Liên Hoa Lâu (Ngoại)

Chương 5:

Quảng Duyên

29/03/2024

Tham gia thì đông, nhưng lại chẳng mấy kẻ đi được quá mười bước. Là thế này, mỗi lượt sẽ có tám người thi, mỗi cây sào một người, người này ngã thì người khác có quyền thay vào. Thế mà đã qua năm sáu lượt, ngoại trừ âm thanh lịch bịch như dừa rụng thì không có gì đáng nói. Chuyện rõ như ban ngày rồi, đi trên sào đã khó, đi trên sào leo lên cao còn khó đến mức độ nào chứ, lão phú hộ mập căn bản là muốn một mình đánh chén con cá đó lại sợ người ta bảo mình tham ăn, mới vẽ chuyện cho hoa hòe vậy thôi.

Bản thân lão cũng chẳng tin có người không dùng tay vẫn có thể leo lên được, cho dù dùng răng cũng không bám nổi.

Ngư dân chất phác lại không cam tâm, nam tử hán thì không sợ ngã, leo chưa được bao xa đã ngã thì cũng không chết được, không ngại ngã vài lần, cứ cố gắng hết sức biết đâu lại lấy được vợ, đúng đúng, không lấy được cá nhưng thôn nữ đến xem chuyện vui cũng không ít, chỉ cần tư thế ngã đừng quá khó coi có khi lại tạo được điểm nhấn với các nàng.

Đúng thế đúng thế.

Bất quá từ trên sào rơi xuống như mít rụng, làm sao mà không khó coi cho được.

- Này, các người đang làm gì thế? Sao phải tranh nhau ngã?

Giọng nói nhè nhẹ phát ra từ một người mặc y phục trắng, nét mặt có chút chậm hiểu, hắn là vất vả lắm mới chen được vào vòng trong của đám đông, cứ tưởng có gì hay ho, không ngờ lại phải chứng kiến cảnh tượng tàn khốc đến như vậy, cứ như đứng giữa vườn mít chín ấy.

- A, cá lười biếng, vị tiểu huynh đệ ban nãy, ngươi cũng muốn thi sao?

Người áo trắng nhìn cái răng cửa bị mẻ lắc lắc đầu:



- Ta sợ ngã lắm.

Chủ sạp cá có cái răng mẻ cười cười:

- Cũng đúng, ngươi thư sinh gầy yếu thế kia vẫn là không hợp với trò chơi mạo hiểm. Nghe nói phần thưởng còn có hai viên ngọc trai, xem ra không ai đoạt được rồi.

Người áo trắng nheo nheo mắt lẩm bẩm:

- À, là ngọc trai à.

Nói đoạn liền bước về phía cây sào vừa có người rơi xuống. Hắn giẫm giẫm mấy cái thử độ chắc xong sải chân bước lên bước đầu tiên. Chủ sạp cá có cái răng bị mẻ hốt hoảng chạy tới lôi kéo hắn.

- Tiểu huynh đệ, không phải sợ ngã sao, chịu nổi không thế?

Người áo trắng gãi gãi mũi:

- Đại ca à, chắc phải thử mới biết, to khỏe như con cá kia cũng bị người ta tóm về treo lên đấy thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Hoa Lâu (Ngoại)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook