Chương 427: Cừu nhân tụ tập.
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Trên chiếc thuyền buồm hai cột chậm rãi kéo lên một lá cờ, chính là thập cấp Vân Kỳ ngày đó Đỗ Trần đã biết trong tay Donna thần sứ. Ngay sau đó, Kiếm Nô cũng lớn giọng làm sáng tỏ mục đích và thân phận của bên mình.
Tiến đến chỉ là tiểu đội kiếm ngư tuần tra bình thường của đại tam giác hải vực, Thấm Thủy Hồ? Margaret? Tuyết Cơ? Mấy thứ này tất cả bọn họ đều chưa nghe qua, nhưng bọn họ rõ ràng cảm nhận được áp lực to lớn của Thấm Thủy Vân Kỳ! Tiểu đội này không dám một mình hành động, vội vàng đi gọi tới một vị đại tướng hải quân đủ phân lượng, đủ tư cách biết ba chữ Thấm Thủy Hồ có ý nghĩa gì, đồng thời cùng là thống soái tối cao phụ trách mảng hải vực này.
Thượng tướng đi tới gần thuyền buồm, trong lòng sinh ra lẩm bẩm: “Đồ đệ của nữ thần Margaret Thấm Thủy Hồ muốn gặp Hải Hoàng, bọn họ là bằng hữu hay là địch nhân của Hải Hoàng? Mẹ nó, lão tử bây giờ chính là dẫn các huynh đệ cùng Hải Hoàng thế bất lưỡng lập a.”
Lúc này Kiếm Nô sau khi đợi hồi lâu, tâm trạng sốt ruột, chư nữ Thấm Thủy này mười ngày nay đi trên biển, tin tức không thông, giờ phút này gặp được tướng quân đại tam giác hải vực, trong lòng còn ngỡ hắn vẫn là nô tài dưới sự thống soái của Hải Hoàng, lập tức hừ mạnh một tiếng, nhíu mày nhìn chằm chằm vào tướng quân đứng ở trên mặt biển phía trước, vội nói:
- Vì sao còn không thông báo cho Hải Hoàng của ngươi? Chẳng lẽ ngươi dám coi nhẹ Thấm Thủy Hồ phải không?
Thượng tướng thầm nói: “Thông báo cái rắm! Bây giờ các ngươi là địch là bạn còn chưa rõ, hải quân đại tam giác chúng ta chẳng muốn mạo hiểm lằng nhằng với ngươi, gây tội với Thấm Thủy Hồ, đuổi đi là được! Vì vậy hắn nói:
- Thần sứ các hạ, bây giờ bệ hạ Sainz đang ở trong thành Emerald dự lễ, ngài nếu có việc gấp có thể đi tới thành Emerald tìm hắn!
Kiếm Nô nhướng mày, Tuyết Cơ khẽ kéo góc áo của ả một cái, tiến lên phía trước giọng ôn hòa nói:
- Hải Hoàng không có mặt không nói, bất quá tướng quân có biết một người tên là Francis ở trên đảo Borg hay không? Hắn là thần sứ của Đỗ Trần thần giáo, rất có danh khí, tướng quân ắt hẳn đã từng nghe qua?
Thượng tướng hải quân này là thân tín của Goethe, biết toàn bộ kế hoạch, hắn giúp Đỗ Trần che giấu nói:
- Mấy ngày trước Francis các hạ tuy là ở đảo Borg đám phán với Hải Hoàng bệ hạ, bất quá giờ phút này cũng đi thành Emerald rồi!
Tuyết Cơ thất vọng gật đầu, khẽ thì lễ:
- Đa tạ tướng quân! Chúng ta tức khắc đổi đường tới thành Emerald, không quấy rầy ngài nữa.
Nói rồi, Tuyết Cơ xoay người phân phó thủy thủ điều chỉnh chiều hải lộ, thượng tướng Hải tộc kia cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Phù, cuối cùng cùng đem ôn thần tiễn đi rồi, mẹ nó, Hải tộc chúng ta không sợ giáo hoàng, không sợ các nước tam đại lục, duy nhất sợ các bà già của Thầm Thủy hồ này... ngay lúc đó, đột nhiên “grào” một tiết long ngâm, con chim nhỏ màu vàng trên đầu vai Tuyết Cơ đột ngột kêu to:
- Các ngươi nói dối! Hải Hoàng ngay ở trên đảo!
Thượng tướng sửng sốt, dưới ý thức nhìn lại đảo Borg. Trên đảo đích xác có một Hải Hoàng, nhưng nó làm sao biết được?
Long Tước quay đầu nói:
- Tiểu thư, ta cảm giác được rồi, trên đảo Borg đang phát sinh bạo loạn, ở gần Nữ Thần cung có một nhánh quân Hải tộc đang hô to “Bệ hạ Sainz, nếu có tới tay thứ kia rồi, vậy tức khắc soái lĩnh chúng ta đột vây!” Cái này đủ nói rõ là Sainz đang ở trên đảo Borg.
Năng lực cảm ứng của Long Tước này tuy không bằng Tyre thú, nhưng cũng thật cường hãn, sắc mặt Kiếm Nô lập tức trở nên âm trầm, lạnh lùng nói:
- Vị tướng quân này! Ngươi dám lừa gạt Thấm Thủy Thần Sứ, xem ra là muốn làm địch với Thấm Thủy Hồ rồi!
Thượng tướng này lập tức tắc họng. Trên thực tế, hắn bây giờ thống lĩnh đại quân, tuy là không sợ mấy người nhỏ nhoi này, nhưng đối phương đại biểu cho Thấm Thủy Hồ! Hôm này nếu xử lý không thích đáng, dẫn tới mấy chục vạn Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn tập kích đại tam giác hải vực. Vậy hắn có mấy cái đầu cá cũng không đủ chém! Thấm Thủy Khôi Lỗi binh đoàn chính là một nhánh quân đội thủy lục lưỡng tề duy nhất thời kỳ Vẫn Thần, có thể hoàn toàn tiến vào biển sâu a!
- Ực...
Cổ họng thượng tướng vừa động, vội vàng giả bộ hồ đồ:
- Quái lạ, Hải Hoàng không phải ở thành Emerald sao? Thần sứ các hạ, ta thật sự không biết chuyển gì xảy ra, người đâu, lập tức…
Kiếm Nô dùng ánh mắt cắt lời hắn, lão bà sống trên một nghìn năm chẳng lẽ nhìn khâu thấu “tiểu mao hài mấy chục tuồi” nghĩ gì sao? Nàng cười lạnh lùng:
- Xem ra tướng quân người là “nhất thời sơ suất” rồi! Bỏ đi, nếu Hải Hoàng bệ hạ của ngươi cũng có thể sơ suất, vậy Francis kia nói không chừng cũng sơ suất rồi... nói không chừng hắn ở ngay trên đảo! Long Tước, ngươi còn phát hiện được gì, có tung tích của Francis hay không?
Bây giờ mặt bắc của đảo Borg là quân trấn hải của Hải Hoàng, mặt nam là quân đội nhân loại! Ta chỉ cảm ứng được bây giờ quân đội mặt bắc đều đang hô to Bệ hạ Sainz vạn tuế, nhưng tung tích của Francis không cách nào xác định được, trên đảo ít nhất có mấy trăm vạn nhân loại, ta rất khó xác định vị trí Francis trong đám này.
Kiếm Nô hơi chút trầm ngâm, nhắc nhở của Long Tước và tình hình trước mắt đã đem thế cục bày ra rõ ràng rồi - quân đội của đại tam giác hải vực phản bội Hải Hoàng, ở đây giúp nhân loại làm việc mờ ám gì đó không thể công khai được, mà Sainz bị vây trên đảo Borg, đang nghĩ cách đột vây.
Francis đến đảo Borg đảm phàn với Hải Hoàng, hai người là bằng hữu, vậy lúc này Hải Hoàng bị vây trên đảo, xem ngữ khí che giấu của hắn, nói không chừng Francis cũng cùng bị vây rồi…
Nghĩ tới đây, Kiếm Nô cười tự đắc, nói với thượng tướng Hải tộc:
- Vị tướng quân nói, người ngay không nói lời gian! Chuyện giữa các ngươi và Sainz ta đã nghĩ rõ ràng rồi, ắt hẳn Francis cũng bị các ngươi vây khốn rồi chứ? Nói rõ ràng đi, chúng ta chỉ muốn Francis, việc còn lại không liên quan đến Thấm Thủy Hồ! Ngươi... ra giá đi.
Cách nói của Kiếm Nô đương nhiên khiến thượng tướng hải tộc khóc cười không được, trong lòng lẩm bẩm! “Con mẹ ngươi! Francis đích xác là ở trên đảo giả mạo Hải Hoàng, nhưng hắn là sư phụ hoàng đế tương lai của chúng ta, lão tử thả cho các ngươi đi bắt hắn mới lạ! Bất quá nghe ý tứ Long Tước gì đó, Francis đã đạt được mục đích rồi, phóng chừng cùng sắp rồi đi rồi! Vậy… mình ở đây trì hoãn nửa ngày!”
Nghĩ tới đây, thượng tướng thận trọng nói:
- Đề nghị của các hạ, hải quân đại tam giác ta sẽ suy tính cẩn thận. Bất quá ta chỉ là một tướng quân, không làm chủ được, xin đợi chốc lát. Ta đi hỏi ý Hải vương bệ hạ...
- Được! Long Tước, ngươi khóa chặt cả bờ biển bên ngoài đảo Borg, có người nào dị động lập tức báo cho ta và tiểu thư!
Bọn họ ở chỗ này dùng công phu miệng lưỡi, trên đảo Borg lại phong vân đột biến.
Hộp thánh khí được mở ra, thứ bên trong... không ngờ là một hộp thánh khí, bất quá đây là hộp cao cấp thánh khí rất phổ thông, có lỗ khóa, Đỗ Trần sau khi liếc nhìn một cái liền trong lòng quyết định. Đang chuẩn bị kêu Snoopy tìm địa phương yên tĩnh đem hộp thánh khí ngầm giao cho mình.
Nhưng quân trấn hải sớm đã chất chứa bất mãn lại không cho hắn cơ hội này.
- Bệ hạ, phá vây đi!
Các tướng lĩnh ở cửa vào huyệt động vây lấy Snoopy, tiếp đó các tướng sĩ cùng kêu to:
- Bệ hạ, ngài vì thứ này vất vả năm năm, các huynh đệ liều mạng giúp ngài trông giữ thứ này cũng đồng ý rồi! Nhưng bây giờ thứ đó đã đến tay, mau dẫn các huynh đệ đột vây!
Tiếng rống này chính là tiếng làm Long Tước xác nhận Sainz ở trên đảo.
Snoopy cười xấu hổ, còn muốn đùn đẩy, nhưng các tướng sĩ đem hắn vây chặt ở giữa, ánh mắt mong chờ và phẫn nộ tựa hồ đang nói: “Không phá vậy, chúng ta cũng không nhận con mẹ ngươi là Hải Hoàng nữa!”
Đỗ Trần mắt thấy cục diện đã có dấu hiệu không kiểm soát được, vội vàng ở trong tai Snoopy nói:
- Đáp ứng bọn chúng, sau đó dẫn bọn chúng phá vây - ta cấp cho ngươi làm ra khí thế của Hải Hoàng!
Snoopy trong lòng quyết định một tay ôm hộp thánh khí, một tay khác giơ lên cao.
- Được, các huynh đệ, chúng ta tới phương nam phá vây... Nhìn ta làm gì?
- Bệ hạ à! Bây giờ phương nam bị nhân loại chiếm cứ, lẽ tất nhiên là phải hướng tới phương bắc đột vây mới đúng, nơi đó ít nhân loại!
- Ài, bồn hoàng thật sự là gấp tới hồ đồ rồi! Chúng ta tức khắc đi về phía bắc.
Tướng lĩnh quân đội sớm đã tuyệt vọng với Snoopy rồi, bất quá mặc kệ thế nào, bệ hạ đồng ý phá vây. Đã lâu tới nay đã thành tập quán tuân theo Hải Hoàng sự bất mãn trong lòng các tướng lĩnh cũng đã xua tan chút ít, soái lĩnh các binh sĩ hô to:
- Bệ hạ vạn tuế! Phá vây!
Đây chính là âm thanh Long Tước lần thứ hai điều tra nghe được.
Trấn hải quân rầm rầm rộ rộ bắt đầu tác chiến phá vây, Snoopy đã mất đi quyền khống chế thực tế với quân đội, mắt nhìn đại quân một đường hướng bắc, hắn cũng chỉ có thể dẫn theo hai nghìn thân binh Hải Hoàng, ôm hộp thánh khí tượng trưng đi ở trung quân, hoặc nói bị biến tướng là “ bị ép đi ở trung quân”! Sau dó mắt lạnh lùng nhìn thấy đại quân gặp cản trở, một trường đại chiến triển khai trên bãi biển.
- Giết! Giết chết nhánh quân đội cuối cùng này. Quốc gia của chúng ta liền giành lại hoàn toàn rồi!
- Vì phục quốc, Giết! Chớ để bọn chúng chạy mất!
Hai phía đều không có danh tướng chỉ huy, thiếu chiến tranh thánh khí, quân trận càng là hỗn loạn như nhau, bất quá bọn họ một có hai chữ “phục quốc” chống đỡ, cơ hồ bất kể giá nào, không tiếc thương vong, vong mạng mà tác chiến, giống như bị điên! Một bên còn lại thì là dưới tuyệt cảnh ai binh, không thắng là chết! Tình huống chiến trường đánh tới cực kỳ thảm liệt.
Bất quá một đoạn thời gian sau, nhược điểm Hải tộc không thiện lục chiến bộc lộ ra, đào vong trận của quân trấn hải vốn không được tính là chỉnh tề liền bị trùng kích loạn cào cào, mười vạn người không qua bao lâu liền bị đại quân Mickey và quân hậu viện đóng ở đây chia cắt bao vây. Mà Snoopy ở dưới sự “bảo hộ” của hơn hai ngàn thân binh cũng bị bao vây ở bãi biển!
Ôm chặt hộp thánh khí trong lòng, mặc cho thân binh bảo vệ mình, cũng không ra tay giết địch, Snoopy phẫn hận nói:
- Con mẹ nó! Những binh sĩ Mickey bình thường này căn bản không biết ta là giả, cái gì “lãnh tiễn đầu thương” thật sự toàn giáng xuống trên người gia a! Tôn nhi, chúng ta khi nào lén rời đi!
Tiếng hô hào chém giết chấn động cả trời, Snoopy cũng chẳng chút cố kỵ mở miệng hỏi Đỗ Trần trong tai.
- Đợi chút nữa! Hiện tại nhưng binh sĩ bình thường của Mickey căn bản không biết chân tướng, chúng ta nếu phá vây đi ra sợ là sẽ sát thương bọn họ không ít! Đợi Phillip và Damon hai vị tướng quân biết chân tướng dẫn viện quân tới, chúng ta tức khắc có thể đi rồi..
Một mặt nói, Đỗ Trần thấy thân binh bên người Snoopy ít đi rất nhiều, sợ hắn bị tên bay đạn lạc làm bị thương, lấy ra lão Tứ thuẫn bài ẩn hình che chắn toàn thân thỏ gia.
- Yên tâm, thuẫn bài của ta đã ở bên người ngươi, ngươi không chết được đâu!
Snoopy cười ha ha:
- Hắc, vẫn là ngươi thương gia, đến đây, gia cười cho ngươi một cái…
Hắn vừa định nhếch miệng cười lớn, mấy thân binh bên người quay đầu lại, cơ hồ là khóc rồi, nói:
- Bệ hạ, người Mickey quá nhiều rồi, các huynh đệ đều sắp chết hết a! Ngài, ngài ngược lại không ra tay?
Snoopy ôm thánh khí hộp trước ngực, lắc lắc đầu, lớn tiếng quát to:
- Bổn hoàng phải bảo hộ thứ này, các ngươi câm miệng!
Thân binh hô lớn kia sửng sốt, sau đó gần như tuyệt vọng ngã xuống dưới mũi đao, quân trấn hải đại bộ phận mặc kệ Snoopy cái tên Hải Hoàng cố bảo hộ chiếc hộp, không chịu dùng phong hào vũ lực giết ra một đường sống cho các huỵnh đệ, mỗi người đều tự chia nhau phá vây, bây giờ chỉ còn trên dưới bảy tám trăm thân binh còn vây chặt bên người Snoopy!
Đáng tiếc lòng trung thành của bọn họ không có ý nghĩa gì...
Tiếng chém giết ở phía nam đột nhiên bạo tăng lên vài lần, có thân binh nhìn một cái, quay đầu lại cười cay đắng:
- Bệ hạ, viện quân Mickey đến rồi! Chúng ta sợ rằng...
Snoopy lập tức sáng ngời, nhảy lên cao nhìn lại!
- Hắc! Viện quân đã thực sự tới! Là cờ của Damon tướng quân! Vậy... gia có thể lén đi rồi!
Lại đợi chốc lát, mắt nhìn quân của tướng Damon đã tham gia tác chiến, thuẫn bài ẩn hình của Đỗ Trần ép sát bên người Snoopy, sau đó đấu khí tuôn ra. Thân thể Snoopy giống như một chiếc cầu vồng phá không, lập tức lên tới thiên không! Trong đám thân binh lập tức có người bay theo, binh sĩ Mickey vừa nhìn thấy lập tức hét to:
- Sainz muốn chạy rồi, phóng thương, cao cấp đấu thần, mau!!!
- Chờ một chút!
Damon đã tiếp quản quyền chỉ huy khoát tay, thấp giọng phân phó:
- Kêu binh sĩ tiền tuyến giết chết thân binh, thả cho Hải Hoàng rời đi, đây làm mệnh lệnh của nữ vương Liya.
Nói rồi hắn âm thầm chắp tay với bóng lưng Snoopy đã đi xa...
Chỉ đợi trận chiến này kết thúc, đại nghiệp phục quốc của công quốc Mickey sẽ tuyên cáo hoàn thành!
- Phù!
Mọi thứ đều thành công rồi! Đỗ Trần nằm trên Liên Hoa thờ phào:
- Chúng ta tiếp tục bay trời cao, ngươi nhịn một chút, đợi sau khi tiến vào tầng mây chúng ta liền chân chính an toàn rồi!
Trước đó, Đỗ Trần không dám vận dụng Liên Hoa. Thử nghĩ một chút, trên chiến trường mấy chục vạn đại quân đột nhiên xuất hiện một đóa Liên Hoa, sau đó bọc lấy Hải Hoàng biến mất, vậy sợ là người thiên hạ hôm sau đều biết Francis không ở thành Emerald, mà ở đảo Borg - cho đến hôm nay, Liên Hoa vừa lóe thì nhân vật liền biến mất đã thành một trong tiêu ký của Đỗ Trần thần giáo.
Vì vậy Đỗ Trần phải đợi sau khi Snoopy bay vào tầng mây mới đổi pháp bảo phi hành!
Snoopy cũng mệt mỏi thở một hơi lớn:
- Hiểu rồi! Ài, chuyến này thật sự mệt chết được!
Hắn vỗ vỗ hộp thánh khí trong tay, lại xem xét đại hải phía dưới:
- Chúng ta đã rời khỏi bầu trời đảo Borg, tiến vào phía trên ngoài khơi rồi... Gia gia nghĩ một chút, chúng ta là từ phía bắc phá vây, vậy đợi đi về hướng đông có thể trở lại thành Eme... Đáng chết, mau ngậm miệng, có người đến rồi!
Đỗ Trần đang nằm khoan khoái, nghe vậy sửng sốt, chỉ thấy mười mấy nữ nhân áo trắng đang cấp tốc bay đến. Trong đó có một người cao lớn dị thường, không tưởng lại có cùng vóc người với Ariza! Mà ngoài ra còn có một người...
Trái tim Đỗ Trần run lên!
Tuyết Cơ...
Đôi khi nữ thần vận mệnh bà nương thật sự rất biết trêu người! Vừa rồi thượng tướng Hải tộc đi “xin chỉ thị” trì hoãn thời gian, kết quả rất lâu không trở lại, đám người Kiếm Nô đã đợi không nổi nữa. Mà Long Tước vẫn luôn giám thị tình hình trên đảo, sự việc Hải Hoàng lâm trận bỏ rơi binh sĩ đào tẩu tự nhiên cũng không qua được lực cảm ứng của nó, đồng thời cũng chuyển cáo cho Tuyết Cơ và Kiếm Nô.
Mới rồi Kiếm Nô còn đang hoài nghi Francis và Hải Hoàng cùng bị vây, giờ phút này thấy “Sainz” liền lập tức dẫn người lên không chặn lại!
Trốn ở trong tai Snoopy, nhìn dáng vẻ mạnh khỏe của Tuyết Cơ, Đỗ Trần xoa xoa ngực, lọn tóc kia vẫn còn đó, thở dài tự giễu:
- Sớm biết thời khắc này sẽ đến, nhưng không nghĩ tới không đúng lúc như vậy...
- Tôn nhi, ngậm miệng lại.
Snoopy cơ hồ là bực bội giận dữ rống lên, vừa rồi bọn họ tự cho là đã ở trên trời cao, không để ý, cũng lớn tiếng nói chuyện, nhưng Snoopy nhìn thấy còn chim nhỏ màu vàng trên vai Tuyết Cơ tức thì mặt như tro tàn!
Long Tước thập nhị cấp Phyllis, đây chính là chiến hữu cũ năm đó của Snoopy! Hắn sao chẳng nhận ra, sao chẳng biết chỗ lợi hại của Long Tước? Còn nữa, vừa rồi nói chuyện không biết bị Long Tước nghe được bao nhiêu.
May mắn, sự tình có cơ xoay chuyển, gia nói với ngươi cho tới giờ không dùng tên, toàn bộ là một tiếng “tôn nhi” mà Francis cũng không tự xưng danh của mình, nói cũng rất mơ hồ, chỉ có hai người mình hiểu rõ, Phyllis hẳn là còn chưa phát giác người bên cạnh mình chính là Francis.
Đang lo sợ suy nghĩ, Thấm Thủy chúng nữ đã tới gần phía trước, mười hai người vây thành một vòng, đem Snoopy dồn vào giữa! Long Tước quả nhiên mở miệng hỏi:
- Sainz bệ hạ, ngươi vừa rồi nói chuyện với ai đó?
Nó liếc trái ngó phải thấy tầng mây không một bóng người:
- Nếu thính lực của ta không nhầm, các ngươi vừa mở miệng nói chuyện, ta thật sự còn để lọt qua một vị cao thủ có thể giấu được lực cảm ứng của ta sao?
Con chim thối tha nhà ngươi, năm đó khi gia còn theo Wolfe làm bậy đã nhìn ngươi không thuận mắt rồi.
Snoopy ra vẻ tư thái lạc phách của Hải Hoàng, giả bộ không nhận ra bọn họ, bừa bãi dây dưa:
- Các ngươi là do những phản nghịch mời tới giết ta? Hừ! Cùng tới cả đi! Hai tay hợp trước ngực, bày ra tư thế chiến đấu.
Tuyết Cơ tiến lên thi lễ nói:
- Thấm Thủy Hồ, Tuyết Cơ bái kiến Sainz bệ hạ…
- Thần Margaret của Thấm Thủy Hồ? Ha ha, không nghĩ rằng Thấm Thủy Hồ cũng câu kết với những phản nghịch... Lời thừa bớt nói đi, hôm nay ta binh bại lạc phách, muốn bắt ta thì động thủ, không có gan thì lăn ra!
Snoopy rùng mình sợ hãi nhìn phía dưới một cái.
Lúc này người Mickey trên đảo Borg nhất định là không có ai truy tới, mà thượng tướng thống lĩnh hải quân đại tam giác vừa rồi lại đi “hỏi chỉ thị” Hải vương trong lòng biển, tới nay chưa về. Trong đại quân không có xương sống, ai cũng không dám bừa bãi đối phó với việc liên quan tới Thấm Thủy Hồ. Hơn nữa trừ thượng tướng hải quân kia, những tướng sĩ phổ thông này cũng không ai biết Hải Hoàng là giả.
“Quên đi, dù sao quân trấn hải đã bị tiêu diệt, Sainz chỉ còn lại độc một mình, mình cần gì đi tìm xui xẻo chứ? Hơn nữa nhìn bộ dạng của Thấm Thủy Thần Sứ thì Sainz cũng không sống lâu nữa, ha ha, cứ xem náo nhiệt là được rồi!”
Hải quân đại tam giác đều ôm tâm tư như vậy.
Tuyết Cơ mỉm cười lắc đầu:
- Bệ hạ không cần lo lắng, chúng ta không phải là đuổi bắt ngài, chỉ là muốn hỏi ngài, phải chăng biết Francis ở nơi nào?
Hắc!!! Có cửa rồi! Mục tiêu của bọn họ là nhắm vào Francis, nhưng ta bây giờ là Sainz a! Trong lòng Snoopy máy động, giận dữ nói:
- Francis sớm đã đi tới thành Emerald rồi, nếu không phải tới bắt ta, vậy lập tức nhường đường, Sainz xem như nợ Thấm Thủy hồ các ngươi một cái mạng!
Nói rồi hắn tức khắc muốn tiếp tục phi hành về phía trước. Kiếm Nô lại chắn ở trên đường, cười lạnh:
- Bệ hạ, người ngay không nói lời gian! Chúng ta hoài nghi Francis cũng ở trên đảo Borg, bây giờ chúng ta đang ngăn chặn hắn! Ngoại trừ Francis, chúng ta không có hứng thú bắt lấy bất kỳ kẻ nào!
Mụ liếc mặt nhìn Snoopy từ trên xuống dưới.
- Bệ hạ gọi bằng hữu ngươi vừa rồi nói chuyện đi ra, chỉ cần hắn không phải là Francis, chúng ta tức khắc nhường đường - không quản việc Hải tộc các ngươi!
- Đâu có người nào? Con chim nhỏ kia nghe nhầm rồi sao?
Những lời này Snoopy thiếu chút nữa thốt ra khỏi miệng, nhưng nó quá hiểu Long Tước này - nó là thần sủng của tình phụ của chủ nhân trước đó của nó, trong lòng biết lời này khẳng định chỉ có thể đem sự tình càng thêm loạn, nói ra đến miệng lại muốn đổi lời.
Liếc nhìn hộp thánh khí trong tay, thỏ gia linh cơ máy động:
- Bằng hữu kia của ta ở trong này!
Đỗ Trần cố ép trăm loại sầu muộn trong lòng. Cố gượng ở trong tai thỏ gia phát ra âm thanh hỗ độn:
- Không sai. Ta ở trong hộp!
Hắn cố làm như ẩn hiện thanh ba thật giống trong hộp đi ra, cùng với cái khẩu âm vừa rồi.
Tự tai nghe được âm thanh này, sắc mặt Tuyết Cơ đột nhiên trắng bệch. Mượn cơ hội lùi lại một bước, Tim đập thình thịch.
Là giọng của hắn? Rất giống, nhưng có chút khác nhau...
Tuyết Cơ cúi đấu, che giấu tâm tình của mình...
Trên cái mặt nhỏ của Long Tước lộ ra thần sắc thanh thản:
- Ha ha, còn tưởng dị năng chủng tộc của mình mất linh chứ, nguyên lại là trong cái hộp! Mình không ngờ phạm phải sai lầm loại này, thật đáng cười...
Snoopy lại nói:
- Bỏ đi! Đều nói cho các ngươi rồi, lão tử thân bại ở đảo Borg, ngay cả thần sủng mới thu nhận cũng bị phản quân nhốt ở trong cái hộp này, ta đang muốn tới minh hữu nhà Tucker mượn binh tạm lánh, đồng thời xin Tucker giúp ta mở chiếc hộp này, cứu ra thần sủng của ta! Vừa ý chưa…?
Nó vỗ vỗ cái hộp:
- Chẳng lẽ các ngươi cho rằng Francis một người sống, có thể trốn trong cái hộp thánh khí nhỏ như vậy sao? Chẳng lẽ ta ngu tới mức đem Francis giấu ở bên trong cái hộp đã bị phong tỏa?
Một người còn sống có thể trốn trong cái hộp nhỏ sao? Trong lòng Tuyết Cơ cười cam chịu, mình vừa vặn biết một người có thể làm được điểm này.
Chẳng lẽ người trong hộp này thật sự là hắn?
Trái tim Tuyết Cơ đập càng thêm kịch liệt, liều mạng bảo trì mặt cười trấn tĩnh:
- Kiếm Nô, Hải Hoàng nói có lý, chúng ta không cần ở đây lãng phí thời gian nữa! Không bằng chia thành hai đội, một đội tiếp tục ngăn chặn ở đây, một đội khác đến thành Emerald xem xem...
Kiếm Nô suy nghĩ một chút, gật đầu, trong nhận thức của nàng đích xác không ai có thể trốn trong cái hộp nhỏ như vậy, cho dù có bí pháp là loại thân thể đặc biệt của thần Margaret đồng hóa thành nguyên tố cũng không được, ngươi vô luận thế nào thể tích không thể biến quá nhỏ!
Hơn nữa, cái hộp này đã phong tỏa, mình còn chưa có bản lĩnh đem nó mở ra kiểm tra.
- Được, bệ hạ Sainz, xin mời!
Kiếm Nô phất tay nhường đường, Snoopy trong lòng hô to, ha ha, gia gia ta là thỏ, nhưng gia gia ta đã lừa được rồi! Nhún người muốn bay đi ngay, nhưng ngay lúc này Long Tước nhíu mày:
- Thứ dơ bẩn đáng chết, ngươi đập loạn cái gì?
Chỉ thấy trong ống tay áo Kiếm Nô ngọ nguậy một trận, giống như có thứ gì muốn bò ra - chính là lễ vật bọn họ tặng cho gia tộc Tucker, gần đây món lễ vật này đã bị thuần phục, Kiếm Nô cũng mang theo bên mình.
Long Tước! Sau khi ta nhìn thấy lão oan gia, đi ra nhìn bộ dạng lạc phách của hắn không được sao?
Trong ống tay áo của Kiếm Nô bò ra một con rắn nhỏ, theo đó lại có một cái đầu rắn, chẳng lẽ là hải xà nhiều đầu? Cũng không phải, đây là loại dị thú rất quái dị, sau khi nó hoàn toàn xuất hiện, treo lơ lửng trên không, thân thể lộ ra giống như một thứ tảo biển, chỉ có kích cỡ nắm tay, bất quá xúc tu trôi nổi trong không khí toàn bộ là đầu rắn, toàn bộ có hơn trăm cái!
Là tảo biển Medusa! Cái thứ này còn chưa tuyệt chủng sao? Snoopy sửng sốt, thầm nói, chẳng lẽ nó còn là lão oan gia của Sainz?
Mấy trăm cái đầu của tảo biển Medusa cùng cười điên cuồng, nhưng âm thanh lại chỉ có một cái:
- Khách khách, Sainz, ngươi cũng có ngày hôm nay a!
Giọng nó oán độc âm lãnh.
Tuyết Cơ trong lòng quýnh lên, tảo biển Medusa này và Sainz có thù khắc cốt ghi lòng, nếu trong chiếc hộp của Sainz đích thị là hắn, mình ngàn vạn lần không thể kêu tảo biển Medusa phát cuồng báo thù! Nghĩ đến đây Tuyết Cơ nhạt giọng nói:
- Nếu đã gặp lão oan gia rồi, vậy trở lại đi, chúng ta còn có việc trọng yếu hơn!
Kiếm Nô cũng muốn thu lại tảo biển Medusa, nhưng mấy trăm cái đầu của quái vật kia đột nhiên chấn kinh, đem gần một nghìn đôi mắt nhìn chằm chằm vào Snoopy.
- Ngươi không phải là Sainz!
Kiếm Nô thần sắc biến đổi, tảo biển Medusa đã bị thuần phục, hơn nữa nó và Hải Hoàng thật sự là đã quá quen thuộc, không thể lầm được! Tình huống có biển đổi, bất quản hắn là ai bên trong tuyệt đối có điều lạ, hơn nữa có thể là Francis dịch dung thành Sainz hay không.
- Thấm Thủy kiếm trận, bắt hắn cho ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.