Chương 41: Quà sinh nhật ( hạ )
Miệng Cười Thường Mở
13/08/2013
Viêm Liệt nhìn Bắc Đường Yên khuôn mặt lạnh lùng trong lòng đang kịch liệt giãy giụa, trong tai quanh quẩn 3 chữ “Cút ra ngoài”, giống như là lên án hắn nhưng… hắn có sai sao? có lẽ là kích động chút ít mà thôi…
hắn cũng không biết mình sai gì? bởi vì vô luận như thế nào Âu Nhược
Nhã chết, một người trẻ tuổi mặc dù không phải là Bắc Đường Yên trực
tiếp mưu sát, nhưng là không có Bắc Đường Yên bức bách, Âu Nhược Nhã căn bản cũng không sẽ chết …
Nhưng nhìn xem Bắc Đường Yên tức giận như thế sự tin tưởng của Viêm Liệt lại có chút ít dao động, trong lúc nhất thời đầu óc có chút loạn, cảm giác sai ở đâu rồi nhưng cũngg không biết sai ở chỗ nào.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Yên, anh…” Viêm Liệt giật giật môi, phun ra hai chữ, liền không biết nói thêm gì nữa tốt.
Bắc Đường Yên lạnh lùng nhìn hắn, cũng không đáp lời, chờ câu trả lời của hắn.
“Anh…” Lần nữa giật giật môi, hắn cảm thấy có chút khó chịu, Bắc Đường Yên thái độ là là đủ lạnh làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Viêm Liệt không cố gắng nói cái gì đó, hắn chỉ là nhìn Bắc Đường Yên, mà ánh mắt Bắc Đường Yên lạnh như băng liên tục đặt ở trên người hắn, không ai nói gì nhưng mà có thể nghe được tiếng hơi thở của Viêm Liệt.
Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt, thần sắc hắn biến hóa nàng cũng không buông tha, nàng biết rõ hắn đang giãy giụa, đang do dự, hai lựa chọn đối với hắn mà nói cũng không phải là đơn giản như vậy, nhưng là chính là vì như thế Bắc Đường Yên cảm thấy nàng đối với hắn càng ngày càng thất vọng rồi, có lẽ nàng đem sự thật nói thì hắn sẽ dễ dàng hơn chút ít nhưng là nàng kiêu ngạo không muốn vào lúc này nói, nàng tức giận hắn không tin tưởng, cũng tức giận hắn trong lòng cán cân không hướng về nàng đối với nàng mà nói, vì bằng hữu, vì người yêu cho dù là làm chuyện xấu gì cũng sẽ không tiếc, nàng tuyệt đối sẽ không bởi vì nguyên nhân này mà đi oán bằng hữu của mình nhưng Viêm Liệt tại oán giận nàng, thậm chí là oán hận nàng, cảm thấy nàng ác độc âm ngoan, vừa rồi xem trong ánh mắt còn lộ vẻ khiển trách.
Ha ha ha, Bắc Đường Yên có chút thống hận thông minh của mình thế nhưng dễ dàng có thể từ trong ánh mắt của hắn chứng kiến nhiều hơn điều mình không muốn nhìn thấy giống như là hiện tại nàng thậm chí đã dự liệu được đáp án của hắn.
Giống như là suy đoán của nàng, Viêm Liệt trải qua một đoạn thời gian trầm mặc, chậm rãi mở miệng:
“Yên, chúng ta chia tay đi.” (L: ngu ngốc…)
Hắn chỉ là một nam nhân bình thường, hắn không muốn đem mình sa vào loại yêu hận tình thù thế này, đã có một sinh mạng vô tội bởi vì hắn mà chết, hắn không muốn phải nhìn 1 lần nữa chuyện như vậy xảy ra, hắn hiện tại cảm giác thật là loạn, chuyện phát sinh làm cho hắn mất đi tỉnh táo, Bắc Đường Yên lạnh lùng làm cho hắn mất đi đúng mực, hắn cảm thấy…. hay là buông tha đi!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Bắc Đường Yên là thần tượng của hắn, là hắn động lực hắn liên tục đi tới, hắn vốn là không xứng với Bắc Đường Yên, cũng không chơi nổi trò chơi của Bắc Đường Yên nếu như tự biết rõ lúc lúc trước cũng không nên đáp ứng ueei cầu của Bắc Đường Yên. Cho nên hay là kết thúc hết thảy đi, cho hắn trở lại quỹ đạo vốn có!
Viêm Liệt nói xong câu đó liền nhìn chằm chằm vào phản ứng của Bắc Đường Yên, chờ tới cũng chỉ có trầm mặc, hắn trong mắt thấy Bắc Đường Yên tựa hồ ngay cả sắc mặt cũng không thay đổi, không biết là thất vọng hay là tuyệt vọng, vốn nên là thở ra hắn lại chỉ cảm thấy bi ai cùng thống khổ.
Là đến lúc nên rời đi, Viêm Liệt xoay người, bước chân có chút cứng ngắc đi tới cửa văn phòng.
“Viêm Liệt khi anh còn có đi ra khỏi phòng làm việc này lựa chọn vẫn hữu hiệu, nhưng khi anh đi ra ngoài như vậy hết thảy sẽ phải dựa theo ý nghĩ của tôi, tôi đã dẫn anh đi gặp bằng hữu của mình như vậy anh chính là người được chọn, tôi cùng các bằng hữu đánh cuộc, năm nay nhất định sẽ kết hôn tôi tuyệt đối sẽ không để mình thua, mà anh là người duy nhất được tôi chọn, tôi không thể nào để cho bọn họ nói Bắc Đường Yên tôi ngay cả 1 người nam nhân làm không được, anh nếu bây giờ lưu lại chúng ta có thể coi như gì cũng không xảy ra nhưng nếu như anh là không biết tốt xấu, cũng đừng trách tôi hạ thủ vô tình, Âu Nhược Nhã chính là ví dụ, vô luận anh nghĩ gì cũng được tôi chính là loại người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào, điều tôi muốn tôi sẽ có được !”
Bắc Đường Yên rất tức giận, thanh âm của nàng lạnh như băng, còn mang theo tàn nhẫn, có lẽ đổi phương thức giải quyết vấn đề này sẽ tốt hơn chút ít nhưng là nàng không, nếu đã làm nàng bị thương như vậy người nam nhân này sao có thể lông tóc không tổn hao gì mà rời đi, chỉ nàng không muốn người nam nhân này điều kiện tiên quyết mà không phải chỉ người nam nhân này đề xuất chia tay!
“Em đây là đang uy hiếp tôi?” Viêm Liệt không thể tin quay đầu lại nhìn Bắc Đường Yên, giống như là bị một chậu nước đá dội xuống, đông lạnh toàn thân hắn.
“Không, tôi chỉ nói đúng sự thật!”
“…”
Viêm Liệt trầm mặc, sau đó xoay người lại kéo ra cửa chính, xông ra ngoài! Hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn thỏa hiệp, Bắc Đường Yên uy hiếp làm cho hắn trái tim băng giá, thế nhưng lời nói về đánh cuộc mới là vấn đề làm cho hắn càng thêm không muốn đáp ứng thì ra là Bắc Đường Yên tìm tới hắn là vì một vụ đánh cuộc …ha ha ha ha, thật sự là buồn cười, hắn thậm chí còn cho rằng Bắc Đường Yên đối với hắn là có cảm tình, thì ra là chỉ là một màn đánh cuộc, mà để lại hắn bởi vì không muốn thua, đây cũng là thật sự rất giống phong cách của nàng!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Viêm Liệt lao ra khỏi phòng làm việc chạm mặt Văn Mẫn, hắn hoảng loạn chỉ muốn đi mau, trực tiếp từ thang lầu đi xuống, Văn Mẫn cau mày nhìn hướng Viêm Liệt biến mất, sau đó lại nhìn một chút trong phòng của Bắc Đường Yên có dự cảm xấu.
Mà giống như là như dự cảm của Văn Mẫn xác minh, điện thoại của nàng vang lên, là Bắc Đường Yên điện tới.
“Tổng tài?” Văn mẫn cảm thấy thanh âm của mình đều có chút không yên.
“Khôi phục tất cả việc giám thị đối với Viêm Liệt, phái vài người đi chỗ người nhà của hắn bắt đầu từ bây giờ chị muốn nghe được tin tức 24/24 về Viêm Liệt!”
Không có chờ Văn Mẫn trả lời lại điện thoại đã cúp, nàng đối với thanh âm cúp máy kia giật giật môi, hiện tại nàng có thể khẳng định tổng tài đại nhân là thật sự nổi giận, rồi sau đó … ha ha, nàng không biết bởi vì nàng chưa từng nghe qua tổng tài dùng cái thanh âm lạnh như băng mà nói nhiều đến vậy!
Mà lúc này điện thoại của Bắc Đường Yên còn chưa thu hồi, liền nhận được tin nhắn bằng hữu gửi tới, chúc nàng sinh nhật vui vẻ, bởi vì nàng không có cử hành yến hội, quà cư nhiên đã gửi qua bưu điện đến công ty của nàng.
