Chương 316: Tử lao dạ yến, ai biết ngươi là ai
Nghệ Sĩ Chuối
02/04/2013
Trong phòng tù trung tâm, Steven xụi lơ nằm trên đất, trong miệng thì thào
- Là ta giết...
Vẻ mặt hắn ngơ ngẩn, còn tiều tụy hơn tình hình Đỗ Trần đã thấy.
Nhưng tại một chỗ áo rách, da tay hắn có chút bất thường, một giọt chất lỏng chảy ra, chi tiết nhỏ nhặt này nếu không chú ý thì không thể phát hiện ra, chi tiết nhỏ này tự nhiên là Đỗ Tư, hắn đang quan sát tình thế, chuyển cáo hết thảy tình hình trong tử lao cho Đỗ Trần.
Trong tù phòng, đấu thần cao lớn toàn thân giáp trụ đang cùng hai nữ nử thôn dân bình thường đả đấu, mà lối vào, bốn quái nhân mặc trường bào, mang mặt nạ sắt, theo một trận thế cổ quái huyền phù giữa không trung, trong đó một người không nhúc nhích - đang cách âm, mà ba người khác không ngừng biến hóa thủ thế, nhanh chóng phát động trận pháp Auerbach giết chết hộ vệ tử lao đang bị hãm trong trận.
Dựa vào hồng y lăng vệ cách âm, Hawkin toàn lực xuất ra, một đôi trọng quyền vũ động, khí phách tận trời, nhưng giờ phút này, trong lòng hắn lại hết sức lo lắng, “Đáng chết, hai nữ nhân này rốt cục là chui ra từ đâu? Xem bộ dáng các nàng là nha đầu thôn dân bình thường, lại liên thủ đả đấu với tử tôn St. Barton mạnh hơn các nàng không ít...”
Hawkin cũng bị hai thôn nữ làm cho không có biện pháp! Bên tai tựa hồ nghe được thanh âm.
Hắn điên cuồng hét lớn tăng thêm lực dạo.
Helen cùng Susan cũng khó mà chịu nổi, trong đấu hồn, Susan nói:
- Tiểu thư, bốn quái nhân kia đã giải quyết mười mấy hộ vệ, chờ khi bọn hắn giết sạch hộ vệ, chúng ta sẽ gặp phiền toái lớn... lão thiên, quyền phong của đại đầu này quá trầm trọng.
- Cố chống một lúc.
Helen thực lực hơi yếu, vẫn là Susan chính diện chống Hawkin, mà nàng một bên phối hợp:
- Cha đã biết tình hình nơi này, người đang tới! Chờ khi cha tới, người trước mặt này chết chắc.
Susan lè lưỡi:
- Tiểu thư, mùi vị mấy người này thật quái dị, bọn họ trên người có mùi khác nhân loại, lại có mùi của động vật, chỉ sợ bọn họ không phải nhân loại, mà là thú nhân hoặc dị thú đã hóa hình.
Lúc này thì, hồng y lăng vệ đang bất động quan sát xung quanh đột nhiên phát hiện, vách tường mặt đông mấy khối đã rơi xuống, hắn vội vàng quát:
- Cẩn thận.
Đỗ Trần tới rồi.
Nháy mắt khi đất đá rơi từ vách tường xuống, một đạo kim quang cùng một đạo hắc quang đồng thời từ trong vách tường lao ra, phân biệt đánh về Hawkin cùng Helen - Đỗ Trần tạm thời không nghĩ Helen kỳ thật bảo vệ Steven, hắn còn coi hai thế lực vì muốn cướp Steven nên xảy ra xung đột, đều coi là địch nhân - hơn nữa Đỗ Trần tại Thiên Vương sơn chỉ gặp qua Susan động thủ trong hình rắn, đối với bí pháp của Helen càng chỉ thấy qua tinh thần lực, giờ phút này thấy hai đối thủ mặc trang phục thôn nữ, lập tức hạ thủ không lưu tình.
Dịch Cốt khôi phục thể thái bình thường, nhanh như điện chớp lao tới sau lưng Hawkin, theo đó một ánh đao bổ xuống đầu.
Hawkin hoảng loạn nghênh chiến, trước có Helen, sau có Dịch Cốt, cơ hồ lâm vào tuyệt cảnh phải chết! Bằng vào trực giác đấu thần, hắn cảm nắm chắc nếu trúng đòn của hai thôn nữ phía trước sẽ không chết chỉ bị thương, nhưng người đằng sau mạnh hơn mình rất nhiều, đấu với hắn, kết quả chỉ có chết.
Trong nháy mắt có quyết định, Hawkin đột nhiên nhảy lên cao, hai chân xoay tròn...không vội rơi xuống, hắn hai tay giang ra giữa không trung, cúi đầu xuống đất - “Thú Hoàng Tuyệt Bích” lập tức xuất thủ.
Mặc dù chỉ có nửa chiêu, nhưng Hawkin không có cổ quái như vô lại đổ quỷ Demis, càng không phải cái loại thực lực không đủ liều chết sử dụng! Hắn cũng đủ thực lực để phát huy uy lực chính thức của Thú Hoàng Tuyệt Bích.
- Lại là chiêu này, tiểu thư tránh ra mau.
Susan vừa chịu khổ bởi một chiêu này, giờ phút này kéo Helen cuống quít lùi ra, càng không dám nhân cơ hội cường công.
Hawkin cũng không phải muốn đối phó các nàng, hắn cúi đầu nghiêng người, hai tay phảng phất như xé rách con mồi không khí trước mặt, một đạo không gian đen ngòm ngăn cách hắn cùng Dịch Cốt.
Dịch Cốt cười ngạo nghễ, tay kia cũng cầm chuôi đao, trầm mình vọt tới, ngân quang chợt lóe, ánh đáo chạm vào khe không gian màu đen run lên, sau đó hoa phá không gian lao tới.
Hawkin cả kinh, thú hoàng bất diệt thể lập tức bảo vệ toàn thân! Nhưng ánh đao của Dịch Cốt đã bức tới gần, “Phốc” khảm vào vai trái hắn. Tiếp đó, Dịch Cốt thu hồi loan đao, thân thể lại quỷ dị nghiêng như bị thổi đi, tay phải cầm đao, tay trái chém vào vai trái Hawkin...
Dát ba một tiếng, cánh tay trái Hawkin hoàn toàn bị phế.
Giờ phút này, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm - có thể phá Thú Hoàng Tuyệt Bích được tổ tiên truyền thừa, lại dễ dàng phá thú hoàng bất diệt thể. Đây là thánh khí gì?
Cùng lúc Dịch Cốt phế bỏ Hawkin, Đỗ Trần cũng khôi phục, hắn dùng lão lục, mà không phải liên đài mà Helen đã thấy, nhất thời song phương đều không nhận ra đối phương là ai.
Xuống tay không chút lưu tình, Đỗ Trần đồng thời dụng hai ngón cái ở hai tay.
Bốn ngón tay, nhanh chóng đặt trước ngực theo thứ tự, như liên diệp phóng ra, cùng hỏa long bao phủ Helen cùng Susan hai người. Đúng là một chiêu khiến Brockman khóc không ra nước mắt. Bất quá Đỗ Trần cũng không phải nghệ thuật gia, “Thủy bút” cường hóa của hắn có cái tên càng không liên quan tới nghệ thuật, tên là “Thiện niệm thiên ti tỏa.” (thiện niệm ngàn khóa).
Chiêu này vừa hiện, Susan sửng sốt:
- Thủy hỏa song hệ? Nhưng cường độ đấu khí miễn cưỡng tới cửu cấp, đây là đối thủ loại gì vậy?
Nàng ỷ vào thân thể mạnh mẽ chắn trước Helen, dùng đấu hồn nói:
- Tiểu thư thu nhỏ thân thể, ta ngăn trở thủy hỏa.
Dù sao Susan là cửu cấp dị thú, hai tay nàng che chở, dễ dàng hứng lấy tên nước cùng hoả long, bản thân cũng liều mạng chống lại, kiên cường đứng cản.
Đỗ Trần cười lạnh, hai tay trước ngực khoa lên, một viên kính xuất hiện, nước cùng hỏa quang chưa tiêu tán, theo mặt kính phản xạ, số lượng nháy mắt tăng thêm không biết bao nhiêu lần, lại đồng loạt quay đầu đánh lên người Susan. Lúc này đây số lượng thật sự nhiều lắm, cơ hồ mỗi tấc thân thể Susan đều bị đánh trúng, mà nàng đem hết toàn lực cũng vẫn để vài đạo hỏa quang đánh lên người Helen.
- A!
Helen kêu lên một tiếng đau đớn, biểu hiện đã bị thương.
- Đáng chết, liều mạng với ngươi.
Susan giận dữ, lúc này thì...
Bốn phương tám hướng như có vách tường vô hình, khóa cứng nàng tại chỗ, động cũng không thể động - ẩn hình tấm chắn sớm đã âm thầm mai phục.
Ông ông. Xoay xoay đầu ngón tay, Đỗ Trần tâm tình thư sướng:
- Sau khi quẻ thứ 4 mở hơn phân nửa, mình đã có thể dễ dàng chiến thắng cửu cấp sơ giai đấu thần.
Đạn chỉ vung lên, liên tiếp bay tới tỏa trụ Susan, mà hỏa liên đăng trong hỏa quang dưới chân Susan cũng đang nhả ra hoa lửa.
Cơ hồ đồng thời, Đỗ Trần cùng Dịch Cốt hai tuyến đều toàn thắng, kế tiếp hắn và Dịch Cốt thu thập hồng y lăng vệ. Đỗ Trần dụng Liên Hoa mang đi tất cả tù binh, sau đó đem về chậm rãi thẩm vấn! Lúc Đỗ Trần đã có thể hoàn toàn đánh bại đối thủ, Dịch Cốt cùng mấy hồng y lăng vệ giao thủ...
Dưới đất đột nhiên vang lên tiếng gầm, một nhân ảnh phá đất chui lên, hai mắt nhìn lướt qua tình hình tử lao, hắn bay đến hai tay chộp vào hư không khiến Đỗ Trần nhất thời không thể khống chế được ẩn hình tấm chắn. Hắn muốn cứu đi Susan cùng Helen đang bị tấm chắn chế trụ.
- Dám đả thương nữ nhi của ta? Muốn chết.
Ted rốt cục cũng tới, hắn một tay kéo Susan, một tay thành quyền lăng không tung đòn mạnh mẽ, “Đông” đánh mở tấm chắn, cứu nữ nhi cùng Susan. Sau khi để cho Susan chiếu cố Helen, tiếp đó đánh tới Đỗ Trần.
Một năm không gặp, thực lực Ted đã khôi phục hoàn toàn, tuyệt không phải hán tử bệnh tật phải cứu mà Đỗ Trần biết.
- Mẹ nó? Người này đương nhiên có thực lực thập cấp?
Đỗ Trần không dám liều mạng, trong lòng thầm kêu lên, nương theo hoả liên đang phát lực tách ra, đảo mắt hướng Dịch Cốt cầu cứu… nhưng lúc này, Hawkin bị phế, bốn tên bát cấp hồng y lăng vệ phát động hợp kích chiến trận, đang phát điên quấn lấy Dịch Cốt...
- Lão tử không tin, ngay cả vài chiêu cũng không tiếp được ngươi!
Đỗ Trần cắn răng, quay đầu lai liều mạng.
Ted nộ tiếu khinh thường, tiểu nhi bực này, ta ba chiêu liền diệt sát ngươi.
Rối loạn, tử lao rốt cục phát sinh rối loạn!
Nhưng tựa hồ hỗn loạn chưa đủ, Ted hai chiêu bức lui Đỗ Trần, đang muốn đánh ra chiêu thứ ba, đột nhiên, hàn quang chớp động trên đỉnh đầu, tiếp đó một tiếng cười vang lên:
- Chờ chút, ta xem hồi lâu, hình như các ngươi không phải là địch thủ.
Hắn tay trái bắn ra, một đạo khí trụ dễ dàng đẩy Đỗ Trần, coi như cứu hắn khỏi quẫn cảnh, mà một quyền lại ngạnh tiếp bắc lui Ted, bất quá bản thân cũng lui một bước.
Người đến mặc hắc y che mặt, không thấy rõ dung mạo, vóc người cũng chỉ tầm thường trung đẳng, bộ dáng nam nhân, quanh thân không có chút thần kỳ, hắn thầm than trong lòng:
- Ai, quả thật già rồi, gối mỏi xương mềm không còn dùng được nữa, nếu là năm đó, mình sẽ không bị bức lui một bước.
Nhất thời tứ phương tề tụ trong tử lao, tất cả đều thay hình đổi dạng, Đỗ Trần dụng tân bí pháp, Dịch Cốt càng là tân thánh khí, lão Fuye hàng năm an dưỡng tại Nam Hải, không gặp Đỗ Trần đã hơn năm...
Ngoại trừ Đỗ Trần biết rõ thân phận bốn hồng y lăng vệ, mọi người chưa từng nhận ra ai tới.
Dịch Cốt cùng hồng y lăng vệ dây dưa, còn ba người đứng thành hình tam giác, Ted lạnh lùng nhìn lão Fuye:
- Các hạ hẳn không phải là hạng vô danh.
Tiếp đó lại giận dữ liếc Đỗ Trần:
- Câu vừa rồi của ngươi có ý gì?
Lão Fuye cười nói:
- Ta tới thì hai nha đầu kia chiến đấu cùng người khác, mới đầu ta còn tưởng hai nha đầu cũng tới bắt Steven, đang chuẩn bị chờ bọn hắn đánh mệt rồi chiếm tiện nghi! Nhưng không tưởng, tiểu tử này lại tới.
Hắn dùng một ngón tay chỉ Đỗ Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.