Chương 191
Mục Cảnh Thiên
22/08/2022
“Tử Hy, phía trên có tắm cardl” lúc này một đồng nghiệp tốt bụng nhắc nhở cô.
Nghe vậy, Hạ Tử: Hy lập tức đem bó lon hồng đặt xuống sau đó lầy tắm thiệp bên trong trực tiếp mở ra.
“Ngôn ngữ loài hoa của hoa hồng Champagne Roses chính là anh và HP em thật xứng đôi!
Chỉ là một dòng chữ đơn giản như vậy, cũng không có chữ ký bên dưới.
Khả Khả ghé đầu sang nhìn, cũng thuận tiện đọc lớn lên.
“Woa, không ngờ rằng người tặng hoa lại lãng mạn như vậy!” Khả Khả đứng một bên cười hâm mộ.
“Tử Hy, mau khai thật ra rốt cuộc là ai tặng em?” Khả Khả tra hỏi.
Hạ Tử Hy lắc đầu nói: “Em thật sự không biêt”
“Không biết? Không lẽ có người đang âm thâm theo đuôi em?” Khả Khả cười nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy im lặng Suy.
nghĩ sau đó nhíu mày, xung quanh cô thật sự không có người theo đuôi nào, không lễ là Leo?
Khi Hạ Tử Hy đang suy nghĩ, lúc này Mục Cảnh Thiên cũng từ thang máy bước ra, một bên bàn giao công việc cùng trợ lý phía sau vừa liêc nhìn sang bó hoa tươi Hạ Tử Hy đang ôm trong lòng.
Giây phút này, hắn có chút sửng sốt.
Khả Khả cùng Hạ Tử Hy vừa nói vừa cười vui vẻ, nhìn bó hoa trong tay cô, hơn nữa nhìn khuôn mặt vui vẻ của cô, Mục Cảnh Thiên vô cùng không vui liền hung hăng trừng cô.
Lúc này, giống như cảm giác được ánh nhìn của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại, bắt được ánh mắt của anh ta, nhưng ai biết được Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên dời tầm mắt, xoay lưng bước về văn phòng Tổng giám đóc.
Lúc này, giỗng như cảm giác được ánh nhìn của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại, bắt được ánh mắt của anh ta, nhưng ai biết được Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên dời tầm mắt, xoay lưng bước về văn phòng Tổng giám đốc. Khuôn mặt tức giận, Hạ Tử Hy cũng không lơ là biểu hiện này, nhưng chí biết nhíu mày, giống như không biết mình tại sao lại đắc tội đến anh ta.
Thu hôi tâm mắt, Hạ Tử Hy quay sang nhìn các đồng nghiệp khác: “Được rồi, nhanh chóng bắt tay vào công việc thôi! Không khéo lát nữa Mục tổng lại nổi giận đó!”
Nhắc đến chuyện này, tất cả bọn họ liền nhún vai rời đi.
Hoa hồng Champagne Roses đặt sang một bên, Hạ Tử Hy quay về chỗ ngôi tiếp tục việc dang dỡ, suy nghĩ cả nữa ngày cũng không nghĩ ra được người tặng hoa là ai, nhưng có một điêm chính xác chính là cô thật sự rất thích hoa hồng Champagne Roses.
Hơn nữa người biết cô thích loại hoa này, ngoài trừ Hạ Tử Dục chỉ còn lại Leo…
Không lẽ…người tặng hoa chính là Leo?
Nếu đúng như vậy, tại sao không ký tên bên dưới?
Suy nghĩ trong chốc lát, Hạ Tử Hy lắc đậu, bỏ đi, mặc kệ người tặng là ai, nêu như: đã không việt tên bên dưới, chắc chắn có mục đÍch riêng của họ.
Suy nghĩ như vậy, liền bắt tay tập trung vào công việc.
Thời gian làm việc buổi chiều, khi tất cả mọi người đều đang làm việc, Hạ Tử Hy liễn bước vào phòng trà nước.
Nghe vậy, Hạ Tử: Hy lập tức đem bó lon hồng đặt xuống sau đó lầy tắm thiệp bên trong trực tiếp mở ra.
“Ngôn ngữ loài hoa của hoa hồng Champagne Roses chính là anh và HP em thật xứng đôi!
Chỉ là một dòng chữ đơn giản như vậy, cũng không có chữ ký bên dưới.
Khả Khả ghé đầu sang nhìn, cũng thuận tiện đọc lớn lên.
“Woa, không ngờ rằng người tặng hoa lại lãng mạn như vậy!” Khả Khả đứng một bên cười hâm mộ.
“Tử Hy, mau khai thật ra rốt cuộc là ai tặng em?” Khả Khả tra hỏi.
Hạ Tử Hy lắc đầu nói: “Em thật sự không biêt”
“Không biết? Không lẽ có người đang âm thâm theo đuôi em?” Khả Khả cười nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy im lặng Suy.
nghĩ sau đó nhíu mày, xung quanh cô thật sự không có người theo đuôi nào, không lễ là Leo?
Khi Hạ Tử Hy đang suy nghĩ, lúc này Mục Cảnh Thiên cũng từ thang máy bước ra, một bên bàn giao công việc cùng trợ lý phía sau vừa liêc nhìn sang bó hoa tươi Hạ Tử Hy đang ôm trong lòng.
Giây phút này, hắn có chút sửng sốt.
Khả Khả cùng Hạ Tử Hy vừa nói vừa cười vui vẻ, nhìn bó hoa trong tay cô, hơn nữa nhìn khuôn mặt vui vẻ của cô, Mục Cảnh Thiên vô cùng không vui liền hung hăng trừng cô.
Lúc này, giống như cảm giác được ánh nhìn của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại, bắt được ánh mắt của anh ta, nhưng ai biết được Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên dời tầm mắt, xoay lưng bước về văn phòng Tổng giám đóc.
Lúc này, giỗng như cảm giác được ánh nhìn của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy liền quay đầu lại, bắt được ánh mắt của anh ta, nhưng ai biết được Mục Cảnh Thiên lại đột nhiên dời tầm mắt, xoay lưng bước về văn phòng Tổng giám đốc. Khuôn mặt tức giận, Hạ Tử Hy cũng không lơ là biểu hiện này, nhưng chí biết nhíu mày, giống như không biết mình tại sao lại đắc tội đến anh ta.
Thu hôi tâm mắt, Hạ Tử Hy quay sang nhìn các đồng nghiệp khác: “Được rồi, nhanh chóng bắt tay vào công việc thôi! Không khéo lát nữa Mục tổng lại nổi giận đó!”
Nhắc đến chuyện này, tất cả bọn họ liền nhún vai rời đi.
Hoa hồng Champagne Roses đặt sang một bên, Hạ Tử Hy quay về chỗ ngôi tiếp tục việc dang dỡ, suy nghĩ cả nữa ngày cũng không nghĩ ra được người tặng hoa là ai, nhưng có một điêm chính xác chính là cô thật sự rất thích hoa hồng Champagne Roses.
Hơn nữa người biết cô thích loại hoa này, ngoài trừ Hạ Tử Dục chỉ còn lại Leo…
Không lẽ…người tặng hoa chính là Leo?
Nếu đúng như vậy, tại sao không ký tên bên dưới?
Suy nghĩ trong chốc lát, Hạ Tử Hy lắc đậu, bỏ đi, mặc kệ người tặng là ai, nêu như: đã không việt tên bên dưới, chắc chắn có mục đÍch riêng của họ.
Suy nghĩ như vậy, liền bắt tay tập trung vào công việc.
Thời gian làm việc buổi chiều, khi tất cả mọi người đều đang làm việc, Hạ Tử Hy liễn bước vào phòng trà nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.