Chương 123: Ba trăm chín mươi bảy nhân mạng
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
L’G theo Ziege nhanh chóng đi ra ngồi vào chỗ, nghị trình hạng nhất của đấu thần tụ hội đã bắt đầu.
"Các vị đấu thân tại đây! Ta - L’G xin cảm kích mọi người!"
L’G đứng ở trung tâm đài chủ tịch quay về với mọi người cúi thật sâu, thân hình quắc thước nhưng sắc mặt tiều tụy khiến Đỗ Trần không khỏi bội phục hành động của hắn.
"Các vị đều đã biết, một vị bằng hữu của ta đang bị vây khốn trong một kiện bát cấp thánh khí. L’G vô năng, cứu không được bằng hữu của chính mình cho nên không thể làm gì khác hơn là phiền các vị cao cấp đấu thần! Các vị đều là trên đại lục..."
L’G tự biên tự diễn, xướng tác câu giai (ngâm xướng), trong lúc nhất thời khiến các vị đấu thần gật đầu lia lịa.
Mà Đỗ Trần không có hứng thú nghe hắn nói nhảm, hắn đang nhìn trộm một vị đấu thần đến từ hải tộc. Hắc, người này có rất nhiều ý tưởng, thân thể khắp người lân phiến, nếu không nhìn đầu có thể nói hắn là một tráng hán, nhưng đầu hắn lại giống như chương ngư (bạch tuộc), mắt to, mũi tẹt, râu mép dài đầy tua bạch tuộc, hơn nữa xúc tu này lại linh xảo như hai tay loài người, chính đang cầm lấy cốc đặc chế trên bàn uống rượu.
Trộm nhìn vị đấu thần này, Đỗ Trần liếc mắt nhìn Poster bên cạnh cúi đầu không nói gì, cũng chẳng biết đang suy nghĩ gì, hắn thấp giọng chiếu cố tiểu đệ:
“Sau này lưu tâm một chút, ngươi nói xem, nếu vừa rồi ngươi đưa thịt cá cho vị đấu thần trước mặt, hắn nhìn thấy đồng bào mình trên bàn vậy có phải sẽ đánh nát ngươi tại chỗ không?”
Những lời này của Đỗ Trần thật ra không có tâm tư gì khác, chỉ là kiếp trước cũng có mang theo một tiểu đệ nên trong khi thuận miệng chiếu cố Poster một chút, để tránh ngày khác lại gây ra vấn đề. Nhưng trong tai Poster, trong lòng cũng trống không.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của các đấu thần, L’G cũng kết thúc diễn giảng. Hắn cúc cung quay đầu nói với Ziege viện trưởng:
“Ziege viện trưởng, xin tuyên bố bắt đầu đi!”
Theo một tiếng ra lệnh của Ziege, “đông đông đông!”, các cửa sắt đặc chế của đầu thần đai điện đều được đóng lại, đệ tử hội làm phục vụ sinh cũng tụ lại phụ cận vách tường đối diện đài chủ tịch, xa xa đấu thần tách ra chỉ để lại mấy người bưng trà nước. Làm như vậy vì an toàn, dù sao chuyện phá giải thánh khí ai cũng không nói chính xác được, vạn nhất có việc ngoài ý muốn phát sinh thì tổn thất cực hạn cũng chỉ trong vòng của đấu thần đại điện.
Nhưng Đỗ Trần đối với hành động này lại hận không thôi. Ziege đáng chết, ngươi phong bế đấu thần đại điện làm gì? Cứ như vậy, việc thiện của lão tử cực hạn chỉ là ba trăm chín mươi bảy người sao.
Tất cả cửa sắt đóng lại, vải che trên đài chủ tịch bị kéo xuống, tiếp đó, vách tường bên tay phải Đỗ Trần châm rãi di động, trong chốc lát mở ra một đường đủ cho kiện cự hình "ngạc ngư" thánh khí tiến vào.
Hai mươi mấy người hầu đặt thánh khí lên đài chủ tịch, bốn người hầu đêm qua bị Helen dùng nhiếp hồn thuật động tay chân tiến lên. Một người trong bọn họ đi ra phía trước, cúi mình nói:
"Chủ nhân, thánh khí bình yên vô sự, người hầu của ngài may mắn không nhục mệnh!”
L’G gật đầu, trong lòng cười lạnh. Cái thánh khí này đương nhiên vô sự nếu không hắn sớm đã có cảm ứng. Bây giờ bất quá làm dáng một chút, diễn một vở kịch thôi.
