Lãnh Triều

Chương 13:

Địch Túy Sơn

05/01/2023

"A... ba! Ba…!"

Trình Hướng không thể chịu đựng nổi kiểu trừng phạt này, cơ thể run lên bần bật, vậy mà cậu lại bắn ra.

Cậu vừa chật vật vừa khó xử, bị Phí Cảnh Minh tát, trong lòng cậu tràn đầy ủy khuất.

Rõ ràng mông đau muốn chết nhưng bên trong cơ thể lại ngứa ngáy, không chỉ mỗi hoa huyệt chảy nước, ngay cả lỗ huyệt phía sau cũng co rút khi bị Phí Cảnh Minh bỏ qua, mong đợi đồ gì đó đâm vào sâu bên trong, lấp đầy bên trong cậu.

Cơ thể bỗng nhẹ đi, Phí Cảnh Minh ôm cậu, nhìn cậu khóc mặt tràn đầy nước mắt liền dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi gần khóe mắt cậu.

Rõ ràng người ngược đãi chính là ông nhưng hết lần này tới lần khác giọng điều ông đều thở dài giống như cậu chính là đứa trẻ xấu xa không nghe lời, mà ông lấy danh trưởng bối cứng rắn dạy dỗ cậu.

"Cục cưng thật không ngoan, nước đều chảy ra hết quần ba, con nói làm sao bây giờ đây?"

Bây giờ coi như không muốn làm nhưng cậu phải cầu xin ông làm.

Cậu nhịn không được tách chân ra, cọ vào đũng quần Phí Cảnh Minh, âm thanh cầu xin vừa mềm mại vừa quyến rũ.

"Ba! Ba làm con đau, con muốn ăn dương vật ba, đâm vào có được hay không?"

Hao huyệt đều không kiềm chế được chảy nhiều nước ẩm ướt, ra cả lên trên quần u của Phí Cảnh Minh, chất lỏng thấm vào bên trong quần hòa vào với chất nhờn rỉ ra từ dương vật ông, vừa tanh vừa nóng.

Vẻ mặt ông bình thản, đem lời từ chối của Trình Hướng lúc đầu trả lại:

"Không phải cục cưng nói không muốn làm sao? Vậy không làm nữa."



Trong giới kinh doanh người ta nói ông là cáo già, bởi vì ông đã sớm nắm lòng người từ từ bên trong chơi đùa, càng hạ bút thành văn dùng để dạy dỗ cậu.

Mấy năm trước, lúc ông dùng uy nghiêm dụ dỗ cậu lên giường, cậu bị hù dọa cho sợ hãi đến ngoan ngoãn nghe lời, dần dần trở thành bộ dáng dâm đãng mà ông hài lòng.

Mà bây giờ vẫn như thế, ông có biện pháp để Trình Hướng chịu chổng mông lên cầu thao.

Quả nhiên nghe được lời của ông, Trình Hướng liền khóc lên không ngừng nói: "Ba con sai rồi" với "Con cầu xin ba."

Mặc dù dưới quần bị căng phồng lên, trong lòng Trình Hướng thấy nóng, e ngại nhưng lại thèm muốn chết.

Cậu nheo mắt nhìn vẻ mặt trêu cợt của Phí Cảnh Minh, đoán không ra tâm tư của ông, một lúc sau, bàn tay nhỏ trắng nón sợ hãi rụt rè kéo khóa quần ra.

Dương vật đỏ dữ tợn lập tức bật ra ngoài, như con thú dữ từ bên trong bụi cỏ đột nhiên xông tới, quy đầu tròn thô to dính chất lỏng màu trắng.

Trình Hướng giật mình, do dự nhìn dương vật của người đàn ông, căng thẳng nuốt nước bọt.

Cậu hơi sợ Phí Cảnh Minh, sau đó cúi đầu xuống, đem dương vật của ông ngậm vào bên trong.

Côn thịt có chiều dài kinh người dường như đâm vào bên trong yết hầu, khiến Trình Hướng hơi khó chịu muốn nôn nhưng toàn thân cậu đều bốc cháy, hạ thân ngứa đến chảy nước, chịu không nổi.

Cậu cố gắng lấy lòng Phí Cảnh Minh, cố sức liếm phía trước của ông, được một lúc liền nhả ra rồi lại tiếp tục liếm túi đựng tinh phía sau.

Lông mao Phí Cảnh Minh mọc đầy, đám lông đen phía dưới bụng giống như rừng rậm, vị tanh nồng đậm tỏa ra, mùi hormone đập vào mặt Trình Hướng khiến mặt cậu đỏ tới mang tai, bụng dưới căng thẳng, càng tiết ra nhiều dâm thủy.

Ánh mắt cậu mê ly mút lấy dương vật Phí Cảnh Minh, giống như con quỷ nhỏ chuyên đi hút đi tinh khí của con người, đôi mắt trong suốt đầy xấu hổ nhìn Phí Cảnh Minh.



Cho dù Phí Cảnh Minh định để cho cậu tự mình làm nhưng giờ phút này không nhịn được, dương vật càng to lên, bàn tay nắm vào tóc cậu, hung hăng thao miệng cậu, vừa thở dốc vừa cười nhẹ.

"Đem miệng cục cưng thao nát có được hay không?"

Trình Hướng bị dọa đến trợn to mắt.

Mà Phí Cảnh Minh cố tình tăng tốc độ, tần số cao đỉnh sâu vào bên trong, giống như muốn xé nát cổ họng cậu.

Trình Hướng theo bản năng muốn nôn ra nhưng phía sau gáy bị chụp lấy không động đậy được, trong cổ họng đau rát như bị nứt vỡ.

Trong mắt cậu tụ ra nước mắt sợ hãi, mũi phát ra âm thanh nghẹn ngào, khóc đến nỗi chóp mũi đỏ lên vừa đáng thương lại vừa đáng yêu.

Lúc lâu sau, Phí Cảnh Minh thở gấp bắn vào bên trong miệng cậu.

Mặt Trình Hướng đỏ lên liều mạng ho khan, nước bọt cùng với tinh dịch trắng đục dọc theo cánh môi cậu chảy xuống, cậu bị ôm ngồi lên, hai chân tách ra, dương vật chuẩn bị cắm vào như mong muốn của cậu, ngay ngắn cắm vào.

Cậu vừa kêu rên rỉ vừa khóc, cậu dùng âm thanh khàn khàn tuyệt vọng lên án:

"Hỏng, giọng con hỏng mất sẽ không ca hát được, hu…hu…"

"Hỏng thì hỏng đi, con rời khỏi chương trình kia, ở trong nhà làm cục cưng không tốt sao? Mỗi ngày được côn thịt ba thao, rót đầy tinh dịch vào trong bụng, liên tục thao con đến khi mang thai mới thôi, sinh cho ba ba thật nhiều đứa trẻ."

Phí Cảnh Minh nói những lời này một cách bình tĩnh, đầu ngón tay nhẹ nhàng nâng chiếc cằm tinh tế của cậu lên, cúi đầu liếm đi nước mắt trên mặt cậu.

Dương vật dưới hông va chạm không chút lưu tình, đem bụng mảnh mai của Trình Hướng đỉnh đến căng phồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lãnh Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook