Lãnh Đạo

Chương 269: Tâm ý tương thông.

Đại Tư Không

20/03/2013



Dù thế nào đi nữa, nếu Trương Tử Đông một không tham ô hai không hối lộ, thì Vương Học Bình tuy không muốn bóp chết người khác nhưng sẽ chẳng dễ dàng để cho đối phương tiếp tục đảm nhiệm vị trí trưởng phòng y tế.

- Nếu không làm gì ra hồn, thôi thì cho hắn đi nuôi cá chăm hoa ở mặt trận tổ quốc.

Vương Học Bình nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên bàn làm việc, trong lòng đã thầm quyết định vận mệnh của Trương Tử Đông.

Trương Tử Đông chẳng qua chỉ là bọt nước mà thôi, không đáng Vương Học Bình quá bận tâm, nhưng Tiếu Nam lại khác. Trong huyện thì ai cũng biết Tiếu Nam là bạn học trường đảng của Vương Học Bình, nếu Tiếu Nam bị thương trong huyện Nam Vân, Vương Học Bình sẽ rơi vào tình cảnh khó khăn.

Vợ xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng, Vương Học Bình thầm hung ác, hắn nhấc điện thoại lên, quyết định điện thoại cho Tiếu Nam.

- Anh Tiếu, là tôi, Học Bình đây, anh đang ở đâu?

Vương Học Bình dùng giọng thân mật hỏi Tiếu Nam.

Tiếu Nam ở bên kia thở dài nói:

- Bệnh viện huyện xảy ra chuyện lớn, tôi đang đi xử lý. Bây giờ cậu là chủ tịch huyện, có một số việc không thể trực tiếp ra mặt, nếu có thể xử lý thì tôi sẽ hoàn thành, nếu không được tôi sẽ tìm báo cáo với bí thư Mạnh.

Đây là chủ động nhận trách nhiệm, Vương Học Bình nghe vậy mà không khỏi thở dài, Tiếu Nam có ý nghĩ rất rõ ràng, người này toàn tâm toàn ý giữ gìn lợi ích của Vương Học Bình. Hai bên vì có một tầng quan hệ thân mật, nếu không khi làm việc sẽ sinh ra biến hóa lớn về lập trường.

- Anh Tiếu, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Vương Học Bình rất nhẫn nại, cuối cùng mới đặt ra nghi vấn, hắn sợ Tiếu Nam sẽ rơi vào sâu bên trong sự kiện lần này.

Tấm màn đen trong bệnh viện huyện không chỉ đơn giản là sự cố như hôm nay, còn có vấn đề kê cao giá thuốc, tăng giá chữa trị, xây dựng khu nhà bệnh viện hao tiền tốn của.v.v. Tất cả những thứ này rất dễ làm người ta rơi vào bẫy rập.

- Một vị nữ bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện huyện phẫu thuật cho bệnh nhân, kết quả là bệnh nhân chết trên bàn giải phẫu.

Tiếu Nam không phát hiện ra tâm tình của Vương Học Bình, hắn nhanh chóng giới thiệu tường tận chân tướng của vấn đề.

Vương Học Bình chỉ nghe mà không nói, hai hàng chân mày dần giãn ra, nếu Tiếu Nam thật sự dính vào, khi giới thiệu sự việc sẽ không công chính như lúc này, sẽ có chút thiên vị.

Điều làm cho Vương Học Bình yên tâm chính là câu nói sau cùng của Tiếu Nam:

- Học Bình, thời buổi khác biệt, lúc trước tôi cố ý lung lạc Trương Tử Đông, chủ yếu là nhìn trúng lá phiếu trong tay hắn, vì vậy cũng ẩn nhẫn với những gì hắn làm ra. Bây giờ cậu đã là chủ tịch huyện, cũng lấy được uy vọng cao thượng trong toàn thể cán bộ và nhân dân huyện Nam Vân, tôi cũng không có gì cần lo lắng.

Những năm nay tuyến trên thường phổ biến một cơ chế đân chủ bàn bạc chọn lựa cán bộ, biểu hiện có vẻ rât hay, thực chất chỉ là lấy kết quả đầu phiếu, khốn nổi ai cũng chỉ lo thao tác trong bóng tối.

Tuy chỉ là một chuyện cỏn con, nhưng đối với những quan viên sắp được đề bạt đến nơi, phiều bầu cho mình nhiều hay ít liên quan trực tiếp đến mặt mũi, Tiếu Nam cũng không thể không nghĩ sâu.

Dựa theo quy tắc dân chủ, Trương Tử Đông là lãnh đạo đơn vị cũng giống như các phòng ban hay lãnh đạo đảng ủy chính quyền cấp xã thị trấn, bọn họ đều là một phiếu, và Tiếu Nam muốn có lá phiếu này.

- Anh Tiếu, việc này do anh phụ trách, thái độ của tôi rất rõ ràng, cho dù bắt tất cả đám bác sĩ bệnh viện huyện, dù không còn ai chữa bệnh cũng không thể bỏ qua.

Vương Học Bình nhịn nửa ngày, cuối cùng cũng bùng phát.

Tiếu Nam ở đầu dây bên kia cảm nhận được lửa giận của Vương Học Bình, hắn thầm nghĩ, lần này xem như hệ thống y tế ở huyện Nam Vân gặp động đất.

Sau khi cúp điện thoại, Vương Học Bình suy nghĩ thế nào mà gọi cho Mạnh Thu Lan:



- Bí thư Thu Lan, bây giờ có bận không? Tôi có việc cần báo cáo với chị.

Lúc này Mạnh Thu Lan đang ngồi đối diện với Dương Chính Hoa, nàng thầm nghĩ, đúng là trùng hợp, nàng cũng định tìm Vương Học Bình, rõ ràng nhắc tào tháo thì tào tháo tới.

- Tôi ở trong phòng làm việc, anh đến đây đi.

Mạnh Thu Lan ước hẹn với Vương Học Bình rồi khẽ đặt điện thoại xuống, nàng ngẩng đầu nhìn Dương Chính Hoa rồi bình tĩnh nói:

- Tôi sẽ xem xét yêu cầu của anh, chút nữa chủ tịch Vương sẽ đến, anh về trước đi.

Dương Chính Hoa mừng thầm, dựa theo thói quen củae Mạnh Thu Lan, liên quan đến vấn đề nhân sự, chỉ cần nàng nói sẽ xem xét, cơ bản đã giống như chấp nhận.

- Đã làm chị thêm phiền toái, tôi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của chị, sẽ cố gắng làm ra cống hiến cho đảng cho dân.

Dương Chính Hoa rất vui sướng, hắn nói một lô những lời khách sáo.

- Còn có việc gì nữa sao?

Mạnh Thu Lan kiềm chế cảm giác không vui, nàng hỏi lại Dương Chính Hoa.

Dương Chính Hoa chợt ngậm miệng có chút xấu hổ, hắn đứng lên cúi người chín mươi độ với Mạnh Thu Lan, sau đó lui ra ba bước, cuối cùng mới xoay người rời khỏi phòng làm việc của bí thư.

Mạnh Thu Lan liếc mắt nhìn bóng lưng Dương Chính Hoa, nàng chậm rãi thở ra, đúng là một kẻ tầm thường.

Mạnh Thu Lan nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng mâu thuẫn rất lớn, Dương Chính Hoa tuy không có tác dụng gì lớn, nhưng ít nhât người ngoài cũng thấy tên này là người của nàng.

Trong quan trường có một logic khá quan trọng, nếu là lãnh đạo mà không đề bạt hay trọng dụng vài cá nhân, như vậy sẽ là biểu hiện không có quyền uy, rất có thể sẽ bị người ta khinh thường.

Cũng vì thế mà Mạnh Thu Lan rơi vào hoàn cảnh khó khăn, đề bạt Dương Chính Hoa cũng không được, vì tên này chỉ biết nói phét, không làm được điều gì ra hồn, căn bản là kẻ vô năng.

Bây giờ điều quan trọng là Dương Chính Hoa lại có yêu cầu rất cao, còn nhìn trúng vị trí chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu quy hoạch.

Mạnh Thu Lan căn bản không cần suy nghĩ nhiều, ngay từ đầu nàng đã chối bỏ ý nghĩ của Dương Chính Hoa. Trong huyện ai cũng biết khu quy hoạch là địa phương lập nghiệp của Vương Học Bình, hơn nữa nhìn thì có vẻ không vấn đề nhưng thực chất lại không cho ai nhúng tay vào.

Mạnh Thu Lan nghĩ đến đây mà thầm lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ, Dương Chính Hoa đưa ra yêu cầu này, rõ ràng là không biết nặng nhẹ.

Vương Học Bình chậm rãi đi từ phía đông hành lang sang phía tây, cả tầng lầu yên tĩnh chỉ vang lên tiếng bước chân giẫm lên thảm.

Vương Học Bình từ xa đã thấy một bóng người khá quen thuộc, mà người kia rời khỏi phòng làm việc của bí thư và khuất bóng ở một góc khuất khác.

Đó là Dương Chính Hoa, Vương Học Bình cũng không xa lạ gì kẻ này, mãi đến bây giờ Dương Chính Hoa còn cản chân cản tay Vương Học Bình, sao không biết cho được?

Vương Học Bình cũng không dừng bước mà đi đến trước phòng làm việc của Mạnh Thu Lan, Mạnh Thu Lan vừa thấy hắn đã đứng lên:

- Đến đây, ngồi đi.

Mạnh Thu Lan đưa tay chỉ lên ghế sa lông, Vương Học Bình ngồi xuống, thư ký tiến lên dâng trà, Vương Học Bình lấy một điếu thuốc đặt lên môi theo thói quen.

- Ha ha, anh thích thì cứ hút.

Mạnh Thu Lan trước nay cấm hút thuốc trong phòng làm việc của mình, nhưng thân phận của Vương Học Bình là khác biệt, nàng cũng vui vẻ bật đèn xanh cho hắn.

- Không thể làm mất quy củ của chị, tôi không hút.



Vương Học Bình bỏ điếu thuốc vào trong gói, sau đó cất đi.

Mạnh Thu Lan cảm thấy Vương Học Bình tôn trọng mình, vì vậy tâm tình không tồi, nàng cười nói:

- Tôi cũng có vai vấn đề muốn gặp anh bàn bạc, đúng lúc anh đến, vì vậy nhân cơ hội này mà nói luôn. Tôi là bí thư, anh là chủ tịch huyện, chúng ta có việc thì cứ nói là thương lượng, báo cáo chỉ dùng cho thượng cấp với hạ cấp mà thôi.

Vương Học Bình mỉm cười:

- Chị là bí thư huyện ủy, tôi là phó bí thư, chị không phải là thượng cấp cua tôi sao?

- Anh trông nom kinh tế tài chính, tôi quản lý công tác đảng, ai cũng có một đường riêng.

Mạnh Thu Lan khá hào hứng, vì vậy nói lời vui đùa với Vương Học Bình.

Nhưng vừa nói ra khỏi miệng thì Mạnh Thu Lan đã hối hận, lời nói của nàng tuy giống như không có vấn đề, nhưng cẩn thận suy xét lại sẽ thấy có chút hương vị mập mờ, giống như chồng xem tiền vợ quản việc nhà vậy.

Vương Học Bình thấy trên mặt Mạnh Thu Lan có mấy rặng mây hồng, hắn thầm hiểu có điều gì xảy ra, vì vậy cố ý giả ngu nói:

- Tôi kiên trì nguyên tắc đảng, kiên trì sự lãnh đạo của đảng, tôi quản lý tài chính, cần phải nghe theo sự chỉ huy của đảng.

Mạnh Thu Lan chợt nghĩ đến ba chữ "vợ quản nghiêm" trong đầu, vì vậy nàng không dám tiếp tục suy nghĩ miên man, nàng tranh thủ di chuyển chủ đề:

- Có việc gì xảy ra?

Vương Học Bình kỹ càng giới thiệu tất cả những sự việc phát sinh ở bệnh viện huyện cho Mạnh Thu Lan, Mạnh Thu Lan lẳng lặng lắng nghe, sau đó hai hàng chân mày khẽ cau lại, nàng nói:

- Làm chết người bệnh, lại không cho người ta được phép lên tiếng, đúng là quá lố.

- Bí thư Thu Lan, việc này tôi cũng có ý kiến như vậy, chúng trước tiên cứ chờ một chút, đợi đến lúc thời cơ chín muồi rồi thu lưới một thể.

Vương Học Bình đã thăm dò thái độ của Mạnh Thu Lan, bây gời ném ra sách lược cụ thể.

- Ừ, tôi đồng ý với cái nhìn của anh. chuyện y tế liên quan đến sự an toàn tính mạng tài sản của nhân dân, không phải chuyện nhỏ, không thể qua loa.

Thái độ của Mạnh Thu Lan rất rõ ràng, Vương Học Bình cũng thầm vui sướng.

Nếu Mạnh Thu Lan chỉ là một người phụ nữ tham luyến quyền vị, không quan tâm đến khó khăn của nhân dân, Vương Học Bình bây giờ sẽ kế thợp, nhưng vận mệnh tương lai của nàng là thế nào, rất khó nói.

- Không bằng trước tiên như thế này, gọi bí thư ủy ban kỷ luật đến thương lượng trình tự điều tra?

Mạnh Thu Lan chủ động đề xuất đề nghị, điều này càng làm cho Vương Học Bình cảm thấy vui sướng.

Trương Hoa Thiên nhanh chóng đến phòng làm việc của bí thư Mạnh Thu Lan, khi vào cửa đã thấy bí thư và chủ tịch đều ở bên trong, vì vậy mà trong lòng hắn chợt kinh ngạc, nhất định đã xảy ra chuyện. Hắn là bí thư ủy ban kỷ luật, không phải là trưởng phòng tổ chức, cũng là nhân vật có quyền với mũ ô sa của quan lại, nhưng thuộc tuýp nhân vật phản diện.

- Bí thư Hoa Thiên, tìm anh đến vì chuyện của bệnh viện huyện.

Mạnh Thu Lan thân là bí thư huyện ủy, nàng không có quyền quản hạt chủ tịch huyện, nhưng nàng có thể trực tiếp chỉ đạo công tác của ủy ban kỷ luật, điều này có nghĩa là nàng có quyền chỉ huy Trương Hoa Thiên phá án.

Trương Hoa Thiên liếc mắt nhìn Vương Học Bình, thầm nghĩ, nếu bí thư và chủ tịch đã cùng bàn luận, ít nhất cũng đã có sự nhất trí, quá trình lập án điều tra là khó tránh.

Trương Hoa Thiên chợt nghĩ đến một vấn đề, cậu em vợ của mình chỉ là một trưởng ban y tế, nếu nhân cơ hội này mà lên làm phó phòng, với quan hệ giữa hắn và Vương Học Bình, thậm chí còn có khả năng một bước lên trời, là trưởng phòng y tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lãnh Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook