Lộc Bảo Ba Tuổi Rưỡi Được Cả Nhà Cưng Chiều
Chương 26:
Phong Thính Ngâm
22/09/2023
Ông cụ nhà họ Trần cũng dốc sức bồi dưỡng cho Trần Nguyệt Kiến, hiện tại cô nhóc đã thành kiểu mẫu của các cô gái nhà giàu!
Vừa nhắc đến Trần Nguyệt Kiến, trên mặt người nhà họ Trần đều vô cùng tự hào.
Trần Nguyệt Kiến nhỏ tuổi nhưng tư duy lại rất trưởng thành, ra khỏi phòng của mẹ mình, cô nhóc lại đi tới thư phòng tìm cha.
"Cha, cha đang bận sao? Con có thể tâm sự với cha không?"
"Cục cưng Nguyệt Nguyệt tới đây, muốn nói chuyện gì vậy?" Trần Hậu Phác thật sự thích Trần Nguyệt Kiến từ tận đáy lòng.
"Mọi người định đối phó với con gái của nhà họ Phương sao? Nhưng dù sao cha và bà Phương cũng là anh em mà?"
"Đây là chuyện của người lớn chúng ta, trẻ con đừng quan tâm."
"Nhưng chẳng phải con gái của nhà họ Phương còn nhỏ hơn con nửa tuổi sao?"
Trần Hậu Phác nhìn cô con gái thông minh quá sớm này, nhất thời không biết giải thích thế nào.
"Chúng ta còn đang bàn bạc, bây giờ chuyện cụ thể như thế còn chưa chắc chắn mà?"
"Vậy cha có ý kiến gì không?"
Trần Nguyệt Kiến hỏi một cách hùng hổ dọa người, vào ngày bé đó xuất viện, cô nhóc thấy bé từ xa, đôi mắt kia của bé trong veo lanh lợi như vậy, rõ ràng chỉ nhỏ hơn mình non nửa tuổi, lại thấp hơn một cái đầu, không biết sao cô nhóc lại không muốn bé ấy bị tổn thương!
"Cha có thể không làm hại bé đó không?"
Trong lòng Trần Hậu Phác có hơi chấn động, ông ta biết Nguyệt Nguyệt không phải người xấu, nhưng cũng không phải người đối xử tốt với mọi người, thế mà cô nhóc lại cầu xin ông tha cho một đứa trẻ chưa từng gặp mặt, quan hệ huyết thống thật sự kỳ diệu như vậy sao?
Nhà họ Phương đã bốn năm không tổ chức bất kỳ bữa tiệc nào, ngay cả hai năm trước sinh nhật năm mươi tuổi của vợ chồng Phương Hải cũng chỉ có cả nhà họ ăn một bữa cơm mà thôi. Còn hai ngày nữa là sinh nhật năm mươi hai tuổi của mẹ Phương, nhà họ Phương quyết định tổ chức lớn, thật ra nguyên nhân chủ yếu là công khai giới thiệu Lộc Bảo ra bên ngoài, con gái của nhà họ Phương đã trở về!
Hai ngày nay con cháu của nhà họ Phương cũng ở nhà, chỉ có cậu tư Phương Vũ Niết và cậu năm Phương Không Thanh chưa trở về. Gần đây Phương Vũ Niết có nhiệm vụ khẩn cấp nên không thể về nước được, Phương Không Thanh là vì thời điểm nghiên cứu mấu chốt nên không thể đi được, nhưng sẽ trở về trước bữa tiệc.
Đa số con cái nhà họ Phương đều thuộc kiểu lạnh lùng, chỉ có cậu ba Phương Tử Cầm và cậu chín Phương Nam Tinh tính tình hoạt bát, bây giờ còn có thêm Lộc Bảo.
Phương Tử Cầm là một diễn viên điện ảnh nổi tiếng, nhưng nghệ danh của anh là Đỗ Nhược, người đời cũng chỉ biết anh là Đỗ Nhược, không có mấy người biết anh Chính là cậu ba của nhà họ Phương, anh vươn ra thế giới là dựa vào thực lực của bản thân, chứ không phải là dựa vào gia đình.
Phương Nam Tinh là người hoạt bát không tim không phổi, cậu cũng rất thông minh và thành tích cũng không tệ, nhưng chỉ là không muốn nỗ lực, tuổi còn nhỏ đã nằm ngửa. Theo cách nói của cậu thì các anh trai đã rất ưu tú, nhà họ Phương lớn như vậy, chẳng lẽ không nuôi nổi cậu sao? Cậu ăn cũng không nhiều dùng cũng chẳng bao nhiêu, cậu chỉ phụ trách làm một con mọt gạo vui vẻ hạnh phúc là được rồi!
Lúc này, Lộc Bảo đang cầm chứng minh thư mà Phương Xuyên Bách làm cho mình vui vẻ không thôi.
"Phương Lộc Trúc, mình tên là Phương Lộc Trúc, mình cũng có tên rồi..."
Bây giờ Lộc Bảo đang líu lo giữa phòng khách, xem nắm tay nhỏ như microphone: "Chào mọi người, mình là Lộc Bảo, tên thật là Phương Lộc Trúc, sau này mọi người cứ gọi mình là bé Lộc Trúc, bây giờ mình sẽ biểu diễn một tài năng cho mọi người, tên là: Rùa đen và thỏ con chạy nắng..."
Bé còn chưa nói xong thì Tiểu Bốc đang ăn vụng chạy vụt ra ngoài, tốc độ cực nhanh khiến người khác líu lưỡi, trong miệng còn ngậm một cái đùi gà!
"Tiểu Bốc, em còn chưa biểu diễn tài năng mà, anh mau quay lại đây, mau quay lại đây!" Bé nói xong thì chạy bước nhỏ đuổi theo Tiểu Bốc bằng đôi chân ngắn của mình.
Việc này chọc cho người nhà họ Phương phá lên cười!
Vừa nhắc đến Trần Nguyệt Kiến, trên mặt người nhà họ Trần đều vô cùng tự hào.
Trần Nguyệt Kiến nhỏ tuổi nhưng tư duy lại rất trưởng thành, ra khỏi phòng của mẹ mình, cô nhóc lại đi tới thư phòng tìm cha.
"Cha, cha đang bận sao? Con có thể tâm sự với cha không?"
"Cục cưng Nguyệt Nguyệt tới đây, muốn nói chuyện gì vậy?" Trần Hậu Phác thật sự thích Trần Nguyệt Kiến từ tận đáy lòng.
"Mọi người định đối phó với con gái của nhà họ Phương sao? Nhưng dù sao cha và bà Phương cũng là anh em mà?"
"Đây là chuyện của người lớn chúng ta, trẻ con đừng quan tâm."
"Nhưng chẳng phải con gái của nhà họ Phương còn nhỏ hơn con nửa tuổi sao?"
Trần Hậu Phác nhìn cô con gái thông minh quá sớm này, nhất thời không biết giải thích thế nào.
"Chúng ta còn đang bàn bạc, bây giờ chuyện cụ thể như thế còn chưa chắc chắn mà?"
"Vậy cha có ý kiến gì không?"
Trần Nguyệt Kiến hỏi một cách hùng hổ dọa người, vào ngày bé đó xuất viện, cô nhóc thấy bé từ xa, đôi mắt kia của bé trong veo lanh lợi như vậy, rõ ràng chỉ nhỏ hơn mình non nửa tuổi, lại thấp hơn một cái đầu, không biết sao cô nhóc lại không muốn bé ấy bị tổn thương!
"Cha có thể không làm hại bé đó không?"
Trong lòng Trần Hậu Phác có hơi chấn động, ông ta biết Nguyệt Nguyệt không phải người xấu, nhưng cũng không phải người đối xử tốt với mọi người, thế mà cô nhóc lại cầu xin ông tha cho một đứa trẻ chưa từng gặp mặt, quan hệ huyết thống thật sự kỳ diệu như vậy sao?
Nhà họ Phương đã bốn năm không tổ chức bất kỳ bữa tiệc nào, ngay cả hai năm trước sinh nhật năm mươi tuổi của vợ chồng Phương Hải cũng chỉ có cả nhà họ ăn một bữa cơm mà thôi. Còn hai ngày nữa là sinh nhật năm mươi hai tuổi của mẹ Phương, nhà họ Phương quyết định tổ chức lớn, thật ra nguyên nhân chủ yếu là công khai giới thiệu Lộc Bảo ra bên ngoài, con gái của nhà họ Phương đã trở về!
Hai ngày nay con cháu của nhà họ Phương cũng ở nhà, chỉ có cậu tư Phương Vũ Niết và cậu năm Phương Không Thanh chưa trở về. Gần đây Phương Vũ Niết có nhiệm vụ khẩn cấp nên không thể về nước được, Phương Không Thanh là vì thời điểm nghiên cứu mấu chốt nên không thể đi được, nhưng sẽ trở về trước bữa tiệc.
Đa số con cái nhà họ Phương đều thuộc kiểu lạnh lùng, chỉ có cậu ba Phương Tử Cầm và cậu chín Phương Nam Tinh tính tình hoạt bát, bây giờ còn có thêm Lộc Bảo.
Phương Tử Cầm là một diễn viên điện ảnh nổi tiếng, nhưng nghệ danh của anh là Đỗ Nhược, người đời cũng chỉ biết anh là Đỗ Nhược, không có mấy người biết anh Chính là cậu ba của nhà họ Phương, anh vươn ra thế giới là dựa vào thực lực của bản thân, chứ không phải là dựa vào gia đình.
Phương Nam Tinh là người hoạt bát không tim không phổi, cậu cũng rất thông minh và thành tích cũng không tệ, nhưng chỉ là không muốn nỗ lực, tuổi còn nhỏ đã nằm ngửa. Theo cách nói của cậu thì các anh trai đã rất ưu tú, nhà họ Phương lớn như vậy, chẳng lẽ không nuôi nổi cậu sao? Cậu ăn cũng không nhiều dùng cũng chẳng bao nhiêu, cậu chỉ phụ trách làm một con mọt gạo vui vẻ hạnh phúc là được rồi!
Lúc này, Lộc Bảo đang cầm chứng minh thư mà Phương Xuyên Bách làm cho mình vui vẻ không thôi.
"Phương Lộc Trúc, mình tên là Phương Lộc Trúc, mình cũng có tên rồi..."
Bây giờ Lộc Bảo đang líu lo giữa phòng khách, xem nắm tay nhỏ như microphone: "Chào mọi người, mình là Lộc Bảo, tên thật là Phương Lộc Trúc, sau này mọi người cứ gọi mình là bé Lộc Trúc, bây giờ mình sẽ biểu diễn một tài năng cho mọi người, tên là: Rùa đen và thỏ con chạy nắng..."
Bé còn chưa nói xong thì Tiểu Bốc đang ăn vụng chạy vụt ra ngoài, tốc độ cực nhanh khiến người khác líu lưỡi, trong miệng còn ngậm một cái đùi gà!
"Tiểu Bốc, em còn chưa biểu diễn tài năng mà, anh mau quay lại đây, mau quay lại đây!" Bé nói xong thì chạy bước nhỏ đuổi theo Tiểu Bốc bằng đôi chân ngắn của mình.
Việc này chọc cho người nhà họ Phương phá lên cười!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.