Lão Công Thực Tập

Chương 61: Buổi lễ tốt nghiệp

Miệng Cười Thường Mở

14/08/2013

Lễ tốt nghiệp của Học viện Hoàng gia hôm nay tràn ngập người. Sân buổi lễ, cả trường được sắp xếp, trang trí từ mấy ngày trước nhìn nó phơi bày ra vẻ xa hoa của sự từ biệt, đây cũng là 1 điều hoành tráng khác lạ của Hoàng gia học viện.

Trong sân trường, Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên cùng đi, thỉnh thoảng liền có thể gặp được mội hai bạn học quen thuộc thân thiết chào hỏi, Viêm Liệt là trong 1 nhân vật phong vân trong trường người biết hắn rất nhiều, người ngưỡng mộ cũng là rất nhiều.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Anh rất được hoan nghênh .” Bắc Đường Yên cùng cầm tay Viêm Liệt nhẹ ở bên tai của hắn cười nói.

“Em sẽ không để tâm chứ, hơn nữa em xem bọn họ phần lớn ánh mắt đều là đặt ở trên người của em, nếu như anh đem tên của em nói cho bọn họ biết anh phỏng đoán mọi ánh mắt cũng bị em hấp dẫn.” Viêm Liệt có chút kiêng kỵ, hắn hiện tại đối với Bắc Đường Yên đúng là dè dặt, chỉ sợ vạn nhất làm cho Bắc Đường Yên hiểu lầm làm ra đại sự kinh thiên động địa gì thì… sẽ có kẻ hy sinh, hắn cũng không muốn có người trở thành mục tiêu của Bắc Đường Yên. (L: ài, thật đáng thương…)

“Phải ha..anh xem cô gái kia vẫn nhìn cũng không biết là ai nha.” Bắc Đường Yên trong mắt là vui vẻ, nàng biết mình từng làm qua chuyện làm cho hắn ghi nhớ ở trong lòng, điều này làm cho hắn đối với cô gái có ý đồ với hắn đều nhượng bộ lui binh bảo trì tại khoảng cách an toàn, kết quả như vậy làm nàng rất hài lòng.

“Di…. chung quanh trừ em ra còn có những cô gái khác sao ….anh như thế nào không thấy được.”

“Nếu cho các cô ấy nghe nói như thế chắc nhất định sẽ thương tâm .”

“Bọn họ như thế nào cùng anh không liên quan, chỉ cần có em là được rồi.”

“Những lời này em thích… đây là ban thưởng.” Trong trường Bắc Đường Yên không hề e ngại hôn Viêm Liệt, lập tức khiến cho một hồi nho nhỏ ồn ào.

“Ai!” Bắc Đường Yên bất mãn buông Viêm Liệt, bởi vì có người ở đập lưng của nàng, hơi thở hết sức quen thuộc nàng đoán không lầm là cô bạn mình…

“Lâm, cậu đến không đúng lúc đi, quấy rầy người khác ân ái sẽ xuống địa ngục nha.” Bắc Đường Yên quay đầu, quả nhiên thấy được Lam Nhược Lâm, chỉ là không phải là dan cô bạn như ngày gặp mặt mà mà là một kính gọng đen trùm mặt, cách ăn mặc bảo thủ Lam Nhược Lâm.

“Mình phỏng đoán địa ngục không dám thu đâu cho nên mình không sợ, hơn nữa mình cảm thấy được xuống địa ngục nên là bồ, ai bảo bồ bắt cóc nam sinh thuần khiết.”

Lam Nhược Lâm bĩu môi khinh thường, dùng đến ân thanh đẹp hơn nói có chút ác độc, ánh mắt cố ý nhìn về phía Viêm Liệt nhìn kỹ, Viêm Liệt cảm thấy có chút lúng túng, nhưng đối với bằng hữu của nàng hắn cũng chỉ có lúng túng không có quyền phản bác, kể từ lần từ cuộc tụ hội của “độc thân có hại” rời đi, hắn đã phát hiện những người bạn này đối với hắn không vui, bất quá hắn không trách ai đây là hắn tự làm tự chịu.

“Lâm…cậu không phải là đại não có vấn đề gì đi, lời này cũng dám nói, bàn về bắt cóc cái từ này mình không bằng cậu, theo mình nghe nói vị kia tựa hồ so với Viêm Liệt còn nhỏ hơn đây.” Bắc Đường Yên buồn cười nhìn bạn tốt, vẻ mặt bạn tốt bởi vì lời nói này lập tức thay đổi, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhăn lại với nhau.



“Ai…. bắt cóc còn chưa thành công, đồng chí vẫn cần nỗ lực, thật tốt nắm chắc thắng lợi của cậu đi, mình đi nỗ lực.” Lam Nhược Lâm lắc đầu, không biết lại nghĩ tới điều gì, không đếm xỉa đến Bắc Đường Yên cùng Viêm Liệt cứ vậy rời đi.

Bắc Đường Yên nhíu mày, xem ra đường tình của Lam Nhược Lâm có chút không thuận, không biết phát sinh chuyện gì đây, nàng tin tưởng cuối cùng nhất định sẽ là 1 kết cục tốt bởi vì bằng hữu của nàng đáng giá có được, cũng có năng lực thu phục cái cô ấy mong muốn, đây là sự kiêu ngạo riêng của các nàng. Bắc Đường Yên nhìn qua bóng lưng Lam Nhược Lâm rời đi, trong ánh mắt có quẹt một tia chúc phúc.

Viêm Liệt đứng ở một bên nhìn Bắc Đường Yên, lúc này Bắc Đường Yên tựa hồ không đếm xỉa bất kỳ tồn tại nào, tự tin sáng ngời làm cho người ta nhìn mà không dám nháy mắt sợ tiết ra cái loại độc làm cho lòng người sợ hãi.

“Đi thôi, buổi lễ sắp bắt đầu rồi.” Bắc Đường Yên quay đầu lại liền thấy hắn dùng một ảnh mắt thâm trầm nhìn mình, không khỏi cười cười.

Năm phút đồng hồ sau, hai người đến hội trường trong này đã đứng đầy người, hai người tìm nơi vắng 1 chút đứng vốn là Viêm Liệt là đại biểu ưu tú nên phát biểu ở tốt nghiệp nhưng lại bị hắn cự tuyệt, kể từ khi có Bắc Đường Yên hắn cũng không muốn lại đứng ở nơi chói mắt đó, hắn chỉ muốn đứng ở sau lưng nàng, che chở cho nàng.

Sau có người lên nói rồi thỉnh thoảng có tiếng vỗ tay, hắn nhìn một chút nghĩ tới chính mình cảm giác mình sẽ phải rời xa cái mái trường này chân chính bước vào xã hội, trở thành một công dân trưởng thành, đi làm lấy vợ sinh con đi tới cuộc sống của riêng cuộc sống đó sẽ có khi thăng trầm, vui buồn, bọn họ sẽ cùng nhau một chỗ nếu như vận khí tốt sẽ một chỗ cả đời… xa xôi mà lại gần ngay trước mắt.

Yên…anh nhất định sẽ cố gắng, nỗ lực để cho mình dù là trên sự nghiệp hay là về tình cảm đều khiến em hài long, vui sướng!

Viêm Liệt nắm tay Bắc Đường Yên ở trong lòng tự thề, khi trước hắn từng nghĩ về mặt sự nghiệp đứng ở bên cạnh của nàng, hiện tại hắn lại nghĩ trong trong tất cả lĩnh vực cũng có thể đứng ở bên cạnh nàng.

Tựa hồ cảm thấy hình như hắn có kích động, Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt con mắt lóe sáng làm cho Bắc Đường Yên cả người đều có vẻ chói lọi.

Liệt, đứng ở bên cạnh em, anh nhất định sẽ không cảm thấy mất đi cái gì, chỉ cần anh tin tưởng em, em nhất định có thể cho anh đi cao hơn, xa hơn!

Bắc Đường Yên cũng nắm chặt tay Viêm Liệt ở trong lòng kiên định nói, nàng biết rõ người nam nhân này ưu tú, nếu hắn nguyện ý vì nàng buông tha rất nhiều, như vậy nàng sẽ hồi báo hắn càng nhiều, tuyệt đối không làm cho hắn thấy ủy khuất, nàng yêu rất bá đạo rất mạnh thế nhưng đổi lại để hắn trở thành là 1 người hạnh phúc nhất!

Tiếng vỗ tay kết thúc buổi lễ trên 1 thày giáo tuyên bố trận thi đấu bóng rổ hữu nghị sắp cử hành và mọi người di chuyển đến sân bóng

“Đi thôi, cho em thấy sự lợi hại của anh.” Viêm Liệt đối với kỹ thuật dẫn bóng của mình rất tự tin, biết rõ Bắc Đường Yên có thể tới tham gia buổi lễ tốt nghiệp này hắn luôn âm thầm cảm ơn người đưa ra ý tưởng thi đấu hữu nghị này để hắn có cơ hội thể hiện trước mặt Bắc Đường Yên, lần này dựa vào kỹ thuật dẫn bóng của hắn để chứng tỏ… bất quá cũng không biết Bắc Đường Yên có thích bóng rổ hay không, các cô gái nhìn đấu bóng thì thét chói tai, nghĩ tới đây vẻ tự tin vừa rồi có chút uể oải, yêu Bắc Đường Yên, hắn vẫn luôn cảm giác suy tính hơn thiệt.

