Liên Hoa Bảo Giám

Chương 444: Đầu hoài tống bão

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Thật tâm mà nói, Đỗ Trần đối với hỏa hệ dị thú cũng không có hứng thú quá lớn, bởi vì, có thể đốt cháy Đỗ Tư hóa thành thể khí, gần mười ngày mới có thể khôi phục như cũ, lực lượng bậc này, Đỗ Trần không muốn trêu chọc. Nhưng gia tộc Tucker không thể dung cho loại uy hiếp này ở trong nhà mình, hôm nay tìm tới trước cửa Đỗ Trần, hắn cũng không thể không đi ứng phó một chút.

Đỗ Trần mang thỏ gia Snoopy từ trong Liên Hoa ra, đưa cho Liya:

- Bây giờ Andy cùng Đỗ Tư đi với ta, Liya các ngươi ở lại chỗ này, cẩn thận chút, Margaret không biết lúc nào sẽ đột nhiên xuất hiện.

Liya nháy mắt:

- Ta lúc nào khiến ngươi lo lắng?

Đỗ Trần nở nụ cười, đánh thức Andy, rồi hướng ra bờ biển. Trên đường, những lời Đỗ Tư nói mấy ngày hôm trước còn vang vọng bên tai: “Francis, dưới huyệt động nọ là một tiếp điểm với Tánh Mạng thụ, ngày đó ta để cho Arthur chờ bên ngoài, tự mình đi xuống, không lâu sau đó, đại khái dưới đất khoảng 1000 mét phát hiện nhiệt lượng tính mạng thể, ngũ ca ta thấy thứ đó rõ ràng, rất dễ nhìn, viên cầu khổng lồ có tính mạng, đại khái cao mười thước, đường kính năm sáu thước, tánh mạng nhiệt lượng trên người cực kỳ khổng lồ... ta hoài nghi đó là một dị thú hình tròn hoặc là một quả trứng của dị thú.”

“Nhưng mà đang lúc ngũ ca ta nghĩ tiếp tục đi xuống, quả trứng nọ đột nhiên bộc phát ra ngọn lửa, hỏa diễm mạnh mẽ khiến cả vách Tánh Mạng thụ cũng bị phá hủy. Nhưng ngũ ca ta là ai? Liên Hoa bung ra, nhờ Tánh Mạng mê cung phức tạp ngăn trở ngọn lửa, chạy thục mạng ra ngoài, chẳng những chạy ra ngoài, lại có thời gian thuận đường cứu Arthur.”

Lão gia tử được kể nên cũng biết tình huống sau khi tiến vào, mới có thể tổ chức đội thăm dò thứ tư, nhưng không tưởng, ngay khi thành viên của đội tiến vào mê cung, dị thú nọ lại bộc phát ra cường đại hỏa diễm, khiến bọn họ cháy sạch đến xương cũng không còn! Bất đắc dĩ, lão gia tử mới tìm tới Francis.

Mắt thấy đã tới bờ biển, Đỗ Trần hỏi:

- Ngũ ca, ngươi nói, vậy tốc độ lửa cháy nhanh, hay tốc độ Thanh Vân của ta nhanh hơn?

Ngũ ca cười vô sỉ nói:

- Sao? Ngươi muốn đi nhìn dị thú kia một lần sao? Nói như thế, nếu ngươi cách ngọn lửa ngoài năm mươi thước, tuyệt đối có thời gian chạy trốn. Nhưng nếu hắn phóng hỏa bên người ngươi... hắc hắc, ngươi chờ chết đi.

Ngọn lửa đương nhiên nhanh tới bước này sao?

Đỗ Tư lại nói:

- Nhưng Tánh Mạng Mê Cung lại giúp ngươi - ngọn lửa đốt cháy vách tính mạng cần một đoạn thời gian, thừa dịp này ngươi có thể tránh né. Nhưng nếu ngươi cùng dị thú nọ đối đầu tại đại bình nguyên, xin lỗi, ngươi chỉ có một đường chết.

Cuối cùng, ngũ ca nghiêm mặt nói:

- Ngũ ca đã từng thấy qua thực lực của Bowness, cho dù đã tề tụ năm đại nguyên tố… mạnh như thập tứ cấp đấu thần Bowness, một khi bị ngắm chuẩn, cũng đừng nghĩ tránh thoát ngọn lửa.

Đỗ Trần trừng mắt, thật lâu sau không nói gì.

- Sao? Sợ rồi a?

Đỗ Trần nhìn ngoài khơi, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm:

- Nghe thế, người khiếp nhược sẽ nghĩ tới trốn tránh, nhưng người thông minh sẽ nghĩ... Bowness không thoát, vậy Margaret thì sao? Đỗ Tư, ta bắt đầu cảm thấy hứng thú với dị thú nọ rồi.

Ngay khi Đỗ Trần tới bờ biển, cùng Junker thương nghị cụ thể kế hoạch thăm dò, dưới biển sâu, trên mặt cát ở đáy biển rất bình thường.

Một nhóm quân đội ước chừng hơn trăm người, trầm mặc, toàn bộ do nữ nhân tạo thành, chiến giáp nhũ trắng bó sát người, sau lưng một thanh trường kiếm, mà trong đó một người đang áp tai xuống cát, lẳng lặng nghe ngóng gì đó.

Chỉ chốc lát sau, nàng đứng dậy đi tới trung tâm đoàn quân trước một cái kiệu, còn cách kiệu đã trầm giọng nói:

- Nguyên soái, mới vừa rồi dưới Tánh Mạng mê cung lại có ngọn lửa cường đại phát ra, mạt tướng đã xác định vị trí - hướng đông nam, dưới đất 1000 mét.

Người trong kiệu tựa hồ suy tư cũng không có đáp lại.

Nữ tướng lại nói:

- Hôm nay tướng quân Kiếm Nô cùng Long Tước các hạ đang ở thành Emeral, xin nguyên soái ra lệnh, chúng ta có nên triệu hồi các nàng, thông tri gia tộc Tucker, sau đó từ mệnh môn phía bắc thành Emerald tiến vào Tánh Mạng mê cung?

Người trong kiệu Hừ một tiếng:

- Không cần, hành động lúc này, ngoại trừ các ngươi không đuợc tiết lộ cho bất luận kẻ nào, muốn vào Tánh Mạng mê cung, chỉ có một đường mệnh môn thôi sao?

Ngoại trừ mệnh môn, còn có phương pháp gì có thể tiến vào Tánh Mạng mê cung?



Đương nhiên có.

Không một tiếng động, nước biển bốn phía đột nhiên bắt đầu chuyển đông, trong khoảnh khắc tạo thành một thủy long gào thét, thủy long xoay tròn, tụ lực, quay đầu nhắm đáy biển, cơ hồ không bị ngăn trở gì. Thủy long xuyên qua cát biển, đánh vào Tánh Mạng thụ, đào ra một động đủ để dung nạp nhuyễn kiệu.

Người trong kiệu lạnh nhạt nói:

- Không cần lo lắng biến hóa trong Tánh Mạng mê cung, bổn soái trên đường sẽ cho nổ tung vách Tánh Mạng thụ, khởi kiệu, trực tiếp tới nguồn của ngọn lửa đó. Trước tiên dùng Thấm Thủy thần vụ che giấu khí tức, chờ đến gần ngọn nguồn của ngọn lửa, đổi sang dùng ẩn hình trận pháp.

Bạch giáp nữ tử quân đoàn nâng kiệu tiến vào Tánh Mạng mê cung. Rất quỷ dị, trong biển sâu lại xuất hiện một huyệt động, nước biển hẳn là phải điên cuồng tràn vào, nhưng sau khi đội quân biến mất, nước biển vẫn xoay quanh cửa động, không thể tiến vào trong! Rất nhanh, cát chảy che giấu cửa động, tựa hồ cái gì cũng chưa có phát sinh...

Chỉ chốc lát sau, mấy người thần bí xuất hiện trên bãi cát vừa rồi, sương mù nhàn nhạt bao phủ trên người bọn họ.

Tổng cộng có mười một người, trong đó lão Bowen răng vàng cảm thấy kỳ quái:

- Margaret thật kiêu ngạo, một đường hủy đi Tánh Mạng thụ tiến vào, nàng không sợ trước khi thấy dị thú thì nàng đã tiêu hao đấu khí sao?

Demis phì cười nói:

- Làm nổ tung vách Tánh Mạng thụ chỉ cần lực lượng thập nhị cấp, Margaret thân là thập tứ cấp đấu thần, khư khư vách Tánh Mạng thụ có thể tiêu hao của nàng bao nhiêu lực lượng?

Nói xong, hai người liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu cười hắc hắc, nói với mấy người phía sau:

- Chúng ta từ xa đi theo, chờ Margaret cùng dị thú nọ đánh nhau tới lưỡng bại câu thương là lúc.. hắc hắc, sau lưng mụ vung đao! Bất quá chú ý, không nên tới gần Margaret năm trăm thước, nếu không dù là Bi Ca vân vụ cũng đừng nghĩ giúp chúng ta giấu diếm lỗ tai mụ - lão yêu bà nọ cảm giác lực dù kém Long Tước nhưng khoảng cách mấy trăm thước đừng nghĩ giấu diếm nàng.

Bi Ca tử sĩ mở ra cát biển, theo đó tới cửa động mà Margaret mở ra, như cá chui vào.

Tuyết Cơ đi cuối đội ngũ, nàng đột nhiên dừng bước, chần chờ:

- Ta, ta không nên tiến vào.

Demis quay đầu lại nhìn thoáng qua Tuyết Cơ, suy nghĩ một chút, đột nhiên đưa cho số 9 một cái dây thừng:

- Cũng tốt, ngươi cùng số 9 chờ ở chỗ này. Số 9, trói Tuyết Cơ lại.

Số 9 Roland sửng sốt:

- Trói lại?

Tuyết Cơ cười cười:

- Bát tỷ phu, Demis đại nhân lo lắng cho ta, một khi bọn họ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, gia sư thấy được Tuyết Cơ bị trói, Tuyết Cơ có thể giải thích. Mà ngài, ngài cũng có thể lợi dụng Tuyết Cơ, dùng Tuyết Cơ để đàm phán, trợ giúp đại nhân Demis.

Roland bĩu môi, trói Tuyết Cơ, đưa mắt nhìn các thành viên Bi Ca tử sĩ khác tiến vào Tánh Mạng Mê Cung...

Vách núi đen phía bắc thành Emerald, ngoài khơi.

Junker nhíu mày hỏi:

- Francis, ngươi thật sự muốn độc thân dò xét huyệt động này?

Đỗ Trần cười nói:

- Lão gia tử yên tâm, ta từng trốn thoát một lần, hiểu rõ tình huống, lần này cũng sẽ không chết trong đó.

Junker có vài phần không muốn cho Đỗ Trần mạo hiểm. Mới vừa rồi Đỗ Trần đưa ra ý kiến một mình đi thăm dò, lão chấn động trong lòng. Trước kia Francis chết thì chết, gia tộc Tucker ngoại trừ Anne có lẽ không ai để ý tới sinh tử của hắn, nhưng bây giờ không giống, Francis là kế thừa nhân của cứu thế chủ.

Đỗ Trần suy nghĩ, dị thú có thể uy hiếp sinh tử của Margaret, khách khách, đây là cơ hội khó gặp, chẳng lẽ dị thú này chính là đệ tứ gia (Thế lực thứ 4 mà Liya nói trong lúc bày bàn cờ phân tích cục diện) mà Liya vẫn muốn kiếm tìm? Dù sao Đỗ Tư nói, năm mươi thước là khoảng cách an toàn, vậy mình đi xuống, còn cách năm mươi thước thì nói chuyện với dị thú nọ được không? Đàm phán thành công, mọi người cùng đối phó Margaret, đàm phán không được, lão tử vận động Thanh Vân, chạy thoát...

Junker kéo tay Đỗ Trần:

- Francis, ngươi là khách, ta lão nhân này cam đoan ngươi an toàn trong khoảng thời gian này. Vậy ta soái lĩnh Lôi Đình quân tinh duệ cùng ngươi đi một phen.



Đỗ Trần khoát tay, nói:

- Lão gia tử, ngài thân phận tôn quý, sao lại có thể mạo hiểm? Hơn nữa, lão gia tử ngài giúp ta quá nhiều, lúc này đây, coi như vãn bối bỏ chút tâm lực vì gia tộc Tucker.

Nói xong, không đợi lão gia tử ngăn trở, Đỗ Trần hóa thân hơi nước, trùng vào biển sâu.

Phốc, nhìn bọt nước bắn lên, Junker cau mày, không thể tưởng Francis tiểu tử này còn có vài phần nghĩa khí, xem ra hắn là loại người đối với bằng hữu thì hết lòng, mà với địch nhân thì không từ thủ đoạn.

- Lôi đình đệ nhất quân toàn viên nhập hải phong tỏa cửa vào huyệt động, một khi tình huống có biến, mặc kệ đối thủ là ai, không tiếc hết thảy, dùng lôi đình vũ trận tiếp ứng Francis.

Đỗ Trần ở trong biển nghe được những lời này, cười cười, lắc mình tiến vào huyệt động.

Andy, Đỗ Tư còn có Đỗ Trần ba người ngồi trên Liên Hoa, vừa vào động đã dùng 19 để ẩn mình. Cứ như vậy, Đỗ Trần không lo lắng dị thú phát hiện bọn họ, không sợ nó không kịp nghe chuyện liền phóng hỏa... Tựa hồ vận mệnh nữ thần làm trò cười, Margaret cũng ẩn hình tiến vào huyệt động.

Rất nhanh tìm tới mệnh môn, vừa vào, Andy mặt mày ủ rũ:

- Lão thiên a, giấc mộng của ta, cái mũi của ta, nơi này mùi thật khó ngửi.

Dị thú nọ trước sau tổng cộng hai lần phóng hỏa, mỗi lần hỏa đều thiêu đốt vách tường bên trong, đại hỏa qua đi, cây cối bị đốt tạo mùi, bộ dáng thê thảm... trước mắt Đỗ Trần hiện ra.

Đập vào mắt là cảnh sắc khắp nơi gỗ bị cháy đen, có khói xanh, tựa hồ tuyên cáo, nơi này vừa mới phát sinh hỏa hoạn, bất quá năng lực khôi phục của Tánh Mạng thụ thật sự kinh người, chẳng những đã tiêu diệt ngọn lửa, hơn nữa có nơi còn mọc ra cành lá xanh biếc.

Biến hóa của Tánh Mạng mê cung rất nhanh, lối vào dùng Chỉ Gian Sa làm ký hiệu, một đường rải cát, như vậy, hắn mới có thể không lạc trong mê cung quỷ bí khó lường... cứ như vậy, đoàn người tiến xuống dưới...

Đỗ Tư đột nhiên ngước đầu lên, nghiêm nghị nói:

- Francis, quả cầu dị thú nó động rồi.

- Có thể xác định nó vì sao di động không?

- Không rõ, ta không có phát hiện tình huống dị thường gì ở phụ cận, dị thú đó đột nhiên tự di động, tốc độ rất chậm, bất quá lại đang gia tốc.

Đỗ Trần sờ mũi:

- Từ phương thức chuyển động của dị thú cho thấy, nó đang tránh né cái gì đó, còn chuyển phương hướng, không ở một chỗ?

- Chuyện này rất trọng yếu, nếu dị thú muốn đổi chỗ, vậy không phải là nó đang tránh né... Đáng chết, có thể khiến dị thú này sợ hãi chạy trốn, vậy đối phương có thực lực cỡ nào?

Đỗ Tư nhắm mắt “nhìn”, dậm mạnh chân:

- Đáng chết, tánh mạng khí tức của dị thú nọ ngày càng yếu, gần như biến mất, ngũ ca ta căn bản nhìn không thấy.

Cường giả có thể giấu diếm sự điều tra của Đỗ Tư cũng không khiến Đỗ Trần ngạc nhiên, dù sao sở trường của Đỗ Tư không phải điều tra thăm dò.

Liên Hoa ẩn tàng khí tức, 19 ẩn hình, Thanh Vân bay nhanh, sợ cái gì? Đỗ Trần hừ một tiếng:

- Chúng ta tiến nhanh hơn, tới nơi hắn biến mất.

Lời còn chưa dứt, Liên Hoa đã như điện xạ phi hành trong Tánh Mạng mê cung, liên tục xuyên qua cửa động quỷ bí, nhanh chóng mở ra rồi hợp lại, ngay khi Đỗ Trần tiến vào trong một thông đạo trống trải, Andy đột nhiên ngửi ngửi, trong đấu hồn nói:

- Mùi thật thơm,... Andy đói bụng.

- Phốc.

Cơ hồ đồng thời, Liên Hoa của Đỗ Trần như chạm vào thứ gì, mềm mại, như là một tấm vải mềm, Liên Hoa rất dễ dàng xé rách tấm vải tiến vào trong, không biết là nơi nào... nhưng Đỗ Trần tập trung nhìn vào trong thông đạo trống rỗng, chẳng lẽ mình lao vào bức tường không khí?

Lúc này thì, thông đạo đột nhiên hiện ra hơn trăm bóng người, trong đó có một cái kiệu, giương mắt nhìn lên, bên trong có một nữ nhân vận trang phục võ tướng, hơn ba mươi tuổi...

Nữ nhân nọ trong mắt tinh quang chợt lóe:

- Có người ẩn hình giống chúng ta, thánh nữ binh đoàn, phong tỏa tất cả cửa xuất nhập.

Nói xong, nàng phất tay chộp tới rèm kiệu nơi bị rách.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook