Livestream Vô Hạn: Đại Lão Siêu Mạnh Lại Siêu Ngốc
Chương 3: Tiểu Trấn Kinh Dị: Trông Có Vẻ Mềm Mại
Khoát Lạc Gia Băng
17/05/2024
Cú đá thần vừa nãy của Lâm Tinh Thiển khiến mặt trước giày của cô dính máu và chất nhớp thịt vụn trộn lẫn.
Chậc, trông thật khó coi.
Cô đang bối rối, một chiếc khăn ướt tỏa ra mùi trà xanh thơm nhàn nhạt bỗng nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Ngón tay đang kẹp khăn ướt thon dài, ánh mắt cô dời đi theo xương cổ tay.
Là anh, Cảnh Dục.
Lâm Tinh Thiển ngẩn người, sau khi hồi thần lại cũng không khách sáo, vươn tay nhận lấy: “Cảm ơn nha.”
Tầm mắt của Cảnh Dục dừng lại trên bàn tay đang lau giày của cô.
Anh miết đầu ngón tay, xúc cảm mềm mại lướt qua vừa nãy vô cùng dễ chịu.
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn ngủi.
Anh rất thích tay của Lâm Tinh Thiển, tỉ lệ xương tay hoàn mỹ.
Trông có vẻ mềm mại.
Ừm, vẻ như nắm vào rất thích.
Đợi lau xong vết bẩn trên giày, Lâm Tinh Thiển phát hiện Cảnh Dục vẫn đứng trước mặt mình.
Con ngươi màu mực rất sáng rất xinh đẹp, nhìn chằm chằm cô ngẩn ngơ.
Khác với cái nhìn chằm chằm đang sợ của người trong tiểu trấn, cái nhìn của Cảnh Dục thiên hướng xâm lược rõ rệt.
Đúng là gặp quỷ.
Lẽ nào anh đang báo thù trước đó tôi nhìn anh bằng ánh mắt nóng bỏng?
Bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Đạn mạc.
【Cái nhìn thâm tình đường đột này là sao?】
【Đây không phải là livestream kinh dị sao? Sao tới bây giờ ngoài cái đầu kia, không có gì kinh dị cả】
【Aaaaaaaa đột nhiên muốn ship cp!】
【Lầu trên ship cái qq! Muốn ship cp thì đi xem chương trình hẹn hò, đừng ở đây!】
Để phá tan bầu không khí ngượng ngập này, Lâm Tinh Thiển thuận miệng khen một câu: “Chàng trai mang theo khăn ướt bên mình đều rất chu đáo, thật không tồi.”
Cuối cùng Cảnh Dục cũng dừng việc nhìn chằm chằm cô, âm u đáp lại một câu: “Không phải mang theo bên mình mà là dùng điểm nhân khí đổi.”
Lâm Tinh Thiển: ???
Điểm nhân khí không phải đổi đạo cụ sao? Khăn ướt cũng đổi được?
Hệ thống kịp thời giải thích: 【đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều có thể đổi. Có điều điểm nhân khí rất khó kiếm, hầu hết mọi người đều dùng điểm nhân khí đổi đạo cụ giữ mạng.】
Trời đất!
Nói như vậy là món nợ ơn tình cô mắc rất lớn rồi.
Lâm Tinh Thiển bỗng chốc cảm thấy cái khăn ướt nhẹ như lông hồng vừa nãy giống như núi Thái Sơn áp đỉnh trĩu lên trái tim cô.
Lâm Tinh Thiển dùng ánh mắt phức tạp như muốn nói “được lắm, anh rất khá” nhìn Cảnh Dục, sau đó liếc nhìn điểm nhân khí trong phòng livestream của mình.
Bởi vì thao tác sút bóng vừa rồi, điểm nhân khí của cô đã tăng lên một ít.
Từ 0 ban đầu biến thành 257.
Lâm Tinh Thiển dứt khoát đổi hai túi snack khoai tây vị dưa leo muối biển, trừ 200 điểm nhân khí.
“Cho anh, ăn.”
Coi như trả ơn tình.
Hệ thống cạn lời: 【là bản thân cô muốn ăn thì có.】
Lâm Tinh Thiển: ha, mặc kệ tôi.
Nói xong, cũng mặc kệ Cảnh Dục có phản ứng gì, cắn khoai tây rộp rộp, tiếp tục bước đi.
Hạ Vi khinh bỉ nhìn hai người phía sau, nghĩ tới vừa nãy có người trong phòng livestream bóc phốt cô ta nhát gan hơn cả người mới, trong lòng càng thêm căm ghét Lâm Tinh Thiển.
Người mới đúng là người mới, thế mà lại đi lãng phí điểm nhân khí đổi những thứ vô dụng như snack và khăn ướt.
Ha, đợi lát nữa chết thế nào cũng không biết!
Hạ Vi lại nghĩ tới kế hoạch lợi dụng Lâm Tinh Thiển tăng điểm nhân khí mà Lý Khải đã bàn bạc với cô ta, sự khó chịu trong lòng mới tiêu tan bớt.
Hừ.
Bây giờ để cô hưởng thụ một lúc đã, đợi lát nữa sẽ cho cô thấy!
Chậc, trông thật khó coi.
Cô đang bối rối, một chiếc khăn ướt tỏa ra mùi trà xanh thơm nhàn nhạt bỗng nhiên xuất hiện trước mặt cô.
Ngón tay đang kẹp khăn ướt thon dài, ánh mắt cô dời đi theo xương cổ tay.
Là anh, Cảnh Dục.
Lâm Tinh Thiển ngẩn người, sau khi hồi thần lại cũng không khách sáo, vươn tay nhận lấy: “Cảm ơn nha.”
Tầm mắt của Cảnh Dục dừng lại trên bàn tay đang lau giày của cô.
Anh miết đầu ngón tay, xúc cảm mềm mại lướt qua vừa nãy vô cùng dễ chịu.
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn ngủi.
Anh rất thích tay của Lâm Tinh Thiển, tỉ lệ xương tay hoàn mỹ.
Trông có vẻ mềm mại.
Ừm, vẻ như nắm vào rất thích.
Đợi lau xong vết bẩn trên giày, Lâm Tinh Thiển phát hiện Cảnh Dục vẫn đứng trước mặt mình.
Con ngươi màu mực rất sáng rất xinh đẹp, nhìn chằm chằm cô ngẩn ngơ.
Khác với cái nhìn chằm chằm đang sợ của người trong tiểu trấn, cái nhìn của Cảnh Dục thiên hướng xâm lược rõ rệt.
Đúng là gặp quỷ.
Lẽ nào anh đang báo thù trước đó tôi nhìn anh bằng ánh mắt nóng bỏng?
Bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Đạn mạc.
【Cái nhìn thâm tình đường đột này là sao?】
【Đây không phải là livestream kinh dị sao? Sao tới bây giờ ngoài cái đầu kia, không có gì kinh dị cả】
【Aaaaaaaa đột nhiên muốn ship cp!】
【Lầu trên ship cái qq! Muốn ship cp thì đi xem chương trình hẹn hò, đừng ở đây!】
Để phá tan bầu không khí ngượng ngập này, Lâm Tinh Thiển thuận miệng khen một câu: “Chàng trai mang theo khăn ướt bên mình đều rất chu đáo, thật không tồi.”
Cuối cùng Cảnh Dục cũng dừng việc nhìn chằm chằm cô, âm u đáp lại một câu: “Không phải mang theo bên mình mà là dùng điểm nhân khí đổi.”
Lâm Tinh Thiển: ???
Điểm nhân khí không phải đổi đạo cụ sao? Khăn ướt cũng đổi được?
Hệ thống kịp thời giải thích: 【đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều có thể đổi. Có điều điểm nhân khí rất khó kiếm, hầu hết mọi người đều dùng điểm nhân khí đổi đạo cụ giữ mạng.】
Trời đất!
Nói như vậy là món nợ ơn tình cô mắc rất lớn rồi.
Lâm Tinh Thiển bỗng chốc cảm thấy cái khăn ướt nhẹ như lông hồng vừa nãy giống như núi Thái Sơn áp đỉnh trĩu lên trái tim cô.
Lâm Tinh Thiển dùng ánh mắt phức tạp như muốn nói “được lắm, anh rất khá” nhìn Cảnh Dục, sau đó liếc nhìn điểm nhân khí trong phòng livestream của mình.
Bởi vì thao tác sút bóng vừa rồi, điểm nhân khí của cô đã tăng lên một ít.
Từ 0 ban đầu biến thành 257.
Lâm Tinh Thiển dứt khoát đổi hai túi snack khoai tây vị dưa leo muối biển, trừ 200 điểm nhân khí.
“Cho anh, ăn.”
Coi như trả ơn tình.
Hệ thống cạn lời: 【là bản thân cô muốn ăn thì có.】
Lâm Tinh Thiển: ha, mặc kệ tôi.
Nói xong, cũng mặc kệ Cảnh Dục có phản ứng gì, cắn khoai tây rộp rộp, tiếp tục bước đi.
Hạ Vi khinh bỉ nhìn hai người phía sau, nghĩ tới vừa nãy có người trong phòng livestream bóc phốt cô ta nhát gan hơn cả người mới, trong lòng càng thêm căm ghét Lâm Tinh Thiển.
Người mới đúng là người mới, thế mà lại đi lãng phí điểm nhân khí đổi những thứ vô dụng như snack và khăn ướt.
Ha, đợi lát nữa chết thế nào cũng không biết!
Hạ Vi lại nghĩ tới kế hoạch lợi dụng Lâm Tinh Thiển tăng điểm nhân khí mà Lý Khải đã bàn bạc với cô ta, sự khó chịu trong lòng mới tiêu tan bớt.
Hừ.
Bây giờ để cô hưởng thụ một lúc đã, đợi lát nữa sẽ cho cô thấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.