Liên Hoa Bảo Giám

Chương 344: Tử lộ

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



Đường ngầm mê cung, vị trí của Đỗ Trần trong đó phi thường tương đối chật hẹp! Vốn bọn họ và Thanh Biều thú đã chiếm một phần năm không gian, khi một lượng lớn Thanh Biều thú kinh hoàng thất thố chạy qua nơi này, càng làm cho đương ngầm chật ních, bây giờ Duhon vừa ra tay đã cảm thấy có chút thi triển không ra được.

Hắn cong người gầm nhẹ một tiếng, trong miệng phun ra âm ba tầng tầng vân nước, âm ba này còn chưa tới trước mặt đám người Đỗ Trần, liền bị đám Thanh Biều thú hoảng loạn ngăn trở, phụt, phụt, phụt, Thanh Biều thú bị âm ba đánh tan xương nát cốt, chất lỏng màu xanh bắn tứ tung, nhưng cũng làm yếu đi uy lực của âm ba, làm khi âm ba tới được trước mặt Đỗ Trần đã nhạt đi rất nhiều.

Dịch Cốt giơ đao đánh tan kim chúc âm ba, trong lòng tin tưởng không hề nghi ngờ, hét lên:

- Thiếu gia, quả thật là Constantine, người để ý hai Thanh Biểu thú này, hắn giao cho ta!

Nói rồi, hắn hợp thân xuất đao, nghênh tiếp Duhon!

Tới tận bây giờ, trong lòng Dịch Cốt luôn kìm nén, ngày đó hắn trong bụng đánh lén mới phế bỏ được phản nghịch cự long, nhưng điều này quả thật quá mất thể diện cao thủ! Nhưng lúc đó hắn đích xác không bằng được Constantine một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, vì hoàn thành mục tiêu của Đỗ Trần, cũng chỉ đành phục tùng mệnh lệnh! Song hôm nay, hắn đã có được tân thánh khí, thực lực đại tăng, đang muốn dùng phản nghịch cự long thử làm rõ ngọn ngành tiến bộ của mình!

Trong lòng hắn chứa sự bất cam, Dịch Cốt điên cuồng điều động kim thủy hai đại nguyên tố trên người, quát với Benz:

- Ta phải xuất toàn lực, ngươi bảo hộ thiếu gia!

Đao quang huyễn hóa tung hành, đầy trời hai màu đao quang xanh đen quấn quanh thành một đạo khói đen cuồn cuộn, bắn về phía Duhon!

Lão Fuye hoành đao đứng trước người Đỗ Trần, phòng ngừa đao quang phát tán của Dịch Cốt.

Mà lúc này Duhon thấy một vòng âm ba đầu tiên không được việc gì, trong lòng cũng hơi cảm thấy kinh hãi:

- Tới tốt lắm!

Ngưng thần nhìn vào đao quang, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạo, ngươi gọi ta là gì? Constantine! Hừ hừ, Duhon ta đây thân là U Minh long, nhưng vì nghiệp lớn của nguyên soái mà khổ tu kim chúc bí pháp hơn mười năm ròng, tự hỏi nhất cử nhất động với Constantine không chút khác biệt, về phần bí pháp cũng là độc nhất vô nhị...

Nhưng ngươi thật sự coi ta là Constantine thì sai rồi! Sai quá mức rồi! Không chỉ có thực lực hơn xa phản nghịch cự long, Duhon ta nào dám giả mạo Constantine, khơi lên gió tanh mưa máu trên tam đại lục?

Duhon ta làm nhiệm vụ chưa từng thất thủ, dựa vào việc địch nhân đối đãi với ta như Constantine, mà ta... hơn xa phản nghịch cự long!

Đao quang của Dịch Cốt tới gần.

Duhon há miệng phun ra một đạo âm ba, như nước lượn sóng nghênh đón yên vụ của Dịch Cốt, nhưng chính lúc này, Duhon trầm vai kích chưởng, Bốp! Bốp! Bốp! Mỗi lần Duhon kích chưởng, ba đạo âm ba tung hoành bắn ra, theo đó âm ba trong miệng hắn phun ra bất ngờ đánh ngược vào đầu Dịch Cốt cùng hai vai.

Dịch Cốt cả kinh, Constantine còn có dư lực tập kích ngược? Hắn từ khi nào mạnh tới mức này? Không kịp suy nghĩ, loan đao theo cổ tay lật lên, mượn uy lực của thập cấp thánh khí ngưng tụ tất cả thủy nguyên tố chung quanh, thành một bức tường nước, ngăn chặn bốn đạo âm ba.

- Phụt!

Một âm thanh mờ đục vang lên, tường nước vỡ tan, âm ba tan rã. Duhon đứng ngạo nghễ, cười hung ác chằm chằm vào Dịch Cốt. Mà Dịch Cốt bị chấn lui về phía sau, dưới chân dẫm chết mấy Thanh Biều thú, mượn thân thể bọn chúng giảm bớt lực mới có thể đứng vững, mà không bị rơi vào cửa động dầy đặc san sát kia!

Dịch Cốt đại kinh, uy lực một kích này của Constantine, không hề dưới Long thần! Chẳng lẽ hắn tấn cấp thành thập nhất đấu thần, thành thần rồi?

Duhon cười lạnh, móc ngón tay khiêu khích Dịch Cốt:

- Không sai, tám năm, mười năm nữa ngươi mới có thể tiến lên thập nhất cấp đấu thần. Hãy trở lại!

Constantine lúc nào mạnh tới mức này? Lão Fuye nhìn chằm chằm vào lão bằng hữu vạn lưu ngũ tuyệt phong đã biết nhiều năm, Đỗ Trần hỏi Thanh Biều thú vài câu, thấp giọng nói:



- Bá bá, hôm nay phản nghịch cự long có chút không đúng! Chúng ta chuẩn bị rời đi! Thanh Biều thú đã nói rõ mấy cửa động có thể đi!

Lão Fuye hơi chút lắc đầu:

- Không thể lui, chúng ta có nhanh cũng không hơn được âm ba của Constantine, chỉ cần chúng ta xoay người đào tẩu, mất đi tiên cơ, nhất định khó thoát được âm ba võng sát của hắn! Ngươi tự mình coi chừng, ta đi hỗ trợ!

Nói rồi, lão Fuye cầm đao lao lên.

Nhưng hai người hợp đao đánh một người, vẫn như cũ bị Duhon làm rơi xuống hạ phong.

Đỗ Trần dùng đấu khí tóm lấy hai Thanh Biều thú, đem chúng ném vào trong Liên Hoa, sau khi biến nhỏ đi cẩn thận né tránh đao quang tứ tán, tiện tay ném ra Đỗ Tư:

- Lão Ngũ, ngươi dùng Liên Hoa đăng đi hỗ trợ!

Đỗ Trần đánh ngất một Thanh Biều thú, hỏi một con còn lại:

- Lập tức nói rõ cho ta, từ đây tới Thiên Đao phong có mấy con đường, phải đi thế nào? Chớ nghĩ nói dối, tiếp theo ta sẽ chia ra thẩm vấn huynh đệ của ngươi!

Thanh Biều thú rối rít gật đầu:

- Đường thứ nhất là cửa động bên tay trái ngươi, sau khi tiến vào, tại lần biến hóa thứ hai của đường ngầm, đi về bên trái...

Đỗ Trần thúc đẩy sức ghi nhớ siêu nhân của hắn, liều mạng nhớ lấy. Theo tính toán của hắn, hôm nay phản nghịch cự long tuyệt đối có vấn đề, không phải mấy người mình có thể ứng phó được. Vậy mình phải nhanh chóng thừa dịp Dịch Cốt và bá bá còn có thể ngăn cản hắn một hồi, nắm lấy địa đồ phụ cận, sau đó nghĩ biện pháp dùng Liên Hoa thu nhỏ mọi người chạy đi - chỉ cần Liên Hoa biến mất trong Constantine, dựa vào pháp bảo mà thiên hạ chỉ có năng lực của thú Tyre mới có thể phát hiện, có lẽ thành công.

Nhưng khi ghi nhớ, Đỗ Trần chợt ý thức được vì sao người của Thấm Thủy Hồ phải đem địa đồ bên người rồi, địa đồ trong Sinh Mệnh mê cung này không hề có chút con số quy luật nào, nếu lần thứ hai biến hóa đi bên trái động khẩu thứ ba ghi là hai ba, vậy mặt sau chính là bảy tám, sáu bốn...từng bậc số liên tiếp, mệt mỏi dằng dặc vô vùng, lòng vòng làm sức ghi nhớ siêu nhân của Đỗ Trần nghe được cũng hồ đồ, chỉ có thể cắn đứt đầu ngón tay, dùng máu viết con số lên vạt áo.

Trên Liên Hoa không chỉ có một người, Steven đang mơ màng co người một góc, mà Tuyết Cơ lại tỉnh táo, nàng kinh ngạc về sự thần kì của thánh khí, nhưng cũng nhìn chằm chằm vào Constantine.

Đột nhiên, Tuyết Cơ nói:

- Ân nhân, ngài vừa rồi nói người này là Constantine một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, Tuyết Cơ từng nghe gia sư bình luận qua về phản nghịch cự long, hắn tuyệt không có thể có thực lực bậc này! Hơn nữa Tuyết Cơ còn phát hiện một chỗ kỳ quặc!

Đỗ Trần ngẩng đầu lên, nhưng trên tay không ngừng ghi chép.

Tuyết Cơ trầm ngâm nói:

- Constantine hẳn là cùng với vị bằng hữu cầm loan đao trong tay kia của ngài giống nhau, đều là đấu thần xuất thân kim chúc hệ, nhưng đã tiến tới nguyên tố thứ hai - thủy. Nhưng Tuyết Cơ nhìn mấy chiêu của hắn, chiêu thức của người này tất cả đều là kim chúc hệ, không hề thấy bí pháp thủy hệ, thậm chí khi vị bằng hữu kia của ngài xuất ra bí pháp thuỷ hệ, cũng không dẫn tới sự cộng hưởng gì của Constantine, ngoài ra...

Đầu óc của Đỗ Trần dùng để ghi chép con số rồi, không còn dư chút tinh lực nào phân tích ý tứ của Tuyết Cơ là gì, vội nói:

- Tiểu thư phát hiện ra cái gì xin hãy nói thẳng!

Tuyết Cơ gật gật đầu hối lỗi:

- Tuyết Cơ lắm lời rồi, Tuyết Cơ cho rằng, người này mặc dù giống Constantine như đúc, nhưng hắn tuyệt không phải là đấu thần chân chính xuất thân từ kim chúc hệ, mà là giống với giáo hoàng, là xuất thân thổ hệ, hơn nữa do thổ hệ phát triển thành kim hệ, nhưng ngược lại hắn có thể vận dụng kim chúc hệ tới mức này, thậm chí làm cho hai vị bằng hữu của ngài đều nghĩ hắn xuất thân từ kim chúc hệ điều này nói rõ, hắn hoàn toàn dung hợp kim chúc hệ rồi, là đấu thập nhất cấp đấu thần xuất thân thổ hệ, mà không phải là Constantine xuất thân kim chúc hệ!

Nói rồi, Tuyết Cơ trong lòng còn đang nghi hoặc, ân nhân nếu có thể cứu ta một mạng, vậy phải thần thông quảng đại mới đúng, sao nhãn lực như thế... xem ra hẳn là thực lực của ân nhân không mạnh, nhưng có bí pháp thần kỳ cứu người - tựa hồ chính là kiện thành khí mình đang ở đây!



Đỗ Trần nghe xong cả kinh:

- Nàng nói Constantine này là giả?

Tuyết Cơ gật gật đầu:

- Đáng tiếc tới lúc này Tuyết Cơ chưa thể hành động, nếu không có thể cùng Constantine giả này đánh một trận, bất quá may mắn, Constantine giả này còn che giấu bổn mạng nguyên tố là thổ, vị bằng hữu của ngài cầm loan đao trong tay kia khéo hợp dùng thủy khắc chế thổ, vậy, mời một người khác phối hợp, mời người biết thủy hệ kia toàn lực phát động thủy nguyên tố, công kích bổn mệnh nguyên tố của Constantine giả là thổ! Có lẽ có thể liều được một đường sinh cơ!

Tuyết Cơ tuy bị thương, nhưng nhãn lực vẫn còn!

Đỗ Trần lúc này đã ghi chép hơn nửa bản đồ, đừng phắt dậy:

- Brook, người này là giả, bổn mệnh nguyên tố là Thổ!

Một câu này là đủ rồi! Nói xong, Đỗ Trần vuốt mũi ngắm Tuyết Cơ, đáng chết, lão yêu bà này tự xưng là dưới đệ nhất nhân Thấm Thuỷ Hồ Margaret, xem ra cũng không phải khoác lác a!

May mắn nàng bị thương!

Duhon cũng nghe được lời nhắc nhờ, cười lạnh lùng:

- Không tệ, không ngờ phát hiện được chân thân của ta!

Thân thể hắn run lên, phóng ra bổn mệnh nguyên tố của mình, thân hóa thành dòng cát đen, giống như một con hắc long bay múa trong đường ngầm:

- Đã biết ta là giả, vậy không lưu lại các ngươi được! Chịu chết đi!

Cát đen cuồn cuộn kéo tới, Dịch Cốt và lão Fuye dựa lưng vào nhau, thủy đao của Dịch Cốt bổ ra, Tứ Thủy đao cùng cát đen quấn lại một chỗ, Duhon kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng hai người Dịch Cốt và lão Fuye cũng bị chấn văng ra, hai người nửa quỳ trên mặt đất, lão Fuye không ngừng thở đốc, mà Dịch Cốt dùng thủy lướt thẳng qua phong mang của Duhon càng không quỳ yên, có chút ngã quỵ!

- Hừ, thụ thương rồi? Các ngươi không ngờ dám đả thương ta?

Cát đen lại huyễn hóa thành hình người, trước ngực Duhon thấm một mảng máu, đứng ở trong đường ngầm, nhìn liếc qua đối thủ...

Đột nhiên, Duhon há mồm phun ra một đạo âm ba, hướng tới nơi yếu nhược nhất chỗ này Đỗ Trần... không, là Tuyết Cơ!:

- Nha đầu đáng chết, ai khiến ngươi lắm mồm!

Nhưng lúc này Đỗ Trần và Tuyết Cơ cùng ở một chỗ trên Liên Hoa, là bạn cùng trên một con thuyền!

Âm ba tới quá nhanh, Đỗ Trần vừa mới đưa một Thuỷ Minh thuẫn lên nghênh đón, “Đoàng”! Áp lực khổng lồ đánh Liên Hoa ngã trái ngã phải, người bên trong trời đất nghiêng ngả!

Lão Fuye và Dịch Cốt kinh hoàng thất sắc, Dịch Cốt bị trọng thương, miễn cưỡng đứng lên, lão Fuye tốt hơn một chút, khiêm cưỡng hít một hơi, ôm chặt lấy thân thể bị thương của Duhon:

- Muốn giết hài tử của ta, tiếp ta chơi đùa một đoạn đường ngầm nhé!

Nói rồi, ông ra sức vặn mình, đem theo Duhon lao vào một cửa động gần nhất bên mình!

Đó là một tử lộ!

Ài số phận của nhân vật phụ là thế đó. Liều mạng bảo vệ hài tử của mình, hoàn thành lời hứa với Mayfair, Francis đã trưởng thành với Thiên Đao Benz, có lẽ ông chết cũng không phải nuối tiếc nữa nhưng…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook