Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 40
trang nguyễn
06/10/2016
Vừa thấy nó ngoài cửa nhỏ Nhi đã hét toáng lên
- Đến rồi à , sao không vào lớp đứng đấy làm gì ?
Nó cũng không nói gì mà đi thẳng đến chỗ nhỏ và cũng khuyến mãi thêm cho ả Thư một nụ cười khinh bỉ khi đi qua ả. Còn cả lớp khi nghe tiếng hét của nhỏ thì sao nhỉ ? …. mọi người cũng chẳng thèm quan tâm đến vì sự hiện diện của nó trong lớp mọi người cũng quen rồi. Nó vừa ngồi vào chỗ thì nhỏ đã hỏi tới tấp nào là :
- Hôm qua sao đang nói chuyện , bà lại tắt máy vậy hả ….?
- Bà có biết tôi gọi cho bà mấy chục cuộc rồi không hả ….mà sao bà lại tắt máy ?
- Bà có biết tôi lo thế nào không ?
….bla…bla….
- Sao hôm nay bà đi học muộn thế ?
Và cái câu hỏi cuối cùng đã làm chú ý nhất … nó nói
- Thứ nhất máy hết pin , tôi cũng bà rất quan tâm tôi … thứ hai có việc bận nên đi học muộn _ cuối cùng nó chốt hai câu trả lời sau bao nhiêu mà nhỏ hỏi
- Thế mà không nói cho tôi biết trước gì cả _nhỏ trách móc nói
- Có hỏi đâu mà nói _nó nói
- Thì tôi vừa hỏi đấy
- Lúc nãy là lúc nãy bây giờ là bây giờ _nó nói rồi gục mặt xuống bàn và để lại con bạn đang tiêu hóa câu nói của nó
Nằm gục xuống bàn mà nó lại nhớ đến việc sáng ngày , sau khi hắn đi học thì nó cũng đi nhưng vừa đi đến cổng nó đã bị bảo vệ chặn đầu xe lại nghĩ là kẻ nào giả danh vào trong nhà … ai bảo nó …nói thế nào cho dễ hình dung nhỉ ? ừm nó khoác trên nhìn bộ đồng phục của trường và còn đặc biệt khoác bên ngoài bằng chiếc áo khoác đen để che đi logo trên tay áo, đầu đội chiếc mũ lưỡi chai mà đen để che đi khuôn mặt từ chỗ bảo vệ nhìn ra thì sẽ không thấy khuôn mặt của nó , chân đi đôi giày cũng màu đen nốt ….và hơn nữa là nó đi con xe moto cũng màu đen nhìn thôi cũng dễ làm người ta chú ý đến rồi ….. nói chung nhìn nó từ trên xuống dưới đều một màu đen à,không còn có màu đỏ sọc caro từ chiếc váy đồng phục của nó nữa. Nhìn nó như vậy thì hỏi sao bảo vệ nó không chặn đầu xe chứ ? Nhưng cũng nhờ chị Hồng chạy ra đưa nó cái thẻ học sinh nên bảo vệ cũng tạm tin nó là “cô chủ “ của bọn họ
- haizzzz _nó nằm mà thở dài ngán ngẩm rồi lấy điện thoại ra nghe nhạc , nhỏ ngồi bên cạnh thì chơi game
Nó và nhỏ thì thế còn hắn và Tuấn thì sao nhỉ ? cũng không có gì đặc biệt hơn hắn thiếu ngủ nên vẫn còn gục xuống bàn mà ngủ còn Tuấn thì vất vả hơn nhiều đang đối phó vs Linh mà lòng thầm nghĩ “ hôm nay bị sao vậy ta ?_ý nghĩ của Tuấn về Linh
………………………………………………………………………………………..
………………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………….
……………………………………………………………………………………….
Từ sau khi đi chơi về , Linh và ả Thứ có vẻ rất thân vs nhau .. không cần nói chuyện bằng mồm mà chỉ cần nhìn theo ánh mắt mà cũng đã hiểu nhau nói gì (giỏi thế !!!) hai người bọn họ đều tìm cách làm bẽ mặt nó cùng vs nhỏ . Vì nhiều lần nó làm ả bẽ mặt trước hắn cùng cả lớp nên nó đã nằm trong danh sách những đứa ả ghét nhất .Còn Linh cũng không bị mù mà không nhận ra Tuấn có tình cảm vs nhỏ , cứ mỗi lần nhìn Tuấn cười cùng nhỏ thì càng làm Linh tức hơn vì Tuấn chưa cười nụ cười hạnh phúc và chân thật như thế vs mình đúng là “người trong cuộc thì không biết mà người ngoài cuộc lại rất hiểu rất rõ “ và lòng ghen ghét làm chủ lý trí Linh thấy ghét nhỏ , rất ghét….
*reng , reng * chuông báo hiệu giờ vào lớp
Mọi người trong lớp đều đã và đang ngồi ngay ngắn vào chỗ ngồi của mình chỉ có mấy con người cuối lớp đang mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng của mình
- Các em chú ý _cô nói
- Hôm nay lớp chúng ta có thêm một thành viên….
- Trai hay gái vậy cô _ hội bà tám trong lớp không để cô giáo nói hết câu
- Đúng đấy cô _cả lớp nhao nhao lên nói
- Chào _một giọng nói phát ra từ phía cửa làm mọi sự chú ý của cả lớp đổ dồn ra ngoài cửa
- AAAAAAAAAAAA
- Trời ơi -----
- Vẫn kém anh Phong vs anh Tuấn
- Nhưng đẹp trai là được rồi…._ một đứa con gái nói
- Các em trật tự nào , em vào lớp đi _cô giáo nói rồi quay qua chỗ học sinh mới đang đứng
- Chào mọi người , mình là học sinh mới mong mọi người giúp đỡ mình nhiều hơn _nói rồi người đó cười một nụ cười làm đốn tim nhiều cô gái
- à mà bạn tên là gì vậy _một đứa con gái đầu bàn nói
- Jim Đặng , tên đầy đủ của mình , mọi người có thể gọi mình là Jim là được rồi
- Bạn là …..
Bị bọn học sinh yêu quý của mình bơ một cách rất chi là đẹp làm cho cô giáo cảm thấy bực mình
- các em trật tự nghe cô nói *bốp , bốp*_ không để lũ học sinh của mình nói thêm câu nào cô giáo vỗ tay ra hiệu cho bọn học sinh của mình chú ý đến sự hiện diện của mình
- Cô cứ nói đi _cả lũ con gái nói rồi ngồi trật tự không một tiếng động mà chủ yếu là đang dán mắt vào người đang đứng cạnh cô giáo
- *e hèm* như các em đã biết bạn đây là học sinh mới tên Jim Đặng , là con lai ba người Mĩ , mẹ người Việt …bạn sẽ học ở đây hết học kì này , các em giúp đỡ bạn
-Mong Mọi người giúp đỡ mình nhiều hơn _ Jim nói rồi cười rồi nhìn một lượt khắp lớp
Hắn , Tuấn lúc này cũng ngước lên nhìn người mới đến khi nghe thấy bọn con gái bảo hắn đẹp trai . “Jim Đặng” cái tên làm nó cùng nhỏ phải chú ý đến mà nhìn lên để xác định đối tượng mới đến
- Đến rồi à , sao không vào lớp đứng đấy làm gì ?
Nó cũng không nói gì mà đi thẳng đến chỗ nhỏ và cũng khuyến mãi thêm cho ả Thư một nụ cười khinh bỉ khi đi qua ả. Còn cả lớp khi nghe tiếng hét của nhỏ thì sao nhỉ ? …. mọi người cũng chẳng thèm quan tâm đến vì sự hiện diện của nó trong lớp mọi người cũng quen rồi. Nó vừa ngồi vào chỗ thì nhỏ đã hỏi tới tấp nào là :
- Hôm qua sao đang nói chuyện , bà lại tắt máy vậy hả ….?
- Bà có biết tôi gọi cho bà mấy chục cuộc rồi không hả ….mà sao bà lại tắt máy ?
- Bà có biết tôi lo thế nào không ?
….bla…bla….
- Sao hôm nay bà đi học muộn thế ?
Và cái câu hỏi cuối cùng đã làm chú ý nhất … nó nói
- Thứ nhất máy hết pin , tôi cũng bà rất quan tâm tôi … thứ hai có việc bận nên đi học muộn _ cuối cùng nó chốt hai câu trả lời sau bao nhiêu mà nhỏ hỏi
- Thế mà không nói cho tôi biết trước gì cả _nhỏ trách móc nói
- Có hỏi đâu mà nói _nó nói
- Thì tôi vừa hỏi đấy
- Lúc nãy là lúc nãy bây giờ là bây giờ _nó nói rồi gục mặt xuống bàn và để lại con bạn đang tiêu hóa câu nói của nó
Nằm gục xuống bàn mà nó lại nhớ đến việc sáng ngày , sau khi hắn đi học thì nó cũng đi nhưng vừa đi đến cổng nó đã bị bảo vệ chặn đầu xe lại nghĩ là kẻ nào giả danh vào trong nhà … ai bảo nó …nói thế nào cho dễ hình dung nhỉ ? ừm nó khoác trên nhìn bộ đồng phục của trường và còn đặc biệt khoác bên ngoài bằng chiếc áo khoác đen để che đi logo trên tay áo, đầu đội chiếc mũ lưỡi chai mà đen để che đi khuôn mặt từ chỗ bảo vệ nhìn ra thì sẽ không thấy khuôn mặt của nó , chân đi đôi giày cũng màu đen nốt ….và hơn nữa là nó đi con xe moto cũng màu đen nhìn thôi cũng dễ làm người ta chú ý đến rồi ….. nói chung nhìn nó từ trên xuống dưới đều một màu đen à,không còn có màu đỏ sọc caro từ chiếc váy đồng phục của nó nữa. Nhìn nó như vậy thì hỏi sao bảo vệ nó không chặn đầu xe chứ ? Nhưng cũng nhờ chị Hồng chạy ra đưa nó cái thẻ học sinh nên bảo vệ cũng tạm tin nó là “cô chủ “ của bọn họ
- haizzzz _nó nằm mà thở dài ngán ngẩm rồi lấy điện thoại ra nghe nhạc , nhỏ ngồi bên cạnh thì chơi game
Nó và nhỏ thì thế còn hắn và Tuấn thì sao nhỉ ? cũng không có gì đặc biệt hơn hắn thiếu ngủ nên vẫn còn gục xuống bàn mà ngủ còn Tuấn thì vất vả hơn nhiều đang đối phó vs Linh mà lòng thầm nghĩ “ hôm nay bị sao vậy ta ?_ý nghĩ của Tuấn về Linh
………………………………………………………………………………………..
