Chương 2: Thẩm Gia (1)
Rainy
05/05/2024
Tạ Lâm khá ngạc nhiên, theo anh được nghe nói thì mẹ của Đường Mộc Nhi
đã bỏ đi gần hai mươi năm, sao bỗng nhiên lại trở về. Thường thì là do
khó khăn tài chính, phụ huynh đã bỏ con mới trở về tìm sự giúp đỡ nhưng
anh thấy bà vẫn đang sống khá tốt, ít nhất nhìn bên ngoài là vậy. Tạ Lâm nhớ tên bà hình như là Lý Mộng Hàm.
Đường Mộc Nhi hỏi “Mẹ có muốn uống gì không ạ?”
“Cho mẹ chút rượu vang.” Bà nói.
“Dạ, ở đây không có rượu ạ.” Đường Mộc Nhi đáp, thấy Lý Mộng Hàm ngạc nhiên, cô giải thích thêm “Uống rượu là không tốt.”
“Vậy thì cho mẹ cà phê.”
“Thật ra cũng không có cà phê, vì nó đắng lắm ạ.” Đường Mộc Nhi đáp.
“Thế còn trà?”
“Trà sữa có tính không ạ?”
“Thôi, cho nước lọc là được rồi.” Bà bất lực nói.
Thế là Đường Mộc Nhi đem ra ba ly nước lọc. Lý Mộng Hàm uống một hớp nước lấy giọng rồi nói “Để mà nói thật lòng thì mẹ không muốn trở về nơi này tí nào. Nhưng bây giờ thì mẹ chỉ còn cách phải tới đây nhờ vả thôi.”
“Là về chuyện ma quỷ ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi, cô chỉ nghĩ được lý do này.
Mẹ cô gật đầu, bà nói “Đúng, gia đình mới của mẹ vừa mới gặp một số chuyện. Mặc dù chưa chắc được có phải là do hồn ma gây ra không, nhưng mẹ vẫn tới đây để nhờ con tới xác nhận.”
Tạ Lâm không thích người phụ nữ này, anh không hiểu được thái độ của bà. Có vẻ như bà không thấy có lỗi khi đã bỏ đi, bây giờ trở lại như không có chuyện gì. Nếu là anh thì chắc chắn không đồng ý giúp, nhưng anh biết là Đường Mộc Nhi không phải kiểu người tính tới thù riêng, nếu thật sự có một hồn ma, cô nhất định sẽ thanh tẩy nó.
“Mẹ có thể kể chi tiết câu chuyện không ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi.
“Được. Mà để nói trước cho rõ ràng, mẹ không phải nhờ không công. Nếu con giải quyết được vấn đề, chồng của mẹ sẽ chuyển cho con một số tiền lớn. Đừng lo, sẽ có cách hợp thức hóa nó.” Lý Mộng Hàm nói rồi bắt đầu kể. “Trước hết thì mẹ muốn con nắm rõ trước về gia đình này.”
Theo lời kể của Lý Mộng Hàm, đây là gia đình họ Thẩm nổi tiếng giàu có. Người đã đưa gia đình đến sự giàu có này là Thẩm Trí Nguyên, ông đã một tay xây dựng công ty từ một cửa hàng tạp hóa thành một chuỗi cửa hàng khắp cả nước. Riêng tại Vạn Long đã có tới 14 của hàng của ông.
Năm nay ông 74 tuổi, vào 50 năm trước, Thẩm Trí Nguyên kết hôn với người vợ đầu tiên và có một người con là Thẩm Đức ngay sau đó. Ba năm sau, họ lại có đứa con thứ hai là Thẩm Lực, cũng là chồng hiện tại của Lý Mộng Hàm. Vào 38 năm trước, một người phụ nữ mang một đứa trẻ một tuổi tên là Thẩm Phúc tới nói là con của Thẩm Trí Nguyên. Đó là nhân tình của ông. Vợ của Thẩm Trí Nguyên và cô nhân tình hẹn nhau ở ngoài đường để giải quyết bằng bạo lực, không may cả hai bị xe tải tông phải khi đang giằng co. Sau đó ba năm thì ông lại có vợ mới, hai năm nữa thì có thêm một đứa con trai tên là Thẩm Tài. Với bốn đứa con trai, Thẩm Trí Nguyên muốn có thêm một đứa con gái nên năm ông 44 tuổi lại có thêm một người con nữa là Thẩm Mai. Người vợ sau của ông cũng đã qua đời cách đây 20 năm do bệnh ung thư.
Tạ Lâm thầm nghĩ đây đúng là một gia đình phức tạp. Cái tên Thẩm Trí Nguyên anh có biết tới, cũng biết Thẩm Đức và Thẩm Lực là hai giám đốc của tập đoàn họ Thẩm. Có điều hôm nay là lần đầu anh nghe tới đời tư của họ.
“Con hiểu rồi, vậy chuyện ma quỷ gì đã xảy ra ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi.
Lý Mộng Hàm lại nhấp một ngụm nước nhỏ cho thấm giọng rồi nói “Câu chuyện này bắt nguồn từ thái độ kì lạ của Thẩm Đức, anh chồng của mẹ.”
Ánh nhìn của bà chuyển sang một điểm vô định trong không gian, tâm trí dần dần trở lại vài ngày trước đây, khi mọi chuyện bắt đầu. Bà cất giọng kể.
Đó là một ngày họp mặt gia đình, gọi là như vậy nhưng ở gia đình này, đây chỉ là một thủ tục. Người trong nhà vốn không yêu quý gì nhau, năm đứa con của Thẩm Trí Nguyên đều coi nhau như đối thủ tranh giành thừa kế, còn ông cha già của mình thì là một đống tiền đang đếm ngược chờ ngày có được. Bản thân Thẩm Trí Nguyên từ lâu cũng không còn dành tình cảm nhiều đến các con nữa, vì ông đã nhận ra bọn họ chỉ xem mình như một kho tiền.
Thế nhưng các cuộc họp gia đình vẫn đều đặn diễn ra theo ý Thẩm Trí Nguyên, không ai rõ lí do là gì, có lẽ muốn hàn gắn quan hệ gia đình, hoặc đơn giản chỉ là làm cho phải đạo.
Lần này vẫn như mọi khi, cuộc họp được tổ chức rất phô trương. Thiệp mời được gửi đến từng đứa con, cả gia đình sẽ gặp nhau tại nhà ăn tại biệt thự của Thẩm Trí Nguyên.
Như thường lệ, mọi người đều tới đó, không muốn làm phật ý Thẩm Trí Nguyên mà bị mất thừa kế. Vợ chồng của Lý Mộng Hàm tới đó với tâm trạng tương đối dễ chịu, không hề biết rằng sắp xảy ra những chuyện không hay.
Đường Mộc Nhi hỏi “Mẹ có muốn uống gì không ạ?”
“Cho mẹ chút rượu vang.” Bà nói.
“Dạ, ở đây không có rượu ạ.” Đường Mộc Nhi đáp, thấy Lý Mộng Hàm ngạc nhiên, cô giải thích thêm “Uống rượu là không tốt.”
“Vậy thì cho mẹ cà phê.”
“Thật ra cũng không có cà phê, vì nó đắng lắm ạ.” Đường Mộc Nhi đáp.
“Thế còn trà?”
“Trà sữa có tính không ạ?”
“Thôi, cho nước lọc là được rồi.” Bà bất lực nói.
Thế là Đường Mộc Nhi đem ra ba ly nước lọc. Lý Mộng Hàm uống một hớp nước lấy giọng rồi nói “Để mà nói thật lòng thì mẹ không muốn trở về nơi này tí nào. Nhưng bây giờ thì mẹ chỉ còn cách phải tới đây nhờ vả thôi.”
“Là về chuyện ma quỷ ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi, cô chỉ nghĩ được lý do này.
Mẹ cô gật đầu, bà nói “Đúng, gia đình mới của mẹ vừa mới gặp một số chuyện. Mặc dù chưa chắc được có phải là do hồn ma gây ra không, nhưng mẹ vẫn tới đây để nhờ con tới xác nhận.”
Tạ Lâm không thích người phụ nữ này, anh không hiểu được thái độ của bà. Có vẻ như bà không thấy có lỗi khi đã bỏ đi, bây giờ trở lại như không có chuyện gì. Nếu là anh thì chắc chắn không đồng ý giúp, nhưng anh biết là Đường Mộc Nhi không phải kiểu người tính tới thù riêng, nếu thật sự có một hồn ma, cô nhất định sẽ thanh tẩy nó.
“Mẹ có thể kể chi tiết câu chuyện không ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi.
“Được. Mà để nói trước cho rõ ràng, mẹ không phải nhờ không công. Nếu con giải quyết được vấn đề, chồng của mẹ sẽ chuyển cho con một số tiền lớn. Đừng lo, sẽ có cách hợp thức hóa nó.” Lý Mộng Hàm nói rồi bắt đầu kể. “Trước hết thì mẹ muốn con nắm rõ trước về gia đình này.”
Theo lời kể của Lý Mộng Hàm, đây là gia đình họ Thẩm nổi tiếng giàu có. Người đã đưa gia đình đến sự giàu có này là Thẩm Trí Nguyên, ông đã một tay xây dựng công ty từ một cửa hàng tạp hóa thành một chuỗi cửa hàng khắp cả nước. Riêng tại Vạn Long đã có tới 14 của hàng của ông.
Năm nay ông 74 tuổi, vào 50 năm trước, Thẩm Trí Nguyên kết hôn với người vợ đầu tiên và có một người con là Thẩm Đức ngay sau đó. Ba năm sau, họ lại có đứa con thứ hai là Thẩm Lực, cũng là chồng hiện tại của Lý Mộng Hàm. Vào 38 năm trước, một người phụ nữ mang một đứa trẻ một tuổi tên là Thẩm Phúc tới nói là con của Thẩm Trí Nguyên. Đó là nhân tình của ông. Vợ của Thẩm Trí Nguyên và cô nhân tình hẹn nhau ở ngoài đường để giải quyết bằng bạo lực, không may cả hai bị xe tải tông phải khi đang giằng co. Sau đó ba năm thì ông lại có vợ mới, hai năm nữa thì có thêm một đứa con trai tên là Thẩm Tài. Với bốn đứa con trai, Thẩm Trí Nguyên muốn có thêm một đứa con gái nên năm ông 44 tuổi lại có thêm một người con nữa là Thẩm Mai. Người vợ sau của ông cũng đã qua đời cách đây 20 năm do bệnh ung thư.
Tạ Lâm thầm nghĩ đây đúng là một gia đình phức tạp. Cái tên Thẩm Trí Nguyên anh có biết tới, cũng biết Thẩm Đức và Thẩm Lực là hai giám đốc của tập đoàn họ Thẩm. Có điều hôm nay là lần đầu anh nghe tới đời tư của họ.
“Con hiểu rồi, vậy chuyện ma quỷ gì đã xảy ra ạ?” Đường Mộc Nhi hỏi.
Lý Mộng Hàm lại nhấp một ngụm nước nhỏ cho thấm giọng rồi nói “Câu chuyện này bắt nguồn từ thái độ kì lạ của Thẩm Đức, anh chồng của mẹ.”
Ánh nhìn của bà chuyển sang một điểm vô định trong không gian, tâm trí dần dần trở lại vài ngày trước đây, khi mọi chuyện bắt đầu. Bà cất giọng kể.
Đó là một ngày họp mặt gia đình, gọi là như vậy nhưng ở gia đình này, đây chỉ là một thủ tục. Người trong nhà vốn không yêu quý gì nhau, năm đứa con của Thẩm Trí Nguyên đều coi nhau như đối thủ tranh giành thừa kế, còn ông cha già của mình thì là một đống tiền đang đếm ngược chờ ngày có được. Bản thân Thẩm Trí Nguyên từ lâu cũng không còn dành tình cảm nhiều đến các con nữa, vì ông đã nhận ra bọn họ chỉ xem mình như một kho tiền.
Thế nhưng các cuộc họp gia đình vẫn đều đặn diễn ra theo ý Thẩm Trí Nguyên, không ai rõ lí do là gì, có lẽ muốn hàn gắn quan hệ gia đình, hoặc đơn giản chỉ là làm cho phải đạo.
Lần này vẫn như mọi khi, cuộc họp được tổ chức rất phô trương. Thiệp mời được gửi đến từng đứa con, cả gia đình sẽ gặp nhau tại nhà ăn tại biệt thự của Thẩm Trí Nguyên.
Như thường lệ, mọi người đều tới đó, không muốn làm phật ý Thẩm Trí Nguyên mà bị mất thừa kế. Vợ chồng của Lý Mộng Hàm tới đó với tâm trạng tương đối dễ chịu, không hề biết rằng sắp xảy ra những chuyện không hay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.