Chương 430: Ca con em ngươi a! (1)
Cửu Đương Gia
20/06/2015
Thẳng tới hiện tại rất nhiều thiên tài tuấn kiệt tràn vào quận Tam Thánh, chém giết vô số thi tà,
thời gian bọn họ trốn đông chạy tây mới có một ít thở dốc.
- La Phù công chúa không có ra tay, nếu nàng ra tay có thể thắng một trận cho Vạn Tượng Tháp!
Có người nói.
- Sâm La Điện có Tà Hồng Liên đại điện hạ cũng không có ra tay, có người nói hai nữ nhân này từng cách không giao thủ, thắng bại không biết.
- Ai! Bất kể nói thế nào, Vạn Tượng Tháp được xưng là thiên hạ đệ nhất thánh địa, nhưng mà truyền nhân bại mười lần liên tục, chỉ sợ trong thời gian rất dài, đệ tử Vạn Tượng Tháp sẽ không ngẩng đầu lên được.
- Đây là tà tông sắp xuất thế, muốn giẫm Vạn Tượng Tháp, chấn nhiếp thiên hạ!
- Rốt cuộc có ai bài danh trên thánh bia hay không?
Một giọng nói trẻ tuổi từ ngoài miếu truyền vào.
Bên nòoài miếu thờ gió thổi gấp.
Tiếng gió xé rách vẫn không thể át tiếng của người này.
Người tị nạn trong miếu đổ nát này đều nhao nhao ngậm miệng không nói, nhìn qua cửa sổ rách rưới quan sát bên ngoài!
Đát đát!
Bên ngoài miếu sơn thần có hai tiếng bước chân.
Một thiếu niên mặc trường bào đệ tử Vạn Tượng ta dắt theo một tiểu nữ hài đi trên con đường đầy tuyết.
Phong Phi Vân cảm thấy sau lưng truyền ra hàn khí, dường như đóng băng cả cột sống của hắn, ngay cả cái ót cũng cảm thấy đau đớn như kim châm.
Thi khí này thật sự mạnh mẽ, căn bản không phải thi tà biến đổi có thể so sánh.
Phong Phi Vân vẽ vào giới linh thạch một cái, một đạo bạch sắc quang hồ, cự kiếm dài bảy mét bay ra, trực tiếp chém miếu nát này thành hai nửa, sụp đổ qua hai bên, chung quanh trở nên to lớn.
Vô số bông tuyết bay ngược, bị đao khí trùng kích, bay cuồn cuộn trên bầu trời.
NGAO!
Thi tà vốn đứng sau lưng Phong Phi Vân bá một tiếng, lướt ngang qua mười trượng, trên một cây màu tím đã chết héo, giống như cương thi thắt cổ treo lơ lửng.
Bẹp bẹp!
Trong miệng thi tà nhỏ máu, huyết nhục trên mặt đã hư thối, da mặt vỡ ra hai bên tai giống như máu chảy đầm đìa, làm cho cả đầu của nó vỡ ra làm hai nửa, hàn răng trong miệng dài ra, giống như biến thành cây đinh màu trắng.
Tóc dài màu đen rủ xuống, tụ lại ở cái eo, con mắt xanh của nó giống nhau hai ngọn lửa ma trơi nhảy nhót, vô cùng kinh người!
- Đây là thi tà nhị biến sao?
Phong Phi Vân cầm theo thạch đao cực lớn đứng trên mặt tuyết, thận trọng nhìn qua thi tà bên kia.
Sau khi thi tàn thuế biến lần đầu, thân hình thi tà trở nên cứng rắn như thép, chiến lực thập phần khủng bố.
Một khi xảy ra thi tà dị biến, đủ để giết chết mấy vạn người bình thường.
Mà thi tà biến hóa lần đầu, muốn thi biến lần hai quá gian nan.
Thứ nhất sau khi nuốt huyết nhục của một vạn người thường, đương nhiên nếu là huyết nhục của tu luyện giả thì càng tốt.
Thứ hai còn phải luyện hóa thần thức của một tên tu luyện giả, tu luyện ra một tia trí tuệ bản thân.
Thứ ba, còn phải độ địa thi kiếp.
Thỏa mãn ba điều kiện này mới có thể trở thành thi tà nhị biến, mà một khi trải qua thi biến lần thứ hai, thi tà có thể tu luyện ra kim cương bất hoại chi thân, rất khó đánh nát thi thể của chúng.
Nếu như là lão thi trong thi tà nhịn biến, lực phòng ngự quả thực có thể so với nửa bước Cự Kình.
Hơn nữa sau khi thi biến lần thứ hai, phần lớn thi tà sau khi sinh ra biến dị, diễn hóa ra một loại sát phạt chi lực thuộc về mình, có thi tà đạt được năng lực biến thái; có thi tà lực tăng lên rất nhiều; có thể sinh trưởng ra ba đầu sáu tay; có thân hình bành trướng gấp mười lần, biến thành một cự thị...
Thần Vũ Quân chưa từng bị bại, vì sao bại?
Đơn giản bởi vì thi tà quá cường đại, hơn nữa số lượng cũng thật sự quá nhiều, một khi tao ngộ lão thi của thi tà nhị biến, cho dù là tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh cũng bị phanh thây.
"Khanh khách" thi tà không ngừng rống lên, thật giống như đang cười, cười làm cho người ta sởn hết gai ốc.
Đây là thi tà vừa mới thi biến lần thứ hai, chiến lực còn không có đạt tới cảnh giới khủng bố!
- Ca, ngươi đánh thắng được nó không?
Tiểu tà ma hỏi.
- Đánh thắng được!
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi xác định?
Tiểu tà ma lại hỏi.
- Tự nhiên xác định!
Phong Phi Vân nói chém đinh chặt sắt.
- Thế nhưng mà...
Tiểu tà ma còn muốn nói điều gì, nhưng mà Phong Phi Vân đã lao ra ngoài, lưu lại bóng lưng một tư thế oai hùng trác tuyệt, đề đao mà đi.
Bá!
Thi tà cảm giác được sát khí, hóa thành ngân ảnh, chuẩn bị ra tay.
Thi vân áp xuống, trong tối tăm lu mờ kinh người này, một bàn tay khô quắt không có chút máu nào từ bên trong duỗi ra, vô số điện quang lưu động trên trảo của nó, phát ra âm thanh "Xuy xuy".
Bành!
Phong Phi Vân chém ra một đao, long ảnh màu trắng từ lưỡi đao bay ra ngoài, Long Hoàng Đao Quyết, chín tầng chân tủy.
Thạch đao chém lên thi trảo sinh ra tia lửa, phát ra va chạm chói tai.
Thi tà bị đánh bay ra ngoài, đụng gãy gốc cây màu tím chết khô kia, rơi vào trong đống tuyết dày đặc.
Lực lượng một đao kia đủ mạnh, đủ để đánh chết bất cứ Thần Cơ đại viên mãn nào, nhưng mà không thể bổ cánh tay thi tà, chỉ chém ra một vết ngấn mà thôi.
Oanh!
Phong Phi Vân vừa định đuổi theo tiếp tục ra tay, nhưng mới bước đi một bước thì trên mặt đất tuyết bay tung tóe, giống như có tường đồng vách sắt ngăn cản hắn đi tới.
NGAO, NGAO!
Một đao chém phá tuyết trước mặt, một phân thành hai, vô số tuyết rơi trên đất.
Phong Phi Vân tiến lên phía trước ba bước, mỗi một bước không chỉ tiến lên phía trước, càng bay lên cao, tới khi bước ra bước thứ ba, thân thể của hắn đã nhảy lên cao ba trượng, hai tay cầm đao bổ mạnh xuống.
Thi tà vừa đứng tứng lên, thân thể như đạn pháo lao tới, đánh ra một quyền vào thân đao.
Oanh!
Trên thân đao truyền ra lực lượng to lớn, chấn đắc thạch đao sinh ra tiếng "Ông", cánh tay Phong Phi Vân không bị khống chế vung ra ngoai, ngay cả thạch đao suýt chút nữa thì rời tay.
Lực lượng thi tà quá lớn, quả thực có thể so với tám ngưu chi lực, đơn thuần lực lượng mà nói còn mạnh hơn Phong Phi Vân.
- Ca, ngươi rốt cuộc có đánh thắng được không?
Tiểu tà ma ngồi xuống một tảng đá, lót con mèo nhỏ dưới mông, một đôi tay nâng cằm và chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút không kiên nhẫn hỏi.
- Phải đánh thắng!
Phong Phi Vân cắm thạch đao vào trong tuyết, chắp tay trước ngực, ngưng tụ ngũ hành chi lực, màu đen, màu đỏ, màu trắng, màu xanh, màu vàng bay ra khỏi hai tay.
Trên mặt đất tuyết đọng tan thành nước, sau đó hóa thành khí vụ giống như vòng xoáy phong bạo, quay chung quanh Phong Phi Vân thật nhanh, đây chỉ là lực lượng của nước.
Hỏa lực lượng, mộc lực lượng, kim lực lượng, thổ lực lượng đang ngưng tụ, đang quay chung quanh người Phong Phi Vân.
Đây là chiêu số trong Mộ Phủ Tầm Bảo Lục, chuyên môn dùng để khắc chế dương giới tam dị cùng âm giới tam tà, thi tà tự nhiên cũng bị khắc chế.
Thi tà cảm thấy lực lượng đáng sợ này đang ngưng tụ lại, giống như muốn phân giải kim cương bất hoại chi thân của nó, nó gào thét một tiếng, cấp tốc bay ra, thi khí trên người càng đậm đặc.
- La Phù công chúa không có ra tay, nếu nàng ra tay có thể thắng một trận cho Vạn Tượng Tháp!
Có người nói.
- Sâm La Điện có Tà Hồng Liên đại điện hạ cũng không có ra tay, có người nói hai nữ nhân này từng cách không giao thủ, thắng bại không biết.
- Ai! Bất kể nói thế nào, Vạn Tượng Tháp được xưng là thiên hạ đệ nhất thánh địa, nhưng mà truyền nhân bại mười lần liên tục, chỉ sợ trong thời gian rất dài, đệ tử Vạn Tượng Tháp sẽ không ngẩng đầu lên được.
- Đây là tà tông sắp xuất thế, muốn giẫm Vạn Tượng Tháp, chấn nhiếp thiên hạ!
- Rốt cuộc có ai bài danh trên thánh bia hay không?
Một giọng nói trẻ tuổi từ ngoài miếu truyền vào.
Bên nòoài miếu thờ gió thổi gấp.
Tiếng gió xé rách vẫn không thể át tiếng của người này.
Người tị nạn trong miếu đổ nát này đều nhao nhao ngậm miệng không nói, nhìn qua cửa sổ rách rưới quan sát bên ngoài!
Đát đát!
Bên ngoài miếu sơn thần có hai tiếng bước chân.
Một thiếu niên mặc trường bào đệ tử Vạn Tượng ta dắt theo một tiểu nữ hài đi trên con đường đầy tuyết.
Phong Phi Vân cảm thấy sau lưng truyền ra hàn khí, dường như đóng băng cả cột sống của hắn, ngay cả cái ót cũng cảm thấy đau đớn như kim châm.
Thi khí này thật sự mạnh mẽ, căn bản không phải thi tà biến đổi có thể so sánh.
Phong Phi Vân vẽ vào giới linh thạch một cái, một đạo bạch sắc quang hồ, cự kiếm dài bảy mét bay ra, trực tiếp chém miếu nát này thành hai nửa, sụp đổ qua hai bên, chung quanh trở nên to lớn.
Vô số bông tuyết bay ngược, bị đao khí trùng kích, bay cuồn cuộn trên bầu trời.
NGAO!
Thi tà vốn đứng sau lưng Phong Phi Vân bá một tiếng, lướt ngang qua mười trượng, trên một cây màu tím đã chết héo, giống như cương thi thắt cổ treo lơ lửng.
Bẹp bẹp!
Trong miệng thi tà nhỏ máu, huyết nhục trên mặt đã hư thối, da mặt vỡ ra hai bên tai giống như máu chảy đầm đìa, làm cho cả đầu của nó vỡ ra làm hai nửa, hàn răng trong miệng dài ra, giống như biến thành cây đinh màu trắng.
Tóc dài màu đen rủ xuống, tụ lại ở cái eo, con mắt xanh của nó giống nhau hai ngọn lửa ma trơi nhảy nhót, vô cùng kinh người!
- Đây là thi tà nhị biến sao?
Phong Phi Vân cầm theo thạch đao cực lớn đứng trên mặt tuyết, thận trọng nhìn qua thi tà bên kia.
Sau khi thi tàn thuế biến lần đầu, thân hình thi tà trở nên cứng rắn như thép, chiến lực thập phần khủng bố.
Một khi xảy ra thi tà dị biến, đủ để giết chết mấy vạn người bình thường.
Mà thi tà biến hóa lần đầu, muốn thi biến lần hai quá gian nan.
Thứ nhất sau khi nuốt huyết nhục của một vạn người thường, đương nhiên nếu là huyết nhục của tu luyện giả thì càng tốt.
Thứ hai còn phải luyện hóa thần thức của một tên tu luyện giả, tu luyện ra một tia trí tuệ bản thân.
Thứ ba, còn phải độ địa thi kiếp.
Thỏa mãn ba điều kiện này mới có thể trở thành thi tà nhị biến, mà một khi trải qua thi biến lần thứ hai, thi tà có thể tu luyện ra kim cương bất hoại chi thân, rất khó đánh nát thi thể của chúng.
Nếu như là lão thi trong thi tà nhịn biến, lực phòng ngự quả thực có thể so với nửa bước Cự Kình.
Hơn nữa sau khi thi biến lần thứ hai, phần lớn thi tà sau khi sinh ra biến dị, diễn hóa ra một loại sát phạt chi lực thuộc về mình, có thi tà đạt được năng lực biến thái; có thi tà lực tăng lên rất nhiều; có thể sinh trưởng ra ba đầu sáu tay; có thân hình bành trướng gấp mười lần, biến thành một cự thị...
Thần Vũ Quân chưa từng bị bại, vì sao bại?
Đơn giản bởi vì thi tà quá cường đại, hơn nữa số lượng cũng thật sự quá nhiều, một khi tao ngộ lão thi của thi tà nhị biến, cho dù là tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh cũng bị phanh thây.
"Khanh khách" thi tà không ngừng rống lên, thật giống như đang cười, cười làm cho người ta sởn hết gai ốc.
Đây là thi tà vừa mới thi biến lần thứ hai, chiến lực còn không có đạt tới cảnh giới khủng bố!
- Ca, ngươi đánh thắng được nó không?
Tiểu tà ma hỏi.
- Đánh thắng được!
Phong Phi Vân nói.
- Ngươi xác định?
Tiểu tà ma lại hỏi.
- Tự nhiên xác định!
Phong Phi Vân nói chém đinh chặt sắt.
- Thế nhưng mà...
Tiểu tà ma còn muốn nói điều gì, nhưng mà Phong Phi Vân đã lao ra ngoài, lưu lại bóng lưng một tư thế oai hùng trác tuyệt, đề đao mà đi.
Bá!
Thi tà cảm giác được sát khí, hóa thành ngân ảnh, chuẩn bị ra tay.
Thi vân áp xuống, trong tối tăm lu mờ kinh người này, một bàn tay khô quắt không có chút máu nào từ bên trong duỗi ra, vô số điện quang lưu động trên trảo của nó, phát ra âm thanh "Xuy xuy".
Bành!
Phong Phi Vân chém ra một đao, long ảnh màu trắng từ lưỡi đao bay ra ngoài, Long Hoàng Đao Quyết, chín tầng chân tủy.
Thạch đao chém lên thi trảo sinh ra tia lửa, phát ra va chạm chói tai.
Thi tà bị đánh bay ra ngoài, đụng gãy gốc cây màu tím chết khô kia, rơi vào trong đống tuyết dày đặc.
Lực lượng một đao kia đủ mạnh, đủ để đánh chết bất cứ Thần Cơ đại viên mãn nào, nhưng mà không thể bổ cánh tay thi tà, chỉ chém ra một vết ngấn mà thôi.
Oanh!
Phong Phi Vân vừa định đuổi theo tiếp tục ra tay, nhưng mới bước đi một bước thì trên mặt đất tuyết bay tung tóe, giống như có tường đồng vách sắt ngăn cản hắn đi tới.
NGAO, NGAO!
Một đao chém phá tuyết trước mặt, một phân thành hai, vô số tuyết rơi trên đất.
Phong Phi Vân tiến lên phía trước ba bước, mỗi một bước không chỉ tiến lên phía trước, càng bay lên cao, tới khi bước ra bước thứ ba, thân thể của hắn đã nhảy lên cao ba trượng, hai tay cầm đao bổ mạnh xuống.
Thi tà vừa đứng tứng lên, thân thể như đạn pháo lao tới, đánh ra một quyền vào thân đao.
Oanh!
Trên thân đao truyền ra lực lượng to lớn, chấn đắc thạch đao sinh ra tiếng "Ông", cánh tay Phong Phi Vân không bị khống chế vung ra ngoai, ngay cả thạch đao suýt chút nữa thì rời tay.
Lực lượng thi tà quá lớn, quả thực có thể so với tám ngưu chi lực, đơn thuần lực lượng mà nói còn mạnh hơn Phong Phi Vân.
- Ca, ngươi rốt cuộc có đánh thắng được không?
Tiểu tà ma ngồi xuống một tảng đá, lót con mèo nhỏ dưới mông, một đôi tay nâng cằm và chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút không kiên nhẫn hỏi.
- Phải đánh thắng!
Phong Phi Vân cắm thạch đao vào trong tuyết, chắp tay trước ngực, ngưng tụ ngũ hành chi lực, màu đen, màu đỏ, màu trắng, màu xanh, màu vàng bay ra khỏi hai tay.
Trên mặt đất tuyết đọng tan thành nước, sau đó hóa thành khí vụ giống như vòng xoáy phong bạo, quay chung quanh Phong Phi Vân thật nhanh, đây chỉ là lực lượng của nước.
Hỏa lực lượng, mộc lực lượng, kim lực lượng, thổ lực lượng đang ngưng tụ, đang quay chung quanh người Phong Phi Vân.
Đây là chiêu số trong Mộ Phủ Tầm Bảo Lục, chuyên môn dùng để khắc chế dương giới tam dị cùng âm giới tam tà, thi tà tự nhiên cũng bị khắc chế.
Thi tà cảm thấy lực lượng đáng sợ này đang ngưng tụ lại, giống như muốn phân giải kim cương bất hoại chi thân của nó, nó gào thét một tiếng, cấp tốc bay ra, thi khí trên người càng đậm đặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.