Liệp Quốc

Chương 64: thỏ chạy nhanh

Khiêu Vũ

23/03/2013



Từ lần nhiệm vụ trinh sát lần trước tới nay đã ba ngày, trong ba ngày này, kỵ binh binh đoàn thứ 13 đẩy mạnh công tác chuẩn bị chiến tranh, rất nhiều vật phẩm cùng trang bị đã được vận chuyển tới nơi đóng quân. Ngay tối hôm qua, một trung đoàn đã bắt đầu rời khỏi doanh trại, dựa theo kế hoạch tác chiến, đi trước tiến hành càng quét mở đường.

Mà ở trong lều lớn của tướng quân cũng nhộn nhịp hẳn lên, ba ngày vừa qua, các tướng lĩnh của các trung đoàn liên tục được triệu kiến, hội nghị tác chiến diễn ra rất căng thẳng, tất cả nhiệm vụ đều được phân công rõ ràng, cảnh giới trong danh trại được đẩy lên mức cao nhất.

Bất quá những điều này không ảnh hưởng lớn tới Hạ Á, hắn đang nằm trên giường, trong đầu vẫn hồi tưởng lại những chiêu số tâm đắc trong ba ngày đối luyện vừa qua, cùng lúc tận dụng thời gian để nghỉ ngơi, nghỉ ngơi trong một giờ ngắn ngũi, thể lực của hắn đã hoàn toàn hồi phục.

Tuy rằng còn chưa từng chính thức tham gia vào trong chiến trường, thế nhưng sau lần giao phong ngắn ngủi với 'kẻ săn người ở băng nguyên' của Odin đế quốc, đã làm cho Hạ Á nhận thức được một phần tàn khốc của chiến tranh.

Hắn rất thích sự cư xử ở nơi này, rất thích những người bạn mới ở đây. Vô luận là Kevin, hay là Katuo, còn có tên to con khỏe mạnh Shaerba, hắn đều thích. Bọn gia hỏa này tính tình rất hào phóng cương trực, cư xử rất ngay thẳng, nhất là khi hắn được mọi người chấp thận, thì càng được bọn họ đối đãi rất chân thành--bầu không khí như thế này, rất ít khi thấy được ở trong Dã Hỏa trấn.

Mười tám năm qua, Hạ Á ngoại trừ vài lần mạo hiểm nhỏ trên Dã Hỏa nguyên, vẫn chưa từng có cái gì gọi là bạn hữu chân chính, cho nên hiện tại hắn rất quý trọng cảm giác này.

Thế nhưng hắn minh bạch, nơi này là quân đội ! Quân đội, có nghĩa là phải chiến tranh ! Mà chiến tranh, thì lại rất tàn khốc !

Vì thế, hắn phải đem bản lĩnh của mình luyện cho thật tốt.

Trong mấy ngày nay hắn liều mạng rèn luyện võ nghệ, mỗi tối còn chủ động tiếp nhận nhiệm vụ đi tuần, như thế mới có thời gian để tập luyện kỹ thuật cưỡi ngựa. Mà mỗi lúc Hạ Á đi tuần tra, hắn đều tận dụng thời gian hướng về các kỵ binh bên cạnh thỉnh giáo vài động tác cùng kỹ xảo chiến đấu trên ngựa.

Hắn biết rất rõ, những kỹ xảo đơn giản này, không biết chừng trong tương lai lại biến thành thứ bảo vệ tính mạng của hắn ở trên chiến trường-- cái này không phải là hắn quá lo xa, mà là trực giác hắn rèn được từ việc chiến đấu với thú rừng mách bảo.

Sau khi nghỉ ngơi một giờ, Tatara đáng thương cũng đã mang nước tới, thế nhưng Hạ Á căn bản là không có thời gian để tắm, hắn rất nhanh nhảy dựng lên, mặc lấy bộ giáp mà tên ma pháp sư vừa đánh bóng xong, chạy thẳng ra khỏi lều... Tên ma pháp sư ở phía sau hung hăn phun ra một khẩu nước bọt, ném mạnh bàn chải xuống đất, nằm thẳng ra giường của Hạ Á.

Thần a, phù hộ cho tên dế nhũi này, làm cho hắn bị té ngựa trong lúc tuần tra...

Tên ma pháp sư trong lòng cầu khẩn một cách rất thành kính.

※※※

Dựa theo mệnh lệnh của đội tuần tra, Hạ Á theo đội ngũ đi ra cửa doanh trại, liền thấy xa xa là một đội kỵ mã đang chậm rãi đi tới, người kỵ binh đi đầu cầm theo cờ hiệu của quân đội đế quốc, đội hình rất nghiêm chỉnh.

"Ai thế?" Hạ Á hỏi đồng bạn ở bên cạnh.

"Là người của binh đoàn 6... Nghe nói binh đoàn của bọn họ hai ngày nữa mới tới đây. Hắc hắc... Lính mới, vận khí của ngươi thật tốt, vừa mới tới thì đã được tham gia một trận chiến lớn !" Một kỵ binh lão luyện đang ở bên cạnh cười hì hì.



Đội kỵ mã đang bước tới rất nhanh biến đổi đội hình, từ thật xa đã vung vẩy cờ hiệu của quân đội đồng minh, đội tuần tra lập tức nhường đường, để cho chi kỵ mã này đi qua. Hạ Á cùng đội tuần tra đứng ở ven đường nhìn đoàn người kia đi qua, đội kỵ mã này nhân số cũng không nhiều, chỉ trên dưới một trăm kỵ binh, mà ở giữa là một người có vẻ như là tướng quân, mặc một bộ giáp rất tinh xảo cưỡi một con ngựa màu đỏ, được bảo vệ rất nghiêm ngặt-- tên tướng quân kia thân mình to lớn, tuy rằng mặc cả bộ giáp màu vàng bó chặt người, thế nhưng lại không toát ra một tia tháo vát nào, trái lại còn có vẻ rất mập mạp.

"Đó là tướng quân Ruhr của binh đoàn 6." Tên kỵ binh đang ở bên cạnh liền nói cho Hạ Á biết.

Tướng quân? Hạ Á lập tức đem người kia cùng Adelike tướng quân làm một cái so sánh, sau đó trong lòng liền sinh ra một tia hèn mọn. Tên gia hỏa này càng nhìn càng giống một tên đầu bếp. . .

"Hắn chính xác là xuất thân từ đầu bếp." Một kỵ binh nhỏ tiếng cười nói: "Ruhr tướng quân là người của gia tộc Minasi, lúc trước hắn làm trù sư cho công tước Minasi, về sau cũng không biết như thế nào lại được công tước Minasi khen ngợi và đề bạt. Ai. . . dù sao công tước Minasi cũng là thống soái có tiếng của đế quốc, hắn đáng lẽ không nên làm một việc sai lầm nhất trong cuộc đời hắn."

Rất hiển nhiên, đám bỵ binh binh đoàn 13 đối với vị tướng quân Ruhr này hình như rất khinh thường.

Trên thực tế. . . Bọn họ đương nhiên là có lý do để khinh bỉ vị tướng quân Ruhr này .

Truyền thống của kỵ binh binh đoàn 13 là "Tiến lên, hoặc là tử vong!" Trong lịch sử chiến tranh, đội quân thép này chưa từng rút lui dù chỉ một lần.

Thế nhưng vị tướng quân Ruhr này lại có một cái kỷ lục trái ngược : từ lúc hắn thống lĩnh quân đội, mỗi khi kết thúc chiến tranh, thống kê lại thì quân đội của hắn tổn thất nhỏ nhất, bảo toàn đại đa số quân lực !

Bởi vì ... vị tướng quân này có một cái thiên phú cực kỳ đăc thù: hắn luôn luôn cảnh giác trước sự nguy hiểm, sau đó. . . thống lĩnh binh sĩ cùng nhau rút lui về phía sau tránh né nguy hiểm !

Chú ý, cái này là rút lui, không phải chạy trốn! Vì vậy hắn không có vi phạm trường hợp làm trái quân lệnh mà bỏ trốn khỏi chiến trường, bởi thế mà nói, hắn sẽ không chịu sự trừng phạt từ quân pháp. Mà với thiên phú đặc thù, hắn luôn luôn có thể từ những nơi nguy hiểm nhất tìm được một con đường sống, mang theo thủ hạ rút lui an toàn về phía sau.

Đã từng ở trong một lần chiến tranh, lúc đó Ruhr tướng quân làm trung đoàn trưởng một trung đoàn, suất quân đảm nhiệm chức vụ tiên phong, thế nhưng bỗng nhiên địch nhân đánh vu hồi (bọc ra sau đánh lén), trực tiếp đánh tan quân chủ lực đang ở phía sau. Làm cho đội quân của Ruhr bị cô lập trong vùng đất của địch.

Kết quả vị Ruhr này phát huy ra một bản lĩnh thiên phú làm cho tất cả tướng quân khác của Byzantine phải thán phục : hắn mang theo hai ngàn thủ hạ, tại xung quanh là hơn bốn vạn quân địch bao vây, giống như một con gián tìm được một khe hở từ trong địa hình phân bố quân đội phức tạp của địch, chạy xuyên thoát ra ngoài!

Ngoại trừ có vài binh sĩ bị thương ở chân trong lúc đào tẩu, hắn cư nhiên một binh cũng không mất ! !

Nếu như không nói đầy là kỳ tích, thì ít nhất cũng phải gọi là một cái nghệ thuật kiệt tác !

Ruhr tướng quân đã tham gia quân ngũ ba mươi năm, hắn chưa từng đánh qua một trận chiến trực diện nào, thế nhưng đội quân của hắn lại có thể hoàn thành các nhiệm vụ đánh vu hồi hoặc thọc sườn v.v... , đội quân của hắn tiến tới cũng nhanh, nhưng tốc độ rút lui lại nhanh tới mức dọa người !

Hơn nữa, hắn còn một cái kỷ lục làm cho các tướng lĩnh khác của Byzantine phải lần nữa thán phục: đội quân của hắn từng đối diện với một dũng tướng được lục địa công nhận thiên hạ đệ nhất tướng lĩnh, chiến thần Heisiting của quân đội Odin đế quốc!

Heisiting là đệ nhất dũng tướng được đại lục công nhận, cũng là một quân thần kiêu ngạo nhất của quân đội Odin đế quốc ! Trước giờ Byzantine đế quốc đánh nhau với Odin đế quốc thì luôn có thắng có thua, thế nhưng đối mặt với đội quân của Heisiting, thì luôn luôn bại nhiều hơn thắng, ngay cả binh đội quân thép như kỵ binh binh đoàn thứ 13 cũng không ít lần chịu khổ.

Thế nhưng đối với vị Ruhr tướng quân này thì khác . . .



Khoảng chừng sáu năm trước, hai quốc gia bọc phát chiến tranh, lúc này Ruhr vừa được thăng chức làm tướng quân, thống lĩnh một binh đoàn, kết quả rất không may, binh đoàn của hắn gặp phải đội quân của Heisiting trên chiến trường.

Ruhr nhận được một quân lệnh, hắn phải ngăn chặn đội quân của Heisiting ít nhất hai ngày thời gian !

Vị Ruhr tướng quân này rất có khí phách liền viết một chiến thư sai người chuyển cho Heisiting, trong chiến thư đầy lời lẽ hào hùng, hẹn Heisiting trên chiến trường làm một hồi quyết chiến! Chiến thư còn viết một cách rất khí khái, còn nói bản thân hắn không phải là đối thủ của Heisiting, thế nhưng. . .

"Để bảo vệ sự tôn nghiêm của con nhà võ, bảo vệ sự vinh quang của quân đội đế quốc, tính mạng của hàng ngàn vạn người, nguyện đem thân mình đánh một trận, dùng máu tươi để viết nên khí phách của một người quân nhân Byzantine!"

"Có thể cùng các hạ đánh một trận, ta có chết cũng không hối tiếc !"

-- chiến thư ấy đại khái là viết những từ ngữ trên ! !

Một cái đối thủ có phong phạm như vậy, trong lòng Heisiting nhất thời hứng thú, sinh ra một loại ý nghĩ anh hùng trọng anh hùng, liền đáp ứng yêu cầu, còn phái người viết một phong thư với lời lẽ rất tôn trọng để phúc đáp.

Kết quả, sau hai ngày Heisiting chuẩn bị rất tốt cho cuộc chiến sắp tới, hắn mang quân đi về phía doanh trại của Ruhr, nhưng lại phát hiện doanh trại thì còn nhưng người đã sớm biến mất !

Nguyên lai vị Ruhr tướng quân này vừa nhận được phúc đáp của Heisiting, trong màn đêm đã ra lệnh bỏ lại tất cả quân nhu cùng quân giới hậu cần, chỉ mang theo người ngựa một mạch chạy suốt đêm.

Tới lúc Heisiting tức giận truy sát, thì nhân mã của Ruhr đã chạy xa hơn hai trăm dặm. . .

Tuy rằng mất hết quân giới vật tư cùng quân nhu, thế nhưng bởi vì Ruhr thành công trong việc trì hoãn Heisiting hai ngày, cho nên hắn cũng không có bị quân bộ nghiêm phạt.

Heisiting cũng đã một lần đánh giá tên đối thủ đê tiện này : trong tất cả tướng quân của Byzantine, Ruhr là một tên đê tiện giảo hoạt nhất, hắn giống như là một con hồ ly. . . Không! Hồ ly còn có lá gan lớn hơn so với hắn, hắn căn bản là chỉ một con thỏ! Một con thỏ chạy trốn rất nhanh !

Từ đó về sau, Ruhr tướng quân có được một cái biệt hiệu -- "Thỏ chạy nhanh" !

Còn có một việc thú vị chính là. . . Ban đầu Ruhr viết một lá thư đầy khí khái cho Heisiting, sau đó lại phát hiện hắn bỏ trốn Heisiting liền nổi giận xé phong thư thành nhiều mảnh nhỏ, thế nhưng lúc vị dũng tướng Odin bình tĩnh trở lại, liền bảo thủ hạ đem lá thư đó dán lại sau đó đem đi bảo tồn, lấy đó làm một bài học nhắc nhở hắn về sau không được quá kiêu ngạo mà sơ suất.

Việc làm này lan truyền ra ngoài, mơ hồ làm tăng thêm vài phần danh khí của Ruhr tướng quân.

※※※

Nhìn theo nhân mã của Ruhr đi về phía doanh trại, lại nghe được chuyện cũ đầy huy hoàng của vị tướng quân này từ trong miệng đám kỵ binh, nhưng khác với đám kỵ binh, hắn nhìn về phía đội kỵ mã đang ở xa xa, nhãn thần không hề có chút khinh thường, trái lại còn lộ ra vài phài kính phục ẩn chứa rất sâu.

( cái tên mập mạp này, chắc chắn không đơn giản chỉ là một tên nhát gan. . . )

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Liệp Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook