Chương 428: Cọng cỏ cứu mạng
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Kiếm Nô trong lòng bạo nộ, Long Tước cũng cảm thấy mất hết mặt mũi, bọn họ là ai? Thời Vẫn Thần là thân tùy của nguyên soái, nhất là Long Tước, nó vốn là dựa vào điều tra kiếm cơm, nhưng hôm nay hai người không ngờ đều không phát hiện Hải Hoàng là giả... Không may Thứ thối tha bị họ bắt được lại phát hiện ra.
24 vị Thấm Thủy kiếm tỳ rút trường kiềm từ sau lưng, phiêu dật múa lên, vòng trên không giết tới Snoopy!
Tuyết Cơ trong lòng khẩn trương, người trong cái hộp nói không chừng chính là A Lực, sao có thể để hắn mạo hiểm?
- Dừng tay! Tuyết Cơ hai tay dang ra, chặng tại trước mặt Kiếm Nô, quát lui kiếm tỳ.
Kiếm Nô sắc mặt âm trầm:
- Tiểu thư, người làm thế này là sao?
Đỗ Trần đã chuẩn bị ra tay liều mạng, nghe vậy trong lòng máy động, Tuyết Cơ vì sao luôn luôn bảo hộ Sainz?
Tuyết Cơ sau khi ngăn cản mọi người rồi ngẩn ra, đúng vậy, mình có lý do gì bảo hộ Sainz? Kiếm Nô bọn họ làm hết thảy đều vì sư tôn, mình phải phối hợp mới đúng, nhưng... Thậm chỉ chỉ là một khả năng, mình cũng không cho phép Á Lực chịu nguy hiểm!
Kiếm Nô sắc mặt càng thêm âm lãnh:
- Tuyết Cơ, chẳng lẽ ngươi dám kháng lại mệnh lệnh của thần ta?
- Ta, ta... sư phụ đã nói, lần này đi là ta định đoạt!
Tuyết Cơ đuối lý, đỏ mặt nói gấp.
Kiếm Nô lớn tiếng quát:
- Vậy bây giờ ta thủ tiêu quyền chỉ huy của ngươi! Thấm Thủy kiếm tỳ, còn ngẩn ra làm gì? Bày Thấm Thủy kiếm trận! Long Tước, ngươi cùng ta áp trận!
Đỗ Trần nghe được hơi lắc đầu, cười thấu hiểu, nha đầu ngốc à... Dù sao mình chạy không thoát, không làm khó nàng nữa!
- Bọn nô tài của Margaret, không nhọc các ngươi phí tâm nữa!
Đỗ Trần cười vang một tiếng, chỉ thấy trên người Hải Hoàng Sainz đột nhiên kim quang trỗi dậy, theo đó là một đóa Liên Hoa lóng lánh hiện ra, chắn phía trước Thấm Thủy kiếm tỳ thu lại Snoopy và hộp thánh khí trong tay nó. Một vị thiếu niên tóc vàng tuấn lãng xuất hiện tại không trung, lớn tiếng cười dài, đầy trời cát vàng đột nhiên xuất hiện, hoành không đánh tan kiếm trận hợp kích của Thấm Thủy kiếm tỳ.
- Phụt!
Hơn hai mươi kiếm tỳ nhất tề bị hoàng sa đánh trúng tâm khẩu, miêng phun máu tươi ngửa mặt rơi xuống.
- Đáng chết.
Không ngờ là sức mạnh thần cấp! Kiếm Nô hơi chút cả kinh, vội quát:
- Long Tước, ta áp trận, ngươi bắt hắn!
Long Tước trên đầu vai Tuyết Cơ lập tức huyễn hoá thành một quầng lửa, bay lên không! Mà Tuyết Cơ lại ngây ngốc nhìn Đỗ Trần...
Liên Hoa, cát vàng... Những thứ này rõ ràng là của Á Lực! Nhưng sử dụng chúng vì sao lại là… đúng thế, là Francis, chúng ta đã gặp qua pho tượng của hắn.
Á Lực đâu?
Đầu óc Tuyết Cơ đột nhiên hãm vào một mảng không gian trống rỗng trong chốc lát!
Long Tước bay tới, Đỗ Trần không biết nó là dị thú bao nhiêu cấp, nhưng quầng hỏa diễm kia lại nướng cho tóc tai Đỗ Trần cháy xém. Trong lòng biết không tốt, nhưng cũng chỉ có thể chính diện nghênh địch thôi! Hơn nữa không nói Kiếm Nô nhìn gườm gườm như hồ rình mồi áp trận không cho Đỗ Trần cơ hội chạy thoát. Cho dù hắn có thể chạy được, nhưng hai chân loài người ở không trung có thể vượt qua được cánh dài của Long Tước sao?
Đỗ Trần ngưng thần nhìn chằm chằm vào phương hướng Long Tước vọt tới, hai tay liên tục biển ảo, tất cả pháp bảo mang hết ra! Một tòa núi lớn màu vàng chắn ngang giữa hắn và Long Tước.
Mắt thấy núi lớn ném tới, khóe miệng Long Tước nhếch lên một tia cười lạnh, chỉ thấy thân thể của ma tước đột nhiên xoay tròn, hỏa diễm trên lông vũ cũng theo đó múa lên, bất ngờ trong khoảnh khắc huyến hóa thành một mũi khoan lửa. Snoopy ở trong Liên Hoa kêu to:
- Tôn nhi cần thận, bí pháp thập nhị cấp Hỏa Long Toàn của Phyllis.
Đáng tiếc lời của Snoopy chậm một bước, Long Tước đã đâm vào núi lớn. Trong khoảnh khắc, sơn thể kia bị hỏa diễm thiếu đốt tới toàn thân đỏ rực. Bất chợt Long Tước xuyên qua núi lớn, tới trước mặt Đỗ Trần, cười lạnh lùng, khoan vào tâm khảm hắn...
- Bụp!
Long Tước hình như đụng phải pha lê, cái mặt nhỏ hung ác bị ép phẳng dẹt… sau đó nó chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, một cỗ sức mạnh mênh mông từ trên pha lê bắn ngược lại, chấn cho thân thể bay ngược lại, ngay cả đường tránh né cũng không kịp.
Thủy Minh Thuẫn ẩn hình hóa giải, thêm vào gương phản xạ công kích!
Nhưng Long Tước dù sao cũng là dị thú thập nhị cấp, nó mặc dù bị bắn ngược ra, nhưng lực chấn động lưu lại trên Thủy Minh Thuẫn vẫn truyền tới trên người Đỗ Trần, Đỗ Trần chỉ cảm thấy giống như ngàn quả cân lớn nện vào ngực, sức mạnh to lớn kia cơ hồ đánh nát bấy lục phủ ngũ tạng của hắn. Nhưng hắn không dám chần chờ, cố chết phóng ra hỏa liên đăng, mượn lực xung kích của Long Tước bạo phát tức thời của Hỏa liên đăng, hắn cước đạp Liên Hoa, bay đi mất hút!
Long Tước không ngờ thất thủ? Kiếm Nô kinh hãi, đập mạnh vào sau lưng, lưỡi kiếm lớn như búa liền xuất hiện trong tay, huy kiếm đuổi theo.
- Kiếm Nô! Francis là đối thủ của ta!
Long Tước đã dừng lại thân hình ngoài trăm thước, hai mắt bốc lên hỏa diễm dán chết vào bóng lưng đang bỏ chạy của Đỗ Trần.
Đáng chết, thật sự là lật thuyển trong rãnh nước, ta là Long Tước thập nhị cấp Phyllis không ngờ bị mấy loại pháp bảo kỳ dị đánh lui!
Francis, người làm ta mất thể diện sẽ phải trả giá đắt.
Long Tước gầm to một tiếng “Grào”, hai cánh rung lên, thân hình càng ngày càng lớn, cuối cùng biến thành kích cỡ một cự long, sau đó vỗ hai cánh, vũ động cuồng phong đuối theo!
Kiếm Nô thoáng chút sững sờ, cùng theo phía sau, bất quá lại không có tốc độ nhanh như Long Tước, mà Tuyết Cơ…
Nàng đang ngây ngốc nghĩ tới, Á Lực!
Francis và Á Lực nhất định có quan hệ, ta, ta phải đi hỏi rõ ràng!
- Tôn nhi, thế nào rồi? Có chống đỡ được không?
Snoopy ở trong Liên Hoa, mắt thấy Đỗ Trần thất khiếu chảy máu, mặt vàng vọt, gấp đến độ kêu toáng lên! Đỗ Trần cố chống đỡ một hơi:
- Ngậm miệng, lão tử không chết được đâu!
Hắn ra sức lắc lắc đầu:
- Bí pháp thập nhị cấp quá mạnh, nội tạng của ta có thể đã bị chấn nát vài chỗ, hai mắt đều là máu, nhìn không rõ đông tây gì nữa... ngươi chỉ đường cho ta, chúng ta tới phương hướng hạm đội Renault!
Snoopy cuống quít xác định phương hướng, vội nói:
- Bên trái chuyển nửa người, sau đó bay thẳng, không ngừng ném Chỉ Gian Sa về phía sau!
Lúc này, khoảng cách giữa Long Tước và hai người chỉ còn lại hơn trăm mét! Núi lớn không ngừng xuất hiện ở không trung cũng khó trì hoãn được tần suất hai cánh chấn động của nó.
- Nhanh lên một chút, khoảng cách con chim thối kia với chúng ta không đến năm mươi mét nữa! Snoopy đột nhiên phát hiện tốc độ Đỗ Trần chậm lại, tần suất ném cát ngăn cản truy kích cũng chậm lại...
- Tôn nhi, có cần ta tỏ rõ thân phận không, ta và Long Tước này kỳ thực cũng rất thân thuộc… chúng ta đầu hàng thôi!
Đỗ Trần yếu ớt nói:
- Ngươi muốn tìm chết sao? Thấm Thủy Hồ tất giết chúng ta!!
- Nhưng khoảng cách giữa chúng ta và Long Tước chỉ còn lại ba mươi mét nữa!
Đỗ Trần cắn mạnh đầu lưỡi, mượn cơn đau phấn chấn tinh thần, dưới chân lại lần nữa gia tăng tốc độ!
Mẹ nó! Bồ Đào ngươi không thể cho ta một ít pháp bảo tăng tốc sao?
Không biết đây là lần thứ mấy Đỗ Trần oán hận như vậy rồi!
Snoopy tuyệt vọng nhắm mắt lại:
- Người hai chân, quả nhiên bay không bằng chim cánh dài a! Francis, khoảng cách Long Tước và chúng ta còn có mười mét…
- Grào...! đã tới rồi!
Cái đầu chim cực lớn của Phyllis cười dữ tợn, đã tới phía sau Đỗ Trần:
- Sainz trong Liên Hoa, ngươi vì sao nói rất quen ta?
Lực cảm ứng siêu cường của Long Tước đã nghe thấy cuộc đối thoại của hai người.
- Mẹ nó! Phyllis.., Lão tử ta sẽ không nói cho ngươi biết ta là ai, cho ngươi tức chết!
Ngoài dị năng biến thân, Snoopy chỉ có sức trói gà không chặt nên xé họng chửi lớn.
- Ngươi ngay cả tên của ta cũng biết?
Long Tước hừ một tiếng:
- Không nói thì thôi, vậy đi chết đi!
Môt quầng lửa bao phủ Đỗ Trần... hỏa diểm thập nhị cấp!
--------------
Lúc này dưới mặt biển, thượng tướng hải quân lúc ban đầu trì hoãn thời gian đã trở về, ngẩng đầu nhìn bầu trời ánh sáng kỳ dị liên miên, giống như có người nào đang đánh nhau, không khỏi sửng sốt:
- Tướng lĩnh tiền tiêu đâu? Nói, trên trời là sao vậy?
- Tướng quân, vừa rồi Hải Hoàng Sainz từ trên không trung ta quản hạt chạy trốn, những người Thầm Thủy hồ kia đuổi theo, giống như đang giết Hải Hoàng? Tướng lĩnh có chút hả hê nói.
Thượng tướng thần sắc cuồng biến, mẹ nó, ngươi còn vui mừng trên tai hoa của người khác? Hải Hoàng kia là Snoopy và Francis giả dạng a! Ài, chúng ta đã ở đây trì hoãn thời gian, cho các ngươi tạo ra cơ hội chạy trốn, nhưng vì sao chẳng may chạy từ phía bắc? Mẹ nó, đám bà nương Thấm Thủy Hồ này chính từ phía bắc tới đó.
Thượng tướng chuyển tâm niệm nghĩ, việc đã đến nước này, Francis mặc dù là sư phụ của tiểu vương tử của chúng ta, nhưng không đáng vì hắn đắc tội với Thấm Thủy Hồ... ánh mắt xoay chuyển, thượng tướng hung ác uy hiếp:
- Các ngươi nghe rõ cho ta, bổn tướng sau khi xin ý kiến của Hải Hoàng bệ hạ, vẫn chưa trở về, không biết người của Thấm Thủy Hồ đang giết Hải Hoàng, hiểu rõ chưa?
Như vậy tương lai khi tiểu vương tử tra xét, trách nhiệm của mình có thể nhỏ đi một chút? Tướng quân lo sợ nghĩ ngợi, đột nhiên nghe bên tai mơ hồ có tiếng hô hoán truyền lại:
- Sao thế? Ở đâu có người kêu to vậy?
- Tướng quân, chúng ta nhớ lời ngài rồi! Tiếng kêu to đó... là người Mickey tiêu diệt nhánh quân trấn hải cuối cùng, công quốc Mickey phục quốc thành công rồi!
- Ồ! Tướng quân gật gật đầu, còn đang lo lắng làm thế nào giảm bớt trách nhiệm!
----------
Mà trên bầu trời, hỏa diễm thập nhị cấp đã bao trùm lấy Đỗ Trần và Snoopy, Đỗ Trần con may một chút, nhưng mặc dù có sự bảo vệ kép Thủy Minh Thuẫn và Hỏa liên đăng, Snoopy đã toàn thân cháy xém rồi.
- Tôn nhi, gia bồi ngươi chết cùng, đáng tiếc ngươi không phải là mỹ nhân tai dài, môi ba múi...
Thỏ gia sắp chết còn cười hì hì lẩm bẩm.
Đỗ Trần liếc mắt nhìn lại một bóng người trắng như tuyết đang chậm rãi đi tới, không ngờ cười vui mừng,
- May mắn, không chết ở trong tay nàng... ý?
Mông đột nhiên phát ngứa, thần niệm nói cho Đỗ Trần, Liên Hoa trên quẻ thứ năm kia chính đang dùng một loại tốc độ điên cuồng phóng ra, trong chớp mắt đóa thứ nhất đã nở, theo sát sau đó, đóa thứ hai, đóa thứ ba...
Là đại thiện sự giúp Mickey phục quốc hoàn thành rồi sao?
Đỗ Trần lại không kịp ngẫm nghĩ, chết đến cổ rồi, xảy ra tình hình gì ngoài ý liệu đều có thể là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng! Hắn vội vàng đưa tay gọi lại pháp bảo quẻ thứ năm!
Nhưng dùng tay vừa sờ, trống rỗng, phóng mắt nhìn lại, trừ tầng mây và hỏa diễm là trời cao, pháp bảo của quẻ thứ năm tựa hồ sau khi nở hoa căn bản là chưa từng tồn tại.
Bồ Đào, ngươi không phải là chơi ta chứ? Chẳng lẽ quẻ thứ năm cũng phải trải qua tâm ma gì đó mới có thể có được pháp bảo?
Nhưng lão tử lập tức sắp bị thiêu chết rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.