Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 39
trang nguyễn
30/09/2016
Khuôn mặt hắn dần dần tiến đến phía nó rồi lấy tay kéo cánh tay đang che mặt lại của
nó mà cười thầm ,hắn không ngờ người như nó luôn lạnh lùng vs tất cả mọi người mà đôi lúc lại dễ thương vô cùng. Hắn khẽ cúi người xuống sát mặt nó và hôn nhẹ lên bờ môi căng mọng của nó làm nó phải mở tròn hai mắt
- Sao vào đây làm gì ?_hắn thì thầm vào tai nó , hơi thở của hắn phả vào tai nó
-…..
- Sao vậy _hắn không thấy nó trả lời liền hỏi lại
Nó thì vẫn đang suy nghĩ về nụ hôn của hắn , tuy là một nụ hôn chớp nhoáng nhưng nó lại cảm thấy thật ấm áp mà , như định hình đc câu hỏi của hắn nó lại lấy dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra nhìn hắn nhưng thực ra trong lòng nó đang có nhiều chuyện xảy ra lắm, tiện tay cũng như chủ ý của nó khi vào phòng hắn là để mượn cục sạc nó lấy cục sạc đặt trên bàn nói
- Cục sạc của tôi mất rồi , tôi mượn của anh đc chứ?
- Tất nhiên , em lấy lúc nào cũng đc _hắn nói rồi nhìn nó cười
Nó cũng không nó gì đi thẳng về phòng của mình vs một cảm xúc lẫn lộn không thể nào biết nên nói như thế nào cả ….
Hắn nằm dài trên chiếc giường mà theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình “ tại sao lúc đó mình lại hôn cô ấy ?.....nhưng mà thật mềm ..”_hắn nghĩ rồi cười thầm khẽ đưa tay đặt lên môi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bước vào lớp vs khuôn mặt trông thiếu sức sống hắn nằm gục luôn xuống bàn , tối qua vì cứ mải suy nghĩ nên hắn không tài nào ngủ mới chợp mắt đc một lúc thì lại bị đánh thức để chuẩn bị đi học nên căn bản là vì thiếu ngủ nên trông hắn có vẻ mệt mỏi. đang nằm ngủ ngon lành thì hắn bị thằng bạn trời đánh ( Tuấn đó ) vỗ vào lưng một cái làm hắn bừng tỉnh cơn mộng
- Hôm nay ông thế nào thế ?_ thấy vẻ mặt phờ phạc của hắn Tuấn hỏi han
- Thiếu ngủ _hắn ngước lên nhìn Tuấn nó rồi lại gục mặt xuống bàn mà ngủ
- Nhớ ẻm nào mà không ngủ đc phải không ?_ Tuấn trêu
- Ừ _hắn gục xuống bàn mắt nhắm nghiền nói
- Hả !!!
- Nhớ ai mà không ngủ đc thế ?_Tuấn hỏi ngược lại và cùng lúc đó hai tiếng nói ngoài cửa vọng vào
- Anh Tuấn / anh Phong _Linh cùng ả Thư đồng thanh nói
Linh chạy đến ôm lấy Tuấn nói
- Nhớ anh quá à , sao anh không đi chơi cùng lớp ?
- à..à anh bận chút việc không đi đc _Tuấn vừa nói vừa tìm lối thoát cho bản thân khỏi cái ôm của Linh để tránh gây hiểu lầm trong lớp vì bây giờ lớp đến hầu như là đủ hết rồi
- Sao anh không gọi điện báo em một tiếng _nhỏ Linh làm nũng còn Tuấn không biết tại sao hôm nay Linh nó khác thế
Đúng lúc đó nhỏ Nhi đi vào , đập ngay vào mắt nó là hình ảnh Linh ôm Tuấn , nhỏ cảm thấy rất tức và cũng không biết tại sao mình lại như thế “ Việc người ta thì có liên quan gì đến mình đâu chứ “_nhỏ nghĩ rồi hằm hằm đi về chỗ. Thấy thế Linh nháy mắt vs ả Thư rồi cười , hai người nở nụ cười rất chi là xấu xa
Sau cái nháy mắt của Linh thì ả Thư cũng đi về chỗ của mình , thấy hắn gục mặt xuống bàn ả tỏ vẻ lo lắng
- Anh Phong , anh sao vậy có chỗ nào không khỏe sao ?_ả vừa nói vừa lay lay người hắn
Không thấy hắn trả lời , ả lại làm qua hơn
- Anh sao vậy ? hay để em đưa đến phòng y tế _lần này ả nói và lay mạnh người hắn hơn
“ Thật tức chết mà tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa , mới chợp mắt có lúc lại có người phá đám “ hắn nghĩ
- Anh …anh sao
- CÚT _ không để ả nói hết câu , hắn nói mà mặt vẫn dán vs cái bàn
ả bị hắn nói thế thì đâm ra vừa tức vừa bẽ mặt trước cả lớp mặc dù hầu hết tất cả mọi người trong lớp đang bận khoe ảnh chụp đc hay đang ngồi tám chuyện hoặc học bài vì tất cả mọi người cũng không muốn dính líu đến mấy cái vụ lằng tằng nhằng này nên làm ngơ. Khi nghe hắn nói thế , mọi hoạt động trong lớp dường như ngừng lại và hội bà tám trong lớp lại có cơ hội hoạt động hết công suất của mình nào là
“ uầy hình như anh Phong hôm nay có chuyện không vui hay sao ý ? “
“ Tin này chắc hot lắm nha hotgirl bị hotboy mắng “
“ Đăng lên báo nhà trường hay đấy”….bla bla
Nghe thấy thế ả tức giận nhưng không thể làm gì đc nhưng cũng một phần vì sĩ diện nên ả lại đi đến chỗ hắn mà hỏi han và lần này không phải hắn vừa nằm vừa nói nữa mà hắn chồm dậy hất mạnh ả xuống đất nói
- CÚT NHANH
Thẹn quá hóa giận , ả giận tím mặt một vì bị hắn đẩy ngã xuống sàn hai là bị bẽ mặt trước cả lớp. nó đứng ở cửa lớp cũng đã chứng kiến cảnh diễn xuất của ả và thái độ của hắn , không hiểu sao khi thấy hắn đuổi ả mà nó cảm thấy vui vui , nó nhìn ả nở một nụ cười khinh bỉ
- Sao vào đây làm gì ?_hắn thì thầm vào tai nó , hơi thở của hắn phả vào tai nó
-…..
- Sao vậy _hắn không thấy nó trả lời liền hỏi lại
Nó thì vẫn đang suy nghĩ về nụ hôn của hắn , tuy là một nụ hôn chớp nhoáng nhưng nó lại cảm thấy thật ấm áp mà , như định hình đc câu hỏi của hắn nó lại lấy dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra nhìn hắn nhưng thực ra trong lòng nó đang có nhiều chuyện xảy ra lắm, tiện tay cũng như chủ ý của nó khi vào phòng hắn là để mượn cục sạc nó lấy cục sạc đặt trên bàn nói
- Cục sạc của tôi mất rồi , tôi mượn của anh đc chứ?
- Tất nhiên , em lấy lúc nào cũng đc _hắn nói rồi nhìn nó cười
Nó cũng không nó gì đi thẳng về phòng của mình vs một cảm xúc lẫn lộn không thể nào biết nên nói như thế nào cả ….
Hắn nằm dài trên chiếc giường mà theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình “ tại sao lúc đó mình lại hôn cô ấy ?.....nhưng mà thật mềm ..”_hắn nghĩ rồi cười thầm khẽ đưa tay đặt lên môi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bước vào lớp vs khuôn mặt trông thiếu sức sống hắn nằm gục luôn xuống bàn , tối qua vì cứ mải suy nghĩ nên hắn không tài nào ngủ mới chợp mắt đc một lúc thì lại bị đánh thức để chuẩn bị đi học nên căn bản là vì thiếu ngủ nên trông hắn có vẻ mệt mỏi. đang nằm ngủ ngon lành thì hắn bị thằng bạn trời đánh ( Tuấn đó ) vỗ vào lưng một cái làm hắn bừng tỉnh cơn mộng
- Hôm nay ông thế nào thế ?_ thấy vẻ mặt phờ phạc của hắn Tuấn hỏi han
- Thiếu ngủ _hắn ngước lên nhìn Tuấn nó rồi lại gục mặt xuống bàn mà ngủ
- Nhớ ẻm nào mà không ngủ đc phải không ?_ Tuấn trêu
- Ừ _hắn gục xuống bàn mắt nhắm nghiền nói
- Hả !!!
- Nhớ ai mà không ngủ đc thế ?_Tuấn hỏi ngược lại và cùng lúc đó hai tiếng nói ngoài cửa vọng vào
- Anh Tuấn / anh Phong _Linh cùng ả Thư đồng thanh nói
Linh chạy đến ôm lấy Tuấn nói
- Nhớ anh quá à , sao anh không đi chơi cùng lớp ?
- à..à anh bận chút việc không đi đc _Tuấn vừa nói vừa tìm lối thoát cho bản thân khỏi cái ôm của Linh để tránh gây hiểu lầm trong lớp vì bây giờ lớp đến hầu như là đủ hết rồi
- Sao anh không gọi điện báo em một tiếng _nhỏ Linh làm nũng còn Tuấn không biết tại sao hôm nay Linh nó khác thế
Đúng lúc đó nhỏ Nhi đi vào , đập ngay vào mắt nó là hình ảnh Linh ôm Tuấn , nhỏ cảm thấy rất tức và cũng không biết tại sao mình lại như thế “ Việc người ta thì có liên quan gì đến mình đâu chứ “_nhỏ nghĩ rồi hằm hằm đi về chỗ. Thấy thế Linh nháy mắt vs ả Thư rồi cười , hai người nở nụ cười rất chi là xấu xa
Sau cái nháy mắt của Linh thì ả Thư cũng đi về chỗ của mình , thấy hắn gục mặt xuống bàn ả tỏ vẻ lo lắng
- Anh Phong , anh sao vậy có chỗ nào không khỏe sao ?_ả vừa nói vừa lay lay người hắn
Không thấy hắn trả lời , ả lại làm qua hơn
- Anh sao vậy ? hay để em đưa đến phòng y tế _lần này ả nói và lay mạnh người hắn hơn
“ Thật tức chết mà tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa , mới chợp mắt có lúc lại có người phá đám “ hắn nghĩ
- Anh …anh sao
- CÚT _ không để ả nói hết câu , hắn nói mà mặt vẫn dán vs cái bàn
ả bị hắn nói thế thì đâm ra vừa tức vừa bẽ mặt trước cả lớp mặc dù hầu hết tất cả mọi người trong lớp đang bận khoe ảnh chụp đc hay đang ngồi tám chuyện hoặc học bài vì tất cả mọi người cũng không muốn dính líu đến mấy cái vụ lằng tằng nhằng này nên làm ngơ. Khi nghe hắn nói thế , mọi hoạt động trong lớp dường như ngừng lại và hội bà tám trong lớp lại có cơ hội hoạt động hết công suất của mình nào là
“ uầy hình như anh Phong hôm nay có chuyện không vui hay sao ý ? “
“ Tin này chắc hot lắm nha hotgirl bị hotboy mắng “
“ Đăng lên báo nhà trường hay đấy”….bla bla
Nghe thấy thế ả tức giận nhưng không thể làm gì đc nhưng cũng một phần vì sĩ diện nên ả lại đi đến chỗ hắn mà hỏi han và lần này không phải hắn vừa nằm vừa nói nữa mà hắn chồm dậy hất mạnh ả xuống đất nói
- CÚT NHANH
Thẹn quá hóa giận , ả giận tím mặt một vì bị hắn đẩy ngã xuống sàn hai là bị bẽ mặt trước cả lớp. nó đứng ở cửa lớp cũng đã chứng kiến cảnh diễn xuất của ả và thái độ của hắn , không hiểu sao khi thấy hắn đuổi ả mà nó cảm thấy vui vui , nó nhìn ả nở một nụ cười khinh bỉ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.