Chương 10: Ừ Tôi Hơi Nóng Tính
Chu Tịnh Vi
27/12/2024
Cảnh Tiêu liền lấy đá rồi chườm vào đầu gối của Mạn Sơ cho đỡ sưng ,bây giờ nhìn chân của cô chẳng khác gì là cái chân voi cả ,vừa bầm vừa sưng trông nó rất là khó coi. .
Tại sao anh phải làm những chuyện bây chứ , bởi vì anh là chồng của Thẩm Mạn Sơ sao .
Cảm thấy cái số của anh đúng là đang mắc nợ cô ta mà. ..
Chườm đá hơn nửa tiếng thì cũng cảm thấy đỡ sưng hơn rồi, nhưng có điều nước đá dính vào người của cô rồi quần áo cũng ướt luôn .
Sau đó anh liền lấy 1 cái váy mới rồi thay cho Thẩm Mạn Sơ , thôi kệ đi cô ta là vợ của mình mà nhìn 1 chút cũng chẳng thấy sao.
Với lại bây giờ Thẩm Mạn Sơ đã ngủ như chết rồi, cô ta có biết cái gì đâu chứ. ..
Tự nhiên thấy trên người của cô ta chằng chịt vết thương lại khiến cho anh có chút thương xót , rốt cuộc thì tại sao lại thành ra như thế này chứ.
Có ớ trước bụng thôi chứ ở sau lưng thì không có, qua 3 phút thứ anh cũng thay đồ cho Mạn Sơ xong .
Có lẽ đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy da thịt của cô như thế này, vòng 1 cũng lớn nhỉ nó rất là vừa tay với anh .
Bất giác Lệ Cảnh Tiêu lại bật cười anh đang nghĩ cái gì vậy chứ ,2 người chỉ là hôn nhân thương mại thôi mà .Với lại anh cũng không muốn dính dáng với phụ nữ đâu, bởi vì họ rất là rắc rối , mà người trước mặt của anh chính là như vậy , không những rắc rối mà còn có cả sự phiền phức nữa chứ .
Chăm sóc cho cô xong thì Cảnh Tiêu cũng đi tắm, từ nãy giờ cũng thấy mệt quá rồi .
Tắm xong anh liền mặc áo thun và quần dài bước ra ngoài .
" Thức rồi sao. "
" Ừm "
" Có thấy đỡ chút nào chưa ,bác sĩ nói cô bị sốt với bị suy nhược "
" Anh gọi bác sĩ cho tôi sao ."
" Chứ ai ngoài tôi ."
" Ở trên bàn có cháo đó cô mau ăn rồi uống thuốc đi ."
" Ừm cám ơn anh ."
Lúc này cô mới phát hiện ra là trên người mình có gì đó kỳ lạ thì phải, hình như quần áo của cô đã được thay mới rồi .
" Anh. ..anh thay đồ cho tôi sao. "
" Ừ tôi là chồng của cô , tôi làm có vấn đề gì à ."
Nghe xong thì cô liền đứng hình vài giây luôn, nhưng mà thôi kệ đi dù gì thì mọi thứ cũng đã xong xuôi hết rồi ..
" Không có ,cám ơn anh đã chăm sóc cho tôi"
' Ừm ."
Lúc này thì anh cũng đi lại giường ngồi xuống rồi nhìn cô .
" Rốt cuộc thì ngày hôm nay đã xảy ra chuyện gì với cô vậy ,bác sĩ khám bệnh cho cô mà bà ấy tưởng tôi vũ phu với cô đó. "
" Tôi gây phiền phức cho anh rồi. "
" Cô cũng biết như vậy sao ,vậy mau nói sự thật đi còn không thì tôi cho người điều tra ra thì biết thôi ."
" Cảnh. ..Cảnh Tiêu ."
" Mau nói đi tôi không có kiên nhẫn với cô đâu , mau nhìn lại chính mình đi tay chân trên người chỗ nào cũng đầy vết thương ."
" Có nói nhanh không hả " _ Cảnh Tiêu không kiên nhẫn được nữa ,anh liền trừng mắt nhìn cô .
" Chân tôi bị bầm là tôi quỳ ở nhà mẹ. "
" Còn hai cánh tay này có phải là bị hút máu hay không .,"
" Ừm chị của tôi cần máu ,anh biết chị ấy sức khoẻ không tốt mà "
" Đừng nói với tôi là cô truyền máu cho Thẩm Miên từ lúc cô ta bị tai nạn giao thông đến bây giờ nha ."
