Chương 380: Nhuộm huyết đao, đông nam hành. (2)
Cửu Đương Gia
17/06/2015
Mộc Thuyết cũng có cảm thụ
giống vậy, chung quy vẫn cảm giác mấy người mình đến cùng không phải để
cản đường Phong Phi Vân, mà là đến trợ Phong Phi Vân luyện đao, đao
quyết tinh tiến quá mức nhanh, khiến rất nhiều người đều cảm giác không
chân thực.
Xa xa, La Phù công chúa ngồi ở trong Bát Bộ Long Liễn, nghe thanh âm một đường đánh tới, nhìn xem đao quyết không ngừng tăng vọt, ngón tay không khỏi có chút vuốt vuốt huyệt Thái Dương, từ xưa đến nay, hoàng tộc còn chưa từng có ai tu luyện biến thái như vậy cả, lĩnh ngộ đối với Long Hoàng Đao Quyết thật sự quá nhanh, không cách nào khiến người tiếp nhận.
Nàng chưa tu luyện qua Long Hoàng Đao Quyết, nhưng lại biết độ khó khi tu luyện Đao Quyết, tốc độ tiến bộ của Phong Phi Vân đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng.
Động tĩnh tối nay gây ra thật sự quá nhiều, tuy rằng La Phù công chúa đã đang âm thầm làm rất nhiều bố trí, nhưng vẫn kinh động rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi.
Những người này đi tới bên ngoài mảnh địa vực này, nhưng lại không bước vào, hiển nhiên đều cấm kỵ với lệnh cấm của La Phù công chúa.
- La Phù công chúa đây là đang giáo huấn ai, vậy mà mượn nhiều tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn như vậy ra tay, ta nghe nói hai người Mộc Đàm Thiên, Mộc Thuyết đều bị mời ra, đây chính là siêu cấp đại lão bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》.
Một thiếu nữ cưỡi cổ thú mà đến có chút khiếp sợ nói.
Vô luận là La Phù công chúa hay là mấy người Mộc Đàm Thiên, Mộc Thuyết, ở Vạn Tượng Tháp đều có danh khí thật lớn, đệ tử trẻ tuổi phần lớn chỉ nghe kỳ danh, không thấy chân thân, đều là nhân vật trong truyền thuyết.
Chân trời đậm mây mù cuồn cuộn, chiến khí chấn đại địa, thập phần rung động nhân tâm, rất nhiều đệ tử đều bị xung kích đến nhiệt huyết sôi trào.
- Ta nghe nói tên lừa gạt lớn nhất Vạn Tượng Tháp cũng bị mời ra đấy!
- Tên lừa gạt lớn nhất không phải là Tất Ninh Suất sao, nghe nói hắn đắc tội rất nhiều siêu cấp cường giả, như Lý Tiêu Nam của Thần Linh Cung, vị xếp thứ nhất trên 《 Bách Tháp Bảng 》 kia đều muốn thu thập hắn, hắn luôn trốn ở trong Thần Thông Tháp không dám ra ngoài mà.
- La Phù công chúa bảo vệ tánh mạng hắn, mấy siêu cấp cường giả, cũng muốn cho La Phù công chúa mặt mũi nên sẽ không xuất thủ vào lúc này.
- Bất quá, ta dám khẳng định, nhất định sẽ có người bị hắn trộm.
. . .
Mọi người đều gật đầu, đối với nhân phẩm của Tất Ninh Suất đều hoàn toàn ngao ngán, tay chân quá không sạch sẽ, người nào cũng dám xuống tay.
Không ngừng có thanh âm khủng bố truyền ra, dẫn tới cuồng phong gào thét, thổi ra bên ngoài, có thể thấy chiến đấu hung mãnh bực nào, đây mới thực giao thủ giữa tuyệt đỉnh cường giả.
Tu sĩ đứng vây bên ngoài đều đang suy đoán người bị đối phó là ai? Vậy mà lại khiến La Phù công chúa phong tỏa địa vực, mời đến quần hùng đối phó hắn.
- Là Yêu Ma Chi Tử, Phong Phi Vân đã trở thành truyền nhân của Thần Vương, tu luyện hoàng gia thiên công 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, đã trở thành người thừa kế Thần Vương đời sau. La Phù công chúa rất có thể phải gả cho hắn làm vợ, cho nên mới không thể không ra tay vây giết hắn.
Một đạo tin tức truyền đến, khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ!
- Nghe nói La Phù công chúa đã có đối tượng trong lòng, chính là một trong chín vị thiên tài cấp bậc sử thi, không có khả năng gả cho Phong Phi Vân, mời người đối phó Phong Phi Vân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Trong khoảng thời gian ngắn các loại phiên bản đều lưu truyền ra, có thậm chí còn có nhiều tin còn kém xa sự thật nữa.
Trong núi rừng, chiến thanh đã biến mất.
- Cửa thứ ba không thể ngăn hắn.
Mộc Đàm Thiên nói.
Bụi mù bên kia đã lắng xuống xuống, Phong Phi Vân dẫn theo đao, đi dưới chân núi, bộ pháp kiên nghị, mang đến cho người cảm giác không thể ngăn cản.
- Hắn cũng tuyệt đối không xông qua được cửa thứ tư, với hắn mà nói, đó là một đạo tử quan.
Mộc Thuyết thản nhiên nói.
- Người thủ quan chẳng lẽ là hắn?
Mộc Đàm Thiên sắc mặt hơi đổi.
- Thích Dạ Lai!
Hai người đồng thời nói ra cái tên này.
Đệ nhất môn khách dưới trướng La Phù công chúa, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào hàng ngũ thiên tài cấp bậc sử thi, Thích Dạ Lai ở trên 《 Bách Tháp Bảng 》 bài danh thứ mười, cũng là một người duy nhất có thể ở Thần Cơ Đại viên mãn có thể tiến vào top 10.
Ở Vạn Tượng Tháp, Thích Dạ Lai đã là một truyền kỳ, có người nói, thiên tài cấp bậc sử thi không ra, cùng cảnh giới không ai có thể địch lại một chiêu của hắn cả.
Lúc Phong Phi Vân nhìn thấy Thích Dạ Lai, bầu trời phương đông đã bắt đầu nổi lên ngân bạch sắc, cách hừng đông càng ngày càng gần rồi, ngôi sao trên bầu trời cũng càng ngày càng mờ nhạt.
Thích Dạ Lai đứng trên bờ một phương cổ trạch, trong tay nắm lấy một thanh tiểu đao dài ba tấc khắc một khối gỗ, ngón tay xoay nhanh, lưỡi đao đang chuyển động, mảnh gỗ vụn rơi xuống từng mảnh, khối đào mộc vốn đơn sơ rất nhanh đã có bộ dáng một người.
Hắn đắm chìm trong điêu khắc của mình, xem khối gỗ kia như một kiện tác phẩm nghệ thuật vĩ đại, tiểu đao trong tay thập phần linh hoạt, cũng thập phần thành thạo, hiển nhiên đã không phải là lần đầu tiên điêu khắc một người như vậy.
Bá, bá, bá!
Khối gỗ kia càng ngày càng thêm tinh xảo, đã có thể thấy được bộ dạng người nọ, cái mũi, con mắt, lỗ tai, tóc, ngón tay, mỗi một chi tiểt đều tỉ mĩ vừa đúng, không nhiều không ít, ẩn chứa một cổ say mê hấp dẫn, thật giống như đang giao phó tánh mạng và linh hồn cho khối gỗ kia vậy
Phong Phi Vân từ trên chân núi đi xuống, ở dưới tia nắng ban mai tối nhạt có thể trông thấy cái bóng thật dài của hắn, hắn từng bước một đi tới chỗ Thích Dạ Lai.
- Đát, đát, đát!
Tiếng bước chân của Phong Phi Vân cũng nhanh như thanh âm chuyển động cúa đao trong tay Thích Dạ Lai vậy.
BA~!
Lúc Phong Phi Vân đi đến trước mặt hắn liền dừng bước, mà cánh tay cầm tiểu đao của Thích Dạ Lai cũng theo đó dừng lại, mộc nhân kia cũng đã được điêu khắc xong rồi.
- Vừa vặn, vừa vặn!
Thích Dạ Lai cầm tiểu mộc nhân lớn chừng bàn tay kia trong tay cẩn thận xem xét, sau đó lại nhìn Phong Phi Vân một chút, trong ánh mắt mang theo vài phần vui vẻ, so sánh cả hai một phen, sau đó thoả mãn nhẹ gật đầu.
Tiểu mộc nhân kia quả thực lớn lên giống Phong Phi Vân như đúc, ngay cả khí thế trên người và thần vận cũng không kém một trận, bên trong ẩn chứa đạo của Thích Dạ Lai, cũng ẩn chứa đạo của Phong Phi Vân.
Hắn điêu khắc đúng là Phong Phi Vân, chỉ cần là đối thủ hắn cho rằng đáng giá chết trong tay mình, hắn đều điêu khắc cho đối phương một cái mộc tượng như thế, cũng là di ảnh.
Hắn dùng hai tay đào trên mặt đất một cái hố, nhấc lên một ụ đất, sau đó chôn tiểu mộc nhân kia vào trong.
Thật giống như đang chôn Phong Phi Vân vậy.
- Thích Dạ Lai!
Phong Phi Vân nói.
Có thể thỉnh động Thích Dạ Lai cũng chỉ có La Phù công chúa!
Quả nhiên là La Phù công chúađang đối phó hắn, chủ nhân "Kim Ô Thập Nhật" khí tượng, nhưng vì sao nàng làm vậy chứ?
Xa xa, La Phù công chúa ngồi ở trong Bát Bộ Long Liễn, nghe thanh âm một đường đánh tới, nhìn xem đao quyết không ngừng tăng vọt, ngón tay không khỏi có chút vuốt vuốt huyệt Thái Dương, từ xưa đến nay, hoàng tộc còn chưa từng có ai tu luyện biến thái như vậy cả, lĩnh ngộ đối với Long Hoàng Đao Quyết thật sự quá nhanh, không cách nào khiến người tiếp nhận.
Nàng chưa tu luyện qua Long Hoàng Đao Quyết, nhưng lại biết độ khó khi tu luyện Đao Quyết, tốc độ tiến bộ của Phong Phi Vân đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng.
Động tĩnh tối nay gây ra thật sự quá nhiều, tuy rằng La Phù công chúa đã đang âm thầm làm rất nhiều bố trí, nhưng vẫn kinh động rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi.
Những người này đi tới bên ngoài mảnh địa vực này, nhưng lại không bước vào, hiển nhiên đều cấm kỵ với lệnh cấm của La Phù công chúa.
- La Phù công chúa đây là đang giáo huấn ai, vậy mà mượn nhiều tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn như vậy ra tay, ta nghe nói hai người Mộc Đàm Thiên, Mộc Thuyết đều bị mời ra, đây chính là siêu cấp đại lão bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》.
Một thiếu nữ cưỡi cổ thú mà đến có chút khiếp sợ nói.
Vô luận là La Phù công chúa hay là mấy người Mộc Đàm Thiên, Mộc Thuyết, ở Vạn Tượng Tháp đều có danh khí thật lớn, đệ tử trẻ tuổi phần lớn chỉ nghe kỳ danh, không thấy chân thân, đều là nhân vật trong truyền thuyết.
Chân trời đậm mây mù cuồn cuộn, chiến khí chấn đại địa, thập phần rung động nhân tâm, rất nhiều đệ tử đều bị xung kích đến nhiệt huyết sôi trào.
- Ta nghe nói tên lừa gạt lớn nhất Vạn Tượng Tháp cũng bị mời ra đấy!
- Tên lừa gạt lớn nhất không phải là Tất Ninh Suất sao, nghe nói hắn đắc tội rất nhiều siêu cấp cường giả, như Lý Tiêu Nam của Thần Linh Cung, vị xếp thứ nhất trên 《 Bách Tháp Bảng 》 kia đều muốn thu thập hắn, hắn luôn trốn ở trong Thần Thông Tháp không dám ra ngoài mà.
- La Phù công chúa bảo vệ tánh mạng hắn, mấy siêu cấp cường giả, cũng muốn cho La Phù công chúa mặt mũi nên sẽ không xuất thủ vào lúc này.
- Bất quá, ta dám khẳng định, nhất định sẽ có người bị hắn trộm.
. . .
Mọi người đều gật đầu, đối với nhân phẩm của Tất Ninh Suất đều hoàn toàn ngao ngán, tay chân quá không sạch sẽ, người nào cũng dám xuống tay.
Không ngừng có thanh âm khủng bố truyền ra, dẫn tới cuồng phong gào thét, thổi ra bên ngoài, có thể thấy chiến đấu hung mãnh bực nào, đây mới thực giao thủ giữa tuyệt đỉnh cường giả.
Tu sĩ đứng vây bên ngoài đều đang suy đoán người bị đối phó là ai? Vậy mà lại khiến La Phù công chúa phong tỏa địa vực, mời đến quần hùng đối phó hắn.
- Là Yêu Ma Chi Tử, Phong Phi Vân đã trở thành truyền nhân của Thần Vương, tu luyện hoàng gia thiên công 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, đã trở thành người thừa kế Thần Vương đời sau. La Phù công chúa rất có thể phải gả cho hắn làm vợ, cho nên mới không thể không ra tay vây giết hắn.
Một đạo tin tức truyền đến, khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ!
- Nghe nói La Phù công chúa đã có đối tượng trong lòng, chính là một trong chín vị thiên tài cấp bậc sử thi, không có khả năng gả cho Phong Phi Vân, mời người đối phó Phong Phi Vân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Trong khoảng thời gian ngắn các loại phiên bản đều lưu truyền ra, có thậm chí còn có nhiều tin còn kém xa sự thật nữa.
Trong núi rừng, chiến thanh đã biến mất.
- Cửa thứ ba không thể ngăn hắn.
Mộc Đàm Thiên nói.
Bụi mù bên kia đã lắng xuống xuống, Phong Phi Vân dẫn theo đao, đi dưới chân núi, bộ pháp kiên nghị, mang đến cho người cảm giác không thể ngăn cản.
- Hắn cũng tuyệt đối không xông qua được cửa thứ tư, với hắn mà nói, đó là một đạo tử quan.
Mộc Thuyết thản nhiên nói.
- Người thủ quan chẳng lẽ là hắn?
Mộc Đàm Thiên sắc mặt hơi đổi.
- Thích Dạ Lai!
Hai người đồng thời nói ra cái tên này.
Đệ nhất môn khách dưới trướng La Phù công chúa, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào hàng ngũ thiên tài cấp bậc sử thi, Thích Dạ Lai ở trên 《 Bách Tháp Bảng 》 bài danh thứ mười, cũng là một người duy nhất có thể ở Thần Cơ Đại viên mãn có thể tiến vào top 10.
Ở Vạn Tượng Tháp, Thích Dạ Lai đã là một truyền kỳ, có người nói, thiên tài cấp bậc sử thi không ra, cùng cảnh giới không ai có thể địch lại một chiêu của hắn cả.
Lúc Phong Phi Vân nhìn thấy Thích Dạ Lai, bầu trời phương đông đã bắt đầu nổi lên ngân bạch sắc, cách hừng đông càng ngày càng gần rồi, ngôi sao trên bầu trời cũng càng ngày càng mờ nhạt.
Thích Dạ Lai đứng trên bờ một phương cổ trạch, trong tay nắm lấy một thanh tiểu đao dài ba tấc khắc một khối gỗ, ngón tay xoay nhanh, lưỡi đao đang chuyển động, mảnh gỗ vụn rơi xuống từng mảnh, khối đào mộc vốn đơn sơ rất nhanh đã có bộ dáng một người.
Hắn đắm chìm trong điêu khắc của mình, xem khối gỗ kia như một kiện tác phẩm nghệ thuật vĩ đại, tiểu đao trong tay thập phần linh hoạt, cũng thập phần thành thạo, hiển nhiên đã không phải là lần đầu tiên điêu khắc một người như vậy.
Bá, bá, bá!
Khối gỗ kia càng ngày càng thêm tinh xảo, đã có thể thấy được bộ dạng người nọ, cái mũi, con mắt, lỗ tai, tóc, ngón tay, mỗi một chi tiểt đều tỉ mĩ vừa đúng, không nhiều không ít, ẩn chứa một cổ say mê hấp dẫn, thật giống như đang giao phó tánh mạng và linh hồn cho khối gỗ kia vậy
Phong Phi Vân từ trên chân núi đi xuống, ở dưới tia nắng ban mai tối nhạt có thể trông thấy cái bóng thật dài của hắn, hắn từng bước một đi tới chỗ Thích Dạ Lai.
- Đát, đát, đát!
Tiếng bước chân của Phong Phi Vân cũng nhanh như thanh âm chuyển động cúa đao trong tay Thích Dạ Lai vậy.
BA~!
Lúc Phong Phi Vân đi đến trước mặt hắn liền dừng bước, mà cánh tay cầm tiểu đao của Thích Dạ Lai cũng theo đó dừng lại, mộc nhân kia cũng đã được điêu khắc xong rồi.
- Vừa vặn, vừa vặn!
Thích Dạ Lai cầm tiểu mộc nhân lớn chừng bàn tay kia trong tay cẩn thận xem xét, sau đó lại nhìn Phong Phi Vân một chút, trong ánh mắt mang theo vài phần vui vẻ, so sánh cả hai một phen, sau đó thoả mãn nhẹ gật đầu.
Tiểu mộc nhân kia quả thực lớn lên giống Phong Phi Vân như đúc, ngay cả khí thế trên người và thần vận cũng không kém một trận, bên trong ẩn chứa đạo của Thích Dạ Lai, cũng ẩn chứa đạo của Phong Phi Vân.
Hắn điêu khắc đúng là Phong Phi Vân, chỉ cần là đối thủ hắn cho rằng đáng giá chết trong tay mình, hắn đều điêu khắc cho đối phương một cái mộc tượng như thế, cũng là di ảnh.
Hắn dùng hai tay đào trên mặt đất một cái hố, nhấc lên một ụ đất, sau đó chôn tiểu mộc nhân kia vào trong.
Thật giống như đang chôn Phong Phi Vân vậy.
- Thích Dạ Lai!
Phong Phi Vân nói.
Có thể thỉnh động Thích Dạ Lai cũng chỉ có La Phù công chúa!
Quả nhiên là La Phù công chúađang đối phó hắn, chủ nhân "Kim Ô Thập Nhật" khí tượng, nhưng vì sao nàng làm vậy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.