Bắc Đường Yên nhìn hắn cảm xúc biến hóa, không khỏi bật cười, nàng sờ sờ đầu, hung hăng đem tóc hắn rối loạn, lộ ra một vẻ mặt cổ quái nói ra:

“Liệt, có chuyện hay không để em nói cho anh biết, nếu như lát nữa anh cảm thấy bất ngờ, không biết có cao hứng hay không.”



“A…Yên…. làm sao vậy?” Viêm Liệt khẩn trương, có thể để cho Bắc Đường Yên nói ra chuyện này nhất định không nhỏ.

“à… trước giữ bí mật đi…. dù sao một hồi sau sẽ biết, đi thôi…. đi tới sân bóng rỗ, trận bóng rỗ sắp bắt đầu, chủ lực không đến là không đúng.” Bắc Đường Yên cố làm ra vẻ thần bí, sắc mặt Viêm Liệt càng trở nên có chút khó coi, trong lòng bất ổn .

“Yên, em không phải là cố ý chọc ghẹo anh chứ, lúc này em thần bí như vậy…chốc nữa anh một hồi phát huy không tốt, tuyệt đối là trách nhiệm của em.” Viêm Liệt vừa oán hận vừa theo Bắc Đường Yên đi ra sân bóng rỗ.

“Không có việc gì, trước khi trận đấu bắt đầu anh liền sẽ biết.” Bắc Đường Yên nói là lời nói thật, nhưng nàng cũng không dám bảo đảm hắn biết rõ sau có thể phát huy bình thường phỏng đoán đến lúc đó khả năng không bình thường càng lớn.

Viêm Liệt dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Bắc Đường Yên, hắn làm sao lại cảm thấy trong đó nhất định có âm mưu gì đây.

Sân bóng rỗ Viêm Liệt bởi vì là đội viên nên cần phải đi ra tới khu chuẩn bị, hắn có chút không yên lòng nhìn Bắc Đường Yên, Bắc Đường Yên cười cười.

“Không có việc gì, em sẽ tự chăm lo mình tốt, anh mau đi đi, về phần sự việc kia anh lập tức rồi sẽ có thể biết .”

“Tốt rồi…. hi vọng không phải thật gì làm cho người ta quá kinh ngạc là được rồi.” Viêm Liệt thật sự là đoán không ra Bắc Đường Yên rốt cuộc chơi cái gì, cuối cùng vẫn quyết định đi chuẩn bị.

Viêm Liệt đi tới chỗ chuẩn bị, Bắc Đường Yên cũng biến mất ngay tại chỗ.

“Kính thưa các thầy giáo, cô giáo và các bạn học thân ái, tôi tuyên bố cuộc thi đấu bóng rổ hữu nghị của Hoàng gia học viện chính thức bắt đầu, đầu tiên mời bốn đội ra sân.” Người chủ trì là 1 một sinh viên rất anh tuấn, nói chuyệnrất có sức sống làm cho mọi người tâm tình dâng lên, 1 tiếng ra lệnh, bốn đội liền từ bốn phương đi ra tập trung tại giữa sân bóng rỗ.

Đại biểu 4 đội, tính cả đội viên thay thế bổ sung mỗi đội có tám người, bốn nam bốn nữ đây là trận đấu hữu nghị 1 trong những quy tắc chính là nhất định phải bảo đảm phần trăm nam nữ là 2:3 nếu là phạm quy, đây là 1 trong những quy định lạ của Hoàng gia học viện, rất nhiều hoạt động không quan tâm đến giới tính nam nữ nhất là tại lễ tốt nghiệp cuộc thi đấu bóng rổ mọi người ai cũng đều biết.

“Phía dưới để tôi giới thiệu một chút bốn đội này theo thứ tự là đại biểu 2 đội tốt nghiệp của sinh viên khoá này, 2 đội là đại biểu đội giáo sư, bốn đội chia hai cuộc tranh tài, hình thức rút thăm quyết định, mời đại biểu các đội lên đài rút thăm!”

Bốn đội rối rít bàn bạc một chút, mới chậm rãi đi lên.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Đây là ngạc nhiên mừng rỡ… Liệt… anhi nói xem chúng ta sẽ trở thành đối thủ thế nào?” Bắc Đường Yên đi đến trước mặt hắn, nụ cười thập phần sáng lạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lão Công Thực Tập

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook