Chương 65: Đặc sứ giám sát quân đội
Khiêu Vũ
23/03/2013
Để nghênh tiếp Ruhr tướng quân của binh đoàn 6, Adelike tướng quân tự mình đứng trước cửa lều lớn, nhìn cái tên nổi tiếng "thỏ tướng quân" đang được người trong thân vệ đội của mình đỡ xuống ngựa, Adelike cảm giác được trái tim có chút co rút.
Quả thực là gặp quỷ! Người ở quân bộ tác chiến đều đã bị điền rồi! Tại sao lại phái một người như thế này đi tới đây phối hợp với binh đoàn 13? Đem một con thỏ cùng một con sư tử an bài chung một chổ? Cái tên gia hỏa nào nghĩ ra kế hoạch này thật sự đáng bị treo cổ!
Mặc kệ như thế nào, binh đoàn 6 vẫn là đến đây để hội quân, cho dù trong lòng Adelike không tình nguyện, cũng không nên biểu thị ra mặt.
Vị Ruhr tướng quân này lộ ra vẻ rất nhiệt tình, vừa lúc xuống ngựa, thoáng chỉnh lại dung nhan quần áo, sau đó đi tới bên cạnh Adelike ôm chặt lấy hắn. Thân mình hắn mập mạp, một cái ôm của hắn rất có vài phần khí thế, lập tức chợt nghe âm thanh cười to của Ruhr: "Có thể cùng binh đoàn thép nổi danh của đế quốc chung vai chiến đấu, là điều vinh hạnh nhất của tất cả binh sĩ trong binh đoàn 6! Chúng ta tuy rằng quen biết đã lâu, thế nhưng lại chưa từng chung vai sát cánh lần nào a! Có binh đoàn thứ 13 ở đây, nhất định người Odin vừa nghe thấy thì đã sợ tới vỡ mật!"
Hắn không chỉ thân hình cao lớn, mà ngay cả giọng nói cũng to lớn, giọng nói cực kỳ hào hùng. Nếu như không biết thân phận thật sự của hắn, nhìn bằng mắt thường mà đánh giá, nhất định sẽ cho rằng hắn là một hán tử đỉnh thiên lập địa, làm sao biết được đây lại là 'thỏ tướng quân' nổi tiếng của quân đội đế quốc?
Adelike cười cũng không được, không cười cũng không được, chỉ có thể phụng phịu ho khan một tiếng, nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của Ruhr, dùng một loại ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Ruhr, giọng nói trầm thấp chậm rãi: "Ruhr tướng quân, nếu như lần này quân bộ đã ra lệnh cho chúng ta tạo thành một đạo quân, như vậy ta tất nhiên sẽ chấp hành mệnh lệnh, chỉ là... Trên chiến trường, mong binh đoàn 6 có thể hoàn thành bổn phận là một quân đồng minh, binh đoàn 13 của ta tự nhiên sẽ chọn lấy những khúc xương khó nhất, chỉ hy vọng khi bọn ta giao lưng mình cho chiến hữu ở phía sau, các chiến hữu không làm cho bọn ta thất vọng là được!"
Sắc mặt của Ruhr cũng không có tới nửa điểm xấu hổ-- lấy tên tuổi của hắn, mấy cái loại không tín nhiệm như vầy, hắn đã nghe không ít trong nhiều năm qua, da mặt đã sớm luyện dày hơn cả tường thành, nghe xong liền ha ha cười: "Yên tâm yên tâm! Binh đoàn 6 của ta không tính là quân chủ lực, thế nhưng chắc chắn sẽ không đi theo phía sau binh đoàn 13 !"
( ngươi dĩ nhiên sẽ không theo sau bọn ta, một khi gặp nguy hiểm, ngươi đã sớm chạy mất... ) Adelike khóe mắt co giật.
Ruhr lập tức cười to ba tiếng: "Được rồi, Adelike tướng quân, để ta giới thiệu cho ngươi một chút về vị đặc sứ tiên sinh của quân bộ phái tới. Bangfuleite tước sĩ, đến từ quân bộ của đế quốc, hai ngày trước hắn đã đi tới binh đoàn của ta, mang theo chỉ thị của quân bộ từ Aosiji Liya, lần này hắn phụng mệnh làm đặc sứ giám sát tiền tuyến, ha ha ha ha."
Vừa nghe đến cái tên "Bangfuleite", Adelike nguyên bản vẫn còn bảo trì sắc mặt, lúc này đã kịch liệt biến đổi !
Ruhr nhanh chóng lách ra, phía sau cái thân thể khổng lồ như gấu của hắn hiện ra một bóng người đi tới.
Vị Bangfuleite tước sĩ này nãy giờ vẫn đứng phía sau Ruhr, chỉ bất quá thân thể của Ruhr quá mức to lớn, mãi tới lúc này Adelike tướng quân mới nhìn thấy được vị đặc sứ tiên sinh đảm nhiệm việc giám sát tiền tuyến này. . .
( Quả thực là hoang đường! Quân bộ vì cái gì mà lại phái cái tên hỗn đản này tới đây ? ! ) Sắc mặt của Adelike nhất thời không cách nào che giấu được vẻ u ám !
Vị Bangfuleite tước sĩ đứng ở phía sau Ruhr, vóc người vừa vặn, thể hình thon dài, mặc một bộ giáp màu bạc tinh xảo, chính là loại giáp mà thần thánh kỵ sĩ (holy knight) cổ xưa của vương thành Aosiji Liya thường hay mặc, loại giáp này có hai đặc điểm lớn: Đầu tiên, là rất đẹp ! Toàn bộ áo giáp đều được phủ một lớp bạc, phát sáng lấp lánh, một cặp giáp ngực hoàn mĩ hiện ra các chổ lòi lỏm một cách rõ rệt, phía trên còn khắc hoa văn rất xinh đẹp, thậm chí còn dùng nước ép màu đỏ từ hoa Iris (1) tẩm lên trên hoa văn, các mối nối xung quanh đều dùng chỉ bạc may lại, mà bên trong giáp còn lót một lớp da chồn, tại cổ của áo giáp còn lộ ra một vòng viền bằng da chồn, thứ này dùng để bảo hộ cổ của người mang giáp không bị cổ giáp cọ vào mà bị thương.
Giáp vai cùng giáp tay cũng đều làm bằng bạc, thoáng nhìn thì bộ dáng rất là oai hùng-- thế nhưng nếu dùng ánh mắt chuyên nghiệp mà xem, thứ này chỉ là một miếng sắt vẻ hoa văn, chỉ cần dùng kiếm thường đâm nhẹ là có thể xuyên thủng.
Cho nên, đặc điểm thứ hai của loại giáp này chính là : yếu đuối.
Một bộ đồ như thế, thì không nên gọi nó là áo giáp, mà chỉ có thể gọi nó là một bộ quần áo hoa lệ của dân quý tộc.
Vị Bangfuleite tước sĩ này sinh ra đã anh tuấn bất phàm, hắn năm nay đã 33 tuổi, thế nhưng da toàn thân lại trắng nõn, ngũ quan tinh xảo y như là con gái, mà sắc mặt thì tái nhợt giống như là bị bệnh, một đôi mắt dài nhỏ, khóe mắt hướng thẳng lên trên, toát ra một loại quyến rũ trời sinh.
Hắn đứng ở trước mặt Adelike tướng quân, tuy rằng mặc một giáp hoa lệ, nhưng trái lại làm tăng thêm vài phần khí chất âm nhu cùng vẻ yếu đuối, hé miệng mỉm cười, bộ dáng tươi cười lại hàm chứa ba phần ngượng ngùng, nâng nâng cánh tay, nhẹ nhàng che lấy mũi, trên tay mang một đôi găng tay không hề dính tý bụi, làm cho người ta nổi da gà chính là, ngón tay út của hắn cư nhiên vểnh ra ngoài. . .
Hắn cứ thế mà đi tới trước mặt Adelike tướng quân, nhìn bộ dáng bước đi của hắn, cứ tưởng đây không phải là quân doanh, mà trái lại chính là một vũ hội nào đó.
Nhìn thấy bộ dáng của vị tước sĩ tiên sinh này, sắc mặt Adelike đang khó coi nhất thời càng trở nên khó coi hơn!
Bởi vì, cái tên Ruhr tướng quân 'thích chạy trốn' này tuy rằng danh tiếng có chút không tốt, nhưng chí ít ra hắn cũng là một quân nhân, cũng đã vài lần ra chiến trường -- thế nhưng vị Bangfuleite tước sĩ này. . .
Được rồi, nếu như nói Ruhr có biệt danh là "thỏ ", như vậy vị Bangfuleite tiên sinh này chính xác là một con "thỏ" ! !
Vị tước sĩ xinh đẹp này ở vương thành không ai không biết đại danh của hắn.
Hắn hiện nay 33 tuổi, sinh ra trong một gia đình quý tộc giàu có, chỉ tiếc là không phải con trai cả, cho nên không thể thừa hưởng tước vị, thế nhưng bởi vì tướng mạo của hắn anh tuấn xinh đẹp bất phàm, cho nên từ lúc niên thiếu đã có tiếng là mỹ nam tử. Quan trọng nhất chính là, hắn có một người tình rất là nổi tiếng !
Tình nhân của vị tước sĩ này chính là ... đương kim hoàng thái tử điện hạ ! !
Tương truyền vị thái tử điện hạ không có thích nữ sắc, yêu thích nam phong. Mà vị Bangfuleite tước sĩ này, chính là người được thái tử sủng ái nhất ! Do mấy năm gần đây được thái tử sủng ái, địa vị Bangfuleite tước sĩ tại đế đô Aosiji Liya liền giống như diều gặp gió, quyền thế hiển hách, người người đỏ mắt. Trong giới quý tộc ở đế đô, ai lại chẳng biết vị tước sĩ chỉ dựa vào việc bán 'mông' mà được hưởng một thân vinh hoa phú quý? (DG : nữ nhân thì bán thân, nam nhân thì bán ... mông, bó tay chấm cơm với KV)
Một người như thế, cư nhiên còn điều động tới đội quân của mình? Quân bộ cuối cùng là muốn làm gì đây? ! !
Sắc mặt của Adelike chuyển thành màu xanh đen, nhìn thẳng vào ánh mắt của vị tước sĩ này, hắn 'hừ' một tiếng, miễn cưỡng đè nén lửa giận, gật đầu một cái, xem như là đã chào hỏi, liền sau đó quay đầu đi vào trong lều lớn.
"Hừ." Bangfuleite tước sĩ cũng bất mãn 'hừ' một tiếng, Ruhr ở một bên cười nói: "Bangfuleite tước sĩ, đi đường mệt nhọc, hay là ngài trở về lều nghỉ ngơi trước đi."
Trên mặt vị mỹ nam tử này lộ ra một tia bất mãn, giơ tay che lấy mũi, giọng nói có chút mỏng mỏng cùng sắc sảo: "Ta phụng mệnh tới nhận chức sứ giả giám sát, có quân lệnh trong người, làm sao có thể lười biếng cơ chứ?" Hắn nhíu mày: "Ở đây có mùi thật có ngửi, lẽ nào trong quân doanh đều có mùi hôi thối như thế này sao?"
"Ặc, vậy xin mời ngài dùng lều của ta đi, nơi đó nhất định là đã dọn dẹp rất sạch sẽ, chờ lúc mở quân nghị (hội nghị quân đội), ta sẽ phái người thông báo cho ngài."
Ruhr khách khách khí khí cùng hắn nói một hồi, sau đó bảo thủ hạ hộ tống vị tước sĩ đại nhân này trở về lều của mình. Thỏ tướng quân gãi gãi đầu, lúc này mới đi vào bên trong lều lớn.
Vừa vào trong lều lớn, liền bắt gặp ánh mắt phẫn nộ của Adelike, Ruhr mở hai tay làm ra vẻ vô tội: "Đừng có trách ta, dẫn hắn tới đây không phải là quyết định của ta, mà là quân lệnh ở phía trên chuyển tới, ta cũng chỉ có thể mang hắn đi theo tới đây."
Adelike ngồi yên một chổ, thanh chủy thủ trong tay đưa qua đưa lại, cười lạnh nói: "Đem một vị tước sĩ như thế ra tiền tuyến, lẽ nào thái tử điện hạ lại không lo lắng cho người tình thân thiết của hắn chết tại tiền tuyến sao!"
Ruhr tự mình tìm lấy chổ ngồi xuống, nhìn về hướng đám thân binh đang đứng ngoài lều, hạ thấp giọng cười ha ha: "Ta xem tên gia hỏa kia bị đưa tới đây, là có hai khả năng. Chưa hẳn là việc xấu a, thưa tướng quân Adelike thân ái !"
"Cái gì?" Adelike nhíu mài, khuôn mặt vặn vẹo: "Phái một tên như thế đến đội quân của ta, quả thực đúng là hồ đồ!"
"Khả năng đầu tiên. . . Nói không chừng hắn bị phái tới đây không phải là ý của thái tử, mà là ý của bệ hạ! Mấy năm gần đây vị tước sĩ này đã cùng thái tử làm ra những việc gây nhiều tranh cãi , hơn nữa thân thể của bệ hạ ngày càng một yếu, thái tử chung quy cũng là người kế vị, thế nhưng bên người lại có một người tình là nam nhân như thế tồn tại, làm cho bệ hạ có chút bất an, hắn rốt cũng chỉ lo trong tương lai thái tử sẽ sủng ái tên tước sĩ này, mà không gần nữ sắc-- mặc dù vị tước sĩ này rất anh tuấn, thế nhưng nam nhân cuối cùng cũng không thể mang bầu a. . . Ha ha ha ha! Như vậy chỉ sợ hoàng thất sẽ không có người nối nghiệp! Cho nên, nói không chừng bệ hạ cố ý ra lệnh cho vị tước sĩ này ra tiền tuyến, mong cho hắn chết trận, đoạn tuyệt ý niệm nam phong trong đầu thái tử !"
Adelike đem chủy thủ buông xuống, nhíu chặt hai đầu lông mày.
"Còn có khả năng thứ hai. . . Chính là cấp trên đã có chính xác tình báo, nơi của chúng ta đóng quân không phải là phương hướng chủ công của người Odin, cho nên mới yên tâm mang cái tên gia hỏa kia tới đây. . . Hắc hắc, nói không chừng đây là ý của thái tử, dự tính thăng chức cho vị tước sĩ này, cho nên cấp cho hắn một cái thân phận đặc sứ giám sát, tới nơi này thu gom chiến công, chủ yếu lấy tiếng mà thôi."
Adelike 'hừ' một tiếng, trong lòng suy tính: nói không chừng biết bản lĩnh chạy trối chết của Ruht nhà ngươi, mới đem cái tên đáng buồn nôn kia để bên cạnh ngươi, cho dù có gặp nguy hiểm, có cái tên chạy trốn cực nhanh như ngươi bên cạnh bảo hộ, thì cũng bình an vô sự.
Hai tướng quân thoáng nhìn nhau, trong lòng đều có hoài nghi, Ruhr trầm ngâm một chút, nghiêm mặt nói: "Binh đoàn của ta vẫn còn ở phía sau, sáng mai sẽ đến đây, một cái trung đoàn bộ binh hạng nhẹ, hai cái trung đoàn bộ binh hạng nặng. Vật dụng cùng lương thực ta vẫn để ở lại phía sau không mang theo, phía trên hối thúc dữ quá, ta cũng chỉ có thể đi gấp, lúc này ta chỉ mang theo đội kỵ mã trực thuộc của ta tới đây."
Adelike thở dài, đứng lên, đem bức địa đồ trên vách kéo xuống, chỉ vào địa đồ nghiêm mặt nói: "Mấy cái khác trước tiên không cần nói, quân tiên phong của Odin đã xuất hiện ở trong Aerbakete, lần trinh sát gần nhất, tại phía bắc khoảng chừng một trăm năm mươi dặm đã đụng phải bọn chúng, đối phương có 'kẻ săn người ở băng nguyên' làm lính trinh sát. Ngươi hẳn là biết, có thể điều động 'kẻ săn người' đi trinh sát, đều là những đội quân tinh nhuệ của Odin đế quốc."
