Chương 303: Ngoại truyện 033: Cổ Dư nghỉ việc
Ảm Hương
16/07/2021
Edit: Ramsessivy
"Trưởng phòng Chiến Sâm đâu?" Cổ Dư đi đến cửa văn phòng lãnh đạo, vươn tay lấy đi cuốn tiểu thuyết trong tay thư ký Lí, trừng mắt nhìn cánh cửa văn phòng, "Tìm anh ta có việc."
"Thư ký Cổ, trưởng phòng đến văn phòng thị trưởng, gặp Mộ thị trưởng để báo cáo chuyện công việc, chẳng lẽ thư ký Cổ muốn nói, nhiệm vụ trưởng phòng giao cho cô hôm nay, một mình cô làm không được sao?" Thư ký Lí liếc mắt nhìn cô một cái, cười ha ha, "Nếu làm không được, vậy đừng đến muộn nữa. Đến muộn thì chịu thiệt đi, ngoài việc mất toàn bộ tiền thưởng, công việc cũng bị người khác cướp mất luôn......"
"Thư ký Lí không đến muộn sao, hình như hôm nay cũng đến muộn, so với tôi còn lỳ hơn, thế nhưng còn có thể ngồi đây mà đọc tiểu thuyết, muốn "Tính phúc" ha." Cổ Dư cũng liếc mắt nhìn cô ta một cái, xoay người quay về bàn làm việc của mình. Người trong cơ quan này thế nào, từng người so với từng người đều là cực phẩm, ỷ vào ô dù chống lưng, đến muộn cũng không bị phạt, tranh làʍ ȶìиɦ nhân của lãnh đạo thì lại đánh giá nhuộm đẫm bốn phía. Nhưng thật ra là cô, muộn một lần bị phạt một lần, căn bản không có dựa được chút hơi nào từ Mộ Dạ Triệt!
Bởi vậy làm việc trong này không có ý nghĩa! Thật đúng là không có ý nghĩa!
Cô quay về bàn làm việc của mình, ghi vài chữ viết đơn nghỉ việc, nhét vào phong bì, sau đó lại đi trở về, trực tiếp mở ra cửa phòng của trưởng phòng Chiến Sâm, đi vào.
"Thư ký Cổ, cô đang làm gì đó?!" Chiến Sâm quay về từ văn phòng thị trưởng quát lớn một tiếng sau lưng cô, nghĩ rằng thư ký Cổ này vào phòng trộm đồ gì của mình, chọc lửa giận của ông ta tăng vọt, giống như ăn phải thuốc nổ, "Trước khi vào phải gõ cửa, đây là lễ nghi cơ bản nhất của nhân viên chính phủ! Không có việc gì thì đi ra ngoài cho tôi!"
Hôm nay vì sao ông ta nổi trận lôi đình như vậy? Bởi vì ông ta không ăn được đậu hủ của Lâm Tiêm Tiêm, Lâm Tiêm Tiêm lại được đề bạt, thăng chức làm nữ thư ký trưởng của văn phòng thị trưởng!
Cổ Dư thấy lão già dê này lại giận chó đánh mèo lên người cô, đem toàn bộ trách nhiệm không ăn được Lâm Tiêm Tiêm mà đổ lên đầu cô, bỗng nhiên cô cầm phong thư từ chức trực tiếp ném lên mặt lão ta, "Nghe rõ đây! Hiện tại bản tiểu thư xin nghỉ việc! Ngậm lại cái miệng còn thúi hơn lạp xườn của ông đi! Thật ghê tởm!"
"Cô điên rồi! Cô dám ném vào mặt tôi!" Chiến Sâm tức giận nhất thời nét mặt già nua đỏ cả lên, cả người phát run, nhưng ông ta không dám làm gì Cổ Dư, chỉ có thể tức giận giậm chân tại chỗ, "Giờ tôi gọi điện cho Mộ thị trưởng, để cho ngài ấy nhìn xem thư ký Cổ mà ngài ấy đưa vào rốt cuộc độc ác như thế nào! Không có một chút tố chất!"
Tức giận đến mức tay phải thiếu chút nữa không cầm được điện thoại, mượn phương thức gọi điện mà phát tiết tức giận, "Thật vô lý! Đây là tố chất của thư ký mà Mộ thị trưởng tự mình tiến cử hả!"
Cổ Dư ở bên cạnh nhìn, cười nói lạnh lùng: "Trưởng phòng Chiến Sâm thuận tiện để cho anh ta ký duyệt giùm tôi luôn đi! Tôi nhẫn nhịn chờ một ngày này đã lâu, chúng ta nên dứt khoát lần này!"
"Alo Mộ thị trưởng, hôm nay thư ký Cổ viết đơn nghỉ việc......" Chiến Sâm nhỏ giọng nói chuyện điện thoại, tất cả tức giận đều hóa thành hư ảo tại một giây Mộ Dạ Triệt nhận nghe điện thoại, biến thành một con khỉ, không ngừng cúi đầu khom lưng, "Vâng, là cô ấy viết đơn nghỉ việc, tính nghỉ từ hôm nay......Cái gì, không duyệt sao? Vâng, tôi sẽ làm dựa theo ý của ngài, xin ngài yên tâm......"
Sau đó buông điện thoại, dùng cắp mặt đục ngầu kia mà trừng mắt nhìn Cổ Dư, châm chọc khiêu khích mà nói: "Tôi không rõ vì sao Mộ thị trưởng lại muốn giữ một người như cô ở lại đến thế!? Thứ nhất không có tố chất, thứ hai không có giáo ɖu͙ƈ, gương mặt nhìn khiến đàn ông phải né, so với một phần mười của Lâm tiểu thư đều không bằng! Khó trách sẽ bị Lâm Tiêm Tiêm cướp đi vị trí thư ký trưởng, ở trong này làm khuân vác! Cô xứng đáng a, ngay cả đơn nghỉ việc cũng không được lãnh đạo duyệt! Xem tiếp theo tôi xử lý cô như thế nào!"
Cổ Dư không có phản ứng gì với sự châm chọc khiêu khích của ông ta, vươn tay lấy đơn từ chức của mình bị rớt ở bồn hoa bên cạnh, thả lại trêи mặt bàn, khẽ nâng đôi mắt mèo, "Nhận đơn từ chức này đi! Nếu không ngay cả chức trưởng phòng của ông cũng không đảm bảo được!"
"Cô --" Chiến Sâm hung hăng vỗ bàn một cái!
Cổ Dư xoay người đi ra ngoài, nhẹ nhàng kéo cửa phòng của ông ta lại, lại phát ra tiếng đóng cửa mạnh cái rầm, khiến Chiến Sâm đang phẫn nộ run như cầy sấy, cùng với lửa giận tận trời!
Cùng quen biết với Mộ thị trưởng, có tư tưởng không an phận với Mộ thị trưởng, bởi vậy có thể không coi ai ra gì sao?! Hiện tại Mộ thị trưởng không chịu phê duyệt đơn nghỉ việc, vậy nhất định phải ở chung cùng đám bà tám kia, sau đó mặc cho ông ta sai khiến, sai khiến như những con trâu! Ông ta nhất định sẽ khiến cô phải hối hận vì những hành động ngày hôm nay!
Cổ Dư trở lại bàn làm việc của mình mà thu dọn đồ đạc, sau đó ôm thùng giấy ra khỏi nơi này, đi trêи văn phòng rộng lớn.
Thật ra mà nói, cô không có cảm tình nhiều lắm với nơi này, bởi vậy đồng nghiệp bàn tán chuyện cô xin nghỉ việc là vì bị Lâm Tiêm Tiêm cướp đi vị trí của mình, cô cũng không tỏ vẻ gì, thầm nghĩ mau chóng rời khỏi nơi đây, mau chóng được giải thoát.
"Ôi, bình thường diễu võ dương oai như vậy, mối quan hệ với Mộ thị trưởng lại chưa tốt lên, làm sao lại từ chức ở thời điểm mấu chốt như vậy! Xem ra là theo đuổi Mộ thị trưởng chưa đủ lâu, có bao nhiêu lâu cũng không đủ! A ha ha, bởi vậy nói dựa hơi Mộ thị trưởng thì như thế nào, tự mình nói có quan hệ thân mật với Mộ thị trưởng thì như thế nào, nên lúc bị đuổi việc cũng không giống bình thường!"
"Không phải là bị đuổi, là chính cô ta nghỉ việc đó! Nghe nói Lâm yêu tinh mới tới kia cướp vị trí của cô ta, nên mới nghỉ việc!"
"Ôi dào! Kết quả vậy không phải cũng giống nhau sao! Tóm lại chính là theo đuổi Mộ thị trưởng không có kết quả, rốt cuộc tự hiểu mình không xứng với Mộ thị trưởng, dứt khoát lựa chọn nghỉ việc!"
"......"
Cổ Dư đi qua trong tiếng bàn tán này, khóe môi lại nhoẻn cười thư thái, ánh mắt nhìn về phía trước, cảm giác chính mình cuối cùng cũng thoát khỏi biển khổ. Chỉ cần bước ra cánh cổng này, cô liền tự do. Mộ Dạ Triệt, Lâm Tiêm Tiêm, kết hôn giả, yêu đơn phương...... Tất cả đều gặp quỷ cả! Cô sẽ ở một bên mà nguyền rủa bọn họ, cũng chúc phúc cho bọn họ, để Mộ Dạ Triệt từ nay về sau không hề bị cô dây dưa nữa, không bị bất cứ điều gì quấy nhiễu mà theo đuổi chân ái của mình!
Mộ Dạ Triệt, anh nhất định là mệt chết được, tôi cũng mệt mỏi. Chúng ta, say goodbye!
"Cổ tiểu thư, xin dừng bước." Nhưng mà đang lúc cô bước nhanh ra cổng, nghĩ rằng mình sắp được tự do, thanh âm mềm mại của Lâm Tiêm Tiêm lại đột nhiên vang lên ở phía sau, đang lịch sự kêu cô lại, "Tôi cảm thấy Cổ tiểu thư có chút hiểu lầm với tôi, có thể dừng bước nói chuyện chút không? Hoặc là nếu hiện tại Cổ tiểu thư cảm thấy nói chuyện không tiện, chúng ta có thể hẹn một dịp khác để nói tiếp."
"Nói chuyện gì?" Cổ Dư xoay người, ánh mắt phức tạp mà nhìn Lâm Tiêm Tiêm.
Hôm nay Lâm Tiêm Tiêm mặc một bộ váy đỏ yêu diễm, phấn mắt phấn má tôn lên ngũ quan xinh xắn của cô, làn da trắng nõn, bàn chân ngọc ngà, đúng là có vẻ yêu diễm quyến rũ dị thường, trong sự ngây thơ mang theo hương vị nhè nhẹ của đàn bà, phong tình vạn chủng, hơn nữa gió xuân thổi vào mặt mình, Lâm Tiêm Tiêm vẫn luôn mang ý cười, bởi vậy làm cho người ta cảm thấy đặc biệt chói mắt.
Lâm Tiêm Tiêm
Giờ phút này Lâm Tiêm Tiêm đang chậm rãi đi tới phía Cổ Dư, nhìn thoáng qua thùng giấy nghỉ việc của cô, nhẹ giọng cười nói: "Ở trong văn phòng luôn đồn đại, là tôi cướp đoạt vị trí của thư ký Cổ, khiến cô phải nghỉ việc. Bởi vậy tôi hi vọng Cổ tiểu thư đừng hiểu lầm, không phải là tôi cướp vị trí của Cổ tiểu thư, mà là Dạ Triệt sau khi hỏi qua ý kiến của cô, lúc đó mới đưa ra quyết định này. Mà chuyện nghỉ việc, cũng là Cổ tiểu thư tự nguyện, không ai ép cô cả. Đồng thời trong cuộc sống tiếp theo, tôi cũng sẽ làm cho Cổ tiểu thư hiểu được, là tôi dựa vào chính thực lực của mình để có được vị trí này, đồng thời sẽ dùng thực lực để ổn định nó......"
"Thực lực của cô là ý chỉ làʍ ȶìиɦ nhân của Mộ Dạ Triệt sao?" Cổ Dư khó hiểu nhìn cô gái này, cắt đứt sự tin tưởng tràn đầy của cô ta, phát ra tiếng cười khẽ: "Thật khéo! Sau khi Mộ Dạ Triệt đưa ra đề nghị điều tôi đến văn phòng thị trưởng, Lâm tiểu thư cô liền khẩn cấp mời Mộ Dạ Triệt đến biệt thự ven biển để ăn tối, dâng lên đêm đầu tiên quý giá! Ha ha, Lâm tiểu thư, nhất định là cô biết rõ mối quan hệ trước mắt của tôi cùng Mộ Dạ Triệt, bởi vậy cô cam tâm tình nguyện hiến dâng thân xác của mình, lấy cơ thể làm giao dịch. Lâm tiểu thư, cô có cảm thấy chính mình yêu nhanh, rời đi cũng nhanh không?"
"Tôi không biết." Lâm Tiêm Tiêm cười lắc đầu, cũng không bị những lời này của Cổ Dư chọc giận, gương mặt trong trắng lộ hồng vẫn lộ ra sự tự tin cùng quyến rũ, thần thái phấn chấn nhìn Cổ Dư trước mặt, "Dạ Triệt anh ấy vui vẻ chịu đựng, tôi cũng cam tâm tình nguyện, đây là chuyện của hai người yêu nhau, bởi vậy mới không hi vọng thư ký Cổ hiểu lầm. Ha ha, thật ra cũng không dám giấu diếm gì, tôi sớm đã cho rằng Dạ Triệt là chồng tương lai của mình, là người mà mình sẽ làm bạn cả đời, bởi vậy tôi rất quý trọng mỗi lần ở chung cùng anh ấy, không muốn xúc phạm đến bất kỳ ai."
Cổ Dư lạnh lùng nhìn cô gái này, âm thầm cắn môi một cái, muốn nhìn một chút phản ứng của Lâm Tiêm Tiêm sau khi biết được Mộ Dạ Triệt đã kết hôn, nhưng cuối cùng cô cắn răng một cái, cảm thấy không cần thiết, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Hiện tại, giờ phút này, cô rất muốn xé rách gương mặt giả dối kia của Lâm Tiêm Tiêm, một cước hung hăng đá bay cô gái hoa tâm này quay lại bên người Phó Minh Khải, để cho cô ta tiếp tục trở thành Lâm Tiêm Tiêm bị truy đuổi trước kia! Nhưng đồng thời cô cũng hiểu được, phụ nữ đánh nhau, tất cả đều là vì người đàn ông phong lưu đa tình với hai bên, nên đánh chính là tên khốn chết tiệt này!
Nhưng mà thái độ của Mộ Dạ Triệt đã muốn xác minh, hắn không thương Cổ Dư, lại có hứng thú với Lâm Tiêm Tiêm, đã muốn công khai ở chung cùng Lâm Tiêm Tiêm, hai người ở cùng một văn phòng! Người đàn ông này cũng đã thể hiện thái độ kiên quyết! Cô còn kiên trì cái gì? Nên đánh cho Lâm Tiêm Tiêm tơi bời một chút sao? Là cô tự khiến mình không có mặt mũi mới có thể đánh Lâm Tiêm Tiêm ghê tởm này!
Vì thế thân ảnh cao gầy của cô trực tiếp đi ra khỏi cánh cổng tòa thị chính, không muốn lưu luyến, đi ra ngoài.
Mà bên ngoài, trời trong xanh cao lắm, khiến cô trong khoảnh khắc này, cảm giác đám mây đen cuối cùng trêи đỉnh đầu cũng đã tan đi, khiến cho thế giới của cô rốt cuộc cũng khôi phục vẻ sáng ngời sạch sẽ! Ánh nắng tươi sáng!
"Cổ tiểu thư phải không? Tôi là thư ký của Lãnh tiên sinh." Trêи đường lái xe rời khỏi tòa thị chính, điện thoại của cô không ngừng vang lên, có người gọi điện cho cô, tựa như chúc mừng cô tạm thời nghỉ việc thành công, giới thiệu cho cô một công việc mới, "Trước đây Lãnh tiên sinh đã bàn bạc với cô về hợp đồng mang đoàn đi du lịch phải không? Hiện tại có vài người khách đang ở khách sạn Đế Hào, Lãnh tiên sinh muốn mời cô đến đây làm phiên dịch, chiều nay mang đoàn khách đi tham quan các địa điểm du lịch ở Cẩm thành."
"Cần phiên dịch qua tiếng nào?" Nhất thời tinh thần Cổ Dư phấn chấn, lập tức quay đầu xe lại, thật sự muốn chúc mừng mình đã tìm được một công việc mới, "Đông Húc đang ở khách sạn sao?"
"Đúng vậy, Cổ tiểu thư. Hiện Lãnh tiên sinh đang ăn cơm cùng khách hàng, nhưng Lãnh tiên sinh cùng khách trao đổi có chút không được thuận lợi, nên muốn mời Cổ tiểu thư đến đây hỗ trợ. Nhưng người khách này nói tiếng Hàn, tuy rằng Lãnh tiên sinh nghe hiểu, nhưng trao đổi có chút bất tiện."
"Được, tôi đến ngay lập tức!" Cổ Dư vui mừng tắt máy! Cũng ôm lấy thùng giấy nghỉ việc đặt ở ghế phụ, trực tiếp ném vào thùng rác bên cạnh qua cửa kính xe!
Vì thế sau một thời gian, nét mặt cô tỏa sáng xuất hiện ở khách sạn Đế Hào, phía sau còn mang theo Thị Na vội vàng tới đây, Thị Na tươi cười đi theo sau Cổ Dư, vừa kéo góc áo, vừa nhỏ giọng nói: "Chị Cổ Dư, có muốn nghe chút tin tức nhỏ ở biệt thự ven biển không? Tôi có thể báo cho chị nghe toàn bộ hành trình ở đó! Lâm Tiêm Tiêm kia giả làm thánh nữ thật sự rất ghê tởm, bề ngoài thì tinh thuần, bên trong lại ɖâʍ loàn......"
"Stop!" Cổ Dư liếc mắt trừng một cái, chậm rãi xoay người, giúp Thị Na cầm que cờ trong tay, lấy tay phất phất, cười nheo mắt, "Nửa giờ trước, chị Cổ Dư của cô đã nghỉ việc ở tòa thị chính rồi, bởi vậy, hiện tại cuộc sống mới của chúng ta hoàn toàn bắt đầu, đừng nhắc chuyện trước kia với tôi nữa, ha? Tiểu Thị Na?"
Cô lấy tay vỗ vỗ lên khuôn mặt phúng phính nhỏ nhắn của Thị Na, cắn răng cười, lại nhéo một cái, khiến Thị Na sợ tới mức chỉ chỉ vào điện thoại của cô, "Chị......Cổ Dư, điện thoại đổ chuông kìa ~!" Úi, thì ra Cổ Dư đã có ý định nghỉ việc từ trước, vậy chẳng phải sau này muốn cùng cô mang đoàn đi du lịch sao? Con gái sau khi thất tình thất nghiệp cười rộ lên thật là khủng khϊế͙p͙! Âm trầm quá!
Cổ Dư sờ sờ túi xách, thế này mới phát hiện điện thoại vang, lấy ra nghe, "Alo, Cổ Dư nghe." Thân hình thon gầy thì tiếp tục đi đến phương hướng sảnh khách sạn, chuẩn bị bước vào nhà hàng, bắt đầu công việc mà Đông Húc giới thiệu cho cô, cùng với gặp mặt Đông Húc trong công việc! Nhưng điện thoại lại truyền đến một thanh âm khiến cô cảm thấy như âm hồn không tan, lại một lần nữa mây đen kéo đầy đầu!
Bởi vì đó là điện thoại mà Mộ Dạ Triệt gọi cho cô, tiếng nói độc nhất vô nhị mê người không chút tình cảm vang lên lạnh như băng trong điện thoại: "Bản thị trưởng cũng không có duyệt cho em nghỉ việc, bởi vậy, đơn nghỉ việc của em không có hiệu lực! Chiều nay quay lại làm việc! Sáng nay cho em nghỉ nửa ngày điều chỉnh cảm xúc!"
Cổ Dư nghe âm thanh lạnh lùng này, ngừng động tác đẩy cửa bước vào, đứng ở cửa mà cười lạnh: "Chiều nay để em quay về làm việc cũng được thôi, nhưng mà em có khả năng sẽ đánh cho Lâm Tiêm Tiêm một trận để lấy lại tinh thần, anh cho phép sao? Em sợ em không khống chế được chính mình, gặp gương mặt dối trá của người đẹp kia một lần, lại đánh một lần."
Mộ Dạ Triệt quả nhiên trầm mặc, sau đó nhíu mày, nói lạnh nhạt: "Cũng chỉ có em, mới có thể làm ra chuyện thô bạo ác liệt như vậy! Em có thể bớt thô lỗ chút đi!"
"Bởi vậy em đã tìm được một công việc mới rồi, không tính quay về." Cổ Dư rất nhanh cũng nói tiếp, cười ha ha, có vẻ thật vui thích, "Giờ em phải đi gặp ông chủ mới của mình, hẹn gặp lại, Mộ thị trưởng!"
"Trưởng phòng Chiến Sâm đâu?" Cổ Dư đi đến cửa văn phòng lãnh đạo, vươn tay lấy đi cuốn tiểu thuyết trong tay thư ký Lí, trừng mắt nhìn cánh cửa văn phòng, "Tìm anh ta có việc."
"Thư ký Cổ, trưởng phòng đến văn phòng thị trưởng, gặp Mộ thị trưởng để báo cáo chuyện công việc, chẳng lẽ thư ký Cổ muốn nói, nhiệm vụ trưởng phòng giao cho cô hôm nay, một mình cô làm không được sao?" Thư ký Lí liếc mắt nhìn cô một cái, cười ha ha, "Nếu làm không được, vậy đừng đến muộn nữa. Đến muộn thì chịu thiệt đi, ngoài việc mất toàn bộ tiền thưởng, công việc cũng bị người khác cướp mất luôn......"
"Thư ký Lí không đến muộn sao, hình như hôm nay cũng đến muộn, so với tôi còn lỳ hơn, thế nhưng còn có thể ngồi đây mà đọc tiểu thuyết, muốn "Tính phúc" ha." Cổ Dư cũng liếc mắt nhìn cô ta một cái, xoay người quay về bàn làm việc của mình. Người trong cơ quan này thế nào, từng người so với từng người đều là cực phẩm, ỷ vào ô dù chống lưng, đến muộn cũng không bị phạt, tranh làʍ ȶìиɦ nhân của lãnh đạo thì lại đánh giá nhuộm đẫm bốn phía. Nhưng thật ra là cô, muộn một lần bị phạt một lần, căn bản không có dựa được chút hơi nào từ Mộ Dạ Triệt!
Bởi vậy làm việc trong này không có ý nghĩa! Thật đúng là không có ý nghĩa!
Cô quay về bàn làm việc của mình, ghi vài chữ viết đơn nghỉ việc, nhét vào phong bì, sau đó lại đi trở về, trực tiếp mở ra cửa phòng của trưởng phòng Chiến Sâm, đi vào.
"Thư ký Cổ, cô đang làm gì đó?!" Chiến Sâm quay về từ văn phòng thị trưởng quát lớn một tiếng sau lưng cô, nghĩ rằng thư ký Cổ này vào phòng trộm đồ gì của mình, chọc lửa giận của ông ta tăng vọt, giống như ăn phải thuốc nổ, "Trước khi vào phải gõ cửa, đây là lễ nghi cơ bản nhất của nhân viên chính phủ! Không có việc gì thì đi ra ngoài cho tôi!"
Hôm nay vì sao ông ta nổi trận lôi đình như vậy? Bởi vì ông ta không ăn được đậu hủ của Lâm Tiêm Tiêm, Lâm Tiêm Tiêm lại được đề bạt, thăng chức làm nữ thư ký trưởng của văn phòng thị trưởng!
Cổ Dư thấy lão già dê này lại giận chó đánh mèo lên người cô, đem toàn bộ trách nhiệm không ăn được Lâm Tiêm Tiêm mà đổ lên đầu cô, bỗng nhiên cô cầm phong thư từ chức trực tiếp ném lên mặt lão ta, "Nghe rõ đây! Hiện tại bản tiểu thư xin nghỉ việc! Ngậm lại cái miệng còn thúi hơn lạp xườn của ông đi! Thật ghê tởm!"
"Cô điên rồi! Cô dám ném vào mặt tôi!" Chiến Sâm tức giận nhất thời nét mặt già nua đỏ cả lên, cả người phát run, nhưng ông ta không dám làm gì Cổ Dư, chỉ có thể tức giận giậm chân tại chỗ, "Giờ tôi gọi điện cho Mộ thị trưởng, để cho ngài ấy nhìn xem thư ký Cổ mà ngài ấy đưa vào rốt cuộc độc ác như thế nào! Không có một chút tố chất!"
Tức giận đến mức tay phải thiếu chút nữa không cầm được điện thoại, mượn phương thức gọi điện mà phát tiết tức giận, "Thật vô lý! Đây là tố chất của thư ký mà Mộ thị trưởng tự mình tiến cử hả!"
Cổ Dư ở bên cạnh nhìn, cười nói lạnh lùng: "Trưởng phòng Chiến Sâm thuận tiện để cho anh ta ký duyệt giùm tôi luôn đi! Tôi nhẫn nhịn chờ một ngày này đã lâu, chúng ta nên dứt khoát lần này!"
"Alo Mộ thị trưởng, hôm nay thư ký Cổ viết đơn nghỉ việc......" Chiến Sâm nhỏ giọng nói chuyện điện thoại, tất cả tức giận đều hóa thành hư ảo tại một giây Mộ Dạ Triệt nhận nghe điện thoại, biến thành một con khỉ, không ngừng cúi đầu khom lưng, "Vâng, là cô ấy viết đơn nghỉ việc, tính nghỉ từ hôm nay......Cái gì, không duyệt sao? Vâng, tôi sẽ làm dựa theo ý của ngài, xin ngài yên tâm......"
Sau đó buông điện thoại, dùng cắp mặt đục ngầu kia mà trừng mắt nhìn Cổ Dư, châm chọc khiêu khích mà nói: "Tôi không rõ vì sao Mộ thị trưởng lại muốn giữ một người như cô ở lại đến thế!? Thứ nhất không có tố chất, thứ hai không có giáo ɖu͙ƈ, gương mặt nhìn khiến đàn ông phải né, so với một phần mười của Lâm tiểu thư đều không bằng! Khó trách sẽ bị Lâm Tiêm Tiêm cướp đi vị trí thư ký trưởng, ở trong này làm khuân vác! Cô xứng đáng a, ngay cả đơn nghỉ việc cũng không được lãnh đạo duyệt! Xem tiếp theo tôi xử lý cô như thế nào!"
Cổ Dư không có phản ứng gì với sự châm chọc khiêu khích của ông ta, vươn tay lấy đơn từ chức của mình bị rớt ở bồn hoa bên cạnh, thả lại trêи mặt bàn, khẽ nâng đôi mắt mèo, "Nhận đơn từ chức này đi! Nếu không ngay cả chức trưởng phòng của ông cũng không đảm bảo được!"
"Cô --" Chiến Sâm hung hăng vỗ bàn một cái!
Cổ Dư xoay người đi ra ngoài, nhẹ nhàng kéo cửa phòng của ông ta lại, lại phát ra tiếng đóng cửa mạnh cái rầm, khiến Chiến Sâm đang phẫn nộ run như cầy sấy, cùng với lửa giận tận trời!
Cùng quen biết với Mộ thị trưởng, có tư tưởng không an phận với Mộ thị trưởng, bởi vậy có thể không coi ai ra gì sao?! Hiện tại Mộ thị trưởng không chịu phê duyệt đơn nghỉ việc, vậy nhất định phải ở chung cùng đám bà tám kia, sau đó mặc cho ông ta sai khiến, sai khiến như những con trâu! Ông ta nhất định sẽ khiến cô phải hối hận vì những hành động ngày hôm nay!
Cổ Dư trở lại bàn làm việc của mình mà thu dọn đồ đạc, sau đó ôm thùng giấy ra khỏi nơi này, đi trêи văn phòng rộng lớn.
Thật ra mà nói, cô không có cảm tình nhiều lắm với nơi này, bởi vậy đồng nghiệp bàn tán chuyện cô xin nghỉ việc là vì bị Lâm Tiêm Tiêm cướp đi vị trí của mình, cô cũng không tỏ vẻ gì, thầm nghĩ mau chóng rời khỏi nơi đây, mau chóng được giải thoát.
"Ôi, bình thường diễu võ dương oai như vậy, mối quan hệ với Mộ thị trưởng lại chưa tốt lên, làm sao lại từ chức ở thời điểm mấu chốt như vậy! Xem ra là theo đuổi Mộ thị trưởng chưa đủ lâu, có bao nhiêu lâu cũng không đủ! A ha ha, bởi vậy nói dựa hơi Mộ thị trưởng thì như thế nào, tự mình nói có quan hệ thân mật với Mộ thị trưởng thì như thế nào, nên lúc bị đuổi việc cũng không giống bình thường!"
"Không phải là bị đuổi, là chính cô ta nghỉ việc đó! Nghe nói Lâm yêu tinh mới tới kia cướp vị trí của cô ta, nên mới nghỉ việc!"
"Ôi dào! Kết quả vậy không phải cũng giống nhau sao! Tóm lại chính là theo đuổi Mộ thị trưởng không có kết quả, rốt cuộc tự hiểu mình không xứng với Mộ thị trưởng, dứt khoát lựa chọn nghỉ việc!"
"......"
Cổ Dư đi qua trong tiếng bàn tán này, khóe môi lại nhoẻn cười thư thái, ánh mắt nhìn về phía trước, cảm giác chính mình cuối cùng cũng thoát khỏi biển khổ. Chỉ cần bước ra cánh cổng này, cô liền tự do. Mộ Dạ Triệt, Lâm Tiêm Tiêm, kết hôn giả, yêu đơn phương...... Tất cả đều gặp quỷ cả! Cô sẽ ở một bên mà nguyền rủa bọn họ, cũng chúc phúc cho bọn họ, để Mộ Dạ Triệt từ nay về sau không hề bị cô dây dưa nữa, không bị bất cứ điều gì quấy nhiễu mà theo đuổi chân ái của mình!
Mộ Dạ Triệt, anh nhất định là mệt chết được, tôi cũng mệt mỏi. Chúng ta, say goodbye!
"Cổ tiểu thư, xin dừng bước." Nhưng mà đang lúc cô bước nhanh ra cổng, nghĩ rằng mình sắp được tự do, thanh âm mềm mại của Lâm Tiêm Tiêm lại đột nhiên vang lên ở phía sau, đang lịch sự kêu cô lại, "Tôi cảm thấy Cổ tiểu thư có chút hiểu lầm với tôi, có thể dừng bước nói chuyện chút không? Hoặc là nếu hiện tại Cổ tiểu thư cảm thấy nói chuyện không tiện, chúng ta có thể hẹn một dịp khác để nói tiếp."
"Nói chuyện gì?" Cổ Dư xoay người, ánh mắt phức tạp mà nhìn Lâm Tiêm Tiêm.
Hôm nay Lâm Tiêm Tiêm mặc một bộ váy đỏ yêu diễm, phấn mắt phấn má tôn lên ngũ quan xinh xắn của cô, làn da trắng nõn, bàn chân ngọc ngà, đúng là có vẻ yêu diễm quyến rũ dị thường, trong sự ngây thơ mang theo hương vị nhè nhẹ của đàn bà, phong tình vạn chủng, hơn nữa gió xuân thổi vào mặt mình, Lâm Tiêm Tiêm vẫn luôn mang ý cười, bởi vậy làm cho người ta cảm thấy đặc biệt chói mắt.
Lâm Tiêm Tiêm
Giờ phút này Lâm Tiêm Tiêm đang chậm rãi đi tới phía Cổ Dư, nhìn thoáng qua thùng giấy nghỉ việc của cô, nhẹ giọng cười nói: "Ở trong văn phòng luôn đồn đại, là tôi cướp đoạt vị trí của thư ký Cổ, khiến cô phải nghỉ việc. Bởi vậy tôi hi vọng Cổ tiểu thư đừng hiểu lầm, không phải là tôi cướp vị trí của Cổ tiểu thư, mà là Dạ Triệt sau khi hỏi qua ý kiến của cô, lúc đó mới đưa ra quyết định này. Mà chuyện nghỉ việc, cũng là Cổ tiểu thư tự nguyện, không ai ép cô cả. Đồng thời trong cuộc sống tiếp theo, tôi cũng sẽ làm cho Cổ tiểu thư hiểu được, là tôi dựa vào chính thực lực của mình để có được vị trí này, đồng thời sẽ dùng thực lực để ổn định nó......"
"Thực lực của cô là ý chỉ làʍ ȶìиɦ nhân của Mộ Dạ Triệt sao?" Cổ Dư khó hiểu nhìn cô gái này, cắt đứt sự tin tưởng tràn đầy của cô ta, phát ra tiếng cười khẽ: "Thật khéo! Sau khi Mộ Dạ Triệt đưa ra đề nghị điều tôi đến văn phòng thị trưởng, Lâm tiểu thư cô liền khẩn cấp mời Mộ Dạ Triệt đến biệt thự ven biển để ăn tối, dâng lên đêm đầu tiên quý giá! Ha ha, Lâm tiểu thư, nhất định là cô biết rõ mối quan hệ trước mắt của tôi cùng Mộ Dạ Triệt, bởi vậy cô cam tâm tình nguyện hiến dâng thân xác của mình, lấy cơ thể làm giao dịch. Lâm tiểu thư, cô có cảm thấy chính mình yêu nhanh, rời đi cũng nhanh không?"
"Tôi không biết." Lâm Tiêm Tiêm cười lắc đầu, cũng không bị những lời này của Cổ Dư chọc giận, gương mặt trong trắng lộ hồng vẫn lộ ra sự tự tin cùng quyến rũ, thần thái phấn chấn nhìn Cổ Dư trước mặt, "Dạ Triệt anh ấy vui vẻ chịu đựng, tôi cũng cam tâm tình nguyện, đây là chuyện của hai người yêu nhau, bởi vậy mới không hi vọng thư ký Cổ hiểu lầm. Ha ha, thật ra cũng không dám giấu diếm gì, tôi sớm đã cho rằng Dạ Triệt là chồng tương lai của mình, là người mà mình sẽ làm bạn cả đời, bởi vậy tôi rất quý trọng mỗi lần ở chung cùng anh ấy, không muốn xúc phạm đến bất kỳ ai."
Cổ Dư lạnh lùng nhìn cô gái này, âm thầm cắn môi một cái, muốn nhìn một chút phản ứng của Lâm Tiêm Tiêm sau khi biết được Mộ Dạ Triệt đã kết hôn, nhưng cuối cùng cô cắn răng một cái, cảm thấy không cần thiết, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Hiện tại, giờ phút này, cô rất muốn xé rách gương mặt giả dối kia của Lâm Tiêm Tiêm, một cước hung hăng đá bay cô gái hoa tâm này quay lại bên người Phó Minh Khải, để cho cô ta tiếp tục trở thành Lâm Tiêm Tiêm bị truy đuổi trước kia! Nhưng đồng thời cô cũng hiểu được, phụ nữ đánh nhau, tất cả đều là vì người đàn ông phong lưu đa tình với hai bên, nên đánh chính là tên khốn chết tiệt này!
Nhưng mà thái độ của Mộ Dạ Triệt đã muốn xác minh, hắn không thương Cổ Dư, lại có hứng thú với Lâm Tiêm Tiêm, đã muốn công khai ở chung cùng Lâm Tiêm Tiêm, hai người ở cùng một văn phòng! Người đàn ông này cũng đã thể hiện thái độ kiên quyết! Cô còn kiên trì cái gì? Nên đánh cho Lâm Tiêm Tiêm tơi bời một chút sao? Là cô tự khiến mình không có mặt mũi mới có thể đánh Lâm Tiêm Tiêm ghê tởm này!
Vì thế thân ảnh cao gầy của cô trực tiếp đi ra khỏi cánh cổng tòa thị chính, không muốn lưu luyến, đi ra ngoài.
Mà bên ngoài, trời trong xanh cao lắm, khiến cô trong khoảnh khắc này, cảm giác đám mây đen cuối cùng trêи đỉnh đầu cũng đã tan đi, khiến cho thế giới của cô rốt cuộc cũng khôi phục vẻ sáng ngời sạch sẽ! Ánh nắng tươi sáng!
"Cổ tiểu thư phải không? Tôi là thư ký của Lãnh tiên sinh." Trêи đường lái xe rời khỏi tòa thị chính, điện thoại của cô không ngừng vang lên, có người gọi điện cho cô, tựa như chúc mừng cô tạm thời nghỉ việc thành công, giới thiệu cho cô một công việc mới, "Trước đây Lãnh tiên sinh đã bàn bạc với cô về hợp đồng mang đoàn đi du lịch phải không? Hiện tại có vài người khách đang ở khách sạn Đế Hào, Lãnh tiên sinh muốn mời cô đến đây làm phiên dịch, chiều nay mang đoàn khách đi tham quan các địa điểm du lịch ở Cẩm thành."
"Cần phiên dịch qua tiếng nào?" Nhất thời tinh thần Cổ Dư phấn chấn, lập tức quay đầu xe lại, thật sự muốn chúc mừng mình đã tìm được một công việc mới, "Đông Húc đang ở khách sạn sao?"
"Đúng vậy, Cổ tiểu thư. Hiện Lãnh tiên sinh đang ăn cơm cùng khách hàng, nhưng Lãnh tiên sinh cùng khách trao đổi có chút không được thuận lợi, nên muốn mời Cổ tiểu thư đến đây hỗ trợ. Nhưng người khách này nói tiếng Hàn, tuy rằng Lãnh tiên sinh nghe hiểu, nhưng trao đổi có chút bất tiện."
"Được, tôi đến ngay lập tức!" Cổ Dư vui mừng tắt máy! Cũng ôm lấy thùng giấy nghỉ việc đặt ở ghế phụ, trực tiếp ném vào thùng rác bên cạnh qua cửa kính xe!
Vì thế sau một thời gian, nét mặt cô tỏa sáng xuất hiện ở khách sạn Đế Hào, phía sau còn mang theo Thị Na vội vàng tới đây, Thị Na tươi cười đi theo sau Cổ Dư, vừa kéo góc áo, vừa nhỏ giọng nói: "Chị Cổ Dư, có muốn nghe chút tin tức nhỏ ở biệt thự ven biển không? Tôi có thể báo cho chị nghe toàn bộ hành trình ở đó! Lâm Tiêm Tiêm kia giả làm thánh nữ thật sự rất ghê tởm, bề ngoài thì tinh thuần, bên trong lại ɖâʍ loàn......"
"Stop!" Cổ Dư liếc mắt trừng một cái, chậm rãi xoay người, giúp Thị Na cầm que cờ trong tay, lấy tay phất phất, cười nheo mắt, "Nửa giờ trước, chị Cổ Dư của cô đã nghỉ việc ở tòa thị chính rồi, bởi vậy, hiện tại cuộc sống mới của chúng ta hoàn toàn bắt đầu, đừng nhắc chuyện trước kia với tôi nữa, ha? Tiểu Thị Na?"
Cô lấy tay vỗ vỗ lên khuôn mặt phúng phính nhỏ nhắn của Thị Na, cắn răng cười, lại nhéo một cái, khiến Thị Na sợ tới mức chỉ chỉ vào điện thoại của cô, "Chị......Cổ Dư, điện thoại đổ chuông kìa ~!" Úi, thì ra Cổ Dư đã có ý định nghỉ việc từ trước, vậy chẳng phải sau này muốn cùng cô mang đoàn đi du lịch sao? Con gái sau khi thất tình thất nghiệp cười rộ lên thật là khủng khϊế͙p͙! Âm trầm quá!
Cổ Dư sờ sờ túi xách, thế này mới phát hiện điện thoại vang, lấy ra nghe, "Alo, Cổ Dư nghe." Thân hình thon gầy thì tiếp tục đi đến phương hướng sảnh khách sạn, chuẩn bị bước vào nhà hàng, bắt đầu công việc mà Đông Húc giới thiệu cho cô, cùng với gặp mặt Đông Húc trong công việc! Nhưng điện thoại lại truyền đến một thanh âm khiến cô cảm thấy như âm hồn không tan, lại một lần nữa mây đen kéo đầy đầu!
Bởi vì đó là điện thoại mà Mộ Dạ Triệt gọi cho cô, tiếng nói độc nhất vô nhị mê người không chút tình cảm vang lên lạnh như băng trong điện thoại: "Bản thị trưởng cũng không có duyệt cho em nghỉ việc, bởi vậy, đơn nghỉ việc của em không có hiệu lực! Chiều nay quay lại làm việc! Sáng nay cho em nghỉ nửa ngày điều chỉnh cảm xúc!"
Cổ Dư nghe âm thanh lạnh lùng này, ngừng động tác đẩy cửa bước vào, đứng ở cửa mà cười lạnh: "Chiều nay để em quay về làm việc cũng được thôi, nhưng mà em có khả năng sẽ đánh cho Lâm Tiêm Tiêm một trận để lấy lại tinh thần, anh cho phép sao? Em sợ em không khống chế được chính mình, gặp gương mặt dối trá của người đẹp kia một lần, lại đánh một lần."
Mộ Dạ Triệt quả nhiên trầm mặc, sau đó nhíu mày, nói lạnh nhạt: "Cũng chỉ có em, mới có thể làm ra chuyện thô bạo ác liệt như vậy! Em có thể bớt thô lỗ chút đi!"
"Bởi vậy em đã tìm được một công việc mới rồi, không tính quay về." Cổ Dư rất nhanh cũng nói tiếp, cười ha ha, có vẻ thật vui thích, "Giờ em phải đi gặp ông chủ mới của mình, hẹn gặp lại, Mộ thị trưởng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.