Chương 343: Duhon và Constantine
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Duhon long hóa thành hình rồng, giương hai chiếc cánh khổng lồ, giống như cự long biến hóa, nếu như Dịch Cốt ở đây, nhất định sẽ phi thường kinh ngạc, chẳng lẽ Constantine phục hồi tỉnh dậy, còn đầu phục Ma tộc?
Duhon giương cánh bay lên, hỏi Brockman:
- Nghị viên Brockman, ta vừa mới đến lòng đất, không quen đường ở đây, cảm phiền ngươi và Hohmann đưa ta ra!
Sao có thể đường đường là nghị viên phải đưa người? Xem ra bổn tộc nhân bọn họ vẫn xem thường hộ ngoại lại chúng ta a!
Brockman trong lòng căm phẫn, lạnh lùng nói:
- Theo mấy Thanh Biều thú năm trước Phillip đại nhân bắt được, gần đây có ba đường có thể ra ngoài. Lúc này chúng ta đang ở Auerbach đại hạp cốc chuẩn bị cho kế hoạch cuối cùng, con đường này không có cách nào đi được! Vậy mời Duhon các hạ tự mình ra ngoài từ đường gần nhất là Thiên Đao phong vậy!
Nói rồi, Brockman liếc mắt nhìn hai cánh của Duhon đang diễu võ dương oai, cười mỉa:
- Duhon các hạ tôn quý, ngài nên để ý chút, đường ngầm Thiên Đao phong rộng chỉ có hai thước, chớ làm gẫy cánh của ngài!
- Brockman!
Duhon lớn giọng hét lên!
Bowness cười cười:
- Duhon, ngươi sao có thể yên cầu một vị nghị viên làm việc của người hầu chứ? Được rồi, ngươi tự mình từ Thiên Đao phong đi đi! Nghị viên Brockman, còn mong ngươi cung cấp địa đồ khu vực gần đây!
Brockman hậm hực ném cho một phần địa đồ, xoay người đi chỉ huy vong linh, còn Duhon cũng lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của hắn, cũng xoay người bay đi.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Bowness khẽ lắc đầu:
- Ài, trong tộc của ta còn rất nhiều kẻ không hiểu rõ a. Phillip đại nhân, Brockman nghị viên, hai ngươi tuy là Hồng Huyết Nhân, nhưng lại cống hiện to lớn cho kế hoạch ngày trở lại của Tử Huyết Nhân chúng ta! Không có các ngươi, Tử Huyết Nhân chúng ta sợ rằng còn phải không biết bao lâu mới có thể đoạt lại quyền lợi sinh sống dưới ánh mặt trời!
Nói rồi, hắn hướng tới Phillip khom ngươi một cái:
- Mấy năm nay, trong tộc của ta có không ít người bất kính với ngài, xin đại nghị trưởng ngài chớ trách, nếu ngài ở vị trí tối cao tam đại nghị trưởng liên tịch hội, mà còn có Tử Huyết Nhân dám bất kính với ngài, lập tức giết chết, không cần nể mặt ta tha cho bọn chúng!
Phillip cười hoàn lễ:
- Nguyên soái quá khiêm nhượng rồi! Nếu không phải là nguyên soái, thực nghiệm của ta nào có thể có tiến triển to lớn như thế? Nên là ta cảm kích nguyên soái ngài mới đúng!
Hai người khách sáo với nhau một hồi.
Phillip ngạc nhiên nói:
- Nguyên soái, Duhon đi tam đại lục làm gì?
Bowness cũng không hề che dấu:
- Là vì ba việc, thứ nhất tìm lão huynh đệ năm đó của ta. Yêu vương Mark Cuban! Thứ hai, tiếp tục giả mạo thân phận Constantine gây ra nội loạn cho Hồng Huyết Nhân! Về phần việc thứ ba, còn nhớ quả trứng năm đó ta tặng cho ngươi không?
Thần sắc Phillip chợt biến đổi, con ngươi lớn trên vai phải mở ra:
- Đương nhiên nhớ rõ, ta đang chuấn bị ấp nó nở ra, đáng tiếc phòng thí nghiệm ở đấu thần đào sau trận lửa lớn bị hủy diệt hết thảy! Chẳng lẽ quả trứng này...
Bowness gật gật đầu:
- Ngoài dự liệu của ta, mẫu thân của quả trứng đó không hề chết, hơn nữa trọng thương đã khỏi hẳn, đang muốn đoạt lại hài tử của mình! Ngươi biết đó, thực lực của vị mẫu thân đó xuất chúng, mà kế hoạch “Quyền lợi” của chúng ta tới thời khắc quan trọng nhất, không thể thêm loạn cho hậu phương, cho nên không lâu trước ta với vị mẫu thân kia đạt thành hiệp nghị, nếu ta có thể đưa hài tử của nàng về thì nàng toàn lực giúp chúng ta trở lại nhân gian!
Sắc mặt nhờ nhờ của Phillip bùng lên nét đỏ mơ hồ.
Nghiêm khắc mà nói, quả trứng nọ mất trong tay hắn, nếu vị mẫu thân kia làm loạn hậu phương của Tử Huyết Nhân. Vậy cũng là trách nhiệm của Phillip!
Nhưng quả trứng kia cuối cùng ở đâu, Phillip nghĩ trăm lần không có lời giải, cùng với một trường đại hỏa phòng thí nghiệm trên Đấu Thần đảo, toàn bộ chứng cứ đều bị tiêu diệt... nếu như nói hiềm nghi, tiểu Bối Bối bên người Francis hiềm nghi lớn, nhưng Brockman mang theo thú Tyre đã tự mình kiểm tra, tiểu Bối Bối chỉ là một cô bé bình thường, cô bé sao có thể là hậu duệ của thần thú cường đại chứ?
Cho dù là vị mẫu thân kia, cũng không mạnh tới mức đủ để che giấu thú Tyre a!
Đáng tiếc, Phillip không biết, một tiểu Bối Bối có lẽ không thể qua mắt được Hohmann, vậy thêm một Alex nữa thì?
Tiểu gia hỏa kia chính là hai đại siêu cấp thần thú hợp thể mà thành đó...
Bowness nói:
- Dựa theo nội dung hiệp nghị, vị mẫu thân kia cho ta một giọt máu của nàng, Duhon chính là mang theo giọt máu này làm manh mối, đi tìm quả trứng kia!
Nói xong, hai người cùng hướng mắt nhìn thi thể không ngừng được chuyển tới, nhìn trên mặt đất vong linh binh sĩ không ngừng bật dậy thì đều lộ ra nét cười. Còn Duhon, đang bay nhanh trong sương mù trùng trùng của Sinh Mệnh mê cung, đường ngầm phức tạp này giống như y theo tâm ý của hắn, mỗi khi hắn bay tới nơi nào, thì tử lộ trước mắt nhất định vừa vặn xuất hiện một cửa động, để hắn kịp thời đi vào.
Dọc theo đường Duhon phi hành về phía trước, xuyên qua đường ngầm, lướt qua mấy sào huyệt của hung thú, cũng không phải quá xa, Đỗ Trần đang nắm “Cổ” của Thanh Biều thú, hung hăng tra hỏi động tĩnh của Phillip.
- Nói như vậy, kế hoạch của Phillip đã bắt đầu được hơn một năm, trong một năm này, ít nhất có bốn mươi đến năm mươi vạn vong linh binh sĩ tiến vào chỗ sâu bên trong đường ngầm, lại không hề xuất hiện nữa!
Thanh Biểu thú rối rít gật đầu:
- Đúng thế, đúng thế! Bọn họ mỗi khi thành lập quân đội, lại chia tới bên dưới Auerbach đại hạp cốc huấn luyện, có thể là hành quân tập thể, đưa bọn họ đến sâu trong Sinh Mệnh mê cung, không biết đi đâu!
Đỗ Trần lại hỏi một lần để xác nhận:
- Khoảng đất trống mê cung bị bọn Phillip chiếm mất là trăm thước dưới đại thảo nguyên từ sơn mạch Amulang tới Auerbach đại hạp cốc, chiếm đất và mở rộng, nhất định là căn cứ quân sự, đúng không?
Thanh Biều thú lại gật gật đầu.
Đỗ Trần thả nó ra, nhìn qua mọi người.
Lão Fuye cau mày nói:
- Mưu tính của Phillip quả là không nhỏ a! Hơn mười vạn đại quân vong linh, không cần hậu cần, hơn nữa càng ngày càng nhiều, một đội quân như vậy nếu dùng được, cũng đủ công hãm một cường quốc của đại lục. Hắn thời thiếu niên xuất thân hoàng kim tát lan tộc, là quý tộc trong giới quý tộc của thú nhân, bởi vậy đối với quân chính kinh tế đều hiểu xa hơn người thường.
Dịch Cốt nói:
- Nếu có thể ngăn cản bọn họ, thì đúng là một việc thiện lớn!
Tuyết Cơ không nói gì, mà chăm chú suy nghĩ, nàng rất khó hiểu:
- Ân nhân, mọi người lo lắng đến Phillip gì đó làm gì? Sư tôn đã nói, tam đại lục phong vân biến ảo, mỗi thời đều có thế lực trỗi dậy, có thế lực diệt vong, đó là quy luật của nhân loại, chẳng cần phải xen tay vào, đi lo lắng...
Đỗ Trần vuốt mũi tính toán rất lâu, nói thật, loại đại thiện sự ngay ở trước mắt, nói không động tâm là giả! Nhưng muốn làm việc thiện cũng phải cân nhắc thực lực của mình mới được! Nếu đối thủ chỉ có vong linh, vậy kệ hắn có trăm vạn đại quân Đỗ Trần cũng búng ngón tay là tiêu diệt ra tro - đây không phải là khoác lác!
Nhưng cao thủ của đối thủ nếu không phải là vong linh?
Đỗ Trần lại nắm “Cổ” Thanh Biều thú:
- Nói, mấy người đánh vỡ vách của Sinh Mệnh mê cung có phải là vong linh hay không?
Dịch Cốt cũng chẳng có bản lĩnh đánh vỡ được vách tường của mê cung a!
Thanh Biều thú nói:
- Ta, ta không chính mắt nhìn thấy, bất quá Cốt trùng ở bên trong nói, vong linh là sau khi mấy người kia đánh vỡ tường mới xuất hiện, mấy người xuất hiện đầu tiên đó, hắc hé hé, không phải là vong linh!
Trong lòng Đỗ Trần trầm xuống, nói vậy phía đối thủ tồn tại cao thủ còn vượt qua Dịch Cốt, hơn nữa còn có tới mấy người, không thể bị mình khắc chế! Quên đi, việc thiện này không phải mình có thể làm được, toan tính của Phillip rõ ràng không đơn giản, hơn nữa hắn súc phạm anh linh, chính là khiêu khích thú nhân và thánh giáo, mình nên nghĩ biện pháp tiết lộ tin tức này cho thú hoàng cùng giáo hoàng, để cho bọn họ đi mà giải quyết.
Tiết lộ thông tin cũng là việc thiện mà!
Nghĩ đến đây, Đỗ Trần gật đầu nói:
- Hai người các ngươi nghe đây, đưa bọn ta từ Thiên Đao phong ra ngoài, nếu trên đường các ngươi dám giở trò gì, vậy xem xem các ngươi...
- Cứu mạng a, hắc hé hé, chạy mau a!
Đang nói, bốn năm mươi Thanh Biểu thú vừa mới đào tẩu ùn ùn kéo đến, trên từng cái đầu nhỏ đều kinh hoàng thất thố, thân thể to lớn nhanh chóng trườn tới, điên cuồng chạy trốn như thấy ác ma!
Một con Thanh Biều thú đang phóng ở phía trước tới chỗ này, vừa thấy Đỗ Trần còn đứng ở đây lập tức khóc như đưa đám:
- Đại nhân, đừng giết chúng ta, chúng ta đang đào mệnh... xin cho qua đi!
Một con khác cùng gào to:
- Chạy mau, chạy mau, ác ma cực to giết đến rồi!
Trong đường ngầm mặc dù nhiều cửa động, nhưng những Thanh Biều thú này không dám tùy tiện chạy loạn, mà cả đám ùn ùn hướng mấy cửa động đặc biệt chạy tới - bọn chúng biết, chỉ mấy cửa động này mới an toàn, còn lại… đều là tử lộ.
Đỗ Trần sửng sốt, thầm nói, chẳng lẽ là quái thú ở sâu trong đường ngầm Vân Tiêu Kinh giết tới?
Hai Thanh Biều thú bị bắt làm tù binh cũng gào to:
- Mau chạy thôi, đại nhân lợi hại a! Đúng rồi, ngàn vạn lần đừng chạy loạn, các ngươi chạy theo chúng ta, yên tâm, cổ ta còn nằm trong tay ngài, không dám giở trò đâu!
Dịch Cốt kinh thường nói:
- Còn chưa thấy đối thủ đã cuống cuồng bỏ trốn, cái này là sao?
Lúc này, một thân ảnh cao gầy đang trên đường giết tới, chính là Duhon!
Vừa rồi hắn cùng với Brockman gây sự, trong lòng tức giận dị thường, tới được nơi này rồi vừa nhìn, quả nhiên, cửa động chỉ có hơn hai thước, hắn liền biến thành hình người cẩn thận khép cánh, cho nên trên đường gặp phải, liền giết hai Thanh Biều thú xả giận, lại cướp lấy thời cơ cửa động mê cung kia biến hóa!
Tốc độ của Duhon nhanh vô cùng, đám người Đỗ Trần vừa đứng trên lưng Thanh Biều thú, chuẩn bị theo bọn họ tránh đi, Duhon đã đi tới chỗ đất trống này rồi!
Vừa thấy Duhon, Đỗ Trần giật mình cả kinh “Constantine?” Đáng chết, phản nghịch cự long rốt cuộc cũng tỉnh rồi sao?
Dịch Cốt cũng nhìn thấy Constantine, lão Fuye cũng nhìn thấy, hai người đều cười cười, nếu chỉ là Constantine, vậy còn chạy làm gì? Hai phong hào đấu thần liên thủ còn chẳng giết nổi một phản nghịch cự long sao?
Duhon vừa nhìn, phía trước có ba người không quen biết muốn , hắn cũng sửng sốt, thầm nghĩ, Thiên Đao phong gần căn cứ Auerbach, mấy người này nếu tiến vào mê cung, vậy khó bảo toàn là đã biết được cái gì...
Hừ! Giết sạch là được!
Duhon nghĩ tới đây không nói lời nào, liền động thủ giết người, mà hắn xuất thủ cũng giống hệt với Constantine... kim chúc âm ba! (Âm ba = sóng âm)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.