Lãnh Đạo

Chương 160: Kỳ ngộ ngay trước mắt.

Đại Tư Không

20/03/2013



Diệp Kim Sơn thấy bên cạnh Vương Học Bình là một người xa lạ thì có hơi kỳ quái nhưng cũng không nghĩ nhiều, hắn thuận tay lấy thẻ nhân viên công tác trong khu hội nghị đưa cho Vương Học Bình.

- Anh Vương, đây là dùng tên của bí thư Nghiêm mới làm ra được, tôi phải nói rách cả mép.

Vương Học Bình biết rất rõ, Diệp Kim Sơn tuy giống như nói đùa nhưng thật ra đang nhắc nhở, giấy chứng minh công tác là cực kỳ cần thiết.

Vương Học Bình vỗ vai Diệp Kim Sơn rồi cười hỏi:

- Kim Sơn, vất vả cho anh rồi, tôi đã hiểu.

Diệp Kim Sơn khẽ cười:

- Anh Vương, không phải tôi khoe thành tích với anh, việc này cũng chỉ làm vì anh, nếu là người khác thì đừng hòng.

Vương Học Bình đã trải qua hai năm làm thư ký cho chủ tịch huyện, cũng đã cùng đi theo Nghiêm Minh Cao đến tham gia đại hội đại biểu nhân dân, hắn tất nhiên biết rất rõ, nếu có người muốn đi tìm tổ hội nghị, căn bản đều bị giữ lại.

Nhưng Diệp Kim Sơn là thư ký của bí thư huyện ủy, Nghiêm Minh Cao lại là đoàn trưởng huyện Nam Vân, vì ngại hai tầng quan hệ này nên đám tổ chức hội nghị mới nể mặt mà cấp thẻ.

Là những chuyện vốn rất khó khăn trong mắt người ngoài, nhưng khi đến tay một Vương Học Bình đã khá tinh thông quy tắc quan trường thì chẳng có gì quá khó, làm việc gì cần tìm người nào hỗ trợ, tất cả đều rõ ràng, không rối loạn.

Vương Học Bình cười hỏi Diệp Kim Sơn:

- Lần này Hà Phong tạo nên danh tiếng lớn, tôi thật sự muốn gặp anh ấy.

- Anh Vương, nhắc đến cũng trùng hợp, phòng ngủ của anh ấy sát bên đoàn huyện Nam Vân chúng ta, tối qua anh ấy còn đến tìm bí thư Nghiêm để phản ánh tình huống. Vì người này quá nổi tiếng, tôi sợ gây phiền cho lãnh đạo nên ngăn cản, trong lúc đó còn ồn ào vài câu.

Diệp Kim Sơn giới thiệu tình huống không thoải mái tối qua.

Vương Học Bình thầm nghĩ, việc này cũng quá trùng hợp, không ngờ lại từ miệng Diệp Kim Sơn mà biết được vị trí của Hà Phong.

Vương Học Bình kéo Từ Dương sang một bên khẽ nói vài câu, sau đó Vương Học Bình và Diệp Kim Sơn đến tìm gặp Nghiêm Minh Cao.

Nghiêm Minh Cao đang ngồi trên ghế sa lông xem báo chí.

- Bí thư, Học Bình đến.



Diệp Kim Sơn đưa Vương Học Bình vào phòng.

- Cậu đến vừa đúng lúc, hôm qua tôi đã nói vài lời với các vị phó bí thư, ai cũng đồng ý nên nhanh chóng thành lập tổ công tác kinh tế tài chính, để tôi làm tổng phụ trách.

Nghiêm Minh Cao đặt tờ báo trong tay xuống, hắn mỉm cười nhìn ái tướng tâm phúc của mình.

- Chú Nghiêm, cháu nghe nói hôm qua ở hội trường có xảy ra chút biến cố?

Vương Học Bình hỏi Nghiêm Minh Cao, đây là lý do hắn muốn tìm Diệp Kim Sơn để trà trộn vào hội trường: Đó là nhất định phải giả vờ, không thể lộ ra sơ hở.

Vẻ mặt Nghiêm Minh Cao dần trở nên âm trầm, hắn cau chặt mày nói:

- Cậu cũng nghe qua rồi sao? Chuyện này có vẻ truyền đi quá nhanh, rõ ràng có kẻ tà tâm bất tử.

Vương Học Bình xem xét lại ý tứ của Nghiêm Minh Cao, có lẽ đang nghi ngờ Sử Phương ra tay hãm hại Kim Hữu Công.

Nhưng Vương Học Bình lại cảm thấy Sử Phương rất lớn gan cũng không dám làm vậy, dám khai chiến với Kim Hữu Công tên đại hội đại biểu nhân dân.

Nhưng khả năng này vẫn tồn tại, dù sao thì vị trí chủ tịch thành phố rất mê người.

Vương Học Bình căn cứ vào suy đoán của mình thì cảm thấy tình hình trước mắt thì Sử Phương nên âm thầm hoạt động với các đại biểu nhân dân toàn quốc, cố gắng tranh thủ kéo Kim Hữu Công xuống ngựa, điều này cũng không thể sẽ để người ta trực tiếp đưa hắn lên làm người thay thế.

Nhưng chỉ cần kéo Kim Hữu Công ra khỏi chiếc ghế chủ tịch, Sử Phương sẽ lợi dụng hậu trường trên tỉnh để trở thành người được đề cử nhận chức chủ tịch.

Sử Phương nếu trực tiếp để đám đại biểu đề cử mình, đây coi như là hành vi ngu ngốc, vì hắn sẽ chọc giận lãnh đạo tỉnh ủy, chỉ cần là người có trí tuệ sẽ không chọn hạ sách này.

- Tuyển cử vị trí chủ tịch thành phố là chuyện lớn, tối qua tỉnh ủy đã phái xuống một vị phó bí thư, vị lãnh đạo này tự mình đôn đốc đảm bảo chủ tịch Kim có thể được thuận lợi đề cử.

Nghiêm Minh Cao không cho rằng Sử Phương có năng lực kia, có thể kéo Kim Hữu Công xuống ngựa.

Vương Học Bình từ trong lời nói của Nghiêm Minh Cao mà tìm ra chút mùi vị nguy hiểm, nếu vị phó bí thư tỉnh ủy xuống đôn đốc có chút liên quan đến Sử Phương, chỉ cần thầm nói lệch ra một chút là Kim Hữu Công có thể lật thuyền trong mương.

- Chú Nghiêm, vị lãnh đạo tỉnh ủy kia có quan hệ thế nào với chủ tịch Kim?

Vương Học Bình không trực tiếp hỏi tính danh của lãnh đạo tỉnh ủy, hắn lại hỏi đến vấn đề quan hệ giữa các vị lãnh đạo.



- Điều này sao?

Nghiêm Minh Cao trầm ngâm một chút rồi lại lắc đầu nói:

- Vị lãnh đạo tỉnh ủy kia có quan hệ rất bình thường với chủ tịch Kim, nguyên nhân nằm trên người chủ tịch Hà.

Nghiêm Minh Cao nói về vấn đề quan hệ, Vương Học Bình càng cảm thấy Sử Phương có thể sắp xếp âm mưu lớn.

Kế hoạch thật sự không biến hóa quá nhanh, Vương Học Bình tinh tế tưởng tượng mà trên lưng vã mồ hôi.

Nếu thật sự dựa theo những gì hắn suy đoán thì sự kiện vấp ngã của Kim Hữu Công ngày hôm qua chắc chắn có liên quan đến Sử Phương.

Hơn nữa sự kiện này lại tạo ra dư luận cho tình huống tuyển cử vài ngày sau đó, vì vậy Vương Học Bình càng nghĩ càng bất an. Lá gan của Sử Phương quá lớn, dám ở trước mặt bao người mà làm ra chuyện mờ ám như vậy.

Sử Phương khẽ nhích ghế để Kim Hữu Công vấp ngã, đây là sự thiệt thòi mà Kim Hữu Công nằm mơ cũng không ngờ, coi như mất mặt trước tất cả đại biểu nhân dân, thật sự có nổi khổ nói không nên lời.

Sử Phương, anh không những âm hiểm mà còn cực kỳ vô sỉ.

Vương Học Bình cũng không thể hiểu rõ Sử Phương sẽ có những sắp xếp gì trong bóng tối, nhưng có một điều hắn hiểu, Kim Hữu Công đã rơi vào thế bấp bênh.

Vương Học Bình liên tưởng đến tình huống mà Cao Thành Thu giới thiệu, anh Kim uống ba ly rượu đã say, điều này có thể thấy áp lực tâm lý của Kim Hữu Công là thế nào.

Vương Học Bình nghĩ rất rõ, trong chuyện này dù là phó chủ tịch thường vụ Hà Thượng Thanh cũng rất khó nhúng tay.

Đảng ủy trông nom nhân sự, chính quyền quan tâm kinh tế tài chính, càng lên cao thì phân công càng rõ, dù là kẻ nào cũng không dám nhúng tay.

Quan trọng là bây giờ không ai biết bước tiếp theo Sử Phương sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì.

Có một số việc nếu chỉ dựa vào phòng làm việc thì không giải quyết được vấn đề. Ánh mắt Vương Học Bình chợt co rút, hắn mừng rỡ phát hiện, trước đó hắn đau khổ tìm phương án vẹn toàn, bây giờ tất cả đã xuất hiện trước mặt.

Sau khi hạ quyết tâm thì Vương Học Bình hít vào một hơi thật sâu, hắn cực kỳ nghiêm túc nói với Nghiêm Minh Cao:

- Chú Nghiêm, hôm nay cháu đến tìm chú chủ yếu vì có một tấm băng ghi hình.

- Băng ghi hình?

Nghiêm Minh Cao dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Vương Học Bình, hai mắt cẩn thận xem xét vẻ mặt của đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lãnh Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook