Chương 80
Ái Thi
07/07/2023
Bây giờ, con thanh xà này lại một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt cô. Nhưng nó không phải là thần thú tự do nữa, mà nó đã bị thuần phục bởi tên pháp sư Hải Minh này. Nguyệt Thư chỉ đứng mỉm cười nhếch mép.
"Tiểu xà tinh, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Thanh xà vừa nhìn thấy Nguyệt Thư thì đôi mắt của nó khẽ chấn động giật giật liên hồi, nó nhìn cô đầy ngạc nhiên và ngỡ ngàng. Đây chẳng phải là nữ nhân 100 năm trước đã từng giao chiến với nó hay sao? Tại sao bây giờ cô ta lại xuất hiện ở đây? Con thanh xà nhìn cô bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên xen lẫn sợ hãi, nó đứng im bất động không nhúc nhích. Hải Minh chưa bao giờ nhìn thấy thần thú thanh xà của mình sợ hãi trước một ai, vậy mà ngay lúc này nó lại sợ hãi chính người con gái đang đứng ngay trước mặt nó. Hải Minh vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn ta điên máu hét lên.
"Ta ra lệnh cho ngươi thanh xà, ngươi hãy mau xé xác nữ nhân này ra cho ta!"
Thanh xà bị Hải Minh ra lệnh thì lập tức chú thuật khế ước hiện ra, nó bắt buộc phải làm theo mệnh lệnh mặc dù nó không muốn giao chiến với Nguyệt Thư. Nhưng Hải Minh đã lập khế ước thần thú với nó cho nên bắt buộc nó phải làm theo mệnh lệnh, nếu không thì nó sẽ biến mất vĩnh viễn. Đôi mắt thanh xà lập tức loé sáng, nó há miệng ra phun độc về phía Nguyệt Thư. Cô nhìn thấy con rắn tinh này sắp phun độc thì cô chỉ mỉm cười nhếch mép, đừng tưởng cô không biết điểm yếu của thanh xà này là gì. 100 năm trước cô đã từng giao chiến với nó, cho nên những tuyệt chiêu sát thương của nó tung ra cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Nguyệt Thư niệm chú triệu hồi thủy long đến đấu với thanh xà, thủy long vừa xuất hiện đã khiến toàn bộ pháp sư thất kinh. Hải Minh hoang mang.
"Trời ơi, cô ta triệu hồi được thủy long sao? Rốt cuộc cô là ai?"
Mộc Phong nhìn thấy thì đứng hình mất năm giây:
"Cái...cái gì? Sao cô ta có thể triệu hồi được thủy long của môn phái Huyền Thuật Linh vậy chứ?"
Vỹ Lưu lắc đầu thở dài:
"Phen này chúng ta chết chắc rồi, có lẽ cô ta còn lợi hại hơn cả chưởng môn cũ Mộc Lăng và thiên sư Mộc Khải nữa!"
Ngự Lâm đầy háo hức:
"Lần đầu tiên tôi được giao chiến với một người có thực lực mạnh mẽ như thế này, ôi máu chiến trong người tôi bắt đầu tuôn trào mạnh mẽ rồi đó! Nếu được chết dưới tay một kẻ mạnh như cô ta thì tôi cũng không còn gì luyến tiếc nữa, hahaha!"
Danh Phi cũng ngạc nhiên không kém:
"Chậc, tôi chưa bao giờ thấy ai mạnh như thế này! Chẳng lẽ chúng ta sẽ chết hết cả đám ở nơi này sao?"
Mộc Phong khơi dậy ý chí chiến đấu của mọi người:
"Thôi nào mọi người, chúng ta không được nản chí! Trên thế gian này rất ít người có thực lực cao cường, chúng ta phải tiêu diệt được cô ta nếu không thì các môn phái của chúng ta e rằng sẽ bị biến mất vĩnh viễn. Tôi không tin là chúng ta hợp sức lại với nhau mà không giết chết được cô ta!"
Hải Minh, Danh Phi, Ngự Lâm, Vỹ Lưu nghe Mộc Phong nói vậy thì giống như một lời động viên khích lệ tinh thần. Bọn họ dù sao cũng đã cất công từ phương xa đến đây thì không thể đi về khơi khơi như vậy được, tinh thần của bọn họ cũng bắt đầu sục sôi ý chí chiến đấu rồi. Mọi người đều nhìn nhau gật đầu rồi đồng thanh.
"Được, ngày hôm nay nhất định phải tiêu diệt được cô ta!"
Năm người bọn họ chuẩn bị vào tư thế chiến đấu, ngọn lửa hiếu chiến trong lòng bọn họ đang bùng cháy dữ dội. Chưa bao giờ bọn họ phải thực sự nghiêm túc dùng hết thực lực của mình để đấu một cuộc chiến tàn khốc như hôm nay. Ai ai cũng đều quyết tâm hạ gục Nguyệt Thư, bọn họ bắt đầu chia nhau hành động mỗi người mỗi sở trường khác nhau. Hải Minh dùng thanh xà để chiến đấu với Nguyệt Thư, Danh Phi dùng chú thuật nâng cấp sức mạnh cho Ngự Lâm đánh nhau với Nguyệt Thư. Vỹ Lưu thì bố trí trận pháp làm suy yếu sức mạnh của cô để cho Hải Minh, Ngự Lâm, Danh Phi dốc toàn lực để giết chết cô.
Mộc Phong bên này cũng dùng hết năng suất sức mạnh của mình để giết chết Tiểu Hồ, Nguyệt Thư đứng cười mỉa mai.
"Một lũ ngu xuẩn và vô tri, đến nước này rồi thì ta cũng sẽ không nương tay nữa! Lần này các ngươi phải chết!"
Nguyệt Thư triệu hồi thủy long ra phun vòi rồng nước vào Ngự Lâm và Danh Phi, bọn họ bị vòi rồng làm cho bị thương té ngã xuống dưới đất rồi phun ra một bãi máu đỏ tươi.
"Phụt, khụ khụ!"
Nguyệt Thư cười nửa miệng, sau đó cô niệm chú thủy long phun vòi rồng về phía Hải Minh nhưng thanh xà lại chạy đến dùng thân mình đỡ lấy một chiêu chí mạng cho Hải Minh. Thanh xà bị trúng vòi rồng của thủy long thì ngay lập tức bị thương nặng, khoé miệng của thanh xà bắt đầu rỉ máu màu xanh dương. Đôi mắt đỏ như ruby của nó nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thư như muốn ngăn cản cô lại, không cho cô làm hại đến chủ nhân của nó nếu không thì nó sẽ liều chết để bảo vệ chủ nhân. Nguyệt Thư nhìn thấy thần thú mà cô muốn thu phục nó lại trung thành với Hải Minh như thế, thì cô cũng chẳng thèm ham muốn gì với nó nữa.
Cô cười mỉa mai:
"Hừ, ngươi tưởng ta cần ngươi lắm sao? Cho dù ngươi có chết thì ta cũng chẳng thèm để ý đến ngươi! Thanh xà, mối quan hệ của chúng ta đã kết thúc từ 100 năm về trước rồi! Lúc trước ta đã bỏ lỡ cơ hội thu phục ngươi, cho nên bây giờ ta cũng không cần ngươi nữa! Ngày hôm nay, ngươi và chủ nhân của ngươi sẽ phải chết!"
Nguyệt Thư niệm chú thủy long phun quả cầu nước về phía Hải Minh, thanh xà dùng tính mạng của mình để đỡ lấy quả cầu nước. Tuyệt chiêu chí mạng của thủy long đã bị thanh xà lãnh trọn hết, ngay lập tức thân xác của thanh xà tan thành trăm mảnh. Nguyên thần của thanh xà cũng bị vỡ tan thành khói bụi, vĩnh viễn không thể siêu sinh, một tuyệt chiêu chí mạng mạnh khủng khiếp khiến cho Hải Minh ngỡ ngàng ngơ ngác. Hắn không thể tin được sức mạnh tàn phá của thủy long lại khủng khiếp đến như vậy. Nếu như không có thanh xà đến cứu hắn thì có lẽ giờ đây hắn cũng đã tan xác vĩnh viễn, Hải Minh như chôn chân tại chỗ không thể nhúc nhích được. Hắn vẫn còn bàng hoàng sau cái chết của thanh xà, một thần thú mạnh nhất mà hắn đã từng thu phục lại bị Nguyệt Thư giết chết một cách dễ dàng.
Hắn không cam tâm nhìn thần thú của mình lần lượt ra đi như thế, Hải Minh vô cùng tức giận, hắn lập tức triệu hồi ra thần thú tổ tiên của môn phái hắn. Nếu như lần này không giết chết được cô ta thì hắn sẽ dùng tính mạng này để giết chết cô, ngày hôm nay cô không chết thì hắn sẽ chết. Hải Minh triệu hồi ra cửu vỹ hồ, đây chính là yêu hồ ngàn năm của môn phái Hải Tâm. Nguyệt Thư nhìn thấy cửu vỹ hồ xuất hiện thì cô vô cùng chấn động.
"Gì chứ? Cửu vỹ hồ sao lại xuất hiện ở đây?"
Cửu vỹ hồ vừa xuất hiện đã khiến Danh Phi, Ngự Lâm, Vỹ Lưu và Mộc Phong bàng hoàng sợ hãi. Đây là thần thú cấp cao ngàn năm có một, tại sao môn phái của Hải Minh lại có thể thu phục được nó? Ai ai cũng bị Hải Minh làm cho từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, không hổ danh là môn phái Hải Tâm chuyên kết nối và triệu hồi thần thú đứng thứ hai trên thế giới. Ngay cả cửu vỹ hồ mà cũng thu phục được thì thật quá lợi hại rồi.
"Tiểu xà tinh, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Thanh xà vừa nhìn thấy Nguyệt Thư thì đôi mắt của nó khẽ chấn động giật giật liên hồi, nó nhìn cô đầy ngạc nhiên và ngỡ ngàng. Đây chẳng phải là nữ nhân 100 năm trước đã từng giao chiến với nó hay sao? Tại sao bây giờ cô ta lại xuất hiện ở đây? Con thanh xà nhìn cô bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên xen lẫn sợ hãi, nó đứng im bất động không nhúc nhích. Hải Minh chưa bao giờ nhìn thấy thần thú thanh xà của mình sợ hãi trước một ai, vậy mà ngay lúc này nó lại sợ hãi chính người con gái đang đứng ngay trước mặt nó. Hải Minh vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn ta điên máu hét lên.
"Ta ra lệnh cho ngươi thanh xà, ngươi hãy mau xé xác nữ nhân này ra cho ta!"
Thanh xà bị Hải Minh ra lệnh thì lập tức chú thuật khế ước hiện ra, nó bắt buộc phải làm theo mệnh lệnh mặc dù nó không muốn giao chiến với Nguyệt Thư. Nhưng Hải Minh đã lập khế ước thần thú với nó cho nên bắt buộc nó phải làm theo mệnh lệnh, nếu không thì nó sẽ biến mất vĩnh viễn. Đôi mắt thanh xà lập tức loé sáng, nó há miệng ra phun độc về phía Nguyệt Thư. Cô nhìn thấy con rắn tinh này sắp phun độc thì cô chỉ mỉm cười nhếch mép, đừng tưởng cô không biết điểm yếu của thanh xà này là gì. 100 năm trước cô đã từng giao chiến với nó, cho nên những tuyệt chiêu sát thương của nó tung ra cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Nguyệt Thư niệm chú triệu hồi thủy long đến đấu với thanh xà, thủy long vừa xuất hiện đã khiến toàn bộ pháp sư thất kinh. Hải Minh hoang mang.
"Trời ơi, cô ta triệu hồi được thủy long sao? Rốt cuộc cô là ai?"
Mộc Phong nhìn thấy thì đứng hình mất năm giây:
"Cái...cái gì? Sao cô ta có thể triệu hồi được thủy long của môn phái Huyền Thuật Linh vậy chứ?"
Vỹ Lưu lắc đầu thở dài:
"Phen này chúng ta chết chắc rồi, có lẽ cô ta còn lợi hại hơn cả chưởng môn cũ Mộc Lăng và thiên sư Mộc Khải nữa!"
Ngự Lâm đầy háo hức:
"Lần đầu tiên tôi được giao chiến với một người có thực lực mạnh mẽ như thế này, ôi máu chiến trong người tôi bắt đầu tuôn trào mạnh mẽ rồi đó! Nếu được chết dưới tay một kẻ mạnh như cô ta thì tôi cũng không còn gì luyến tiếc nữa, hahaha!"
Danh Phi cũng ngạc nhiên không kém:
"Chậc, tôi chưa bao giờ thấy ai mạnh như thế này! Chẳng lẽ chúng ta sẽ chết hết cả đám ở nơi này sao?"
Mộc Phong khơi dậy ý chí chiến đấu của mọi người:
"Thôi nào mọi người, chúng ta không được nản chí! Trên thế gian này rất ít người có thực lực cao cường, chúng ta phải tiêu diệt được cô ta nếu không thì các môn phái của chúng ta e rằng sẽ bị biến mất vĩnh viễn. Tôi không tin là chúng ta hợp sức lại với nhau mà không giết chết được cô ta!"
Hải Minh, Danh Phi, Ngự Lâm, Vỹ Lưu nghe Mộc Phong nói vậy thì giống như một lời động viên khích lệ tinh thần. Bọn họ dù sao cũng đã cất công từ phương xa đến đây thì không thể đi về khơi khơi như vậy được, tinh thần của bọn họ cũng bắt đầu sục sôi ý chí chiến đấu rồi. Mọi người đều nhìn nhau gật đầu rồi đồng thanh.
"Được, ngày hôm nay nhất định phải tiêu diệt được cô ta!"
Năm người bọn họ chuẩn bị vào tư thế chiến đấu, ngọn lửa hiếu chiến trong lòng bọn họ đang bùng cháy dữ dội. Chưa bao giờ bọn họ phải thực sự nghiêm túc dùng hết thực lực của mình để đấu một cuộc chiến tàn khốc như hôm nay. Ai ai cũng đều quyết tâm hạ gục Nguyệt Thư, bọn họ bắt đầu chia nhau hành động mỗi người mỗi sở trường khác nhau. Hải Minh dùng thanh xà để chiến đấu với Nguyệt Thư, Danh Phi dùng chú thuật nâng cấp sức mạnh cho Ngự Lâm đánh nhau với Nguyệt Thư. Vỹ Lưu thì bố trí trận pháp làm suy yếu sức mạnh của cô để cho Hải Minh, Ngự Lâm, Danh Phi dốc toàn lực để giết chết cô.
Mộc Phong bên này cũng dùng hết năng suất sức mạnh của mình để giết chết Tiểu Hồ, Nguyệt Thư đứng cười mỉa mai.
"Một lũ ngu xuẩn và vô tri, đến nước này rồi thì ta cũng sẽ không nương tay nữa! Lần này các ngươi phải chết!"
Nguyệt Thư triệu hồi thủy long ra phun vòi rồng nước vào Ngự Lâm và Danh Phi, bọn họ bị vòi rồng làm cho bị thương té ngã xuống dưới đất rồi phun ra một bãi máu đỏ tươi.
"Phụt, khụ khụ!"
Nguyệt Thư cười nửa miệng, sau đó cô niệm chú thủy long phun vòi rồng về phía Hải Minh nhưng thanh xà lại chạy đến dùng thân mình đỡ lấy một chiêu chí mạng cho Hải Minh. Thanh xà bị trúng vòi rồng của thủy long thì ngay lập tức bị thương nặng, khoé miệng của thanh xà bắt đầu rỉ máu màu xanh dương. Đôi mắt đỏ như ruby của nó nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thư như muốn ngăn cản cô lại, không cho cô làm hại đến chủ nhân của nó nếu không thì nó sẽ liều chết để bảo vệ chủ nhân. Nguyệt Thư nhìn thấy thần thú mà cô muốn thu phục nó lại trung thành với Hải Minh như thế, thì cô cũng chẳng thèm ham muốn gì với nó nữa.
Cô cười mỉa mai:
"Hừ, ngươi tưởng ta cần ngươi lắm sao? Cho dù ngươi có chết thì ta cũng chẳng thèm để ý đến ngươi! Thanh xà, mối quan hệ của chúng ta đã kết thúc từ 100 năm về trước rồi! Lúc trước ta đã bỏ lỡ cơ hội thu phục ngươi, cho nên bây giờ ta cũng không cần ngươi nữa! Ngày hôm nay, ngươi và chủ nhân của ngươi sẽ phải chết!"
Nguyệt Thư niệm chú thủy long phun quả cầu nước về phía Hải Minh, thanh xà dùng tính mạng của mình để đỡ lấy quả cầu nước. Tuyệt chiêu chí mạng của thủy long đã bị thanh xà lãnh trọn hết, ngay lập tức thân xác của thanh xà tan thành trăm mảnh. Nguyên thần của thanh xà cũng bị vỡ tan thành khói bụi, vĩnh viễn không thể siêu sinh, một tuyệt chiêu chí mạng mạnh khủng khiếp khiến cho Hải Minh ngỡ ngàng ngơ ngác. Hắn không thể tin được sức mạnh tàn phá của thủy long lại khủng khiếp đến như vậy. Nếu như không có thanh xà đến cứu hắn thì có lẽ giờ đây hắn cũng đã tan xác vĩnh viễn, Hải Minh như chôn chân tại chỗ không thể nhúc nhích được. Hắn vẫn còn bàng hoàng sau cái chết của thanh xà, một thần thú mạnh nhất mà hắn đã từng thu phục lại bị Nguyệt Thư giết chết một cách dễ dàng.
Hắn không cam tâm nhìn thần thú của mình lần lượt ra đi như thế, Hải Minh vô cùng tức giận, hắn lập tức triệu hồi ra thần thú tổ tiên của môn phái hắn. Nếu như lần này không giết chết được cô ta thì hắn sẽ dùng tính mạng này để giết chết cô, ngày hôm nay cô không chết thì hắn sẽ chết. Hải Minh triệu hồi ra cửu vỹ hồ, đây chính là yêu hồ ngàn năm của môn phái Hải Tâm. Nguyệt Thư nhìn thấy cửu vỹ hồ xuất hiện thì cô vô cùng chấn động.
"Gì chứ? Cửu vỹ hồ sao lại xuất hiện ở đây?"
Cửu vỹ hồ vừa xuất hiện đã khiến Danh Phi, Ngự Lâm, Vỹ Lưu và Mộc Phong bàng hoàng sợ hãi. Đây là thần thú cấp cao ngàn năm có một, tại sao môn phái của Hải Minh lại có thể thu phục được nó? Ai ai cũng bị Hải Minh làm cho từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, không hổ danh là môn phái Hải Tâm chuyên kết nối và triệu hồi thần thú đứng thứ hai trên thế giới. Ngay cả cửu vỹ hồ mà cũng thu phục được thì thật quá lợi hại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.