Chương 11: Em Có Thích Tôi Không
Chu Tịnh Vi
27/12/2024
Thấy anh ra ngoài rồi thì cô mới cầm tô cháo lên ăn , ngày hôm nay Cảnh Tiêu quá là kỳ lạ đi ,anh ấy không có như thường ngày .
Cảnh Tiêu ngồi ở dưới nhà ăn cơm ,đến lúc ăn cơm rồi vậy mà vẫn còn suy nghĩ nữa. ..
" Khắc Lũy cậu vào đây cho tôi"
" Dạ cậu chủ cho gọi tôi"
" Mau đi điều tra về Thẩm Mạn Sơ đi , tôi muốn biết từ nhỏ đến lớn cô ta đã trải qua những gì "
" Dạ được"
" À nhớ điều tra kỹ về mối quan hệ tình cảm "
" Được. "
Khắc Lũy gật đầu rồi sau đó cũng đi ra ngoài .
Chỉ cần điều tra là ra thôi mà ,vã lại anh muốn biết tất cả về Thẩm Mạn Sơ rốt cuộc thì cô ta là người như thế nào và có đang nói dối anh hay không mà thôi . .
Sau khi ăn cơm xong thì Cảnh Tiêu cũng qua thư phòng làm việc.
Ngày nào cũng như ngày nào mà thôi, sau khi ăn tối xong thì anh sẽ vào thư phòng để giải quyết công việc, gần đây cũng ít ra ngoài hơn cảm thấy uống rượu cũng rất là nhàm chán thì phải .
" Cốc. .. cốc"
" Vào đi. "
" Cậu chủ tôi đã điều tra xong rồi"
" Tốt ,cậu làm việc rất nhanh. "
" Dạ ,cám ơn cậu đã quá khen. "
" Theo tôi điều tra thì thiếu phu nhân ở trong nhà họ Thẩm không có tiếng nói gì cả ,tuy mang danh là con gái út nhưng mà người ta điều xem cô ấy là người giúp việc, mỗi tháng phải truyền máu cho Thẩm Miên nữa. "
Anh cũng khá là bất ngờ đấy ,vừa xem trên giấy và vừa nghe Khắc Lũy báo cáo .
" Sao quan hệ tình cảm lại là 1 tờ giấy trắng vậy ."
" Là thiếu phu nhân chưa có quen ai hết, từ trước giờ chỉ biết làm việc ở nhà họ Thẩm mà thôi. "
" Ừm tôi biết rồi ". .
Xem ra là bị người khác nói xấu rồi, là anh đã hiểu nhầm Thẩm Mạn Sơ . .
Bất giác khóe môi của anh lại bật cười thành tiếng.
" Cậu chủ cô Mạn Sơ là bị ép lấy cậu đấy , tôi điều tra được là Lô Kỷ Giang sợ Thẩm Miên gả qua đây rồi bị ngược đãi cho nên đã ép cô Mạn Sơ gả thay "
" Bà ta cũng hay thật đấy , chuyện gì cũng làm được. "
Mà chuyện này cũng đã biết từ lâu rồi mà ,ai ai cũng biết cả. ..
" Thôi được rồi cậu đi nghỉ ngơi sớm đi. "
" Dạ. "
Cảnh Tiêu lại cảm thấy Mạn Sơ thật là quá hiểu chuyện rồi, bà ta nói cái gì cũng nghe sao ,ở trong căn nhà đó quá là thiệt thòi .
Lát sau anh trở về phòng thì thấy cô đã ngủ rồi .
" Ngủ rồi sao. "
Sau đó thì anh cũng tắt đèn rồi leo lên giường nằm xuống, thật sự mà nói thì Mạn Sơ cũng rất là xinh đẹp, anh có báo vật ở trong nhà mà không biết ư .
Mấy tháng nay vậy mà cứ xem nhau như là không khí vậy ,anh đúng thật là quá ngốc nghếch mà ..
Lệ Cảnh Tiêu nằm nghiên người rồi nhìn Mạn Sơ ,ánh mắt phải nói là rất thâm tình, chẳng lẽ nào anh đã thích cô gái này rồi sao , .
Từ đầu đã bảo là hôn nhân thương mại không có tình yêu, vậy mà anh lại bị nghiệp quật sớm đến như vậy sao. ..
" Mạn Sơ .." Cảnh Tiêu tự nhiên lại gọi tên của cô sau đó thì liền ôm người con gái ở trước mặt vào lòng .
" Ưm ."
" Chụt. " Cảnh Tiêu hôn lên trán của cô 1 cái rồi sau đó thì mới ngủ . .
___@@
Sáng hôm sau Mạn Sơ tỉnh dậy thì thấy có gì đó sai sai thì phải, cô và Cảnh Tinh đang ôm nhau ngủ.
Trời ơi cái gì đang xảy ra thế này, mình và anh ấy ..
