Chương 7: Nụ Hôn Đầu
Chu Tịnh Vi
27/12/2024
Sáng sớm anh thức dậy thì đã không thấy Mạn Sơ đâu rồi, chắc là bây giờ đang ở dưới nhà làm việc .
Cảnh Tiêu ngáp ngắn ngáp dài rồi sau đó cũng đi vào trong toilet .
Hôm nay công ty không có cuộc họp nào cả cho nên anh cũng không cần phải gấp .
Vệ sinh cá nhân xong xuôi thì anh liền đi qua phòng gym .
Cảnh Tiêu mở máy chạy bộ lên rồi bắt đầu chạy bộ , thường thì anh sẽ tập vào những ngày cuối tuần mà thôi, hoặc là những ngày khá là rảnh rỗi như là hôm nay vậy .
"Hơi ..hơi ..haiz. " .Cảnh Tiêu vừa chạy vừa thở hồng hộc .
Mạn Sơ sau khi dọn phòng ngủ và giặt quần áo xong thì cô liền đi lao nhà ,làm 1 chút thì cũng xong .
" Cạch. "
Mạn Sơ cầm khăn lao đi vào trong phòng gym , vừa nhìn thấy Cảnh Tiêu thì cái khăn trên tay cũng rớt xuống đất .
" Bịch .."
" Ahhh. "
Cảnh Tiêu xoay người lại nhìn cô rồi sau đó liền tắt máy chạy bộ .
" La cái gì mà la "
" Sao anh lại ở đây ."
" Ở đây là nhà tôi, tôi muốn ở đâu thì ở. " Cảnh Tiêu từ từ đi lại gần cô hơn.
Anh ấy định làm cái gì chứ ,Cảnh Tiêu càng tiến thì cô lại càng lùi ..
" Làm gì mà hốt hoảng quá vậy ,bộ cô làm chuyện mờ ám à "
" Không có mà " _ Mạn Sơ liền phản bác lại .
" Tôi nghĩ là có đấy ."
Cuối cùng thì Mạn Sơ cũng bị anh ép vào trong tường .
" Anh. ..anh mau mặc áo vào đi , đừng ở trần. " _ Mạn Sơ liền né tránh anh .
" Đừng nói với tôi là cô chưa thấy đàn ông ở trần bao giờ nha ."_ Cảnh Tiêu vừa nói vừa cười, cảm thấy chọc ghẹo cô cũng vui lắm .
" Ừm " Mạn Sơ liền gật đầu .
" Haha. " Cảnh Tiêu liền cười phá lên,cô ta bây giờ y như là con gái mới lớn vậy,tính diễn cho anh xem hay sao .
" Đừng có mà giả bộ ,bộ cô là con nít mới lớn hay gì. "
" Chưa thấy thì bây giờ tôi cho cô thấy vậy , thấy body tôi như thế nào ."
"Không , tôi không biết mà ."
" Có thể sờ luôn đấy , muốn không"
" Không. .. không muốn,"
" Cô ngại gì chứ, tôi nghe nói cô cũng quen rất nhiều người rồi mà , người ta còn nói cô ăn chơi dữ lắm ."
" Không .. không có ..từ đó đến giờ tôi không có quen ai cả .."
" Có tin được không đây. ".
" Tin được mà ."
" Vậy tôi tạm tin cô ."
" Cảnh Tiêu anh mau thả tôi ra đi ," Cái tên này tự nhiên lại nắm chặt vai của cô , khiến cho cô chẳng thể nào thoát ra được. ..
" Anh ..anh định làm cái gì vậy ."
" Cởi quần ."
" Hả ....anh cởi quần làm gì chứ ,Cảnh Tiêu anh bị làm sao vậy ."
"Chẳng phải cô nói tôi không phải là đàn ông sao , tôi đang chứng minh đây nè. " .
" Không .. không có. . tôi đâu có nói gì đâu " Chẳng lẽ Lệ Cảnh Tiêu đã nhìn thấy tin nhắn rồi sao ,.
"Tôi thật sự không có ,anh đừng có mà cởi quần ... không .. không được đâu. " .
Sau đó Cảnh Tiêu liền nâng cầm của cô lên :" gương mặt này mà chưa từng quen ai sao ? Không đáng tin gì cả. "
" Ý của anh là sao đây ,là anh đang khen tôi à "
" Cô cứ cho là như vậy đi. "_ Cảnh Tiêu cười nhếch mép .
" Ưm ...ư..."
Sau đó anh liền hôn lên môi của Mạn Sơ ,nụ hôn này đến quá nhanh khiến cho cô bất ngờ quá đi .
" Ư ..ư .."
" Cảnh Tiêu. .ưm ..ư ..a.."
Nụ hôn đầu của cô đã bị anh ấy cướp mất rồi. .
" Ư. .ưm.."
" Bụp .. bụp ." cô dùng lực đẩy anh ra ,đẩy không được thì cô đánh lên lồng ngực của anh .
" Buông .. buông ra. .ưm.."
" Ưm ...ư ."
" Anh ...anh sao lại hôn tôi chứ ."
" Hay là cô muốn thêm đây ."
" Không có mà. "
" Môi của cô cũng ngọt đấy chứ ,rất mê người".
" Thả tôi ra ."
" Cửa ở đó ,đi đi ."
Mới sáng sớm mà đã phải mất nụ hôn đầu rồi, mặt mày của cô bây giờ đã đỏ ửng lên. Bây giờ cũng không còn tâm trạng để mà làm việc, sau đó cô liền chạy về phòng mà thôi. .
" Lệ Cảnh Tiêu. .anh ..anh đúng là. "
Cô nên chửi cái gì đây , phải nói thì cô cũng thích anh ấy, nhưng mà nụ hôn đến bất ngờ và mạnh bạo quá. Cho nên mới khiến cho cô phản ứng không có kịp mà thôi, cảm thấy cũng hơi thích 1 chút. .
Mạn Sơ ngồi trên ghế bành hai mắt thì nhìn ra cửa sổ ,trên tay thì cầm ly nước lọc. .
Hai má bây giờ vẫn còn ửng hồng, nụ hôn đó bây giờ vẫn còn đang ở trong đầu của cô đây này .
Đã vậy còn những câu nói kì quặc của Cảnh Tiêu nữa , nào là đòi cởi quần, rồi nói cô ăn chơi và quen nhiều đàn ông nữa chứ , rồi còn nói cô là con nít mới lớn, đây toàn là những câu nói vô cùng khó hiểu mà thôi.
Mà hôm nay anh ấy không đi làm ư ,bây giờ còn rảnh rỗi ở nhà tập thể dục nữa chứ ,mà sao cô cứ nghĩ về người đàn ông đó suốt vậy chứ ,cô đúng là sắp bị điên giống Lệ Cảnh Tiêu thật rồi .
Cảnh Tiêu ngáp ngắn ngáp dài rồi sau đó cũng đi vào trong toilet .
Hôm nay công ty không có cuộc họp nào cả cho nên anh cũng không cần phải gấp .
Vệ sinh cá nhân xong xuôi thì anh liền đi qua phòng gym .
Cảnh Tiêu mở máy chạy bộ lên rồi bắt đầu chạy bộ , thường thì anh sẽ tập vào những ngày cuối tuần mà thôi, hoặc là những ngày khá là rảnh rỗi như là hôm nay vậy .
"Hơi ..hơi ..haiz. " .Cảnh Tiêu vừa chạy vừa thở hồng hộc .
Mạn Sơ sau khi dọn phòng ngủ và giặt quần áo xong thì cô liền đi lao nhà ,làm 1 chút thì cũng xong .
" Cạch. "
Mạn Sơ cầm khăn lao đi vào trong phòng gym , vừa nhìn thấy Cảnh Tiêu thì cái khăn trên tay cũng rớt xuống đất .
" Bịch .."
" Ahhh. "
Cảnh Tiêu xoay người lại nhìn cô rồi sau đó liền tắt máy chạy bộ .
" La cái gì mà la "
" Sao anh lại ở đây ."
" Ở đây là nhà tôi, tôi muốn ở đâu thì ở. " Cảnh Tiêu từ từ đi lại gần cô hơn.
Anh ấy định làm cái gì chứ ,Cảnh Tiêu càng tiến thì cô lại càng lùi ..
" Làm gì mà hốt hoảng quá vậy ,bộ cô làm chuyện mờ ám à "
" Không có mà " _ Mạn Sơ liền phản bác lại .
" Tôi nghĩ là có đấy ."
Cuối cùng thì Mạn Sơ cũng bị anh ép vào trong tường .
" Anh. ..anh mau mặc áo vào đi , đừng ở trần. " _ Mạn Sơ liền né tránh anh .
" Đừng nói với tôi là cô chưa thấy đàn ông ở trần bao giờ nha ."_ Cảnh Tiêu vừa nói vừa cười, cảm thấy chọc ghẹo cô cũng vui lắm .
" Ừm " Mạn Sơ liền gật đầu .
" Haha. " Cảnh Tiêu liền cười phá lên,cô ta bây giờ y như là con gái mới lớn vậy,tính diễn cho anh xem hay sao .
" Đừng có mà giả bộ ,bộ cô là con nít mới lớn hay gì. "
" Chưa thấy thì bây giờ tôi cho cô thấy vậy , thấy body tôi như thế nào ."
"Không , tôi không biết mà ."
" Có thể sờ luôn đấy , muốn không"
" Không. .. không muốn,"
" Cô ngại gì chứ, tôi nghe nói cô cũng quen rất nhiều người rồi mà , người ta còn nói cô ăn chơi dữ lắm ."
" Không .. không có ..từ đó đến giờ tôi không có quen ai cả .."
" Có tin được không đây. ".
" Tin được mà ."
" Vậy tôi tạm tin cô ."
" Cảnh Tiêu anh mau thả tôi ra đi ," Cái tên này tự nhiên lại nắm chặt vai của cô , khiến cho cô chẳng thể nào thoát ra được. ..
" Anh ..anh định làm cái gì vậy ."
" Cởi quần ."
" Hả ....anh cởi quần làm gì chứ ,Cảnh Tiêu anh bị làm sao vậy ."
"Chẳng phải cô nói tôi không phải là đàn ông sao , tôi đang chứng minh đây nè. " .
" Không .. không có. . tôi đâu có nói gì đâu " Chẳng lẽ Lệ Cảnh Tiêu đã nhìn thấy tin nhắn rồi sao ,.
"Tôi thật sự không có ,anh đừng có mà cởi quần ... không .. không được đâu. " .
Sau đó Cảnh Tiêu liền nâng cầm của cô lên :" gương mặt này mà chưa từng quen ai sao ? Không đáng tin gì cả. "
" Ý của anh là sao đây ,là anh đang khen tôi à "
" Cô cứ cho là như vậy đi. "_ Cảnh Tiêu cười nhếch mép .
" Ưm ...ư..."
Sau đó anh liền hôn lên môi của Mạn Sơ ,nụ hôn này đến quá nhanh khiến cho cô bất ngờ quá đi .
" Ư ..ư .."
" Cảnh Tiêu. .ưm ..ư ..a.."
Nụ hôn đầu của cô đã bị anh ấy cướp mất rồi. .
" Ư. .ưm.."
" Bụp .. bụp ." cô dùng lực đẩy anh ra ,đẩy không được thì cô đánh lên lồng ngực của anh .
" Buông .. buông ra. .ưm.."
" Ưm ...ư ."
" Anh ...anh sao lại hôn tôi chứ ."
" Hay là cô muốn thêm đây ."
" Không có mà. "
" Môi của cô cũng ngọt đấy chứ ,rất mê người".
" Thả tôi ra ."
" Cửa ở đó ,đi đi ."
Mới sáng sớm mà đã phải mất nụ hôn đầu rồi, mặt mày của cô bây giờ đã đỏ ửng lên. Bây giờ cũng không còn tâm trạng để mà làm việc, sau đó cô liền chạy về phòng mà thôi. .
" Lệ Cảnh Tiêu. .anh ..anh đúng là. "
Cô nên chửi cái gì đây , phải nói thì cô cũng thích anh ấy, nhưng mà nụ hôn đến bất ngờ và mạnh bạo quá. Cho nên mới khiến cho cô phản ứng không có kịp mà thôi, cảm thấy cũng hơi thích 1 chút. .
Mạn Sơ ngồi trên ghế bành hai mắt thì nhìn ra cửa sổ ,trên tay thì cầm ly nước lọc. .
Hai má bây giờ vẫn còn ửng hồng, nụ hôn đó bây giờ vẫn còn đang ở trong đầu của cô đây này .
Đã vậy còn những câu nói kì quặc của Cảnh Tiêu nữa , nào là đòi cởi quần, rồi nói cô ăn chơi và quen nhiều đàn ông nữa chứ , rồi còn nói cô là con nít mới lớn, đây toàn là những câu nói vô cùng khó hiểu mà thôi.
Mà hôm nay anh ấy không đi làm ư ,bây giờ còn rảnh rỗi ở nhà tập thể dục nữa chứ ,mà sao cô cứ nghĩ về người đàn ông đó suốt vậy chứ ,cô đúng là sắp bị điên giống Lệ Cảnh Tiêu thật rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.