Liên Hoa Bảo Giám

Chương 145: Tam điều mẫu bạo long

Nghệ Sĩ Chuối

02/04/2013



- Bọn họ không có tới nơi này sao?

Đỗ Trần có chút nhíu mày:

- Chẳng lẽ có quan hệ tới ba nữ nhân có lai lịch thần bí mà các lão đại tại trấn York đã đề cập qua.

Đỗ Trần thầm tính toán, “Demis cùng Bowen hẳn đều là cao nhân, sinh vật thần bí có thể khiến bọn họ không tới được địa điểm hội hợp theo ước định nhất định cũng phi thường cường đại. Bất quá, chính mình trong tay có Dịch Cốt cùng hơn trăm lão tổ mẫu vô cùng cường đại, cũng không có cần phải sợ ba dị thú nọ! Cho dù chúng nó là ba con cự long.

Hơn nữa nếu các học sinh thật sự gặp nguy hiểm, người khác mình có thể mặc kệ, nhưng Fancino là bạn tốt của mình, huynh đệ tốt, còn có Anne, vô luyện thế nào, nữ tử đáng thương kia luôn vì mình mà gặp nguy hiểm, nếu không phải ý của mình... tóm lại, tuyệt đối không thể không cứu - sợ rằng Fancino, Anne bọn họ đã gặp bất trắc rồi, bản thân cũng muốn đi báo thù cho huynh đệ.”

Nghĩ vậy, Đỗ Trần nói:

- Andy, ngươi lớn lên trong vân vụ sâm lâm, vậy với hoàn cảnh nơi này phi thường hiểu rõ, vậy ngươi có gặp qua mấy người nọ hay không?

Hắn tả dụng mạo bọn người Demis một lần, còn miêu tả bộ dáng ba nữ nhân mà hắc bang trấn York nói cho biết.

Andy nằm trên mặt đất, không ngừng liếm mép, nghe vậy chầm chậm nói:

- Chủ nhân tôn quý mà nhân từ, Andy đói bụng, đầu óc phản ứng chậm, ngài để cho ta cẩn thận ngẫm lại!

“Con cọp” phản ứng trì độn này! Hiện tại có thời gian cho ngươi chậm rãi nhớ lại sao? Đỗ Trần lạnh lùng, liếc mắt nhìn Harry.

Harry run rẩy, “Đáng chết, Andy bây giờ là tiểu đệ của mình, hắn dám để cho chủ nhân không vui! Không phải là khiến mình khó coi sao? Ngươi con tuyết lang ngu ngốc này, quản gia Harry đại nhân của ngươi bây giờ chém chết ngươi! Ngươi là đồ phế vật vô dụng.” hắn vừa từ bao tải lấy ra một khối bản nhân chuyên, “Hô” một chút đánh lên đầu Andy.

- Ai u!

Andy ôm đầu kêu thảm thiết.

- Nghe đây, lập tức đáp lời chủ nhân, nếu còn dám chậm trễ, bản nhân chuyên chờ ngươi.

Harry hung hăng uy hiếp - hắn lần đầu phát hiện, nguyên lai khi dễ người khác thật sự sảng khoái.

- Ta, ta căn bản là chưa thấy qua, ai nha, đừng đánh! Vừa rồi tưởng rằng có thể ăn một chút!

Andy ôm đầu nói.

- Ngươi dám nói chưa thấy qua sao? Ngươi dám đòi thức ăn? Ta đánh chết ngươi đồ phế vật. Lưu lại ngươi cũng chỉ là phí lương thực.

Harry hung hăng huy vũ bản nhân chuyên.

Nhìn Harry giơ cao bản nhân chuyên, Andy cơ hồ hồn vía bay mất vội nói:

- Ta không dám nữa, ta quả thật chưa thấy qua, bất quá ta bây giờ không hiểu sao lại tinh thông ngôn ngữ của vài loại thú. Hơn nữa ta ở trong vân vụ sâm lâm quen không ít dị thú, có thể hỏi bọn chúng! Ta lập tức đi đây...

Đỗ Trần gật đầu hài lòng:

- Harry, ngươi làm tốt lắm.

Harry rất khiêm cung hướng Đỗ Trần làm một động tác theo lễ tiết tiêu chuẩn của quý tộc:

- Phục vụ ngài một vị chủ nhân thông thái mà nhân từ, là vinh hạnh chí cao của một nô bộc.

- Hình như người xuất chủ ý là ta chứ?

Andy bất mãn nói, nói xong, đầu lại trúng một bản nhân chuyên.

Đỗ Trần một mặt lấy ra bản đồ cùng Dịch Cốt thương nghị lộ tuyến, một mặt nói:

- Harry, Andy giao cho ngươi huấn luyện, ta hy vọng ngươi mau huấn luyện nó thành một tuyết lang linh mẫn và nghe lời! Nó bây giờ thật sự phát phì, giúp nó đi.

- Hắc hắc, chủ nhân tôn quý xin yên tâm, cho Harry một đoạn thời gian. Harry nhất định sẽ biến Andy thành một tiểu cẩu biết vâng lời...

Tuyết Bỉ nhân dụng ánh mắt hết sức quái dị nhìn chằm chằm Andy, tuyết lang không tự giác được run rẩy liên tục.

Harry nhìn đủ rồi, thừa dịp Đỗ Trần cùng Dịch Cốt nghiên cứu lộ tuyến. hắn một tay cầm bản nhân chuyên, một tay cầm miếng thịt, cười hắc hắc:

- Tới đây! Làm cho tốt, cho ngươi thịt. Ân? Ngươi có nghe lời không, cho ngươi một nhân chuyên này.

- Ai u!

Hai chân Andy khụy xuống, cố gắng nâng lên thân thể mập máp, hai chân trước quỵ xuống.

- Tốt lắm, thưởng cho ngươi một miếng thịt! Chạy đi mà lấy...

Harry cười sung sướng, ha ha, không thể tưởng chính mình có thiên phú huấn luyện “Cẩu”.

Rất nhiều rất nhiều năm sau này, trên đại lục truyền lưu một bí ẩn không thể phá giải, tại sao long lang vương Chris Andy miện hạ của vân vụ sâm lâm uy danh hiển hách tam đại lục, lại nghe ngại một Tuyết Bỉ nhân Harry đại nhân sức trói gà không chặt? Hơn nữa hắn vừa nhìn thấy đại nhân Harry, tựa như tiểu cẩu gặp chủ nhân, nghe lời như vậy.



Mấy ngày kế tiếp, Đỗ Trần để cho Dịch Cốt đi chung quanh bắt về dị thú, nhất là dị thú cao cấp, sau đó do Andy thẩm vấn. Rốt cục ngày thứ ba, hắn từ trong miệng một con dị thú lục cấp nghe được một tin tức - bọn người Demis cùng Bowen trước sau chia làm hai nhóm đều bị nữ nhẫn hết sức xấu xí nhưng lại hết sức cường đại bắt đi.

Hơn nữa, ba nữ nhân nọ còn đánh chết cự long bì khắc, chiếm cứ địa bàn của hắn.

Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, chỉ là bắt đi mà không phải là sát hại, vậy bản thân còn có cơ hội cứu hồi các học viên, ha ha, đây là một thiện sự a! Cho dù ba nữ nhân là cự long, nhưng chính mình trong tay có Dịch Cốt cùng một trăm lão tổ mẫu cường đại, rất dễ dàng làm việc thiện a....

Trải qua một ngày long rong, Đỗ Trần đã tới địa bàn của ba nữ nhân, cũng chính là cơ địa thực nghiệm số 5 của tổ chức thần bí.

Đỗ Trần bỗng nhiên nhúc nhích thân thể, cười nói:

- Theo con dị thú lục cấp, sào huyệt của ba nữ nhân chính là ngay phía trước, các ngươi chờ, ta trước tiên dùng Liên Hoa thánh khí vào xem xét.

- Thiếu gia, không nên khinh thường vọng động.

Dịch Cốt đột nhiên nhìn vào một tấm bia đá, sắc mặt ngưng trọng dị thường:

- Dấu hiệu núi Miguel, là dấu hiệu của hoàng tộc cự long tại núi Miguel! Thiếu gia, bắt đi đồng học của ngài là ba nữ nhân, đến từ thánh địa của long tộc Miguel.

- Cái gì?

Đỗ Trần cả kinh, hắn tới thế giới này đã gần một năm, đối với thường thức của đấu thần thế giới tuy không thể nói rõ như lòng bàn tay, nhưng kiến thức cơ bản thì có biết.

- Đáng chết! Thật sự là tốt hay xấu đây, cái miệng đáng chết, sao lại nói bậy, ba nữ nhân kia đều là cự long, hơn nữa là ba con cự long đến từ núi Miguel. Núi Miguel là địa phương nào chứ? Tám trăm thánh chiến thiên long vệ, mười ba long thần, tứ đại thần thánh cự long, còn có sự tồn tại của long thần trong truyền thuyết... Demis đáng chết, ngươi điên rồi sao? Sao lại đi trêu chọc nhân vật như vậy?

- Dịch Cốt, ngươi xác định là thật?

Dịch Cốt gật đầu:

- Thiếu gia, ta đề nghị ngài không nên dùng Liên Hoa thánh khí ẩn thân đi vào, bởi vì... thánh khí của ngài mặc dù có thể thu nhỏ, mặc dù không có khí tức, nhưng muỗi cũng có lớn nhỏ! Mà trong sào huyệt của núi Mi Gilie không có khả năng xuất hiện muỗi! Cho nên...

Cho nên mình một khi dùng Liên Hoa thu nhỏ đi vào! Ba con cự long lập tức có thể phát hiện dị thường, đến lúc đó xuất ra chiêu thức ở phạm vi rộng thì mình xong đời.

Đỗ Trần nhíu mày:

- Dịch Cốt, ta phải nhờ ngươi đánh giá thực lực rồi.

- Theo tình báo mà chúng ta nắm được, thân phận của ba nữ nhân nọ có thể trực tiếp bài trừ việc là thần thánh cự long, bởi vì trong bọn họ chỉ có một nữ, long thần càng không có khả năng, vậy ta đoán các nàng là đệ nhị đại trong long tộc, hoặc là đệ tam đại. Theo lục cấp dị thú nói về thực lực ba tỷ muội cự long này, ta nghiêng về phía phán đoán các nàng là đệ nhị đại cự long.

Dịch Cốt dừng một chút mới nói tiếp:

- Nếu là đệ nhị đại hoàng tộc huyết mạch của long tộc, thiếu gia ngài có thể lựa chọn chính diện chiến đấu, ta có thể giết chết một con, Hồng Loan vũ trận có thể giết hai. Nhưng chúng ta sẽ phải trả một giá đắt, Hồng Loan vũ trận có thể chết trận hơn hai mươi người.

- Không, tuyệt không thể chính diện tác chiến, các lão tổ mẫu bây giờ không có khả năng vì ta mà liều mạng! Huống chi chúng ta không chịu nổi sự trả thù điên cuồng của núi Miguel.

Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, chậm rãi nói:

- Long... đệ nhất, các nàng thích tài bảo, đệ nhị, phi thường thích thể diện, đệ tam, sanh tính dâm loạn... a a!

Dịch Cốt không rõ, Đỗ Trần vì sao lại bật cười, bất quá hắn nghe tới ba điểm này thì tiểu hài tử cũng biết là đặc tính của long tộc, nhất là điểm thứ ba... Dịch Cốt nhìn khuôn mặt tuấn lang mắt xanh mũi ưng tóc vàng của Đỗ Trần...

- Được rồi, còn có một điểm, bọn họ tôn trọng cường giả.

Đột nhiên, Đỗ Trần chỉ một ngón tay vào Andy:

- Từ giờ trở đi, thân phận của ngươi là thần sủng của ta! Sau này mặc kệ phát sinh chuyện gì, ngươi câm miệng nói ít thôi! Dịch Cốt, chúng ta quang minh chính đại đi tới bái phỏng ba vị tiểu thư long tộc.

Trong đại sảnh xa hoa giống như vương cung, độc nhãn long cùng răng lớn đang cười sung sướng đánh giá Demis, Bowen, còn có bốn vị đồng học của Đỗ Trần.

- Ai nha, mấy ngày hôm trước bắt được cái gì mà Brockman, tư vị thật là tuyệt, nhất là hắn còn có thể liều mạng phản kháng, ha ha... quả thực khiến cho tỷ muội chúng ta suýt quên tiếp đón các ngươi.

Đại bạo nha cũng liếm liếm môi, gật đầu dâm tiếu:

- Đúng vậy, đã lâu không có gặp qua một nhân loại nam tính đẹp trai như vậy, ha ha, ha ha ha ha...

- Vô sỉ.

Anne lạnh lùng nhìn chằm chằm các nàng, trong lòng thầm nghĩ, “mấy ngày hôm trước bọn mình bị bắt về, ba con thú tính cự long gặp được một nam nhân tuổi trẻ từ phong độ khí chất chỉ kém Francis một chút, nam nhân không may kia tự xưng Brockman, nhờ có hắn, ba cự long sinh tính dâm tiện mới không chú ý tới bọn người mình...”

Brockman tiên sinh đáng thương, ngài thật là quá đáng thương, tự nhiên rơi vào tay ba kẻ xấu xí được mênh xưng “Long tính bổn dâm” ...

Anne đồng tình nghĩ, lão đại trong đám cự long còn nói:

- Nhị muội, ngươi xem, mấy người này giải quyết thế nào? Ân?

Hai nữ nhân ánh mắt mị hoặc nhìn qua mọi người, trực tiếp lướt quá lão Bowen hèn mọn, bỉ ổi, Demis thì tính khí nữ nhân, còn có bím tóc dài, vừa nhìn đã thiếu đi khí khái nam nhân. Fancino quá lùn, Jason quá béo, Anne là nữ.. hắc, còn tên kính lồi này, vừa nhìn là một tên thuần tình tiểu nam sinh.

- Ta muốn hắn.



Hai người đồng thời hướng về Porter.

- Ta? Đừng, ta không được.

Porter khẩn trương, nhưng hắn rối lên, chỉ có thể nhìn hai nữ nhân xấu xí đang cười dâm tiện hướng mình bước tới.

Đúng lúc này thì, lão nhị tiến tới, sắc mặt vội vã, la lên:

- Đại tỷ, tam muội, đừng chơi đùa nữa, có người xông vào lãnh địa của chúng ta, trong đó... ai nha, ta không rõ lắm, các người theo ta đi xem.

Ba nữ nhân áp giải bọn Demis vào địa lao, đi tới cửa, xa xa đã thấy đoàn người Đỗ Trần đi tới.

- Nam nhân thật đẹp trai. ta muốn hắn.

- Nam nhân thật anh vĩ, ta muốn hắn.

Lão đại, lão tam đồng thanh nói, ánh mắt các nàng đều nhìn chằm chằm Đỗ Trần.

Lão nhị vội vàng nói:

- Các ngươi không cảm thấy sao...

- Chúng ta chỉ thấy hắn…

Lão đại, lão tam chỉ ngón tay về hướng Đỗ Trần, nhưng thanh âm đột nhiên ngưng trệ, bởi vì....

Trong đoàn người nọ, có một con dị thú tuyết lang tản ra khí tức khiến người ta kinh sợ, nó bước từng bước tiến về phía trước, tam tỷ muội như bị một đại chùy giáng vào ngực.

- Đại tỷ, tam muội, các ngươi cảm nhận được khí tức đặc thù của dị thú kia chứ?

Lão nhị ngưng trọng nói.

Lão đại gật gật đầu, không xác định:

- Hình như, hình như là long uy đặc hữu của long tộc chúng ta, nhưng nhìn qua nó là một con sói bình thường.

Nàng lại cẩn thận cảm nhận một chút, cả kinh nói:

- Không đúng, không phải long uy thuần túy, ta không có khả năng cảm nhận sai thiên phú của chủng tộc mình! Đây là cái gì?

- Là long uy, bất quá là biến dị long uy.

Lão đại kiên định nói:

- Còn nhớ kĩ thúc phụ của chúng ta không, một trong ngũ đại thần thánh cự long núi Miguel, thần thánh cự long cường đại nhất, Constantine trong truyền thuyết?

- Thúc phụ chúng ta Constantine trước khi bị trục xuất núi Miguel sao? Hắn sao có thể cùng con dị thú cổ quái này có quan hệ được?

- Thúc phụ tại sao lai bị trục xuất? Bởi vì hắn yêu băng sương thánh lang Sophia!

Lão đại ngưng trọng gật gật đầu:

- Bây giờ, thúc phụ cùng Sophia không có tin tức gì, nhưng lại xuất hiện một con tuyết lang có long uy cường đại! Bọn muội muội, đây là cái gì?

- Hắn, hắn là biểu đệ của chúng ta?

Lão nhị, lão tam đồng thời cả kinh nói không nên lời.

- Rất có thể, nhưng ta còn không thể xác định! Còn có, các ngươi chú ý, nam nhân tóc vàng đẹp trai đi sau dị thú, lão thiên, chẳng lẽ, chẳng lẽ nó đã trở thành thần sủng của người kia?

Lão đại bị phát hiện của chính mình dọa sợ hãi.

- Là kẻ đẹp trai ôm hài tử kia sao? Không có khả năng, hắn thoạt nhìn...

Lão tam nói.

- Đáng chết, không nên để vẻ ngoài của hắn mê hoặc, có thể trước mặt long uy của ba chúng ta mặt không biến sắc, thậm chí không chút phản ứng, nam nhân tóc vàng này nhất định đã đạt tới cảnh giới cao nhất của cao thủ tự do thu phát, ít nhất cũng là cửu cấp đỉnh phong! Còn có, ngươi xem tiểu nữ nhi hắn ôm trong lòng.. tiểu nữ này hiển nhiên cũng không sợ long uy! Còn có, ngươi xem tên cao cao kia, hắn cũng là cao thủ chính thức, cao thủ tay đã nhiễm vô số máu tươi, điểm này từ trong ánh mắt của hắn có thể thấy được! Thực lực của hắn tuyệt đối không dưới bất kỳ ai trong chúng ta! Nhưng, hắn hẳn là chỉ là tùy tùng của tên đẹp trai kia.

Lão nhị phân tích không theo lẽ thường.

- Sao lai có nhiều siêu cấp cao thủ tới nơi này? Đại tỷ, chúng ta...

- Có thể không chiến, không nên chiến, chúng ta khách khí hoan nghênh bọn họ! Chúng ta là quý tộc trong long tộc, bọn họ là cường giả, hẳn là đáng để chúng ta tôn trọng.. chi tiết nói sau.

Đỗ Trần bây giờ da đầu tê dại, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nhờ vào Liên Hoa nội kình mới có thể làm bộ vô sự dưới long uy của ba con mẫu long.

- Phía trước có phải là các vị cự long của núi Miguel?

Đỗ Trần chắp tay hỏi, mặc dù cử chỉ của hắn phụ họa hết thảy lễ nghi tiêu chuẩn của quý tộc, nhưng khí độ ngạo nghễ của cao thủ cũng đều không thể nào che dấu...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook