Chương 55: Mãi Là Anh Em
Khánh Dy
10/09/2024
Sau khi may mắn thoát khỏi vụ nổ Dương lập tức đứng dậy, dùng súng bắn liên tiếp đến chổ Thủy Long.
Thủy Long lập tức chạy và né đi những viên đạn tấn công mình.
Dương thấy tình hình không ổn hắn liền nhanh chóng kêu Duy cùng hắn chạy bộ sang đường khác để thoát thân.
Vừa chạy Dương vừa gọi điện thoại cho Dao nói: “Alo, tao cần mày cản bọn bám theo tao lại thấy thằng nào cứ bắn thằng đó nghe rõ chưa?”.
Dao: “Em hiểu rồi đại ca”.
Lúc này Thủy Long đang núp một góc thì Hỏa Long liền gọi điện thoại cho hắn và nói: “Alo, sao chú còn chưa đi nữa mà còn quay về đây nữa vậy?”.
Thủy Long: “Em không thể vì chuyện cá nhân mà bỏ anh em của mình được!”.
Hỏa Long: “Nhưng ở đây chú sẽ gặp nguy hiểm đấy đồ ngốc!”.
Thủy Long: “Em biết chứ nhưng mà đây là mệnh lệnh của cô ấy, em không thể cãi lại được”.
Hỏa Long: “Ý mày là sao hả?”.
Thủy Long: “Cô ấy đã biết mọi chuyện rồi, cô ấy nói em cứ đi giải quyết việc của em đi, cô ấy sẽ chờ em quay trở về”.
“Và em cũng đã hứa là sẽ an toàn trở về với cô ấy rồi, nên em chắc chắn sẽ không sao đâu”.
Hỏa Long: “Thiệt tình vậy nhớ cẩn thận đó, mà có sát thủ bắn tỉa chú khoan ra ngoài đã, tao sẽ cho người giải quyết nó”.
“Kim Long chú chắc biết được vị trí của nó rồi chứ”.
Kim Long: “Em biết rồi, em sẽ đánh lạc hướng nó hai người tranh thủ mà chạy khỏi đây đi”.
Nhanh chóng ngay trong xe của hai anh em, liền quăng ra một trái bom khói phủ khói xung quanh chiếc xe của họ.
Ngay lập tức Hỏa Long liền từ trong đám khói chạy ra ngoài, còn Dao thì đang từ phía trên cao một ngọn đồi ngắm xuống chuẩn bị bắn.
Bỗng nhiên một viên đạn từ xa bay đến bắn trúng vào cây súng của hắn khiến hắn giật mình và núp xuống.
Người bắn viên đạn đó là Kim Long, hắn dùng một cây súng bắn tỉa và bắn từ dưới núi lên.
Kim Long liền mỉm cười nói: “Đừng tưởng chỉ có băng tụi bây mới có người biết dùng súng bắn tỉa chứ, tao đây cũng là cao thủ dùng súng bắn tỉa đó”.
Thủy Long sau khi thấy tình hình ổn định thì liền quyết định chạy và đuổi theo tên Dương và Duy.
Dao sau khi bị tấn công thì đang núp và mỉm cười nói: “Ha…ha…ha, không ngờ bên băng nhóm của tụi nó cũng có một cao thủ bắn tỉa”.
“Mà bắn từ phía dưới lên tới đây coi bộ tên này cũng không phải dạng vừa rồi, coi ra mọi việc để đại ca tự xử lý rồi”.
Khi này Dương và Duy thì đang trên đường chạy bộ về địa bàn thì có một cuộc gọi đến và đó là Dao nói: “Alo, đại ca bên anh tự xử đi nhé có người đã cản em rồi em không giúp hai người được rồi”.
Dương: “Được rồi tao hiểu rồi mày xử thằng đó xong thì qua đây hỗ trợ tao”.
Dao: “Được nhưng em cũng không chắc là nhanh đâu đó”.
Duy hắn liền hỏi: “Có chuyện gì vậy đại ca”.
Dương: “Dao nó không cản được chúng nữa nên chúng ta cần phải chuẩn bị tinh thần đi”.
Đột nhiên từ xa một chiếc mô tô liền chạy đến xả súng liên tục vào Dương và Duy.
Dương thấy thế cũng liền nhanh tay dùng súng bắn về phía chiếc mô tô đang chạy đến.
Ngay lập tức từ xa Thủy Long cũng đến và dùng súng bắn đến chỗ của Dương và Duy.
Hai bên nổ súng quyết liệt không ai chịu thua ai, một hồi sau thì cả bốn người đều không còn đạn.
Nhanh chóng Duy hắn lao thẳng tới chỗ của Thủy Long và nói: “Đại ca anh mau mau chạy đi em cản tên khốn này cho”.
Dương thấy thế nên cũng để Duy ở lại và nói: “Cẩn thận đó”.
Thấy Dương tiếp tục bỏ chạy Hỏa Long cũng liền lái xe mô tô đuổi theo.
Chạy một hồi thì Hỏa Long hắn liền không thấy tung tích của Dương đâu nữa, bỗng nhiên từ trong một cái cây, một cây gậy đập thẳng vào người khiến Hỏa Long lập tức từ trên xe bay thẳng xuống đất.
Hỏa Long hắn đau đớn ngồi dậy nói: “Thằng khốn dám chơi lén à!”.
Dương từ từ bước ra nói: “Ra giang hồ chơi như nào không quan trọng quan trọng là đạt được mục đích, phải không hả?”.
Hỏa Long: “Được lắm phải gặp đối thủ manh như mày thì thắng nó mới thú vị chứ phải không hả”.
Đến với cuộc chiến của Thủy Long và Duy cả hai đều đang lao vào nhau đánh đấm quyết liệt.
Nhưng mà người đang dần dần bất lợi là Duy, Thủy Long liền nói: “Mặc dù từ trước giờ tao không thích đánh nhau cho lắm, nhưng mà trong bốn anh em bọn tao, tao là người mạnh thứ hai đó”.
“Trước giờ chưa một trận tay đôi nào mà tao thua cả”.
Duy cười mỉm nói: “Vậy sao nhưng mà mày tự tin hơi quá rồi đó, mày nhìn đằng sau đi”.
Thủy Long ngay lập tức nhìn ra đằng sau mình và một kẻ trùm mặt kỳ lạ xuất hiện.
Thủy Long liền cười mỉm nói: “Thì ra là kêu thêm người à, nhưng mà nhiêu đây tao cũng không sợ đâu”.
“Lên một lượt cũng được”.
Tên trùm mặt liền nói: “Cậu đi trước đi tên này cứ để tôi”.
Duy nhanh chóng bỏ đi và để Thủy Long cùng tên trùm mặt ở lại với nhau.
Sau đó hắn liền bỏ mũ trùm của mình ra, thì gương mặt của hắn hiện ra thì đó là Nguyệt hắn đã trở lại.
Thủy Long lập tức chạy và né đi những viên đạn tấn công mình.
Dương thấy tình hình không ổn hắn liền nhanh chóng kêu Duy cùng hắn chạy bộ sang đường khác để thoát thân.
Vừa chạy Dương vừa gọi điện thoại cho Dao nói: “Alo, tao cần mày cản bọn bám theo tao lại thấy thằng nào cứ bắn thằng đó nghe rõ chưa?”.
Dao: “Em hiểu rồi đại ca”.
Lúc này Thủy Long đang núp một góc thì Hỏa Long liền gọi điện thoại cho hắn và nói: “Alo, sao chú còn chưa đi nữa mà còn quay về đây nữa vậy?”.
Thủy Long: “Em không thể vì chuyện cá nhân mà bỏ anh em của mình được!”.
Hỏa Long: “Nhưng ở đây chú sẽ gặp nguy hiểm đấy đồ ngốc!”.
Thủy Long: “Em biết chứ nhưng mà đây là mệnh lệnh của cô ấy, em không thể cãi lại được”.
Hỏa Long: “Ý mày là sao hả?”.
Thủy Long: “Cô ấy đã biết mọi chuyện rồi, cô ấy nói em cứ đi giải quyết việc của em đi, cô ấy sẽ chờ em quay trở về”.
“Và em cũng đã hứa là sẽ an toàn trở về với cô ấy rồi, nên em chắc chắn sẽ không sao đâu”.
Hỏa Long: “Thiệt tình vậy nhớ cẩn thận đó, mà có sát thủ bắn tỉa chú khoan ra ngoài đã, tao sẽ cho người giải quyết nó”.
“Kim Long chú chắc biết được vị trí của nó rồi chứ”.
Kim Long: “Em biết rồi, em sẽ đánh lạc hướng nó hai người tranh thủ mà chạy khỏi đây đi”.
Nhanh chóng ngay trong xe của hai anh em, liền quăng ra một trái bom khói phủ khói xung quanh chiếc xe của họ.
Ngay lập tức Hỏa Long liền từ trong đám khói chạy ra ngoài, còn Dao thì đang từ phía trên cao một ngọn đồi ngắm xuống chuẩn bị bắn.
Bỗng nhiên một viên đạn từ xa bay đến bắn trúng vào cây súng của hắn khiến hắn giật mình và núp xuống.
Người bắn viên đạn đó là Kim Long, hắn dùng một cây súng bắn tỉa và bắn từ dưới núi lên.
Kim Long liền mỉm cười nói: “Đừng tưởng chỉ có băng tụi bây mới có người biết dùng súng bắn tỉa chứ, tao đây cũng là cao thủ dùng súng bắn tỉa đó”.
Thủy Long sau khi thấy tình hình ổn định thì liền quyết định chạy và đuổi theo tên Dương và Duy.
Dao sau khi bị tấn công thì đang núp và mỉm cười nói: “Ha…ha…ha, không ngờ bên băng nhóm của tụi nó cũng có một cao thủ bắn tỉa”.
“Mà bắn từ phía dưới lên tới đây coi bộ tên này cũng không phải dạng vừa rồi, coi ra mọi việc để đại ca tự xử lý rồi”.
Khi này Dương và Duy thì đang trên đường chạy bộ về địa bàn thì có một cuộc gọi đến và đó là Dao nói: “Alo, đại ca bên anh tự xử đi nhé có người đã cản em rồi em không giúp hai người được rồi”.
Dương: “Được rồi tao hiểu rồi mày xử thằng đó xong thì qua đây hỗ trợ tao”.
Dao: “Được nhưng em cũng không chắc là nhanh đâu đó”.
Duy hắn liền hỏi: “Có chuyện gì vậy đại ca”.
Dương: “Dao nó không cản được chúng nữa nên chúng ta cần phải chuẩn bị tinh thần đi”.
Đột nhiên từ xa một chiếc mô tô liền chạy đến xả súng liên tục vào Dương và Duy.
Dương thấy thế cũng liền nhanh tay dùng súng bắn về phía chiếc mô tô đang chạy đến.
Ngay lập tức từ xa Thủy Long cũng đến và dùng súng bắn đến chỗ của Dương và Duy.
Hai bên nổ súng quyết liệt không ai chịu thua ai, một hồi sau thì cả bốn người đều không còn đạn.
Nhanh chóng Duy hắn lao thẳng tới chỗ của Thủy Long và nói: “Đại ca anh mau mau chạy đi em cản tên khốn này cho”.
Dương thấy thế nên cũng để Duy ở lại và nói: “Cẩn thận đó”.
Thấy Dương tiếp tục bỏ chạy Hỏa Long cũng liền lái xe mô tô đuổi theo.
Chạy một hồi thì Hỏa Long hắn liền không thấy tung tích của Dương đâu nữa, bỗng nhiên từ trong một cái cây, một cây gậy đập thẳng vào người khiến Hỏa Long lập tức từ trên xe bay thẳng xuống đất.
Hỏa Long hắn đau đớn ngồi dậy nói: “Thằng khốn dám chơi lén à!”.
Dương từ từ bước ra nói: “Ra giang hồ chơi như nào không quan trọng quan trọng là đạt được mục đích, phải không hả?”.
Hỏa Long: “Được lắm phải gặp đối thủ manh như mày thì thắng nó mới thú vị chứ phải không hả”.
Đến với cuộc chiến của Thủy Long và Duy cả hai đều đang lao vào nhau đánh đấm quyết liệt.
Nhưng mà người đang dần dần bất lợi là Duy, Thủy Long liền nói: “Mặc dù từ trước giờ tao không thích đánh nhau cho lắm, nhưng mà trong bốn anh em bọn tao, tao là người mạnh thứ hai đó”.
“Trước giờ chưa một trận tay đôi nào mà tao thua cả”.
Duy cười mỉm nói: “Vậy sao nhưng mà mày tự tin hơi quá rồi đó, mày nhìn đằng sau đi”.
Thủy Long ngay lập tức nhìn ra đằng sau mình và một kẻ trùm mặt kỳ lạ xuất hiện.
Thủy Long liền cười mỉm nói: “Thì ra là kêu thêm người à, nhưng mà nhiêu đây tao cũng không sợ đâu”.
“Lên một lượt cũng được”.
Tên trùm mặt liền nói: “Cậu đi trước đi tên này cứ để tôi”.
Duy nhanh chóng bỏ đi và để Thủy Long cùng tên trùm mặt ở lại với nhau.
Sau đó hắn liền bỏ mũ trùm của mình ra, thì gương mặt của hắn hiện ra thì đó là Nguyệt hắn đã trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.