Chương 364: Ngoại truyện 094: Thai thật thai giả!?
Ảm Hương
16/07/2021
Edit: Ramsessivy.
Mộ Dạ Triệt đi gặp Hàn Vũ Ngấn, nhưng Hàn Vũ Ngấn nói cho hắn biết, Lâm Ngọc Nhi chưa từng bay cùng ông về nước, bọn họ bay khác chuyến, ông ta cũng không biết hành tung của Lâm Ngọc Nhi.
"Dạ Triệt, Lâm Ngọc Nhi lại làm cái gì?" Nụ cười trên mặt Hàn Vũ Ngấn biến mất, nghiêm túc nhìn người con hữu duyên vô phận của mình, "Trên thực tế, ngoài việc ta có thể đưa bà ấy sang Malaysia, để bà ấy bắt đầu cuộc sống mới, cũng không thể hạn chế hành tung của bà ấy."
"Vậy cáo từ." Mộ Dạ Triệt cũng không muốn nghe Hàn Vũ Ngấn phân trần cho tình cũ Lâm Ngọc Nhi, xoay người cáo từ, rời khỏi chỗ ở của Hàn Vũ Ngấn.
Thật ra Lâm Ngọc Nhi này giống một con chuột núp trong bóng tối, bà ta tuyệt đối không dám coi thường hắn mà xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng mà ta có thể trốn ở chỗ tối mà kéo dài hơi tàn, làm một số chuyện không nên làm.
"Cổ Dư, hiện tại có thể đi ra gặp mặt được không?" Hắn chủ động gọi điện cho Cổ Dư, ngồi ở trên xe lẳng lặng nhìn bầu trời đêm, "Anh ở chỗ ngồi chờ em."
"Hiện tại tôi không có thời gian." Cổ Dư từ chối hắn, cười cười, "Tôi còn có công việc phải làm, có gì nói, cứ nói ở trong điện thoại."
Mộ Dạ Triệt nhìn đồng hồ, hơi hơi nhăn mày, "Giờ đã là mười giờ đêm, em còn đang làm việc sao?"
"Đúng, 24 giờ tôi đều có công việc. Nếu anh không có chuyện gì, vậy tôi cúp máy đây." Cổ Dư chuẩn bị cúp máy.
"Nói cho anh biết, Lâm Ngọc Nhi hôm nay đã làm chuyện gì với em?" Mộ Dạ Triệt lại nói, đánh vỡ cái loại xa lạ này giữa hai người, "Hàn Vũ Ngấn nói cho anh biết, ông ta chưa từng bay về nước cùng Lâm Ngọc Nhi, hiện tại ai cũng không biết hành tung của Lâm Ngọc Nhi, bởi vậy anh đề nghị em hiện tại tạm thời nghỉ ngời, đừng đi đến nơi giao dịch ồn ào nữa."
"Tôi sẽ chú ý, nhưng chắc hẳn tôi sẽ không lựa chọn nghỉ ngơi." Cổ Dư cười nói, lần này thật sự chuẩn bị cúp máy, "Tôi gọi điện cho anh, là vì mẹ con Lâm thị là người bên kia của anh, cùng Cổ Dư tôi không có liên quan gì. Quản lý bọn họ cho tốt, tôi không hi vọng cà phê của mình lại bị người ta bỏ thuốc, mấy người đúng thật có khẩu vị!"
Cúp máy, sau đó đi về phòng, cùng nhau uống rượu với nhóm khách hàng của mình.
Bởi vì danh tiếng của cô ở nơi giao dịch đã lan truyền lớn, hơn nữa các khách hàng cũ lại giới thiệu cho nhau, mấy ngày này cô làm quen không ít khách mới.
Thật ra cô mặc kệ thanh danh của mình ở nơi giao dịch là tốt hay xấu, hay là có 'chân rết' với Hàn Chính hay không, chỉ cần cô dùng thành tích cùng danh dự chứng minh năng lực của mình với mọi người, khách hàng sẽ dần dần tin tưởng cô, thử đem tài chính giao cho cô.
Trên thực tế, mấy ngày nay Bạch Khiết Thị Na vẫn âm thầm lặng lẽ nói cho cô, Vera luôn nói xấu cô ở sàn giao dịch, ám chỉ với người mua: Torn được người ta bao dưỡng, đừng có ý định nhờ Torn làm giao dịch nữa, bởi vậy buổi tối vẫn nên cùng Vera đi ăn cơm đi, đừng làm mất mặt người quen cũ.
Bao dưỡng? Từ này vận dụng thật là đúng chỗ!
"Cổ tiểu thư, năng lực của cô rất cao nha, mỗi lần giao dịch đều kiếm mấy triệu cho công ty Nghiệp Hoa. Nào, chúng ta cụng một ly."
"Quá khen. Lúc ấy bởi vì biên độ giao động của thị trường rất lớn, Nghiệp Hoa đầu tư vào số tiền nhiều, mới khiến tôi thuận tiện thành công." Cổ Dư khẽ cười nói, cụng ly cùng những khách hàng mới, "Nếu mọi người tin tưởng tôi, tôi cũng có thể dùng một triệu để kiếm vài triệu cho mọi người."
Phí tổn đầu vào cao, đương nhiên lợi nhuận cũng sẽ cao. Nếu những công ty lớn này dám mạo hiểm phiêu lưu, dám cùng cô ký một hợp đồng giao dịch, cô đương nhiên cũng nguyện ý thu hoạch lợi ích cho bọn họ.
"A, không sao, chúng tôi tin tưởng Cổ tiểu thư, mới đến đây uống rượu cùng Cổ tiểu thư thôi. Sau khi cuộc giao dịch này hoàn thành, chúng tôi sẽ giới thiệu thêm vài người bạn, có tiền mọi người cùng nhau kiếm thôi ~"
Sau khi ăn uống xã giao xong, Cổ Dư đứng bên ngoài hít thật sâu một ngụm khí đêm lạnh lẽo, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm.
Cô tin rằng không lâu sau, tất cả những khách hàng của mình không hề mời cô rượu, mà là uống trà.
Là giống như so với bản thân cô, trước mắt chỉ là một giao dịch viên, vì mượn sức khách hàng, không thể không hẹn bọn họ uống rượu. Nhưng nếu cô thăng chức thành quản lý cấp cao của công ty, có được một nhóm khách hàng ổn định, như vậy cô sẽ hẹn ông chủ lớn nhất của công ty đi uống trà.
Uống trà bàn chuyện làm ăn là chuyện thích thú đến cỡ nào, hương trà tràn ngập, bầu không khí thoải mái, lại vui vẻ kí hợp đồng, không cần ngập mặt vàng son trên bàn rượu, như chuốc ma túy thần kinh của mình.
Ngày hôm sau, Bạch Khiết cùng Thị Na một trái một phải vây quanh cô, nhỏ giọng nói: "Lần trước chị hù chết tụi em, thật sự sợ chị gặp chuyện không may ở buồng vệ sinh. May mà chị chỉ bị đau bụng, một lúc là không sao. Nhưng mà làm sao chị biết ly cà phê kia có vấn đề?"
Cổ Dư mặc đồng phục đỏ lên người, phút chốc biến thân thành một người phụ nữ gợi cảm kiều mỵ, nhẹ nhàng khoan khoái mà giỏi giang soái khí mười phần, nhìn gương đỡ đỡ mái tóc, cột ra phía sau, "Bởi vì bình thường tôi không uống cà phê ở sàn giao dịch, mỗi lần uống, chính là uống cùng mọi người, chỉ nhấp một ngụm nhỏ."
Uống cà phê cấp tốc cũng không thể giải quyết mệt nhọc, chính là càng làm cho thân thể mình kém đi thôi, cho nên cô cố gắng không uống.
"Vậy xác định đối phương là Lâm Ngọc Nhi sao?" Đỗ Thị Na nhăn lại mi, phát hiện đây là một vấn đề lớn, "Nếu thật đúng là bà ta, vậy những ngày tiếp theo của chị Cổ Dư có thể không được yên tĩnh."
"Kệ bà ta thôi." Cổ Dư sửa soạn xong, bảo Bạch Khiết Thị Na đi theo mình, "Hình như hôm nay chúng ta chậm nửa tiếng, nhóm của Jay đều đã bắt đầu công việc."
"Cổ Dư, không chỉ có bọn họ đã bắt đầu công việc, còn vài người Thao Bàn Thủ trung niên được điều tới cho Vera cũng đã bắt đầu làm việc rồi!" Bạch Khiết châm chọc chỉ chỉ vài người đàn ông mới tới, lại nhìn Vera đang bận rộn ở kia, nhíu nhíu mày:
"Sáng nay chị ta làm hơi quá đáng! Mấy người mới tới cậy già lên mặt, ở trước mặt Jay mà khoe ra uy phong của mình, Vera vậy mà lại giúp bọn họ dẫm lên Jay, bắt Jay sau này chia một nửa tiền lãi cho bọn họ! Hơn nữa vừa rồi Edon kéo một thân sốt cao đến xin nghỉ phép, một tay ném giấy xin phép lên mặt Vera, nói mình mặc kệ!"
Sắc mặt Cổ Dư khẽ biến, quay đầu nghiêm túc nhìn Bạch Khiết, "Tỷ lệ tiền lãi của nhóm Jay bị chia thiếu sao? Thiếu bao nhiêu?"
"Nghe nói trước kia được ba, nay chỉ còn một." Bạch Khiết giơ ba ngón tay.
Đỗ Thị Na ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Ba phần, chính là khách hàng cho tiền thù lao ba phần ngàn, hiện tại lại biến thành một phần ngàn, nếu tổng giao dịch tháng này không đạt mười triệu, chắc không có tiền lãi."
"Ai quy định?" Cổ Dư nhăn mày.
"Chính Vera quy định!"
Đúng là bệnh thần kinh! Cổ Dư thầm mắng trong lòng một câu, đi tới bên này.
Vera này rõ ràng đang đối nghịch với Glenn, cố ý trật nhịp với anh! Người phụ nữ này đang muốn nói cho Glenn, toàn bộ Thao Bàn Thủ cùng khách hàng của KS đều nằm trong tay cô ta, cô ta muốn nâng người mới hay dẫm lên người cũ, cần phải xem tâm tình cô ta tốt hay xấu.
Tất cả Thao Bàn Thủ đối nghịch với cô ta, cô ta cũng sẽ cho mọi người biết, đừng có xem bản thân mình là người quan trọng quá, cô ta muốn nâng ai hạ ai, chính là chuyện của cô ta!
Nay, Edon ba lần bốn lượt giả bệnh đi chơi với gái, thậm chí còn không tự mình đến đây xin cô ta nghỉ phép, nghỉ phép tiền trảm hậu tấu, thật sự xem mình là hoàng thái tử sao! Jay thì mấy lần rống to với cô ta, lên mặt trước mặt mọi người, dám đấu cao thấp với thượng chủ Thao Bàn Thủ là cô ta, bởi vậy, Vera cô ta nhất định sẽ cho bọn họ biết rõ, ai mới là thượng chủ Thao Bàn Thủ không thể mạo phạm ở đây!
Cấp dưới chính là cấp dưới, nếu không dựa theo quy củ của cô ta, không tuân thủ các loại quy tắc, cô ta sẽ không chút lưu tình khiến bọn họ cút xéo khỏi nơi này!
"Vera, không phải là chị quá đáng rồi sao?" Cổ Dư lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, phát hiện cô gái này gần đây tính tình thật táo bạo, tựa như bị kích thích lớn, nói lạnh nhạt: "Dù sao Edon cũng theo chị nhiều năm như vậy, không phải chị nên lưu chút tình cảm sao?"
"Cô nghĩ rằng tôi không dám đuổi cổ cô sao?!" Vera tháo tai nghe trên lỗ tai, bỗng nhiên quay đầu nổi bão với Cổ Dư, "Glenn có thể đề bạt người mới, tôi cũng có thể đề bạt người mới! Chúng ta chờ coi, xem ai có thể là người cười cuối cùng!"
Cô ta âm lãnh nhìn chằm chằm Cổ Dư, nheo mắt cười lạnh một tiếng, sau đó lại dùng tay ra hiệu cho nhóm Thao Bao Thủ mới của mình, lại nhanh chóng tập trung vào công việc của mình.
Thời gian nghỉ giải lao, nhóm Thao Bàn Thủ không có cợt nhả cười đùa, mà là ngưng trọng trầm mặc hoặc dựa hoặc ngồi.
"Nếu Edon nghỉ việc, vậy tôi cũng nghĩ." Jor thường ngày thích nhất trêu đùa Thị Na đột nhiên lên tiếng, đứng thẳng thân thể đang dựa vào tường, không buông tha mà nhìn nhìn mọi người, "Cuối cùng tôi cứ cảm giác nếu tiếp tục như vậy, Vera sẽ tìm mọi biện pháp tra tấn chúng ta, đó là một người phụ nữ có tâm lý không bình thường, từ khi thăng chức lên làm thượng chủ Thao Bàn Thủ, liền biến thái, chính mình phạm sai lầm trong giao dịch, lại cứ đổ trách nhiệm lên đầu chúng ta, kiên quyết không chịu thừa nhận chính mình làm sai, cũng không cho phép chúng ta nghỉ phép, chúng ta nhẫn nại chị ta cũng lâu lắm rồi."
"Vậy tôi cũng xin nghỉ. Thật ra bà cô này sớm đã muốn đuổi việc tôi, chính là không tìm được cớ." Tạ Tử Khiên cũng nói ra quyết định nghỉ việc của mình, "Gần đây Vinh Thăng luôn luôn mời gọi tôi, tôi tính qua đó. Nếu mọi người có ai muốn đi, cùng nhau đi đi, bên kia ăn lời được năm phần."
"Giờ tôi đi viết đơn nghỉ việc đây." Các Thao Bàn Thủ khác đều hùa theo, nhanh chóng cởi bỏ đồng phục trên người, quyết định không thể ở trong này nhìn mấy người trung niên kia và Vera lên mặt nữa!
Cứ tiếp tục nhẫn nhịn, sớm hay muộn bọn họ cũng có tâm lý biến thái giống Vera!
Jay thì vẫn cúi đầu không lên tiếng, ly cà phê trong tay đã nguội lạnh, không nói ra nghỉ việc, cũng không nói gì.
Cổ Dư nhìn anh một cái, sau đó bình tĩnh nói với mấy Thao Bàn Thủ tính rời đi, "Mọi người có nghĩ tới, nếu mọi người rời đi như vậy, Glenn phải làm sao bây giờ? Vera làm như vậy, có phải muốn ép người của Glenn rời đi, đổi lại thành toàn bộ người của mình?"
Thấy mọi người đều dừng bước, cô lại nói: "Nếu mọi người đi rồi, công ty này sẽ phát triển như thế nào, là thiên hạ của Vera, nhưng nếu mọi người qua Vinh Thăng, cũng không nhất định sẽ cho mọi người năm phần tiền lãi. Nếu cho năm phần tiền lãi, thì họ sẽ bị giảm tiền lãi lại, không có thương nhân nào ngu như vậy. Huống hồ, đoàn đội tinh anh ở Vinh Thăng cũng không thiếu."
"Cổ Dư, vậy cô nói phải làm sao giờ? Giờ tiền lãi của chúng ta chỉ được một phần." Mọi người đi trở về, tức giận cùng đồng tình nhìn Cổ Dư, "Hơn nữa mỗi tháng tiền lương của cô chỉ có hai ngàn, thậm chí còn chưa bằng số lẻ của chúng tôi, cô còn nói giúp KS nữa."
"Không có gì, vì sau này tôi sẽ kiếm được nhiều hơn." Cổ Dư nhẹ nhàng cười nói, đôi mắt mèo liếc nhìn mọi người một cái, chậm rãi đi về phía trước, đi đến trước mặt Jay, vừa cười nói: "Jay không nói ra chuyện nghỉ việc, là vì còn tình cảm với nơi đây, ở đây có người có ơn tri ngộ với anh ấy. Bởi vậy người không được quên nguồn cội, tri ân báo đáp nhân tài mới có thể đi được lâu được xa. Hơn nữa tôi cũng tin rằng, Glenn sẽ giúp chúng ta giải quyết chuyện này."
"Được rồi, tạm thời tin cô, giờ chúng tôi sẽ đi về làm giao dịch tiếp, tối lại cùng nhau uống rượu." Thế này một đám người mới mặc đồng phục đỏ lên lần nữa, vỗ vỗ bả vai của Jay vẫn đang trầm mặc, lục tục đi về đại sảnh giao dịch.
Mà cuối hành lang, Vera mặc đồng phục đỏ đang đứng khoanh tay trước ngực, cùng vài người đồng nghiệp đứng chung bàn chuyện mua bán, cuối cùng dần dần nheo lại tròng mắt.
Hai tuần sau, Glenn từ nước ngoài bay về nước, trực tiếp tuyên bố Cổ Dư làm phó chủ Thao Bàn Thủ, tiếp quản các Thao Bàn Thủ trong tay Vera.
Ngoài mấy vị Thao Bàn Thủ trung niên kia, còn lại toàn bộ mọi người đều phải nghe theo sự sắp xếp của Cổ Dư, chức quyền của Cổ Dư gần như lấn lướt cả thượng chủ Thao Bàn Thủ, khiến Vera xanh mét mặt ném tất cả mọi thứ trên bàn, xoay người bước đi!
Tin tức này khiến mọi người khiếp sợ, bao gồm cả Cổ Dư, Bạch Khiết cùng Thị Na gần như ôm chầm lấy cô, sau đó cười mãn nguyện trước mặt cô, "Trời ơi, tin này thật sự quá quá đã! Rốt cuộc chúng ta cũng được giải phóng, không cần để ý đến sắc mặt của bà cô này nữa! Cổ Dư, yêu chị quá ~"
Nhóm của Jay cũng thật phấn khởi, đều giơ ngón tay cái lên với Cổ Dư, "Chúng tôi vẫn cảm thấy Cổ Dư quả là thiên tài đối với những con số, quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người đánh bại bà cô này, làm cho tiền lãi của chúng tôi được khôi phục lại. Cổ Dư, ánh mắt của Genn chưa bao giờ sai, ánh mắt của chúng tôi cũng sẽ không sai. Lúc trước cô giữ chúng tôi lại, liền chứng minh cô nhìn ra trông rộng. Từ giờ trở đi, hãy mang theo chúng tôi tiến lên phía trước, chúng tôi cần động lực, fighting!"
Cổ Dư gật gật đầu, giơ nắm đấm lên với mọi người, "Fighting! Go!"
Tuy rằng cô thật sự khiếp sợ, nhưng cô biết, đây là Glenn cho cô một cơ hội, cô nhất định sẽ không phụ lòng Glenn!
Vì thế sau khi trở thành chủ Thao Bàn Thủ, chuyện đầu tiên cô làm, chính là mời Edon quay lại.
Edon cảm mạo phát sốt, bị bệnh một cái lâu ngày mới khỏi, mấy ngày nay đang đánh goft tu thân dưỡng tính, không đi uống rượu cùng bạn bè được.
Khi biết được Cổ Dư thăng chức làm chủ Thao Bàn Thủ, cũng tự mình đến đây đón anh, anh cũng không nói hai lời, lập tức quay trở về công ty!
Tối hôm nay, mọi người ở quán bar chúc mừng Cổ Dư thăng chức, Vera liền nhắn tin đồng loạt cho mọi người: Hôm nay mời mọi người ăn cơm, có việc. Gặp mặt ở khách sạn Kim Quang.
Vera
Đây là sau khi cô thăng chức làm chủ Thao Bàn Thủ, lần đầu tiên mời mọi người đi ăn cơm.
Nhưng cô không có nhắn cho Cổ Dư tin này, vì thế mọi người nhìn di động của mình xong, liền trêu chọc đối phương: Nè, cậu cũng nhận được tin nhắn sao? Thật khéo! Sau đó cười vang, buồn cười vỗ vỗ mặt bàn, cảm giác mặt trời mọc ở phía Tây!
Cổ Dư thì uống một ngụm trái cây, chậm rãi nâng lên hai hàng mi thon dài, cười nói với mọi người: "Nếu chị ta có lời mời mọi người, vậy mọi người đi qua đi. Lựa chọn ở lại bên phía chị ta, hay ở lại bên này với tôi, tất cả đều tùy mọi người tự nguyện. Mặc kệ như thế nào, chúng ta vĩnh viễn là bạn, có thời gian sẽ uống rượu, đúng không?"
Thế này mọi người mới không hề cười, gương mặt ngưng trọng hẳn lên, im lặng đứng lên, chuẩn bị đi đến cuộc hẹn: "Mặc kệ chúng tôi có đồng ý hay không, nếu chị ta đã mời, chúng tôi sẽ đi gặp chị ta, đối mặt nói rõ một lần. Cổ Dư, cô chờ chúng tôi trở về tiếp tục uống rượu, chúng tôi đi một lát là về."
"OK!" Cổ Dư giơ tay ra hiệu, cùng Bạch Khiết và Thị Na tiếp tục ngồi uống nước trái cây, nhìn mọi người nhảy nhót trên sàn.
Thị Na thì lôi kéo cô: "Cổ Dư, chị không sợ Vera sẽ cướp bọn họ đi sao?"
"Nếu có thể cướp, sớm đã cướp rồi, sao còn kéo dài đến hôm nay?" Bạch Khiết ở một bên trả lời thay, nhẹ nhàng cười cười, "Lần này Vera thật sự bị Glenn cắt giảm quyền lực, thế này mới bắt đầu nóng nảy, mới biết được nhóm của Jay ở bên cạnh mình là tốt. Tôi đoán mấy người trung niên kia nhất định là [Ăn cây táo, rào cây sung], dù sao có thể bị chị ta lấy đi, vậy cũng có thể bị công ty khác lấy đi, đều rất giảo hoạt!"
Cổ Dư thì lắc lắc ly nước trái cây, nhìn chất lỏng màu vàng mà nói:
"Trên thực tế, theo cảm nhận của Vera, có nhóm của Jay hay không đều không sao cả. Chị ta chính là muốn lấy đi càng nhiều người của KS, chính thức đối nghịch cùng Glenn! Chị ta lại không dự đoán được lần này Glenn thật sự thăng chức cho tôi, cho nên mới hoàn toàn bị chọc giận, đem sự tức giận phát tiết lên nhóm của Jay. Nhưng Jay trưởng thành cùng một đường với chị ta, dựa vào đâu lại bị chị ta đối xử như vậy? Hình thức quản lý của chị ta, cùng với tâm tính chị ta đối đãi với cấp dưới, thật ra đã xuất hiện vấn đề từ sớm. Chị ta đem ân oán cá nhân với một cá nhân mà đặt vào trong công việc, cố gắng là áp lực quá lớn."
"Đúng vậy, thời gian trước chị ta thật sự hơi quá đáng! Không ngừng chèn ép chúng ta, hay tức giận với chúng ta, thật ra Jay cùng chúng ta cũng không làm gì sai, chúng ta ghi lại làm tốt, chị ta nhất định nói chúng ta sai, nhất định phải bắt chúng ta tăng ca."
"Được rồi, tất cả đều đã qua, tôi sẽ tăng lương cho mọi người." Cổ Dư cười khẽ chớp chớp mắt với hai người, để hai cô bé đừng oán than nữa, "Tôi sớm đã nói qua chúng ta sẽ kiếm được nhiều, hơn nữa còn đứng thật cao!"
"Vâng!" Ba cô gái cùng nâng ly uống nước trái cây, sau đó Đỗ Thị Na hình như nhớ cái gì, bỗng nhiên nói với Cổ Dư: "Chị Cổ Dư, gần đây có phải chị béo lên không? Lần trước ôm chị, em phát hiện bụng chị nhiều mỡ nhiều thịt hơn, hơn nữa đồng phục chủ Thao Bàn Thủ cũng bị chật! Nhưng mà tư thế vẫn hiên ngang oai hùng, vô cùng soái khí nha!"
"Hả --" Cổ Dư buông ly nước trái cây, phản ứng lại, "Thật ra tạng người của tôi, rất dễ béo bụng, mặt nhìn thì có vẻ gầy, nhưng bụng thì chà bá, gần đây ăn cũng nhiều lắm."
Hiện tại bụng đã hơi hơi nhô ra, hẳn là cô nên chú ý một chút.
---
Bởi vì có Lí Mỹ Thắng chỉ đạo, cùng với vị nữ vương đàn violincent này tự mình soạn nhạc phổ nhạc, Từ Thanh Huyên mới đạt được giải nhất ở Vienna, sau đó mang theo cúp hiên ngang trở về nước.
Danh tiếng của cô trong nước lại nổi danh lần nữa, hoàn toàn thoát khỏi bóng dáng của Lâm Tiêm Tiêm, chính thức trở thành tiểu nữ vương đàn violincent được mọi người biết đến Từ Thanh Huyên!
Từ Thanh Huyên
Dòng fan tiến đến ủng hộ cô đếm không hết, toàn bộ giơ bảng, treo biểu ngữ, gọi thẳng tên Từ Thanh Huyên! TV cũng không ngừng phát trực tiếp, tiếp sóng hình ảnh cô dự thi trao giải, làm cho cô trở thành một nữ anh hùng quốc dân thế hệ mới!
Lâm Tiêm Tiêm mang theo trợ lý đi trong dòng người, không ngừng mỉm cười vẫy tay với mọi người, cám ơn sự cổ vũ của fan. Sau đó ngồi lên xe, để trợ lý cầm cúp, đôi mắt sáng thì nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng Mộ Dạ Triệt.
Cô từng muốn chính thức tuyên bố mối quan hệ với Mộ Dạ Triệt ở buổi lễ trao giải, công khai đoạn tình cảm lưu luyến này, nhưng Mộ Dạ Triệt không ở Vienna, hơn nữa đối mặt với các vị bình thẩm nước ngoài, cô cũng không tiện đem diễn thuyết của mình đổi thành công khai chuyện tình cảm lưu luyến, chỉ có thể nói, cám ơn mẹ, cám ơn quốc gia, cám ơn vị hôn phu của mình.
Nhưng cô tin tưởng, chỉ cần cô nói từ vị hôn phu này, truyền thông trong nước sẽ moi móc ra chuyện tình cảm lưu luyến của bọn họ.
"Iris, Mộ thiếu gia hình như chưa tới, chúng ta vẫn nên về trước đi." Trợ lý của cô ở bên lên tiếng đề nghị.
"Được." Cô có chút thất vọng, dùng một tay đỡ trán, tựa người vào ghế nghỉ ngơi.
Vài ngày sau, cô lấy ra danh thiếp của Lâm Ngọc Nhi, gọi điện qua, nói lạnh nhạt: "Tuy rằng chuyện lần trước mẹ nói nghe có đạo lý, nhưng tôi không hi vọng mẹ làm chuyện gì xảy ra án mạng. Nghe cho rõ đây, hiện tại mẹ cùng tôi không có quan hệ gì, mẹ của tôi là Lí Mỹ Thắng, cho dù hiện tại toi được gả vào Mộ gia, mẹ cùng Mộ gia cũng không có quan hệ gì!"
Lâm Ngọc Nhi thì trầm mặc một lát, thế này mới nói: "Hơn nửa tháng trước, ta có bỏ chút thuốc vào cà phê của Cổ Dư, khiến Mộ Dạ Triệt phát hiện ra ta. Ta nghĩ anh ta đã đoán được con từng gặp qua ta! Trước mắt nên nghĩ cách giải thích thế nào với anh ta đi! Nhân tiện lại nói cho con biết, hiện tại bụng của con hẳn là phải nhô lên ròi nhỉ, nếu vẫn bằng phẳng, vậy là không được bình thường."
Lâm Tiêm Tiêm vội vàng cúi đầu nhìn bụng của chính mình, cười lạnh mà nói: "Cái này không cần mẹ lo lắng. Sau này, đừng đến gặp tôi nữa! Những gì tôi nợ mẹ, từ một khắc cắt cổ tự sát kia cũng đã hoàn trả hết rồi. Tự lo bản thân mình đi!"
---
Hôm nay, Từ Thanh Huyên vừa trở thành tiểu nữ vương đàn violincent thế hệ mới liền ăn mặc bình dân, đi đến nơi làm việc của Cổ Dư.
Cô chính là đứng ở chỗ nghỉ ngơi ngoài cửa mà nhìn vọng vào, liền nhìn thấy Cổ Dư đã sửa cái kiểu hip-hop điên loạn trước kia, mặc đồng phục màu đỏ, đứng trước máy tính, vừa nhận nghe điện thoại, vừa lấy tay ra hiệu chỉ huy giao dịch viên ở trên sàn giao dịch!
Nghe nói Cổ Dư hiểu rõ quan sát xu hướng thị trường, vô cùng mẫn cảm với những con số tài chính và kinh tế, toàn bộ mọi người ở sàn giao dịch điên cuồng lan truyền tin tức cô cặp cùng Hàn Chính, đi đêm với Glenn, về mặt khác lại không thể không bội phục sự thông minh tài trí của cô gái này, cùng với tính chịu khổ nhọc của cô!
Nói thật, thời điểm cô gái này chỉ huy nhóm Thao Bàn Thủ trên sàn giao dịch, quả thật trên người tỏa ra một sự giỏi giang của nữ cường nhân, có thể khiến toàn bộ đàn ông thần phục cô, nghe theo sự chỉ huy của cô, thậm chí oai phong một cõi trong giới tài chính, đi được rất cao, nhưng sâu trong thâm tâm cô lại tin rằng, Mộ Dạ Triệt không thích một cô gái như vậy.
Hiện tại lại đến đây để nhìn xem bụng của Cổ Dư, tuy rằng cô mặc đồng phục số lớn nhất, nhưng thời điểm cô không ngừng nhấc tay ra hiệu, Lâm Tiêm Tiêm vẫn nhìn thấy, bụng của cô đã nhô ra. Không phải béo lên, mà là mang thai.
Vì thế Lâm Tiêm Tiêm theo bản năng đi phủ phủ bụng của mình, xoay người lẳng lặng rời khỏi nơi này.
Cô đến thăm Mộ gia, thời điểm cởi áo choàng, Mộ thái thái nhìn chằm chằm cái bụng hơi hơi nhô lên dưới lớp áo len của cô, kinh ngạc hít một ngụm khí lạnh.
Hơn nửa tháng trước, bọn họ vẫn chưa nhìn thấy bụng của Lâm Tiêm Tiêm nhô lên, nhưng khi đi dự thi trở về, cũng chính là lúc này đến đây gõ cửa thăm nhà, thế nhưng cô lại mang thai!
Tính toán thời gian, không phải là mang thai cùng thời gian với Cổ Dư sao! Cô gái này đang chơi đùa với hai ông bà già này sao? Lúc thì nói mang thai, lúc thì lại đây giải thích không mang thai, hiện tại lại mang bụng bầu đến cửa! Bà đã không phân biệt được rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra!
"Dạ Triệt, cái này......" Đối mặt với con trai tan làm trở về nhà, Mộ thái thái chạy vọt lại đây, lại không biết nên nói gì, chỉ chỉ vào Từ Thanh Huyên kia, "Đừng có tra tấn mẹ và ba nữa, nếu là mang thai, vậy thừa nhận đi, hai người kết hôn cũng không ai ngăn cản cả. Nhưng mà, đừng có xem ba mẹ trở thành kẻ ngốc mà đùa giỡn, có hay không có, toàn bộ đều do một mình cô ta nói!"
Mộ thái thái lần này hổn hển trừng mắt liếc nhìn Từ Thanh Huyên kia một cái, lên lầu.
Trên mặt Từ Thanh Huyên không ngừng hiện lên vẻ chột dạ, đứng im bất động tại chỗ.
Trên thực tế, từ khi cô cởi áo choàng cố ý để lộ bụng của mình, người trong nhà này vốn không có người để ý đến cô, thậm chí Mộ Thanh Nhàn hay nói lời ác độc cũng lười châm chọc cô, chỉ cười lạnh liếc mắt nhìn bụng của cô một cái, về phòng của mình.
Vì thế Lâm Tiêm Tiêm cảm thấy, hình như mình đi nhầm một nước cờ, cô có vẻ khẩn trương, xấu hổ, nhưng hiện tại đâm lao phải theo lao.
"Đây là xảy ra chuyện gì?" Mộ Dạ Triệt đi tới phía cô, đôi mắt nhìn chằm chằm cái bụng hơi nhô lên của cô, mi tâm nhíu chặt. Hơn nửa tháng trước, bụng của cô vẫn bằng phẳng, vẫn luôn cường điệu rằng mình không mang thai, như vậy hiện tại là sao?
"Chúng ta lên lầu rồi nói sau." Lâm Tiêm Tiêm nói, trong ánh mắt u ám phức tạp của hắn, chủ động xoay người lên lầu.
Lâm Tiêm Tiêm
Thật ra có con, không thể thiếu tác dụng đối với hai người có tình cảm với nhau. Tuy rằng cô không có cách nào làm cho Cổ Dư không cần đứa con này, nhưng, cô phải cùng Mộ Dạ Triệt có một được con, như vậy mới có thể trói chặt chẽ ánh mắt của Mộ Dạ Triệt, làm cho hắn đừng vì áy náy mà không thể quên được Cổ Dư.
---
Trong quá trình giao dịch, Cổ Dư vẫn cảm giác được có người nhìn chằm chằm mình.
Vì thế cô quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái im lặng đi qua ở ngoài cửa, chỉ để lại cho cô một bóng dáng mảnh khảnh.
Cô ngồi xuống ghế, cởi bỏ tai nghe trên lỗ tai, ra hiệu 'Nghỉ ngơi' với nhóm Thao Bàn Thủ trên sàn, sau đó cẩn thận kiểm tra công việc giao dịch hôm nay.
"Ừm, hôm nay hoàn thành đều tốt." Cô giơ ngón tay cái lên với mọi người, cũng cùng trêu chọc với mọi người, "Này, hôm nay chúng ta làm việc mệt như vậy, trận tiếp theo cậu giúp tôi làm đi, tôi làm thay công việc của cậu, sau đó xác định thời gian mua bán."
Phụ nữ mang thai đứng lâu sẽ rất mệt, cô phải vụng trộm làm biếng một chút, trấn an con, sau đó đợi đến ngày dự sinh, tìm lý do xin Glenn nghỉ phép.
Nhưng mà may mắn hiện tại cô không làm giao dịch viên, nếu không sẽ bị mấy người trên sàn kia ép chết.
"Người đẹp, cô là chủ Thao Bàn Thủ nha, chúng tôi sao có thể làm công việc của cô được?" Vài người lựa chọn ở lại bên cạnh cô cố ý dựa vào ghế của cô, cùng cô khua môi múa mép, "Thật ra chúng tôi không sợ, chỉ sợ người của tổng công ty đi tuần tra, nói chúng tôi vô lễ ~"
"Nhưng chủ Thao Bàn Thủ ngoài việc chỉ đạo, còn phải đến văn phòng giao dịch để lo liệu nữa mà, giúp mọi người tìm được vị trí giao dịch tốt nhất." Cổ Dư tựa vào ghế xoay, chỉa chỉa bả vai của mình, để bọn họ bóp vai cho mình, "Ngoan ngoan, đêm nay sẽ mời mọi người uống rượu."
Quả nhiên mấy anh chàng chen chúc lại đây bóp vai cho cô, "OK ngay, chúng tôi thích nhất được uống rượu cùng người đẹp, hơn nữa lại là chủ Thao Bàn Thủ mỹ nhân của chúng tôi ~"
Đây là câu mà Jay thường dùng, nhưng nay Jay cũng không ở bên cạnh bọn họ, mà là ở bên kia với Vera, cùng đối nghịch với bọn họ.
Edon là người duy nhất biết Cổ Dư mang thai, anh đi tới nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của cô, để các anh em khác tránh qua một bên, nhỏ giọng nói: "Cô đừng để mình mệt mỏi quá, giao dịch buổi chiều để tôi làm giúp cô."
"Cám ơn anh." Cổ Dư cười hiểu ý, tạm thời ngồi ở ghế xoay nghỉ ngơi.
Mộ Dạ Triệt đi gặp Hàn Vũ Ngấn, nhưng Hàn Vũ Ngấn nói cho hắn biết, Lâm Ngọc Nhi chưa từng bay cùng ông về nước, bọn họ bay khác chuyến, ông ta cũng không biết hành tung của Lâm Ngọc Nhi.
"Dạ Triệt, Lâm Ngọc Nhi lại làm cái gì?" Nụ cười trên mặt Hàn Vũ Ngấn biến mất, nghiêm túc nhìn người con hữu duyên vô phận của mình, "Trên thực tế, ngoài việc ta có thể đưa bà ấy sang Malaysia, để bà ấy bắt đầu cuộc sống mới, cũng không thể hạn chế hành tung của bà ấy."
"Vậy cáo từ." Mộ Dạ Triệt cũng không muốn nghe Hàn Vũ Ngấn phân trần cho tình cũ Lâm Ngọc Nhi, xoay người cáo từ, rời khỏi chỗ ở của Hàn Vũ Ngấn.
Thật ra Lâm Ngọc Nhi này giống một con chuột núp trong bóng tối, bà ta tuyệt đối không dám coi thường hắn mà xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng mà ta có thể trốn ở chỗ tối mà kéo dài hơi tàn, làm một số chuyện không nên làm.
"Cổ Dư, hiện tại có thể đi ra gặp mặt được không?" Hắn chủ động gọi điện cho Cổ Dư, ngồi ở trên xe lẳng lặng nhìn bầu trời đêm, "Anh ở chỗ ngồi chờ em."
"Hiện tại tôi không có thời gian." Cổ Dư từ chối hắn, cười cười, "Tôi còn có công việc phải làm, có gì nói, cứ nói ở trong điện thoại."
Mộ Dạ Triệt nhìn đồng hồ, hơi hơi nhăn mày, "Giờ đã là mười giờ đêm, em còn đang làm việc sao?"
"Đúng, 24 giờ tôi đều có công việc. Nếu anh không có chuyện gì, vậy tôi cúp máy đây." Cổ Dư chuẩn bị cúp máy.
"Nói cho anh biết, Lâm Ngọc Nhi hôm nay đã làm chuyện gì với em?" Mộ Dạ Triệt lại nói, đánh vỡ cái loại xa lạ này giữa hai người, "Hàn Vũ Ngấn nói cho anh biết, ông ta chưa từng bay về nước cùng Lâm Ngọc Nhi, hiện tại ai cũng không biết hành tung của Lâm Ngọc Nhi, bởi vậy anh đề nghị em hiện tại tạm thời nghỉ ngời, đừng đi đến nơi giao dịch ồn ào nữa."
"Tôi sẽ chú ý, nhưng chắc hẳn tôi sẽ không lựa chọn nghỉ ngơi." Cổ Dư cười nói, lần này thật sự chuẩn bị cúp máy, "Tôi gọi điện cho anh, là vì mẹ con Lâm thị là người bên kia của anh, cùng Cổ Dư tôi không có liên quan gì. Quản lý bọn họ cho tốt, tôi không hi vọng cà phê của mình lại bị người ta bỏ thuốc, mấy người đúng thật có khẩu vị!"
Cúp máy, sau đó đi về phòng, cùng nhau uống rượu với nhóm khách hàng của mình.
Bởi vì danh tiếng của cô ở nơi giao dịch đã lan truyền lớn, hơn nữa các khách hàng cũ lại giới thiệu cho nhau, mấy ngày này cô làm quen không ít khách mới.
Thật ra cô mặc kệ thanh danh của mình ở nơi giao dịch là tốt hay xấu, hay là có 'chân rết' với Hàn Chính hay không, chỉ cần cô dùng thành tích cùng danh dự chứng minh năng lực của mình với mọi người, khách hàng sẽ dần dần tin tưởng cô, thử đem tài chính giao cho cô.
Trên thực tế, mấy ngày nay Bạch Khiết Thị Na vẫn âm thầm lặng lẽ nói cho cô, Vera luôn nói xấu cô ở sàn giao dịch, ám chỉ với người mua: Torn được người ta bao dưỡng, đừng có ý định nhờ Torn làm giao dịch nữa, bởi vậy buổi tối vẫn nên cùng Vera đi ăn cơm đi, đừng làm mất mặt người quen cũ.
Bao dưỡng? Từ này vận dụng thật là đúng chỗ!
"Cổ tiểu thư, năng lực của cô rất cao nha, mỗi lần giao dịch đều kiếm mấy triệu cho công ty Nghiệp Hoa. Nào, chúng ta cụng một ly."
"Quá khen. Lúc ấy bởi vì biên độ giao động của thị trường rất lớn, Nghiệp Hoa đầu tư vào số tiền nhiều, mới khiến tôi thuận tiện thành công." Cổ Dư khẽ cười nói, cụng ly cùng những khách hàng mới, "Nếu mọi người tin tưởng tôi, tôi cũng có thể dùng một triệu để kiếm vài triệu cho mọi người."
Phí tổn đầu vào cao, đương nhiên lợi nhuận cũng sẽ cao. Nếu những công ty lớn này dám mạo hiểm phiêu lưu, dám cùng cô ký một hợp đồng giao dịch, cô đương nhiên cũng nguyện ý thu hoạch lợi ích cho bọn họ.
"A, không sao, chúng tôi tin tưởng Cổ tiểu thư, mới đến đây uống rượu cùng Cổ tiểu thư thôi. Sau khi cuộc giao dịch này hoàn thành, chúng tôi sẽ giới thiệu thêm vài người bạn, có tiền mọi người cùng nhau kiếm thôi ~"
Sau khi ăn uống xã giao xong, Cổ Dư đứng bên ngoài hít thật sâu một ngụm khí đêm lạnh lẽo, ngửa đầu nhìn bầu trời đêm.
Cô tin rằng không lâu sau, tất cả những khách hàng của mình không hề mời cô rượu, mà là uống trà.
Là giống như so với bản thân cô, trước mắt chỉ là một giao dịch viên, vì mượn sức khách hàng, không thể không hẹn bọn họ uống rượu. Nhưng nếu cô thăng chức thành quản lý cấp cao của công ty, có được một nhóm khách hàng ổn định, như vậy cô sẽ hẹn ông chủ lớn nhất của công ty đi uống trà.
Uống trà bàn chuyện làm ăn là chuyện thích thú đến cỡ nào, hương trà tràn ngập, bầu không khí thoải mái, lại vui vẻ kí hợp đồng, không cần ngập mặt vàng son trên bàn rượu, như chuốc ma túy thần kinh của mình.
Ngày hôm sau, Bạch Khiết cùng Thị Na một trái một phải vây quanh cô, nhỏ giọng nói: "Lần trước chị hù chết tụi em, thật sự sợ chị gặp chuyện không may ở buồng vệ sinh. May mà chị chỉ bị đau bụng, một lúc là không sao. Nhưng mà làm sao chị biết ly cà phê kia có vấn đề?"
Cổ Dư mặc đồng phục đỏ lên người, phút chốc biến thân thành một người phụ nữ gợi cảm kiều mỵ, nhẹ nhàng khoan khoái mà giỏi giang soái khí mười phần, nhìn gương đỡ đỡ mái tóc, cột ra phía sau, "Bởi vì bình thường tôi không uống cà phê ở sàn giao dịch, mỗi lần uống, chính là uống cùng mọi người, chỉ nhấp một ngụm nhỏ."
Uống cà phê cấp tốc cũng không thể giải quyết mệt nhọc, chính là càng làm cho thân thể mình kém đi thôi, cho nên cô cố gắng không uống.
"Vậy xác định đối phương là Lâm Ngọc Nhi sao?" Đỗ Thị Na nhăn lại mi, phát hiện đây là một vấn đề lớn, "Nếu thật đúng là bà ta, vậy những ngày tiếp theo của chị Cổ Dư có thể không được yên tĩnh."
"Kệ bà ta thôi." Cổ Dư sửa soạn xong, bảo Bạch Khiết Thị Na đi theo mình, "Hình như hôm nay chúng ta chậm nửa tiếng, nhóm của Jay đều đã bắt đầu công việc."
"Cổ Dư, không chỉ có bọn họ đã bắt đầu công việc, còn vài người Thao Bàn Thủ trung niên được điều tới cho Vera cũng đã bắt đầu làm việc rồi!" Bạch Khiết châm chọc chỉ chỉ vài người đàn ông mới tới, lại nhìn Vera đang bận rộn ở kia, nhíu nhíu mày:
"Sáng nay chị ta làm hơi quá đáng! Mấy người mới tới cậy già lên mặt, ở trước mặt Jay mà khoe ra uy phong của mình, Vera vậy mà lại giúp bọn họ dẫm lên Jay, bắt Jay sau này chia một nửa tiền lãi cho bọn họ! Hơn nữa vừa rồi Edon kéo một thân sốt cao đến xin nghỉ phép, một tay ném giấy xin phép lên mặt Vera, nói mình mặc kệ!"
Sắc mặt Cổ Dư khẽ biến, quay đầu nghiêm túc nhìn Bạch Khiết, "Tỷ lệ tiền lãi của nhóm Jay bị chia thiếu sao? Thiếu bao nhiêu?"
"Nghe nói trước kia được ba, nay chỉ còn một." Bạch Khiết giơ ba ngón tay.
Đỗ Thị Na ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Ba phần, chính là khách hàng cho tiền thù lao ba phần ngàn, hiện tại lại biến thành một phần ngàn, nếu tổng giao dịch tháng này không đạt mười triệu, chắc không có tiền lãi."
"Ai quy định?" Cổ Dư nhăn mày.
"Chính Vera quy định!"
Đúng là bệnh thần kinh! Cổ Dư thầm mắng trong lòng một câu, đi tới bên này.
Vera này rõ ràng đang đối nghịch với Glenn, cố ý trật nhịp với anh! Người phụ nữ này đang muốn nói cho Glenn, toàn bộ Thao Bàn Thủ cùng khách hàng của KS đều nằm trong tay cô ta, cô ta muốn nâng người mới hay dẫm lên người cũ, cần phải xem tâm tình cô ta tốt hay xấu.
Tất cả Thao Bàn Thủ đối nghịch với cô ta, cô ta cũng sẽ cho mọi người biết, đừng có xem bản thân mình là người quan trọng quá, cô ta muốn nâng ai hạ ai, chính là chuyện của cô ta!
Nay, Edon ba lần bốn lượt giả bệnh đi chơi với gái, thậm chí còn không tự mình đến đây xin cô ta nghỉ phép, nghỉ phép tiền trảm hậu tấu, thật sự xem mình là hoàng thái tử sao! Jay thì mấy lần rống to với cô ta, lên mặt trước mặt mọi người, dám đấu cao thấp với thượng chủ Thao Bàn Thủ là cô ta, bởi vậy, Vera cô ta nhất định sẽ cho bọn họ biết rõ, ai mới là thượng chủ Thao Bàn Thủ không thể mạo phạm ở đây!
Cấp dưới chính là cấp dưới, nếu không dựa theo quy củ của cô ta, không tuân thủ các loại quy tắc, cô ta sẽ không chút lưu tình khiến bọn họ cút xéo khỏi nơi này!
"Vera, không phải là chị quá đáng rồi sao?" Cổ Dư lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, phát hiện cô gái này gần đây tính tình thật táo bạo, tựa như bị kích thích lớn, nói lạnh nhạt: "Dù sao Edon cũng theo chị nhiều năm như vậy, không phải chị nên lưu chút tình cảm sao?"
"Cô nghĩ rằng tôi không dám đuổi cổ cô sao?!" Vera tháo tai nghe trên lỗ tai, bỗng nhiên quay đầu nổi bão với Cổ Dư, "Glenn có thể đề bạt người mới, tôi cũng có thể đề bạt người mới! Chúng ta chờ coi, xem ai có thể là người cười cuối cùng!"
Cô ta âm lãnh nhìn chằm chằm Cổ Dư, nheo mắt cười lạnh một tiếng, sau đó lại dùng tay ra hiệu cho nhóm Thao Bao Thủ mới của mình, lại nhanh chóng tập trung vào công việc của mình.
Thời gian nghỉ giải lao, nhóm Thao Bàn Thủ không có cợt nhả cười đùa, mà là ngưng trọng trầm mặc hoặc dựa hoặc ngồi.
"Nếu Edon nghỉ việc, vậy tôi cũng nghĩ." Jor thường ngày thích nhất trêu đùa Thị Na đột nhiên lên tiếng, đứng thẳng thân thể đang dựa vào tường, không buông tha mà nhìn nhìn mọi người, "Cuối cùng tôi cứ cảm giác nếu tiếp tục như vậy, Vera sẽ tìm mọi biện pháp tra tấn chúng ta, đó là một người phụ nữ có tâm lý không bình thường, từ khi thăng chức lên làm thượng chủ Thao Bàn Thủ, liền biến thái, chính mình phạm sai lầm trong giao dịch, lại cứ đổ trách nhiệm lên đầu chúng ta, kiên quyết không chịu thừa nhận chính mình làm sai, cũng không cho phép chúng ta nghỉ phép, chúng ta nhẫn nại chị ta cũng lâu lắm rồi."
"Vậy tôi cũng xin nghỉ. Thật ra bà cô này sớm đã muốn đuổi việc tôi, chính là không tìm được cớ." Tạ Tử Khiên cũng nói ra quyết định nghỉ việc của mình, "Gần đây Vinh Thăng luôn luôn mời gọi tôi, tôi tính qua đó. Nếu mọi người có ai muốn đi, cùng nhau đi đi, bên kia ăn lời được năm phần."
"Giờ tôi đi viết đơn nghỉ việc đây." Các Thao Bàn Thủ khác đều hùa theo, nhanh chóng cởi bỏ đồng phục trên người, quyết định không thể ở trong này nhìn mấy người trung niên kia và Vera lên mặt nữa!
Cứ tiếp tục nhẫn nhịn, sớm hay muộn bọn họ cũng có tâm lý biến thái giống Vera!
Jay thì vẫn cúi đầu không lên tiếng, ly cà phê trong tay đã nguội lạnh, không nói ra nghỉ việc, cũng không nói gì.
Cổ Dư nhìn anh một cái, sau đó bình tĩnh nói với mấy Thao Bàn Thủ tính rời đi, "Mọi người có nghĩ tới, nếu mọi người rời đi như vậy, Glenn phải làm sao bây giờ? Vera làm như vậy, có phải muốn ép người của Glenn rời đi, đổi lại thành toàn bộ người của mình?"
Thấy mọi người đều dừng bước, cô lại nói: "Nếu mọi người đi rồi, công ty này sẽ phát triển như thế nào, là thiên hạ của Vera, nhưng nếu mọi người qua Vinh Thăng, cũng không nhất định sẽ cho mọi người năm phần tiền lãi. Nếu cho năm phần tiền lãi, thì họ sẽ bị giảm tiền lãi lại, không có thương nhân nào ngu như vậy. Huống hồ, đoàn đội tinh anh ở Vinh Thăng cũng không thiếu."
"Cổ Dư, vậy cô nói phải làm sao giờ? Giờ tiền lãi của chúng ta chỉ được một phần." Mọi người đi trở về, tức giận cùng đồng tình nhìn Cổ Dư, "Hơn nữa mỗi tháng tiền lương của cô chỉ có hai ngàn, thậm chí còn chưa bằng số lẻ của chúng tôi, cô còn nói giúp KS nữa."
"Không có gì, vì sau này tôi sẽ kiếm được nhiều hơn." Cổ Dư nhẹ nhàng cười nói, đôi mắt mèo liếc nhìn mọi người một cái, chậm rãi đi về phía trước, đi đến trước mặt Jay, vừa cười nói: "Jay không nói ra chuyện nghỉ việc, là vì còn tình cảm với nơi đây, ở đây có người có ơn tri ngộ với anh ấy. Bởi vậy người không được quên nguồn cội, tri ân báo đáp nhân tài mới có thể đi được lâu được xa. Hơn nữa tôi cũng tin rằng, Glenn sẽ giúp chúng ta giải quyết chuyện này."
"Được rồi, tạm thời tin cô, giờ chúng tôi sẽ đi về làm giao dịch tiếp, tối lại cùng nhau uống rượu." Thế này một đám người mới mặc đồng phục đỏ lên lần nữa, vỗ vỗ bả vai của Jay vẫn đang trầm mặc, lục tục đi về đại sảnh giao dịch.
Mà cuối hành lang, Vera mặc đồng phục đỏ đang đứng khoanh tay trước ngực, cùng vài người đồng nghiệp đứng chung bàn chuyện mua bán, cuối cùng dần dần nheo lại tròng mắt.
Hai tuần sau, Glenn từ nước ngoài bay về nước, trực tiếp tuyên bố Cổ Dư làm phó chủ Thao Bàn Thủ, tiếp quản các Thao Bàn Thủ trong tay Vera.
Ngoài mấy vị Thao Bàn Thủ trung niên kia, còn lại toàn bộ mọi người đều phải nghe theo sự sắp xếp của Cổ Dư, chức quyền của Cổ Dư gần như lấn lướt cả thượng chủ Thao Bàn Thủ, khiến Vera xanh mét mặt ném tất cả mọi thứ trên bàn, xoay người bước đi!
Tin tức này khiến mọi người khiếp sợ, bao gồm cả Cổ Dư, Bạch Khiết cùng Thị Na gần như ôm chầm lấy cô, sau đó cười mãn nguyện trước mặt cô, "Trời ơi, tin này thật sự quá quá đã! Rốt cuộc chúng ta cũng được giải phóng, không cần để ý đến sắc mặt của bà cô này nữa! Cổ Dư, yêu chị quá ~"
Nhóm của Jay cũng thật phấn khởi, đều giơ ngón tay cái lên với Cổ Dư, "Chúng tôi vẫn cảm thấy Cổ Dư quả là thiên tài đối với những con số, quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người đánh bại bà cô này, làm cho tiền lãi của chúng tôi được khôi phục lại. Cổ Dư, ánh mắt của Genn chưa bao giờ sai, ánh mắt của chúng tôi cũng sẽ không sai. Lúc trước cô giữ chúng tôi lại, liền chứng minh cô nhìn ra trông rộng. Từ giờ trở đi, hãy mang theo chúng tôi tiến lên phía trước, chúng tôi cần động lực, fighting!"
Cổ Dư gật gật đầu, giơ nắm đấm lên với mọi người, "Fighting! Go!"
Tuy rằng cô thật sự khiếp sợ, nhưng cô biết, đây là Glenn cho cô một cơ hội, cô nhất định sẽ không phụ lòng Glenn!
Vì thế sau khi trở thành chủ Thao Bàn Thủ, chuyện đầu tiên cô làm, chính là mời Edon quay lại.
Edon cảm mạo phát sốt, bị bệnh một cái lâu ngày mới khỏi, mấy ngày nay đang đánh goft tu thân dưỡng tính, không đi uống rượu cùng bạn bè được.
Khi biết được Cổ Dư thăng chức làm chủ Thao Bàn Thủ, cũng tự mình đến đây đón anh, anh cũng không nói hai lời, lập tức quay trở về công ty!
Tối hôm nay, mọi người ở quán bar chúc mừng Cổ Dư thăng chức, Vera liền nhắn tin đồng loạt cho mọi người: Hôm nay mời mọi người ăn cơm, có việc. Gặp mặt ở khách sạn Kim Quang.
Vera
Đây là sau khi cô thăng chức làm chủ Thao Bàn Thủ, lần đầu tiên mời mọi người đi ăn cơm.
Nhưng cô không có nhắn cho Cổ Dư tin này, vì thế mọi người nhìn di động của mình xong, liền trêu chọc đối phương: Nè, cậu cũng nhận được tin nhắn sao? Thật khéo! Sau đó cười vang, buồn cười vỗ vỗ mặt bàn, cảm giác mặt trời mọc ở phía Tây!
Cổ Dư thì uống một ngụm trái cây, chậm rãi nâng lên hai hàng mi thon dài, cười nói với mọi người: "Nếu chị ta có lời mời mọi người, vậy mọi người đi qua đi. Lựa chọn ở lại bên phía chị ta, hay ở lại bên này với tôi, tất cả đều tùy mọi người tự nguyện. Mặc kệ như thế nào, chúng ta vĩnh viễn là bạn, có thời gian sẽ uống rượu, đúng không?"
Thế này mọi người mới không hề cười, gương mặt ngưng trọng hẳn lên, im lặng đứng lên, chuẩn bị đi đến cuộc hẹn: "Mặc kệ chúng tôi có đồng ý hay không, nếu chị ta đã mời, chúng tôi sẽ đi gặp chị ta, đối mặt nói rõ một lần. Cổ Dư, cô chờ chúng tôi trở về tiếp tục uống rượu, chúng tôi đi một lát là về."
"OK!" Cổ Dư giơ tay ra hiệu, cùng Bạch Khiết và Thị Na tiếp tục ngồi uống nước trái cây, nhìn mọi người nhảy nhót trên sàn.
Thị Na thì lôi kéo cô: "Cổ Dư, chị không sợ Vera sẽ cướp bọn họ đi sao?"
"Nếu có thể cướp, sớm đã cướp rồi, sao còn kéo dài đến hôm nay?" Bạch Khiết ở một bên trả lời thay, nhẹ nhàng cười cười, "Lần này Vera thật sự bị Glenn cắt giảm quyền lực, thế này mới bắt đầu nóng nảy, mới biết được nhóm của Jay ở bên cạnh mình là tốt. Tôi đoán mấy người trung niên kia nhất định là [Ăn cây táo, rào cây sung], dù sao có thể bị chị ta lấy đi, vậy cũng có thể bị công ty khác lấy đi, đều rất giảo hoạt!"
Cổ Dư thì lắc lắc ly nước trái cây, nhìn chất lỏng màu vàng mà nói:
"Trên thực tế, theo cảm nhận của Vera, có nhóm của Jay hay không đều không sao cả. Chị ta chính là muốn lấy đi càng nhiều người của KS, chính thức đối nghịch cùng Glenn! Chị ta lại không dự đoán được lần này Glenn thật sự thăng chức cho tôi, cho nên mới hoàn toàn bị chọc giận, đem sự tức giận phát tiết lên nhóm của Jay. Nhưng Jay trưởng thành cùng một đường với chị ta, dựa vào đâu lại bị chị ta đối xử như vậy? Hình thức quản lý của chị ta, cùng với tâm tính chị ta đối đãi với cấp dưới, thật ra đã xuất hiện vấn đề từ sớm. Chị ta đem ân oán cá nhân với một cá nhân mà đặt vào trong công việc, cố gắng là áp lực quá lớn."
"Đúng vậy, thời gian trước chị ta thật sự hơi quá đáng! Không ngừng chèn ép chúng ta, hay tức giận với chúng ta, thật ra Jay cùng chúng ta cũng không làm gì sai, chúng ta ghi lại làm tốt, chị ta nhất định nói chúng ta sai, nhất định phải bắt chúng ta tăng ca."
"Được rồi, tất cả đều đã qua, tôi sẽ tăng lương cho mọi người." Cổ Dư cười khẽ chớp chớp mắt với hai người, để hai cô bé đừng oán than nữa, "Tôi sớm đã nói qua chúng ta sẽ kiếm được nhiều, hơn nữa còn đứng thật cao!"
"Vâng!" Ba cô gái cùng nâng ly uống nước trái cây, sau đó Đỗ Thị Na hình như nhớ cái gì, bỗng nhiên nói với Cổ Dư: "Chị Cổ Dư, gần đây có phải chị béo lên không? Lần trước ôm chị, em phát hiện bụng chị nhiều mỡ nhiều thịt hơn, hơn nữa đồng phục chủ Thao Bàn Thủ cũng bị chật! Nhưng mà tư thế vẫn hiên ngang oai hùng, vô cùng soái khí nha!"
"Hả --" Cổ Dư buông ly nước trái cây, phản ứng lại, "Thật ra tạng người của tôi, rất dễ béo bụng, mặt nhìn thì có vẻ gầy, nhưng bụng thì chà bá, gần đây ăn cũng nhiều lắm."
Hiện tại bụng đã hơi hơi nhô ra, hẳn là cô nên chú ý một chút.
---
Bởi vì có Lí Mỹ Thắng chỉ đạo, cùng với vị nữ vương đàn violincent này tự mình soạn nhạc phổ nhạc, Từ Thanh Huyên mới đạt được giải nhất ở Vienna, sau đó mang theo cúp hiên ngang trở về nước.
Danh tiếng của cô trong nước lại nổi danh lần nữa, hoàn toàn thoát khỏi bóng dáng của Lâm Tiêm Tiêm, chính thức trở thành tiểu nữ vương đàn violincent được mọi người biết đến Từ Thanh Huyên!
Từ Thanh Huyên
Dòng fan tiến đến ủng hộ cô đếm không hết, toàn bộ giơ bảng, treo biểu ngữ, gọi thẳng tên Từ Thanh Huyên! TV cũng không ngừng phát trực tiếp, tiếp sóng hình ảnh cô dự thi trao giải, làm cho cô trở thành một nữ anh hùng quốc dân thế hệ mới!
Lâm Tiêm Tiêm mang theo trợ lý đi trong dòng người, không ngừng mỉm cười vẫy tay với mọi người, cám ơn sự cổ vũ của fan. Sau đó ngồi lên xe, để trợ lý cầm cúp, đôi mắt sáng thì nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng Mộ Dạ Triệt.
Cô từng muốn chính thức tuyên bố mối quan hệ với Mộ Dạ Triệt ở buổi lễ trao giải, công khai đoạn tình cảm lưu luyến này, nhưng Mộ Dạ Triệt không ở Vienna, hơn nữa đối mặt với các vị bình thẩm nước ngoài, cô cũng không tiện đem diễn thuyết của mình đổi thành công khai chuyện tình cảm lưu luyến, chỉ có thể nói, cám ơn mẹ, cám ơn quốc gia, cám ơn vị hôn phu của mình.
Nhưng cô tin tưởng, chỉ cần cô nói từ vị hôn phu này, truyền thông trong nước sẽ moi móc ra chuyện tình cảm lưu luyến của bọn họ.
"Iris, Mộ thiếu gia hình như chưa tới, chúng ta vẫn nên về trước đi." Trợ lý của cô ở bên lên tiếng đề nghị.
"Được." Cô có chút thất vọng, dùng một tay đỡ trán, tựa người vào ghế nghỉ ngơi.
Vài ngày sau, cô lấy ra danh thiếp của Lâm Ngọc Nhi, gọi điện qua, nói lạnh nhạt: "Tuy rằng chuyện lần trước mẹ nói nghe có đạo lý, nhưng tôi không hi vọng mẹ làm chuyện gì xảy ra án mạng. Nghe cho rõ đây, hiện tại mẹ cùng tôi không có quan hệ gì, mẹ của tôi là Lí Mỹ Thắng, cho dù hiện tại toi được gả vào Mộ gia, mẹ cùng Mộ gia cũng không có quan hệ gì!"
Lâm Ngọc Nhi thì trầm mặc một lát, thế này mới nói: "Hơn nửa tháng trước, ta có bỏ chút thuốc vào cà phê của Cổ Dư, khiến Mộ Dạ Triệt phát hiện ra ta. Ta nghĩ anh ta đã đoán được con từng gặp qua ta! Trước mắt nên nghĩ cách giải thích thế nào với anh ta đi! Nhân tiện lại nói cho con biết, hiện tại bụng của con hẳn là phải nhô lên ròi nhỉ, nếu vẫn bằng phẳng, vậy là không được bình thường."
Lâm Tiêm Tiêm vội vàng cúi đầu nhìn bụng của chính mình, cười lạnh mà nói: "Cái này không cần mẹ lo lắng. Sau này, đừng đến gặp tôi nữa! Những gì tôi nợ mẹ, từ một khắc cắt cổ tự sát kia cũng đã hoàn trả hết rồi. Tự lo bản thân mình đi!"
---
Hôm nay, Từ Thanh Huyên vừa trở thành tiểu nữ vương đàn violincent thế hệ mới liền ăn mặc bình dân, đi đến nơi làm việc của Cổ Dư.
Cô chính là đứng ở chỗ nghỉ ngơi ngoài cửa mà nhìn vọng vào, liền nhìn thấy Cổ Dư đã sửa cái kiểu hip-hop điên loạn trước kia, mặc đồng phục màu đỏ, đứng trước máy tính, vừa nhận nghe điện thoại, vừa lấy tay ra hiệu chỉ huy giao dịch viên ở trên sàn giao dịch!
Nghe nói Cổ Dư hiểu rõ quan sát xu hướng thị trường, vô cùng mẫn cảm với những con số tài chính và kinh tế, toàn bộ mọi người ở sàn giao dịch điên cuồng lan truyền tin tức cô cặp cùng Hàn Chính, đi đêm với Glenn, về mặt khác lại không thể không bội phục sự thông minh tài trí của cô gái này, cùng với tính chịu khổ nhọc của cô!
Nói thật, thời điểm cô gái này chỉ huy nhóm Thao Bàn Thủ trên sàn giao dịch, quả thật trên người tỏa ra một sự giỏi giang của nữ cường nhân, có thể khiến toàn bộ đàn ông thần phục cô, nghe theo sự chỉ huy của cô, thậm chí oai phong một cõi trong giới tài chính, đi được rất cao, nhưng sâu trong thâm tâm cô lại tin rằng, Mộ Dạ Triệt không thích một cô gái như vậy.
Hiện tại lại đến đây để nhìn xem bụng của Cổ Dư, tuy rằng cô mặc đồng phục số lớn nhất, nhưng thời điểm cô không ngừng nhấc tay ra hiệu, Lâm Tiêm Tiêm vẫn nhìn thấy, bụng của cô đã nhô ra. Không phải béo lên, mà là mang thai.
Vì thế Lâm Tiêm Tiêm theo bản năng đi phủ phủ bụng của mình, xoay người lẳng lặng rời khỏi nơi này.
Cô đến thăm Mộ gia, thời điểm cởi áo choàng, Mộ thái thái nhìn chằm chằm cái bụng hơi hơi nhô lên dưới lớp áo len của cô, kinh ngạc hít một ngụm khí lạnh.
Hơn nửa tháng trước, bọn họ vẫn chưa nhìn thấy bụng của Lâm Tiêm Tiêm nhô lên, nhưng khi đi dự thi trở về, cũng chính là lúc này đến đây gõ cửa thăm nhà, thế nhưng cô lại mang thai!
Tính toán thời gian, không phải là mang thai cùng thời gian với Cổ Dư sao! Cô gái này đang chơi đùa với hai ông bà già này sao? Lúc thì nói mang thai, lúc thì lại đây giải thích không mang thai, hiện tại lại mang bụng bầu đến cửa! Bà đã không phân biệt được rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra!
"Dạ Triệt, cái này......" Đối mặt với con trai tan làm trở về nhà, Mộ thái thái chạy vọt lại đây, lại không biết nên nói gì, chỉ chỉ vào Từ Thanh Huyên kia, "Đừng có tra tấn mẹ và ba nữa, nếu là mang thai, vậy thừa nhận đi, hai người kết hôn cũng không ai ngăn cản cả. Nhưng mà, đừng có xem ba mẹ trở thành kẻ ngốc mà đùa giỡn, có hay không có, toàn bộ đều do một mình cô ta nói!"
Mộ thái thái lần này hổn hển trừng mắt liếc nhìn Từ Thanh Huyên kia một cái, lên lầu.
Trên mặt Từ Thanh Huyên không ngừng hiện lên vẻ chột dạ, đứng im bất động tại chỗ.
Trên thực tế, từ khi cô cởi áo choàng cố ý để lộ bụng của mình, người trong nhà này vốn không có người để ý đến cô, thậm chí Mộ Thanh Nhàn hay nói lời ác độc cũng lười châm chọc cô, chỉ cười lạnh liếc mắt nhìn bụng của cô một cái, về phòng của mình.
Vì thế Lâm Tiêm Tiêm cảm thấy, hình như mình đi nhầm một nước cờ, cô có vẻ khẩn trương, xấu hổ, nhưng hiện tại đâm lao phải theo lao.
"Đây là xảy ra chuyện gì?" Mộ Dạ Triệt đi tới phía cô, đôi mắt nhìn chằm chằm cái bụng hơi nhô lên của cô, mi tâm nhíu chặt. Hơn nửa tháng trước, bụng của cô vẫn bằng phẳng, vẫn luôn cường điệu rằng mình không mang thai, như vậy hiện tại là sao?
"Chúng ta lên lầu rồi nói sau." Lâm Tiêm Tiêm nói, trong ánh mắt u ám phức tạp của hắn, chủ động xoay người lên lầu.
Lâm Tiêm Tiêm
Thật ra có con, không thể thiếu tác dụng đối với hai người có tình cảm với nhau. Tuy rằng cô không có cách nào làm cho Cổ Dư không cần đứa con này, nhưng, cô phải cùng Mộ Dạ Triệt có một được con, như vậy mới có thể trói chặt chẽ ánh mắt của Mộ Dạ Triệt, làm cho hắn đừng vì áy náy mà không thể quên được Cổ Dư.
---
Trong quá trình giao dịch, Cổ Dư vẫn cảm giác được có người nhìn chằm chằm mình.
Vì thế cô quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái im lặng đi qua ở ngoài cửa, chỉ để lại cho cô một bóng dáng mảnh khảnh.
Cô ngồi xuống ghế, cởi bỏ tai nghe trên lỗ tai, ra hiệu 'Nghỉ ngơi' với nhóm Thao Bàn Thủ trên sàn, sau đó cẩn thận kiểm tra công việc giao dịch hôm nay.
"Ừm, hôm nay hoàn thành đều tốt." Cô giơ ngón tay cái lên với mọi người, cũng cùng trêu chọc với mọi người, "Này, hôm nay chúng ta làm việc mệt như vậy, trận tiếp theo cậu giúp tôi làm đi, tôi làm thay công việc của cậu, sau đó xác định thời gian mua bán."
Phụ nữ mang thai đứng lâu sẽ rất mệt, cô phải vụng trộm làm biếng một chút, trấn an con, sau đó đợi đến ngày dự sinh, tìm lý do xin Glenn nghỉ phép.
Nhưng mà may mắn hiện tại cô không làm giao dịch viên, nếu không sẽ bị mấy người trên sàn kia ép chết.
"Người đẹp, cô là chủ Thao Bàn Thủ nha, chúng tôi sao có thể làm công việc của cô được?" Vài người lựa chọn ở lại bên cạnh cô cố ý dựa vào ghế của cô, cùng cô khua môi múa mép, "Thật ra chúng tôi không sợ, chỉ sợ người của tổng công ty đi tuần tra, nói chúng tôi vô lễ ~"
"Nhưng chủ Thao Bàn Thủ ngoài việc chỉ đạo, còn phải đến văn phòng giao dịch để lo liệu nữa mà, giúp mọi người tìm được vị trí giao dịch tốt nhất." Cổ Dư tựa vào ghế xoay, chỉa chỉa bả vai của mình, để bọn họ bóp vai cho mình, "Ngoan ngoan, đêm nay sẽ mời mọi người uống rượu."
Quả nhiên mấy anh chàng chen chúc lại đây bóp vai cho cô, "OK ngay, chúng tôi thích nhất được uống rượu cùng người đẹp, hơn nữa lại là chủ Thao Bàn Thủ mỹ nhân của chúng tôi ~"
Đây là câu mà Jay thường dùng, nhưng nay Jay cũng không ở bên cạnh bọn họ, mà là ở bên kia với Vera, cùng đối nghịch với bọn họ.
Edon là người duy nhất biết Cổ Dư mang thai, anh đi tới nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của cô, để các anh em khác tránh qua một bên, nhỏ giọng nói: "Cô đừng để mình mệt mỏi quá, giao dịch buổi chiều để tôi làm giúp cô."
"Cám ơn anh." Cổ Dư cười hiểu ý, tạm thời ngồi ở ghế xoay nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.