Nhìn lại quần áo thì thấy vẫn còn mà ,vậy mà đêm qua trong lúc ngủ quên thì cô đã ôm anh ấy sao , càng nghĩ thì càng thấy mất mặt mà.
" Cảnh Tiêu. ..anh ...anh. "
" Ngủ thêm chút nữa đi. "
" Anh buông tôi ra được không. .."
" Ừm ."
Lúc này đây thì anh cũng đã thức dậy luôn rồi .
" Tôi làm cho anh thức giấc sao ."
" Không có. "
" Đêm qua tôi ngủ quên cho nên chắc đã tưởng anh là gối ôm mà ôm anh ."
" Là tôi ôm em mà ."
" Hả. "
" Tôi nói là đêm qua tôi ôm em , tôi là người chủ động. "
Xưng em với cô sao ,Lệ Cảnh Tiêu bị cái gì vậy chứ.
" Mạn Sơ em sao vậy em mau nhìn tôi đi chứ ."
" Ờ tôi đang nhìn anh đây ."
" Chúng ta cho nhau 1 cơ hội được không, tôi muốn tìm hiểu em. "
" Mạn Sơ em có thích tôi không. " .
" Tôi. .. tôi ."
" Ở chung với nhau mấy tháng vậy em có thích tôi không, em có từng để ý đến tôi không "
Anh ấy đang tỏ tình với cô sao , cái ngày này cô chưa từng nghĩ đến luôn đấy .
" Nói đi tôi muốn nghe ."
" Cũng có , tôi có để ý đến anh ."
" Thật sao ."
" Ừm ." . ngại chết mất thôi .
" Anh đừng nói nữa tôi rất là ngại. "
" Được tôi không nói nữa, câu trả lời của em khiến cho tôi rất hài lòng. "
" Vậy sao. "
" Ừm. "
Trong cái tình huống ngại ngùng như thế này thì cô cũng chỉ biết cười cho qua chuyện mà thôi,sau đó thì kéo chăn chùm kín người lại .
"Em ngại sao ."
" Anh nghĩ xem tôi có ngại hay không, .."
" Vậy anh đi trước ."
" Anh. "
" Ừm bây giờ chúng ta nên đổi xưng hô đi là vừa " .
Nhưng mà mọi thứ đến nhanh quá đi khiến cho Mạn Sơ có chú rối bời , thật sự thì cô không nghĩ là Cảnh Tiêu sẽ để ý đến cô đâu .Ngày nào hai người cũng đâu có nói chuyện hay là quan tâm gì nhau đâu, vậy mà bây giờ lại chủ động tìm hiểu cô nữa chứ .
Cảnh Tiêu ngồi ở dưới nhà ăn cơm ,đến lúc ăn cơm rồi vậy mà vẫn còn suy nghĩ nữa. ..
" Khắc Lũy cậu vào đây cho tôi"
" Dạ cậu chủ cho gọi tôi"
" Mau đi điều tra về Thẩm Mạn Sơ đi , tôi muốn biết từ nhỏ đến lớn cô ta đã trải qua những gì "
" Dạ được"
" À nhớ điều tra kỹ về mối quan hệ tình cảm "
" Được. "
Khắc Lũy gật đầu rồi sau đó cũng đi ra ngoài .
Chỉ cần điều tra là ra thôi mà ,vã lại anh muốn biết tất cả về Thẩm Mạn Sơ rốt cuộc thì cô ta là người như thế nào và có đang nói dối anh hay không mà thôi . .
Sau khi ăn cơm xong thì Cảnh Tiêu cũng qua thư phòng làm việc.
Ngày nào cũng như ngày nào mà thôi, sau khi ăn tối xong thì anh sẽ vào thư phòng để giải quyết công việc, gần đây cũng ít ra ngoài hơn cảm thấy uống rượu cũng rất là nhàm chán thì phải .
" Cốc. .. cốc"
" Vào đi. "
" Cậu chủ tôi đã điều tra xong rồi"
" Tốt ,cậu làm việc rất nhanh. "
" Dạ ,cám ơn cậu đã quá khen. "
" Theo tôi điều tra thì thiếu phu nhân ở trong nhà họ Thẩm không có tiếng nói gì cả ,tuy mang danh là con gái út nhưng mà người ta điều xem cô ấy là người giúp việc, mỗi tháng phải truyền máu cho Thẩm Miên nữa. "
Anh cũng khá là bất ngờ đấy ,vừa xem trên giấy và vừa nghe Khắc Lũy báo cáo .
" Sao quan hệ tình cảm lại là 1 tờ giấy trắng vậy ."
" Là thiếu phu nhân chưa có quen ai hết, từ trước giờ chỉ biết làm việc ở nhà họ Thẩm mà thôi. "
" Ừm tôi biết rồi ". .
Xem ra là bị người khác nói xấu rồi, là anh đã hiểu nhầm Thẩm Mạn Sơ . .
Bất giác khóe môi của anh lại bật cười thành tiếng.
" Cậu chủ cô Mạn Sơ là bị ép lấy cậu đấy , tôi điều tra được là Lô Kỷ Giang sợ Thẩm Miên gả qua đây rồi bị ngược đãi cho nên đã ép cô Mạn Sơ gả thay "
" Bà ta cũng hay thật đấy , chuyện gì cũng làm được. "
Mà chuyện này cũng đã biết từ lâu rồi mà ,ai ai cũng biết cả. ..
" Thôi được rồi cậu đi nghỉ ngơi sớm đi. "
" Dạ. "
Cảnh Tiêu lại cảm thấy Mạn Sơ thật là quá hiểu chuyện rồi, bà ta nói cái gì cũng nghe sao ,ở trong căn nhà đó quá là thiệt thòi .
Lát sau anh trở về phòng thì thấy cô đã ngủ rồi .
" Ngủ rồi sao. "
Sau đó thì anh cũng tắt đèn rồi leo lên giường nằm xuống, thật sự mà nói thì Mạn Sơ cũng rất là xinh đẹp, anh có báo vật ở trong nhà mà không biết ư .
Mấy tháng nay vậy mà cứ xem nhau như là không khí vậy ,anh đúng thật là quá ngốc nghếch mà ..
Lệ Cảnh Tiêu nằm nghiên người rồi nhìn Mạn Sơ ,ánh mắt phải nói là rất thâm tình, chẳng lẽ nào anh đã thích cô gái này rồi sao , .
Từ đầu đã bảo là hôn nhân thương mại không có tình yêu, vậy mà anh lại bị nghiệp quật sớm đến như vậy sao. ..
" Mạn Sơ .." Cảnh Tiêu tự nhiên lại gọi tên của cô sau đó thì liền ôm người con gái ở trước mặt vào lòng .
" Ưm ."
" Chụt. " Cảnh Tiêu hôn lên trán của cô 1 cái rồi sau đó thì mới ngủ . .
___@@
Sáng hôm sau Mạn Sơ tỉnh dậy thì thấy có gì đó sai sai thì phải, cô và Cảnh Tinh đang ôm nhau ngủ.
Trời ơi cái gì đang xảy ra thế này, mình và anh ấy ..
Nhìn lại quần áo thì thấy vẫn còn mà ,vậy mà đêm qua trong lúc ngủ quên thì cô đã ôm anh ấy sao , càng nghĩ thì càng thấy mất mặt mà.
" Cảnh Tiêu. ..anh ...anh. "
" Ngủ thêm chút nữa đi. "
" Anh buông tôi ra được không. .."
" Ừm ."
Lúc này đây thì anh cũng đã thức dậy luôn rồi .
" Tôi làm cho anh thức giấc sao ."
" Không có. "
" Đêm qua tôi ngủ quên cho nên chắc đã tưởng anh là gối ôm mà ôm anh ."
" Là tôi ôm em mà ."
" Hả. "
" Tôi nói là đêm qua tôi ôm em , tôi là người chủ động. "
Xưng em với cô sao ,Lệ Cảnh Tiêu bị cái gì vậy chứ.
" Mạn Sơ em sao vậy em mau nhìn tôi đi chứ ."
" Ờ tôi đang nhìn anh đây ."
" Chúng ta cho nhau 1 cơ hội được không, tôi muốn tìm hiểu em. "
" Mạn Sơ em có thích tôi không. " .
" Tôi. .. tôi ."
" Ở chung với nhau mấy tháng vậy em có thích tôi không, em có từng để ý đến tôi không "
Anh ấy đang tỏ tình với cô sao , cái ngày này cô chưa từng nghĩ đến luôn đấy .
" Nói đi tôi muốn nghe ."
" Cũng có , tôi có để ý đến anh ."
" Thật sao ."
" Ừm ." . ngại chết mất thôi .
" Anh đừng nói nữa tôi rất là ngại. "
" Được tôi không nói nữa, câu trả lời của em khiến cho tôi rất hài lòng. "
" Vậy sao. "
" Ừm. "
Trong cái tình huống ngại ngùng như thế này thì cô cũng chỉ biết cười cho qua chuyện mà thôi,sau đó thì kéo chăn chùm kín người lại .
"Em ngại sao ."
" Anh nghĩ xem tôi có ngại hay không, .."
" Vậy anh đi trước ."
" Anh. "
" Ừm bây giờ chúng ta nên đổi xưng hô đi là vừa " .
Nhưng mà mọi thứ đến nhanh quá đi khiến cho Mạn Sơ có chú rối bời , thật sự thì cô không nghĩ là Cảnh Tiêu sẽ để ý đến cô đâu .Ngày nào hai người cũng đâu có nói chuyện hay là quan tâm gì nhau đâu, vậy mà bây giờ lại chủ động tìm hiểu cô nữa chứ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.