Chương 44: Thật sự thất vọng
Huỳnh Thiên Kỳy
18/05/2022
Lăng Lập Thành và Tần Tử Ninh đi xuống nhà. Ông bà Tần thì đang ngồi uống trà, nói chuyện với ông bà Lăng.
" Ba mẹ mới đến "
Lăng Lập Thành cúi đầu chào ông bà Tần. Dù khi nãy anh có năn nỉ ra sao thì Tần Tử Ninh vẫn không hết giận, cô cứ im lặng, khuôn mặt lạnh tanh với anh.
Ông bà Tần nhìn thấy anh là cơn giận kéo đến. Bây giờ thì hay rồi, cả nước ai cũng cho rằng anh là một người đàn ông lăng nhăng, qua lại với vợ cũ mặc dù vừa mới đính hôn. Ông đã cảnh cáo anh rồi mà, Tần Tử Ninh là bảo bối của ông, nếu không chăm sóc, lo lắng được thì trả lại cho ông.1
" Con muốn giải thích không? "
Ông Tần nhìn anh.
Những lời bàn tán trên mạng xã hội, những hình ảnh của anh và Hàn Vân Tranh quả thật làm ông rất tức giận.
" Ba mẹ, sự việc mà mọi người nhìn thấy không phải là sự thật. Quả thật con có gặp Vân Tranh nhưng chỉ là tình cờ. Trùng hợp cô ấy bị ngất xỉu nên con đã đưa cô ấy đến bệnh viện. Nếu ba mẹ không tin có thể cho người điều tra "
" Lập Thành, ba từng nói với con như thế nào? "
Lăng Lập Thành cúi mặt không nói gì. Lần trước ông Tần chọn cách tin tưởng anh và bỏ qua cho anh, nhưng ông đã nói rằng không có lần sau. Dù lần sau anh có lỗi hay không thì ông cũng sẽ bắt Tần Tử Ninh lại vì cô là bảo bối của ông, ông không thể để cho con gái của mình chịu thiệt thòi.1
" Mẹ thật sự rất thất vọng về con "
Gương mặt của bà Tần hiện lên sự buồn bã và thất vọng, cả đêm qua bà cũng không ngủ được. Bà chỉ có một người con gái này thôi. Bà cảm thấy rất hối hận vì khi trước đã không kiên quyết phản đối để bây giờ xảy ra vấn đề này. Sự việc này cũng không phải là lần đầu tiên, lần trước cũng vậy nhưng bà đã hy vọng rằng qua chuyện đó anh sẽ nghĩ cho Tần Tử Ninh và khéo léo hơn.
Nhưng bà hy vọng rồi lại thất vọng. Lăng Lập Thành làm bà thật thất vọng.
" Lập Thành, ba không hiểu tại sao một người chững chạc, hiểu chuyện như con mà lại làm vậy. Rõ ràng con có thể nhờ người đưa Vân Tranh đến bệnh viện, hay là con quá lo lắng không nỡ? "1
Ông Tần nhất quyết không bỏ qua lần này đâu. Mối quan hệ giữa Hàn Vân Tranh và Lăng Lập Thành quá nhạy cảm. Tại sao anh không hiểu vấn đề đó hay là anh không muốn hiểu.1
Từ lần ăn cơm ở Lăng gia, ông bà Tần nhìn thấy rõ Hàn Vân Tranh muốn níu kéo lại Lăng Lập Thành. Liệu anh có kiềm lòng được trước một cô gái quyến rũ, xinh đẹp, khéo léo như Hàn Vân Tranh không.
Ông cảm nhận được con gái của ông không quan trọng bằng Hàn Vân Tranh ở trong lòng của Lăng Lập Thành.1
Tần Tử Ninh nhìn ba mẹ mình. Cô là một người con vô cùng bất hiếu, cô luôn làm cho ba mẹ của mình phải lo lắng, đau lòng.
" Ba mẹ à, mọi chuyện không phải như ba mẹ nghĩ đâu. Anh ấy và chị Vân Tranh không có gì với nhau cả, cả hai chỉ là bạn bè thôi ạ. Hôm qua con cũng có đi cùng với anh ấy, chắc là do góc chụp thôi. Con xin lỗi đã để cho ba mẹ phải lo lắng rồi "1
Tần Tử Ninh chủ động ôm lấy cánh tay của Lăng Lập Thành. Anh quá bất ngờ với hành động cũng như lời nói này của cô.1
Vậy là cô đã bỏ qua cho anh rồi sao?1
Ông bà Tần và ông bà Lăng đều nhìn chằm chằm vào người của cả hai. Ông bà Tần biết con gái của mình đang nói dối, nhưng cô càng làm vậy thì bà Tần càng thêm tức giận. Tại sao lần nào con gái của bà cũng phải hy sinh, chịu thiệt thòi.1
" Tử Ninh, con đừng qua mặt mẹ, mẹ sinh con ra, mẹ hiểu rõ con đang nghĩ gì "
" Thật mà mẹ "
Tần Tử Ninh mỉm cười gượng gạo, cô không muốn ba mẹ của mình tiếp tục nói nặng anh, thôi thì mọi chuyện để cô gánh hết.1
" Tử Ninh, con đừng mù quáng nữa, nếu con cứ tiếp tục thì người đau khổ cũng chỉ có mình con "
" Con không có "
" Mẹ à, mọi chuyện là lỗi của con. Mẹ muốn trách thì cứ trách con "
Chỉ cần Tần Tử Ninh hết giận thì dù anh có bị ông bà Tần mắng cũng được. Là anh không nghĩ cho cô, không nghĩ cho hạnh phúc gia đình.1
" Anh chị Lăng à, tôi xin phép được đón Tử Ninh về nhà một thời gian cho cả hai nhìn nhận lại mối quan hệ, và cũng cho Lập Thành biết rõ trong lòng của mình có ai "1
" Không được, ba mẹ không được dẫn cô ấy đi. Trong lòng của con chỉ có Tử Ninh mà thôi "
Lăng Lập Thành quýnh quáng ôm chặt lấy eo của Tần Tử Ninh. Xa vợ sao anh chịu nỗi, dù cách gì anh cũng không thể để cho cô đi.1
" Lập Thành, con chắc chắn chứ? "
" Chắc chắn "
" Nhưng ba thấy trong lòng của con vẫn còn có hình bóng của Vân Tranh. Lần này đã là lần thứ 2 rồi đó Lập Thành, ba không tin tưởng con nữa "1
" Anh chị Tần à, hay là anh chị cho Lập Thành thêm một cơ hội nữa. Tôi sẽ quản nó, không cho nó làm cho Tử Ninh buồn nữa đâu "
Bà Lăng phút cuối mới lên tiếng. Nãy giờ bà chỉ biết cúi mặt vì chẳng còn mặt mũi nào nhìn ông bà Tần.
" Cứ để cho Tử Ninh về với anh chị Tần. Là đàn ông thì phải chịu trách nhiệm với việc làm của mình "
Ông Lăng lên tiếng.
Trước đây ông từng khuyên anh nên hàn gắn lại với Hàn Vân Tranh nhưng anh không đồng ý vì không còn tình cảm. Nhưng bây giờ thì sao? Lần nào cả hai cải nhau, giận nhau cũng liên quan đến Hàn Vân Tranh. Ông cũng đang có suy nghĩ rằng anh vẫn chưa quên được, nếu đã là như vậy thì nên cho cả hai xa nhau một thời gian. Một là để cho anh quên, hai là cho Tử Ninh đừng đau lòng nữa.1
Ông có con gái, ông hiểu được nổi khổ của ông Tần.
" Ông nói cái giống gì vậy "
Bà Lăng nghiến răng, nhéo vào eo của ông Lăng.
" Tử Ninh, theo ba mẹ về nhà "
Bà Tần đi lại nắm lấy tay cô, bàn tay của cô lạnh ngắt, sắc mặt thì xanh xao, bà nhìn mà vô cùng đau lòng.
Tần Tử Ninh nhìn ba mẹ của mình rồi nhìn Lăng Lập Thành. Cô thật sự rất khó xử, cô yêu anh nhưng cô cũng rất thất vọng về anh.
" Tử Ninh "
Đôi mắt của Lăng Lập Thành đỏ au lên nhìn cô. Trái tim của anh nhói lên từng hồi, anh từng nói rằng anh không sợ gì cả nhưng hôm nay anh biết mình sợ gì rồi.1
Anh sợ mất cô, Tần Tử Ninh.
" Ba mẹ mới đến "
Lăng Lập Thành cúi đầu chào ông bà Tần. Dù khi nãy anh có năn nỉ ra sao thì Tần Tử Ninh vẫn không hết giận, cô cứ im lặng, khuôn mặt lạnh tanh với anh.
Ông bà Tần nhìn thấy anh là cơn giận kéo đến. Bây giờ thì hay rồi, cả nước ai cũng cho rằng anh là một người đàn ông lăng nhăng, qua lại với vợ cũ mặc dù vừa mới đính hôn. Ông đã cảnh cáo anh rồi mà, Tần Tử Ninh là bảo bối của ông, nếu không chăm sóc, lo lắng được thì trả lại cho ông.1
" Con muốn giải thích không? "
Ông Tần nhìn anh.
Những lời bàn tán trên mạng xã hội, những hình ảnh của anh và Hàn Vân Tranh quả thật làm ông rất tức giận.
" Ba mẹ, sự việc mà mọi người nhìn thấy không phải là sự thật. Quả thật con có gặp Vân Tranh nhưng chỉ là tình cờ. Trùng hợp cô ấy bị ngất xỉu nên con đã đưa cô ấy đến bệnh viện. Nếu ba mẹ không tin có thể cho người điều tra "
" Lập Thành, ba từng nói với con như thế nào? "
Lăng Lập Thành cúi mặt không nói gì. Lần trước ông Tần chọn cách tin tưởng anh và bỏ qua cho anh, nhưng ông đã nói rằng không có lần sau. Dù lần sau anh có lỗi hay không thì ông cũng sẽ bắt Tần Tử Ninh lại vì cô là bảo bối của ông, ông không thể để cho con gái của mình chịu thiệt thòi.1
" Mẹ thật sự rất thất vọng về con "
Gương mặt của bà Tần hiện lên sự buồn bã và thất vọng, cả đêm qua bà cũng không ngủ được. Bà chỉ có một người con gái này thôi. Bà cảm thấy rất hối hận vì khi trước đã không kiên quyết phản đối để bây giờ xảy ra vấn đề này. Sự việc này cũng không phải là lần đầu tiên, lần trước cũng vậy nhưng bà đã hy vọng rằng qua chuyện đó anh sẽ nghĩ cho Tần Tử Ninh và khéo léo hơn.
Nhưng bà hy vọng rồi lại thất vọng. Lăng Lập Thành làm bà thật thất vọng.
" Lập Thành, ba không hiểu tại sao một người chững chạc, hiểu chuyện như con mà lại làm vậy. Rõ ràng con có thể nhờ người đưa Vân Tranh đến bệnh viện, hay là con quá lo lắng không nỡ? "1
Ông Tần nhất quyết không bỏ qua lần này đâu. Mối quan hệ giữa Hàn Vân Tranh và Lăng Lập Thành quá nhạy cảm. Tại sao anh không hiểu vấn đề đó hay là anh không muốn hiểu.1
Từ lần ăn cơm ở Lăng gia, ông bà Tần nhìn thấy rõ Hàn Vân Tranh muốn níu kéo lại Lăng Lập Thành. Liệu anh có kiềm lòng được trước một cô gái quyến rũ, xinh đẹp, khéo léo như Hàn Vân Tranh không.
Ông cảm nhận được con gái của ông không quan trọng bằng Hàn Vân Tranh ở trong lòng của Lăng Lập Thành.1
Tần Tử Ninh nhìn ba mẹ mình. Cô là một người con vô cùng bất hiếu, cô luôn làm cho ba mẹ của mình phải lo lắng, đau lòng.
" Ba mẹ à, mọi chuyện không phải như ba mẹ nghĩ đâu. Anh ấy và chị Vân Tranh không có gì với nhau cả, cả hai chỉ là bạn bè thôi ạ. Hôm qua con cũng có đi cùng với anh ấy, chắc là do góc chụp thôi. Con xin lỗi đã để cho ba mẹ phải lo lắng rồi "1
Tần Tử Ninh chủ động ôm lấy cánh tay của Lăng Lập Thành. Anh quá bất ngờ với hành động cũng như lời nói này của cô.1
Vậy là cô đã bỏ qua cho anh rồi sao?1
Ông bà Tần và ông bà Lăng đều nhìn chằm chằm vào người của cả hai. Ông bà Tần biết con gái của mình đang nói dối, nhưng cô càng làm vậy thì bà Tần càng thêm tức giận. Tại sao lần nào con gái của bà cũng phải hy sinh, chịu thiệt thòi.1
" Tử Ninh, con đừng qua mặt mẹ, mẹ sinh con ra, mẹ hiểu rõ con đang nghĩ gì "
" Thật mà mẹ "
Tần Tử Ninh mỉm cười gượng gạo, cô không muốn ba mẹ của mình tiếp tục nói nặng anh, thôi thì mọi chuyện để cô gánh hết.1
" Tử Ninh, con đừng mù quáng nữa, nếu con cứ tiếp tục thì người đau khổ cũng chỉ có mình con "
" Con không có "
" Mẹ à, mọi chuyện là lỗi của con. Mẹ muốn trách thì cứ trách con "
Chỉ cần Tần Tử Ninh hết giận thì dù anh có bị ông bà Tần mắng cũng được. Là anh không nghĩ cho cô, không nghĩ cho hạnh phúc gia đình.1
" Anh chị Lăng à, tôi xin phép được đón Tử Ninh về nhà một thời gian cho cả hai nhìn nhận lại mối quan hệ, và cũng cho Lập Thành biết rõ trong lòng của mình có ai "1
" Không được, ba mẹ không được dẫn cô ấy đi. Trong lòng của con chỉ có Tử Ninh mà thôi "
Lăng Lập Thành quýnh quáng ôm chặt lấy eo của Tần Tử Ninh. Xa vợ sao anh chịu nỗi, dù cách gì anh cũng không thể để cho cô đi.1
" Lập Thành, con chắc chắn chứ? "
" Chắc chắn "
" Nhưng ba thấy trong lòng của con vẫn còn có hình bóng của Vân Tranh. Lần này đã là lần thứ 2 rồi đó Lập Thành, ba không tin tưởng con nữa "1
" Anh chị Tần à, hay là anh chị cho Lập Thành thêm một cơ hội nữa. Tôi sẽ quản nó, không cho nó làm cho Tử Ninh buồn nữa đâu "
Bà Lăng phút cuối mới lên tiếng. Nãy giờ bà chỉ biết cúi mặt vì chẳng còn mặt mũi nào nhìn ông bà Tần.
" Cứ để cho Tử Ninh về với anh chị Tần. Là đàn ông thì phải chịu trách nhiệm với việc làm của mình "
Ông Lăng lên tiếng.
Trước đây ông từng khuyên anh nên hàn gắn lại với Hàn Vân Tranh nhưng anh không đồng ý vì không còn tình cảm. Nhưng bây giờ thì sao? Lần nào cả hai cải nhau, giận nhau cũng liên quan đến Hàn Vân Tranh. Ông cũng đang có suy nghĩ rằng anh vẫn chưa quên được, nếu đã là như vậy thì nên cho cả hai xa nhau một thời gian. Một là để cho anh quên, hai là cho Tử Ninh đừng đau lòng nữa.1
Ông có con gái, ông hiểu được nổi khổ của ông Tần.
" Ông nói cái giống gì vậy "
Bà Lăng nghiến răng, nhéo vào eo của ông Lăng.
" Tử Ninh, theo ba mẹ về nhà "
Bà Tần đi lại nắm lấy tay cô, bàn tay của cô lạnh ngắt, sắc mặt thì xanh xao, bà nhìn mà vô cùng đau lòng.
Tần Tử Ninh nhìn ba mẹ của mình rồi nhìn Lăng Lập Thành. Cô thật sự rất khó xử, cô yêu anh nhưng cô cũng rất thất vọng về anh.
" Tử Ninh "
Đôi mắt của Lăng Lập Thành đỏ au lên nhìn cô. Trái tim của anh nhói lên từng hồi, anh từng nói rằng anh không sợ gì cả nhưng hôm nay anh biết mình sợ gì rồi.1
Anh sợ mất cô, Tần Tử Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.