" Ừm đúng vậy "
Anh nghe người ta đồn hình như là Thẩm Miên bị tai nạn giao thông từ rất lâu rồi, từ hồi học cấp 3 mà , vậy mà Thẩm Mạn Sơ lại truyền máu cho đến tận bây giờ .
" Bộ ở bệnh viện hết máu hả ,sao nhà họ Thẩm không lấy máu ở bệnh viện. "
" Tôi không có biết nữa ,mẹ tôi nói tôi và chị ấy là chị em cho nên cứ lấy của tôi ." .
" Cô cũng chấp nhận sao ."
" Thẩm Mạn Sơ bộ cô không muốn sống nữa hay sao ,là cô đang giả vờ ngốc à không biết phản kháng ."
" Tôi. .. tôi có mà , nhưng anh không ở trong hoàn cảnh của tôi thì anh không có hiểu đâu ."
" Bụp. " Cảnh Tiêu tức quá liền đập tay xuống giường .
" Ahhh ."
" Cảnh Tiêu anh đừng lớn tiếng nữa được không, tôi sợ lắm ." .
Chẳng hiểu sao bản thân lại mất kiểm soát như vậy nữa .
" Ừm tôi hơi nóng tính ,.."
" Không sao ,dù gì cũng cám ơn anh đã cứu tôi ."
" Cô ăn cháo rồi nghỉ ngơi đi "
" Được "
" Đêm nay lên giường mà ngủ"
" Vậy anh ngủ ở sofa à "
" Không đời nào "
Vậy chẳng lẽ là ngủ chung ư ! Bây giờ là tình hình gì đây chứ .
" Vậy là chúng ta sẽ ngủ chung đó "
" Ừ , tôi và cô dù sao cũng là vợ chồng mà , ngủ chung bộ bất bình thường lắm hả ."
"Không. .. không. " cô liền xua tay .
Cũng tại anh mà ra ,ai bảo lúc trước đòi ngủ riêng làm gì chứ ,bây giờ thì lại chung 1 giường cho nên mới khiến cho cô có chút bất ngờ mà thôi.Nhưng mà phải công nhận là hôm nay anh ấy lạ lắm luôn, sáng sớm thì chọc ghẹo cô còn bây giờ thì lại cứu cô, nói chuyện cũng cảm thấy rất là tình cảm nữa chứ .
Tại sao anh phải làm những chuyện bây chứ , bởi vì anh là chồng của Thẩm Mạn Sơ sao .
Cảm thấy cái số của anh đúng là đang mắc nợ cô ta mà. ..
Chườm đá hơn nửa tiếng thì cũng cảm thấy đỡ sưng hơn rồi, nhưng có điều nước đá dính vào người của cô rồi quần áo cũng ướt luôn .
Sau đó anh liền lấy 1 cái váy mới rồi thay cho Thẩm Mạn Sơ , thôi kệ đi cô ta là vợ của mình mà nhìn 1 chút cũng chẳng thấy sao.
Với lại bây giờ Thẩm Mạn Sơ đã ngủ như chết rồi, cô ta có biết cái gì đâu chứ. ..
Tự nhiên thấy trên người của cô ta chằng chịt vết thương lại khiến cho anh có chút thương xót , rốt cuộc thì tại sao lại thành ra như thế này chứ.
Có ớ trước bụng thôi chứ ở sau lưng thì không có, qua 3 phút thứ anh cũng thay đồ cho Mạn Sơ xong .
Có lẽ đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy da thịt của cô như thế này, vòng 1 cũng lớn nhỉ nó rất là vừa tay với anh .
Bất giác Lệ Cảnh Tiêu lại bật cười anh đang nghĩ cái gì vậy chứ ,2 người chỉ là hôn nhân thương mại thôi mà .Với lại anh cũng không muốn dính dáng với phụ nữ đâu, bởi vì họ rất là rắc rối , mà người trước mặt của anh chính là như vậy , không những rắc rối mà còn có cả sự phiền phức nữa chứ .
Chăm sóc cho cô xong thì Cảnh Tiêu cũng đi tắm, từ nãy giờ cũng thấy mệt quá rồi .
Tắm xong anh liền mặc áo thun và quần dài bước ra ngoài .
" Thức rồi sao. "
" Ừm "
" Có thấy đỡ chút nào chưa ,bác sĩ nói cô bị sốt với bị suy nhược "
" Anh gọi bác sĩ cho tôi sao ."
" Chứ ai ngoài tôi ."
" Ở trên bàn có cháo đó cô mau ăn rồi uống thuốc đi ."
" Ừm cám ơn anh ."
Lúc này cô mới phát hiện ra là trên người mình có gì đó kỳ lạ thì phải, hình như quần áo của cô đã được thay mới rồi .
" Anh. ..anh thay đồ cho tôi sao. "
" Ừ tôi là chồng của cô , tôi làm có vấn đề gì à ."
Nghe xong thì cô liền đứng hình vài giây luôn, nhưng mà thôi kệ đi dù gì thì mọi thứ cũng đã xong xuôi hết rồi ..
" Không có ,cám ơn anh đã chăm sóc cho tôi"
' Ừm ."
Lúc này thì anh cũng đi lại giường ngồi xuống rồi nhìn cô .
" Rốt cuộc thì ngày hôm nay đã xảy ra chuyện gì với cô vậy ,bác sĩ khám bệnh cho cô mà bà ấy tưởng tôi vũ phu với cô đó. "
" Tôi gây phiền phức cho anh rồi. "
" Cô cũng biết như vậy sao ,vậy mau nói sự thật đi còn không thì tôi cho người điều tra ra thì biết thôi ."
" Cảnh. ..Cảnh Tiêu ."
" Mau nói đi tôi không có kiên nhẫn với cô đâu , mau nhìn lại chính mình đi tay chân trên người chỗ nào cũng đầy vết thương ."
" Có nói nhanh không hả " _ Cảnh Tiêu không kiên nhẫn được nữa ,anh liền trừng mắt nhìn cô .
" Chân tôi bị bầm là tôi quỳ ở nhà mẹ. "
" Còn hai cánh tay này có phải là bị hút máu hay không .,"
" Ừm chị của tôi cần máu ,anh biết chị ấy sức khoẻ không tốt mà "
" Đừng nói với tôi là cô truyền máu cho Thẩm Miên từ lúc cô ta bị tai nạn giao thông đến bây giờ nha ."
" Ừm đúng vậy "
Anh nghe người ta đồn hình như là Thẩm Miên bị tai nạn giao thông từ rất lâu rồi, từ hồi học cấp 3 mà , vậy mà Thẩm Mạn Sơ lại truyền máu cho đến tận bây giờ .
" Bộ ở bệnh viện hết máu hả ,sao nhà họ Thẩm không lấy máu ở bệnh viện. "
" Tôi không có biết nữa ,mẹ tôi nói tôi và chị ấy là chị em cho nên cứ lấy của tôi ." .
" Cô cũng chấp nhận sao ."
" Thẩm Mạn Sơ bộ cô không muốn sống nữa hay sao ,là cô đang giả vờ ngốc à không biết phản kháng ."
" Tôi. .. tôi có mà , nhưng anh không ở trong hoàn cảnh của tôi thì anh không có hiểu đâu ."
" Bụp. " Cảnh Tiêu tức quá liền đập tay xuống giường .
" Ahhh ."
" Cảnh Tiêu anh đừng lớn tiếng nữa được không, tôi sợ lắm ." .
Chẳng hiểu sao bản thân lại mất kiểm soát như vậy nữa .
" Ừm tôi hơi nóng tính ,.."
" Không sao ,dù gì cũng cám ơn anh đã cứu tôi ."
" Cô ăn cháo rồi nghỉ ngơi đi "
" Được "
" Đêm nay lên giường mà ngủ"
" Vậy anh ngủ ở sofa à "
" Không đời nào "
Vậy chẳng lẽ là ngủ chung ư ! Bây giờ là tình hình gì đây chứ .
" Vậy là chúng ta sẽ ngủ chung đó "
" Ừ , tôi và cô dù sao cũng là vợ chồng mà , ngủ chung bộ bất bình thường lắm hả ."
"Không. .. không. " cô liền xua tay .
Cũng tại anh mà ra ,ai bảo lúc trước đòi ngủ riêng làm gì chứ ,bây giờ thì lại chung 1 giường cho nên mới khiến cho cô có chút bất ngờ mà thôi.Nhưng mà phải công nhận là hôm nay anh ấy lạ lắm luôn, sáng sớm thì chọc ghẹo cô còn bây giờ thì lại cứu cô, nói chuyện cũng cảm thấy rất là tình cảm nữa chứ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.