Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy ....
Chương 44
trang nguyễn
21/10/2016
Chiếc xe thể thao màu xám chạy vù vù trên đường cao tốc như xé toạc mọi vật xung quanh .... trong xe hai người
,hai suy nghĩ , hai tính cách không nói vs nhau một câu nào, làm mọi vật xung quanh chìm trong im lặng. Hắn đang chú tâm vào việc lái xe còn nó
đưa mắt ra ngoài khung cửa nhìn xa xăm mà không biết có một cặp mắt đang liếc nhìn mình. Mệt mỏi nó dựa người vào thành ghế , nhấc điện thoại
cắm headphone nghe nhạc, hắn lái xe mà thi thoảng cũng nhìn sang nó , nó thật đẹp mà đôi mắt khép hờ hàng lông mi cong một cách tự nhiên càng
làm cho đôi mắt thêm phần đẹp và sắc sảo hơn tuy đang nhắm hờ , sống mũi cao thanh toát , làn môi mỏng … nhìn qua hắn có thể biết nó chỉ trang
điểm nhẹ không quá đậm như những người con gái hay theo hắn khi ở
trường. khẽ mỉm cười nhìn nó rồi hắn lại chú tâm vào việc lái xe
~~~~~!!!!~~~~
Mở mắt tỉnh dậy ,nó nhìn xung quanh thấy mình vẫn trong xe , ghế ngồi của nó đã được ngả ra sau , tai nghe cũng đc rút ra và hơn hết là có một chiếc áo khoác mỏng đang đắp lên người nó , nhìn chiếc áo có mùi hương bạc hà đầy nam tính trên người càng nhìn lại càng thấy quen nó chắc chắn đây là áo của hắn. Khẽ mở cửa bước ra , từng đợt gió nhẹ mang theo cái lạnh phả vào người nó làm nó khẽ run lên,nó thắc mắc không biết đây là đâu mà tại sao hắn lại đưa nó đến đây rõ là bảo đi giải quyết công việc trong bang mà và nó cũng thắc mắc không biết hắn đã đi đâu. Khoác tạm chiếc áo của hắn lên vai nó nhìn xung quanh một lượt
Hắn sau khi đưa nó đến nơi cần đến thì thấy nó đang ngủ, không muốn làm nó thức giấc hắn cho ghế ngả ra sau rút tai nghe và lấy tạm chiếc khoác đắp lên người nó. Nhìn khuôn mặt khi ngủ của nó rất đáng yêu ,nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nó …thật ngọt mà. Từ khi ở chung cùng nó đến giờ đã 2 lần hắn hôn môi nó , hẳn hai lần đấy hắn không ngờ tới có ngày mình đc hôn một nữ bang chủ mệnh danh lạnh lùng từ trước đến giờ tuy nụ hôn đó có phần cưỡng ép. Nhìn nó mà lòng hắn cảm thấy vui hơn bao giờ hết , mọi việc đến thật bất ngờ đùng cái hắn có một cô vợ tài giỏi lại xinh đẹp, đúng sự việc đến vs hắn quá bất ngờ nhưng không có lẽ sẽ có một kết thúc bất ngờ , hắn không cho phép có việc đó , một khi nó đã ở bên hắn thì mãi mãi cũng như vậy _ đây là ý nghĩ của hắn. mở cửa xe bước ra ngoài vs những suy nghĩ mông lung
Sau khi bảo mắt xung quanh một lượt nó cũng tìm thấy hắn , cái dáng người cao cao đang đứng cách nó không xa. Nhẹ nhàng đi đến bên hắn , lúc này nó mới để ý hắn chỉ mặc một chiếc áo phông mỏng trong khi khí trời lạnh như vậy, bước đến bên hắn
- Lạnh không ?_ nó hỏi
Tiếng nói của nó đã kéo hắn ra khỏi những suy nghĩ không đâu, biết ý nó hắn nói
- Không
- Cái áo na..
- Em cứ mặc đi , tiết trời có vẻ lạnh hơn thì phải _không để nó nói hết câu hắn nói
- Còn anh ?
- Không sao đâu _ hắn cười nhìn nó nói
Con đường hắn dừng lại là đường lên núi , không khí ở đây rất trong lành như vì đang ở trên núi nên sẽ lạnh hơn
- Sao đưa tôi đến đây ?_im lặng một lúc lâu nó nói
- Chỉ muốn em vui thôi , xin lỗi đã nói dối em_hắn nói
Im lặng …im lặng
- Không sao _nó cũng muốn xả stress , gần đây nó thật mệt mỏi
Hắn nhìn nó một hồi rồi nói
- Em có thích nơi này không?
-….
- Mỗi lần có chuyện buồn thì tôi hay lên đây lắm , không khí nơi đây thật trong lành làm người ta cảm thấy thật sự đây mới chính là một cuộc sống tự do , không bị chèn ép trong nhiều khuôn khổ
- Tại sao lại thích nơi này ?
-nơi này cho ta cảm giác bình yên , không ồn ào náo nhiệt như chốn đô thị mà có một vẻ đẹp riêng , giống như cây hoa này nhìn vẻ ngoài có vẻ yếu ớt , mỏng manh nhưng để có thể tồn tại ở nơi như vậy thì hẳn phải có một ý chí kiên cường _hắn gặt bông hoa dại bên đường nói
- Tặng em _ đưa bông hoa nhỏ cho nó , hắn thầm nghĩ nó sẽ không nhận đâu vì chỉ là một bông hoa bên đường
Nó cũng vui vẻ nhận lấy bông hoa nhỏ từ phía hắn
- Cảm ơn _nó nói
Không hiểu sao hôm nay tâm trạng nó có phần vui vẻ hơn trước nhiều, nhận bông hoa của hắn nó khẽ cười , nụ cười ấy là nhịp tim của hắn rớt mất một nhịp , nụ cười rất đẹp
- Em cười rất đẹp _hắn khẽ nói
Và cứ thế nó cùng hắn nói chuyện mặc dù nội dung câu chuyện rất ngắn gọn nhưng cũng làm cho nó cảm thấy vui hơn .Hôm nay nó nói nhiều hơn mọi khi và cười nhiều hơn dù chỉ là mỉm nhưng cũng đủ để hắn cảm thấy vui lây
**** vài dòng lảm nhảm của tác giả ****
hazz mình ngồi vò đầu bứt tai mãi hơn 2 tiếng đồng hồ mới ra đc một chương cứ viết rồi xóa hoài , mình cảm thấy câu văn của mình cứ bị sao sao ấy nên viết rồi lại xóa ...hazzzz mấy chương gần đây có vẻ khiến các bạn đọc cảm thấy chán phải không ?, mình viết cũng thấy thế, cơ mà mình cũng hết ý tưởng mất tiêu rồ hì hì nhưng mình sẽ cố gắng hơn
~~~~~!!!!~~~~
Mở mắt tỉnh dậy ,nó nhìn xung quanh thấy mình vẫn trong xe , ghế ngồi của nó đã được ngả ra sau , tai nghe cũng đc rút ra và hơn hết là có một chiếc áo khoác mỏng đang đắp lên người nó , nhìn chiếc áo có mùi hương bạc hà đầy nam tính trên người càng nhìn lại càng thấy quen nó chắc chắn đây là áo của hắn. Khẽ mở cửa bước ra , từng đợt gió nhẹ mang theo cái lạnh phả vào người nó làm nó khẽ run lên,nó thắc mắc không biết đây là đâu mà tại sao hắn lại đưa nó đến đây rõ là bảo đi giải quyết công việc trong bang mà và nó cũng thắc mắc không biết hắn đã đi đâu. Khoác tạm chiếc áo của hắn lên vai nó nhìn xung quanh một lượt
Hắn sau khi đưa nó đến nơi cần đến thì thấy nó đang ngủ, không muốn làm nó thức giấc hắn cho ghế ngả ra sau rút tai nghe và lấy tạm chiếc khoác đắp lên người nó. Nhìn khuôn mặt khi ngủ của nó rất đáng yêu ,nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nó …thật ngọt mà. Từ khi ở chung cùng nó đến giờ đã 2 lần hắn hôn môi nó , hẳn hai lần đấy hắn không ngờ tới có ngày mình đc hôn một nữ bang chủ mệnh danh lạnh lùng từ trước đến giờ tuy nụ hôn đó có phần cưỡng ép. Nhìn nó mà lòng hắn cảm thấy vui hơn bao giờ hết , mọi việc đến thật bất ngờ đùng cái hắn có một cô vợ tài giỏi lại xinh đẹp, đúng sự việc đến vs hắn quá bất ngờ nhưng không có lẽ sẽ có một kết thúc bất ngờ , hắn không cho phép có việc đó , một khi nó đã ở bên hắn thì mãi mãi cũng như vậy _ đây là ý nghĩ của hắn. mở cửa xe bước ra ngoài vs những suy nghĩ mông lung
Sau khi bảo mắt xung quanh một lượt nó cũng tìm thấy hắn , cái dáng người cao cao đang đứng cách nó không xa. Nhẹ nhàng đi đến bên hắn , lúc này nó mới để ý hắn chỉ mặc một chiếc áo phông mỏng trong khi khí trời lạnh như vậy, bước đến bên hắn
- Lạnh không ?_ nó hỏi
Tiếng nói của nó đã kéo hắn ra khỏi những suy nghĩ không đâu, biết ý nó hắn nói
- Không
- Cái áo na..
- Em cứ mặc đi , tiết trời có vẻ lạnh hơn thì phải _không để nó nói hết câu hắn nói
- Còn anh ?
- Không sao đâu _ hắn cười nhìn nó nói
Con đường hắn dừng lại là đường lên núi , không khí ở đây rất trong lành như vì đang ở trên núi nên sẽ lạnh hơn
- Sao đưa tôi đến đây ?_im lặng một lúc lâu nó nói
- Chỉ muốn em vui thôi , xin lỗi đã nói dối em_hắn nói
Im lặng …im lặng
- Không sao _nó cũng muốn xả stress , gần đây nó thật mệt mỏi
Hắn nhìn nó một hồi rồi nói
- Em có thích nơi này không?
-….
- Mỗi lần có chuyện buồn thì tôi hay lên đây lắm , không khí nơi đây thật trong lành làm người ta cảm thấy thật sự đây mới chính là một cuộc sống tự do , không bị chèn ép trong nhiều khuôn khổ
- Tại sao lại thích nơi này ?
-nơi này cho ta cảm giác bình yên , không ồn ào náo nhiệt như chốn đô thị mà có một vẻ đẹp riêng , giống như cây hoa này nhìn vẻ ngoài có vẻ yếu ớt , mỏng manh nhưng để có thể tồn tại ở nơi như vậy thì hẳn phải có một ý chí kiên cường _hắn gặt bông hoa dại bên đường nói
- Tặng em _ đưa bông hoa nhỏ cho nó , hắn thầm nghĩ nó sẽ không nhận đâu vì chỉ là một bông hoa bên đường
Nó cũng vui vẻ nhận lấy bông hoa nhỏ từ phía hắn
- Cảm ơn _nó nói
Không hiểu sao hôm nay tâm trạng nó có phần vui vẻ hơn trước nhiều, nhận bông hoa của hắn nó khẽ cười , nụ cười ấy là nhịp tim của hắn rớt mất một nhịp , nụ cười rất đẹp
- Em cười rất đẹp _hắn khẽ nói
Và cứ thế nó cùng hắn nói chuyện mặc dù nội dung câu chuyện rất ngắn gọn nhưng cũng làm cho nó cảm thấy vui hơn .Hôm nay nó nói nhiều hơn mọi khi và cười nhiều hơn dù chỉ là mỉm nhưng cũng đủ để hắn cảm thấy vui lây
**** vài dòng lảm nhảm của tác giả ****
hazz mình ngồi vò đầu bứt tai mãi hơn 2 tiếng đồng hồ mới ra đc một chương cứ viết rồi xóa hoài , mình cảm thấy câu văn của mình cứ bị sao sao ấy nên viết rồi lại xóa ...hazzzz mấy chương gần đây có vẻ khiến các bạn đọc cảm thấy chán phải không ?, mình viết cũng thấy thế, cơ mà mình cũng hết ý tưởng mất tiêu rồ hì hì nhưng mình sẽ cố gắng hơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.