Linh Kiếm Ma Đế Ma Linh Song Tu
Chương 204: Lợi ích trước mắt
Hắc Vân
17/11/2018
Nàng có mái tóc đen tuyền được buông xả chải chuốt gọn gàng không có
chút sợi tóc rối, khuôn mặt trái xoan cùng ngũ quan hoàn mỹ, đôi mắt to
tròn thông thái, chiếc mũi thanh cao, đôi môi đỏ rực như dâu tây. Có thể nói nàng tuy không có vẻ khuynh quốc khuynh thành nhưng chỉ với khí
chất đặc biệt toát ra tuyệt sẽ làm mọi nam nhân nhớ mãi không quên.
Vương Lăng cũng không ngoại lệ, hắn đặc biệt khắc ghi nàng vào tâm trí,
tuy nhiên cũng chỉ là thưởng thức mà thôi, đối diện với hiện tại hắn vẫn bình tĩnh, quay qua bắt gặp Hoàng Diệp nhìn hai người cười ám muội, hắn cũng chả bận tâm nhiều hỏi:
- Không biết tông chủ tìm gặp đệ tử là có chuyện gì.
- Sao thế, ta muốn giới thiệu chất nữ cho ngươi cũng không phải là một vấn đề sao.
- Nhị bá…
Hoàng Liễu Thư nũng nịu gọi, mặt hơi thoáng đỏ, nhìn vào cũng khiến Vương Lăng không khỏi rung động cái nhẹ, Hoàng Diệp cười vang khoát tay nói:
- Được rồi, ta liền đi vào vấn đề chính được chưa.
- Mời tông chủ nói rõ.
Vương Lăng như cũ chờ đợi Hoàng Diệp nói vào trọng tâm, mắt vẫn đôi khi liếc nhìn nữ nhân bên cạnh, cũng không phải ngắm gái đơn thuần còn là cảm thấy nữ nhân này không phải đơn giản như biểu hiện bề ngoài, nếu không thì Hoàng Diệp không để nàng ngồi ở đây nghe chuyện mặc dù không phải là người tông môn.
- Vương Lăng, ta biết rõ thiên phú của ngươi, chắc chắn từ trước tới giờ ngươi chưa từng dùng hết thực lực đúng không.
- Tông chủ nói đùa, đệ tử đâu còn gì để mà thể hiện chứ.
Hắn nói vậy nhưng liền biết được vị tông chủ này đã nhìn thấu hắn, có chút khó chịu trong lòng không biết vì sao. Hoàng Diệp cười thần bí tỏ vẻ cao thâm khó dò.
- Việc ngươi còn ẩn giấu thực lực ta cũng không hề ngạc nhiên, việc này đối với chúng ta là điều tốt, giờ việc ta muốn nói chỉ là hai tháng kế đây Hắc Tinh Vực sẽ mở ra.
- Hắc Tinh Vực?
- Hắc Tinh Vực 1000 năm mở ra một lần, bất cứ ai cũng có thể tiến vào, bên trong chứa đựng vô số dược liệu, pháp khí, linh thảo, bí tịch không thể tìm được ở bất cứ đâu.
Hoàng Diệp giản sơ một lần tất cả về Hắc Tinh Vực cho hắn, đây là bí cảnh mà không ai biết rõ nó bắt nguồn từ đâu, nghe đâu là nơi giao chiến của hơn 200 chủng tộc tiên, nhân, yêu, ma, thú nhân,… Vì nó chứa đựng nguồn tài bảo khổng lồ cho nên vô số tông môn đều cử đệ tử tiến vào, trong này xung đột xảy ra là điều khó có thể tránh khỏi, tính mạng trong này đều phụ thuộc tất cả vào thực lực bản thân. Vương Lăng nhướng mày, đại khái suy đoán trong này sẽ có thứ hắn cần tuy rằng với ngữ điệu của Hoàng Diệp xem như nơi này sẽ không chỉ đơn giản "khó khăn". Hoàng Diệp thở dài một hơi, trên mặt biểu lộ khuôn mặt không dễ thấy nói:
- Lần này đệ tử chúng ta tiến vào khó tránh khỏi tranh đấu cùng các thế lực khác. Vương Lăng ngươi phải nhớ lần này tiến vào nhớ tránh gây sự cùng mấy thế lực khác, đặc biệt là Hắc Hồn Tháp cùng Bách Đạo Tông từ bên ngoài.
- Đệ tử hiểu rõ, đa tạ tông chủ nhắc nhở.
- Tốt, lần này nếu ngươi lành lặn trở ra, xem công lao thì ta sẽ đề cử ngươi tiến vào nhóm đệ tử nồng cốt.
- Đa tạ tông chủ thịnh ái.
Hoàng Diệp gật gù mở miệng cười, lần nữa đứng dậy nhìn Vương Lăng cùng Hoàng Liễu Thư nói:
- Được rồi, ngươi cùng Thư nhi ở lại từ từ chuyện trò. Ta đi trước.
Dứt lời đã thấy Hoàng Diệp tiếng nói phát ra từ ngoài người đã không thấy bóng dáng, Vương Lăng chẳng hiểu rõ ý định của Hoàng Diệp là như thế nào lại để cô nam quả nữ ở riêng một phòng, Hoàng Liễu Thư quay qua hắn cười:
- Vương công tử đúng là rất được nhị bá để tâm. Thậm chí người còn quan tâm công tử hơn cả Long Hàn Phong sư huynh nữa.
- Tiểu thư quá đề cao ta rồi, chỉ là tông chủ làm người sáng suốt minh tuệ trọng dụng người tài, ta há lại không rõ.
Vương Lăng cười nhạt, cũng chả để tâm nhiều, Hoàng Liễu Thư lắc đầu tỏ nét nghiêm túc:
- Công tử không nên khiêm tốn, để được chính tông chủ đề bạt làm đệ tử nòng cốt thì ngoài Long Hàn Phong sư huynh thì chỉ có công tử mà thôi.
- Tiểu thư nói như vậy liền làm ta tỉnh ngộ, thật cảm kích tông chủ xem trọng ta như vậy.
Tuy nói thế hắn lại chẳng rõ ràng hơn hết, được làm đệ tử nòng cốt so ra với đệ tử chân truyền càng thêm nhiều quyền lợi, vì nhóm đệ tử này là tương lai nếu không làm tông chủ kế nhiệm thì cũng là trưởng lão chức cao vọng trọng. Xem ra Hoàng Diệp thật sự rất xem trọng hắn, cũng không rõ ràng là vì lý do gì bất quá hắn không nghĩ tông chủ có ý đồ gì. Nhìn một lát Hoàng Liễu Thư hắn nói:
- Mùi hương trên người tiểu thư xem ra rất giống một loại hương mà ta biết.
- Công tử biết sao. Thật ra là tiểu nữ cũng không ngờ nó lại lưu lại mùi hương lâu đến vậy.
- Thật tò mò không biết tiểu thư dùng gì đấy.
Đến đây là hắn rõ ràng là Dược Thư Kỳ trong thời gian ngắn hạn làm ăn xem ra khắm khá, mới đó mà đã được trí nữ tin dùng như vậy, Hoàng Liễu Thư nhìn hắn che miệng cười nói:
- Công tử cần gì giấu giếm, thứ này chẳng phải là công tử rõ hơn ai hết sao.
- Xem ra quan hệ của tiểu thư với Dược Thư Kỳ thật không đơn giản.
Từ biểu hiện của nàng hắn chắc người nghĩ ra phương thức kiếm lợi từ tuyển chọn có lẽ là do nàng bày ra, cũng không bất ngờ nếu nàng chủ sự Vân Nguyệt thành quen biết Dược Thư Kỳ. Thấy hắn nhìn mình chằm chằm, Hoàng Liễu Thư cũng không khỏi nén xấu hổ, trừng mắt hắn gắt:
- Công tử đúng như Thư Kỳ tỷ nói.
- Nàng ta nói thế nào.
- Nàng nói… công tử đoán.
- A...
Lần đầu hắn bị một nữ nhân trêu đến thộn như vậy, thật sự nghĩ nữ nhân này đơn giản giảo hoạt dù nhìn nhã nhặn, nếu hỏi hắn Dược Thư Kỳ nghĩ gì về hắn thì hắn chắc rằng nàng ta đang hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi, liếc mắt nhìn mỹ nhân thản nhiên nói:
- Tiểu thư khỏi cần dò hỏi, ta đoán không ra.
- Tiểu nữ cũng không biết nàng ta nói sao về công tử. Bất quá …
- Bất quá làm sao?
Hắn tò mò dỏng tai lên lắng nghe, Hoàng Liễu Thư thản nhiên nói tiếp.
- Nàng ta xem công tử là một nguồn lợi khổng lồ, bảo tiểu nữ có thể từ công tử tìm kiếm nhiều lợi ích.
- Gì, nàng ấy xem ta là công cụ kiếm tiền.
- Cũng không phải, chỉ là Thư Kỳ tỷ nói cùng công tử hợp tác sẽ kiếm được rất nhiều.
Hắn nghe liền thấu ẩn ý của nàng, xem ra nàng đang bắt đầu muốn hợp tác cùng hắn, không uổng là nữ nhân giúp tỷ tỷ giành lại toàn quyền cai trị đế quốc. Hắn cũng không dong dài, mỉm cười tủm tỉm:
- Như vậy thì tiểu thư có hứng thú cùng ta hợp tác làm ăn chứ.
- Ồ, mời công tử nói thử.
- Trước đó ta muốn hỏi tiểu thư ngoài nguồn cung cấp đan dược, dược liệu, pháp bảo ra thì nguồn thu nào là to lớn nhất.
- Nếu công tử hỏi như vậy, ta liền nghĩ tới hội đấu giá, tuy rằng nhìn từ bên ngoài không có bao nhiêu lợi ích nhưng dựa theo quy tắc hội đấu giá được nhận hai phần trăm tài bảo thu được nếu đấu giả thành công, không kể tới số tiền từ các dịch vụ riêng biệt. Ngoài ra kinh doanh tửu quán hay nguồn thu từ công hội cũng thu được một khoảng to lớn.
Nàng nói tới lưu loát, xúc tích phân tích rõ ràng, hắn bội phần khâm phục nàng, xem ra những nguồn lợi có thể tìm kiếm được nàng đều chủ trương cả rồi, khác với Mạn Đà quốc vẫn chưa nắm rõ thế cục nên chỉ biết thu thuế tự phát từ dân cùng buôn bán bình thường mà thôi.
- Tiểu thư nói không sai, chỉ là tiểu thư vẫn chưa thật sự khai thác hết thứ tiềm năng nhất.
- Công tử có thể nói rõ.
- Hiện tại nguồn thu lớn nhất không phải là đan dược hay buôn bán bảo khí mà xuất phát từ mạo hiểm công hội. Chỉ cần có thể thỏa mãn họ thì chúng ta sẽ dễ dàng tìm kiếm nhân lực cùng lợi ích không nhỏ.
Trông ra Hoàng Liễu Thư say mê lắng nghe hắn không khỏi cười khổ, trước kia làm kinh doanh so với thế giới này còn khó gấp trăm lần, cũng may dựa vào cơ hội này hắn có thể thu chút lợi ích. Việc tốt như vậy hắn sẽ không ngốc nói toẹt ra, cười thần bí:
- Nếu tiểu thư thật muốn biết thì phải chấp nhận của ta một điều kiện.
- Công tử cứ nói, tiểu nữ có thể lắng nghe.
- Ta nói tiểu thư nhường cho Vương gia 3 khu thành phía tây nam thế nào.
- Việc này... tiểu nữ tạm thời suy nghĩ đã.
Địa hình Đông phương đại lục chia đều Mạn Đà quốc nằm ở cực bắc, Nữ Chân đế quốc bắc giáp Mạn Đà quốc, đông và nam giáp Phong La đế quốc, rải rác đông tây là các tiểu quốc, nếu thật sự nhường 3 khu thành phía tây nam cho Vương gia thì cơ hội sau này muốn đoạt lại không cao, chỉ là lợi ích Vương Lăng nói ra hấp dẫn nàng, đơn giản chỉ dựa vào Xuân Hoài Thủy Dịch của hắn làm nàng biết hắn không hề nói suông.
- Không biết tông chủ tìm gặp đệ tử là có chuyện gì.
- Sao thế, ta muốn giới thiệu chất nữ cho ngươi cũng không phải là một vấn đề sao.
- Nhị bá…
Hoàng Liễu Thư nũng nịu gọi, mặt hơi thoáng đỏ, nhìn vào cũng khiến Vương Lăng không khỏi rung động cái nhẹ, Hoàng Diệp cười vang khoát tay nói:
- Được rồi, ta liền đi vào vấn đề chính được chưa.
- Mời tông chủ nói rõ.
Vương Lăng như cũ chờ đợi Hoàng Diệp nói vào trọng tâm, mắt vẫn đôi khi liếc nhìn nữ nhân bên cạnh, cũng không phải ngắm gái đơn thuần còn là cảm thấy nữ nhân này không phải đơn giản như biểu hiện bề ngoài, nếu không thì Hoàng Diệp không để nàng ngồi ở đây nghe chuyện mặc dù không phải là người tông môn.
- Vương Lăng, ta biết rõ thiên phú của ngươi, chắc chắn từ trước tới giờ ngươi chưa từng dùng hết thực lực đúng không.
- Tông chủ nói đùa, đệ tử đâu còn gì để mà thể hiện chứ.
Hắn nói vậy nhưng liền biết được vị tông chủ này đã nhìn thấu hắn, có chút khó chịu trong lòng không biết vì sao. Hoàng Diệp cười thần bí tỏ vẻ cao thâm khó dò.
- Việc ngươi còn ẩn giấu thực lực ta cũng không hề ngạc nhiên, việc này đối với chúng ta là điều tốt, giờ việc ta muốn nói chỉ là hai tháng kế đây Hắc Tinh Vực sẽ mở ra.
- Hắc Tinh Vực?
- Hắc Tinh Vực 1000 năm mở ra một lần, bất cứ ai cũng có thể tiến vào, bên trong chứa đựng vô số dược liệu, pháp khí, linh thảo, bí tịch không thể tìm được ở bất cứ đâu.
Hoàng Diệp giản sơ một lần tất cả về Hắc Tinh Vực cho hắn, đây là bí cảnh mà không ai biết rõ nó bắt nguồn từ đâu, nghe đâu là nơi giao chiến của hơn 200 chủng tộc tiên, nhân, yêu, ma, thú nhân,… Vì nó chứa đựng nguồn tài bảo khổng lồ cho nên vô số tông môn đều cử đệ tử tiến vào, trong này xung đột xảy ra là điều khó có thể tránh khỏi, tính mạng trong này đều phụ thuộc tất cả vào thực lực bản thân. Vương Lăng nhướng mày, đại khái suy đoán trong này sẽ có thứ hắn cần tuy rằng với ngữ điệu của Hoàng Diệp xem như nơi này sẽ không chỉ đơn giản "khó khăn". Hoàng Diệp thở dài một hơi, trên mặt biểu lộ khuôn mặt không dễ thấy nói:
- Lần này đệ tử chúng ta tiến vào khó tránh khỏi tranh đấu cùng các thế lực khác. Vương Lăng ngươi phải nhớ lần này tiến vào nhớ tránh gây sự cùng mấy thế lực khác, đặc biệt là Hắc Hồn Tháp cùng Bách Đạo Tông từ bên ngoài.
- Đệ tử hiểu rõ, đa tạ tông chủ nhắc nhở.
- Tốt, lần này nếu ngươi lành lặn trở ra, xem công lao thì ta sẽ đề cử ngươi tiến vào nhóm đệ tử nồng cốt.
- Đa tạ tông chủ thịnh ái.
Hoàng Diệp gật gù mở miệng cười, lần nữa đứng dậy nhìn Vương Lăng cùng Hoàng Liễu Thư nói:
- Được rồi, ngươi cùng Thư nhi ở lại từ từ chuyện trò. Ta đi trước.
Dứt lời đã thấy Hoàng Diệp tiếng nói phát ra từ ngoài người đã không thấy bóng dáng, Vương Lăng chẳng hiểu rõ ý định của Hoàng Diệp là như thế nào lại để cô nam quả nữ ở riêng một phòng, Hoàng Liễu Thư quay qua hắn cười:
- Vương công tử đúng là rất được nhị bá để tâm. Thậm chí người còn quan tâm công tử hơn cả Long Hàn Phong sư huynh nữa.
- Tiểu thư quá đề cao ta rồi, chỉ là tông chủ làm người sáng suốt minh tuệ trọng dụng người tài, ta há lại không rõ.
Vương Lăng cười nhạt, cũng chả để tâm nhiều, Hoàng Liễu Thư lắc đầu tỏ nét nghiêm túc:
- Công tử không nên khiêm tốn, để được chính tông chủ đề bạt làm đệ tử nòng cốt thì ngoài Long Hàn Phong sư huynh thì chỉ có công tử mà thôi.
- Tiểu thư nói như vậy liền làm ta tỉnh ngộ, thật cảm kích tông chủ xem trọng ta như vậy.
Tuy nói thế hắn lại chẳng rõ ràng hơn hết, được làm đệ tử nòng cốt so ra với đệ tử chân truyền càng thêm nhiều quyền lợi, vì nhóm đệ tử này là tương lai nếu không làm tông chủ kế nhiệm thì cũng là trưởng lão chức cao vọng trọng. Xem ra Hoàng Diệp thật sự rất xem trọng hắn, cũng không rõ ràng là vì lý do gì bất quá hắn không nghĩ tông chủ có ý đồ gì. Nhìn một lát Hoàng Liễu Thư hắn nói:
- Mùi hương trên người tiểu thư xem ra rất giống một loại hương mà ta biết.
- Công tử biết sao. Thật ra là tiểu nữ cũng không ngờ nó lại lưu lại mùi hương lâu đến vậy.
- Thật tò mò không biết tiểu thư dùng gì đấy.
Đến đây là hắn rõ ràng là Dược Thư Kỳ trong thời gian ngắn hạn làm ăn xem ra khắm khá, mới đó mà đã được trí nữ tin dùng như vậy, Hoàng Liễu Thư nhìn hắn che miệng cười nói:
- Công tử cần gì giấu giếm, thứ này chẳng phải là công tử rõ hơn ai hết sao.
- Xem ra quan hệ của tiểu thư với Dược Thư Kỳ thật không đơn giản.
Từ biểu hiện của nàng hắn chắc người nghĩ ra phương thức kiếm lợi từ tuyển chọn có lẽ là do nàng bày ra, cũng không bất ngờ nếu nàng chủ sự Vân Nguyệt thành quen biết Dược Thư Kỳ. Thấy hắn nhìn mình chằm chằm, Hoàng Liễu Thư cũng không khỏi nén xấu hổ, trừng mắt hắn gắt:
- Công tử đúng như Thư Kỳ tỷ nói.
- Nàng ta nói thế nào.
- Nàng nói… công tử đoán.
- A...
Lần đầu hắn bị một nữ nhân trêu đến thộn như vậy, thật sự nghĩ nữ nhân này đơn giản giảo hoạt dù nhìn nhã nhặn, nếu hỏi hắn Dược Thư Kỳ nghĩ gì về hắn thì hắn chắc rằng nàng ta đang hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi, liếc mắt nhìn mỹ nhân thản nhiên nói:
- Tiểu thư khỏi cần dò hỏi, ta đoán không ra.
- Tiểu nữ cũng không biết nàng ta nói sao về công tử. Bất quá …
- Bất quá làm sao?
Hắn tò mò dỏng tai lên lắng nghe, Hoàng Liễu Thư thản nhiên nói tiếp.
- Nàng ta xem công tử là một nguồn lợi khổng lồ, bảo tiểu nữ có thể từ công tử tìm kiếm nhiều lợi ích.
- Gì, nàng ấy xem ta là công cụ kiếm tiền.
- Cũng không phải, chỉ là Thư Kỳ tỷ nói cùng công tử hợp tác sẽ kiếm được rất nhiều.
Hắn nghe liền thấu ẩn ý của nàng, xem ra nàng đang bắt đầu muốn hợp tác cùng hắn, không uổng là nữ nhân giúp tỷ tỷ giành lại toàn quyền cai trị đế quốc. Hắn cũng không dong dài, mỉm cười tủm tỉm:
- Như vậy thì tiểu thư có hứng thú cùng ta hợp tác làm ăn chứ.
- Ồ, mời công tử nói thử.
- Trước đó ta muốn hỏi tiểu thư ngoài nguồn cung cấp đan dược, dược liệu, pháp bảo ra thì nguồn thu nào là to lớn nhất.
- Nếu công tử hỏi như vậy, ta liền nghĩ tới hội đấu giá, tuy rằng nhìn từ bên ngoài không có bao nhiêu lợi ích nhưng dựa theo quy tắc hội đấu giá được nhận hai phần trăm tài bảo thu được nếu đấu giả thành công, không kể tới số tiền từ các dịch vụ riêng biệt. Ngoài ra kinh doanh tửu quán hay nguồn thu từ công hội cũng thu được một khoảng to lớn.
Nàng nói tới lưu loát, xúc tích phân tích rõ ràng, hắn bội phần khâm phục nàng, xem ra những nguồn lợi có thể tìm kiếm được nàng đều chủ trương cả rồi, khác với Mạn Đà quốc vẫn chưa nắm rõ thế cục nên chỉ biết thu thuế tự phát từ dân cùng buôn bán bình thường mà thôi.
- Tiểu thư nói không sai, chỉ là tiểu thư vẫn chưa thật sự khai thác hết thứ tiềm năng nhất.
- Công tử có thể nói rõ.
- Hiện tại nguồn thu lớn nhất không phải là đan dược hay buôn bán bảo khí mà xuất phát từ mạo hiểm công hội. Chỉ cần có thể thỏa mãn họ thì chúng ta sẽ dễ dàng tìm kiếm nhân lực cùng lợi ích không nhỏ.
Trông ra Hoàng Liễu Thư say mê lắng nghe hắn không khỏi cười khổ, trước kia làm kinh doanh so với thế giới này còn khó gấp trăm lần, cũng may dựa vào cơ hội này hắn có thể thu chút lợi ích. Việc tốt như vậy hắn sẽ không ngốc nói toẹt ra, cười thần bí:
- Nếu tiểu thư thật muốn biết thì phải chấp nhận của ta một điều kiện.
- Công tử cứ nói, tiểu nữ có thể lắng nghe.
- Ta nói tiểu thư nhường cho Vương gia 3 khu thành phía tây nam thế nào.
- Việc này... tiểu nữ tạm thời suy nghĩ đã.
Địa hình Đông phương đại lục chia đều Mạn Đà quốc nằm ở cực bắc, Nữ Chân đế quốc bắc giáp Mạn Đà quốc, đông và nam giáp Phong La đế quốc, rải rác đông tây là các tiểu quốc, nếu thật sự nhường 3 khu thành phía tây nam cho Vương gia thì cơ hội sau này muốn đoạt lại không cao, chỉ là lợi ích Vương Lăng nói ra hấp dẫn nàng, đơn giản chỉ dựa vào Xuân Hoài Thủy Dịch của hắn làm nàng biết hắn không hề nói suông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.