Chương 7:
Sodakiwi
04/06/2021
Đến ngoài cửa sân bay. Cô xuống xe, xách theo vali của mình.
Nhưng vừa bước được một bước đã liền sững người lại. Trước mặt cô là một người vốn dĩ không nên xuất hiện ở đây.
“Em dâu.”
Cố Dịch Vũ, anh trai Cố Dịch Triết!
Trầm Diễm tỏ vẻ kinh ngạc, lên tiếng: “Sao anh lại ở đây?”
“Anh đến đây tìm em.” Anh ta cười, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng vặn vẹo cùng gian ác.
Anh ta nhìn cô. Mái tóc ngắn màu, đầu đội mũ lưỡi trai, quần áo mặc theo phong cách giới trẻ hiện nay.
“Em vội vội vàng vàng như vậy, có phải gặp chuyện gì không?”
Trầm Diễm cố để bản thân bình tĩnh. “Không có gì.” Miệng thì nói, nhưng trong đầu đang không ngừng nghĩ.
Anh ta đột nhiên xuất hiện nói là đến tìm cô. Tại sao? Anh ta biết được chuyện gì về cái chết của Cố Dịch Triết sao? Anh ta phát hiện được điều gì? Phát hiện đến đâu rồi?
Cố Dịch Vũ bước lên một bước, tiến đến sát gần cô. Cô cảm thấy cả người liền nổi da gà.
“Em dâu, em thực sự không đơn giản chút nào nhỉ?”
Trầm Diễm nhíu mày nhìn anh ta.
Cố Dịch Vũ nắm chặt cổ tay cô. Cô cảm thấy có một vật dí ở eo mình. Đó là máy kích điện.
“Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện. Ở đây không thích hợp.”
Nhìn vẻ mặt có vẻ vô hại ấy, cô lại nhớ đến Cố Dịch Triết. Hai anh em anh ta, chẳng khác gì nhau!
Cô nghiến răng, đi theo anh ta rời khỏi sân bay.
Lên xe của Cố Dịch Vũ, anh ta lấy điện thoại của cô.
Chết tiệt!
“Nghe nói em là tiến sĩ dược học.” Anh ta nhếch môi cười, “Một bằng tiến sĩ mà lại không đi làm, chấp nhận làm nội trợ ở nhà. Còn làm giả lý lịch nói bản thân không có bằng cấp.”
Trầm Diễm nghe anh ta nói tiếp.
“Anh đã điều tra quá khứ của em. Nhưng lại có một khoảng trống bốn năm. Một hạt bụi cũng không thể nhìn thấy. Anh thực sự rất tò mò. Bốn năm ấy em rốt cuộc đi đâu, làm gì?”
Cô nhìn về phía trước, không có ý định trả lời.
Cố Dịch Vũ cũng không để ý, tiếp tục nói: “Những ngày này, anh đều theo dõi em. Phát hiện được một điều rất thú vị.” Anh ta quay qua nhìn cô một cái. “Gần đây có rất nhiều người theo dõi em, giống như anh.”
Trầm Diễm không hề ngạc nhiên. Từ khi Hoắc Gia Vọng xuất hiện, cô đã có cảm giác có người theo dõi mình rồi. Nhưng không ngờ Cố Dịch Vũ đã theo dõi cô từ lâu như vậy mà cô lại không phát hiện ra.
Thế mà anh ta còn giỏi hơn đám người xã hội đen chuyên nghiệp kia. Lần sau gặp lại, cô nhất định sẽ mỉa mai Hoắc Gia Vọng.
“Tên họ Hoắc kia là kẻ không đơn giản. Mà em với hắn, trông có vẻ đã quen biết từ trước. Giữa hai người thường xuyên nhắc đến một cái tên. Phó Nghiêm Thành!”
Trong lòng cô giật lên một cái. Những lần nói chuyện của cô và Hoắc Gia Vọng cô đều chỉ nói cho hai người đủ nghe, anh ta cũng không nói quá to. Nếu Cố Dịch Vũ ở gần, cô chắc chắn sẽ phát hiện ra. Anh ta lắp máy nghe lén?
Đúng là một phát hiện mới mẻ.
Người anh chồng này, cô đúng là chưa hiểu được hết.
Cố Dịch Vũ nói tiếp: “Em từng có khoảng thời gian quen biết mấy đại ca xã hội đen này à? Thật thú vị! Phó Nghiêm Thành so với Hoắc Gia Vọng chỉ có hơn không kém. Mặc dù không tìm được bất kì thông tin nào. Nhưng có lần tôi đã nghe thấy cái tên này.”
“Thị trường dầu mỏ Trung Đông.”
Trầm Diễm lúc này liếc mắt nhìn anh ta. Anh ta biết quá nhiều rồi nhỉ?
Nhưng vừa bước được một bước đã liền sững người lại. Trước mặt cô là một người vốn dĩ không nên xuất hiện ở đây.
“Em dâu.”
Cố Dịch Vũ, anh trai Cố Dịch Triết!
Trầm Diễm tỏ vẻ kinh ngạc, lên tiếng: “Sao anh lại ở đây?”
“Anh đến đây tìm em.” Anh ta cười, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng vặn vẹo cùng gian ác.
Anh ta nhìn cô. Mái tóc ngắn màu, đầu đội mũ lưỡi trai, quần áo mặc theo phong cách giới trẻ hiện nay.
“Em vội vội vàng vàng như vậy, có phải gặp chuyện gì không?”
Trầm Diễm cố để bản thân bình tĩnh. “Không có gì.” Miệng thì nói, nhưng trong đầu đang không ngừng nghĩ.
Anh ta đột nhiên xuất hiện nói là đến tìm cô. Tại sao? Anh ta biết được chuyện gì về cái chết của Cố Dịch Triết sao? Anh ta phát hiện được điều gì? Phát hiện đến đâu rồi?
Cố Dịch Vũ bước lên một bước, tiến đến sát gần cô. Cô cảm thấy cả người liền nổi da gà.
“Em dâu, em thực sự không đơn giản chút nào nhỉ?”
Trầm Diễm nhíu mày nhìn anh ta.
Cố Dịch Vũ nắm chặt cổ tay cô. Cô cảm thấy có một vật dí ở eo mình. Đó là máy kích điện.
“Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện. Ở đây không thích hợp.”
Nhìn vẻ mặt có vẻ vô hại ấy, cô lại nhớ đến Cố Dịch Triết. Hai anh em anh ta, chẳng khác gì nhau!
Cô nghiến răng, đi theo anh ta rời khỏi sân bay.
Lên xe của Cố Dịch Vũ, anh ta lấy điện thoại của cô.
Chết tiệt!
“Nghe nói em là tiến sĩ dược học.” Anh ta nhếch môi cười, “Một bằng tiến sĩ mà lại không đi làm, chấp nhận làm nội trợ ở nhà. Còn làm giả lý lịch nói bản thân không có bằng cấp.”
Trầm Diễm nghe anh ta nói tiếp.
“Anh đã điều tra quá khứ của em. Nhưng lại có một khoảng trống bốn năm. Một hạt bụi cũng không thể nhìn thấy. Anh thực sự rất tò mò. Bốn năm ấy em rốt cuộc đi đâu, làm gì?”
Cô nhìn về phía trước, không có ý định trả lời.
Cố Dịch Vũ cũng không để ý, tiếp tục nói: “Những ngày này, anh đều theo dõi em. Phát hiện được một điều rất thú vị.” Anh ta quay qua nhìn cô một cái. “Gần đây có rất nhiều người theo dõi em, giống như anh.”
Trầm Diễm không hề ngạc nhiên. Từ khi Hoắc Gia Vọng xuất hiện, cô đã có cảm giác có người theo dõi mình rồi. Nhưng không ngờ Cố Dịch Vũ đã theo dõi cô từ lâu như vậy mà cô lại không phát hiện ra.
Thế mà anh ta còn giỏi hơn đám người xã hội đen chuyên nghiệp kia. Lần sau gặp lại, cô nhất định sẽ mỉa mai Hoắc Gia Vọng.
“Tên họ Hoắc kia là kẻ không đơn giản. Mà em với hắn, trông có vẻ đã quen biết từ trước. Giữa hai người thường xuyên nhắc đến một cái tên. Phó Nghiêm Thành!”
Trong lòng cô giật lên một cái. Những lần nói chuyện của cô và Hoắc Gia Vọng cô đều chỉ nói cho hai người đủ nghe, anh ta cũng không nói quá to. Nếu Cố Dịch Vũ ở gần, cô chắc chắn sẽ phát hiện ra. Anh ta lắp máy nghe lén?
Đúng là một phát hiện mới mẻ.
Người anh chồng này, cô đúng là chưa hiểu được hết.
Cố Dịch Vũ nói tiếp: “Em từng có khoảng thời gian quen biết mấy đại ca xã hội đen này à? Thật thú vị! Phó Nghiêm Thành so với Hoắc Gia Vọng chỉ có hơn không kém. Mặc dù không tìm được bất kì thông tin nào. Nhưng có lần tôi đã nghe thấy cái tên này.”
“Thị trường dầu mỏ Trung Đông.”
Trầm Diễm lúc này liếc mắt nhìn anh ta. Anh ta biết quá nhiều rồi nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.