Chương 15: Đêm xuân 2
Hạnh Bún Bò
24/11/2022
Anh cũng đã không chịu nổi nữa trực tiếp đưa cự long đưa vào huyệt đạo nhỏ bé của cô.
"Bảo bối em thật chặt"
"Aaa..đau"
Tự dưng bị một vật kích thước to lớn chiếm tiện nghi, cảm nhận được nơi đó như bị xé ra không thương tiếc,đau đớn vô cùng.
"Thả lỏng cho anh vào nào"
Anh nhẹ nhàng dụ dỗ cô vợ nhỏ đang bị anh cho nằm dưới thân,anh từ từ đâm vào nơi sâu thẳm trong cô, cảm nhận được màng ngăn cách cuối cùng đã bị xé rách bởi cự long của mình.Anh nhìn xuống nơi giao nhau của hai người một chất lỏng màu đỏ đang chảy ra trên ghế
Phải nói anh không quan trọng chuyện này, nhưng giây phút nhìn thấy dòng máu chảy ra anh đã vui sướng biết bao,anh là người đầu tiên của cô và cũng sẽ là người cuối cùng.Ngay bây giờ sự chiếm hữu của anh đạt đến level max,anh chỉ muốn cô thuộc về anh.
Cô bị anh đưa lên đến đỉnh điểm bao nhiêu lần cũng không biết nữa chỉ biết là cô thoải mái và rất thích cảm giác mà anh mang lại.
Một đêm triền miên,quấn quýt bên nhau từ nay trở đi hai người đã trở thành vợ chồng thật sự.Không biết là anh đã muốn cô hết bao nhiêu lần nữa chỉ biết là cô đã khóc và cầu xin anh rất nhiều đến lúc không chịu nổi mà ngất đi anh mới miễn cưỡng tha cho cô.
Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng len lỏi qua từng ô cửa sổ xe,trong xe vẫn có hai người đang ôm chặt lấy nhau không rời kể cả nơi đó vẫn dính liền từ tối qua đến giồ.Cô mơ màng tỉnh giấc đầu đau như búa bổ, không biết chuyện gì xảy ra đang chuẩn bị đứng dậy thì..
"Áaaaa".
"..."
"Trương Nhất Phong"
"Sao thế?Cho anh ngủ chút nữa đi"
"Anh cái tên.. cái tên biến thái"
Lúc này anh cũng lười biếng mở mắt ra, thấy cô tức giận anh cũng buồn cười, biết thừa cô không hề nhớ chuyện tối qua,anh lại nhìn xuống nơi giao nhau của hai người anh mỉm cười gian tà với cô.
"Em muốn biết chuyện gì đã xảy ra tối qua không?"
"Chuyện gì?Anh..anh giám lợi dụng tôi".
Mới dứt câu anh đã thúc nhẹ phần thân dưới, khiến cô giật mình thì ra hai người vẫn,anh vẫn đang ở trong cô.Cứ thế anh lại thúc đều đều,môi chạm môi hai tay lại bắt đầu xoa nắn hai đồi tuyết.
Cứ thế cô lại bị anh dày vò đến trận trưa.
Khi cô thức dậy đã là buổi chiều,cô khó khăn mở mắt dậy nhìn xung quanh không gian quen thuộc,quay sang bên cạnh đã không còn ai.Cô không biết mình về nhà bằng cách nào mà mình không hay biết.
Cô vặn người bước xuống giường thì..Ôi chao.. Phần thân dưới truyền đến cơn đau không tả nổi, bây giờ cô chỉ hận cái tên nào đó đã hành hạ cô thành bộ dạng này.
Loạng choạng ngã mấy lần cô mới bước vào phòng tắm được.
Tắm xong cô thay bộ đồ thoải mái bước xuống lầu, vừa bước xuống cô đã thấy anh đang ở trong bếp, nấu nướng cái gì đó rất chăm chú.Cô chợt thấy hạnh phúc và vui vẻ lên, thấy anh lúc này thực sự rất đẹp trai cô chỉ muốn giấu cho riêng mình, không muốn bất kỳ một ai có thể nhìn thấy một mặt này của anh.
Như cảm nhận được ánh mắt của cô,anh quay đầu lại cười nhẹ nhàng:"Em dậy rồi à?Sao không ngủ thêm chút nữa".
Cô không trả lời thu lại ánh mắt hồi nãy trở lại dáng vẻ lạnh lùng như mọi khi.
Thấy cô vẫn còn giận,anh chạy lại bên cô hôn chụt lên trán:" Anh xin lỗi, lần sau sẽ 'nhẹ nhàng'".
Cô trừng mắt nhìn anh quát:"Anh còn định có lần sau".
"Bảo bối em thật chặt"
"Aaa..đau"
Tự dưng bị một vật kích thước to lớn chiếm tiện nghi, cảm nhận được nơi đó như bị xé ra không thương tiếc,đau đớn vô cùng.
"Thả lỏng cho anh vào nào"
Anh nhẹ nhàng dụ dỗ cô vợ nhỏ đang bị anh cho nằm dưới thân,anh từ từ đâm vào nơi sâu thẳm trong cô, cảm nhận được màng ngăn cách cuối cùng đã bị xé rách bởi cự long của mình.Anh nhìn xuống nơi giao nhau của hai người một chất lỏng màu đỏ đang chảy ra trên ghế
Phải nói anh không quan trọng chuyện này, nhưng giây phút nhìn thấy dòng máu chảy ra anh đã vui sướng biết bao,anh là người đầu tiên của cô và cũng sẽ là người cuối cùng.Ngay bây giờ sự chiếm hữu của anh đạt đến level max,anh chỉ muốn cô thuộc về anh.
Cô bị anh đưa lên đến đỉnh điểm bao nhiêu lần cũng không biết nữa chỉ biết là cô thoải mái và rất thích cảm giác mà anh mang lại.
Một đêm triền miên,quấn quýt bên nhau từ nay trở đi hai người đã trở thành vợ chồng thật sự.Không biết là anh đã muốn cô hết bao nhiêu lần nữa chỉ biết là cô đã khóc và cầu xin anh rất nhiều đến lúc không chịu nổi mà ngất đi anh mới miễn cưỡng tha cho cô.
Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng len lỏi qua từng ô cửa sổ xe,trong xe vẫn có hai người đang ôm chặt lấy nhau không rời kể cả nơi đó vẫn dính liền từ tối qua đến giồ.Cô mơ màng tỉnh giấc đầu đau như búa bổ, không biết chuyện gì xảy ra đang chuẩn bị đứng dậy thì..
"Áaaaa".
"..."
"Trương Nhất Phong"
"Sao thế?Cho anh ngủ chút nữa đi"
"Anh cái tên.. cái tên biến thái"
Lúc này anh cũng lười biếng mở mắt ra, thấy cô tức giận anh cũng buồn cười, biết thừa cô không hề nhớ chuyện tối qua,anh lại nhìn xuống nơi giao nhau của hai người anh mỉm cười gian tà với cô.
"Em muốn biết chuyện gì đã xảy ra tối qua không?"
"Chuyện gì?Anh..anh giám lợi dụng tôi".
Mới dứt câu anh đã thúc nhẹ phần thân dưới, khiến cô giật mình thì ra hai người vẫn,anh vẫn đang ở trong cô.Cứ thế anh lại thúc đều đều,môi chạm môi hai tay lại bắt đầu xoa nắn hai đồi tuyết.
Cứ thế cô lại bị anh dày vò đến trận trưa.
Khi cô thức dậy đã là buổi chiều,cô khó khăn mở mắt dậy nhìn xung quanh không gian quen thuộc,quay sang bên cạnh đã không còn ai.Cô không biết mình về nhà bằng cách nào mà mình không hay biết.
Cô vặn người bước xuống giường thì..Ôi chao.. Phần thân dưới truyền đến cơn đau không tả nổi, bây giờ cô chỉ hận cái tên nào đó đã hành hạ cô thành bộ dạng này.
Loạng choạng ngã mấy lần cô mới bước vào phòng tắm được.
Tắm xong cô thay bộ đồ thoải mái bước xuống lầu, vừa bước xuống cô đã thấy anh đang ở trong bếp, nấu nướng cái gì đó rất chăm chú.Cô chợt thấy hạnh phúc và vui vẻ lên, thấy anh lúc này thực sự rất đẹp trai cô chỉ muốn giấu cho riêng mình, không muốn bất kỳ một ai có thể nhìn thấy một mặt này của anh.
Như cảm nhận được ánh mắt của cô,anh quay đầu lại cười nhẹ nhàng:"Em dậy rồi à?Sao không ngủ thêm chút nữa".
Cô không trả lời thu lại ánh mắt hồi nãy trở lại dáng vẻ lạnh lùng như mọi khi.
Thấy cô vẫn còn giận,anh chạy lại bên cô hôn chụt lên trán:" Anh xin lỗi, lần sau sẽ 'nhẹ nhàng'".
Cô trừng mắt nhìn anh quát:"Anh còn định có lần sau".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.