Lỗ Ái

Chương 363: Ngoại truyện 093: Động thủ

Ảm Hương

16/07/2021

Lâm Ngọc Nhi

Lâm Ngọc Nhi cải trang thành phu nhân quý phái, tự mình đi đến sàn giao dịch lớn nhất của Cẩm thành.

Đến khi nhìn thấy Cổ Dư đứng giao dịch trong đám người, bà hơi hơi có chút kinh ngạc, không thể tưởng tượng được cô gái này nay lại uy phong như vậy!

Đúng, là uy phong!

Bởi vì bà nhìn thấy, Cổ Dư đã sửa được tính keo kiệt trước kia, giờ này mị lực bắn ra bốn phía đứng trên sàn giao dịch cao cao!

Ai cùng đều biết, sàn giao dịch chứng khoán chính là nơi các công ty nổi tiếng thế giới xuất ra vốn lưu động cạnh tranh truy đuổi nhau, tài sản bình thường nhất định không vào đây được. Để có thể tài cán làm cố vấn đầu tư cho mấy ông chủ này, lại cần nhất là tư duy cùng tài trí!

Không thể tưởng tượng được cô gái họ Cổ này, trong một khoảng thời gian ngắn liền làm thượng chủ Thao Bàn Thủ, đem mấy trăm vạn mấy trăm triệu nắm chơi trong lòng bàn tay!

"Xin hỏi, nơi giao dịch này khi nào thì nghỉ giải lao?" Bà đi tới hỏi giám sát viên nơi giao dịch, nhìn vào trog đại sảnh, tùy tiện chỉ một người, "Con gái tôi làm việc trong này, tôi nhân tiện lại đây thăm nó."

Trên thực tế, bà ta không có thân phận gì có thể tiến vào nơi giao dịch, nhân viên giám sát mới đem ngăn bà ta ở cửa, không cho phép đi vào, bởi vậy bà ta chỉ có thể đứng ở cửa quan sát, chờ đợi Cổ Dư đi ra từ đại sảnh.

"Còn mười phút nữa." Một nhân viên giám sát ôn hòa nhìn bà ta một cái, tiếp tục gác.

Mười phút sau, tiếng chuông chấm dứt giao dịch vang lên, ngàn vạn nhóm Thao Bàn Thủ lập tức giải tán, lục tục đi trên hành lang uống cà phê, nói chuyện phiếm thả lỏng.

Cổ Dư cũng không ngoại lệ cùng tụi Jay nói chuyện một đường đi ra ngoài, cùng bàn luận về vấn đề giao dịch.

Bạch Khiết cùng Thị Na thì mang theo hai cái túi to đựng cà phê chạy về đến đây, thở hồng hộc, "Người......người mua cà phê......thật sự nhiều lắm, chúng tôi......xếp một hàng dài!"

Tuy rằng trong khoảng thời gian này hai cô luôn luôn làm chân chạy vặt, nhưng tụi cô lại thích công việc này, thích làm chân chạy việc cho Cổ Dư, sau đó nhìn tư thế oai hùng của Cổ Dư hiên ngang đứng trên sàn làm giao dịch!

"Cám ơn hai em." Nhóm Thao Bàn Thủ KS cười nhận cà phê, sau đó lại bắt đầu vây quanh Thị Na và Bạch Khiết mà trêu chọc, trêu đùa tụi cô, "Chờ tháng này nhận tiền lãi, chúng ta sẽ thuê một du thuyền tư nhân rời bến, thế nào? Tất cả chúng ta cùng đi, nhưng không thể đem theo người nhà, nhất là bạn trai của mình ~"

"Tháng này chúng tôi có thể nhận được bao nhiêu tiền lãi vậy?" Thị Na sớm đã hình thành thói quen bọn họ trêu chọc Diệp Tuấn Sinh như vậy, làm bộ như không nghe thấy, ánh mắt bắt đầu tỏa sáng, quan tâm đến vấn đề tiền bạc, "Tôi nghe nói thanh toán viên cùng Thao Bàn Thủ đều được tiền lãi, dựa theo lượng giao dịch từng tháng mà nhận lãi, chúng tôi có thể nhận được bao nhiêu?"

"Đúng vậy, tỉ lệ của chúng tôi được chia là bao nhiêu?" Bạch Khiết tay cầm cà phê đến gần bọn họ, cũng có vẻ quan tâm vấn đề này. Cho tới nay, Vera còn không đề cập qua vấn đề tiền lương này với tụi cô!

"Chúng ta muốn lấy bao nhiêu, vậy phải xem chị Vera muốn từ giữa trừ đi bao nhiêu." Vài người vừa uống cà phê, vừa cười tà nhìn các cô, hơi đem thân thể mệt mỏi cà lơ phất phơ dựa vào lan can phía sau, "Nếu chị ta trừ thiếu, tự nhiên tiền lãi của chúng ta sẽ nhiều hơn. Tôi đoán tiền lương tháng này của hai người chắc là hai ngàn tệ."

"Hai ngàn?" Đỗ Thị Na giơ hai ngón tay, quơ quơ thét chói tai trước mặt bọn họ, "Chúng tôi làm chân chạy vặt muốn gãy chân, chỉ có hai ngàn tệ sao?! Cũng chưa bằng một số lẻ của chị ta!"

"Bởi vậy chị Vera mới yêu cầu hai người làm giao dịch viên." Mọi người đồng tình nhìn tụi cô, thân hình cao lớn dựa vào lan can nghỉ ngơi, "Nếu không làm giao dịch viên, ở lại nơi này vốn không có tiền đồ. Nhưng mà thân là người từng trải, chúng tôi thật ra cảm thấy, hai người đẹp không cần thiết làm giao dịch viên, chưa nói đến mệt, đứng ở trên sàn còn thường xuyên bị sàm sỡ nữa! Nếu muốn kiếm tiền, để chồng tương lai của hai người kiếm thôi, vợ là để thương, không phải dùng để làm máy móc kiếm tiền !"

"Ừm, công việc này đúng là có chút mệt." Đỗ Thị Na nhỏ giọng nói lời thật lòng, trong lòng quả thật có chút khó chịu.

Mấy hôm trước cô cùng nói chuyện phiếm với nhân viên thanh toán của công ty khác, bọn họ nói cho cô, thanh toán viên là một thành viên của đội giao dịch, sẽ dựa theo tỉ lệ mà nhận tiền lãi. Tuy rằng ít hơn so với nhóm Thao Bàn Thủ, nhưng tuyệt đối phải hơn tám ngàn tệ, hơn nữa ít nhất phải được tám ngàn tệ, dù sao làm chân chạy vặt vô cùng mệt!

Hiện tại Vera bố thí cho tụi cô hai ngàn, rõ ràng là cố ý!

"Cổ Dư, chị nói xem giờ làm sao đây? Tiền lương và lãi tháng này của chị là bao nhiêu?" Đỗ Thị Na ngồi xuống bên cạnh Cổ Dư, ôm lấy cánh tay cô, "Rõ ràng Vera cố ý nhắm vào chúng ta, không lẽ tiền lương của chúng t cứ thế bị chị ta giam như vậy sao? Khinh người quá đáng!"

Cổ Dư bỏ ly cà phê vào thùng rác, lẳng lặng quay đầu với nhóm bạn tốt mà cười nói, "Đây chính là một quá trình, hiện tại chúng ta mới vào công ty, tiền lương được hai ngàn tệ cũng không sai. Cứ làm việc cho tốt, một ngày nào đó, lương của chúng ta sẽ ngang hàng cùng Jay thôi."

"Cổ Dư, chẳng lẽ lương của cô cũng chỉ hai ngàn tệ thôi sao?!" Jay khiếp sợ đi tới phía cô, hạ giọng nhìn cô mà nói: "Tình hình này của cô, phải báo cáo với Glenn. Cô phải biết rằng hiện tại mình là Thao Bàn Thủ, trên người gánh áp lực mệt mỏi giống chúng tôi, Vera phải công tư rõ ràng!"

Jay

Cổ Dư cười nhẹ, tựa người vào ghế, "Nếu tôi mới vào công ty, như vậy tôi nhận lương thấp này. Nếu tôi cùng với tụi anh giống nhau, như vậy những đồng nghiệp khác sẽ nghĩ như thế nào? Jay, tụi anh khởi bước sớm hơn tôi, đều được Vera một tay nâng đỡ, đừng vươn cánh tay ra ngoài nữa."

Jay hơi hơi sửng sốt, quả nhiên bị những lời này của cô như bừng tỉnh giấc mộng, ngồi xuống bên cạnh cô mà nói: "Cổ Dư, cô nói đúng, năm đó quả thật chúng ta là do Vera đề bạt, chị ta đối với chúng tôi có ơn tri ngộ. Nhưng thời gian dài quá, cô sẽ phát hiện người này rất thực dụng, chị ta chưa bao giờ uống rượu cùng chúng tôi, lại càng không bao giờ coi chúng tôi là bạn, chúng tôi có thể ở lại chỗ này, là vì Glenn còn cần chúng tôi."

"Chẳng lẽ, trên Glenn, còn có ông chủ khác sao?" Cổ Dư giật mình quay đầu nhìn anh, híp đôi mắt mèo lại, "Lời này anh nói là có ý, hình như Glenn chỉ phụ trách giám sát mọi người mảng giao dịch, trên thực tế, công ty có rất nhiều bộ phận, người đứng đầu thực sự của mọi người chưa từng xuất hiện?"

"Đương nhiên rồi, Glenn chính là một chủ quản đứng đầu, KS rất lớn." Jay vỗ vỗ bả vai của cô, ý bảo đã đến giờ giao dịch tiếp theo, nên đứng dậy, "Vera đang trừng mắt nhìn chúng ta, đi thôi."



"Được."

Khi bọn họ khoác áo đồng phục màu đỏ bước vào sảnh giao dịch, Lâm Ngọc Nhi liền từ một hướng khác đi ra, bà ta đi đến nơi Cổ Dư ngồi vừa rồi, nhìn qua ly cà phê cô vừa mới uống, cười lạnh lùng.

Mang thai còn dám uống cà phê sao, không sợ đứa bé bị cà phê độc chết?

Nếu cô ta đã thích uống cà phê, như vậy bà sẽ tiễn đưa đứa bé này một đoạn đường cũng được!

---

Từ Thanh Huyên sắp bay qua Vienna tham gia cuộc thi, rất nhiều fan của Lí Mỹ Thắng đến sân bay tiễn cô, kéo theo băng rôn biểu ngữ chúc cô thi đấu thuận lợi, làm vẻ vang quốc gia, vì thế trong tình hình lan truyền danh tiếng lớn như vậy, Mộ Dạ Triệt không có đưa cô vào đại sảnh sân bay, mà à ở trên xe ôm cô nói lời từ biệt.

Đến khi Từ Thanh Huyên được hộ tống bởi trợ lý, vệ sĩ, an toàn lên máy bay, thế này Mộ Dạ Triệt mới đem xe quay về, lẳng lặng chạy trên con đường lớn.

Trên thực tế, gần đây Cẩm thành xảy ra không ít tin tức oanh động, ngoài tin con gái Lí Mỹ Thắng về nước kế thừa sự nghiệp của mẹ, báo chí tài chính và kinh tế cũng xuất hiện cái tên KS!

Tuy rằng KS trên mặt báo không có nhắc đến tên Cổ Dư, nhưng người tổng phụ trách của KS là Glenn giới thiệu, lúc này KS sẽ phát triển đội ngũ mới, cho mỗi người mới vào làm cơ hội trở thành Thao Bàn Thủ, trước mắt đã chính thức ký hợp đồng với vài người, để cho người mới vào làm chính thức thăng chức thành Thao Bàn Thủ.

Mộ Dạ Triệt đoán rằng, Cổ Dư nổi tiếng trong đó, nhưng lấy góc độ người ngoài như hắn nhìn thấy, hắn cũng không cho rằng Cổ Dư cần loại cuộc sống này!

Hắn vẫn cho rằng cô không nên làm chính mình quá mệt mỏi, ở lại trong nhà tĩnh dưỡng sẽ tốt hơn!

Nhưng mà, cô chính là bước đi tìm một lối rẽ, cũng không nên quay đầu lại chui vào trận lốc xoáy lớn thế này.

Cô vì cái gì lại chỉ điểm chứng minh cho hắn chứ? Có cái gì cần chứng minh sao?

Chẳng lẽ hắn nhìn thấy cô biến thành nữ cường nhân, nhìn thấy cô hô phong hoán vũ trong giới tài chính, hắn sẽ yêu cô sao?

Cô gái này thật sự có chút ngốc, ngốc đến nỗi khiến hắn bất đắc dĩ, hơn nữa còn đau lòng!

Một ngày nào đó, cô sẽ hối hận vì lựa chọn sai lầm của ngày hôm nay. Cô vốn có thể có được cuộc sống bình tĩnh, nhưng cô nhất định phải tìm kiếm kích thích, đâm đầu vào cái chảo nóng này, sau đó dần dần đánh mất nguồn gốc lương thiện đơn thuần của mình.

Thật ra có rất nhiều cô gái, đúng là sau khi có được tất cả liền trở nên máu lạnh vô tình, người thân không nhận, thành thạo chơi trong xã hội như chảo dầu này, thủ đoạn độc ác, khiên tất cả đàn ông phải lui thân. Chẳng lẽ, cô muốn trở thành dạng người đó?

---

Đối mặt với các loại khó dễ của Vera, trên thực tế Cổ Dư cũng đã tự hỏi vấn đề này giống Mộ Dạ Triệt.

Nếu có một ngày cô đứng lên được vị trí của Vera, chẳng lẽ cô cũng muốn giống kiểu như Vera này?

Hôm nay, Edon sinh bệnh, không thể đi làm, nhờ Jay xen phép dùm. Thế nhưng Vera lại ném rơi điện thoại, nhất định kiên trì để Edon tự mình lại đây xin phép, mày liễu dựng thẳng, "Tôi không tin cậu ta sẽ bị bệnh, tôi chỉ tin cậu ta bị bệnh hoa liễu! Nếu xác định cậu ta không có vấn đề gì với mấy cô bạn gái, lập tức gọi cậu ta đến đây đi làm!"

"Chị Vera, edon thật sự bị bệnh! Sốt rất cao!"

"Tôi lặp lại lần nữa, tôi không tin cậu ta bị bệnh!" Bỗng nhiên Vera quay đầu lại, trừng mắt nhìn nhóm Thao Bàn Thủ đang cầu tình này, "Nếu hôm nay cậu ta không đến, vậy sau này đừng đến nữa! Tôi sẽ báo với công ty, cậu ta vì việc riêng mà cố ý làm chậm trễ công việc, tôi có quyền lợi từ tất cả tiền lãi trong năm nay của cậu ta!"

"Vera, chị hơi quá đáng rồi, Edon thật sự bị bệnh!" Jay rống giận với Vera, thậm chí kích động đập tay lên bàn, phản cảm cực điểm với cô gái này, "Cậu ấy sốt cao 40 độ làm sao đến đây xin phép chị được? Xin nghỉ phép quan trọng hơn so với mạng sống sao? Chẳng lẽ lại để cậu ấy đến đây xin phép chị?"

"Vậy nói cậu ta sau này đừng có đi chơi đêm, đừng chơi tình một đêm với phụ nữ nữa." Vera cười lạnh, tự nhiên trấn định nhìn một loạt những người đàn ông mà mình đề bạt lên, "Chỉ cần ảnh hưởng đến công việc ngày hôm sau, tôi đều cho rằng là cố ý làm chậm trễ công việc. Còn cậu nữa, Jay......"

Cô chỉa mũi nhọn vào Jay, "Đây là lần thứ hai cậu vô lý với tôi, nếu có lần thứ ba, tôi sẽ trực tiếp giáng chức cậu!" Cô không lưu tình gì với nhân viên cũ, bao gồm phụ tá đắc lực của mình là Jay cùng Edon!

Bởi vì cô đã xin công ty điều một số Thao Bàn Thủ và trả lương cao lại đây, chuẩn bị làm việc cho cô! Có một số người không thích công việc này, cô có thể một cước đá ra khỏi đây!

Sau đó lại vỗ vỗ tay với mọi người, "Được rồi, giờ mọi người bắt đầu làm việc đi. Torn, cô chia sẻ mười cuộc giao dịch kia của Edon, hoàn thành trong thời gian đã định, sau khi tôi lại đây kiểm tra, không cho phép xuất hiện bất kì sai lầm gì trong giao dịch! Hiểu không?"

"Nhưng chị Vera, vì sao để một mình Cổ Dư chia sẻ công việc của Edon? Cổ Dư cũng còn mấy chục cuộc giao dịch cần hoàn thành!" Đỗ Thị Na lớn tiếng nhắc nhở cô, còn tưởng rằng bà cô này nhiều tuổi nên si ngốc, phân công nhiệm vụ sai rồi, "Toàn bộ những cuộc giao dịch cần hoàn thiện đều giao cho Cổ Dư, chắc chắn hôm nay chị ấy không hoàn thành được!"

Tiền lương một tháng hai ngàn tệ, còn giao nhiều việc cho người ta như vậy, bà cô già gả không ai lấy này quả nhiên là biến thái!



Vera ngẩng đầu lạnh lùng liếc nhìn Thị Na một cái, không thèm để ý, vừa nghe điện thoại, vừa đưa cho cô một đống giấy ghi chú, "Đi làm việc!"

Bạch Khiết cũng bị ném cho một đống giấy lớn, cùng Thị Na gian nan chen lấn trong đám đông, ai cũng không được nói chuyện của Cổ Dư!

Cổ Dư cùng bọn Jay đứng trên sàn cao giao dịch, vỗ nhẹ nhẹ vai Jay, "Bắt đầu làm việc đi." Cô tuyệt đối sẽ không hối hận mình bước chân vào ngành này, tuy rằng ngành này quả thật có rất nhiều người như Vera tồn tại, phụ nữ tâm địa ác độc lại nhiều đếm không xuể, nhưng cô vẫn tin tưởng, có những người như Jay làm bạn, không ai sẽ đem tâm địa của mình trở nên cứng rắn.

"Tuy rằng Edon thích uống rượu cùng chơi gái, nhưng trog công việc cậu ấy rất nghiêm túc, chưa từng xuất hiện một sai lầm!" Jay quay đầu nói với cô, mi tâm trói chặt, cảm xúc có chút kích động, "Tôi cùng Edon là anh em tốt, chỉ có tôi biết Edon dùng phương thức này để phát tiết áp lực trong công việc, làm giao dịch viên thật sự áp lực rất lớn, người bên ngoài không thể tưởng tượng được...... Thật ra rất lâu trước kia, Edon thích Vera, nhưng bị Vera hung hăng từ chối, Vera vẫn dùng thái độ này vũ nhục người khác, chúng tôi sớm đã nhìn rõ......"

"Được rồi, chuông reo rồi, chúng ta làm việc thôi." Cổ Dư không có cách nào khác an ủi anh, chỉ có nhẹ nhàng cười, đảm đương vị trí thính giả, chỉ chỉ phía dưới, "Mối làm ăn của chúng ta đến rồi, cố lên đi!"

Vì thế bọn họ lại lần nữa trở thành công cụ kiếm tiền của Vera, vừa vì công ty, cũng vì chính mình, cố gắng tìm kiếm cơ hội của mình trên sàn giao dịch.

Trên thực tế, có bao nhiêu người muốn xuất hiện ở trên này lại không được, lại có bao nhiêu người đang cố gắng tiến bộ, khát vọng nhỏ bé về một nơi sống yên ổn......

"2000? 2000?" Đang lúc Cổ Dư đang giơ thủ thế giao dịch với người bên dưới, bỗng nhiên cô cảm giác bụng của mình không thoải mái, hoàn thành đợt giao dịch mua bán này liền lập tức nhảy xuống sàn giao dịch, để tụi Jay hoàn thành giúp cô cuộc giao dịch cuối cùng!

Cho dù Vera có giao cho cô bao nhiêu nhiệm vụ, cô đều có thể nhanh nhẹn hoàn thành rất nhanh, đây là năng lực mạnh mẽ của cô, vô cùng mẫn cảm với các con số, chỉ cần thể lực không bị gì, cô cũng sẽ không xuất hiện giao dịch!

Nhưng hiện tại bụng của cô không thoải mái, cần lập tức đi toilet.

"Bạch Khiết, đi theo tôi." Cô mang theo Bạch Khiết đi về phía toilet, để Bạch Khiết canh chừng cô, tránh việc Vera nổi bão.

Bạch Khiết thì im lặng đứng ở cạnh cửa, cẩn thận canh chừng giúp cô, "Cổ Dư, có phải ăn gì đau bụng rồi không?"

Bạch Khiết

"Bạch Khiết, chiều nay cô mua cà phê, trên đường có gặp ai không?" Cổ Dư ở trong buồng toilet đột nhiên hỏi cô, miệng có vẻ nghiêm túc, hít một hơi thật sâu, "Cẩn thận nhớ lại một chút xem."

"Cổ Dư, làm sao vậy?" Bạch Khiết khẩn trương hẳn lên, nhớ tới thời điểm vừa rồi ra ngoài đi mua cà phê, bởi vì số lượng nhiều, nên có bà dì giúp cô xách mấy ly, "Có một dì trên đường xách giùm em mấy ly cà phê, nói là lại đây tìm con gái."

"Người đó trông thế nào?"

---

"Dì đó đội mũ nhung, mặc áo khoác da màu đen bọc toàn thân, còn mang quần đen, giày cao gót, trông rất sang trọng. Nhưng tuổi của dì ấy hẳn là không nhỏ, ít nhất trên năm mươi lăm, bên miệng còn có điếu thuốc."

"Bởi vậy em đưa cà phê cho người đó xách giùm sao?" Cô Dư âm thầm hít ngụm khí lạnh, bỗng nhiên hổn hển mắng to một tiếng, "Lâm Ngọc Nhi chết tiệt này!" Đỗ Thị Na biết bà ta, nên tuyệt đối sẽ không để bà ta lại gần mình, nhưng Bạch Khiết lại không biết, đúng lúc làm cho bà ta động tay chân ở cà phê!

Đây là Lâm Ngọc Nhi vì hạnh phúc của con gái mà đang dọn sạch chướng ngại vật trên đường sao? Cô không chọc người ta, có một số người lại chủ động đến đây chọc cô!

"Cổ Dư, lúc đó ly cà phê nhiều lắm, một mình em không xách được......"

---

Sau khi Lâm Tiêm Tiêm bay qua Vienna dự thi, Mộ Dạ Triệt ngược lại có vẻ bình tĩnh thanh tĩnh, mỗi ngày trở về từ tòa thị chính, tắm rửa, lại trầm mặc ăn cơm cùng người ở Mộ gia, trầm mặc ở chung.

Đây là sau khi Cổ Dư rời đi, mọi người đều dùng phương thức này ở chung với nhau, ai cũng không đề cập đến Lâm Tiêm Tiêm, ai cũng không đề cập đến chuyện kết hôn.

Hôm nay, Mộ Dạ Triệt ngồi ở sô pha nói chuyện phiếm cùng Mộ bí thư, thế nhưng lại nhận được điện thoại do Cổ Dư chủ động gọi tới, màn hình hiển thị là Torn!

Đột nhiên mắt hắn sáng lên, thật là kinh ngạc, tiếng nói bất giác khàn khàn, "Chuyện gì?"

Mộ bí thư Mộ thái thái ở bên cạnh cũng thấy được điện thoại, tuy rằng vui sướng, trong lòng lại không biết là loại cảm giác gì.

"Hình như Lâm Ngọc Nhi về nước, nói với mẹ vợ tương lai của anh sau này đừng đến đây dây dưa với em." Cổ Dư nói lạnh băng, cũng không muốn ôn chuyện cùng hắn, chỉ nói một câu, sau đó cúp máy.

"Cổ Dư nói gì đó?" Mộ bí thư nhìn gương mặt ngưng trọng của con, nhíu nhíu mày, "Đã xảy ra chuyện gì?" Câu đầu tiên nói ngắn ngủi xong cúp máy, xem ra là lại có chuyện gì xảy ra! Nếu không Cổ nha đầu không dùng thái độ này mà gọi điện tới!

"Ba, con ra ngoài một chút." Mộ Dạ Triệt lạnh mặt đứng lên, vẫn chưa giải thích gì, lấy áo choàng, ánh mắt u ám, hai hàng lông mày trói chặt đi ra cửa.

Hắn sớm đoán được Lâm Ngọc Nhi về nước, nhưng không nghĩ tới bà ta sẽ đi tìm Cổ Dư! Cổ Dư hiện tại còn có quan hệ gì với Lâm Tiêm Tiêm cùng hắn đâu? Vì sao muốn đi quấy rầy cô!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lỗ Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook