Chương 3: Đúng ,Tôi Chấp Nhận Hết
Chu Tịnh Vi
27/12/2024
Lâm Nguyên đỡ Cảnh Tiêu nằm xuống giường rồi sau đó liền đi ra ngoài .
" Thiếu phu nhân cô chăm sóc cho cậu ấy đi. "
" Được, tôi cám ơn anh. "
" Ở đây có ngươi làm và bác quản gia cô có gì không biết thì hỏi bọn họ "
" À cô làm gì cũng nhẹ nhàng 1 chút, đừng có ồn quá cậu chủ không có thích ."
" Được, tôi biết rồi " _ Mạn Sơ gật đầu rồi cũng đi vào trong phòng ..
Vào phòng Mạn Sơ liền cởi giày cao gót ra rồi ngồi bên mép giường .
Tiếp đến cô liền đi thay đồ chứ mặc cái váy này thật sự khiến cho cô khó chịu quá chừng .
Mẹ chồng thật sự rất tinh tế, quần áo không những mua mới cho cô mà còn xếp vào trong tủ nữa chứ ,lựa qua lựa lại thì thấy rất là nhiều nhưng mà thấy nó rất hở hang ,bất giác cô liền nhíu mày lại và cuối cùng thì chọn cho mình 1 bộ đồ pijama màu hồng nhạt .
Lần mò từ từ thứ cũng đi vào trong nhà tắm ,nơi này thật sự rất là rộng và hiện đại. Tắm rửa xong thì cô liền tẩy trang cho sạch sẽ , tắm thì mau nhưng mà tẩy trang thì rất là lâu. Gần 1 tiếng đồng hồ thì cô mới đi ra khỏi phòng .
Cảnh Tiêu thì đã ngủ từ đời nào rồi, sau đó cô liền đi lại cởi giày và áo vest của anh ra. .
Anh ấy say đến mức như thế này luôn sao ,kế đến cô liền tháo caravat của anh ra 1 bên .
" Đúng là say như chết mà " Mạn Sơ lầm bầm trong miệng rồi kéo chăn lên đắp lại cho anh ..
Nhưng mà như vậy thì cũng tốt chưa việc động phòng cô cũng chưa có sẵn sàng đâu .
Sau đó thì Mạn Sơ cũng đi ngủ, chứ cả ngày hôm nay cô cũng đã mệt lắm rồi .
Lấy chồng thì phải theo chồng, bây giờ Mạn Sơ chính là người của nhà họ Lệ .
Đời người như 1 canh bạc ,ai biết đâu lấy đúng người thì cuộc đời sẽ được thay đổi còn không thì coi như số phận của mình nó quá là đen đủi đi .
___@@
Sáng hôm sau Cảnh Tiêu thức dậy thì thấy quá là đau đầu,đêm qua uống quá nhiều rượu thử hỏi xem không đau thì làm sao được chứ .
Quay qua thư thấy Mạn Sơ nằm kế bên , nhìn thấy quần áo của cả 2 còn nguyên thì anh biết đêm qua đã không xảy ra chuyện gì rồi ..
Trên người anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây ,áo vest đã được cởi ra rồi .
Sau đó anh liền đứng dậy rồi đi vào trong toilet đánh răng rửa mặt .
15 phút sau anh đi ra thì thấy Mạn Sơ đã thức dậy rồi, lúc này cô đang xếp chăn và gối lại cho ngay ngắn .
" Cô đi đánh răng đi rồi tôi có chuyện muốn nói với cô ."
" Được. "
Mạn Sơ gật đầu rồi cũng đi vào trong toilet, sao mà đối diện với Cảnh Tiêu lại khiến cho cô đỏ mặt như vậy chứ, chẳng lẽ nào là thích người ta rồi sao .
Nhưng mà 2 người vừa mới gặp mặt có vài lần thôi mà ,từ hôm đi chụp hình cưới và chọn váy cưới đến bây giờ, chẳng lẽ đây là tiếng sét ái tình ư .
" Không. . không đâu ." Mạn Sơ vỗ vào mặt của mình vài cái cho tỉnh lại .
10 phút sau thì Mạn Sơ cũng đi ra ngoài ,lúc này cô thấy anh đang ngồi ở ghế sofa bấm điện thoại .
" Anh có chuyện gì muốn nói với tôi sao ."
" Ngồi đi ."
" Được. " Mạn Sơ liền ngồi xuống kế bên cạnh của anh .
" Đây chỉ là cuộc hôn nhân thương mại cô biết mà đúng không ."
" Đúng tôi biết ."
" Vậy cho nên sẽ không có tình cảm gì ở đây đâu ,.."
" Cái này tôi biết rồi , không cần anh phải nhắc nhở đâu ."
" Ừm biết vậy thì tốt.Sau này cô ngủ sofa đi tôi không muốn ngủ chung với cô ."
Anh ấy chán ghét cô đến như vậy sao .
" Ừm. " Mạn Sơ liền gật đầu .
" Cô chấp nhận ."
" Đúng tôi chấp nhận hết."
" Ừm. " Thẩm Mạn Sơ dễ dàng thoả hiệp như vậy sao ,đúng là khó tin mà.
" Sau này cô chỉ cần ở nhà làm việc nhà mà thôi, còn về chuyện tiền bạc thì không cần phải lo đâu ,dù sao trên danh nghĩa thì cô vẫn là vợ của tôi, khi nào gặp ba mẹ tôi thì nhớ diễn cho tốt đấy ."
" Vậy tôi phải diễn đến khi nào ."
" Khi nào tôi chán thì thôi, cô không có quyền lên tiếng ở đây ."
" Vâng. " .
" Hãy nhớ kỹ chuyện này ,khi nào còn làm vợ tôi thì không được có quan hệ thân thiết với đàn ông bên ngoài, khi nào chúng ta ly hôn thì cô muốn làm gì thì làm ."
" Anh yên tâm đi em sẽ không cắm sừng anh đâu ."
" Ừm nói được thì mong cô làm được. " .
" Cô không được xen vào cuộc sống cá nhân của tôi, cô hiểu chưa. "
Rốt cuộc cô là người chịu thiệt hay sao ,anh ấy ở bên ngoài quen người khác thì được sao.
" Tôi biết rồi ,.."
" Ừm biết vậy thì tốt ." nói xong Lệ Cảnh Tiêu liền lấy quần áo rồi đi vào trong nhà tắm .
Một lát sau anh quay ra rồi đưa cho cô 1 cái thẻ ngân hàng ,sau đó thì liền rời khỏi đây. .
Mạn Sơ cũng nhận lấy ,dù sao là con người thì không có ai chê tiền đâu .Lỡ như sau này có cần đến thì cũng có cái mà dùng .
Cô cất thẻ vào trong tủ rồi sau đó liền đi mở cửa sổ và rèm cửa ra cho thoáng mát , tiếp đến thì cô dọn dẹp phòng ngủ cho sạch sẽ ,.
" Thiếu phu nhân cô chăm sóc cho cậu ấy đi. "
" Được, tôi cám ơn anh. "
" Ở đây có ngươi làm và bác quản gia cô có gì không biết thì hỏi bọn họ "
" À cô làm gì cũng nhẹ nhàng 1 chút, đừng có ồn quá cậu chủ không có thích ."
" Được, tôi biết rồi " _ Mạn Sơ gật đầu rồi cũng đi vào trong phòng ..
Vào phòng Mạn Sơ liền cởi giày cao gót ra rồi ngồi bên mép giường .
Tiếp đến cô liền đi thay đồ chứ mặc cái váy này thật sự khiến cho cô khó chịu quá chừng .
Mẹ chồng thật sự rất tinh tế, quần áo không những mua mới cho cô mà còn xếp vào trong tủ nữa chứ ,lựa qua lựa lại thì thấy rất là nhiều nhưng mà thấy nó rất hở hang ,bất giác cô liền nhíu mày lại và cuối cùng thì chọn cho mình 1 bộ đồ pijama màu hồng nhạt .
Lần mò từ từ thứ cũng đi vào trong nhà tắm ,nơi này thật sự rất là rộng và hiện đại. Tắm rửa xong thì cô liền tẩy trang cho sạch sẽ , tắm thì mau nhưng mà tẩy trang thì rất là lâu. Gần 1 tiếng đồng hồ thì cô mới đi ra khỏi phòng .
Cảnh Tiêu thì đã ngủ từ đời nào rồi, sau đó cô liền đi lại cởi giày và áo vest của anh ra. .
Anh ấy say đến mức như thế này luôn sao ,kế đến cô liền tháo caravat của anh ra 1 bên .
" Đúng là say như chết mà " Mạn Sơ lầm bầm trong miệng rồi kéo chăn lên đắp lại cho anh ..
Nhưng mà như vậy thì cũng tốt chưa việc động phòng cô cũng chưa có sẵn sàng đâu .
Sau đó thì Mạn Sơ cũng đi ngủ, chứ cả ngày hôm nay cô cũng đã mệt lắm rồi .
Lấy chồng thì phải theo chồng, bây giờ Mạn Sơ chính là người của nhà họ Lệ .
Đời người như 1 canh bạc ,ai biết đâu lấy đúng người thì cuộc đời sẽ được thay đổi còn không thì coi như số phận của mình nó quá là đen đủi đi .
___@@
Sáng hôm sau Cảnh Tiêu thức dậy thì thấy quá là đau đầu,đêm qua uống quá nhiều rượu thử hỏi xem không đau thì làm sao được chứ .
Quay qua thư thấy Mạn Sơ nằm kế bên , nhìn thấy quần áo của cả 2 còn nguyên thì anh biết đêm qua đã không xảy ra chuyện gì rồi ..
Trên người anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây ,áo vest đã được cởi ra rồi .
Sau đó anh liền đứng dậy rồi đi vào trong toilet đánh răng rửa mặt .
15 phút sau anh đi ra thì thấy Mạn Sơ đã thức dậy rồi, lúc này cô đang xếp chăn và gối lại cho ngay ngắn .
" Cô đi đánh răng đi rồi tôi có chuyện muốn nói với cô ."
" Được. "
Mạn Sơ gật đầu rồi cũng đi vào trong toilet, sao mà đối diện với Cảnh Tiêu lại khiến cho cô đỏ mặt như vậy chứ, chẳng lẽ nào là thích người ta rồi sao .
Nhưng mà 2 người vừa mới gặp mặt có vài lần thôi mà ,từ hôm đi chụp hình cưới và chọn váy cưới đến bây giờ, chẳng lẽ đây là tiếng sét ái tình ư .
" Không. . không đâu ." Mạn Sơ vỗ vào mặt của mình vài cái cho tỉnh lại .
10 phút sau thì Mạn Sơ cũng đi ra ngoài ,lúc này cô thấy anh đang ngồi ở ghế sofa bấm điện thoại .
" Anh có chuyện gì muốn nói với tôi sao ."
" Ngồi đi ."
" Được. " Mạn Sơ liền ngồi xuống kế bên cạnh của anh .
" Đây chỉ là cuộc hôn nhân thương mại cô biết mà đúng không ."
" Đúng tôi biết ."
" Vậy cho nên sẽ không có tình cảm gì ở đây đâu ,.."
" Cái này tôi biết rồi , không cần anh phải nhắc nhở đâu ."
" Ừm biết vậy thì tốt.Sau này cô ngủ sofa đi tôi không muốn ngủ chung với cô ."
Anh ấy chán ghét cô đến như vậy sao .
" Ừm. " Mạn Sơ liền gật đầu .
" Cô chấp nhận ."
" Đúng tôi chấp nhận hết."
" Ừm. " Thẩm Mạn Sơ dễ dàng thoả hiệp như vậy sao ,đúng là khó tin mà.
" Sau này cô chỉ cần ở nhà làm việc nhà mà thôi, còn về chuyện tiền bạc thì không cần phải lo đâu ,dù sao trên danh nghĩa thì cô vẫn là vợ của tôi, khi nào gặp ba mẹ tôi thì nhớ diễn cho tốt đấy ."
" Vậy tôi phải diễn đến khi nào ."
" Khi nào tôi chán thì thôi, cô không có quyền lên tiếng ở đây ."
" Vâng. " .
" Hãy nhớ kỹ chuyện này ,khi nào còn làm vợ tôi thì không được có quan hệ thân thiết với đàn ông bên ngoài, khi nào chúng ta ly hôn thì cô muốn làm gì thì làm ."
" Anh yên tâm đi em sẽ không cắm sừng anh đâu ."
" Ừm nói được thì mong cô làm được. " .
" Cô không được xen vào cuộc sống cá nhân của tôi, cô hiểu chưa. "
Rốt cuộc cô là người chịu thiệt hay sao ,anh ấy ở bên ngoài quen người khác thì được sao.
" Tôi biết rồi ,.."
" Ừm biết vậy thì tốt ." nói xong Lệ Cảnh Tiêu liền lấy quần áo rồi đi vào trong nhà tắm .
Một lát sau anh quay ra rồi đưa cho cô 1 cái thẻ ngân hàng ,sau đó thì liền rời khỏi đây. .
Mạn Sơ cũng nhận lấy ,dù sao là con người thì không có ai chê tiền đâu .Lỡ như sau này có cần đến thì cũng có cái mà dùng .
Cô cất thẻ vào trong tủ rồi sau đó liền đi mở cửa sổ và rèm cửa ra cho thoáng mát , tiếp đến thì cô dọn dẹp phòng ngủ cho sạch sẽ ,.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.