Chương 131: Các Lão Tổ Mẫu, Lên xe của ta!
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Địa lao đưa trở lại căn hầm dưới lòng tòa cổ bảo, Đỗ Trần còn chưa kịp mở miệng đã thấy ngứa - việc này chứng minh hắn vừa làm một việc thiện.
Hoa sen đã nở tới đóa thứ sáu, Đỗ Trần sờ (bảo giám) rồi trong mắt tính toán phương pháp làm việc thiện. Chuyện cổ bảo này nếu không có hắn thì Cuban - ma đầu giết người vô số này sẽ tiếp tục bị giam cầm, mà 102 vị Hồng Loan nữ vũ thần cũng vì sứ mạng mà tự giam trong tòa cổ bảo này.
Bây giờ Đỗ Trần nhúng tay vào, đại ma đầu Cuban đã bị tịnh hóa, trừng ác tức là dương thiện, đây là một việc thiện không nhỏ! Hơn nữa sứ mạng của Hồng Loan nữ vũ thần chấm dứt, họ có thể tự do rời khỏi cổ bảo, thế này cũng như cho các nàng tự do! Đây cũng là một việc thiện!
Hai việc thiện hợp nhất, làm cho đóa hoa sen thứ sáu của Đỗ Trần bắt đầu khai hoa…
Trở lại căn hầm dưới đất, Đỗ Trần đột nhiên phát hiện, trong hầm vốn có ánh đèn âm trầm màu xanh biếc giờ đã biến thành ánh sáng bình thường của đèn cầy. Hơn nữa cái loại cảm giác quỷ khí dầy đặc cũng biến mất, cho dù là trước mắt Lucy và Lily nhìn cũng như là các cô gái quý tộc trong sáng đẹp đẽ khác.
Lucy nói:
- Pháp trận cũng theo Cuban mà đang dần tiêu thất, trong tòa cổ bảo này ngoại trừ Hồng Loan vũ trận của chúng ta thì không còn vong linh khí tức nữa!
- Chúc mừng các người đạt được tự do!
Đỗ Trần cũng không vội vả hỏi các nàng đã chuẩn bị làm gì sau này, mà đưa ra nghi vấn của chính mình:
- Mới vừa rồi trước khi Cuban bị tịnh hóa đã đề cập tới một người tên là Wolfe với ta, các người biết Wolfe này không?
- Ngươi… ngươi sao mà không biết Wolfe?
Lily giật mình hỏi lại.
Lucy nói:
- Francis, ngươi thân là Shigeru hậu duệ, không ngờ lại không biết Wolfe? Thế này thì quá sức tưởng tượng!
Nàng kinh ngạc vạn phần nói:
- Wolfe là em ruột của Shigeru đại ca, cũng là một người trong tổ tiên của ngươi a!
Thấy sự nghi hoặc trong ánh mắt Đỗ Trần, nàng tiếp tục:
- Hơn nữa diện mạo của ngươi, thật sự so với Wolfe quá giống! Ngươi như thế nào lại không biết Wolfe đại nhân?
Lily khẳng khái nói:
- Nếu không phải bởi vì diện mạo của ngươi so với Wolfe thập phần tương tự, chúng ta trước đây làm sao dễ dàng tin tưởng ngươi chính là Shigeru hậu duệ? Dù sao thì khế ước và huân chương quý tộc để chứng minh thân phận đều có thể rất dễ dàng ngụy tạo ra!
Đỗ Trần ngạc nhiên, mình so với Wolfe rất giống? Thế thì… theo lời Bác Bì, diện mạo của mình là do thừa kế có quan hệ linh loại, so với Mayfair không khác nhau mấy, chỉ có khác là hơn một chút nam tính thô cuồng và phong thái uy nghi thôi. Nhưng mà Mayfair, ngoại công, còn có giáo chủ đời trước, cũng bởi vì thừa hưởng Da Tát thần lực cùng với huyết mạch tương truyền nên tướng mạo cũng có vài phần tương tự!
Vậy…
Lạp mễ mạt đế tố, Đỗ Trần vuốt mũi cười cười:
- Ta nghĩ, cái tên Wolfe hẳn là đã bị lãng quên trong lịch sử đương thời! Chẳng những là ta, hai vị huynh trưởng của ta, mà cả cha ta, hình như đều cũng không biết vị Wolfe đại nhân này!
- Làm sao có khả năng bị quên lãng được? Trong cuộc Vẫn Thần đại chiến, Wolfe và chúng ta mặc dù không thuộc cùng một chiến khu, nhưng tên hắn cũng đã truyền khắp tam đại lục!
- Có thể kể lại cho ta một chút gì về Wolfe đại nhân chăng?
Đỗ Trần “Buồn bã” nói:
- Thân là hậu duệ mà không biết tên tuổi tổ tiên, điều này làm cho ta hối hận vô cùng!
- Đương nhiên có thể, Wolfe là Chuẩn Tướng không gian phòng ngự chiến khu trong Vẫn Thần đại chiến, cũng là một vị tướng phi thường nổi tiếng!
Lucy đang kể lại, bỗng nhiên Lily đứng bên cạnh ngắt lời:
- Bất quá hắn nổi tiếng không chỉ vì những chiến công, mà còn hơn nữa bởi vì hắn háo sắc như mệnh, đã câu dẫn rất nhiều nữ tướng lĩnh, thậm chí có cả mấy vị nữ tướng Ma tộc!
Lucy trừng mắt liếc sang Lily thầm nghĩ “muội muội sao lại thẳng thắn thế? Wolfe cái tên hỗn đản này mặc dù đích xác làm cho người ta chán ghét, nhưng ngươi cũng không nên tại trước mặt Francis chỉ trách tổ tiên hắn a!”
Đỗ Trần lại đang suy nghĩ, bộ dạng đại ca Steve bây giờ, phỏng chừng là thừa kế một bộ phận gen của Wolfe.
Theo lời của Lucy, hình tượng của Wolfe trong đầu Đỗ Trần dần dần hiện lên rõ ràng - nếu đại ca Steve khuôn mặt già dặn theo thời gian, và trong tương lai trở thành một tướng lãnh, như thế căn bản là như một Wolfe đại nhân sống sờ sờ - háo sắc như mệnh, nhưng nhân phẩm không tệ, tương đương chiếu cố huynh đệ bằng hữu!
Nhưng mà tại sao Wolfe lại bị nhân loại quên lãng? Theo thông thường mà nói, hắn tệ lắm cũng là tướng lãnh của Vẫn Thần đại chiến, nhân vật anh hùng trong nhân loại, Thánh Giáo cho dù không phong hiệu tôn thần giống Shigeru cho hắn để thụ vạn thế kính ngưỡng, thì tối thiểu cũng phải viết sách lập truyện, để hậu nhân còn nhớ đến hắn chứ!
Nhưng hiện tại, ngay cả hậu duệ của St. Kain gia tộc cũng chưa nghe đến vị tổ tiên này!
Đỗ Trần âm thầm ghi nhớ vị tổ tiên không tồn tại trong sử thư này, lại hỏi:
Mặt khác các ngươi cùng Cuban còn có đề cập đến Thấm Thủy Thánh Quang, đấy là cái gì?
Hắn trong lòng bỏ thêm một câu, “Roland bị cái thứ này kích thích nổi điên, còn nhận lầm tấm chắn liên hoa thành cái gì Thấm Thủy Thánh Quang!”
- Ồ, đó là độc môn bí kỹ của Không Phòng chiến khu Marguerite Nguyên soái, thần thánh vô cùng! Bất quá…
Lucy buồn bã cúi đầu:
- Ài, Marguerite Nguyên soái làm việc phi thường nghiêm cẩn, nếu không có chuyện xảy ra ngoài ý muốn thì nàng nhất định sẽ không bất tuân quân lệnh. Năm đó nàng không đến Jolie cổ bảo giải thoát chúng ta, nói không chừng đã… chết trận rồi!
Đỗ Trần cùng các nàng thở dài, rồi nói:
- Bây giờ, các ngươi đã có thể tự do rời khỏi cổ bảo, vậy các ngươi đã chuẩn bị bước tới làm cái gì chưa?
Nói xong, Đỗ Trần sợ các nữ vong linh vũ thần này yêu cầu tịnh hóa cầu mong giải thoát, vội hỏi:
- Ta nghĩ, các người hẳn là muốn đi tế bái Jolie tướng quân chăng?
Lucy gật đầu:
- Đúng vậy, chúng ta đang có ý định này, nhưng mà linh vị thờ phụng Jolie trung tướng nằm ngay tại giữa Thánh Giáo, chúng ta là vong linh nên không thể tiến nhập thánh giáo thần điện, nơi đó thần thánh khí quá mãnh liệt!
- Cũng không phải như thế!
Đỗ Trần vuốt vuốt mũi, tha thiết nói:
- Thánh Giáo cung phụng chỉ là linh vị, nhưng các vị phong hiệu đấu thần cũng tự mình có lăng tẩm, giống như tổ tiên ta Shigeru, hắn chết trận tại đại thảo nguyên Macallan, nhưng thân thể lại được hậu duệ chúng ta mai táng tại Lanning đế quốc tại phương Nam!
- Nhưng mà… Jolie trung tướng cả đời chưa lập gia đình, lại không có tỷ muội huynh đệ, nàng không có hậu duệ a!
- Vậy các ngươi có thể đến Macallan đại thảo nguyên nhìn một cái a! Jolie thần vì nhân loại hy sinh trong chiến trận, sau khi chết không thể không có thân nhân, bằng hữu tế bái, nếu không ta nghĩ anh linh của nàng cũng sẽ không nghỉ ngơi! Mà các người chính là thân nhân duy nhất của nàng bây giờ!
Đỗ Trần rất thành khẩn nói, có vẻ như rất tiếc thương Jolie trung tướng, nhưng trong lòng hắn lại tính toán “đúng vậy, các người nhất định muốn đi tế bái Jolie, nhưng vượt qua hàng ngàn dặm lộ trình đi đến đại thảo nguyên trong hình thái vong linh...
Quả nhiên, Lucy thấy khó khăn nói:
- Đã trải qua ngàn năm, bên ngoài chắc có nhiều biến hóa rất lớn, chúng ta nói muốn đi đại thảo nguyên…
- Nhị vị tiểu thư, nếu các người không ngại thì có thể theo ta mà đi, bởi vì trạm thứ ba của ta chính là đại thảo nguyên Macallan. Trên đường đi ta không dám cam đoan điều gì, nhưng mà ít nhất tùy tùng Brook của ta có thể giúp các người đuổi vài tên gia hỏa, hơn nữa tài sản của ta cũng có thể trợ giúp cung cấp cho các người những vật dụng cần thiết!
Đỗ Trần thành khẩn nhìn bọn họ. Các lão tổ mẫu này năm xưa trong thời đại Vẫn thần đúng là đoàn quân tinh nhuệ a! Cho dù bây giờ thực lực bị hao tổn, nhưng khi ra ngoài cũng tuyệt không phải đấu thần tầm thường có thể ngăn cản, nếu có thể thu nạp bọn họ bên mình… a a! Bất quá trực tiếp mở miệng yêu cầu các nàng thuần phục hoặc dùng Liên Hoa pháp bảo bức bách các nàng đều là phương pháp hạ đẳng - ai mà dễ dàng thuần phục hậu duệ của bằng hữu!? Huống chi hậu duệ này bây giờ căn bản vẫn còn là một tên vô danh tiểu tốt, mà các nàng đã có uy danh quân nhân lừng lẫy! Ít nhất thì đã từng.
Biện pháp tốt nhất là chậm rãi tiến, từng bước từng bước thu phục các nàng… ách, tai hại duy nhất chính là lão tổ mẫu này đều là nữ quỷ xinh đẹp, để các nàng bên người quá dễ dàng có tà niệm, bất quá đối mặt sự uy hiếp từ L'Griffins cùng Phillip, tự mình phải miễn vi kỳ nan (gắng làm việc khó) nhẫn nhịn một chút!
Lucy và Lily thương lượng một hồi rồi gật đầu đồng ý.
Đỗ Trần mừng rỡ, nói:
- Tốt lắm, ta gọi người hầu đi chuẩn bị xe ngựa, các người trước hết dùng xe ngựa của ta đi vào rừng cây âm u phía bắc diện cổ bảo, ta xử lý chuyện trong bảo xong sẽ đi tìm các người!
- Chờ một chút, chúng ta cần đi đến cùng Pitt Quản gia nói lời từ biệt!
- Pitt? Các ngươi với hắn là bằng hữu?
- Đúng vậy, nhiều năm trước hắn vừa mới nhập cổ bảo khi đấy bị tỷ muội chúng ta làm sợ hãi, bất quá sau này chúng ta phát hiện hắn là một người tốt, nên lưu hắn lại trông coi tòa cổ bảo. Hơn nữa, mấy năm nay nhờ có hắn kể chuyện thế giới bên ngoài cho chúng ta, nếu không, chúng ta sợ rằng ngay cả Thánh Giáo là cái gì cũng không biết!
Lucy nhún vai, Đỗ Trần cũng nhún vai!
Ngày thứ hai, trở lại phòng ngủ say một đêm Đỗ Trần lại bị thanh âm kinh ngạc của các học sinh đánh thức.
- Hắc, Francis huynh đệ, ngươi mau đến xem a! Hôm nay tòa cổ bảo của ngươi đã thay đổi hình trạng hoàn toàn rồi!
Sam đứng ngoài cửa sổ kêu to.
Đỗ Trần mặc quần áo đi ra vừa nhìn cổ bảo, quả nhiên, cổ bảo vẫn còn bộ dạng kia, nhưng không còn tỏa ra cảm giác quỷ khí thâm trầm nữa, kiến trúc nọ như từ mặt đất mọc thẳng lên đứng sững trên bãi biển, có vẻ như giản dị mà trang nghiêm, rõ ràng là một tòa bảo trang trọng, thanh lịch của quý tộc, mà không phải một tòa quỷ bảo!
Tại sao phát sinh biến hóa này, Đỗ Trần trong lòng biết giải đáp, bất quá hắn chỉ cười cười, không nói gì cả, sau đó cùng các bạn học xôn xao kinh ngạc về sự biến hóa của cổ bảo!
Xa xa ngay giữa biển, một người dùng viễn vọng kính quân dụng nhìn chằm vào tòa cổ bảo, trầm giọng nói:
- Khi Ngư nhân tập kích, trong vòng phương viên trăm dặm, ngoại trừ New Zealand cảng nọ cũng chỉ có tòa cổ bảo này còn có bóng người, “Lục Hào” nhất định đã rớt vào tay những người này! Triệu tập nhân thủ, chúng ta lập tức động thủ đoạt lại “Lục Hào”!
- Chờ một chút! Ngươi xem người kia, hắn hình như chính là một trong những thí nghiệm phẩm của Phillip đại nhân “Vong Linh Đấu Thần” thí nghiệm, Francis! Chúng ta có nên bẩm cáo Phillip đại nhân, rồi sau đó mới động thủ không?
- Đồ đáng chết, ngươi muốn cho Phillip đại nhân biết chúng ta làm mất “Dị Thú” trong thí nghiệm “Lục Hào” sao? Như vậy chúng ta sẽ bị hắn chuyển biến thành vong linh đấy! Huynh đệ thân ái, chúng ta phải đoạt lại “Lục Hào” rồi hẳn nói cho Phillip đại nhân chuyện này! Như vậy, trách nhiệm của chúng ta sẽ giảm rất nhiều, ít nhất sẽ không bị phán xử chuyển hóa thành vong linh!
- Hơn nữa, Phillip đại nhân trước mắt mặc dù ra lịnh cho bọn ta không thể coi thường vọng động đối với Francis. Nhưng chỉ cần chúng ta thay hắn mang thí nghiệm phẩm trở lại, hắn nhất định sẽ phi thường cao hứng! Như vậy, chúng ta đánh mất “Lục Hào” tội trạng đó sẽ biến thành công!
- Nhưng mà, nghe nói bên người Francis có cao thủ bảo vệ a!
- Cao thủ? Hừ, ngươi xem những người này, ngoại trừ gã cao dung mạo âm lệ thì còn có ai có thể gọi là cao thủ? Cho dù bọn họ đều là cao thủ thì thế nào? Chúng ta một người đánh không lại, chẳng lẻ không biết huy động một trăm người sao?
Tên còn lại nghe vậy gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy, chúng ta có thể vận dụng nhân thủ, tính lại ngươi và ta có 23 đấu thần, 78 đấu sĩ, tổng cộng 101 người…
Xa xa, Đỗ Trần thưởng thức sự biến hóa của cổ bảo xong rồi chuẩn bị theo Demis cáo biệt, sau đó đi đến chỗ hẹn 102 vị Hồng Loan nữ vũ thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.