………………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………….
……………………………………………………………………………………….
Từ sau khi đi chơi về , Linh và ả Thứ có vẻ rất thân vs nhau .. không cần nói chuyện bằng mồm mà chỉ cần nhìn theo ánh mắt mà cũng đã hiểu nhau nói gì (giỏi thế !!!) hai người bọn họ đều tìm cách làm bẽ mặt nó cùng vs nhỏ . Vì nhiều lần nó làm ả bẽ mặt trước hắn cùng cả lớp nên nó đã nằm trong danh sách những đứa ả ghét nhất .Còn Linh cũng không bị mù mà không nhận ra Tuấn có tình cảm vs nhỏ , cứ mỗi lần nhìn Tuấn cười cùng nhỏ thì càng làm Linh tức hơn vì Tuấn chưa cười nụ cười hạnh phúc và chân thật như thế vs mình đúng là “người trong cuộc thì không biết mà người ngoài cuộc lại rất hiểu rất rõ “ và lòng ghen ghét làm chủ lý trí Linh thấy ghét nhỏ , rất ghét….
*reng , reng * chuông báo hiệu giờ vào lớp
Mọi người trong lớp đều đã và đang ngồi ngay ngắn vào chỗ ngồi của mình chỉ có mấy con người cuối lớp đang mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng của mình
- Các em chú ý _cô nói
- Hôm nay lớp chúng ta có thêm một thành viên….
- Trai hay gái vậy cô _ hội bà tám trong lớp không để cô giáo nói hết câu
- Đúng đấy cô _cả lớp nhao nhao lên nói
- Chào _một giọng nói phát ra từ phía cửa làm mọi sự chú ý của cả lớp đổ dồn ra ngoài cửa
- AAAAAAAAAAAA
- Trời ơi -----
- Vẫn kém anh Phong vs anh Tuấn
- Nhưng đẹp trai là được rồi…._ một đứa con gái nói
- Các em trật tự nào , em vào lớp đi _cô giáo nói rồi quay qua chỗ học sinh mới đang đứng
- Chào mọi người , mình là học sinh mới mong mọi người giúp đỡ mình nhiều hơn _nói rồi người đó cười một nụ cười làm đốn tim nhiều cô gái
- à mà bạn tên là gì vậy _một đứa con gái đầu bàn nói
- Jim Đặng , tên đầy đủ của mình , mọi người có thể gọi mình là Jim là được rồi
- Bạn là …..
Bị bọn học sinh yêu quý của mình bơ một cách rất chi là đẹp làm cho cô giáo cảm thấy bực mình
- các em trật tự nghe cô nói *bốp , bốp*_ không để lũ học sinh của mình nói thêm câu nào cô giáo vỗ tay ra hiệu cho bọn học sinh của mình chú ý đến sự hiện diện của mình
- Cô cứ nói đi _cả lũ con gái nói rồi ngồi trật tự không một tiếng động mà chủ yếu là đang dán mắt vào người đang đứng cạnh cô giáo
- *e hèm* như các em đã biết bạn đây là học sinh mới tên Jim Đặng , là con lai ba người Mĩ , mẹ người Việt …bạn sẽ học ở đây hết học kì này , các em giúp đỡ bạn
-Mong Mọi người giúp đỡ mình nhiều hơn _ Jim nói rồi cười rồi nhìn một lượt khắp lớp
Hắn , Tuấn lúc này cũng ngước lên nhìn người mới đến khi nghe thấy bọn con gái bảo hắn đẹp trai . “Jim Đặng” cái tên làm nó cùng nhỏ phải chú ý đến mà nhìn lên để xác định đối tượng mới đến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.