Ha ha ha, hôm nay là sinh nhật của nàng… năm trước sinh nhật của nàng cũng sẽ nhận được một đống quà lớn, quà gì đều có, có món giá đáng giá ngàn vàng, có quà không đáng giá một đồng, có quà là đồ quý hiếm thế, có khi chỉ là 1 con búp bê, chỉ có năm nay sinh nhật nàng nhận được một phần quà như thế, người đàn ông nàng quyết định muốn làm bạn cả đời thế nhưng tại ngày sinh nhật của nàng nói “Chúng ta chia tay đi “…. ha ha ha, thật đúng là một phần quà hết sức đặc thù… quả khắc cốt ghi tâm!
Nhưng nhìn xem Bắc Đường Yên tức giận như thế sự tin tưởng của Viêm Liệt lại có chút ít dao động, trong lúc nhất thời đầu óc có chút loạn, cảm giác sai ở đâu rồi nhưng cũngg không biết sai ở chỗ nào.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
“Yên, anh…” Viêm Liệt giật giật môi, phun ra hai chữ, liền không biết nói thêm gì nữa tốt.
Bắc Đường Yên lạnh lùng nhìn hắn, cũng không đáp lời, chờ câu trả lời của hắn.
“Anh…” Lần nữa giật giật môi, hắn cảm thấy có chút khó chịu, Bắc Đường Yên thái độ là là đủ lạnh làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Viêm Liệt không cố gắng nói cái gì đó, hắn chỉ là nhìn Bắc Đường Yên, mà ánh mắt Bắc Đường Yên lạnh như băng liên tục đặt ở trên người hắn, không ai nói gì nhưng mà có thể nghe được tiếng hơi thở của Viêm Liệt.
Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt, thần sắc hắn biến hóa nàng cũng không buông tha, nàng biết rõ hắn đang giãy giụa, đang do dự, hai lựa chọn đối với hắn mà nói cũng không phải là đơn giản như vậy, nhưng là chính là vì như thế Bắc Đường Yên cảm thấy nàng đối với hắn càng ngày càng thất vọng rồi, có lẽ nàng đem sự thật nói thì hắn sẽ dễ dàng hơn chút ít nhưng là nàng kiêu ngạo không muốn vào lúc này nói, nàng tức giận hắn không tin tưởng, cũng tức giận hắn trong lòng cán cân không hướng về nàng đối với nàng mà nói, vì bằng hữu, vì người yêu cho dù là làm chuyện xấu gì cũng sẽ không tiếc, nàng tuyệt đối sẽ không bởi vì nguyên nhân này mà đi oán bằng hữu của mình nhưng Viêm Liệt tại oán giận nàng, thậm chí là oán hận nàng, cảm thấy nàng ác độc âm ngoan, vừa rồi xem trong ánh mắt còn lộ vẻ khiển trách.
Ha ha ha, Bắc Đường Yên có chút thống hận thông minh của mình thế nhưng dễ dàng có thể từ trong ánh mắt của hắn chứng kiến nhiều hơn điều mình không muốn nhìn thấy giống như là hiện tại nàng thậm chí đã dự liệu được đáp án của hắn.
Giống như là suy đoán của nàng, Viêm Liệt trải qua một đoạn thời gian trầm mặc, chậm rãi mở miệng:
“Yên, chúng ta chia tay đi.” (L: ngu ngốc…)
Hắn chỉ là một nam nhân bình thường, hắn không muốn đem mình sa vào loại yêu hận tình thù thế này, đã có một sinh mạng vô tội bởi vì hắn mà chết, hắn không muốn phải nhìn 1 lần nữa chuyện như vậy xảy ra, hắn hiện tại cảm giác thật là loạn, chuyện phát sinh làm cho hắn mất đi tỉnh táo, Bắc Đường Yên lạnh lùng làm cho hắn mất đi đúng mực, hắn cảm thấy…. hay là buông tha đi!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Bắc Đường Yên là thần tượng của hắn, là hắn động lực hắn liên tục đi tới, hắn vốn là không xứng với Bắc Đường Yên, cũng không chơi nổi trò chơi của Bắc Đường Yên nếu như tự biết rõ lúc lúc trước cũng không nên đáp ứng ueei cầu của Bắc Đường Yên. Cho nên hay là kết thúc hết thảy đi, cho hắn trở lại quỹ đạo vốn có!
Viêm Liệt nói xong câu đó liền nhìn chằm chằm vào phản ứng của Bắc Đường Yên, chờ tới cũng chỉ có trầm mặc, hắn trong mắt thấy Bắc Đường Yên tựa hồ ngay cả sắc mặt cũng không thay đổi, không biết là thất vọng hay là tuyệt vọng, vốn nên là thở ra hắn lại chỉ cảm thấy bi ai cùng thống khổ.
Là đến lúc nên rời đi, Viêm Liệt xoay người, bước chân có chút cứng ngắc đi tới cửa văn phòng.
“Viêm Liệt khi anh còn có đi ra khỏi phòng làm việc này lựa chọn vẫn hữu hiệu, nhưng khi anh đi ra ngoài như vậy hết thảy sẽ phải dựa theo ý nghĩ của tôi, tôi đã dẫn anh đi gặp bằng hữu của mình như vậy anh chính là người được chọn, tôi cùng các bằng hữu đánh cuộc, năm nay nhất định sẽ kết hôn tôi tuyệt đối sẽ không để mình thua, mà anh là người duy nhất được tôi chọn, tôi không thể nào để cho bọn họ nói Bắc Đường Yên tôi ngay cả 1 người nam nhân làm không được, anh nếu bây giờ lưu lại chúng ta có thể coi như gì cũng không xảy ra nhưng nếu như anh là không biết tốt xấu, cũng đừng trách tôi hạ thủ vô tình, Âu Nhược Nhã chính là ví dụ, vô luận anh nghĩ gì cũng được tôi chính là loại người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào, điều tôi muốn tôi sẽ có được !”
Bắc Đường Yên rất tức giận, thanh âm của nàng lạnh như băng, còn mang theo tàn nhẫn, có lẽ đổi phương thức giải quyết vấn đề này sẽ tốt hơn chút ít nhưng là nàng không, nếu đã làm nàng bị thương như vậy người nam nhân này sao có thể lông tóc không tổn hao gì mà rời đi, chỉ nàng không muốn người nam nhân này điều kiện tiên quyết mà không phải chỉ người nam nhân này đề xuất chia tay!
“Em đây là đang uy hiếp tôi?” Viêm Liệt không thể tin quay đầu lại nhìn Bắc Đường Yên, giống như là bị một chậu nước đá dội xuống, đông lạnh toàn thân hắn.
“Không, tôi chỉ nói đúng sự thật!”
“…”
Viêm Liệt trầm mặc, sau đó xoay người lại kéo ra cửa chính, xông ra ngoài! Hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn thỏa hiệp, Bắc Đường Yên uy hiếp làm cho hắn trái tim băng giá, thế nhưng lời nói về đánh cuộc mới là vấn đề làm cho hắn càng thêm không muốn đáp ứng thì ra là Bắc Đường Yên tìm tới hắn là vì một vụ đánh cuộc …ha ha ha ha, thật sự là buồn cười, hắn thậm chí còn cho rằng Bắc Đường Yên đối với hắn là có cảm tình, thì ra là chỉ là một màn đánh cuộc, mà để lại hắn bởi vì không muốn thua, đây cũng là thật sự rất giống phong cách của nàng!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Viêm Liệt lao ra khỏi phòng làm việc chạm mặt Văn Mẫn, hắn hoảng loạn chỉ muốn đi mau, trực tiếp từ thang lầu đi xuống, Văn Mẫn cau mày nhìn hướng Viêm Liệt biến mất, sau đó lại nhìn một chút trong phòng của Bắc Đường Yên có dự cảm xấu.
Mà giống như là như dự cảm của Văn Mẫn xác minh, điện thoại của nàng vang lên, là Bắc Đường Yên điện tới.
“Tổng tài?” Văn mẫn cảm thấy thanh âm của mình đều có chút không yên.
“Khôi phục tất cả việc giám thị đối với Viêm Liệt, phái vài người đi chỗ người nhà của hắn bắt đầu từ bây giờ chị muốn nghe được tin tức 24/24 về Viêm Liệt!”
Không có chờ Văn Mẫn trả lời lại điện thoại đã cúp, nàng đối với thanh âm cúp máy kia giật giật môi, hiện tại nàng có thể khẳng định tổng tài đại nhân là thật sự nổi giận, rồi sau đó … ha ha, nàng không biết bởi vì nàng chưa từng nghe qua tổng tài dùng cái thanh âm lạnh như băng mà nói nhiều đến vậy!
Mà lúc này điện thoại của Bắc Đường Yên còn chưa thu hồi, liền nhận được tin nhắn bằng hữu gửi tới, chúc nàng sinh nhật vui vẻ, bởi vì nàng không có cử hành yến hội, quà cư nhiên đã gửi qua bưu điện đến công ty của nàng.
Ha ha ha, hôm nay là sinh nhật của nàng… năm trước sinh nhật của nàng cũng sẽ nhận được một đống quà lớn, quà gì đều có, có món giá đáng giá ngàn vàng, có quà không đáng giá một đồng, có quà là đồ quý hiếm thế, có khi chỉ là 1 con búp bê, chỉ có năm nay sinh nhật nàng nhận được một phần quà như thế, người đàn ông nàng quyết định muốn làm bạn cả đời thế nhưng tại ngày sinh nhật của nàng nói “Chúng ta chia tay đi “…. ha ha ha, thật đúng là một phần quà hết sức đặc thù… quả khắc cốt ghi tâm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.