Chương 56: Âm Mưu Cuộc Chiến
Khánh Dy
18/09/2024
Thủy Long hắn thấy sự hiện diện của Nguyệt thì bỗng ngạc nhiên nói: “Nguyệt tại sao mày lại ở đây không phải mày đi rồi sao?”.
Nguyệt: “Đúng vậy tôi đã đi, chỉ là chưa rời khỏi thành phố này thôi!”.
Thủy Long: “Ý mày là gì? Với lại tại sao khi nãy mày lại bảo vệ người của băng Nghĩa Hải hả?”.
Nguyệt: “Hay là để tao kể cho mày nghe một câu chuyện rồi mày sẽ biết lý do vì sao tao lại làm như vậy”.
Sự việc kể về một năm về trước, sau khi nhảy xuống sông trốn thoát được Nhật thì Nguyệt đã bị trôi đến một con sông bên ngoài thành phố Tội Ác.
Cơ thể hắn lúc này ước sũng và nói: “Đáng ghét thật, lội nãy giờ không tìm thấy đống báu vật chắc bị trôi đi mất tiêu rồi”.
Sau đó hắn liền nghe hai tiếng nói lạ, thì ra là có hai vợ chồng đang đứng bên bờ sông nói chuyện.
Người vợ: “Anh à dạo này buôn bán ế ẩm quá!”.
Người chồng: “Ừ, tiền học thằng con thì càng ngày càng nhiều mà cũng may là có chị gái của nó giúp đỡ đi làm nếu không thì không biết như thế nào nữa!”.
Người vợ liền nhìn xuống mặt đất thì cô liền thấy một đồng xu và nói: “Anh à ở đây có một đồng xu nè”.
Người chồng: “Chỉ là một đồng xu thôi mà có gì đâu mà xem!”.
Người vợ: “Anh nói cũng đúng chắc là đồng xu của ai đó làm rớt thôi đáng bao nhiêu tiền chứ!”.
Cô liền khom người xuống cầm viên đá dưới lên nói: “Phải chi đồng xu này là vàng thì hay biết mấy”.
Người chồng: “Thôi nào em đừng có mơ mộng nữa, cũng sắp tối rồi ta về nhà thôi về nhà rồi muốn mơ gì thì mơ”.
Đột nhiên cô vợ liền la lên nói: “Á…á…á, anh xem nè là vàng thiệt đó, đồng xu này biến ra vàng thiệt đó”.
Người chồng quay lại nói: “Trên đời này làm gì có chuyện ảo ma đó được chứ?”.
Người vợ liền đưa tay ra cho chồng mình xem và nói: “Anh xem đi nè em không nói xạo đâu, lúc nãy là viên đá nhưng mà bây giờ nó đã biến thành vàng thật rồi nè”.
Người chồng liền ngạc nhiên và dùng tay tát thật mạnh vào mặt nói: “Bụp…bụp…bụp, đúng rồi đúng là không phải mơ, nào em làm lại thử xem sao có phải là thật không?”.
Cô vợ liền làm lại thêm một lần nữa và đúng là không phải là mơ, những viên đá cô cầm trên tay đều được cô biến thành vàng.
Người vợ: “Lần này đúng là chúng ta giàu to rồi”.
Nguyệt khi này đứng ở một góc mỉm cười nói: “Cuối cùng mình cũng tìm được một cái đầu tiên rồi”.
Nhưng mà bỗng nhiên một kẻ kỳ lạ xuất hiện dùng súng bắn liên tiếp vào người vợ: “Pằng…pằng…pằng”.
Người chồng sau khi thấy vợ mình gục ngã trước mặt mình anh liền la lớn lên: “Bà xã, thằng kia mày là thằng nào, sao mày dám bắn vợ tao hả?”.
Thì ra kẻ bắn đó chính là Dương hắn nói: “Không ngờ trên thế giới này lại tồn tại thứ kỳ lạ như vậy!”.
Người chồng liền tức giận nói: “Mày là thằng nào sao mày lại giết vợ tao hả?”.
Dương: “Thứ tao muốn là đồng xu mà tụi bây đang cầm trên tay kia kìa”.
Người chồng: “Nếu mày muốn nó tụi tao sẽ đưa cho mày mắc gì mày phải giết người chứ?”.
Dương: “Những kẻ biết được sự hiện diện của đồng xu này đều phải chết, trừ khi người đó là người tao tin tưởng mà thôi”.
Nói xong Dương ngay lập tức bắn một viên đạn vào đầu người chồng khiến anh ngã ra đất và chết.
Dương đi lại xác của hai người bọn họ lấy đồng xu và rời đi, lúc này Nguyệt cũng đứng và chứng kiến tất cả.
Sau khi bị cướp mất đồng xu một cách vô lý hắn rất tức giận và nói: “Chết tiệt lội thấy bà nội mới kiếm được một món, vậy mà lại bị cướp mất”.
“Tên này còn có súng nữa chắc chắn không phải là một kẻ tốt đẹp gì rồi, phải đi theo tìm hiểu rồi tìm cách lấy đồng xu mới được!”.
Sau khi điều tra xong kẻ cướp đi báu vật và biết được hắn là đại ca của một băng xã hội đen khét tiếng, thì Nguyệt quyết định quay về tìm hiểu về gia đình của hai vợ chồng bị giết hại.
Lúc này gia đình họ đang tổ chức đám ma cho hai vợ chồng, bên cạnh là người con trai và cũng chính là Duy khi này hắn vừa đủ 18 tuổi.
Duy hắn còn một người chị gái nữa nhưng đã phải đi làm xa nên không thể liên lạc được để về đưa tiễn hai vợ chồng.
Khi này trời đã tối Duy hắn ngồi một mình vừa khóc buồn bã nói: “Bố và mẹ đã nói là sống tới tụi con tới già mà tại sao lại đi sớm như vậy chứ, tụi con vẫn chưa kịp trả hiếu cho hai người mà”.
Khi này Nguyệt liền đi vào và nói: “Cậu có muốn biết cái chết của bố mẹ cậu như thế nào không?”.
Duy hắn liền đứng dậy nói: “Anh là ai? Anh biết tại sao họ chết à?”.
“Ai là người đã bắn chết họ, trước giờ họ đâu có kết oán với ai đâu chứ!”.
Sau đó Nguyệt liền kể hết mọi chuyện cho Duy nghe, hắn liền tức giận nói: “Đáng ghét chỉ vì một đồng xu mà mà tên khốn đó giết người, có phải không vậy!”.
Nguyệt: “Nhưng đó không phải là một đồng xu bình thường, nó là đồng xu có năng lực biến mọi thứ trên thế giới này thành những vật chất kim loại”.
“Chỉ cần sở hữu nó thì người đó có thể biến mọi thứ trở thành vàng hay bạc tùy vào người đó muốn”.
Duy: “Trên đời này cũng có thứ như vậy sao?”.
Nguyệt: “Đúng vậy thế giới này vốn rộng lớn mà chuyện gì cũng có thể xảy ra hết”.
Duy: “Vậy bây giờ anh tính làm gì để giúp tôi trả thù cho họ?”.
Nguyệt: “Về việc này thì thật sự rất khó, bởi vì kẻ chúng ta đối mặt là đại ca của một băng nhóm xã hội đen trong thành phố, nên cần phải tính toán kỹ lưỡng”.
Duy: “Tính toán tôi không thể đợi lâu được nữa tôi phải cầm dao đi giết tên khốn đó”.
Nguyệt: “Nè bình tĩnh lại nếu cậu ngu ngốc đi như vậy sẽ không trả thù được đâu”.
Duy hắn tức giận nói: “Vậy anh bắt tôi phải làm gì đây chờ mãi à, lỡ như hắn trốn mất thì sao đây hả?”.
Nguyệt: “Không cần phải sợ tôi đã có kế hoạch rồi chỉ cần cậu làm theo những gì tôi bảo thì chắc chắn tên đó không thoát được đâu”.
Nguyệt: “Đúng vậy tôi đã đi, chỉ là chưa rời khỏi thành phố này thôi!”.
Thủy Long: “Ý mày là gì? Với lại tại sao khi nãy mày lại bảo vệ người của băng Nghĩa Hải hả?”.
Nguyệt: “Hay là để tao kể cho mày nghe một câu chuyện rồi mày sẽ biết lý do vì sao tao lại làm như vậy”.
Sự việc kể về một năm về trước, sau khi nhảy xuống sông trốn thoát được Nhật thì Nguyệt đã bị trôi đến một con sông bên ngoài thành phố Tội Ác.
Cơ thể hắn lúc này ước sũng và nói: “Đáng ghét thật, lội nãy giờ không tìm thấy đống báu vật chắc bị trôi đi mất tiêu rồi”.
Sau đó hắn liền nghe hai tiếng nói lạ, thì ra là có hai vợ chồng đang đứng bên bờ sông nói chuyện.
Người vợ: “Anh à dạo này buôn bán ế ẩm quá!”.
Người chồng: “Ừ, tiền học thằng con thì càng ngày càng nhiều mà cũng may là có chị gái của nó giúp đỡ đi làm nếu không thì không biết như thế nào nữa!”.
Người vợ liền nhìn xuống mặt đất thì cô liền thấy một đồng xu và nói: “Anh à ở đây có một đồng xu nè”.
Người chồng: “Chỉ là một đồng xu thôi mà có gì đâu mà xem!”.
Người vợ: “Anh nói cũng đúng chắc là đồng xu của ai đó làm rớt thôi đáng bao nhiêu tiền chứ!”.
Cô liền khom người xuống cầm viên đá dưới lên nói: “Phải chi đồng xu này là vàng thì hay biết mấy”.
Người chồng: “Thôi nào em đừng có mơ mộng nữa, cũng sắp tối rồi ta về nhà thôi về nhà rồi muốn mơ gì thì mơ”.
Đột nhiên cô vợ liền la lên nói: “Á…á…á, anh xem nè là vàng thiệt đó, đồng xu này biến ra vàng thiệt đó”.
Người chồng quay lại nói: “Trên đời này làm gì có chuyện ảo ma đó được chứ?”.
Người vợ liền đưa tay ra cho chồng mình xem và nói: “Anh xem đi nè em không nói xạo đâu, lúc nãy là viên đá nhưng mà bây giờ nó đã biến thành vàng thật rồi nè”.
Người chồng liền ngạc nhiên và dùng tay tát thật mạnh vào mặt nói: “Bụp…bụp…bụp, đúng rồi đúng là không phải mơ, nào em làm lại thử xem sao có phải là thật không?”.
Cô vợ liền làm lại thêm một lần nữa và đúng là không phải là mơ, những viên đá cô cầm trên tay đều được cô biến thành vàng.
Người vợ: “Lần này đúng là chúng ta giàu to rồi”.
Nguyệt khi này đứng ở một góc mỉm cười nói: “Cuối cùng mình cũng tìm được một cái đầu tiên rồi”.
Nhưng mà bỗng nhiên một kẻ kỳ lạ xuất hiện dùng súng bắn liên tiếp vào người vợ: “Pằng…pằng…pằng”.
Người chồng sau khi thấy vợ mình gục ngã trước mặt mình anh liền la lớn lên: “Bà xã, thằng kia mày là thằng nào, sao mày dám bắn vợ tao hả?”.
Thì ra kẻ bắn đó chính là Dương hắn nói: “Không ngờ trên thế giới này lại tồn tại thứ kỳ lạ như vậy!”.
Người chồng liền tức giận nói: “Mày là thằng nào sao mày lại giết vợ tao hả?”.
Dương: “Thứ tao muốn là đồng xu mà tụi bây đang cầm trên tay kia kìa”.
Người chồng: “Nếu mày muốn nó tụi tao sẽ đưa cho mày mắc gì mày phải giết người chứ?”.
Dương: “Những kẻ biết được sự hiện diện của đồng xu này đều phải chết, trừ khi người đó là người tao tin tưởng mà thôi”.
Nói xong Dương ngay lập tức bắn một viên đạn vào đầu người chồng khiến anh ngã ra đất và chết.
Dương đi lại xác của hai người bọn họ lấy đồng xu và rời đi, lúc này Nguyệt cũng đứng và chứng kiến tất cả.
Sau khi bị cướp mất đồng xu một cách vô lý hắn rất tức giận và nói: “Chết tiệt lội thấy bà nội mới kiếm được một món, vậy mà lại bị cướp mất”.
“Tên này còn có súng nữa chắc chắn không phải là một kẻ tốt đẹp gì rồi, phải đi theo tìm hiểu rồi tìm cách lấy đồng xu mới được!”.
Sau khi điều tra xong kẻ cướp đi báu vật và biết được hắn là đại ca của một băng xã hội đen khét tiếng, thì Nguyệt quyết định quay về tìm hiểu về gia đình của hai vợ chồng bị giết hại.
Lúc này gia đình họ đang tổ chức đám ma cho hai vợ chồng, bên cạnh là người con trai và cũng chính là Duy khi này hắn vừa đủ 18 tuổi.
Duy hắn còn một người chị gái nữa nhưng đã phải đi làm xa nên không thể liên lạc được để về đưa tiễn hai vợ chồng.
Khi này trời đã tối Duy hắn ngồi một mình vừa khóc buồn bã nói: “Bố và mẹ đã nói là sống tới tụi con tới già mà tại sao lại đi sớm như vậy chứ, tụi con vẫn chưa kịp trả hiếu cho hai người mà”.
Khi này Nguyệt liền đi vào và nói: “Cậu có muốn biết cái chết của bố mẹ cậu như thế nào không?”.
Duy hắn liền đứng dậy nói: “Anh là ai? Anh biết tại sao họ chết à?”.
“Ai là người đã bắn chết họ, trước giờ họ đâu có kết oán với ai đâu chứ!”.
Sau đó Nguyệt liền kể hết mọi chuyện cho Duy nghe, hắn liền tức giận nói: “Đáng ghét chỉ vì một đồng xu mà mà tên khốn đó giết người, có phải không vậy!”.
Nguyệt: “Nhưng đó không phải là một đồng xu bình thường, nó là đồng xu có năng lực biến mọi thứ trên thế giới này thành những vật chất kim loại”.
“Chỉ cần sở hữu nó thì người đó có thể biến mọi thứ trở thành vàng hay bạc tùy vào người đó muốn”.
Duy: “Trên đời này cũng có thứ như vậy sao?”.
Nguyệt: “Đúng vậy thế giới này vốn rộng lớn mà chuyện gì cũng có thể xảy ra hết”.
Duy: “Vậy bây giờ anh tính làm gì để giúp tôi trả thù cho họ?”.
Nguyệt: “Về việc này thì thật sự rất khó, bởi vì kẻ chúng ta đối mặt là đại ca của một băng nhóm xã hội đen trong thành phố, nên cần phải tính toán kỹ lưỡng”.
Duy: “Tính toán tôi không thể đợi lâu được nữa tôi phải cầm dao đi giết tên khốn đó”.
Nguyệt: “Nè bình tĩnh lại nếu cậu ngu ngốc đi như vậy sẽ không trả thù được đâu”.
Duy hắn tức giận nói: “Vậy anh bắt tôi phải làm gì đây chờ mãi à, lỡ như hắn trốn mất thì sao đây hả?”.
Nguyệt: “Không cần phải sợ tôi đã có kế hoạch rồi chỉ cần cậu làm theo những gì tôi bảo thì chắc chắn tên đó không thoát được đâu”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.