Thánh khí chầm chậm đặt xuống, trong đại điện vang lên tiếng than sợ hãi, có nhiều người lớn tiếng than thở:
“Oa! Cái thánh khí này thật ra giống huynh đệ của ta Amida - đều là ngạc ngư võ sĩ!”
Nói chuyện đúng là vị đầu bạch tuộc kia.
Hắn hạ xúc thủ xua xua xung quanh, lớn tiếng nói:
“L’G tiên sinh, thánh khí này của ngươi thật kỳ lạ, ta chưa có nghe qua. Ngươi từ đâu có được vậy? Ta cũng muốn tìm một cái!”
"Ha ha, đại ô tặc này dùng một kiện ngạc ngư thánh khí, nhưng thật ra rất hợp a" - Một đấu thần thú vị nói.
"Được, ngươi nếu dám tiếp tục cười ta, ta sẽ gả nữ nhân xấu xí của ta cho ngươi!”
Đầu bạch tuộc hung hăng uy hiếp, hung hăng bước tới đài chủ tịch, đi vòng quanh kiện thánh khí một vòng, nói:
“Thánh khí do tự nhiên nguyên lực ngưng kết mà thành, cùng tự nhân không thể phân khai, nếu thánh khí này hình ngạc ngư, vậy cùng thủy tộc ngạc ngư tộc của chúng ta có chút liên quan! Huynh đệ của ta Amida không có mặt, ta là đấu thần quan hệ tốt nhất với ngạc ngư tộc..."
Xúc tu của hắn đắc ý múa lên:
“Cho nên ta là ngươi thứ nhất thử phá giải cái thánh khí này, tất cả mọi người không có việc gì chứ?"
Tính là cái gì liên quan? Đỗ Trần cười thầm, vị đầu bạch tuộc này thật sự là có điểm... đáng yêu!
Các vị đấu thần không ai đồng ý, cũng không ai phản đối, chuyện phá giải thánh khí cũng không phải thuận càng cao càng tốt, bọn họ phần lớn đều muốn quan sát một chút, cho nên để đầu bạch tuộc tùy ý làm.
L’G ngồi trên ghế cạnh vách tường, Ziege ngồi bên người hắn nhìn đầu bạch tuộc làm. L’G trong lòng cười lạnh: Cũng tốt, Chương tộc cũng là một tộc trong hải tộc, xúc tu của hắn chính là nhờ thực vật hệ bí kĩ sinh trưởng thành, thích hợp nhất với sát thương đối thủ phạm vi lớn. L’G bắt đầu độc ác liên tưởng tới tràng cảnh kế tiếp - Đầu bạch tuộc tiến vào miệng ngạc ngư một vòng, nhưng tìm không ra phương pháp, không thể làm gì hơn là vô công phản hồi. Tiếp theo, cao cấp đấu thần lần lượt thử qua, khi đầu bạch tuộc trở lại ghế thì chỉ thân thực lực của mình không đủ. Chờ hai bên toàn bộ thử qua, vong linh bệnh độc do Phillip cung cấp bộc phát, đầu bạch tuộc đột nhiên biến thành vong linh đấu thần, vậy xúc tu thật lớn đánh một vòng các đấu thần xung quanh.....
A a, vong linh biến đổi số lượng lớn xảy ra! L’G ý thức sờ sờ ngực, quần áo do Phillip cung cấp đủ để cho hắn trong lúc vong liên biến đổi như cá gặp nước.
Đầu bạch tuộc kia quả thật như L’G dự đoán, phán đoán đến mấu chốt phá giải thánh khí là miệng rộng của ngạc ngư, sau đó đi một vòng, bất đắc dĩ đi ra:
“Ziege lão tử, thực lực của ta không được, kế tiếp đi!"
Đỗ Trần ở xa xa cười mị hoặc nhìn đầu bạch tuộc, thầm nói: “Huynh đệ, mạng ngươi là do ta cứu đó!”
Các đấu thần tiếp tục từng người một tiến vào thử, nhưng đều vô công phản hồi. Ngay lúc này, Đỗ Trần đã thấy Helen giả mạo đệ tử sinh phục vụ mang cho L’G một chén nước.
Helen bắt đầu rồi sao? Đỗ Trần thầm lắc đầu.
Trên đài chủ tịch chừa ra một bãi rộng, L’G khóe miệng càng ngày mở rộng. Jacob đứng bên người hắn liếc mắt, gật đầu ý bảo: Vong linh dị biến sắp diễn ra.
Năm, bốn, ba, hai,... L’G trong lòng đếm thời gian, đột nhiên đứng lên, ngạo nghễ cười dài:
“Ta có chuẩn bị cho chư vị một lễ vật nhỏ, mọi người...."
"Có lễ vật sao? Lễ vật gì vậy?"
Người thứ nhất thử phá giải thánh khí là tên đầu bạch tuộc kia lập tức hỏi.
Di? Ngươi không việc gì sao? Không có phát sinh biến dị?
L’G trong lòng khẽ lặng, trên trán nháy mắt đổ mồ hôi lạnh.
Từ giờ khắc này, mông đít của Đỗ Trần bắt đầu ngứa ngáy - ba trăm chín mươi bảy nhân mạng, đại việc thiện đổi nguyện lực bắt đầu chậm rãi hướng Liên Hoa trên người hắn tụ lại.
Người hầu kinh hãi mê man nhìn L’G, L’G trong lòng cuồng nộ. Sao có thể? Bệnh độc của Phillip sao có thể không có hiệu quả? Phillip đáng chết!
Kế hoạch hôm nay khó mà thành công, chính mình trước hết nghĩ cách bình yên thoát thân đã. Tâm niệm của L’G thay đổi thật nhanh, hắn nở nụ cười nói:
“A, ta nghĩ một chút, chờ sau khi thánh khí được phá giải sẽ xuất ra lễ vật, bây gìơ không thể quẩy rầy chư vị!”
Nói xong, hắn cầm lấy khăn lau cái trán, cũng là để che dấu sự bối rối vô tận trong lòng.
Bác Bì đứng bên Đỗ Trần, thấp giọng cười:
"Kế tiếp còn kịch gì xem không?”
Đỗ Trần cười cười, nói một cách thần bí:
“Vui lắm, kịch hay sẽ lập tức bắt đầu!"
Theo đám đấu thần vô công quay về, rốt cục cũng có một đấu thần rất có nghiên cứu đối với thánh khí từ sau khi ra khỏi miệng của ngạc ngư không hiểu nổi nói:
“L’G tiên sinh, bằng kinh nghiệm của ta đối với nghiên cứu thánh khí, ta cho rằng thánh khí của ngươi hình như có chuyện, hồn khí của nó hết sức cường đại nhưng khí thân tựa hồ.... không quá lao cố. Ta đề nghị mọi người hợp lực, tập hợp đấu khí của các vị đánh nát khí thân của thánh khí này."
"Vậy còn chờ cái gì?"
Đầu bạch tuộc là người đầu tiên lao lên đài chủ tịch, nhất thời có hơn mười người đứng dậy.
"Ziege viện trưởng, cái này..." - L’G hơi khó khăn nhìn Ziege.
Ziege cười:
"Không vấn đề gì, các vị ngồi đây đối với khống chế đấu khí tinh xác vô cùng, hơn nữa đấu thần điện này cũng có năng lực khuyếch tán đấu khí. Chỉ cần phương pháp đúng tuyệt sẽ không gây thương tổn cho người kia ở bên trong."
Các vị đấu thần dưới sự chỉ huy của Ziege tụ tập một chỗ, đấu khí cũng ngưng kết thành một luồng. Ngay từ đầu bọn họ đã không dám tùy tiện dùng sức quá mạnh, nhưng theo đó đấu khí tăng dần. "Oanh" một tiếng, thánh khí hình ngạc ngư như bị hỏa hệ công phá, hoàn toàn mở ra.
"Tránh trước một chút!"
Đầu bạch tuộc bắt đầu mạnh mẽ đẩy ra, trước mặt tạo thành một cái lưới lớn vây lấy linh kiện thánh khí tứ tán. Tiếp đó, hắn tùy ý liếc mắt thánh khí đã bạo khai, cao hô:
"Đấu thần phù hộ!"
Bên trong thánh khí bị nổ tung không có một bóng người, nhưng có một khối mộc bài.
Mặt trước còn có một hàng chữ: “Chỉ là bát cấp thánh khí mà cần đến trăm người phá giải, thật đáng xấu hổ! Nực cười, đáng tiếc! Khả bi!"
Mặt sau còn một dòng chữ nhỏ: “Vãn thần chiến hậu ngũ chân thần, đồ lưu ngã trường kiếm không lý, không bằng quy khứ! Tài phú? cùng hà ích?" (Sau năm vị thần của vẫn thần đại chiến, trường kiếm của ta lưu lại vô ích! Không bằng lấy về! Tài phú? Với ta có ích gì?)
Tĩnh lặng! Đấu thần đại điện lâm vào tịch mịch.
Thật lâu sau, đầu bạch tuộc đột nhiên đi tới trước mộc bài:
“L’G tiên sinh, xem ra thánh khí của ngươi sớm đã bị cao nhân phá giải, bằng hữu của ngươi cũng hẳn là đã được cứu. Người phá giải thánh khí này mạnh mẽ vô cùng, quỷ thần khó lường, ta không bằng hắn sẽ không tại chỗ này dọa người!”
Nói xong, hắn hạ mình với mộc bài một cái rồi chuyển thân nhanh chóng rời đi.
"Trường kiếm không lợi! Tiền bối độc bộ đương thời, vãn bối kiếp này không sử dụng kiếm nữa!” - Một người khác lại cúi mình xoay người rời đi.
Các đấu thần tiến tên chiêm ngưỡng mộc bài, lại thẹn thùng rời đi.
L’G cười hai tiếng, chắp tay với mộc bài:
“Các hạ cường đại dù chưa lộ diện nhưng L’G cảm kích ngài đã cứu bằng hữu của ta. Chư vị đấu thần đi thong thả làm chứng cho ta, hứa hẹn trước khi tụ hội vẫn như trước, chỉ cần vị cao nhân này tìm được ra thì L’G xin chắp tay dâng lên nửa tài sản."
Hắn ngoài miệng nói lời tốt đẹp nhưng trong lòng lại bất an. Lão thiên, đã biết kiện thánh khí là bát cấp, lại còn tùy ý phá giải nó, bên trong còn lưu lại một khối mộc bài… thực lực loại nào mới có thể làm nổi a?
Chẳng lẽ có ẩn sĩ cao nhân phát giác ra âm mưu của mình, hắn không muốn mình bối rối cho nên dụng phương thức này ra tay giáo huấn?
Rất có thể.
Không được, phải lập tức chuyển cáo chuyện này cho đầu lĩnh, kế hoạch của tổ chức phải sửa đổi lớn, chuyển chú ý Mayfair cùng Da Tát giáo hội chuyển qua cho vị cao nhân dễ dàng phá giải thánh khí này.
Người như vậy không thể đắc tội, tốt nhất không nên đắc tội! Nếu không vạn bất đắc dĩ cũng không nên đối địch với người không thể địch nổi như vậy.
Trong góc phòng, Dịch Cốt buồn cười nhìn thoáng qua Đỗ Trần:
"Thiếu gia làm vậy sợ rằng dọa một đám đấu thần không rõ chân tướng choáng váng."
Đỗ Trần cười thần bí.
Bac Bì lại lắc đầu, nói:
"Francis mặc dù thích làm cao thủ xú thí, bất quá lúc này xú thí rất có thú."
"Tại sao? Còn có, chúng ta lúc nào đối phó L’G?" - Dịch Cốt ngạc nhiên.
Đỗ Trần hé miệng cười:
"Đối phó L’G? Trừ phi chúng ta điên rồi! Hắn và Phillip cùng một tổ chức, chắc hẳn thực lực của tổ chức này cường đại khiến chúng ta khó tưởng tượng nổi, vậy cứ chậm rãi chơi đùa. Người khác không nói, L’G, vong linh Phillip, Trừu Cân, Hóa Thi, bốn người họ liên thủ thì chúng ta không phải là đối thủ! Vạn bất đắc dĩ không nên đối đầu với đối thủ không thể địch nổi."
Bác Bì gật đầu:
“Đúng vậy, địch nhân bây giờ so với chúng ta mạnh hơn, vậy ta sẽ chơi với chúng, chậm rãi. Thiếu gia làm ra tràng diện này cũng là dời chú ý của tổ chức kia, để cho bọn họ lưu tâm tuyệt thế đấu thần không có thật mà giảm bớt áp lực với ta.”
Đỗ Trần sờ sờ cái mũi:
"Lỗ hổng duy nhất chính là Helen, nàng biết ta làm chuyện này. Bất quá chúng ta có địch nhân chung, nàng hẳn sẽ không, cũng không dám bán đứng ta!"
"Nguyên lai thiếu gia lần này không đoạt thánh khí, ngược lại để cho L’G chạy thoát là không muốn đánh rắn động cỏ!”
Dịch Cốt có chút lo lắng nhìn Helen dịch dung ở đằng xa:
"Nhưng Helen đã hạ độc L’G."
"Không cần lo lắng, L’G sau lưng có Phillip là luyện kim thiên tài, hắn nếu có thể bị độc chết mới lạ. A, bất quá ta sẽ không nói cho Helen biết, trước tiên để nàng cảm thấy may mắn trong chốc lát hạ độc thành công.”
Đỗ Trần nói xong, có chút bất an.
Mông đít hắn khó chịu.
"Các ngươi nhìn sự việc phát triển, ta đi ra ngoài một chút!”
Đỗ Trần trong lòng tràn ngập vô hạn chờ mong, hắn lặng lẽ thoát ra đi thăm dò thu hoạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.