Nói xong, hắn dường như cố ý làm ra một nụ cười độc ác: "E rằng, lần này chúng ta lại gặp phải người bạn già, Heisiting đây!"
Thịt béo trên khuôn mặt của Ruhr nhất thời run run, lập tức xụ mặt lắc đầu, ngẩng đầu nói: "Cho dù gặp phải Heisiting, bất quá chúng ta cũng chỉ có thể liều mạng đánh một trận mà thôi! Huống hồ có con sư tử như ngươi thống lĩnh binh đoàn 13, Heisiting có tới đây ta cũng không sợ!"
Lời nói của hắn tuy rằng rất lọt tai, thế nhưng Adelike chỉ lạnh lùng cười, lập tức nghiêm nghị nói: "Ruhr tướng quân, nếu chúng ta hợp tác, như vậy ta cần phải nói trước một điều! Khúc xương cứng nhất sẽ do binh đoàn thứ 13 gặm! Nhưng chúng ta chung quy vẫn là kỵ binh, lúc đại quân hai bên trạm trán nhau, binh đoàn thứ 6 phải đảm nhận nhiệm phụ bảo vệ tuyến giữa! Kỵ binh của ta phụ trách đánh hai cánh và vu hồi, ngươi chỉ cần bảo vệ cho vững tuyến giữa, không được rút lui một bước là được !"
Ruhr cười ha ha một cái: "Xem ra quý vị vẫn còn có chút kiêng kỵ đối với tên tuổi của ta a." Vị thỏ tướng quân này đứng lên, đi tới bên cạnh địa đồ, vuốt cằm nhìn một hồi, sau đó chỉ vào một vị trí: "Ở đây đi, ở đây có địa hình thích hợp để quyết chiến, chúng ta sẽ ở chổ này chờ người Odin tới, đánh một trận đem bọn chúng đẩy lui. Nhưng thật ra ta suy đoán, Aerbakete chưa hẳn là phương hướng chủ công của bọn họ."
Dừng một chút, mập mạp hít vào một hơi, chăm chú nhìn chằm chằm hai mắt của Adelike tướng quân: "Ta cũng nói thẳng đây ! Người của ta chỉ là bộ binh, cho nên một khi chiến trường có diễn biến xấu, ta cần có thời gian để lui quân, nhiệm vụ đoạn hậu chỉ có thể giao cho các ngươi ! Bốn cẳng, dù sao cũng chạy nhanh hơn hai chân."
Hai mắt của Adelike chớp động, đem chủy thủ cắm chặt lên địa đồ : "Một lời đã định!"
※※※
Khi Hạ Á tuần tra trở về thì sắc trời đã hoàn toàn đen tối, đêm nay hắn không có trực luân phiên, vừa mới trở về lều, liền thấy Kevin đang chỉnh lý trang bị, đầu bóng lưởng đang rất hưng phấn lau chùi thanh lăng chùy, trong ánh mắt đang phảng phất một ngọn lửa đầy nhiệt huyết.
"Có chuyện gì vui thế?" Hạ Á nhìn đầu bóng lưởng cư nhiên đang mang giày dùng cho kỵ binh.
"Đêm nay đừng ngủ, hừng đông chúng ta sẽ xuất phát !" Đầu bóng lưởng cười ha ha, đấm nhẹ Hạ Á một cái: "Nhanh chuẩn bị đi! Dựa theo truyền thống của chúng ta, tướng quân sẽ tự thân thống lĩnh trung đoàn một, thân vệ đội của chúng ta tất nhiên là phải theo sau tướng quân."
(1) bố khỉ, đây là lần thứ hai ta gặp từ này, lên google search một phát ra một cái hoa Iris, nhìn nó đẹp như hoa lan á. Vài người chơi hoa của Việt Nam đã lấy luôn tên hán việt của nó là Diên Vỹ mà kêu gọi, nhưng bạn nên search là hoa Iris.
Ta đã edit lại lá cờ "ưng kỳ" của quân đội Byzantine, vòng hoa quấn xung quanh là loài hoa này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.