Chương 45: Nhà Tù Thánh Khí, Cưỡng Gian Không Thương Lượng (1)
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Nghe thấy người hầu gọi, Đỗ Trần vội vàng mặc quần áo, mở cửa bước ra ngoài.
Bên ngoài trừ người hầu ra, còn có một gia tướng, Đỗ Trần đã thấy hắn trước đây, chính là thân tín bên cạnh thành chủ Norton.
"Tướng quân, tình huống bên ngoài thế nào rồi?"
Gia tướng đáp:
"Điện hạ Ziege đang nói chuyện với đối thủ nhằm tranh thủ thời gian để người dân có thể trốn xuống hầm, nhưng sớm muộn gì bọn họ cũng đánh nhau. Thiếu gia mau gói những thứ quan trọng lại, rồi theo ta xuống mật thất dưới đất ẩn núp, trên mặt đất không còn an toàn rồi."
"Trốn xuống lòng đất? Nếu như giống hai tháng trước đây, phát sinh động đất thì làm sao?"
"Không đâu. Thành chủ nói rồi, điện hạ Ziege lần này sẽ tiến hành cuộc chiến trên không trung, như thế tổn thất sẽ giảm tới mức thấp nhất. Ai da, thiếu gia, ngài nhanh lên chút, chờ lúc bọn họ đánh nhau, chỉ cần rơi nhầm một cái hỏa cầu, thủy đạn gì đó, đều đập chết cả một đám người."
Đỗ Trần vừa nghe đã cảm thấy có chút quái dị, đây là chiến tranh ở thế giới đấu thần, sao lại giống tập kích trên không ở kiếp trước thế? Lại còn phải xuống hầm ẩn nấp?
Nhưng sau đó hắn cũng hiểu ra, Ziege dù thế nào cũng là phong hiệu đấu thần cấp mười, lão ta đến lúc liều cái mạng già, có khả năng trời rung rất lở. Hơn nữa cái tay "ba phút kêu một lần" bên ngoài có thể huy động mãng xà tập kích, dùng ngón chân nghĩ cũng biết hắn là một kẻ không dễ chơi.
Hai người này nếu đánh nhau, nhất định có thể gây ra khung cảnh loạn thạch rơi.
Nghĩ đến đây, Đỗ Trần cũng không chần chừ, vội gọi Ariza ở phòng bên gói ghém các thứ quí trọng, bao gồm cả thứ hắn vẫn cất kỹ trong một chiếc rương, Dương Giác chiến chùy, dây chuyền của "đấu thần bác bì" cho cũng ở trong đó.
Ariza một tay cầm rương, một tay cầm một giỏ thịt trâu khô bước ra, gia tướng không kể nghi lễ, một tay giữ tay Đỗ Trần:
"Thiếu gia, mau đi cùng ta."
"Chờ một chút!" - Đỗ Trần đột nhiên lo lắng, hét - "Đại ca ta đâu? Hắn vẫn chưa về."
"Thiếu gia Steven ẩn nấp ở hầm sau bức tượng cùng với nhiều người dân, chỗ đó đã có thánh khí hộ thân của thành chủ rồi, ngài yên tâm đi."
Đỗ Trần thờ phào, yên tâm đi theo gia tướng tới sân sau phủ thành chủ. Hắn chỉ có ba người thân, lão Fuye, Ariza, và đại ca Steven, ba người này không thể xảy ra chuyện gì được.
Trên đường đi, chỉ thấy những người già, phụ nữ từng người từng người xuống hầm, còn tráng đinh trong phủ lại chạy ra ngoài, chẳng lẽ bọn họ định đi giúp đỡ thủ thành?
Gia tướng dẫn Đỗ Trần tới một căn phòng sạch sẽ, cậy nền nhà lên, đưa hắn xuống một mật thất sâu năm sáu mét.
Mật thất không lớn, chỉ có mười mấy mét vuông, ngay giữa bày một bộ bàn ghế, một cái giường, còn có một tủ vật thực và đồ sinh hoạt hàng ngày.
Gia tướng an bài cho Đỗ Trần xong, chỉ vào một quả cầu kim loại phát quang treo trên trần, nói:
"Thiếu gia, phía trên này có đấu khí của điện hạ Ziege, nó có thể bảo vệ ngài bình an." - Nói xong, gia tướng quay người leo cầu thang lên mặt đất.
"Này, ngươi không ở lại hả?" - Đỗ Trần gọi hắn.
"Thiếu gia, chủ tướng quân vây thành bị điện hạ Ziege ngăn cản rồi, nhưng còn rất nhiều mãng xà. Ta lần này quay về ngoại trừ đưa ngài xuống mật thất, còn phải triệu tập mọi người lên thành đối phó bọn mãng xà."
Hóa ra hắn quay về tìm viện binh, xem ra áp lực bên ngoài thành rất lớn, không ngờ lại phải dùng thân binh của thành chủ.
Chờ chút, nếu như thân binh trong phủ thành chủ đều bị điều động đi hết, vậy những vệ binh canh giữ ma nữ chẳng phải ít đi nhiều sao?
Trước tiên phải thử đã.
Nghĩ đến đây, Đỗ Trần ra vẻ quan tâm, lo lắng hỏi:
"Đúng rồi, tướng quân, mãng xà bên ngoài thành đến cứu ma nữ, ngài tuyệt đối nên nhắc nhở vệ binh canh ma nữ chú ý. Nói không chừng, bọn mãng xà đấy lén lún xông vào cứu ma nữ."
Gia tướng cười cười, Đỗ Trần nói tuy thừa, nhưng phát xuất từ lòng tốt, khiến hắn cũng thêm chút ấn tượng tốt.
"Thiếu gia yên tâm, thật ra, không có vệ binh canh ma nữ, bởi vì điện hạ Ziege dùng thánh khí phong ấn ma nữ rồi. Có thánh khí của điện hạ Ziege, còn cần vệ binh sao? Trong thiên hạ hiện nay những người có thể cường hành phá giải phong ấn thánh khí của điện hạ Ziege dường như chưa có."
Nghe câu đó, Đỗ Trần suýt nữa há hốc mồm.
Mẹ nó, hóa ra là bên cạnh con bé đó chỉ có thánh khí, đến một tay vệ binh cũng không có, đáng cười bản thân còn không ngừng tính toán, làm sao lọt qua vệ binh để cứu nó.
Đúng rồi, đây là thế giới đấu thần, một vị đấu thần cấp mười dùng thánh khí phong ấn, dù dưới trạng thái trọng thương cũng tốt hơn cả vạn vệ binh. Có cái đó, đúng là không cần vệ binh phòng vệ nữa.
Ai, vừa rồi đã nghe thấy Ziege nói lão ta dùng thánh khí phong ấn ma nữ, tiếc là bản thân bị thoát thai hoán cốt mơ hồ cả đầu óc... đáng lẽ phải nghĩ ra điều đó sớm hơn.
Đỗ Trần nhanh chóng rút ra bài học lần này.
Gia tướng thấy bộ dạng ảo não của Đỗ Trần, lại tưởng hắn đề xuất một kiến nghị vô nghĩa, nên cảm thấy buồn. Liền an ủi:
"Thiếu gia, đề nghị của ngài thực ra rất tốt, nhưng ngài quên mất một thứ mà mình không thạo - nếu muốn mở phong ấn thánh khí, so với bức thánh khí nhận chủ không dễ hơn gì mấy. Hiện tại đừng nói là đối thủ phát hiện vị trí của ma nữ, mà dù hắn phát hiện, trước tiên cũng phải đánh bại điện hạ Ziege, nếu không, hắn không thể mở phong ấn, cứu được ma nữ."
"Vì thế, thiếu gia không cần phải lo có người cứu ma nữ trước khi đánh bại điện hạ Ziege."
Gia tướng nói thêm vài câu, sau đó leo ra khỏi mật thất:
"Thời gian khẩn cấp, tôi không nói nữa. Nếu như có thể sống sót trở về sẽ nói chuyện về phong ấn thánh khí với ngài, ừm, tuy hy vọng không lớn..."
"Xin thần Shigeru ban phúc cho ngươi." - Đỗ Trần nhìn phía sau lưng hắn rồi nói lớn. Tên gia tướng này không tồi, bỏ qua yếu tố Bảo Giám, vì người này dù không chết trận, mình cũng nên cứu ma nữ kia, hóa giải can qua.
Hơn nữa hiện tại tất cả người trong thành, trừ binh sĩ đều xuống hầm ẩn nấp, đúng là trời ban cho cơ hội cứu người cực tốt.
Nhà tù thánh khí của Ziege có thể phiền phức, nhưng Đỗ Trần có biệt hiệu là gì?
Vô tỏa bất khai.[1]
"Thiếu gia, ồn thế?" - Ariza vẫn còn mơ hồ không hiểu. - "Có phải đánh nhau rồi không?"
"Không có gì, Ariza, ngươi ngồi xuống đi. Nghe lời ta." - Đỗ Trần ra hiệu cho Ariza ngồi, sau đó nói - "Bây giờ ta phải ra ngoài một chút, ngươi không được hỏi gì, nếu như lúc ta vắng mặt mà có người tới, ngươi bảo là ta quên không mang thư báo nhập học, đang đi lấy."
"Ồ, Ariza biết rồi." - Hắn ngồi tại góc tường, tay ôm rương tay ôm thịt trâu khô không nói gì thêm.
Đỗ Trần trầm ngâm nhìn cửa ra một lúc, đoán chừng tên gia tướng đó đã đi xa rồi, phủ thành chủ đã không còn ai trên mặt đất, hắn liền leo lên thang ra khỏi động.
Vừa ra, nhân lúc không người, Đỗ Trần liền huy động toàn lực liên hoa nội kính, hết sức chạy về phía bức tượng trong phủ, ánh mắt hắn không ngừng liếc nhìn bầu trời, chỉ cần có dấu hiệu dị thường gì, hoặc xảy ra chiến đấu, hắn sẽ không do dự quay lại hầm, tốc độ hiện tại của hắn có thể làm việc này.
Rất may, công phu miệng lưỡi của Ziege cũng lợi hại, vẫn đang cùng đối thủ câu giờ, cuộc chiến còn chưa bắt đầu.
Tới đình viện, nơi bức tượng Shigeru vẫn chưa được mang đi cất, xem ra người trong phủ thành chủ thật quá hoảng loạn rồi.
Kiểm tra chắc chắn không có người xung quanh, Đỗ Trần nép sau bức tường, nhìn bức tượng từ xa, triệu hồi ba đóa liên hoa pháp bảo, sau đó dùng nội kính ném chúng đi.
oOo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.