Chương 170: Đánh cược của Philip
Khiêu Vũ
23/03/2013
"Trăm triệu lần không thể! !"
Vừa nghe dế nhũi nói những lời này, Tatara cùng Shaerba chỉ bất quá sửng sốt, thế nhưng Philip thì trực tiếp kêu lên, hắn nhìn Hạ Á, vẻ mặt có chút kinh hoàng thất thố, thần tình chấn động.
Tatara cùng Shaerba có chút ngỡ ngàng liếc mắt nhìn Philip -- Philip vốn chỉ là người ngoài, hơn nữa nếu như tỉ mỉ tính toán, trước đây hắn cùng Hạ Á còn có chút ân oán, cho nên, dọc theo đường đi Shaerba đương nhiên là không có nhiều lắm hòa nhã đối với hắn, ngay cả Tatara cũng ngoài mặt khách sáo nhưng trong lòng lại âm thầm đề phòng tên đã từng là đoàn trưởng võ sĩ đoàn 'rắn bạc' này.
Hiện tại Hạ Á vừa nói ra những lời này, Philip ngay lập tức phản bác, Shaerba liền là người đầu tiên cảm thấy khó chịu, ồm ồm nói: "Ta xem ra cũng không có gì không ổn ! Chế độ nông binh đã sớm rối tung rối mù, năm đó ta còn ở trong binh đoàn 13, tướng quân Adelike cũng đã nói qua chế độ nông binh đã tới rồi thời kỳ sụp đổ, ta xem ra, chi bằng dứt khoát phế bỏ đi!"
Tatara tuy rằng không hé răng, thế nhưng sắc mặt của hắn cũng là không cho là đúng.
Philip thở dài, giọng nói của Shaerba rất là không khách khí khi chất vấn, hơn nữa ánh mắt nhìn về phía bản thân cũng có vài phần không thân thiện, ánh mắt của hắn chớp động, thoáng do dự một chút, nhìn Hạ Á, trầm giọng nói: "Đại nhân, ta biết, ngài cùng bọn họ đều có thành kiến đối với ta, thế nhưng hiện tại ta đã là một phế nhân, về công hay về tư ta cũng không còn tâm tư gia hại ngài, lúc này chỉ có ngài nguyện ý che chở cho ta, ta như thế nào lại làm chuyện nguy hại tới ngài? Nếu là ngài ngã, ta đây làm sao có thể tìm ra gốc cây đại thụ khác để dựa vào?"
Sắc mặt của Hạ Á bất động, hắn vuốt cằm nhìn Philip: "Ngươi nói xem, ngươi rốt cục là có ý gì."
Philip thở hắt ra, nhìn khuôn mặt không chút biểu cảm của Hạ Á, trong lòng hắn bỗng nhiên có chút sợ hãi, liền sau đó bỗng nhiên trong đầu sinh ra một ác niệm: ta có nên nói cho hắn biết đạo lý này không ? Hắn đã phế bỏ hai tay của ta, nếu như ta không nói cho hắn biết, sau đó nhân cơ hội này giựt dây cho hắn làm việc xằng bậy, nói không chừng hắn có thể rước phải đại họa, đến lúc đó hắn bị đại họa lâm đầu, không phải là ta đã báo được thù hay sao?
Nhưng ý niệm này chỉ chợt lóe lên sau đó liền biến mất, nhớ tới hiện tại bản thân bị phế nửa người, hơn nữa mấy năm nay đã tạo ra không ít kẻ thù, trước đây tuy rằng Hạ Á phế bỏ bản thân, nhưng cũng là vì bản thân phục kích hắn. Hơn nữa, trước đó vài ngày bản thân bị bọn phản bội truy sát, nếu như không phải Hạ Á ra tay cứu giúp, bản thân đã sớm trở thành người chết.
Hắn trải qua nhiều sự tình như vậy, tâm tình cũng khác xưa nhiều lắm, ác niệm trước đây trong đầu của hắn dần dần tan đi, trái lại còn khôi phục vài phần bản tính lương tri.
Liền sau đó hắn thoáng trầm ngâm, ánh mắt thẳng thắn thành khẩn, chậm rãi nói: "Đại nhân, lời của ngài không sai, chế độ nông binh đúng là không ổn, thậm chí có thể nói là ung nhọt trên người đế quốc Byzantine chúng ta, nếu như ung nhọt này không bị cắt bỏ, nó sẽ chậm rãi hấp thụ máu huyết của đế quốc, trở thành gánh nặng cùng lãng phí quân bị, sẽ từng chút từng chút suy tàn quốc gia của chúng ta. Nếu như thật lòng của ta, ta đương nhiên sẽ toàn tâm tán thành phế bỏ! Thế nhưng... Sự việc này không phải ngài muốn làm là có thể làm!"
"Vì sao." Hạ Á không vui không giận, nhàn nhạt hỏi.
"Chế độ nông binh, chế độ quân khu, hai chế độ này hợp lại thành một, tạo thành một thể thống nhất không thể tách rời ! Hơn một trăm năm trước, đế quốc thiết lập 'chế độ Tema', chế độ này có hai điều căn bản chính là : nông binh cùng quân khu!
Căn bản nông binh chính là đồn trú tại chỗ bảo vệ đồng ruộng, trải khắp mọi vùng trên lãnh thổ đế quốc, cho nông binh ở tại chỗ trồng trọt, lấy nông điền để nuôi quân, tự cấp tự túc! Nhàn thì làm nông, chiến thì làm binh -- đây là bản chất của chế độ nông binh. Mà tiếp theo đó, từ chế độ nông binh làm cơ sở mới hình thành chế độ quân khu, do dó từng cái từng cái quân khu xuất hiện, sau đó quân khu lại tạo ra tổng đốc quản lý nông binh cùng nông điền, có thể nắm giữ toàn bộ chính quyền cùng quân quyền. . . Cuối cùng mới hình thành 54 cái quân khu có tổng đốc, tạo thành cục diện như ngày hôm nay. . . Ân, nói một cách phạm vào húy kỵ thì tạo thành cục diện đoàn thể quân khu có quyền lực mơ hồ ngang hàng với hoàng thất."
Trong ánh mắt của Hạ Á hiện lên một tia hiểu rõ, trầm giọng nói: "Nói hết đi."
"Vâng." Philip lau lau mồ hôi trên trán: "Cho nên, chế độ nông binh chính là chế độ quân khu, chế độ quân khu cũng chính là chế độ nông binh!" Nói đến đây, Philip cố lấy dũng khí, ánh mắt sáng ngời nhìn Hạ Á: "Ta xin hỏi đại nhân một câu, sau khi ngài phế bỏ chế độ nông binh trong quận Moll, như vậy đất đai vốn đã thành nông điền, ngài sẽ giải quyết thế nào?"
"Đất đai đương nhiên thuộc về sở hữu của quận, sau đó phân phát cho nông dân địa phương trồng trọt, dựa theo quy tắc đế quốc cho thuê đất đai là được." Hạ Á rất nhanh liền trả lời.
"Đúng ! Ngài giải quyết rất đúng, đất đai trước đây do nông binh trồng trọt, hiển nhiên lúc này phế bỏ thân phận nông binh của bọn họ, chỉ cho họ thân phận thuần nông dân trồng trọt, xem ra cũng không có biến hóa quá lớn." Philip nói đến đây, Shaerba ở bên cạnh bất mãn nói: "Vốn không có gì biến hóa a, bất quá chỉ là thay đổi tên mà thôi, ta xem đám chân đất này căn bản không thể gọi là 'binh', căn bản chỉ là một đám nông dân mà thôi."
"Bất quá chỉ là thay đổi tên. . ." Philip cười nhạt, mắt thấy Hạ Á dường như rất coi trọng lời nói của bản thân, cho nên đối mặt với chỉ trích của Shaerba, hắn cũng có đủ dũng khí để ương ngạnh, chậm rãi nói: "Nhưng ngươi có biết hay không, đôi khi chỉ cần thay đổi cái tên, cũng đủ khiến cho mọi người đầu rơi máu chảy!"
Hắn hỏi ngược Shaerba một câu, sau đó hướng về phía Hạ Á, ngồi trên ngựa khom lưng hành lễ: "Đại nhân, những lời ta vừa nói, chế độ nông binh chính là chế độ quân khu, chế độ quân khu cũng chính là chế độ nông binh! Giải tán nông binh, đất đai trả lại cho quốc gia. . . Như vậy, ta xin hỏi ngài, ngài sẽ đem quân khu đặt ở chỗ nào? Đã không có nông binh, không có nông điền, như vậy chế độ quân khu cũng không cần tồn tại ! Nếu như quân khu cũng có thể giải tán, như vậy đám tổng đốc truyền thừa nhiều đời trong quân khu, có đúng hay không cũng mất đi vùng đất dưỡng lão của mình?"
Hạ Á giật mình, cau mày cúi đầu, thoáng suy nghĩ một chút.
Tatara ở bên cạnh bỗng nhiên chen vào một câu: "Nhưng chúng ta chỉ là hủy đi chế độ nông binh của một quận, quận Moll cũng chưa thành chế độ quân khu, vẫn thuộc về phạm vi hành chính của trung ương, bản thân nơi này không có tồn tại tổng đốc, cho dù phế bỏ nông binh cũng là sự tình bên trong của một quận mà thôi."
Philip lắc đầu, ánh mắt nhìn về Tatara có chút kinh thường: "Đây là một lỗ hổng."
Hắn thẳng thắn nhìn thẳng vào mặt Hạ Á, hít một hơi thật sâu: "Đại nhân, nếu như ngài không tin ta nói, như vậy thỉnh ngài trả lời một vấn đề đơn giản của ta!"
"Vấn đề gì?"
"Người có thể nhìn ra chỗ hại của chế độ nông binh, nhưng những người khác cũng không phải tên mù! Chẳng lẽ tể tướng, hoàng đế đương nhiệm, còn có trí giả bên cạnh hoàng thượng Kaweixier đại nhân, đều là người không có kiến thức sao!?" Philip lạnh lùng nói: "Lẽ nào bọn họ không muốn cắt bỏ ung nhọt này? Chẳng lẽ đơn giản chỉ là trung ương đế quốc ban bố lệnh hủy bỏ chế độ nông binh thì sẽ không nguy hại tới địa vị của tổng đốc quân khu. . . Nhưng, thật sự sẽ không nguy hại sao?"
Hạ Á nói không ra lời.
Thực sự không nguy hại sao? Thực sự không quan hệ sao?
Sợ rằng ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng hiểu rõ tính chất của việc này.
Vạn sự khởi đầu nan! Thế nhưng bất kỳ sự tình nào đã bắt đầu, như vậy sẽ kéo theo hệ lụy của nó ! Đây là một lỗ hổng, một khi lỗ hổng phế bỏ chế độ nông binh xảy ra, đối với vây cánh khổng lồ của phe phái quân phiệt mà nói, sẽ mang theo ý nghĩa gì ? Ý nghĩa là hoàng thất rốt cục cũng bắt đầu khai chiến với bọn họ !
Đây chính là vấn đề khi thay đổi một cái "tên" !
Nếu như có thể phế bỏ chế độ nông binh, như vậy chế độ quân khu cũng sẽ có khả năng bị phế bỏ!
Cho nên, bọn đảng phái quân phiệt, vô luận là như thế nào cũng không cho phép hoàng thất phế bỏ chế độ nông binh -- cho dù đó chỉ là một quận nhỏ ở vùng xa xôi ! Bởi vì bọn họ rất minh bạch, lỗ hổng này không được phép xuất hiện !
Nếu như Hạ Á thực sự kiên cường ngang ngược thì sao?
Nếu như hắn thật sự làm như vậy, mạnh mẽ phế bỏ chế độ nông binh ở quận Moll, như vậy hoàng đế trong đế đô đang ngủ cũng nhất định sẽ bật dậy ngồi cười, trong lòng hắn rất yêu thích tên dế nhũi đã xung phong hy sinh.
Thế nhưng liền sau đó, Hạ Á nhất định sẽ trở thành kẻ địch cho phe phái quân phiệt vây công! Trước đây quân bộ đã có vài phần thành kiến đối với hắn, nhưng cũng chỉ là xem hắn không vừa mắt, thỉnh thoảng gõ gõ đầu hắn một cái mà thôi. Thế nhưng nếu như hắn dám can đảm coi trời bằng vung, làm ra hành vi phế bỏ chế độ nông binh, vậy chẳng khác nào chạm vào nguồn gốc an thân lập mệnh của phe phái quân phiệt !
Phe phái quân phiệt làm thế nào có thể dung tha cho hắn? ! Sau này Hạ Á chính là kẻ thù sống chết không đội trời chung của 54 quân khu Tema sở hữu trong tay vài chục vạn tinh binh !
Thậm chí, không cần đảng phái quân phiệt ra tay, nếu như Hạ Á thực sự làm như vậy, hoàng đế cũng chưa hẳn sẽ cảm kích hắn, trái lại còn đem hắn treo lên cho ong vò vẽ đốt ! Một khi công khai khiêu kích phe phái quân phiệt, nói không chừng sẽ dẫn tới một hồi đại nội chiến ! Điều này chắc chắn không phải là không có khả năng!
Hạ Á trầm tư một chút, từ trong đầu truyền tới âm thanh lạnh lùng của Dora: "Lời nói của tên gia hỏa kia không sai, cái tên tiểu tử dế nhũi nhà ngươi, làm việc cũng nên dùng đầu óc nhiều hơn!"
"Ta đây nên làm gì bây giờ." Hạ Á cau mày: "Vốn tưởng rằng mọi việc sẽ tốt đẹp, kết quả còn chưa nhậm chức, thì đã phát hiện hóa ra nơi này đang có vài nghìn người mở miệng kêu đói, ông đây cũng không muốn đem tiền của bản thân bù đấp vào."
Hắn nói lời này cũng không phải hỏi Philip, mà là vô thức hỏi Dora ở trong đầu, sau khi nói ra những lời này Hạ Á mới phát hiện mình lỡ lời, Philip mắt thấy Hạ Á đặt câu hỏi, cho rằng Hạ Á đang coi trọng kiến thức của bản thân, hướng về bản thân yêu cầu sách lược, hắn thoáng chần chừ, nhìn trái phải một chút, trên bình nguyên không có ai, mới hạ thấp thanh âm nói: "Đại nhân, nếu như không thể phế bỏ. . . Chi bằng học theo đám tổng đốc quân khu mà làm đi."
※※※※
Lời nói này chính là hoàn toàn phản loạn !
Khi Philip nói ra những lời này, tuy rằng sắc mặt trầm tĩnh, thế nhưng lưng của hắn đã đổ đầy mồ hôi lạnh, đây là hắn mạo hiểm đặt cược, cũng chính là muốn giành lấy coi trọng của Hạ Á đối với bản thân ! Nếu như hắn đã quyết định đầu nhập vào 'ô dù' của Hạ Á, cùng lúc bản thân là một phế nhân, luận về vũ kỹ đương nhiên là không còn giá trị, như vậy bản thân cũng chỉ còn một thứ để trọng dụng, chính là kiến thức và kinh nghiệm nhiều năm tích lũy khi làm đoàn trưởng võ sĩ đoàn 'rắn bạc', cùng với một bụng tâm tư đầy giảo hoạt.
Làm theo tổng đốc quân khu ? Trở thành đảng phái quân phiệt? ! Đây chính là công nhiên chia rẽ quan hệ giữa Hạ Á cùng hoàng thất !
Lúc nói ra những lời này, hô hấp của Philip cũng trở nên gấp gáp, rất sợ trong nháy mắt tiếp theo, vị đại gia trước mặt bỗng nhiên rút kiếm hét lớn một tiếng: "Ta là trung thần của đế quốc, ngươi dám làm dao động tấm lòng trung thành của ta đối với đế quốc sao!" Sau đó một kiếm chém bản thân ra làm đôi. . .
Thay đổi là người khác, đánh chết Philip cũng không dám nói ra những lời nói này, bất quá trong mấy ngày nay hắn đã âm thầm quan sát, hình như. . .
Vị Hạ Á đại nhân này đối trung ương đế quốc, hình như cũng không có nhiều lắm tôn trọng cùng trung thành.
Đây là Philip đặt cược !
Cược thắng, sau này Hạ Á sẽ có vài phần coi trọng bản thân, chí ít có thể xem bản thân như nửa người nhà.
Nếu như thua cược. . . Hừ, bản thân chỉ là một người tàn phế, còn gì để mất sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.