Liêu Vương Phi

Quyển 7 - Chương 7: Vụng trộm vào nhà lao chữa trị cho Ninh phi 4

Ân Tầm

05/12/2016

Editor: Mạc Y PhiBeta: Tửu ThanhĐối với sự hiểu lầm của Ninh phi, Tần Lạc Y cũng không giải thích.

Nàng chỉ lạnh lùng cười, trong giọng nói cũng tràn ngập ngữ điệu cứng rắn.

Tần Lạc Y cúi người, nhìn thẳng vào Ninh phi, nói:

“Đúng vậy, trông thấy bộ dạng này của ngươi khiến ta có chút vui sướng, cũng thật hả lòng hả dạ, nhất là bây giờ ngay cả sinh mạng cũng không còn nữa thì ngươi định lấy gì để đấu với ta?”

Lời nói này của Tần Lạc Y rõ ràng đã khiến Thái Nam đứng ở phía sau cả kinh.

Nàng chưa từng nghe thấy chủ tử của mình nói chuyện tàn nhẫn như vậy.

“Tần Lạc Y… ngươi…”

Đôi mắt đục ngầu hung hãn của Ninh phi nhìn chằm chằm Tần Lạc Y.

Nếu không phải hiện tại đang bị trọng thương thì với lời nói đó của Tần Lạc Y, Ninh phi đã sớm lao tới cho nàng một cái bạt tai rồi.

“Làm sao? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Một là ngươi ngoan ngoãn để ta chữa trị, hai là ngươi ở nơi này mà chờ chết. Ta rất có trách nhiệm nói cho ngươi biết, nếu như ngươi lựa chọn điều số hai vậy thì căn bản là ngươi đã thỏa hiệp với ta, nếu ngươi lựa chọn điều số một thì có lẽ còn chút hi vọng tiếp tục đấu đá với ta!”

Trong mắt Tần Lạc Y không gợn sóng, giọng nói tuy nhẹ nhưng lại mang theo sức mạnh khiến người khác không thể lờ đi.

Ninh phi nhìn Tần Lạc Y, thật lâu sau đó mới khó khăn mở miệng:

“Mục đích thật sự của ngươi khi tới đây là gì?”

Nàng thật sự không nghĩ ra, Tần Lạc Y đâu có lý do gì để chữa trị cho nàng.

Nàng ta không phải rất hận Ninh phi nàng sao?

Tần Lạc Y nhìn ra sự nghi ngờ,do dự trong mắt Ninh phi, chậm rãi nói:

“Lúc nãy ta đã nói rõ mục đích của mình rồi.”

Ninh phi hừ lạnh một tiếng:

“Ngươi cho rằng ta sẽ tin những lời ngươi nói sao?”

Tần Lạc Y mỉm cười, nàng nhẹ nhàng nói:

“Vậy ngươi cứ coi như ta bắt ngươi làm thí nghiệm cho thuốc của ta đi. Dù sao thì ngươi cũng là người đã chết rồi, nếu thuốc của ta tốt thì coi như ngươi kiếm được một món hời, nếu thuốc không tốt thì cũng coi như ngươi thực sự không may thôi.”

Nói xong, liền đưa tay mở vết thương của Ninh phi ra.

Khi Tần Lạc Y nhìn thấy miệng vết thương của Ninh phi, lòng của nàng khẽ co rút.

Tình trạng của vết thương đã chuyển biến xấu, vô cùng nghiêm trọng, nếu thật sự không trị liệu, thì cho dù có là thần tiên cũng không cứu được .



Thân thể Ninh phi run lên, vô thức muốn né tránh.

Tần Lạc Y thấy phản ứng của Ninh phi thì vẻ lo lắng trong mắt liền biến thành tươi cười.

Nàng nói:

“Còn biết phản ứng đề phòng người khác là tốt rồi, xem ra còn cứu được!”

Dù miệng Tần Lạc Y nói một cách tùy ý, giọng nói cũng rất trong trẻo, lạnh lùng nhưng trong lòng lại có chút vui vẻ.

Nàng biết rõ, dù bản thân có cứu sống nữ tử này hay không thì nàng ta cũng sẽ không cảm kích mình dù chỉ một chút, nhưng cũng chẳng sao cả, chỉ cần lòng nàng cảm thấy yên tâm là được rồi.

Ngay sau đó, Tần Lạc Y bắt đầu cẩn thận xử lý miệng vết thương.

Sau khi hoàn tất tất cả mọi việc, nàng đứng dậy, nhàn nhạt nói:

“Nơi đây rất ẩm ướt, các ngươi nhất định phải ngồi lên những thực vật này, nó gọi là Hấp Thấp Thảo, chỉ cần nơi nào ẩm ướt thì nó có thể sinh tồn được, nhưng nó có bề mặt rất xốp, bởi vậy có thể hút ấm, đồng thời còn có tác dụng làm mát.”

Ninh phi và Na Hi bán tín bán nghi sờ tay lên loại thực vật kia, quả nhiên thấy khô mát vô cùng, hơn nữa có cảm giác như không thấy.

Sau khi Tần Lạc Y bảo Thái Nam thu dọn hòm thuốc liền đi đến cửa nhà lao, dừng chân.

Nàng quay đầu lại, nhìn Ninh phi cùng Na Hi, nhàn nhạt nói:

“Ta sẽ cố gắng ở trước mặt Da Luật Ngạn Thác cầu tình cho các ngươi để hắn mau chóng thả các ngươi ra ngoài.”

“Ngươi…”

Ninh phi cảm thấy rất kinh ngạc, nàng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra.

Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Lạc Y nhàn nhạt đảo qua, lập tức rời khỏi nhà lao.

Ninh phi nhìn thân ảnh của Tần Lạc Y, đôi mắt dần trở nên ảm đạm, lại như nhìn về nơi Tần Lạc Y rời đi mà suy nghĩ.

Thái Nam mang theo nghi vấn đầy mình đi đằng sau Tần Lạc Y.

Cho đến khi gần đến tẩm cư thì Thái Nam thật sự không nhịn được nữa.

“Chủ tử, Thái Nam thật sự không rõ.”

Nàng dùng bàn tay nhỏ bé gãi gãi đầu, một bộ dạng khó hiểu.

Tần Lạc Y quay lại nhìn bộ dạng nghi hoặc của Thái Nam, nhịn không được khẽ cười:

“Ý em là em không hiểu vì sao chúng ta phải chữa trị cho Ninh phi với Na Hi?”

Thái Nam liên tục gật đầu, sau đó nói:

“Chủ tử, người thật sự muốn tranh đấu với Ninh phi sao?”



“Đấu? Tại sao ta lại phải đấu với nàng ta?”

Tần Lạc Y cẩn thận chỉnh vạt áo, hỏi lại Thái Nam.

“Thế nhưng… Nhưng ở trong nhà lao, không phải người đã nói thế sao?”

Thái Nam ngây thơ nói.

Tần Lạc Y nhìn bộ dạng đơn thuần của Thái Nam như vậy, rất bất đắc dĩ mà lắc đầu, vừa định giải thích, nhưng nàng lại không muốn giải thích nữa.

“Được rồi, Thái Nam, coi như là ta muốn đấu với nàng ta, cũng đã muộn rồi, em mau lui ra đi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Nam co rút, lập tức bày ra bộ mặt đáng thương nhìn Tần Lạc Y:

“Chủ tử, có phải người chê em ngốc không?”

“Không phải, cũng đừng đoán mò nữa, ngày hôm nay em cũng đã rất mệt rồi, mau đi nghỉ ngơi sớm đi.”

Tần Lạc Y vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Nam.

Có đôi khi, nàng thấy bộ dạng khả ái của Thái Nam có chút giống Sơ Tuyết.

Sơ Tuyết…

Nghĩ đến cái tên này, trong lòng Tần Lạc Y lại tràn ngập những cảm xúc phức tạp.

Sơ Tuyết, không biết hiện tại em thế nào rồi?

Chỉ cần Khiêm Ngạo đối xử với em tốt là được rồi.

Tần Lạc Y trầm thấp than thở.

“Sau khi Thái Nam phục vụ chủ tử thay quần áo thì sẽ đi nghỉ.”

Tần Lạc Y ôn nhu cười, cũng chiều theo ý của nàng.

Hai người đẩy cửa tẩm cư ra.

“Nhưng mà chủ tử, thật ra hôm nay trông thấy Ninh phi biến thành như vật, trong lòng em cũng không đành lòng.”

Thái Nam đi đằng sau Tần Lạc Y, khẽ nói.

“Vậy sao, ta thấy em…” Tần Lạc Y vừa mới mở miệng nói, liền trông thấy thân ảnh cao lớn kia, lập tức cả kinh.

“Làm sao vậy, chủ tử… A…”

Thái Nam hét lên một tiếng kinh hãi, hòm thuốc cũng theo đó mà rơi xuống, dược liệu bên trong rơi đầy trên mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Liêu Vương Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook