Lỗ Ái

Chương 394: Ngoại truyện 124: Bắt cóc Kiêu Kiêu

Ảm Hương

29/03/2022

Từ vụ tai nạn xe cộ, Lâm Ngọc Nhi luôn luôn chạy trốn, bà dự liệu rằng Cổ Ngạo nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, cho nên luôn đi tới đi lui giữa Singapore và Malaysia, muốn tìm Hàn Vũ Ngấn xin giúp đỡ.

Nhưng mà Hàn Vũ Ngấn có vợ con thành đàn lại không muốn gặp bà!

Dù sao, lần trước Hàn Vũ Ngấn niệm tình cũ nên bay qua Singapore cứu bà, ông ta đưa bà quay về Malaysia, đúng là hi vọng bà có thể bắt đầu một cuộc sống mới, đừng dây dưa với Dạ Triệt nữa!

Nhưng người đàn bà này lại một lần nữa lén về nước một mình, vẫn không chịu an phận, bởi vậy ông ta không muốn xen vào việc sống chết của bà nữa!

Vì thế, Lâm Ngọc Nhi gặp được con út của Hàn Vũ Ngấn là Hàn Kiền, đem toàn bộ chi tiết chuyện Mộ Dạ Triệt kể ra, ý đồ mượn tay Hàn Kiền trả thù người anh này, đứng cùng một phía chiến tuyến với Hàn Kiền!

Nhưng thật bất hạnh, thời điểm đó Hàn Kiền đang tiếp nhận công ty của Hàn Vũ Ngấn, đúng là khi đường làm quan rộng mở, hắn căn bản không để ý đến tình nhân cũ của cha, mấy lần từ chối Lâm Ngọc Nhi ngoài cửa!

Lâm Ngọc Nhi cùng đường, chỉ có thể dây dưa mấy lần, chết không bỏ cuộc; Dù phải dùng biện pháp gì, bà ta nhất định phải làm cho Hàn Kiền nhớ lại Mộ Dạ Triệt là kẻ đối địch của hắn, sớm hay muộn cũng có một ngày, Mộ Dạ Triệt sẽ thân bại danh liệt ở Mộ gia, sau đó trở lại Hàn gia kế thừa gia nghiệp, là kẻ địch lớn nhất của hắn!

Vì thế, Hàn Kiền cao cao tại thượng tuy không có gặp Lâm Ngọc Nhi, nhưng Lâm Ngọc Nhi biết, tên đàn ông mắc bệnh đa nghi nặng này nhất định đang âm thầm chú ý tình hình của Mộ Dạ Triệt, biết hiện tại Cổ Dư làm Mộ gia chia năm xẻ bảy, khiến Mộ Dạ Triệt hai bàn tay trắng!

Mộ Dạ Triệt sau khi hai bàn tay trắng sẽ trở lại Hàn gia, khôi phục thân phận Hàn Triệt của mình, đúng là một cảnh mà Hàn Kiền không muốn nhìn thấy nhất!

Hàn Kiền không có bắt Lâm Ngọc Nhi đang chạy trốn này, cũng không gặp bà ta, mà là đuổi bà ta ra khỏi cửa, để bà ta cút đi thật xa!

Mà Lâm Ngọc Nhi lưu lạc ở Singapore, Malaysia, cùng Vân Nam được một đoạn thời gian, lén gặp lại những người quen cũ, lại không tìm được một ai giúp đỡ mình.

Chồng cũ Tiếu Hùng nhất định sẽ không gặp bà, bà li hôn cùng chồng cũ đã nhiều năm, Tiếu Hùng đều đã làm ông nội, con cháu là bá chủ địa phương, không ai dám chọc vào; Tình nhân Hàn Vũ Ngấn, cũng chính là người bị bà đá văng sau khi tham phú phụ bần, lại cực kỳ thất vọng vì bà, ở Malaysia cưới liền mấy bà vợ.

Về phần An Đề, thôi khỏi cần nói, đối với bà đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Vì thế trở về sau khi lưu lạc hơn nửa năm, bà đã lén trở lại, cùng bàn bạc kỹ hơn với con gái yêu của mình, tiếp tục đi con đường này!

Mặc kệ nói như thế nào, Cổ Ngạo nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ, bữa tiệc đính hôn nửa năm trước, người đàn ông này đã nói trước mặt Tiêm Tiêm, tuyên bố nhất định sẽ đánh cho hai mẹ con bà hiện nguyên hình!

Cổ Ngạo cùng Cổ Dư hiện tại cũng đang làm việc giống nhau, từng bước áp sát mẹ con bà, tiếp cận Tiêm Tiêm; Tuy rằng nửa năm trước Cổ Ngạo không có bắt bà, nhưng đúng là tất cả quá mức bình tĩnh, mới khiến bà cảm thấy bất an cực độ, cứ cảm giác ánh mắt của Cổ Ngạo đang ở góc tối nhìn chằm chằm mình, khiến bà hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ một ngày!

Hôm nay, sau khi bị con gái Lâm Tiêm Tiêm cúp máy một cách vô lý, Lâm Ngọc Nhi lén trở về Cẩm thành tức giận đến cắn răng, hung hăng ném vỡ điện thoại công cộng trong tay!

Trên thực tế, bà sớm đã muốn tát cho đứa con gái vô dụng này một cái, để con gái bình tĩnh lại, đừng bị Cổ Dư vờn trong lòng bàn tay!

Nhưng mà con gái cũng không chịu thua kém, thế nhưng còn chạy tới tham gia hôn lễ của bọn họ, căn bản không chú ý đến việc mẹ sống chết thế nào!

"Nếu con bình tĩnh được, không để bọn họ bắt được nhược điểm khi dự thi, rồi lấy giải quán quân, làm sao Cổ Dư có thể tận dụng mọi thứ được!" Giờ phút này Lâm Ngọc Nhi sớm đã đi vào biệt thự của Cổ Dư, vẻ mặt khô vàng, ánh mắt âm lãnh, hung hăng đấm vào thân cây, "Vào được cửa Mộ gia thì bắt đầu vênh váo đắc ý, đã quên đi chính mình là ai! Chẳng lẽ ta cố gắng đem gả con vào Mộ gia như vậy, chính là để con kiêu ngạo không biết kiêng nể gì như vậy sao?"

Lá khô trên cây rơi xuống, không ai trả lời bà, mà Lâm Ngọc Nhi cũng không cần đáp án, xoay người đi đến trạm điện thoại công cộng bên cạnh, nhìn quanh bốn phía.

Hôm nay, một nhà Mộ thị đi chuẩn bị tiệc đính hôn, đứa bé để lại biệt thự, luôn luôn khóc.



Bà cũng điều tra qua, Lãnh Đông Húc bay qua Singapore xử lý công việc, mấy ngày trước đã đi; Cổ Dư thì sáng sớm thay lễ phục xong, được Mộ Dạ Triệt đưa xe đến rước, chuẩn bị làm cô dâu; Mà Cổ Ngạo, xem ra cũng không biết tin em gái lén đính hôn, đến nay vẫn chưa xuất hiện, hình như đang lo liệu với Nho Nhỏ, tìm kiếm điểm đột phá trong vụ của Nho Nhỏ.

Bởi vậy hôm nay, bà phải mạo hiểm thử một lần, để bà vú trong biệt thự ôm đứa bé đi ra......

Giờ phút này, bà dùng điện thoại công cộng gọi qua số điện thoại của Mộ bí thư, đôi mắt khôn khéo đang tìm kiếm bóng dáng một người.

Hàn Kiền thế nhưng còn chưa ra tay?

Chẳng lẽ hắn không biết, một khi Lâm Ngọc Nhi bà bị bắt, tất cả chân tướng sự việc sẽ trồi lên mặt nước, đó là lúc Mộ gia cùng Lâm gia đều bị hủy diệt?

Chẳng lẽ hắn nghĩ rằng, trong vụ âm mưu này chỉ có mẹ con Lâm gia nhà bà gây sóng gió, còn Mộ Dạ Triệt cùng Cổ Dư có hành vi nɠɵạı ŧìиɦ ngoài giá thú lại được công chúng chấp nhận sao?

Nực cười!

Thanh danh của Tiêm Tiêm, là đại diện cho thanh danh của Mộ gia! Mộ bí thư vì muốn Mộ gia vẫn có thể sống yên ổn như cũ ở Cẩm thành, dùng hết thủ đoạn để đoạn tuyệt quan hệ cùng Tiêm Tiêm, bức bách Tiêm Tiêm thừa nhận tự nguyện chấm dứt quan hệ, hơn nữa còn 'Chết bệnh', phủi sạch tội lỗi của con trai ông!

Tất cả điều này đã chứng minh, Mộ gia vì chuyện kiện tụng của Tiêm Tiêm, địa vị đang lung lay sắp đổ! Chỉ kém chút nữa, Mộ gia cũng bị hủy diệt cùng mẹ con Lâm gia!

Thấy bốn phía không có động tĩnh, tất cả như thường, nắng thu chiếu ấm mặt đất, trên đường không một bóng người, Lâm Ngọc Nhi kết nối được điện thoại Mộ bí thư.

"Tôi biết Tiêm Tiêm đang ở chỗ các người." Bà thản nhiên cười lạnh, vẫn nhìn quanh đánh giá bốn phía như trước, giống như đang thưởng thức phong cảnh xinh đẹp nơi này, "Trước tiên xin chúc mừng Mộ thiếu gia lại có mối lương duyên mới, nhưng mà trước khi việc vui bị biến thành tang sự, tôi có một đề nghị dành cho ông thông gia cũ, tôi đề nghị ông nên nể tình nghĩa ngày xưa, tha cho con dâu cũ của mình đi, như vậy mới có lý có tình, không bị người đời chê cười; Thật ra nó cũng không có làm gì cả, đúng là bởi vì lưu luyến Mộ thiếu gia, mới chạy tới thương tổn các người, các người hẳn cũng nên suy nghĩ một chút, lúc trước là ai quyết định lựa chọn nó, nay lại quyết định từ bỏ nó? Là ai biến nó thành ra như vậy? Ông, có tư cách gì ở đây mà hiên ngang chỉ trích vợ cũ của Mộ thiếu như vậy?!"

Mà đại sảnh bữa tiệc bên này, âm thanh của Lâm Ngọc Nhi phát ra từ loa ngoài điện thoại, vang vọng khắp toàn bộ đại sảnh, giống như đang tiến hành diễn thuyết, "Nghe cho kỹ đây, hiện tại cháu nội bảo bối của các người ở trong tay tôi, tôi đang tính đưa thằng cháu ngoại này của mình đi du lịch vòng quanh thế giới!

Bà cười ha ha, tiếng nói lại đột nhiên bén nhọn, sau đó nhanh chóng lại nhẹ giọng, tiếp tục cười nói, "Mở đầu đùa vui chút, con rể à đừng có tức giận, cũng nên để những người quanh đây bắt ta đi chứ. Nếu ta đã dám đến đây, vốn đã không nghĩ tới chuyện chạy trốn. Chính là muốn cho Mộ gia các người biết, hiện tại Cổ Dư xen giữa hai người quả nhiên vẫn còn sống, cho dù cảnh sát có điều tra thế nào, Lâm Ngọc Nhi này vẫn không có phạm tội gϊếŧ người! Ở tù vài năm, ta cũng có thể ra tù! Huống chi là, hiện tại chẳng có chứng cớ gì chứng minh được trước kia Lâm Ngọc Nhi này có ý đồ mưu sát, đoạn camera kia chính là dựng lại theo trí nhớ của Cổ tiểu thư, không phải bằng chứng thực tế!"

Bên này, Lâm Tiêm Tiêm thấy mẹ dám gọi điện qua đây, lập tức kêu to, "Mẹ, đừng nói nữa! Bọn họ đang mở loa ngoài! Mẹ rời khỏi đó ngay đi!"

Cô lại giãy dụa lên, không ngừng dùng cánh tay đang chảy đầy máu tươi của mình đẩy nhân viên cảnh sát bên cạnh ra, gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Dạ Triệt cùng Cổ Dư ở phía đối diện, âm thanh cười lạnh, "Họ Cổ, mày xem hiện tại anh ấy đối xử với tao như thế nào? Hôm nay anh ấy có thể đối xử với tao như vậy, ngày mai, anh ấy nhất định cũng đối xử với mày như vậy! Lâm Tiêm Tiêm tao cũng nhận không ít hứa hẹn từ anh ấy như mày đâu, lúc trước là anh ấy cầu hôn tao như thế nào, yêu tao như thế nào, mày cũng đã chứng kiến tận mắt! Cái mà anh ấy đối với mày gọi là áy náy, bất tri bất giác, sau khi mày rời đi mới biết được là yêu mày, đều là nói dối! Nếu anh ấy thật sự yêu mày, lúc trước sẽ không lựa chọn tao mà bức mày rời đi! Bởi vậy, mày cứ chờ đợi nhận lấy kết cục giống tao đi! Anh ấy chính là một kẻ không có trái tim, anh ấy thương chính mình, anh ấy có thể lấy bất cứ lí do gì, bức tất cả phụ nữ bên người mình đi!"

Cổ Dư mặc bộ lễ phục màu trắng chỉ cười, nhìn Lâm Tiêm Tiêm, "Tuy rằng tôi không thương anh ấy, nhưng tôi nguyện ý gả cho anh ấy."

Cổ Dư

"Mày --" Lâm Tiêm Tiêm tức giận phát run, lại ra sức gào thét, "Mày là đồ điên!"

Mộ Dạ Triệt cũng nhìn cô, sau đó nghiêng người nhìn Cổ Dư bên cạnh, đôi mắt âm trầm sâu thẳm nheo lại, đáy lòng vô cùng thất vọng và mất mát, "Sau buổi lễ, thân là cô dâu mới, em nhất định phải theo anh đi động phòng."

"Có thể." Cổ Dư cười nhẹ, không sao cả.

Lập tức, âm thanh của Lâm Ngọc Nhi lại thông qua điện thoại truyền tới, "Giờ để Tiêm Tiêm rời khỏi đó đi, ta có thể cam đoan không rời khỏi nơi này." Mục đích cuối cùng của bà vẫn là nói ra điều kiện bảo vệ con gái, ngược lại nói với Mộ bí thư, "Mộ bí thư, ngài so với ai khác hiểu rõ ràng Cổ Dư này chưa chết, không ai gϊếŧ cô ta cả, mà thanh danh của Mộ gia lại bị hủy hoại rồi. Bởi vậy, hiện tại tôi cam đoan không rời khỏi nơi này, nhưng các người phải tha cho Tiêm Tiêm!"



"Bà có rời khỏi nơi này thì bản thiếu cũng bắt được bà!" Mộ Dạ Triệt lạnh giọng nói, căn bản không cần nói điều kiện với bà, ánh mắt nhìn về phía cảnh sát ở cửa, để bọn họ đưa Lâm Tiêm Tiêm đi, "Giao cho cảnh sát!"

Lập tức hắn nâng tay cúp máy, mắt nhìn chằm chằm Mộ bí thư, nói giọng khàn khàn, "Ba, hiện tại Jasmine đã chính thức trở thành người của Mộ gia, xin chấp nhận cô ấy. Tiếp theo cho dù xảy ra chuyện gì, đêm nay đều là đêm động phòng hoa chúc của con cùng cô ấy, cô ấy sẽ là người phụ nữ của đời con."

"Dạ Triệt!' Lâm Tiêm Tiêm bị kéo ra ngoài bấu víu lấy cánh cửa không chịu buông, quay đầu khóc lớn với bên này, "Anh không thể đối xử với em như vậy được! Em làm mọi chuyện đều là vì muốn ở cùng một chỗ với anh......"

Lâm Tiêm Tiêm

Nhưng sau khi giãy dụa, cô vẫn bị kéo ra ngoài, tiếng thét thê lương dần dần đi xa, khôi phục lại không gian yên tĩnh.

Cổ Dư lúc này cũng không cười nữa, mà là lạnh lùng đối mặt với cha con Mộ gia, nheo mắt nhìn ngoài cửa sổ.

Không biết hiện tại con thế nào? Đêm nay thật sự trở thành vợ chồng cùng Mộ Dạ Triệt, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng! Hiện tại Mộ Dạ Triệt thông báo như vậy, khiến cô nghe không đến nơi đến chốn, tựa đầu xoay ra hướng cửa sổ!

Hắn dùng lời trầm trọng này nói với cha mình, là đang muốn giữ cô lại sao?

Hình như hắn biết, bọn họ không ổn, cuối cùng sẽ cảm nhận được......

Mà biệt thự bên này, Lâm Ngọc Nhi bị Mộ Dạ Triệt cúp máy.

Bà ta cũng không vội, nhìn xung quanh bốn phía một lát, chậm rãi đi về phía biệt thự.

Đúng là bà ta dùng những đồng tiền cuối cùng của mình để mua chuộc bà vú trong biệt thự, nhưng chính là để bà vú thả cửa cho mình, sau đó ôm một đứa trẻ giả đi đến phía cửa, làm thủ thuật che mắt cho bà ta.

Còn chính bà ta thì thay quần áo người giúp việc đi vào cửa, tự mình ôm đứa trẻ đi, mặc kệ hậu quả như thế nào, bà ta nhất định phải thử một lần, cho dù phải ngồi tù cũng được. Dù sao sớm hay muộn bà ta cũng ngồi tù, có thể nhiều thêm một tội để cho bọn họ có thêm việc để làm......

Giờ phút này, bà vú ở trong mở cửa sân sau ra, nói cho bà ta biết tất cả đều thuận lợi, để bà ta đi vào căn biệt thự màu trắng.

Lập tức, bà vú ôm đứa trẻ đi tới phía trước cửa, nhắc nhở bà ta lập tức đi vào từ cửa sau, ôm đứa trẻ đang ngủ say đi.

Nhưng quỷ dị là, cho dù bà vú có ôm đứa bé đi đến đâu, thậm chí là chạy tới cửa, bên ngoài đều không có người lại đây ngăn cản bà ta! Tất cả như bình thường!

Điều này khiến Lâm Ngọc Nhi phát ra tiếng cười lạnh, lập tức dừng bước, đứng ở cửa nhìn đứa trẻ gần trong gang tấc kia, cũng không có vươn tay ra.

Vừa rồi bà ta đã gọi điện cảnh cáo Mộ Dạ Triệt bên kia, bên này lại như cũ không có động tĩnh gì! Chẳng lẽ bà ta còn thật sự nghĩ rằng, nơi này không có bất kỳ kẻ nào phòng thủ sao?

Trên thực chất, chỉ cần bà ta không yên lòng con gái mà bước vào Cẩm thành, người của Mộ Dạ Triệt hoặc của Cổ Ngạo sẽ gắt gao giám sát bà ta!

Cổ Dư làm nhiều chuyện đối với Tiêm Tiêm như vậy, khiến cho Tiêm Tiêm hai bàn tay trắng, không phải là muốn bức bà ta xuất hiện sao? Hiện tại bọn họ đang chờ bà ta vươn tay bế đứa bé, sau đó chứng cớ vô cùng xác thực, một lưới bắt gọn!

Bởi vậy, bà ta không có đi tiếp về phía trước, mà là cười lạnh nhìn đứa trẻ, nhìn đứa bé đang mở ánh mắt thật to tò mò đánh giá bà ta, cũng vươn cánh tay vẫy vẫy bà ta. Lâm Ngọc Nhi thì đổ mồ hôi lạnh, toàn thân cảnh giác, chờ người xung quanh đi ra!

Thì ra ngoài căn biệt thự này, toàn bộ khu vực biệt thự đều bị bao vây! Lâm Ngọc Nhi sớm đã chắp cánh cũng khó thoát nổi, thế nhưng còn bước vào buồng điện thoại công cộng, ra điều kiện dưới mí mắt của bọn họ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lỗ Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook