẻ của họ là con non?
" Chỉ huy, kết quả thu được sẽ khiến ngài bất ngờ"
" Thế nào?"
" Ngài còn nhớ kết quả sinh học tôi đã quét trên những người chúng ta từng gặp qua hay không?"
" Có 80% giống hệt như con người."
" Đúng vậy, 20% còn lại hoàn toàn giống như của động vật. Và những con thú đang chiến đấu kia cũng vậy, tất cả đều có số chỉ giống hệt. "
Khải Minh thần sắc ngưng trọng hướng mắt về Edgard đứng bên cạnh.
" Theo suy đoán của tôi, hệ sinh thái ở tinh cầu này khác đặc biệt. Tuy so với Địa cầu không khác nhiều, nhưng không khí và các yếu tố tự nhiên ở đây đều bị gì đó tác động dẫn đến sự thay đổi đột ngột. Các loài động vật để thích nghi, bằng cách nào đó đã tự tiến hoá dù vẫn chưa hề hoàn chỉnh. Nhưng điều này lại khiến họ cường hãn hơn người Địa cầu và các cư dân khác."
Edgard đang trở nên kì lạ. Hoa văn trên người càng lúc càng sẫm màu và lan rộng. Hắn từ từ cúi người xuống, mái tóc rối kia cũng dần dài ra, thân hình Edgard bắt đầu thay đổi, lớp da dần được thay bởi lớp lông thú màu đồng. Edgard biế thân thành một con cự thú với hàm răng sắc nhọn và cặp sừng ngắn ở trên đỉnh đầu.
Khải Minh nhớ nó, chính là con cự thú trong hang động!
" Grao" Edgard hạ thân xuống. Khải Minh biết là hắn đang muốn cậu cưỡi lên.
" Ngươi muốn ta chạy đi?"
" Grao" Ngươi cần đến chỗ các giống cái khác, ở đó đã có người bảo hộ.
" Edgard, ta không bao giờ bỏ chạy khỏi cuộc chiến. Hơn nữa, họ đang bị mất sức, sẽ không chống cự được bao lâu."
Lúc này, một tiếng nói khác vang lên: " Bộ vảy của chúng quá cứng, chúng ta đã thử rất nhiều cách. Đều không thể đâm xuyên qua nó. Xin chào, tôi gọi là Lạp Á. Đây là bạn đời của tôi, Nhĩ Tư." Lạp Á đi đến. Bên cạnh cậu là một con báo lớn, Khải Minh đoán, đó cũng chính là nam nhân đứng gần Lạp Á.
" Tôi là Khải Minh." Khải Minh trầm mặc nhìn chiến trường phía trước. Chúng luôn có điểm yếu. Cậu âm thầm liên lạc với T " T, nãy giờ cậu đã thấy được gì?"
" Chỉ huy, ngài từng nhớ loại bò sát ăn thịt Kailis ở tinh cầu Tia không? Tôi đã lấy dữ liệu đối chiếu, chúng khá giống nhau."
" Như vậy điểm yếu của chúng cũng là ở sau gáy?"
" Tôi không hoàn toàn chắc chắn."
Như vậy là đủ. Khải Minh biết T sẽ không nói ra một phán đoán nào có tính chính xác dưới 50%.
" Edgard, ngươi nói họ thử tập trung tấn công phía sau cổ của chúng, có thể sẽ thành công."
Lạp Á kinh ngạc nhìn Khải Minh, lẽ nào giống cái đã từng giao chiến với đám cự long?
Edgard nhìn Khải Minh rồi hướng về phái thú nhân đang giao chiến để thông báo, sau đó cũng tham gia trận chiến.
Hắn tin tưởng Khải Minh, tin tưởng giống cái của mình.
" Lạp Á, tôi cần vũ khí."
Ở đây gần bộ lạc, nếu giống cái đã có thể tìm đến tận đây thì không có nguy hiểm, có thể Mạnh đã mang cậu ta về. Nghĩ đến đây, Edgard đột nhiên cảm thấy không thoải mái, giống cái dễ nhìn như vậy, rất dễ bị cướp mất.
Lại gầm lên một tiếng, Edgard nhanh chóng chạy về bộ lạc.
" Mạnh, gần đây ngươi có phải mang về một giống cái?" Edgard vừa biến thân thành người xong, gấp rút đến nhà Mạnh tìm hắn.
" Mũi ngươi càng lúc càng thính đấy, xa như vậy cũng ngửi được." Mạnh hừ lên một tiếng
" Hiện tại cậu ấy đang ở đâu?"
" Giống cái đang ở chỗ của Lạp Á, lúc ta tìm thấy hình như đang bị thương. Ta thì đang tuần tra bên ngoài bộ lạc, không thể tuỳ tiện biến thân, cách tốt nhất là ngậm lấy rồi mang về cho Lạp Á chữa trị. Không ngờ cậu ta lại hung hãn như vậy, Lạp Á nói vì chúng mà một thời gian ngắn ta không thể đi săn." Mạnh vẫn còn không vui, không nghĩ rằng một giống cái lại có sức lực lớn đến vậy.
Edgard nghe xong, không phản ứng gì, quyết định đi đến chỗ Lạp Á hỏi thăm tình hình giống cái.
" Ngươi nói là ngươi muốn thu giống cái kia?" Lạp Á kinh ngạc nhìn Edgard. Edgard trước giờ đều không thể hiện hứng thú với giống cái, Set cùng cậu đã tốn nhiều sức lực trong việc lựa chọn giống cái cho hắn, cuối cùng Edgard lại hứng thú với giống cái Mạnh vừa nhặt về.
" Ừ, ta muốn thu cậu ấy."
" Nhưng ngươi cần đến nõi chuyện với tộc trưởng đấy. Set đang lo lắng về nguồn gốc của giống cái. Nếu như giống cái có chủ..."
" Trên người giống cái không có mùi của giống đực nào chạm qua. Bộ lạc của giống cái bị tấn công, lúc ta tìm thấy, giống cái bị thương rất nặng."
Lúc này Lạp Á mới hiểu rõ. Ban đầu, cậu còn thắc mắc thân thể giống cái có quá nhiều vết thương mà ngay cả một giống đực thường xuyên đi săn hay chiến đấu cũng không nhiều như vậy, thì ra giống cái phải chiến đấu. Có lẽ bộ lạc của giống cái không có giống đực hay họ đều bỏ đi, chuyện đó là chuyện bình thường ở các bộ lạc yếu hơn.
( Mộc chan: quơ -_- toàn là tự biên tự diễn thôi, nhưng hình như cũng đúng....)
" Được, vậy để ta đến nói với Set, dù sao giống cái này cũng cần nơi ở mới, nếu lang thang ngoài kia thêm vài ngày, cậu ta cũng không sống nổi."
Sau khi Lạp Á rời đi, Edgard cũng đi đến gian phòng bên cạnh, nơi giống cái nằm.
T là dạng người máy thông minh không cần thiết tồn tại một hình thể nhất định, sỡ dĩ nó được chế tạo dưới dạng đồng hồ chính là vì như vậy có thể nguỵ trang và liên kết với các mạch thần kinh trên cổ tay đến não bộ, cho phép giao tiếp ẩn giữa cả hai trong những trường hợp nguy hiểm, có thể nói T chính là một người máy kí sinh, từ lúc chế tạo đã được làm để chỉ có thêt liêm kết với một kí chủ nhất định, sóng nào của kí chủ cũng chính là sinh mệnh của nó, tuỳ vào bộ não của kí chủ mà thay đổi.
Líc này, T đang kết nối với dây thần kinh mắt ở não, cho phép Khải Minh nhìn thấy giao diện ngôn ngữ của người bản địa, đồng thời cũng kích thích giác quan học hỏi của con người.
" Bởi vì chưa tiếp xúc nhiều nên bảng ngôn ngữ này chỉ là bảng ngôn ngữ cơ bản, tôi không chắc có loại ngôn ngữ nào khác hay không?"
Lúc đó, cánh cửa gỗ mở ra, một nam nhân cao lớn bước vào.
Khải Minh kinh ngạc nhìn người nam nhân kia, hơi thở bỗng ngưng trệ. Gương mặt kia...là Réne?
" Réne? Sao anh lại ở đây? Lẽ nào cũng giống tôi, bị dịch chuyển khỏi Địa cầu?"
'Réne' nhíu mày: " Réne là ai? Là giống đực của ngươi?"
Hắn không phải Réne. Nam nhân trước mắt Khải Minh cao lớn hơn Réne nhiều, ngoại trừ gương mặt giống hệt, những thứ còn lại đều rất khác. Đôi mắt hổ phách cùng những hoa văn trên cổ kia khiến Khải Minh ngẩn người, chúng giống hệt như hoa văn của con thú kia.
" Giống cái, nghe kỹ, tên ta là Edgard." Edgard từ từ tiến lại gần, hắn có cảm giác rất lạ khi giống cái gọi cái tên kia.
" Xin chào, tôi gọi là Khải Minh." Khải Minh thần sắc ngưng trệ, cậu đang hoang mang. Không đúng, không thể là Réne.
Đột nhiên Edgard cảm thấy không ổn. Tên của giống cái, có gì đó khiến bên trong của hắn như bị bóp chặt. Rốt cuộc, cảm giác này là gì?
" Khải Minh, từ giờ ngươi an toàn rồi. Ở lại bộ lạc, ta bảo hộ ngươi." Edgard ôm chầm lấy Khải Minh, đột nhiên cảm giác trống rỗng và bất lực lần đầu tiên xuất hiện ở hắn.
Đột nhiên, mặt đất dưới chân họ rung chuyển. Phía bên ngoài cũng bắt đầu náo động.
" Mau tập trung các thú nhân giống đực, di chuyển giống cái đến nơi trú ẩn."
Sau đó là hàng loạt tiếng gầm vang lên, mặt đất càng rung chuyển dữ dội. Chiếc giường đá Khải Minh đang ngồi cũng bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt.
" Bị tấn công!" Khải Minh đứng bật dậy, cậu có dự cảm không tốt.
" Chỉ huy, bên ngoài có rất nhiều sinh vật lạ không xác định được." T cảnh báo.
" Bây giờ tôi sẽ ra ngoài, chú ý quan sát."
Nói xong, Khải Minh nhanh chóng chạy ra ngoài. Cảnh tượng trước mắt càng khiến cậu kinh ngạc và hoảng sợ. Trong các trận chiến trước kia, Khải Minh buộc phảo chiến đấu với nhiều chiến binh dũng mãnh và những cỗ máy chiến tranh, nhưng trước mặt Khải Minh bây giờ lại là cuộc chiến giữa những con thú to lớn. Một bên là loài cự long cao gần 3m và một bên là đám thú ăn thịt.
" Bọn cự long, chúng đã tìm thấy vị trí bộ lạc." Edgard trầm mặc. "Chúng đang tìm vị trí của đám con non."
Con non? Họ gọi những đứa trẻ của họ là con non?
" Chỉ huy, kết quả thu được sẽ khiến ngài bất ngờ"
" Thế nào?"
" Ngài còn nhớ kết quả sinh học tôi đã quét trên những người chúng ta từng gặp qua hay không?"
" Có 80% giống hệt như con người."
" Đúng vậy, 20% còn lại hoàn toàn giống như của động vật. Và những con thú đang chiến đấu kia cũng vậy, tất cả đều có số chỉ giống hệt. "
Khải Minh thần sắc ngưng trọng hướng mắt về Edgard đứng bên cạnh.
" Theo suy đoán của tôi, hệ sinh thái ở tinh cầu này khác đặc biệt. Tuy so với Địa cầu không khác nhiều, nhưng không khí và các yếu tố tự nhiên ở đây đều bị gì đó tác động dẫn đến sự thay đổi đột ngột. Các loài động vật để thích nghi, bằng cách nào đó đã tự tiến hoá dù vẫn chưa hề hoàn chỉnh. Nhưng điều này lại khiến họ cường hãn hơn người Địa cầu và các cư dân khác."
Edgard đang trở nên kì lạ. Hoa văn trên người càng lúc càng sẫm màu và lan rộng. Hắn từ từ cúi người xuống, mái tóc rối kia cũng dần dài ra, thân hình Edgard bắt đầu thay đổi, lớp da dần được thay bởi lớp lông thú màu đồng. Edgard biế thân thành một con cự thú với hàm răng sắc nhọn và cặp sừng ngắn ở trên đỉnh đầu.
Khải Minh nhớ nó, chính là con cự thú trong hang động!
" Grao" Edgard hạ thân xuống. Khải Minh biết là hắn đang muốn cậu cưỡi lên.
" Ngươi muốn ta chạy đi?"
" Grao" Ngươi cần đến chỗ các giống cái khác, ở đó đã có người bảo hộ.
" Edgard, ta không bao giờ bỏ chạy khỏi cuộc chiến. Hơn nữa, họ đang bị mất sức, sẽ không chống cự được bao lâu."
Lúc này, một tiếng nói khác vang lên: " Bộ vảy của chúng quá cứng, chúng ta đã thử rất nhiều cách. Đều không thể đâm xuyên qua nó. Xin chào, tôi gọi là Lạp Á. Đây là bạn đời của tôi, Nhĩ Tư." Lạp Á đi đến. Bên cạnh cậu là một con báo lớn, Khải Minh đoán, đó cũng chính là nam nhân đứng gần Lạp Á.
" Tôi là Khải Minh." Khải Minh trầm mặc nhìn chiến trường phía trước. Chúng luôn có điểm yếu. Cậu âm thầm liên lạc với T " T, nãy giờ cậu đã thấy được gì?"
" Chỉ huy, ngài từng nhớ loại bò sát ăn thịt Kailis ở tinh cầu Tia không? Tôi đã lấy dữ liệu đối chiếu, chúng khá giống nhau."
" Như vậy điểm yếu của chúng cũng là ở sau gáy?"
" Tôi không hoàn toàn chắc chắn."
Như vậy là đủ. Khải Minh biết T sẽ không nói ra một phán đoán nào có tính chính xác dưới 50%.
" Edgard, ngươi nói họ thử tập trung tấn công phía sau cổ của chúng, có thể sẽ thành công."
Lạp Á kinh ngạc nhìn Khải Minh, lẽ nào giống cái đã từng giao chiến với đám cự long?
Edgard nhìn Khải Minh rồi hướng về phái thú nhân đang giao chiến để thông báo, sau đó cũng tham gia trận chiến.
Hắn tin tưởng Khải Minh, tin tưởng giống cái của mình.
" Lạp Á, tôi cần vũ khí."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.