Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 43
trang nguyễn
19/10/2016
Mệt mỏi nó nằm dài trên chiếc giường của
mình ….. cũng đã hơn tuần nay nó rất bận rộn trong việc đi học của mình , sáng thì phải đợi hắn đi trước thì nó mới đi , lên lớp thì bị hai con
bạn tra tấn cái lỗ tai mà học đến tiết cuối là nó phải cúp tiết đi về
trước hắn ….nằm thở dài trên giường , nó thật sự mệt mỏi … mải nghĩ
nhiều nó thiếp đi
Hắn thì đang lặn lội bơi trong đống giấy tờ công ty mà 2 người cha của hắn để lại …tuy xử lý công việc của công ty nhưng đầu óc hắn thì lại đang để ở nơi khác….
~~~~~~~ tua ,tua ~~~~~`
Hôm nay là chủ nhật nên hắn cùng nó đc nghỉ. Hơn tuần nay hắn hầu như không gặp nó , cũng k nói chuyện vs nó …. Cái cảm giác không nhìn thấy nó cũng k nó chuyện dc vs nó làm cho hắn cảm thấy nhớ khuôn mặt , nhớ giọng nói của nó tuy ở cùng một nhà nhưng mỗi lần hắn đi học về muốn gặp nó thì nó lại ở một mình trong phòng dù , lúc đi học thì nó chưa dậy nên dù muốn gặp cũng không đc vả lại thời gian còn lại hắn đều phải giải quyết vấn đề ở công ty …. Hắn thầm nghĩ hôm nay nhất quyết phải gặp đc nó
Uể oải nó đi xuống dưới nhà , thấy hắn ngồi ung dung trên sofa đọc sách nó cũng mặc kệ coi hắn như không khí mà đi vào bếp. nó cảm thấy hôm nay nhà có vẻ vắng vắng … lúc này nó mới chú ý hôm nay bà quản gia cùng chị Hồng không có ở nhà nó cũng hơi thắc mắc
- Tôi đói rồi _ hắn đứng ngoài bếp nhìn nói nói
Khẽ nhíu mày nó quay sang nhìn hắn không nói, hắn cũng không nói chỉ nhìn nó chằm chằm vào nó càng nhìn nó hắn càng cảm thấy đôi mắt này , dáng người này , mái tóc này hắn đã thường xuyên nhìn thấy nhưng…
- Đói?_nó thấy hắn nhìn mình cảm thấy k thoải mái nói , tiếng nói của nó cũng kéo hắn thoát khỏi những suy nghĩ mông lung của mình
Khẽ gật đầu thay cho lời nói
- Chị Hồng _nó nói
- k có nhà , chị cùng bà quản gia xin nghỉ làm một thời gian_hắn nói
- Bao lâu ?_ nó nhíu mày vẻ mặt k thích cho lắm nói
- 1 tháng hoặc hơn _ hắn nói rồi đi ra ngoài và không quên bỏ lại câu
- em nấu hoặc chúng ta có thể đi ăn nhà hàng nếu em thích
Tuy đoạn hội thoại của hắn và nó nói rất ngắn gọn nhưng cũng để hắn cười mãn nguyện rồi đúng là không uổng công sức mà. Căn bản là hôm qua bà quản gia cùng chị Hồng không hề xin nghỉ chỉ là hắn cho hai người nghỉ một thời gian để về thăm gia đình. Khẽ cười coi như kế hoạch cũng thành công đôi chút
Mùi thơm trong bếp như thôi thúc hắn , hắn đi vào thấy nó đã bày sẵn hai tô mì phở bò còn nghi ngút khói.không nói không rằng hắn cũng rất tự nhiên ngồi vào bàn khi thấy nó cũng ngồi , không khí trên bàn ăn có phần k đc tự nhiên cho lắm khi nó và hắn k ai nói gì
- Sao chị Hồng nghỉ _nó nói
Nghe thấy nó hắn cũng ngừng động tác ăn mì của mình nhìn nó nói
- K biết _ hắn nói mà trong lòng thầm nghĩ “ chẳng lẽ nói là mình cho hai người họ nghỉ à , đâu có điên đâu chắc cô ấy sẽ giận mất “
- Thế sao cho nghỉ _nó cau mày nói
- Thích _hắn vẫn nói tỉnh bơ như k có gì xảy ra và cho dù có chuyện cũng coi như mình vô tội , không biết
-……_nó không nói gì mà chỉ chú tâm vào việc của mình
Không gian lại trở nên yên lặng vốn có .
Đánh chén xong nó toan đi lên phòng thì hắn nói
- Thay đồ đi
- Đi đâu ?_nói hỏi
- Xử lí chuyện trong bang
Hắn biết nếu nói cho nó biết mục đích trước thì nó chắc sẽ không đi đâu nên đành tạm nói dối nó , về những việc trong bang thì nó chắc sẽ không từ chối đâu …. Quả đúng như hắn nghĩ , nó k từ chối hắn mà đi về phòng thay đồ , hắn cũng đi theo về phòng của mình để trang hoàng lại sắc đẹp của mình ( tg cứ bị cái bệnh hay nói quá cơ hjhj!!!)
Hắn thì đang lặn lội bơi trong đống giấy tờ công ty mà 2 người cha của hắn để lại …tuy xử lý công việc của công ty nhưng đầu óc hắn thì lại đang để ở nơi khác….
~~~~~~~ tua ,tua ~~~~~`
Hôm nay là chủ nhật nên hắn cùng nó đc nghỉ. Hơn tuần nay hắn hầu như không gặp nó , cũng k nói chuyện vs nó …. Cái cảm giác không nhìn thấy nó cũng k nó chuyện dc vs nó làm cho hắn cảm thấy nhớ khuôn mặt , nhớ giọng nói của nó tuy ở cùng một nhà nhưng mỗi lần hắn đi học về muốn gặp nó thì nó lại ở một mình trong phòng dù , lúc đi học thì nó chưa dậy nên dù muốn gặp cũng không đc vả lại thời gian còn lại hắn đều phải giải quyết vấn đề ở công ty …. Hắn thầm nghĩ hôm nay nhất quyết phải gặp đc nó
Uể oải nó đi xuống dưới nhà , thấy hắn ngồi ung dung trên sofa đọc sách nó cũng mặc kệ coi hắn như không khí mà đi vào bếp. nó cảm thấy hôm nay nhà có vẻ vắng vắng … lúc này nó mới chú ý hôm nay bà quản gia cùng chị Hồng không có ở nhà nó cũng hơi thắc mắc
- Tôi đói rồi _ hắn đứng ngoài bếp nhìn nói nói
Khẽ nhíu mày nó quay sang nhìn hắn không nói, hắn cũng không nói chỉ nhìn nó chằm chằm vào nó càng nhìn nó hắn càng cảm thấy đôi mắt này , dáng người này , mái tóc này hắn đã thường xuyên nhìn thấy nhưng…
- Đói?_nó thấy hắn nhìn mình cảm thấy k thoải mái nói , tiếng nói của nó cũng kéo hắn thoát khỏi những suy nghĩ mông lung của mình
Khẽ gật đầu thay cho lời nói
- Chị Hồng _nó nói
- k có nhà , chị cùng bà quản gia xin nghỉ làm một thời gian_hắn nói
- Bao lâu ?_ nó nhíu mày vẻ mặt k thích cho lắm nói
- 1 tháng hoặc hơn _ hắn nói rồi đi ra ngoài và không quên bỏ lại câu
- em nấu hoặc chúng ta có thể đi ăn nhà hàng nếu em thích
Tuy đoạn hội thoại của hắn và nó nói rất ngắn gọn nhưng cũng để hắn cười mãn nguyện rồi đúng là không uổng công sức mà. Căn bản là hôm qua bà quản gia cùng chị Hồng không hề xin nghỉ chỉ là hắn cho hai người nghỉ một thời gian để về thăm gia đình. Khẽ cười coi như kế hoạch cũng thành công đôi chút
Mùi thơm trong bếp như thôi thúc hắn , hắn đi vào thấy nó đã bày sẵn hai tô mì phở bò còn nghi ngút khói.không nói không rằng hắn cũng rất tự nhiên ngồi vào bàn khi thấy nó cũng ngồi , không khí trên bàn ăn có phần k đc tự nhiên cho lắm khi nó và hắn k ai nói gì
- Sao chị Hồng nghỉ _nó nói
Nghe thấy nó hắn cũng ngừng động tác ăn mì của mình nhìn nó nói
- K biết _ hắn nói mà trong lòng thầm nghĩ “ chẳng lẽ nói là mình cho hai người họ nghỉ à , đâu có điên đâu chắc cô ấy sẽ giận mất “
- Thế sao cho nghỉ _nó cau mày nói
- Thích _hắn vẫn nói tỉnh bơ như k có gì xảy ra và cho dù có chuyện cũng coi như mình vô tội , không biết
-……_nó không nói gì mà chỉ chú tâm vào việc của mình
Không gian lại trở nên yên lặng vốn có .
Đánh chén xong nó toan đi lên phòng thì hắn nói
- Thay đồ đi
- Đi đâu ?_nói hỏi
- Xử lí chuyện trong bang
Hắn biết nếu nói cho nó biết mục đích trước thì nó chắc sẽ không đi đâu nên đành tạm nói dối nó , về những việc trong bang thì nó chắc sẽ không từ chối đâu …. Quả đúng như hắn nghĩ , nó k từ chối hắn mà đi về phòng thay đồ , hắn cũng đi theo về phòng của mình để trang hoàng lại sắc đẹp của mình ( tg cứ bị cái bệnh hay nói quá cơ hjhj!!!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.