Chương 164: Ta là mỹ nữ !
Khiêu Vũ
23/03/2013
Trong số những người cả đời Hạ Á từng thấy qua, không có người nào hùng tráng như người đang đứng trước mặt, không có người nào uy mãnh như người đứng trước mặt, cũng không có người nào, con mẹ nó, không giống nữ nhân như người đang đứng trước mặt!
Được rồi ! Tiêu chuẩn thẩm mỹ của Hạ Á mặc dù có chút rối tung rối mù, thế nhưng cho dù lúc trước lão gia hỏa cố ý dẫn dắt hắn đi nhằm đường, cũng chỉ nói nữ nhân tráng kiện chân tay thô to mới có thể làm việc nặng, mông to ngực bự mới có thể sinh nhiều con-- thế nhưng người trước mặt... quả thực đã siêu thoát cảnh giới loài người, tiến nhập vào cảnh giới loài "thú" !
Vị "mãnh nam đại tỷ" này mở to tròng mắt như mắt ếch nhìn về phía Hạ Á, khuôn mặt hiện ra một tia giận dữ, bỗng nhiên rít lên một tiếng, âm thanh nọ giống như là sét đánh ngang tai! Tiếng gầm giận dữ nọ chấn cho hai tai Hạ Á tê dại, chợt nghe thấy vị "mãnh nam đại tỷ" 'khí thôn sơn hà' thịnh nộ quát lớn: "Con chó lai này từ đâu xuất hiện dám ngăn cản bổn tiểu thư rước chồng ! !"
Hạ Á hít sâu vài cái, rốt cục mới xua tan khí thế của đối phương, sau đó tỉ mỉ nhìn từ trên xuống dưới vị mãnh nam này vài lần, cuối cùng âm thầm thở dài: thảo nào ông chủ khách sạn vừa nghe thấy có người tới rước con, liền bi thảm như là cha mẹ hắn vừa mới chết-- đổi lại là người khác, có được một cô con dâu như thế này, cũng đã sớm khóc không ra nước mắt. Nghe nói con trai của ông chủ khách sạn, cả ngày đều nhốt mình trong phòng mà khóc-- nếu như đổi lại là bổn đại gia ta đây, chỉ sợ cũng đã sớm ba chân bốn cẳng chuồn gấp !
Vị "mãnh nam đại tỷ" kia nhìn chằm chằm Hạ Á, mắt thấy Hạ Á không lên tiếng, nàng cũng đã minh bạch vài phần, liền cười lạnh nói: "Hừ, ngươi là dong binh vừa được đám phế vật kia thuê bảo vệ nơi này? Bọn họ bỏ ra bao nhiêu tiền để mời ngươi ra mặt? Nói cho ngươi biết, muốn giữ mạng thì mau chóng quỳ gối đập đầu trước mặt ta, sau đó thì cút sang một bên ! Hôm nay là ngày thành hôn của bổn tiểu thư, ta cũng không muốn giết người, nếu ngươi van cầu xin tha vài câu, nói không chừng lúc cử hành hôn lễ, ta còn có thể cho ngươi một chén rượu mừng."
Hạ Á vừa nghe xong, vui vẻ nói: "Ta chính là đang ngăn cản việc này." Hắn đứng lên, cười nói: "Cưới hỏi thành thân vốn là hai bên phải tình nguyện, mãnh nam... đại tỷ nhà ngươi lại mạnh mẽ bức hôn, xem ra có chút không thấu tình đạt lý. Hôm nay ta cũng không muốn nhiều lời vô ích, sự tình vớ vẩn này, bổn đại gia nhất định phải quản !"
Mãnh nam đại tỷ vừa nghe thấy thế, tròng mắt lại trương to thêm vài phần, giận quá hóa cười, quát lớn một tiếng: "Tốt ! Đây là tự ngươi tìm cái chết !" Nói xong, nàng hét lớn một tiếng, giơ cao bàn tay to lớn lên: "Mang chùy của ta tới đây ! ! !"
Mấy tên mã tặc ở bên cạnh cũng ngẩn người, sau đó có một tên sắc mặt ngượng ngùng bước tới thấp giọng nói : "Thủ lĩnh, hôm nay bọn ta theo ngài tới đây làm lễ thành hôn, binh khí kia của ngài quá nặng, cho nên bọn ta không có mang theo."
Vị mãnh nam đại tỷ kia bất mãn 'hừ' một tiếng, vươn tay nhấc tên mã tặc này lên, từ bên hông của hắn rút ra một thanh kiếm, hét lớn : "Tất cả lui ra ! Hôm nay bổn tiểu thư muốn thấy máu sau đó mới kết hôn!"
Nói xong, nàng chém ngang lưỡi kiếm một cái, đi nhanh về phía Hạ Á. Hạ Á đang muốn rút hỏa xoa thì Philip ở bên cạnh đã mỉm cười nói: "Đại nhân cứ ngồi đấy, loại tiểu tặc trong thôn trấn như thế này, cứ để cho ta giải quyết đi."
Vẻ mặt của Philip đầy tự tin, hắn tuy rằng bị Hạ Á phế bỏ, thực lực bị suy giảm rất nhiều, vốn là võ sĩ cao cấp, lúc này đã không thể cầm kiếm trong tay, thế nhưng thực lực còn lại cũng đại khái đạt được võ sĩ trung cấp. Thiết nghĩ một tên thủ lĩnh mã tặc ở địa phương thâm sơn cùng cốc như thế này làm gì có bản lĩnh cao cường? Cùng lúc hiện tại Philip rốt cuộc cũng đi theo bên cạnh Hạ Á, đương nhiên cũng muốn lấy lòng vị đại gia này.
Liền thấy Philip giơ kiếm nghênh tiếp, trường kiếm của hắn tự nhiên bộc phát ra một đoàn đấu khí màu bạc, vẻ mặt của Philip đương nhiên là rất tự tin, mà vẻ mặt của vị mãnh nam đại tỷ lại không hề quan tâm, bàn tay cầm kiếm cũng không hề có chút kỹ xảo nào, 'vút' một tiếng, lưỡi kiếm mang theo một trận cuồng phong bổ xuống!
Philip giơ kiếm lên đỡ ! Chợt nghe một tiếng nổ "ầm" vang lên ! Thì thấy một thanh trường kiếm bị gãy làm hai đoạn trực tiếp bay lên trời ! Mà thân mình của Philip giống như là diều đứt dây, bay thẳng ra sau đụng thẳng vào vách tường của khách sạn, sau đó xuyên qua bức tường mất tích hình bóng !
Mãnh nam đại tỷ đứng yên tại chổ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Á: "Chỉ có một chút bản lĩnh như thế cũng đi nhiều chuyện ? Hừ !"
Hạ Á ngây ngẩn cả người!
Hắn đương nhiên là biết thực lực hiện tại của Philip đã bị suy giảm rất nhiều, thế nhưng tốt xấu gì cũng có thực lực của võ sĩ trung cấp a! Nhưng lại không nghĩ tới Philip đối mặt với vị mãnh nam đại tỷ này ngay cả một kiếm cũng không đỡ nổi ? !
Nhìn lại lỗ thủng ở trên vách tường, gạch đá rớt xuống xếp thành đống, Philip đã nằm luôn trong đó không cách nào bò dậy.
Hạ Á cau mày một cái, rút hỏa xoa ra hét lớn: "Bổn đại gia vui đùa cùng ngươi!"
Nói xong, hắn phóng người nhào tới, vị mãnh nam đại tỷ kia cười nhạt, liền giơ kiếm bổ xuống, Hạ Á chém ngang hỏa xoa ngăn cản, nhất thời một tiếng 'ong' vang lên, hắn liền cảm giác được bản thân dường như không phải đang đối mặt với một con người, mà là một con quái thú-- không, phải nói là một con rồng!
Lấy khí lực cường hãn như Hạ Á, cũng bị chấn cho cánh tay hoàn toàn tê dại, nhịn không được phải thối lui về phía sau hai bước, hỏa xoa thiếu chút nữa cũng rơi khỏi tay ! Vị mãnh nam đại tỷ kia cũng hừ một tiếng, bàn tay nhất thời nhẹ bỗng, dưới sắc bén của hỏa xoa, thanh kiếm trong tay nàng đã bị cắt làm hai nửa!
Hai người có quái lực lần đầu tiên chạm trán nhau, tại phương diện khí lực cũng không phân chia cao thấp, hai người đều lui về sau hai bước, nhưng Hạ Á lại chiếm được vũ khí sắc bén, nên đã chặt đứt kiếm của đối phương.
"Phi ! Có chút bản lĩnh!" Ánh mắt của mãnh nam đại tỷ sáng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á: "Khí lực rất mạnh ! Trước tới giờ ta vẫn chưa từng thấy ai có khí lực mạnh hơn ta ! Có bản lĩnh thì không cần vũ khí, cùng ta đánh thêm một trận !"
Hạ Á cũng chấn động trong lòng, bị đối phương khiêu khích, lòng tự trọng của hắn lại trổi dậy, lấy nam đánh nữ mà lại không thể chiếm thượng phong về mặt khí lực cũng đã có chút khó chịu, lúc này hắn càng không muốn dùng hỏa xoa để giành thắng lợi, liền đem hỏa xoa cắm thẳng xuống mặt đất, 'roẹt' một tiếng, nửa thân hỏa xoa đã cắm sâu vào trong đất, đập tay một cái liền nói : "Tới đây !"
Hai người lại lần nữa vọt tới, nhất thời vặn bẻ nhau, phảng phất như là đấu vật, ngươi một quyền ta một chưởng, tay không đấm đá lẫn nhau !
Khí lực của mãnh nam đại tỷ thực sự quá kinh người, lấy thân thể như quái thú của Hạ Á cũng có chút chịu không nổi, bốn tay của hai người gắt gao quấn vào nhau, trong lúc nhất thời hai người trở nên giằng co. Ngươi đánh ra một quyền, ta dùng tay ngăn trở, ta tung ra một chưởng, ngươi dùng quyền ngăn đỡ. Đối mặt vài lần, Hạ Á liền cảm giác được hai tay mơ hồ có chút đau, hai người tung quyền ra cước, cả hai đều trúng không ít đòn, đều đau tới nhăn mặt !
( Gặp quỷ ! Thân thể của ông đây đã được máu rồng cường hóa a! )
Hạ Á than thầm trong lòng, hai người đánh tới lúc này, khí lực ngang nhau, bốn tay vắt vào nhau, không ai áp đảo được ai, trong lòng Hạ Á có chút lo lắng, nhịn không được liền thi triển phi hồng sát khí, hai mắt đỏ lên, nhất thời một cổ lực lượng từ trong cơ thể tỏa ra! Hét lớn một tiếng: "Nâng lên cho ta !"
Hai tay mang theo lực lượng khủng khiếp, Hạ Á bỗng nhiên áp đảo mãnh nam đại tỷ phải rơi vào thế hạ phong, khuôn mặt của vị mãnh nam đại tỷ kia thoáng đỏ lên, ra sức chống cự, nhưng rốt cục cũng không thể chống cự được, liền bị Hạ Á đè xuống mặt đất, sau đó Hạ Á một tay nắm lấy cánh tay đối phương, một tay nắm lấy thắt lưng, nâng nàng lên cao, sau đó thở ra một hơn, 'vèo' một tiếng thì đã ném nàng ra khỏi cửa nện thẳng vào con ngựa màu đen của bản thân nàng! Thương cảm cho con ngựa nọ, đang đứng yên lành thì một bóng đen từ trên cao hạ xuống, 'rầm' một tiếng, cả mình con ngựa liền bị đè lún xuống đất !
Một người một ngựa ngã lăn trên đất, vị mãnh nam đại tỷ kia chật vật nửa ngày, mới miễn cưỡng ngồi dậy, lắc lắc đầu, trừng mắt nhìn Hạ Á, khuôn mặt mang theo một vẻ không thể tin nổi: "Ngươi ! Khí lực của ngươi sao lại lớn như vậy?"
Mấy tên thủ hạ mã tặc của nàng cũng bị hù cho mặt xám như đất, ánh mắt nhìn về phía Hạ Á tràn đầy kính nể.
Hạ Á thở hổn hển vài ngụm khẩu khí, hắn đang muốn mở miệng thì vị mãnh nam đại tỷ đã lộ ra sắc mặt vui mừng hét lên: "Đánh lại ! !"
Nàng vung người nhảy dựng lên, lại lần nữa nhào tới, lần này Hạ Á cũng không còn khách khí, vận chuyển lực lượng của phi hồng sát khí, hơn nữa với sự tập trung cao độ tinh thần lực, liền cảm thấy động tác của đối phương trở nên thông thả, khắp nơi đều là sơ hở, tay nâng cước đạp, đơn giản đánh văng vị mãnh nam đại tỷ kia liên tục ba năm lần!
Tới lần cuối cùng, vị mãnh nam đại tỷ kia bị Hạ Á ném thẳng ra ngoài, ngồi trên mặt đất 'hừ hừ' một hồi lâu, lúc đứng lên cũng không còn đứng vững, rốt cục không còn khí lực tiếp tục đánh nhau, nhìn Hạ Á một chút, sau đó vươn tay chụp lấy tên tùy tùng đang muốn rút kiếm xông tới, nàng thấp giọng hét lớn : "Tất cả lui về sau cho ta !"
Nàng lảo đảo đi tới phía trước vài bước, Hạ Á vội vàng chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng lúc này vị mãnh nam đại tỷ kia lại cười "sảng khoái" một tiếng, lớn tiếng nói: "Ha ha ! Ngươi quả nhiên là lợi hại ! Quả nhiên là một anh hùng ! Ta chịu phục !" Ánh mắt của nàng chớp động, bên trong còn mang theo một cổ vui sướng không nói nên lời.
Hạ Á tuy rằng chiến thắng, thế nhưng cũng không chịu nổi, khi nãy trong lúc đấu quyền hắn cũng đã trúng không ít đòn, lúc này xương sườn có chút đau nhức, hít vào vài hơi, trừng mắt hét lớn : "Nếu ngươi đã phục, hôm nay có ta ở nơi này, thì chuyện ngươi bức hôn nhất định sẽ không thành ! Mau chóng cút đi cho khuất mắt ! Sau này không được quay lại tìm kiếm con trai của ông chủ khách sạn... còn nữa... đùa bỡn cũng không được!"
Sắc mặt của mãnh nam đại tỷ bỗng nhiên ngại ngùng-- thân thể to lớn của nàng kèm theo biểu tình như vậy, nhất thời khiến cho Hạ Á cảm giác được tóc gáy toàn bộ đều dựng thẳng lên, chợt nghe thấy vị mãnh nam đại tỷ này ngượng ngùng nói: "Hừ, ngươi nghĩ rằng ta coi trọng tên phế vật con trai của ông chủ khách sạn sao ! Đơn giản là... Đơn giản là... Ai ! Không muốn cùng ngươi nói chuyện này ! Nếu như đã gặp ngươi, như vậy ta cũng sẽ không cần phải tiếp tục lấy tên phế vật kia làm chồng !"
Nói xong, nàng xoay người hướng về đám thủ hạ vung tay lên : "Đi thôi ! Chúng ta quay về !"
Đám thủ hạ mắt thấy Hạ Á lợi hại đến như vậy, ngay cả thủ lĩnh mà thường ngày bọn họ đều kính trọng như thần linh cũng không phải là đối thủ, còn đâu dám bước tới sinh sự ? Vội vàng tuân lệnh lên ngựa, tất nhiên cũng có người nhanh chóng mang một con ngựa khác tới cho mãnh nam đại tỷ.
Hạ Á đứng ở trước cửa, ngẩng đầu ưỡn ngực, trừng mắt nhìn theo đám người kia rời đi, nhưng mới đi được vài bước, vị mãnh nam đại tỷ kia bỗng nhiên quay đầu lại, ngồi ở trên ngựa, vẻ mặt có chút đỏ lên: "Tên kia ! Ê ! Ta nói ngươi đấy ! Ngươi rốt cuộc là ai, hôm nay ta thua dưới tay ngươi, chung quy cũng phải lưu lại tên của ngươi cho ta biết !"
Hạ Á ho khan một tiếng: "Bổn đại gia làm việc quang minh lỗi lạc, ta là Hạ Á Lôi Minh, nam tước của đế quốc, tướng lĩnh phòng giữ quận Moll ! Nếu như ngươi không phục, ngươi có thể tiếp tục tìm ta so tài !"
"Hạ Á Lôi Minh..." Vị mãnh nam đại tỷ kia thấp giọng nhắc lại vài lần, phảng phất như muốn nhớ kỹ cái tên này, sau đó ngồi trên ngựa hướng về phía Hạ Á nhếch miệng cười: "Tốt, ta sẽ nhớ kỹ!"
Mắt thấy đám mã tặc đã rời đi, Hạ Á thở phào nhẹ nhõm, xoay người đi vào trong khách sạn, thì thấy Philip đang từ trong đống đổ nát bò ra, miệng phun ra vài bụm máu, lắc lắc cái đầu, một tay đè trước ngực, mang theo vẻ mặt kinh sợ nói: "Nữ nhân kia thật đáng sợ !"
Hạ Á bước tới túm lấy hắn kéo dậy, nhìn hắn một chút, cười nói: "Tên gia hỏa kia quả nhiên lợi hại, ngươi thua cũng không có gì làm khó hiểu."
Trái lại ông chủ khách sạn núp ở phía sau nhà, mắt thấy Hạ Á đại triển thần uy, đánh cho mấy tên đánh sợ kia phải bỏ chạy, nhất thời vẻ mặt mừng rỡ chạy vội ra ngoài, nhào tới người Hạ Á ôm chặt lấy hai chân của hắn, ngôn từ cảm kích như thủy triều dâng lên.
Hạ Á tùy ý an ủi vài câu, ông chủ khách sạn vô cùng hớn hở liền gọi con trai của hắn bước ra cảm tạ, Hạ Á rốt cục cũng nhìn thấy con trai của ông chủ khách sạn, nhìn từ trên xuống dưới bất quá hắn cũng chỉ là một tên tiểu tử nhà quê mộc mạc, tuy rằng có chút anh tuấn, nhưng lại không có chỗ nào đặc biệt-- cũng không biết vị mãnh nam đại tỷ kia lại coi trọng hắn ở điểm nào.
Ông chủ khách sạn cảm kích một hồi, liền đem toàn bộ rượu ngon trong khách sạn mang hết ra, cũng không lấy của Hạ Á dù chỉ một đồng tệ, Hạ Á cũng không khách khí, hắn uống như nước sông đổ biển. Tới rồi buổi tối, Shaerba cùng Tatara hai người thức dậy ăn khuya, Hạ Á mới đem sự tình ban nãy nói cho hai người nghe, vẻ mặt của hai người liền rất ngạc nhiên, không nghĩ tới loại địa phương hẻo lánh như thế này cũng có một quái thai có khí lực sánh ngang với Hạ Á-- nhưng lại là một nữ nhân.
Shaerba cũng là một đại lực sĩ, hắn nghe xong liền không phục, lầm bầm nói: "Khí lực của Hạ Á nhà ngươi thì ta chịu phục, nhưng ngươi nói có người có khí lực giống như ngươi mà lại là nữ, thì ta không tin ! Đáng tiếc ! Nếu có cơ hội, ta cũng muốn so tài một lần."
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, bốn người nghỉ ngơi yên lành, ông chủ khách sạn trong cơn cảm kích đương nhiên sẽ hầu hạ rất chu đáo, mấy con ngựa của bọn họ cũng được chăm sóc rất tốt.
Sáng sớm hôm sau, qua một đêm nghỉ ngơi bọn họ lại tiếp tục lên đường, trước khi rời khỏi trấn nhỏ, Hạ Á còn lưu lại một câu: "Ta ở tại quận Moll, nếu như bọn gia hỏa kia còn quay lại quấy rối, ngươi cứ phái người tới quận Moll tìm ta, ta sẽ ra mặt giúp ngươi!"
Ông chủ khách sạn nghìn tạ ơn vạn cám ơn, đám người Hạ Á giục ngựa rời khỏi thôn trấn, hướng về phía bắc mà đi.
Chạy trên đường khoảng chừng một giờ, thì thấy xa xa ở xuất hiện một ngọn núi, ngọn núi kia cũng không cao, có lẽ gọi là một ngọn đồi thì đúng hơn, chỉ là sườn dốc treo leo, rừng cây rậm rạp.
Khi bốn người đi ngang ngọn núi nọ, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng kèn lệnh, một đội nhân mã đang lao xuống dọc theo con đường nhỏ trên sườn núi, người người đều mang theo vũ khí, thủ lĩnh cưỡi một con ngựa đen, thân mình hùng tráng, chính thị là vị mãnh nam đại tỷ kia!
"Di ! Chẳng lẽ hôm qua còn không phục, hôm nay giữa đường phục kích bọn ta?" Hạ Á trong lòng giận dữ, ghìm cương dừng ngựa, ba người bên cạnh cũng lập tức rút vũ khí ra chuẩn bị.
Đội nhân mã kia vọt tới cách bọn họ chừng hơn mười bước thì dừng lại, mãnh nam đại tỷ vung tay lên, đám thủ hạ liền đứng yên một chỗ, nhưng trái lại nàng chậm rãi giục ngựa đi tới phía trước vài bước.
Hôm nay gặp lại vị mãnh nam đại tỷ này, nàng mặc trên người một bộ giáp vảy cá kiểu "minh quang giáp ", không mang mũ giáp, tóc dài rối quăn đầy cuồng dã, chỉ là nàng ngồi ở trên ngựa trong tay còn cầm theo một thanh thiết chùy to lớn!
Thiết chùy nọ nhìn giống như là một cây búa lớn thường dùng trong rèn đúc, chỉ bất quá nó lớn gấp ba lần cây búa bình thường, đầu của thiết chùy to bằng hai chậu rửa mặt gọp lại, bên trên còn có rất nhiều đinh nhọn, đỉnh của mỗi cây đinh đều có màu đen trắng, rõ ràng là thép nguyên chất ! Một thanh chùy lớn như vậy chí ít cũng vài chục cân! Mà mãnh nam đại tỷ chỉ cầm ở trong một tay, lại còn không tốn chút khí lực nào ! Nàng một tay nắm dây cương, một tay cầm chùy chậm rãi đi về phía Hạ Á.
"Ê ! Ngươi lại tới làm gì ? Hôm qua không phục, hôm nay cầm vũ khí tới muốn phục thù hay sao?" Hạ Á trừng mắt, một tay cũng để lên cán hỏa xoa, Shaerba ở bên cạnh cũng nóng lòng muốn tỷ thí, trên yên ngựa của hắn đang treo một thanh lăng chùy hạng nặng của hoàng cung do Hạ Á đã tặng cho hắn!
Mãnh nam đại tỷ đi tới trước mặt, nhưng bỗng nhiên xoay người xuống ngựa, sau đó đem thiết chùy trong tay cắm xuống mặt đất ! 'Ầm' một tiếng, trực tiếp nện lên mặt đất tạo thành một cái hố nhỏ, cát bụi tung bay. Nàng mang theo hai bàn tay không đi tới bên cạnh Hạ Á, ngẩng đầu nhìn Hạ Á, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sắc mặt đỏ lên, sau đó bỗng nhiên khom lưng hành lễ, bộ dáng có chút ngại ngùng : "Hạ Á Lôi Minh các hạ."
"Thế nào?" Hạ Á híp mắt, mắt thấy đối phương đã từ bỏ vũ khí, xem ra nàng không có ác ý.
"Hôm qua ta bại trong tay ngươi, trở về ta đã suy nghĩ rất nhiều, những người ta gặp trước đây không có ai có khí lực mạnh hơn ta, cũng chưa từng thấy qua nam tử nào anh hùng như ngươi, ta..."
Nói đến đây, vị mãnh nam đại tỷ kia bỗng nhiên cắn cắn môi: "Ngươi... Xin ngươi hãy thu nhận ta ! !"
"Nghĩa là sao?" Hạ Á có chút kinh ngạc.
"Ta... Ta muốn gả cho ngươi!" Mãnh nam đại tỷ bỗng nhiên liền quỳ một chân xuống đất, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hạ Á, tuy rằng vẻ mặt đỏ hồng, nhưng lại quát lớn: "Chỉ có người anh hùng khí khái như ngươi mới có thể làm chồng của ta ! Hôm qua ta đã gặp được ngươi, sau này, bất kỳ nam nhân nào trên thế giới này đều không thể lọt vào mắt của ta!"
Bịch !
Hạ Á trực tiếp té từ trên ngựa xuống mặt đất.
※※※
Ba người ở bên cạnh Hạ Á nghe xong, sắc mặt đều cổ quái, Philip cố nén cơn xúc động muốn cười như điên, Tatara há to miệng hầu như có thể nuốt gọn hai quả trứng gà, Shaerba cũng trợn tròn tròng mắt nhìn vị "nữ nhân" này.
Hạ Á chật vật nửa ngày mới có thể đứng dậy, phủi phủi quần áo của bản thân một chút, trừng mắt nhìn nữ nhân trước mặt, nửa ngày cũng không nói ra lời, qua một hồi lâu sau, hắn mới nuốt nước bọt nói : "Ngươi ! Ngươi ! Ngươi vừa nói gì? !"
"Ta muốn gả cho ngươi! Không lấy ai khác ngoài ngươi !" Mãnh nam đại tỷ gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, tuy rằng vẻ mặt đỏ bừng, thế nhưng ánh mắt lại rất kiên quyết.
Hạ Á suýt nữa phun máu, lập tức hét lớn : "Nói bậy ! Không được không được ! Chắc chắn không được ! !"
"Vì sao không được?" Vị đại tỷ kia kêu lên: "Hôm qua ngươi đã hủy hôn sự của ta, ta kết hôn không được tất nhiên là phải tìm ngươi ! Những việc ngươi làm chẳng lẽ ngươi lại không chịu trách nhiệm sao? !"
Vẻ mặt của Hạ Á bi phẫn: "Nói xằng ! Nói bậy !"
Trong ánh mắt của vị đại tỷ này hiện lên một tia buồn bã, giận dữ nói: "Ta hiểu rõ rồi ! Ngươi chê ta xấu xí ! Có đúng hay không !"
"Cái này..." Hạ Á thầm nghĩ : đương nhiên là ngươi xấu xí ! Nhưng dù sao lời nói này lại quá mức tổn thương người, hắn cũng không có ý định nói ra câu này, do dự một chút : "Cái này... Ngươi xấu hay đẹp cũng không liên quan gì tới ta, dù sao ta cũng sẽ không lấy ngươi."
Sắc mặt giận dữ của đại tỷ liền biến mất, nàng cười hắc hắc, sau đó nhìn Hạ Á: "Hạ Á Lôi Minh tiên sinh, ngươi đừng vội vàng cự tuyệt ta, nếu như ngươi cưới ta, ngươi có thể có ba chỗ tốt rất lớn đó nha !"
Ba chỗ tốt rất lớn ? Có ma mới tin ! Ông đây cưới ngươi, mỗi buổi tối đều phải gặp ác mộng ! Thế nhưng đây chỉ là lời nói trong lòng của Hạ Á, ngoài mặt hắn vẫn nói : "Ngươi đừng gạt ta ! Ta đây không tin ! Ta nói không cưới chính là không cưới !"
Đối phương nghe vậy cũng không nóng nảy, chậm rãi giơ ba ngón tay lên: "Người trước hết đừng có gấp, nghe ta nói tỉ mỉ rồi hãy quyết định."
Nàng quay đầu chỉ một ngón tay vào đám mã tặc: "Chỗ tốt đầu tiên, nếu ngươi cưới ta thì đám thủ hạ này sẽ quy thuận ngươi ! Sau này sẽ là bộ hạ trung thành nhất của ngươi, có chết cũng không thay đổi !"
Vẻ mặt của nàng rất ngạo nghễ: "Ngươi không nên khinh thường đám thủ hạ của ta, thủ hạ của ta có tất cả ba trăm dũng sĩ, mỗi một người đều là chiến sĩ ưu tú, vũ dũng thiện chiến ! Đều là kỵ binh nhất đẳng ! Bọn ta ở nơi này ngang dọc nhiều năm, quân phòng giữ ở vùng phụ cận cũng không dám trêu chọc bọn ta ! Không phải nguyên nhân là do bọn ta dùng tiền mua chuộc, mà nguyên nhân lớn nhất chính là bọn họ căn bản đánh không lại bọn ta ! Ba trăm kỵ binh của ta tuy rằng không dám nói là tinh binh nhất thiên hạ, nhưng ba trăm kỵ binh cùng lúc xông trận, cho dù là thiên quân vạn mã cũng không thể chống lại bọn ta!"
Hạ Á nghĩ thầm: đừng nói ba trăm kỵ binh kia ! Chỉ bằng vũ dũng của ngươi, một mình ngươi cũng đủ xông phá thiên quân vạn mã .
"Nhìn bộ dáng của ngươi có vẻ không tin, hừ, ngươi không biết lai lịch của bọn ta nên mới xem bọn ta như một đám mâu tặc !" Vị đại tỷ này rất bất mãn, do dự một chút, cắn răng thấp giọng nói: "Lai lịch của bọn ta tương lai ngươi tự nhiên sẽ biết ! Hừ, đừng nói là quân phòng giữ địa phương, coi như là gặp phải 'hắc kỳ binh đoàn' của Heisiting người Odin, hoặc là kỵ binh đoàn Luodeliya của người Byzantine chúng ta, bọn ta cũng không hề sợ hãi!"
Hạ Á nghe xong liền giật mình, nhìn đám mã tặc đang ở xa xa vài lần, chỉ thấy những người kia tuy rằng đứng ở xa xa, đội hình có chút tán loạn, thế nhưng mơ hồ lại tỏa ra một loại quy củ kỳ lạ, hơn nữa trang bị tuy rằng bình thường, thế nhưng từng người từng người quả nhiên là người mạnh ngựa khỏe, mà trọng yếu hơn là, đám người này nhìn qua đều tràn ngập mùi vị bưu hãn, quả nhiên không giống bọn mâu tặc bình thường trong thôn trấn. Bất quá chỉ là mấy trăm người đang đứng ở xa xa, thế nhưng khí thế phảng phất như là thiên quân vạn mã !
Khí thế như vậy, coi như là ngự lâm quân trong hoàng cung đế đô Aosiji Liya mà hắn đã từng thấy qua, cũng không bưu hãn như những người này !
Trong lòng Hạ Á cũng có ba phần tin tưởng.
"Chỗ tốt thứ hai, từ nay về sau bên cạnh ngài sẽ có một chiến tướng dũng mãnh!" Vị đại tỷ này trái lại không có chút khiêm tốn, chỉ vào mũi của mình lớn tiếng nói: "Từ nhỏ ta đã luyện võ nghệ, năm ta 12 tuổi cha ta đã không còn là đối thủ của ta ! Vũ kỹ của ta tuy rằng thiếu tinh xảo, thế nhưng chiến đấu anh dũng, đột phá qua lại thiên quân vạn mã, ta tự đánh giá rằng đó không phải là vấn đề đối với ta ! Hừ... Năm đó chỉ huy phòng giữ hai thành liên hợp tiêu diệt bọn ta, một mình ta mang theo hơn chục kỵ binh xông trận, chỉ trong nửa giờ đã đánh tan một trung đoàn của đối phương, trong lúc loạn chiến chỉ huy phòng giữ của bọn chúng ngay cả một chùy của ta cũng không đỡ nổi ! Bọn họ còn mời hai tên võ sĩ cao cấp rất lợi hại tới trợ giúp, cũng bị một chùy của ta đánh thành thịt nát !"
Hạ Á gật đầu, không thừa nhận cũng không được: "Không sai, ngươi thật sự là một dũng tướng hiếm thấy."
Ách... Chỉ bất quá, dùng từ 'dũng tướng' để hình dung một cô gái hình như có chút khó nghe đây.
"Còn có... Còn có chỗ tốt thứ ba." Bộ dáng của vị đại tỷ kia bỗng nhiên có chút ngượng ngùng, nhìn bộ dáng của nàng lúc này nhất thời khiến cho ba người bọn Tatara đang ở trên ngựa có chút nổi da gà.
"Chỗ tốt thứ ba là... thứ ba là... thứ ba là..." Vị đại tỷ này hình như có chút do dự, nhưng rốt cục cũng lấy đủ dũng khí : "Thứ ba ! Ngươi cưới ta, ngươi sẽ có được một cô vợ xinh đẹp vô song ! !"
Phốc !
Cái này thì xem như là hết chịu đựng được nữa rồi, ba người ở trên ngựa hơn nữa còn có bản thân Hạ Á đều nhịn không được phải nhếch miệng cười.
Hai cái chỗ tốt trước đây nói còn nghe được. Nhưng cái thứ ba thì thật sự quá mức buồn cười !
Nhìn ngang nhìn dọc vị đại tỷ này, coi như là dùng mắt lé để nhìn-- làm gì có tới nửa điểm "xinh đẹp vô song"?
Thần sắc của vị đại tỷ có chút buồn bã, nhưng chậm rãi thấp giọng nói: "Ta biết, các ngươi chê ta xấu xí, nhưng thật ra, thật ra, thật ra... Ta vốn xinh đẹp động lòng người, vạn người không có một ! Thật sự lúc nhỏ ta đã bị người ta ám hại, mới biến thành bộ dáng hiện tại !"
Nói đến đây, nàng ưỡn ngực, lấy đủ dũng khí hét lớn một câu:
"Thật ra, ta vốn là một mỹ nữ !"
...
... ...
Bịch bịch bịch!
Lần này, ngay cả ba người còn lại đang ở trên ngựa đều ngồi không vững, đều bị những lời này hù dọa cho té ngựa.
Mỹ, mỹ nữ? ! !
Những lời này...
Vị đại tỷ trước mắt hô to "ta là mỹ nữ", thật rất giống như Bangfuleite ở trong mộ phần bò ra nói : "ta không phải thỏ !", hoặc là Kaweixier hô to: "ta là thằng ngu!" ! ! !
Mắt thấy sắc mặt như gặp quỷ của bốn tên nam nhân trước mặt, ánh mắt của vị đại tỷ kia âm thầm u hận, hai tròng mắt to của nàng giống như muốn rơi lệ, oán hận nói: "Ta biết các ngươi không tin! Nhưng những điều ta nói với các ngươi đều là sự thật ! Mười năm trước đây ta xinh đẹp động lòng người, cha ta đã từng mang ta đi tới giáo hội, ngay cả mục sư cùng giáo hoàng trong giáo hội đều mười phần ưa thích ta, còn muốn ta tiến nhập giáo hội làm thần nữ !"
Đám người Hạ Á vừa nghe lời này, cả đám liền ngây ngẩn cả người!
Trong giáo hội Byzantine, đích thật là có truyền thống chọn thần nữ : Từ trong các gia đình tín đồ ngoan đạo chọn ra các đồng nữ đặc biệt thông tuệ xinh đẹp và tuổi còn nhỏ tiến nhập vào giáo hội, từ nhỏ bắt đầu bồi dưỡng, khi lớn lên liền được trao tặng thân phận nhân viên thần chức, sau đó được phái tới các địa phương truyền giáo, chuyên môn giảng dạy giáo lý cho nữ quyến của một ít gia đình quý tộc nhằm phát huy thần học. Mà những thần nữ trong giáo hội đều phải lựa rất cao đối với diện mạo, hầu như không khác gì lựa chọn phi tần cho hoàng cung !
Thử nghĩ... nếu như thần nữ có bộ dáng răng hô mũi lệch, thì làm thế nào có thể khiến cho các phu nhân quý tộc thân cận giáo hội? Chỉ có lựa chọn các thần nữ có bộ dạng xuất chúng, mới làm cho nữ quyến trong gia đình quý tộc xuất hiện tâm tư ngưỡng mộ chân thật.
Trong đế quốc Byzantine ở bất kỳ địa phương nào, ngoại trừ các mỹ nữ do các quý tộc nuôi dưỡng ra, ở trong dân gian, thì thần nữ trong giáo hội là xinh đẹp nhất! Tiêu chuẩn thấp nhất chí ít phải có bộ dáng đoan chính mới có thể trở thành thần nữ! !
Mà vị đại tỷ này... nàng có thể làm thần nữ ? ! !
"Lời ta nói đều là sự thật ! Trước năm ta mười tuổi, trời sinh đã xinh đẹp thanh khiết, nhưng sau đó ta lại bị người ta ám hại, có một tên ma pháp sư lợi hại cực kỳ tà ác, bởi vì cha của ta đắc tội tên gia hỏa kia, tên kia vì muốn trả thù, cho nên đã hạ một lời nguyền độc ác lên người của ta, vì thế ta mới biến thành bộ dáng như ngày hôm nay ! Chỉ cần ta kết hôn lập gia đình, phá đi thân xử nữ, ta sẽ khôi phục lại bộ dáng vốn có của ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.