Chương 28: Bẫy Đầm Lầy
Khánh Dy
08/05/2024
Khi này Đại Lực đã gặp lại Long, người năm xưa mà hắn đã đụng độ trong một lần đấu tay đôi, trong cái ngày mà tội ác của chúng bị vạch trần.
Lúc này Long nhìn vào Đại Lực và nói: “Xem ra việc xuất hiện của tao ở đây không khiến mày bất ngờ thì phải”.
Đại Lực liền cười nhếch mép nói: “Bao nhiêu chuyện các người làm với nhóm của chúng tôi, thì chỉ có những thằng ngu mới không nhận ra là các người làm mà thôi”.
Long: “Ồ thì ra tụi bây cũng đã biết rồi à! Nhưng mà dù tụi bây có biết cũng muộn rồi, năm người tụi bây, bây giờ chỉ còn 2 thôi làm sao mà đấu lại với tụi tao”.
Đại Lực: “Không đấu thì làm sao mà biết được”.
Khi này Long liền dùng tay mình chỉ ra phía đằng sau lưng của mình và nói: “Mày nhìn đằng sau tao mày có thấy ai không”.
Đại Lực liền nhìn phía sau Long và thấy Nhân khi này còn sống và đang bị trói rồi bất ngờ la to nói: “Nhân thì ra mày còn sống à! Còn thằng Kim đâu rồi nó còn sống chứ”.
Long: “Nói đủ rồi hay là giờ tính chuyện của ta đi ha”.
Đại Lực: “Ý mày là muốn tính chuyện gì hả?”.
Long: “Khi xưa tao với mày không phải đã từng có một cuộc đấu tay đôi sao! Khi đó ta vẫn chưa phân thắng bại, nên hôm nay tao muốn đấu lại một lần nữa”.
Đại Lực bực tức nói: “Tại sao tôi phải đấu với ông kia chứ?”.
Long: “Đơn giản vì nếu thắng tao thì mày có thể cứu bạn mày về”.
Đại Lực: “Ông nói thật chứ!”.
Long: “Đương nhiên là thật rồi tao đã nói là sẽ giữ lời”.
Đại Lực: “Được quyết định vậy đi nếu tôi thắng ông phải thả cậu ấy ra, còn nếu tôi thua thì tùy các người xử lý”.
Nói xong cả hai liền lao vào nhau và đọ sức, khi này cả hai người họ đều ngang tài ngang sức.
Đại Lực liền dùng chân và đá thật mạnh vào người của Long, còn Long thì đã nhanh tay nắm lấy chân của Lực rồi quật ngã hắn xuống đất.
Khi này Đại Lực đang bị yếu thế trước Long, Long khi thấy mình đang có lợi thì anh liền dùng tay đấm liên tiếp mặt của Lực, khiến hắn chỉ biết dùng tay ôm mặt phòng thủ.
Cũng vì dùng lực quá nhiều nên đấm một hồi bỗng nhiên vết thương cũ của Long bỗng tái phát, khi này Lực liền thấy sức mà Long đấm mình ngày càng yếu đi.
Hắn liền lợi dụng thời cơ Long không đề ý và dùng chân đạp một phát khiến Long bị văng ra xa, sau đó hắn nhanh chân chạy đến tấn công dồn dập vào mặt của Long.
Khi này Long cũng dùng hai tay của mình để đỡ mặt nhưng do vết thương ngày càng đau, nên anh cũng không thể đỡ thêm được nữa và đã bị Lực đấm một phát vào mặt khiến anh gục ngã.
Và cuối cùng người chiến thắng là Đại Lực, hắn đứng dậy nói: “Tôi thắng rồi anh phải giữ lời hứa đó, Nhân tao đến cứu mày đây”.
Khi này Đại Lực liền vui mừng chạy đến chỗ của bạn mình nhưng không ngờ vì một chút sơ suất đã dính bẫy của họ.
Hắn bị dính vào một cái bẫy đầm lầy được Nguyệt chuẩn bị sẵn, khi này ba người còn lại liền đi ra hét lớn: “Cuối cùng thì mày cũng bị dính bẫy rồi ha”.
Đại Lực liền tức tối: “Bọn bỉ ổi nói không giữ lời, tụi bây nói là khi tao thắng sẽ tha người kia mà sao bây còn nuốt lời hả”.
Phụng liền đi tới nở một nụ cười quỷ dị nói: “Thì đúng là có hứa là mày thắng thì sẽ tha người mà, nhưng người hứa là chồng tao chứ tao không có hứa nên lời hứa này vô hiệu đối với tao ha…ha…ha”.
“Với lại tụi tao phải đưa ra điều kiện như vậy mày mới không để ý tới cái bẫy của tụi tao chứ phải không hả”.
Đại Lực: “Bọn khốn tụi bây nhất định sẽ chết không yên đâu”.
Phụng liền tức giận nói: “Kẻ chết không yên là tụi bây mới đúng, tụi bây làm chết con tao mà bây giờ tụi bây con nói như mình là người bị hại nữa à!”.
“Cho tụi bây sống được tới giờ này là may cho tụi bây lắm rồi, đáng lý ra tụi bây phải chết sớm hơn bây giờ nữa kìa”.
Khi này Long bước đến dùng một sợi dây thừng được buộc sẵn một vòng tròn rồi đem đeo vào cổ của Đại Lực nói: “Với sợi dây này dù mày có chìm xuống sâu dưới cái hố đầm lấy, tao vẫn có thể kéo xác mày lên để làm nghi lễ”.
Đại Lực khi này trong cơn tuyệt vọng liếc mắt lên nhìn những người hại mình nói một câu câm phẫn: “Nhất định cái nghi lễ của tụi bây sớm muộn gì cũng sẽ có người chặn lại thôi, tụi bây sẽ không được như ý đâu”.
Nói xong câu cuối cùng thì toàn bộ thân xác của Đại Lực liền bị chìm xuống hố đầm lầy.
Lúc này Long nhìn vào Đại Lực và nói: “Xem ra việc xuất hiện của tao ở đây không khiến mày bất ngờ thì phải”.
Đại Lực liền cười nhếch mép nói: “Bao nhiêu chuyện các người làm với nhóm của chúng tôi, thì chỉ có những thằng ngu mới không nhận ra là các người làm mà thôi”.
Long: “Ồ thì ra tụi bây cũng đã biết rồi à! Nhưng mà dù tụi bây có biết cũng muộn rồi, năm người tụi bây, bây giờ chỉ còn 2 thôi làm sao mà đấu lại với tụi tao”.
Đại Lực: “Không đấu thì làm sao mà biết được”.
Khi này Long liền dùng tay mình chỉ ra phía đằng sau lưng của mình và nói: “Mày nhìn đằng sau tao mày có thấy ai không”.
Đại Lực liền nhìn phía sau Long và thấy Nhân khi này còn sống và đang bị trói rồi bất ngờ la to nói: “Nhân thì ra mày còn sống à! Còn thằng Kim đâu rồi nó còn sống chứ”.
Long: “Nói đủ rồi hay là giờ tính chuyện của ta đi ha”.
Đại Lực: “Ý mày là muốn tính chuyện gì hả?”.
Long: “Khi xưa tao với mày không phải đã từng có một cuộc đấu tay đôi sao! Khi đó ta vẫn chưa phân thắng bại, nên hôm nay tao muốn đấu lại một lần nữa”.
Đại Lực bực tức nói: “Tại sao tôi phải đấu với ông kia chứ?”.
Long: “Đơn giản vì nếu thắng tao thì mày có thể cứu bạn mày về”.
Đại Lực: “Ông nói thật chứ!”.
Long: “Đương nhiên là thật rồi tao đã nói là sẽ giữ lời”.
Đại Lực: “Được quyết định vậy đi nếu tôi thắng ông phải thả cậu ấy ra, còn nếu tôi thua thì tùy các người xử lý”.
Nói xong cả hai liền lao vào nhau và đọ sức, khi này cả hai người họ đều ngang tài ngang sức.
Đại Lực liền dùng chân và đá thật mạnh vào người của Long, còn Long thì đã nhanh tay nắm lấy chân của Lực rồi quật ngã hắn xuống đất.
Khi này Đại Lực đang bị yếu thế trước Long, Long khi thấy mình đang có lợi thì anh liền dùng tay đấm liên tiếp mặt của Lực, khiến hắn chỉ biết dùng tay ôm mặt phòng thủ.
Cũng vì dùng lực quá nhiều nên đấm một hồi bỗng nhiên vết thương cũ của Long bỗng tái phát, khi này Lực liền thấy sức mà Long đấm mình ngày càng yếu đi.
Hắn liền lợi dụng thời cơ Long không đề ý và dùng chân đạp một phát khiến Long bị văng ra xa, sau đó hắn nhanh chân chạy đến tấn công dồn dập vào mặt của Long.
Khi này Long cũng dùng hai tay của mình để đỡ mặt nhưng do vết thương ngày càng đau, nên anh cũng không thể đỡ thêm được nữa và đã bị Lực đấm một phát vào mặt khiến anh gục ngã.
Và cuối cùng người chiến thắng là Đại Lực, hắn đứng dậy nói: “Tôi thắng rồi anh phải giữ lời hứa đó, Nhân tao đến cứu mày đây”.
Khi này Đại Lực liền vui mừng chạy đến chỗ của bạn mình nhưng không ngờ vì một chút sơ suất đã dính bẫy của họ.
Hắn bị dính vào một cái bẫy đầm lầy được Nguyệt chuẩn bị sẵn, khi này ba người còn lại liền đi ra hét lớn: “Cuối cùng thì mày cũng bị dính bẫy rồi ha”.
Đại Lực liền tức tối: “Bọn bỉ ổi nói không giữ lời, tụi bây nói là khi tao thắng sẽ tha người kia mà sao bây còn nuốt lời hả”.
Phụng liền đi tới nở một nụ cười quỷ dị nói: “Thì đúng là có hứa là mày thắng thì sẽ tha người mà, nhưng người hứa là chồng tao chứ tao không có hứa nên lời hứa này vô hiệu đối với tao ha…ha…ha”.
“Với lại tụi tao phải đưa ra điều kiện như vậy mày mới không để ý tới cái bẫy của tụi tao chứ phải không hả”.
Đại Lực: “Bọn khốn tụi bây nhất định sẽ chết không yên đâu”.
Phụng liền tức giận nói: “Kẻ chết không yên là tụi bây mới đúng, tụi bây làm chết con tao mà bây giờ tụi bây con nói như mình là người bị hại nữa à!”.
“Cho tụi bây sống được tới giờ này là may cho tụi bây lắm rồi, đáng lý ra tụi bây phải chết sớm hơn bây giờ nữa kìa”.
Khi này Long bước đến dùng một sợi dây thừng được buộc sẵn một vòng tròn rồi đem đeo vào cổ của Đại Lực nói: “Với sợi dây này dù mày có chìm xuống sâu dưới cái hố đầm lấy, tao vẫn có thể kéo xác mày lên để làm nghi lễ”.
Đại Lực khi này trong cơn tuyệt vọng liếc mắt lên nhìn những người hại mình nói một câu câm phẫn: “Nhất định cái nghi lễ của tụi bây sớm muộn gì cũng sẽ có người chặn lại thôi, tụi bây sẽ không được như ý đâu”.
Nói xong câu cuối cùng thì toàn bộ thân xác của Đại Lực liền bị chìm xuống hố đầm lầy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.